Đặc Vụ Trọng Sinh: Xuyên Nhanh Thành Nữ Thần Toàn Năng
Chương 175: Thần côn đệ nhất thủ đô (16)
Nhất Lộ Phiền Hoa
10/06/2020
Phó Tấn Vân thực sự kinh ngạc khi nghe được câu nói này.
Nếu như anh nhớ không sai, khi cậu thanh niên này ở thành phố S vẫn còn rất sùng bái anh. Tuy rằng anh cũng đang muốn hạn chế gặp mặt Diệp Thiều Hoa, nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu: "Tại sao?"
"Chắc anh biết tôi ở nhà họ Diệp lâu như vậy, cũng gần như biết chuyện của anh rồi," Diệp Minh mấp máy môi, "Cha mẹ của chị tôi đều mất sớm, chị ấy so với tôi còn khổ hơn rất nhiều, nếu như anh ... Phó tiên sinh, tôi tin anh không phải người không có trách nhiệm."
Kỳ thực Diệp Minh cũng rất yêu thích Phó Tấn Vân, Phó Tấn Vân là người hoàn mỹ không có khuyết điểm gì.
Nhưng khi Diệp Minh trở lại nhà họ Diệp lại nghe nói, Phó Tấn Vân chính là người nhà họ Phó, đã vậy còn không thể sống qua hai mươi hai tuổi. Tuy Diệp Minh rất đồng cảm với Phó Tấn Vân, thế cậu ta lại càng không muốn Diệp Thiều Hoa phải đau khổ.
Tuy cậu ta không học được thuật phong thủy, nhưng cũng biết một ít chuyện phong thủy, hiểu được đạo lý ý trời không thể làm trái.
"Tôi hiểu rồi." Phó Tấn Vân thò tay vào trong túi sờ soạng nửa ngày, cuối cùng lấy ra một gói thuốc lá, không nhanh không chậm châm cho mình một điếu.
Lúc Diệp Thiều Hoa đi vào liền thấy Phó Tấn Vân xưa nay không hút thuốc bây giờ lại tự châm cho mình một điếu.
Trong khói thuốc vờn quanh, vẻ mặt của anh rất sâu xa khó dò.
"Là chú Diệp," Diệp Thiều Hoa cũng chẳng suy nghĩ nhiều, "Tôi về trước đây."
Phó Tấn Vân gật đầu, nhìn chằm chằm theo xe Diệp Thiều Hoa biến mất ở trong biển người mới dập tắt khói thuốc.
Người nhà họ Diệp tụ tập đông đủ tại phòng khách.
"Duy Phong được điểm Long huyệt cho quốc gia," Tộc trưởng nhà họ Diệp gật gật đầu, "Quả nhiên ta không nhìn lầm cậu ta. Cháu hai, hôm nay cậu ta trở về hai đứa đã gặp nhau chưa?"
Bây giờ Phó Duy Phong cũng coi như có danh tiếng ở trong giới Cổ võ, có thể nói nhị tiểu thư nhà họ Diệp đã chiếm lợi lớn khi có hôn ước với anh ta.
Không chỉ là nhà họ Diệp, người ngoài cũng đều hâm mộ mối hôn sự này.
Chưa nói đến địa vị Phó Duy Phong là tộc trưởng nhà họ Phó, ngay cả sau khi Phó Tấn Vân chết, những thứ tốt mà anh ta lưu lại khẳng định đều sẽ cho Phó Duy Phong.
"Duy Phong nói ngày mai sẽ đến nhà họ Diệp." Nhị tiểu thư nhà họ Diệp đã quen với ánh mắt như vậy, nên cũng không để ý, chỉ bâng quơ nhìn ra ngoài cửa, "Sao em ba còn chưa trở lại?"
Sau khi cô ta nói xong, cả phòng khách lập tức trở nên yên tĩnh.
Nhà họ Diệp rất ít khi đông đủ như vậy. Mọi người kiên trì chờ ở chỗ này không chịu về, thực chất đều là vì mục đích muốn chờ Diệp Thiều Hoa trở về.
Câu nói ban nãy của Đại sư Chu vẫn một mực quanh quẩn trong đầu bọn họ.
Ông ta gọi Diệp Thiều Hoa là đại sư, chuyện này đến tột cùng là sao?
Tộc trưởng nhà họ Diệp đã cho người đi điều tra chuyện này, những người kia đến giờ vẫn chưa về.
Đặc biệt là một màn chú Diệp nhìn thấy lúc chiều kia, khiến Tộc trưởng nhà họ Diệp làm sao cũng không trấn tĩnh được,
"Trở về rồi, trở về rồi!" Người hầu bên ngoài hét lớn.
