Đặc Vụ Trọng Sinh: Xuyên Nhanh Thành Nữ Thần Toàn Năng
Chương 101: Ma pháp sư thiên tài bị vứt bỏ (1)
Nhất Lộ Phiền Hoa
08/06/2020
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Edit: Angela
Beta Linh Đang
Trở lại Thương Vân Thành sao?
Nghe cô gái mặc váy đỏ kia nói như vậy, ánh mắt của nhóm người trong đại sảnh lập tức nóng rực lên, nhìn chằm chằm Diệp Thiều Hoa.
Được đi vào chủ thành là ước mơ của toàn bộ những người có ma pháp cấp F bị đày đến biên cảnh rừng rậm đầy ma thú này như bọn họ.
Cô gái mặc váy đỏ kia nâng cằm lên, dùng ánh mắt cao ngạo nhìn chằm chằm Diệp Thiều Hoa, cô ta cảm thấy một người bị đuổi đến nơi hoang vu này như Diệp Thiều Hoa dù thế nào cũng không từ chối điều kiện đó.
Nhưng ngẫm lại, Diệp công tước cũng thật đáng thương, đời này chỉ có một người con gái, nhưng đứa con gái này lại không thể kế thừa thiên phú của ông.
Chuyện này khiến Diệp gia trở thành trò cười cho cả Thiên Vân Thành.
"Mấy người thật quá đáng!" Nhìn thấy vẻ mặt dĩ nhiên kia của cô gái mặc váy đỏ, Carrie đang đứng bên cạnh giúp đỡ Diệp Thiều Hoa tức giận đến đỏ cả mặt.
Lúc trước thành chủ nhìn trúng tiềm lực của Diệp gia, mới để hai người đính hôn với nhau, bây giờ khi thấy Diệp Thiều Hoa kiểm tra ra tinh thần lực cấp F, thì lập tức trở mặt, muốn hủy bỏ hôn ước với cô.
Đã có ai nghĩ tới cảm nhận của Diệp Thiều Hoa chưa?
"Diệp Thiều Hoa, cô cũng biết tôi đã là Ma pháp sư tập sự, nếu tôi ra tay, ngọc bội sớm ở trong tay tôi rồi, tôi chỉ không muốn động thủ với cô thôi." Lan Tư nói ra những lời tàn khốc như vậy bằng giọng nói ôn nhu vốn có: "Ma pháp sư ở đại lục lấy thực lực làm đầu, tinh thần lực cấp F ư, cho dù cô có dùng cả đời này đi chăng nữa, nếu có thể trở thành Ma pháp sư tập sự cũng đã là kỳ tích rồi, chênh lệch giữa chúng ta..."
Cô gái mặc váy đỏ ở phía sau nói thêm một câu: "Diệp Thiều Hoa, cô có biết tự lượng sức mình không? Đừng ép chúng tôi dùng vũ lực."
Cô ta có chút không kiên nhẫn, tuy rằng cô ta còn chưa tới cấp bậc Ma pháp sư tập sự.
Nhưng đứng giữa một đám người kém cỏi như thế này, thì mấy người sẽ trở thành Ma pháp sư chân chính như bọn, so với những người bình thường luôn có một loại cảm giác cao cao tại thượng.
Trên Đại lục Ma pháp này, Ma pháp sư có thân phận tôn quý nhất, nếu có thể đạt tới Ma pháp sư cấp hai, bọn họ còn có thể được diện kiến đế vương Thương Lang quốc, là người được cả quốc gia tôn sùng.
Lan Tư không hề ngăn cản em gái hắn ta, trong đôi mắt màu xanh lam kia dường như còn có thêm một chút dịu dàng.
