Đặc Thù Không Gian

Quyển 6 - Chương 85: Thật sự có thần Vận Mệnh sao? (1)

Xích Tuyết

16/10/2013

Thấy một màn như vậy, toàn bộ Huyền Môn đệ tử đã hoàn toàn chấn kinh rồi.

Bọn hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng được, tình huống trước mắt đã vượt ra khỏi phạm vi nhận thức của bọn họ rồi.

Bọn hắn khó có thể tưởng tượng, lực lượng cơ thể con người có thể đạt được đến trình độ như vậy.

Trong phòng, Long Vũ đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi màu vàng. Hắn cảm giác trong cơ thể tiểu gia hỏa cùng loại với Nguyên Anh kia đang không ngừng chấn động.

Chuẩn xác mà nói, tiểu gia hỏa kia giờ phút này đang kết thủ ấn, kết pháp quyết, bộ dạng trang nghiêm mười phần thần thánh. Thời khắc này, Long Vũ phát hiện trong cơ thể có một đạo năng lượng bàng bạc vô cùng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể hắn.

Không cần hỏi, điều này dĩ nhiên là do hấp thu lôi bạo quyết vừa rồi.

Nhưng lúc trước, tốc độ tiến vào từ bên trong cũng không có nhanh như vậy và cũng không có mãnh liệt như vậy.

Kinh mạch bị hỗn độn nguyên lực công kích và bị cỗ năng lượng bàng bạc này một mực đè ép. Những kinh mạch này rõ ràng đều đột nhiên vỡ vụn.

Một cỗ thống khổ kịch liệt từ trong cơ thể truyền tới Long Vũ.

Chỉ trong chốc lát, trong thân thể Long Vũ, không ngờ tìm không thấy một đường kinh mạch đầy đủ.

Kinh mạch đứt từng khúc, đối với tu đạo giả mà nói, tương đương với tử vong.

Cũng giống như Thiên Nguyên lần trước. Kinh mạch toàn thân bị Long Vũ đánh nát, cuối cùng biến thành một tên phế nhân, thậm chí là nguy hiểm cho tới sinh mệnh.

Lấy tu vi Long Vũ nếu ngã xuống không lo lắng sinh mệnh sẽ phải chịu nguy hiểm gì. Bất quá kinh mạch toàn bộ đứt từng khúc, khi đó Long Vũ đã hoàn toàn thành một tên phế nhân.

Giờ phút này chẳng phải Long Vũ không biết tình huống của mình. Nhưng hắn không cách nào ngăn cản Nguyên Anh tiếp tục hấp thu năng lượng lôi bạo quyết trong thiên địa.

Giờ khắc này, hắn cũng cảm thấy vô lực.

- Ta ngàn vạn lần không thể có việc được. . .

Trong ý thức Long Vũ, không ngừng vì chính mình mà tự khích lệ. Trước mắt vũ nội đều dựa vào một mình hắn đến cứu vớt. Nếu hắn chếtcả vũ nội sẽ không còn bất kỳ hi vọng gì.

Long Vũ không sợ chết.

Nhưng hắn không cam lòng.

“Chịu đựng, chịu đựng a...”

Long Vũ càng không ngừng tự nói với chính mình.

Lúc này, tầng mây phía trên không của Huyền Môn chợt có kim quang lóe lên. Lúc này, kim quang chiếu rọi chung quanh hơn mười dặm làm mặt đất nhuộm toàn một màu vàng. Dường như chuẩn bị có thêm lôi điện cực kỳ khủng khiếp đánh xuống.

Đệ tử Huyền Môn há hốc mồm. Loại thiên dị biến này, bọn hắn chưa từng gặp qua. Cho dù Thiên Cơ Tử đã đọc nhiều điển tịch thì cũng chỉ là nghe nói chứ chưa từng thấy qua..

Bất quá trong điển tịch cũng không có ghi lại chuyện này.

Bọn hắn trăm triệu lần không nghĩ tới chính mình sẽ có may mắn chính mắt thấy một màn như vậy.

Lôi điện chậm rãi đã hình thành một đạo thiểm điện không to, hoặc là nói rất nhỏ. Nhưng theo khí thế của đạo điện quang này thì hơn xa lôi điện bình thường.