Người trong phòng khách đều duỗi dài cổ ra trông ngóng.
"Tộc trưởng, tìm tôi có chuyện gì sao?" Người có quyền phát ngôn trong nhà họ Diệp đều đang ở đây. Vậy mà dưới con mắt của nhiều người như vậy, Diệp Thiều Hoa vẫn bình tĩnh như trước.
Điều này khiến cho Tộc trưởng nhà họ Diệp càng thêm chắc chắn cô không phải kẻ tầm thường.
Tộc trưởng nhà họ Diệp tỏ vẻ nghiêm túc, còn chưa mở miệng, đã nghe thấy nhị tiểu thư nói chuyện, "Em ba à, chuyện là nhà họ Diệp chúng ta có hôn ước với nhà họ Phó, có lẽ em chưa từng nghe nói đến nhà họ Phó, bọn họ sẽ dùng hai pháp khí làm đồ cưới, nếu như em gả ..."
"Nếu như không có chuyện gì quan trọng, vậy tôi đi trước." Diệp Thiều Hoa trực tiếp cắt đứt lời của nhị tiểu thư.
Tộc trưởng nhà họ Diệp vốn đã không vui vì nhị tiểu thư hấp tấp nói chen vào không biết trên dưới. Nếu như là lúc trước ông ta còn có ý nghĩ để Diệp Thiều Hoa làm quân cờ thế mạng, nhưng sau khi trải qua chuyện Đại sư Chu, ông ta đã hoàn toàn từ bỏ ý định này.
Ông ta là tộc trưởng, đương nhiên biết chuyện nặng nhẹ.
"Vậy để chú dẫn cháu đi nghỉ ngơi." Ông ta điềm đạm nói với Diệp Thiều Hoa.
"Tộc trưởng, tư liệu đến rồi." Nhân viên tình báo ghé vào lỗ tai ông ta nhỏ giọng nói.
Tộc trưởng nhà họ Diệp đang gấp gáp muốn xem tư liệu, không thèm để ý tới nhị tiểu thư tranh luận, trực tiếp về thư phòng* của mình.
*Phòng đọc sách, phòng làm việc tại nhà.
Thấy vậy, sắc mặt nhị tiểu thư tối sầm lại.
Bởi vì thái độ kì lạ của Đại sư Chu nên Tộc trưởng nhà họ Diệp đã từng nghĩ đến việc Diệp Thiều Hoa có thể có chút tài năng. Nhưng sau khi nhận được tư liệu, người làm tộc trưởng nhiều năm như ông ta vẫn bị kinh sợ không thôi.
Cô không chỉ quen biết Đại sư Chu, mà còn qua lại với phần lớn đại sư đức cao vọng trọng trong giới phong thủy!
Không chỉ như vậy, long mạch vốn thoi thóp sắp chết ở thành phố S chính là do cô khôi phục ...
Mỗi một sự kiện được viết trên giấy đều đủ để kinh thế hãi tục*.
*Việc đi ngược quy tắc, khiến cho cả thế gian phải kinh hãi.
Chẳng trách ngày hôm qua Đại sư Chu nói ông ta ở trước mặt Diệp Thiều Hoa chỉ là bêu xấu, Tộc trưởng nhà họ Diệp còn cho rằng Đại sư Chu đang nói đùa, nhưng ... Hóa ra không phải nói đùa, ông ta thật sự đang bêu xấu ở trước mặt Diệp Thiều Hoa!
Nhân vật yêu nghiệt như thế, Tộc trưởng nhà họ Diệp chỉ biết một người là Phó Tấn Vân. Nhưng Phó Tấn Vân cũng không sống được bao lâu.
Mà Diệp Thiều Hoa ... Đi đến một bước này, rốt cuộc phải bỏ ra bao nhiêu?
Diệp Thiều Hoa đột nhiên được sắp xếp ở phòng chính, cách phòng nhị tiểu thư không xa.
Diệp Thiều Hoa cũng không từ chối chuyện này. Dù sao khoảng cách từ nơi này đến từ đường cũng gần hơn một chút, vừa hay thuận tiện để cô kiểm tra chuyện cũ nhà họ Diệp.
"Tam tiểu thư, ông chủ bảo ngày mai tổ chức một bữa tiệc chào mừng cho cô," Hiện tại chú Diệp đã vô cùng cung kính đối với Diệp Thiều Hoa, "Cô có muốn mời ai không, tôi sẽ thay cô đi phát thiệp mời."
Hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Trước mặt bỗng nhiên có một hàng người đi tới.
Có chị tiểu thư nhà họ Diệp, còn có mấy thiếu niên trẻ tuổi, Đại thiếu gia nhà họ Diệp và mấy người xa lạ.
"Cậu chủ Phó, bọn họ nói anh có thể dùng mắt thường nhìn thấy Thanh Long*, có thật không vậy?" Em tư của Diệp Thiều Hoa vô cùng sùng bái nhìn Phó Duy Phong, "Lần giao lưu điểm Long huyệt ở hà họ Thẩm này, anh chắc chắn sẽ đạt được hạng nhất. Vậy là có thể tận mắt nhìn thấy long mạch của nhà họ Thẩm rồi."
*Trong phong thủy, đại long mạch thì Thanh Long tương ứng với các dãy núi dài, hoặc dòng sông dài. Chẳng hạn với thành Thăng Long (Hà Nội ngày nay) thì sông Hồng chảy ở phía Đông là thế Thanh Long. Đối với kinh thành Huế thì cồn Hến ở giữa sông Hương, ở về phía đông là Thanh Long.
Phó Duy Phong tỏ vẻ lạnh nhạt, dường như bởi vì học tập triết lý phong thuỷ thiên địa nên cả người anh ta đều toát lên khí chất phi phàm. Chẳng trách những người kia đố kị nhị tiểu thư như thế, cũng không phải vô duyên vô cớ không có lý do.
Trên thực tế ngoại trừ cậu cả nhà họ Diệp, anh ta không có ấn tượng gì đối với tất cả mọi người nhà họ Diệp.
Những câu hỏi anh ta có thể trả lời anh ta sẽ trả lời, không thì chỉ lạnh lùng gật đầu, những người khi liền nhanh chóng tiến đến gần nhị tiểu thư nhà họ Diệp một chút.
Hai bên cứ như vậy chạm mặt nhau, trong nháy mắt sự tức giận của Diệp nhị tiểu thư đối với Diệp Thiều Hoa trước đó biến mất hoàn toàn, cô ta cười tươi nói với Phó Duy Phong, "Duy Phong, đây là em ba của em, hôm qua vừa mới trở về, hẳn là hai người mới gặp nhau lần đầu tiên..."
Không ngờ cô ta còn chưa dứt lời, Phó Duy Phong bên cạnh đã kinh ngạc mở miệng.
Nếu như anh nhớ không sai, khi cậu thanh niên này ở thành phố S vẫn còn rất sùng bái anh. Tuy rằng anh cũng đang muốn hạn chế gặp mặt Diệp Thiều Hoa, nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu: "Tại sao?"
"Chắc anh biết tôi ở nhà họ Diệp lâu như vậy, cũng gần như biết chuyện của anh rồi," Diệp Minh mấp máy môi, "Cha mẹ của chị tôi đều mất sớm, chị ấy so với tôi còn khổ hơn rất nhiều, nếu như anh ... Phó tiên sinh, tôi tin anh không phải người không có trách nhiệm."
Kỳ thực Diệp Minh cũng rất yêu thích Phó Tấn Vân, Phó Tấn Vân là người hoàn mỹ không có khuyết điểm gì.
Nhưng khi Diệp Minh trở lại nhà họ Diệp lại nghe nói, Phó Tấn Vân chính là người nhà họ Phó, đã vậy còn không thể sống qua hai mươi hai tuổi. Tuy Diệp Minh rất đồng cảm với Phó Tấn Vân, thế cậu ta lại càng không muốn Diệp Thiều Hoa phải đau khổ.
Tuy cậu ta không học được thuật phong thủy, nhưng cũng biết một ít chuyện phong thủy, hiểu được đạo lý ý trời không thể làm trái.
"Tôi hiểu rồi." Phó Tấn Vân thò tay vào trong túi sờ soạng nửa ngày, cuối cùng lấy ra một gói thuốc lá, không nhanh không chậm châm cho mình một điếu.
Lúc Diệp Thiều Hoa đi vào liền thấy Phó Tấn Vân xưa nay không hút thuốc bây giờ lại tự châm cho mình một điếu.
Trong khói thuốc vờn quanh, vẻ mặt của anh rất sâu xa khó dò.
"Là chú Diệp," Diệp Thiều Hoa cũng chẳng suy nghĩ nhiều, "Tôi về trước đây."
Phó Tấn Vân gật đầu, nhìn chằm chằm theo xe Diệp Thiều Hoa biến mất ở trong biển người mới dập tắt khói thuốc.