Carrie còn muốn nói thêm, nhưng lại bị Diệp Thiều Hoa vô vỗ vai ngăn lại, cô thản nhiên nâng mắt: "Không cần, trong mắt anh, tôi đã sớm trở thành phế vật rồi, không xứng với anh- người sắp trở thành học viên của học viện Baler. Nhưng anh lại không biết, ở trong mắt tôi, loại người như anh, tôi cũng chướng mắt. Còn Thương Vân Thành, Diệp Thiều Hoa tôi nhất định sẽ dựa vào năng lực của bản thân để quay lại."
Nói xong, cô tùy tay ném ngọc bội đính ước luôn mang bên người cho Lan Tư.
Hành động của Diệp Thiều Hoa, khiến cho đám người đứng trong đại sảnh yên lặng một lúc, có ai nghĩ rằng cô có thể bình tĩnh được như vậy đâu cơ chứ?
Đây không phải là là người nửa sống nửa chết mới bị đày đến nơi đất hoang này sao?
Vốn dĩ, bọn họ còn tưởng rằng Diệp Thiều Hoa nhất định sẽ cảm động đến phát khóc, cầu xin đám người Lan Tư mang cô về Thương Vân Thành.
Lan Tư cầm Phượng ngọc, nhìn Diệp Thiều Hoa, khẽ sững sờ trong nháy mắt, lúc trước, hắn ta luôn chú tâm luyện tập ma pháp, luôn cố gắng để có thể tiến vào học viện Baller, chỉ biết bản thân có một vị hôn thê.
Nhưng mấy ngày hôm trước, ở ngày hội chiêu sinh của học viện Baller, hắn ta quen biết Diệp Cẩn, một người con gái có tinh thần lực vô cùng cường đại, trong nháy mắt hắn ta đã bị cô gái đó hấp dẫn.
Còn về phần vị hôn thê có cũng như không kia, sớm đã bị anh ta ném ra sau đầu.
Càng đừng nói ngày kiểm tra thiên phú, năng lực của cô lại là cấp F.
Nhưng hôm nay, anh ta lại nhìn thấy một Diệp Thiều Hoa tự tin, chói mắt, cô có đôi mắt đen láy khó gặp ở Đại lục Ma pháp, đôi mắt trắng đen rõ ràng kia giống như đang tỏa ra ánh hào quang vô tận tựa mặt trời.
Diệp Thiều Hoa mờ nhạt không mang cảm giác tồn tại của trước kia dần được người con gái khiến người khác không thể rời mắt này thay thế.
"Coi như cô biết điều." Cô gái mặc váy đỏ khẽ hừ một tiếng, sau đó dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người đi ra ngoài cùng Lan Tư.
Carrie cảm giác được ánh mắt cười nhạo Diệp Thiều Hoa của đám người xung quanh, cô mím môi: "Diệp Thiều Hoa của chúng tôi sau này nhất định sẽ vượt qua mấy người!"
"Vượt qua anh trai tôi?" Cô gái mặc váy đỏ dừng bước lại trước cửa, ánh mắt nhìn Carrie giống như nhìn một kẻ ngốc: "Sau khi anh trai tôi tốt nghiệp ít nhất cũng đã là Ma pháp sư cấp 3, biết định nghĩa ma pháp sư cấp 3 là gì không? Ở Thương Vân Thành chúng ta, Ma pháp sư cấp 3 cũng chỉ có năm người. Diệp Thiều Hoa chỉ là một đứa có tinh thần lực cấp F, một kẻ mà cả cơ hội trở thành Ma pháp sư cũng là một điều vô cùng xa vời, nếu như mấy người nói Diệp Cẩn của Diệp gia thì tôi còn tin được, Diệp Thiều Hoa sao? Cô nên nằm mơ thì hay hơn."
Cô ta cười nhạo một tiếng, trực tiếp rời đi.
Mà Lan Tư, từ đầu đến cuối đều không hề dừng bước chân lại, coi Carrie giống như một vai hề trong vở hài kịch đang làm ầm ĩ, anh ta căn bản không thèm để ý đến.