- Xào xào!

Trong thiên địa đột nhiên nổi lên một cơn lốc, cuốn cát bụi lên khắp bầu trời, như một thổ long đang tàn phá rít gào, áp lực trong không khí càng lúc càng xơ xác tiêu điều. Đệ tử Huyền Môn hoàn toàn khiếp sợ. Kim Phượng, Thi Nhân vội vàng dẫn dắt Phượng tộc chiến sĩ đem đám đệ tử Huyền Môn đang sợ tới mức run rẩy gom đến một chỗ. Canh phòng nghiêm ngặt đề phòng bọn hắn xuất hiện thương vong.

"Ầm ầm!"

Trên bầu trời vang lên một thanh âm, thanh âm này truyền vào màng tai mọi người. Cỗ khí thế này làm rất nhiều đệ tử Huyền Môn tại khóe miệng tràn ra máu tươi. Hiển nhiên là bị nội thương. Có thể nghĩ, bên trong đạo lôi điện kia rốt cuộc ẩn chứa bao nhiêu lực lượng cường đại.



Thời gian không dài, tầng mây chứa lôi điện rốt cục đánh xuống, hung hăng đánh lên thiên linh cái của Long Vũ. Không hề ngoài ý muốn, đầu hắn không việc gì còn đạo lôi điện thì bị hấp thu toàn bộ.

Tầng mây phóng thích hết mấy đạo lôi điện, năng lượng giống như bị tháo hết nước biến thành một mảnh mây bình thường, chậm rãi bồng bềnh, nháy mắt liền biến mất không thấy.

Một khắc này, áp lực bốn phía nhất thời cũng giảm đi rất nhiều. Thiên Cơ Tử vội vàng dẫn dắt xem tình huống các đệ tử chung quanh. Kết quả rất nhanh đã được thống kê. So với dự liệu tốt hơn một chút. Ngoại trừ lúc trước có một tiếng sấm tạo thành thương tổn, ngoài ra, cũng không có thương vong lớn. Chỉ là mấy đệ tử tu vi thấp, màng tai bị phá vỡ hoặc bị mù.

Mà sau khi Long Vũ thừa nhận năng lượng của một đạo lôi điện. Trong cơ thể cơ hồ đã bị nổ tung. Hắn rất muốn lập tức đình chỉ tu luyện nhưng Nguyên Anh tiểu gia hỏa căn bản là không nghe hắn sai sử.

Tiểu gia hỏa kia tựa hồ có một cỗ bản năng khu động, luôn luôn không ngừng hấp thu năng lượng.

Long Vũ không thể nề hà, đành phải cố gắng tại đám kinh mạch còn sót lại mà vận hành lực lượng. Kết quả nội tạng đều vỡ tan, hắn há mồm phun ra vài ngụm máu.

Một đạo lực lượng căn bản là không thể dùng từ gì để hình dung. Cho dù là Long Vũ thì cũng rất ít nhìn thấy lực lượng cường đại như thế.

Sau khi tiếp thu lấy cỗ năng lượng này. Trong cơ thể, Nguyên Anh tiểu gia hỏa kim quang chợt lóe, quanh thân đã tràn ngập sinh cơ. Hơn nữa cái đầu cũng to ra một chút.

Lúc này, trong đan điền Long Vũ tựa hồ có vẻ có chút nhỏ hẹp. Tiểu gia hỏa hơi có chút giật giật, sau đó liền truyền đến sự đau đớn kịch liệt. Chỉ chốc lát sau, đan điền dần dần sinh ra một cái khe.

Long Vũ giật mình không thôi. Cứ theo đà này, đan điền của mình sợ sẽ bị nghiền nát. Hắn thậm chí ác ý đoán rằng, tiểu gia hỏa trong đan điền của mình có phải là vũ trụ ký sinh trùng nào đó hay không nữa.

Phải biết rằng, trong vũ trụ to lớn, cũng không phải toàn bộ sinh linh nào Long Vũ đều nhận biết.

Nhưng tiểu gia hỏa kia rõ ràng cùng hắn giống nhau như đúc.