Người nhà họ Diệp tụ tập đông đủ tại phòng khách.
"Duy Phong được điểm Long huyệt cho quốc gia," Tộc trưởng nhà họ Diệp gật gật đầu, "Quả nhiên ta không nhìn lầm cậu ta. Cháu hai, hôm nay cậu ta trở về hai đứa đã gặp nhau chưa?"
Bây giờ Phó Duy Phong cũng coi như có danh tiếng ở trong giới Cổ võ, có thể nói nhị tiểu thư nhà họ Diệp đã chiếm lợi lớn khi có hôn ước với anh ta.
Không chỉ là nhà họ Diệp, người ngoài cũng đều hâm mộ mối hôn sự này.
Chưa nói đến địa vị Phó Duy Phong là tộc trưởng nhà họ Phó, ngay cả sau khi Phó Tấn Vân chết, những thứ tốt mà anh ta lưu lại khẳng định đều sẽ cho Phó Duy Phong.
"Duy Phong nói ngày mai sẽ đến nhà họ Diệp." Nhị tiểu thư nhà họ Diệp đã quen với ánh mắt như vậy, nên cũng không để ý, chỉ bâng quơ nhìn ra ngoài cửa, "Sao em ba còn chưa trở lại?"
Sau khi cô ta nói xong, cả phòng khách lập tức trở nên yên tĩnh.
Nhà họ Diệp rất ít khi đông đủ như vậy. Mọi người kiên trì chờ ở chỗ này không chịu về, thực chất đều là vì mục đích muốn chờ Diệp Thiều Hoa trở về.
Câu nói ban nãy của Đại sư Chu vẫn một mực quanh quẩn trong đầu bọn họ.
Ông ta gọi Diệp Thiều Hoa là đại sư, chuyện này đến tột cùng là sao?
Tộc trưởng nhà họ Diệp đã cho người đi điều tra chuyện này, những người kia đến giờ vẫn chưa về.
Đặc biệt là một màn chú Diệp nhìn thấy lúc chiều kia, khiến Tộc trưởng nhà họ Diệp làm sao cũng không trấn tĩnh được,
"Trở về rồi, trở về rồi!" Người hầu bên ngoài hét lớn.
Người trong phòng khách đều duỗi dài cổ ra trông ngóng.
"Tộc trưởng, tìm tôi có chuyện gì sao?" Người có quyền phát ngôn trong nhà họ Diệp đều đang ở đây. Vậy mà dưới con mắt của nhiều người như vậy, Diệp Thiều Hoa vẫn bình tĩnh như trước.
Điều này khiến cho Tộc trưởng nhà họ Diệp càng thêm chắc chắn cô không phải kẻ tầm thường.
Tộc trưởng nhà họ Diệp tỏ vẻ nghiêm túc, còn chưa mở miệng, đã nghe thấy nhị tiểu thư nói chuyện, "Em ba à, chuyện là nhà họ Diệp chúng ta có hôn ước với nhà họ Phó, có lẽ em chưa từng nghe nói đến nhà họ Phó, bọn họ sẽ dùng hai pháp khí làm đồ cưới, nếu như em gả ..."
"Nếu như không có chuyện gì quan trọng, vậy tôi đi trước." Diệp Thiều Hoa trực tiếp cắt đứt lời của nhị tiểu thư.
Tộc trưởng nhà họ Diệp vốn đã không vui vì nhị tiểu thư hấp tấp nói chen vào không biết trên dưới. Nếu như là lúc trước ông ta còn có ý nghĩ để Diệp Thiều Hoa làm quân cờ thế mạng, nhưng sau khi trải qua chuyện Đại sư Chu, ông ta đã hoàn toàn từ bỏ ý định này.
Ông ta là tộc trưởng, đương nhiên biết chuyện nặng nhẹ.
"Vậy để chú dẫn cháu đi nghỉ ngơi." Ông ta điềm đạm nói với Diệp Thiều Hoa.
"Tộc trưởng, tư liệu đến rồi." Nhân viên tình báo ghé vào lỗ tai ông ta nhỏ giọng nói.
Tộc trưởng nhà họ Diệp đang gấp gáp muốn xem tư liệu, không thèm để ý tới nhị tiểu thư tranh luận, trực tiếp về thư phòng* của mình.
*Phòng đọc sách, phòng làm việc tại nhà.
Thấy vậy, sắc mặt nhị tiểu thư tối sầm lại.