"Carrie, cô không phát hiện Lan Tư thiếu gia căn bản không để ý tới cô ta sao? Uổng phí tâm cơ rồi." Diệp Ninh trào phúng nói.
Vốn dĩ, cô ta cực kỳ ghen tị với vị Đại tiểu thư luôn được cưng chiều trong lòng bàn tay này, mọi thứ đều xoay xung quanh cô ta, nhưng bây giờ thấy hoàn cảnh của cô ta giống bản thân mình, đều bị đày đến nơi đất hoang, trong lòng chỉ còn tràn ngập sự vui sướng, cô ta có địa vị cao thì sao chứ, còn không phải là một phế vật sao?
Còn không phải bị đày tới đất hoang sao?
Carrie há miệng thở dốc, còn muốn nói điều gì, nhưng nghĩ đến sự thật trước mắt, chỉ có thể tức giận cúi đầu xuống.
Diệp Thiều Hoa không để ý tới đám người này, cô đi về phía phòng mình, chuẩn bị thật tốt để đối phó với thế giới này.
Thế giới này khác biệt rất lớn so với những thế giới trước đây cô làm nhiệm vụ, cô cần phải có thời gian đầy đủ để thích nghi với mọi tình huống ở thế giới này, lúc đó mới có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ.
Hơn nữa, nhiệm vụ lần này, không hề đơn giản.
Chẳng qua, cô cũng không phải là nguyên chủ, nếu như cô đã xuyên đến thế giới này, thì đương nhiên tinh thần lực của thân thể này cũng sẽ tự động thay đổi thành tinh thần lực của cô, chứ không phải của nguyên chủ.
"Diệp Thiều Hoa tiểu thư, không hay rồi..." Diệp Thiều Hoa còn đang suy nghĩ, muốn đi tham gia học viện chiêu sinh lần nữa hay không, thì Carrie ở đằng sau vội vàng chạy đến.
Diệp Thiều Hoa ngẩng đầu: "Nói."
Carrie tức giận đến mức mắt đỏ bừng lên: "Diệp gia, Công tước đại nhân, ông ấy, ông ấy lại có thể nhận Diệp Cẩn làm con nuôi!"
Edit: Angela
Beta Linh Đang
Trở lại Thương Vân Thành sao?
Nghe cô gái mặc váy đỏ kia nói như vậy, ánh mắt của nhóm người trong đại sảnh lập tức nóng rực lên, nhìn chằm chằm Diệp Thiều Hoa.
Được đi vào chủ thành là ước mơ của toàn bộ những người có ma pháp cấp F bị đày đến biên cảnh rừng rậm đầy ma thú này như bọn họ.
Cô gái mặc váy đỏ kia nâng cằm lên, dùng ánh mắt cao ngạo nhìn chằm chằm Diệp Thiều Hoa, cô ta cảm thấy một người bị đuổi đến nơi hoang vu này như Diệp Thiều Hoa dù thế nào cũng không từ chối điều kiện đó.
Nhưng ngẫm lại, Diệp công tước cũng thật đáng thương, đời này chỉ có một người con gái, nhưng đứa con gái này lại không thể kế thừa thiên phú của ông.
Chuyện này khiến Diệp gia trở thành trò cười cho cả Thiên Vân Thành.
"Mấy người thật quá đáng!" Nhìn thấy vẻ mặt dĩ nhiên kia của cô gái mặc váy đỏ, Carrie đang đứng bên cạnh giúp đỡ Diệp Thiều Hoa tức giận đến đỏ cả mặt.
Lúc trước thành chủ nhìn trúng tiềm lực của Diệp gia, mới để hai người đính hôn với nhau, bây giờ khi thấy Diệp Thiều Hoa kiểm tra ra tinh thần lực cấp F, thì lập tức trở mặt, muốn hủy bỏ hôn ước với cô.
Đã có ai nghĩ tới cảm nhận của Diệp Thiều Hoa chưa?
