Chương 15:
Hoàng Thị Mai Phượng
04/01/2021
Rồi cứ thế,những ngày yên bình đó trôi đi.
\-"Ba nói con bao nhiêu lần rồi?"Anh vừa dọn dẹp vừa trách mắng cậu.
\-"Con lỡ mà.."Cậu tủi thân cúi gằm mặt xuống.
Anh nhìn cậu đang định mở miệng trách mắng liền ngủi lòng.
\-"Thôi được rồi,lần sau đừng quậy nữa là được"
\-"Con chỉ vô tình đi qua xong làm cái bình đó rơi xuống đất thôi mà"
\-"Sao hồi nãy con nói là do lực hút của trái đất?"Anh vừa cười vừa dọn dẹp.
\-"Con nói đúng mà.."
Anh cười hạnh phúc rồi cho mảnh vỡ vào trong túi,đưa cho cậu.
\-"Con đi vứt đi,đừng đứng đó nữa"
\-"Ba..ba quát con à?"Cậu mếu máo.
\-"Mau đi vứt đi,đừng hòng giở trò"
Cậu cầm túi,anh phủi quần áo rồi quay lại bàn làm việc ngồi xuống ghế.
\-"Đi đi"
\-"Dạ~"
Cậu chán nản đi ra ngoài vừa đi ra đến hành lang anh liền thấy một cô gái đi vào phòng làm việc của Gia Huy,cô ta còn cố tình đụng vào người Gia Bảo rồi coi như không có gì mà đi tiếp,cậu cũng không quan tâm mà cứ thế đi đổ rác.
Lúc Gia Bảo đổ rác xong cậu vừa đi ra ngoài cửa liền có một đống người xung quanh khiến cậu giật mình mà lùi lại.
\-"Có...có chuyện gì thế?"
\-"Thật ra là...em có thể mang cái đống tài liệu này lên cho chủ tịch giúp bọn chị được chứ?"
\-"Sao thế ạ?"
\-"Tại vì mỗi lần có cô gái nào phòng chủ tịch đi ra đều làm cho chủ tịch nổi cáu.....bây giờ bọn chị mà vào thì.."
\-"...Vậy cũng được,mọi người đưa đây cho em đi"
\-"Cảm ơn em nhé~"
Rồi mấy chị nhân viên đưa đống tài liệu cho cậu rồi đưa cậu đến thang máy.
Cậu lên đến nơi thì đi thẳng đến cửa nhưng do đống tài liệu khá nặng nên cậu không thể nào mở cửa được ,đúng lúc đó có người mở cửa ra.
\-"Con đi lâu vậy? Cái gì đây?"Anh nhìn cậu từ trên xuống dưới.
\-"Đây là tài liệu của mấy chị nhân viên"
Anh cầm lấy đống tài liệu rồi đi thẳng vào phòng đặt xuống bàn,cậu đi sau thì cứ nhìn ngang liếc dọc như đang tìm thứ gì đó khiến anh không hiểu liền hỏi cậu.
\-"Con muốn tìm gì?"Anh ngồi xuống ghế.
\-"Cái cô gái lúc nãy ấy..đâu rồi ba"
\-"Đuổi rồi "Anh mệt mỏi lật tài liệu ra xem.
\-"Đó là ai vậy ba?" Cậu lại gần anh.
\-"Ba cũng không biết nữa"
\-"Ba muốn giấu con hả?"Cậu buồn bã nhìn anh.
\-"Ba không biết thật mà"
\-"Ba toàn nói xạo thôi.."
Gia Huy không nói gì mà kéo cậu vào lòng,nâng cằm cậu lên.
\-"Mất lòng tin vào ba vậy sao?"
\-"...Không có.." Cậu lưỡng lự mãi mới đáp lại anh.
Anh hôn nhẹ lên môi cậu,rồi nhẹ nhàng nói.
\-"Ba sẽ không bao giờ nói dối con..ba thề đấy"
Cậu nhìn anh mà rưng rưng nước mắt.Anh thấy cậu sắp khóc liền ôm cậu vào lòng.
\-"Sao mà khóc..ba có làm gì con đâu"
\-"Papa đáng ghét..."
\-"Đáng ghét sao?"
\-"Papa là đồ đáng ghét..papa chỉ lừa dối con thôi"
\-"Không có..papa không lừa dối con"
Cậu cắn vào cổ anh một cái thật mạnh rồi nhả ra.
\-"Con chán sống sao?"
\-"Ba quát con à..?"
Cậu nhìn anh với ánh mắt đáng thương khiến anh mềm lòng mà tha thứ cho cậu.
\-"Được rồi..ba tha cho con đó"
\-"Ba mắng con xong ba phải xin lỗi con chứ?"
\-"Gì cơ?"Anh không tin vào tai mình mà hỏi lại.
Cậu bĩu môi kiểu giận hờn nhìn thẳng vào mắt anh.
\-"Ba xin lỗi"Anh lấy tay che mắt mình lại.
Cậu cười một nụ cười mãn nguyện rồi trèo xuống khỏi người anh tung tăng đi chơi.
Anh nhìn cậu, thở dài một cái rồi tiếp tục làm việc.
Một lúc sau do chơi trong phòng quá chán cậu liền lại gần cầm lấy tay anh.
\-"Cho con ra ngoài kia chơi nha?"
\-"Đi cẩn thận"Anh biết mình cũng chẳng từ chối nổi nên đành đồng ý.