Bởi vì thái độ kì lạ của Đại sư Chu nên Tộc trưởng nhà họ Diệp đã từng nghĩ đến việc Diệp Thiều Hoa có thể có chút tài năng. Nhưng sau khi nhận được tư liệu, người làm tộc trưởng nhiều năm như ông ta vẫn bị kinh sợ không thôi.
Cô không chỉ quen biết Đại sư Chu, mà còn qua lại với phần lớn đại sư đức cao vọng trọng trong giới phong thủy!
Không chỉ như vậy, long mạch vốn thoi thóp sắp chết ở thành phố S chính là do cô khôi phục ...
Mỗi một sự kiện được viết trên giấy đều đủ để kinh thế hãi tục*.
*Việc đi ngược quy tắc, khiến cho cả thế gian phải kinh hãi.
Chẳng trách ngày hôm qua Đại sư Chu nói ông ta ở trước mặt Diệp Thiều Hoa chỉ là bêu xấu, Tộc trưởng nhà họ Diệp còn cho rằng Đại sư Chu đang nói đùa, nhưng ... Hóa ra không phải nói đùa, ông ta thật sự đang bêu xấu ở trước mặt Diệp Thiều Hoa!
Nhân vật yêu nghiệt như thế, Tộc trưởng nhà họ Diệp chỉ biết một người là Phó Tấn Vân. Nhưng Phó Tấn Vân cũng không sống được bao lâu.
Mà Diệp Thiều Hoa ... Đi đến một bước này, rốt cuộc phải bỏ ra bao nhiêu?
Diệp Thiều Hoa đột nhiên được sắp xếp ở phòng chính, cách phòng nhị tiểu thư không xa.
Diệp Thiều Hoa cũng không từ chối chuyện này. Dù sao khoảng cách từ nơi này đến từ đường cũng gần hơn một chút, vừa hay thuận tiện để cô kiểm tra chuyện cũ nhà họ Diệp.
"Tam tiểu thư, ông chủ bảo ngày mai tổ chức một bữa tiệc chào mừng cho cô," Hiện tại chú Diệp đã vô cùng cung kính đối với Diệp Thiều Hoa, "Cô có muốn mời ai không, tôi sẽ thay cô đi phát thiệp mời."
Hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Trước mặt bỗng nhiên có một hàng người đi tới.
Có chị tiểu thư nhà họ Diệp, còn có mấy thiếu niên trẻ tuổi, Đại thiếu gia nhà họ Diệp và mấy người xa lạ.
"Cậu chủ Phó, bọn họ nói anh có thể dùng mắt thường nhìn thấy Thanh Long*, có thật không vậy?" Em tư của Diệp Thiều Hoa vô cùng sùng bái nhìn Phó Duy Phong, "Lần giao lưu điểm Long huyệt ở hà họ Thẩm này, anh chắc chắn sẽ đạt được hạng nhất. Vậy là có thể tận mắt nhìn thấy long mạch của nhà họ Thẩm rồi."
*Trong phong thủy, đại long mạch thì Thanh Long tương ứng với các dãy núi dài, hoặc dòng sông dài. Chẳng hạn với thành Thăng Long (Hà Nội ngày nay) thì sông Hồng chảy ở phía Đông là thế Thanh Long. Đối với kinh thành Huế thì cồn Hến ở giữa sông Hương, ở về phía đông là Thanh Long.
Phó Duy Phong tỏ vẻ lạnh nhạt, dường như bởi vì học tập triết lý phong thuỷ thiên địa nên cả người anh ta đều toát lên khí chất phi phàm. Chẳng trách những người kia đố kị nhị tiểu thư như thế, cũng không phải vô duyên vô cớ không có lý do.
Trên thực tế ngoại trừ cậu cả nhà họ Diệp, anh ta không có ấn tượng gì đối với tất cả mọi người nhà họ Diệp.
Những câu hỏi anh ta có thể trả lời anh ta sẽ trả lời, không thì chỉ lạnh lùng gật đầu, những người khi liền nhanh chóng tiến đến gần nhị tiểu thư nhà họ Diệp một chút.
Hai bên cứ như vậy chạm mặt nhau, trong nháy mắt sự tức giận của Diệp nhị tiểu thư đối với Diệp Thiều Hoa trước đó biến mất hoàn toàn, cô ta cười tươi nói với Phó Duy Phong, "Duy Phong, đây là em ba của em, hôm qua vừa mới trở về, hẳn là hai người mới gặp nhau lần đầu tiên..."
Không ngờ cô ta còn chưa dứt lời, Phó Duy Phong bên cạnh đã kinh ngạc mở miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.