"Diệp Thiều Hoa, cô cũng biết tôi đã là Ma pháp sư tập sự, nếu tôi ra tay, ngọc bội sớm ở trong tay tôi rồi, tôi chỉ không muốn động thủ với cô thôi." Lan Tư nói ra những lời tàn khốc như vậy bằng giọng nói ôn nhu vốn có: "Ma pháp sư ở đại lục lấy thực lực làm đầu, tinh thần lực cấp F ư, cho dù cô có dùng cả đời này đi chăng nữa, nếu có thể trở thành Ma pháp sư tập sự cũng đã là kỳ tích rồi, chênh lệch giữa chúng ta..."
Cô gái mặc váy đỏ ở phía sau nói thêm một câu: "Diệp Thiều Hoa, cô có biết tự lượng sức mình không? Đừng ép chúng tôi dùng vũ lực."
Cô ta có chút không kiên nhẫn, tuy rằng cô ta còn chưa tới cấp bậc Ma pháp sư tập sự.
Nhưng đứng giữa một đám người kém cỏi như thế này, thì mấy người sẽ trở thành Ma pháp sư chân chính như bọn, so với những người bình thường luôn có một loại cảm giác cao cao tại thượng.
Trên Đại lục Ma pháp này, Ma pháp sư có thân phận tôn quý nhất, nếu có thể đạt tới Ma pháp sư cấp hai, bọn họ còn có thể được diện kiến đế vương Thương Lang quốc, là người được cả quốc gia tôn sùng.
Lan Tư không hề ngăn cản em gái hắn ta, trong đôi mắt màu xanh lam kia dường như còn có thêm một chút dịu dàng.
Carrie còn muốn nói thêm, nhưng lại bị Diệp Thiều Hoa vô vỗ vai ngăn lại, cô thản nhiên nâng mắt: "Không cần, trong mắt anh, tôi đã sớm trở thành phế vật rồi, không xứng với anh- người sắp trở thành học viên của học viện Baler. Nhưng anh lại không biết, ở trong mắt tôi, loại người như anh, tôi cũng chướng mắt. Còn Thương Vân Thành, Diệp Thiều Hoa tôi nhất định sẽ dựa vào năng lực của bản thân để quay lại."
Nói xong, cô tùy tay ném ngọc bội đính ước luôn mang bên người cho Lan Tư.
Hành động của Diệp Thiều Hoa, khiến cho đám người đứng trong đại sảnh yên lặng một lúc, có ai nghĩ rằng cô có thể bình tĩnh được như vậy đâu cơ chứ?
Đây không phải là là người nửa sống nửa chết mới bị đày đến nơi đất hoang này sao?
Vốn dĩ, bọn họ còn tưởng rằng Diệp Thiều Hoa nhất định sẽ cảm động đến phát khóc, cầu xin đám người Lan Tư mang cô về Thương Vân Thành.
Lan Tư cầm Phượng ngọc, nhìn Diệp Thiều Hoa, khẽ sững sờ trong nháy mắt, lúc trước, hắn ta luôn chú tâm luyện tập ma pháp, luôn cố gắng để có thể tiến vào học viện Baller, chỉ biết bản thân có một vị hôn thê.
Nhưng mấy ngày hôm trước, ở ngày hội chiêu sinh của học viện Baller, hắn ta quen biết Diệp Cẩn, một người con gái có tinh thần lực vô cùng cường đại, trong nháy mắt hắn ta đã bị cô gái đó hấp dẫn.
Còn về phần vị hôn thê có cũng như không kia, sớm đã bị anh ta ném ra sau đầu.
Càng đừng nói ngày kiểm tra thiên phú, năng lực của cô lại là cấp F.
Nhưng hôm nay, anh ta lại nhìn thấy một Diệp Thiều Hoa tự tin, chói mắt, cô có đôi mắt đen láy khó gặp ở Đại lục Ma pháp, đôi mắt trắng đen rõ ràng kia giống như đang tỏa ra ánh hào quang vô tận tựa mặt trời.