Cậu nghe xong liền vui vẻ chạy xuống dưới lầu chơi.
\-"Ba nói con bao nhiêu lần rồi?"Anh vừa dọn dẹp vừa trách mắng cậu.
\-"Con lỡ mà.."Cậu tủi thân cúi gằm mặt xuống.
Anh nhìn cậu đang định mở miệng trách mắng liền ngủi lòng.
\-"Thôi được rồi,lần sau đừng quậy nữa là được"
\-"Con chỉ vô tình đi qua xong làm cái bình đó rơi xuống đất thôi mà"
\-"Sao hồi nãy con nói là do lực hút của trái đất?"Anh vừa cười vừa dọn dẹp.
\-"Con nói đúng mà.."
Anh cười hạnh phúc rồi cho mảnh vỡ vào trong túi,đưa cho cậu.
\-"Con đi vứt đi,đừng đứng đó nữa"
\-"Ba..ba quát con à?"Cậu mếu máo.
\-"Mau đi vứt đi,đừng hòng giở trò"
Cậu cầm túi,anh phủi quần áo rồi quay lại bàn làm việc ngồi xuống ghế.
\-"Đi đi"
\-"Dạ~"
Cậu chán nản đi ra ngoài vừa đi ra đến hành lang anh liền thấy một cô gái đi vào phòng làm việc của Gia Huy,cô ta còn cố tình đụng vào người Gia Bảo rồi coi như không có gì mà đi tiếp,cậu cũng không quan tâm mà cứ thế đi đổ rác.
Lúc Gia Bảo đổ rác xong cậu vừa đi ra ngoài cửa liền có một đống người xung quanh khiến cậu giật mình mà lùi lại.
\-"Có...có chuyện gì thế?"
\-"Thật ra là...em có thể mang cái đống tài liệu này lên cho chủ tịch giúp bọn chị được chứ?"
\-"Sao thế ạ?"
\-"Tại vì mỗi lần có cô gái nào phòng chủ tịch đi ra đều làm cho chủ tịch nổi cáu.....bây giờ bọn chị mà vào thì.."
\-"...Vậy cũng được,mọi người đưa đây cho em đi"
\-"Cảm ơn em nhé~"
Rồi mấy chị nhân viên đưa đống tài liệu cho cậu rồi đưa cậu đến thang máy.
Cậu lên đến nơi thì đi thẳng đến cửa nhưng do đống tài liệu khá nặng nên cậu không thể nào mở cửa được ,đúng lúc đó có người mở cửa ra.
\-"Con đi lâu vậy? Cái gì đây?"Anh nhìn cậu từ trên xuống dưới.
\-"Đây là tài liệu của mấy chị nhân viên"
Anh cầm lấy đống tài liệu rồi đi thẳng vào phòng đặt xuống bàn,cậu đi sau thì cứ nhìn ngang liếc dọc như đang tìm thứ gì đó khiến anh không hiểu liền hỏi cậu.
\-"Con muốn tìm gì?"Anh ngồi xuống ghế.
\-"Cái cô gái lúc nãy ấy..đâu rồi ba"
\-"Đuổi rồi "Anh mệt mỏi lật tài liệu ra xem.
\-"Đó là ai vậy ba?" Cậu lại gần anh.
\-"Ba cũng không biết nữa"
\-"Ba muốn giấu con hả?"Cậu buồn bã nhìn anh.
\-"Ba không biết thật mà"
\-"Ba toàn nói xạo thôi.."
Gia Huy không nói gì mà kéo cậu vào lòng,nâng cằm cậu lên.
\-"Mất lòng tin vào ba vậy sao?"
\-"...Không có.." Cậu lưỡng lự mãi mới đáp lại anh.
Anh hôn nhẹ lên môi cậu,rồi nhẹ nhàng nói.
\-"Ba sẽ không bao giờ nói dối con..ba thề đấy"
Cậu nhìn anh mà rưng rưng nước mắt.Anh thấy cậu sắp khóc liền ôm cậu vào lòng.
\-"Sao mà khóc..ba có làm gì con đâu"
\-"Papa đáng ghét..."
\-"Đáng ghét sao?"
\-"Papa là đồ đáng ghét..papa chỉ lừa dối con thôi"
\-"Không có..papa không lừa dối con"
Cậu cắn vào cổ anh một cái thật mạnh rồi nhả ra.
\-"Con chán sống sao?"
\-"Ba quát con à..?"
Cậu nhìn anh với ánh mắt đáng thương khiến anh mềm lòng mà tha thứ cho cậu.
\-"Được rồi..ba tha cho con đó"
\-"Ba mắng con xong ba phải xin lỗi con chứ?"
\-"Gì cơ?"Anh không tin vào tai mình mà hỏi lại.
Cậu bĩu môi kiểu giận hờn nhìn thẳng vào mắt anh.
\-"Ba xin lỗi"Anh lấy tay che mắt mình lại.
Cậu cười một nụ cười mãn nguyện rồi trèo xuống khỏi người anh tung tăng đi chơi.
Anh nhìn cậu, thở dài một cái rồi tiếp tục làm việc.
Một lúc sau do chơi trong phòng quá chán cậu liền lại gần cầm lấy tay anh.
\-"Cho con ra ngoài kia chơi nha?"
\-"Đi cẩn thận"Anh biết mình cũng chẳng từ chối nổi nên đành đồng ý.
Cậu nghe xong liền vui vẻ chạy xuống dưới lầu chơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.