Duới tình huống như thế, lo lắng trong lòng hắn liền mất đi. Nhưng tình huống trước mắt này có xảy ra vấn đề gì hay không hắn cũng không biết..

- Sẽ không chết thật chứ?

Trong lòng Long Vũ âm thầm suy nghĩ, việc này cũng bất ngờ. Nếu quả thật tự dưng lăn quay ra chết, cũng rất uất ức.

Giờ phút này, trong lòng Long Vũ trở nên có điểm ảm đạm. Trong lòng tràn đầy một cỗ cảm xúc bi thương, hờ hững.

- Thượng Thiên ơi, thổ địa ơi... Đừng chơi người như vậy. . .

Long Vũ đột nhiên nghĩ đến Quang Minh Tôn Thần có nhắc tới thần Vận Mệnh. Hay là vận mệnh của mình thật sự đã bị cái gọi là thần Vận Mệnh nắm giữ lấy.

Khi nghĩ đến đây, trong lòng Long Vũ đã tràn ngập oán niệm.

Khi hắn miên man suy nghĩ, đan điền đã nứt toác.

Long Vũ thầm nghĩ, xong rồi, toàn bộ xong rồi.

Nhưng rất nhanh hắn lại phát hiện một vấn đề. Khi đan điền nứt toác ra, hắn lại không có việc gì. Cả người hoàn hảo, không có một chút vấn đề. Nhưng khi đan điền bị phá vỡ thì có chút đau đớn.

Long Vũ không dám lãnh đạm. Trong khoảng thời gian ngắn hắn cũng không rõ ràng đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra, chỉ nỗ lực làm hết sức mình.

Nhìn xuống dưới, Long Vũ đem tâm thần gắt gao dán mắt vào tiểu gia hỏa. Tiểu gia hỏa thực sự làm cho hắn lo lắng.

Cũng không biết qua bao lâu, khi tâm thần Long Vũ có chút mệt nhọc, hiện ra trạng thái không thể kiên trì, hắn đột nhiên phát hiện tiểu gia hỏa đã động, chính là hai tay kháp lên một cái ấn quyết bức bảo tướng, bộ dáng trang nghiêm.

Ở một khắc này, Long Vũ phát hiện mình cùng tiểu gia hỏa xuất hiện một tia liên hệ.

Tuy rằng liên hệ cũng không phải rất sâu.

Nhưnghắn lại có thể rõ ràng cảm ứng được sự tồn tại tia liên hệ kia.

Long Vũ vui sướng, vội vàng động tâm thần. Kỳ tích đã xảy ra, hắn lại có thể thành công chỉ huy tiểu gia hỏa hoạt động.

Theo những biến chuyển thật nhỏ này, Long Vũ phát hiện liên hệ giữa mình cùng tiểu gia hỏa càng ngày càng thân mật. Thậm chí có một loại cảm giác trong ta có ngươi, trong ngươi có ta.



Nhưng cho đến hiện tại, Long Vũ cũng không làm rõ được. Sự xuất hiện của tiểu gia hỏa rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Nguyên Anh?

Hiển nhiên không phải.

Nhưng nếu như nó không phải Nguyên Anh, vậy rốt cuộc là cái thứ gì.

Nói chung, Long Vũ xem ra, tiểu gia hỏa này cùng Nguyên Anh cơ hồ không khác bao nhiêu. Bất quá hắn toàn thân đều là màu vàng lợt. Hơn nữa, vẻ mặt kia cũng càng thêm rất sống động. Có điểm ý tứ trang nghiêm.

Kinh mạch vẫn bị rách nát như cũ. Mấy chỗ nội tạng khí quan cũng bị phá hư.

Long Vũ suy nghĩ, chính mình bây giờ nên làm gì?

Không cần quản nhiều tiểu gia hỏa, trước hết nên tập trung nghĩ biện pháp chữa thương kinh mạch cùng nội tạng khí quan bị tổn hại. Hắn lo lắng vẫn còn xảy ra biến cố.

Việc này không nên chậm trễ. Long Vũ không dám lãnh đạm, lập tức liền buông tha tiểu gia hỏa. Bắt đầu thúc dục lực lượng trong cơ thể tiến hành chữa trị. Nhưng hắn rất nhanh liền phát hiện vấn đề làm người tuyệt vọng.