Diệp Thiều Hoa mờ nhạt không mang cảm giác tồn tại của trước kia dần được người con gái khiến người khác không thể rời mắt này thay thế.
"Coi như cô biết điều." Cô gái mặc váy đỏ khẽ hừ một tiếng, sau đó dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người đi ra ngoài cùng Lan Tư.
Carrie cảm giác được ánh mắt cười nhạo Diệp Thiều Hoa của đám người xung quanh, cô mím môi: "Diệp Thiều Hoa của chúng tôi sau này nhất định sẽ vượt qua mấy người!"
"Vượt qua anh trai tôi?" Cô gái mặc váy đỏ dừng bước lại trước cửa, ánh mắt nhìn Carrie giống như nhìn một kẻ ngốc: "Sau khi anh trai tôi tốt nghiệp ít nhất cũng đã là Ma pháp sư cấp 3, biết định nghĩa ma pháp sư cấp 3 là gì không? Ở Thương Vân Thành chúng ta, Ma pháp sư cấp 3 cũng chỉ có năm người. Diệp Thiều Hoa chỉ là một đứa có tinh thần lực cấp F, một kẻ mà cả cơ hội trở thành Ma pháp sư cũng là một điều vô cùng xa vời, nếu như mấy người nói Diệp Cẩn của Diệp gia thì tôi còn tin được, Diệp Thiều Hoa sao? Cô nên nằm mơ thì hay hơn."
Cô ta cười nhạo một tiếng, trực tiếp rời đi.
Mà Lan Tư, từ đầu đến cuối đều không hề dừng bước chân lại, coi Carrie giống như một vai hề trong vở hài kịch đang làm ầm ĩ, anh ta căn bản không thèm để ý đến.
"Carrie, cô không phát hiện Lan Tư thiếu gia căn bản không để ý tới cô ta sao? Uổng phí tâm cơ rồi." Diệp Ninh trào phúng nói.
Vốn dĩ, cô ta cực kỳ ghen tị với vị Đại tiểu thư luôn được cưng chiều trong lòng bàn tay này, mọi thứ đều xoay xung quanh cô ta, nhưng bây giờ thấy hoàn cảnh của cô ta giống bản thân mình, đều bị đày đến nơi đất hoang, trong lòng chỉ còn tràn ngập sự vui sướng, cô ta có địa vị cao thì sao chứ, còn không phải là một phế vật sao?
Còn không phải bị đày tới đất hoang sao?
Carrie há miệng thở dốc, còn muốn nói điều gì, nhưng nghĩ đến sự thật trước mắt, chỉ có thể tức giận cúi đầu xuống.
Diệp Thiều Hoa không để ý tới đám người này, cô đi về phía phòng mình, chuẩn bị thật tốt để đối phó với thế giới này.
Thế giới này khác biệt rất lớn so với những thế giới trước đây cô làm nhiệm vụ, cô cần phải có thời gian đầy đủ để thích nghi với mọi tình huống ở thế giới này, lúc đó mới có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ.
Hơn nữa, nhiệm vụ lần này, không hề đơn giản.
Chẳng qua, cô cũng không phải là nguyên chủ, nếu như cô đã xuyên đến thế giới này, thì đương nhiên tinh thần lực của thân thể này cũng sẽ tự động thay đổi thành tinh thần lực của cô, chứ không phải của nguyên chủ.
"Diệp Thiều Hoa tiểu thư, không hay rồi..." Diệp Thiều Hoa còn đang suy nghĩ, muốn đi tham gia học viện chiêu sinh lần nữa hay không, thì Carrie ở đằng sau vội vàng chạy đến.
Diệp Thiều Hoa ngẩng đầu: "Nói."
Carrie tức giận đến mức mắt đỏ bừng lên: "Diệp gia, Công tước đại nhân, ông ấy, ông ấy lại có thể nhận Diệp Cẩn làm con nuôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.