Đan điền của hắn bị tiểu gia hỏa nứt vỡ.

Cho nên, trong cơ thể hắn, lực lượng kinh mạch không thể hình thành một chu thiên tuần hoàn. Đồng thời, lực lượng trước kia chứa đựng ở đan điền cũng đều biến mất không thấy.

Như vậy, Long Vũ muốn chữa thương cũng có chút khó khăn.

Sau khi giật mình một chút, tâm thần Long Vũ trầm xuống. Bắt đầu nghiên cứu, phát hiện tiểu gia hỏa kia giống như có lẽ đã thay thế vị trí đan điền.

Đồng thời, ngoài đan điền còn có toàn bộ năng lượng lôi điện bị hấp thu lúc trước cũng đều ở lại bên trong thân thể của hắn. Long Vũ thoáng do dự một chút, rồi đem tâm thần chìm vào bên trong thân thể tiểu gia hỏa, tạm thời tiếp quản hành động của nó.

Long Vũ lại cẩn thận nghiên cứu một phen.

Rất nhanh, hắn liền phát hiện tình huống không tính là quá xấu. Đan điền là nứt toác thì hắn không chết. Lực lượng trong cơ thể cũng biến mất không còn, chính là chui vào trên người tiểu gia hỏa.

Hơn nữa giờ phút này, tinh thần của hắn tiến vào trong cơ thể tiểu gia hỏa thì có thể thúc dục và sử dụng những lực lượng kia. Đồng thời, hắn phát hiện thời gian thao tác lực lượng tựa hồ càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Long Vũ lúc này mới xác định, tiểu gia hỏa xuất hiện là chuyện tốt, mà không phải là chuyện xấu.

Về phần tiểu gia hỏa là dạng tồn tại gì thì hắn vắt nát óc ra cũng không thể hiểu.

Chữa thương rất thuận lợi. Tốc độ so với Long Vũ tưởng tượng còn nhanh hơn. Tốc độ nhanh đến mức làm chính hắn cảm thấy có chút không thể tưởng tượng.

Thông qua việc chữa thương, hắn lại phát hiện liên hệ mình cùng tiểu gia hỏa càng thêm sâu sắc.

Long Vũ đã minh bạch rồi. Thứ này, chính là hữu dụng, càng dùng càng linh hoạt. Về phần lai lịch của nó và tình huống thì Long Vũ nghĩ phỏng chừng La Lâm sẽ biết. Khi nào nàng trở lại thì có thể nhờ nàng nghiên cứu.

Kinh mạch phục hồi, nội tạng chữa trị, đau đớn trong cơ thể Long Vũ hoàn toàn biến mất. Hắn cảm giác toàn thân khoan khoái vô cùng.

Chậm rãi mở to mắt, trong Long Vũ hiện lên một đạo ám quang mang màu vàng. Một khắc này, hắn cảm giác cả Huyền Môn, thậm chí cả thế giới đều trong lòng bàn tay của hắn.

Đúng vậy, chính là như vậy, liếc mắt một cái, hắn cảm thấy chính mình biến hóa khác trước. Lực lượng của tâm thần đã được phóng đại vô hạn. Đồng thời, tu vi lực lượng cũng tăng lên.

Long Vũ biết, mạo hiểm đã thành công.

Kỳ ngộ cùng phiêu lưu luôn cùng tồn tại. Bất quá hắn đã thành công. Nhưng hắn cũng chưa yên tâm. Lực lượng này, rốt cuộc có không thể đem liên hệ Quang Minh Tôn Thần cùng mặt trời nháy mắt chặt đứt.

Lắc đầu, Long Vũ phun ra một ngụm trọc khí, chuyện tình đau đầu này bỏ qua đã. Hắn cảm thấy được lần bế quan tu luyện này đã hao phí vài ngày thời gian.

Hắn phải biết rõ ràng. Rốt cuộc mình bế quan vài ngày. Thế cục vũ nội trước mắt là như thế nào? Nhất là Rowling bên kia, rốt cuộc đã có tin tức chưa.

Thời gian càng tới gần, trong lòng hắn cảm giác gấp gáp lại càng mãnh liệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đặc Thù Không Gian

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook