Chương 47:
Đường Đóa Đóa
12/05/2021
【】,
“Chỉ bằng bản ghi âm này cũng không thể làm được gì, sẽ chẳng có ai tin lời mày đâu.”
“Tin hay không tin thì phải xem suy nghĩ của mọi người thế nào. Mặt khác, chuyện xảy ra 6 năm trước , bà cũng đừng ép tôi nóng lên, tôi có thể thay Diệp Như Mạn đi gánh tội thay, nhưng không có ai cấm tôi không thể lật lại bản án đâu.”
Nơi này không có người ngoài, Vu Bình cũng không có tiếp tục bày ra bộ mặt mẹ kế hiền từ, lạnh lùng nói: “Đừng lấy cái này ra uy hiếp tao, nếu như mày có thể lật lại bản án thì sao còn phải chờ đợi tới bây giờ chứ?”
Diệp Như Hề cười nhạo, nói: “Không tin thì bà có thể thử xem, chỉ cần các người không làm ảnh hưởng tới tôi, tôi tự nhiên sẽ không làm ra chuyện dại dột nào cả, mặt khác, tôi còn điều tra ra một chuyện khá hấp dẫn đấy”
“Mày còn có thể điều tra ra được cái gì chứ?”
“Chuyện 6 năm trước cha tôi xảy ra tai nạn xe cộ cũng không đơn giản như vậy.”
Diệp Như Hề nói xong câu đó, nhìn chằm chằm vào Vu Bình, cô đang muốn tìm ra chút sơ hở nào đó trong nét mặt bình tĩnh của bà ta.
Nhưng thật đáng tiếc, sắc mặt của Vu Bình đúng là không chê vào đâu được.
Cũng đúng, loại người này có thể sống ngụy trang được lâu như vậy, sao có thể dễ dàng lộ ra sơ hở để cô nhìn thấy chứ?
Chỉ là, thế này cũng đủ rồi.# đọc truyện ở wetruyen.com để ủng hộ dịch giả, vui lòng không reup # chiếp
“Dì Vu, không có chuyện gì nữa thì tôi đi lên thu dọn đồ đạc đây.”
Lúc này đây, Vu Bình cũng không ngăn cản cô nữa, trơ mắt nhìn cô thu dọn mọi thứ rời khỏi nhà họ Diệp.
Cuối cùng sắc mặt Vu Bình cũng thay đổi, bà ta chần chừ một hồi, lại gọi vào dãy số điện thoại đã lâu không liên hệ kia
Không bao lâu, đầu dây kia truyền đến một giọng nói thấp thỏm.
“A Binh, tôi không phải đã nói đừng liên hệ với tôi rồi sao? Nếu như bị phát hiện thì phải làm sao bây giờ? Cả hai chúng ta đều không gánh nổi hậu quả đâu!”
“Đứa con gái của người kia hình như đã phát hiện ra chuyện năm đó rồi, anh mau nghĩ ra biện pháp giải quyết đi.”
“Cái gì? Nó đã biết?! Tôi sớm đã nói rồi, lúc trước hoặc không làm, đã làm thì phải làm sạch sẽ một chút! Hiện tại đã để lại nhiều tai họa như thế, một khi bị phát hiện thì hai chúng ta đều không sống nổi đâu!”
“Đừng dài dòng lắm miệng nữa! Nhanh chóng nghĩ cách đi, không nghĩ tới cái con khốn đê tiện đó ngồi 6 năm tù xong còn có thể nghĩ ra mấy thủ đoạn này!”
“Vô nghĩa, nó là con gái của Hứa Như, sao có thể không có chút tài cán gì được! Nếu không phải năm đó mẹ nó chết sớm...... làm sao có thể sẽ...... Thôi, đây là lần cuối cùng tôi giúp cô, lần sau đừng gọi đến tìm tôi nữa!”
Sắc mặt Vu Bình càng khó coi, tay nắm di động càng chặt, “Anh nói vậy là có ý gì? Anh nói vậy là chê tôi phiền phức ư? Nếu không phải vì anh thì sao tôi lại rơi vào tình trạng như ngày hôm nay chứ!”
“Được rồi được rồi, tôi giúp, cô ở nhà chờ tin tức đi. ”
Dứt lời, điện thoại bị ngắt.
Vu Bình tức giận đến mức hất văng điện thoại ra xa.
Năm đó nếu không phải tại hắn, bản thân bà ta như thế nào sẽ, như thế nào sẽ......
Không, tuyệt đối không thể bị điều tra ra vụ việc kia được!
Còn có con khốn đê tiện Diệp Như Hề kia nữa, năng lực ư, mặc kệ nó có tài cán gì hay không cũng đã đến lúc để nó phải ăn chút trái đắng rồi.
Diệp Như Hề được dọn ra ngoài như mong đợi, cô tìm được một căn chung cư nhỏ, ba phòng một gian, không lớn lớn, nhưng môi trường xung quanh cũng không tồi.
Lần trước mượn Tạ Trì Thành hai mươi vạn để đầu tư vào thị trường chứng khoán, kiếm lời một khoản tiền, cho dù sau khi hoàn trả lại toàn bộ tiền cho Tạ Trì Thành cô vẫn trở thành nhà tư bản nhỏ mới nổi, tạm thời còn có thể lo được chi tiêu.
Mà những câu nói uy hiếp Vu Bình trước đó, Diệp Như Hề chỉ hù dọa bà ta mà thôi.
Cô không có chứng cứ, nhưng cô hiểu rõ cha mình.
Một người như cha cô làm sao có thể đang yên đang lành một mình lái xe chạy ra con đường nhỏ ở ngoại ô, còn trong thời tiết mưa gió, sau đó còn bị người ta tông trúng.
Năm đó cô cũng cảm thấy nghi vấn, nhưng tự trách tuổi mình còn nhỏ, cũng không có năng lực đi điều tra, hiện tại nghĩ đến, vì sao Vu Bình mấy năm nay vẫn luôn không chịu điều tra tên tài xế đã gây chuyện bỏ trốn kia chứ ?
Hơn nữa sau khi cô nói mấy lời kia, Vu Bình còn có thể trấn định như thế, nhưng chắc chắn không đơn giản, càng trấn định thì mới càng kỳ lạ.
Một người vợ bình thường sau khi nghe đến chuyện chồng mình xảy ra tai nạn có vấn đề, còn có thể bình tĩnh không chút cảm xúc như vậy ư ?
Loại trường hợp này, hoặc không để bụng, hoặc...... là trong lòng đã biết rõ ràng nguyên nhân.
【】,
“Chỉ bằng bản ghi âm này cũng không thể làm được gì, sẽ chẳng có ai tin lời mày đâu.”
“Tin hay không tin thì phải xem suy nghĩ của mọi người thế nào. Mặt khác, chuyện xảy ra 6 năm trước , bà cũng đừng ép tôi nóng lên, tôi có thể thay Diệp Như Mạn đi gánh tội thay, nhưng không có ai cấm tôi không thể lật lại bản án đâu.”
Nơi này không có người ngoài, Vu Bình cũng không có tiếp tục bày ra bộ mặt mẹ kế hiền từ, lạnh lùng nói: “Đừng lấy cái này ra uy hiếp tao, nếu như mày có thể lật lại bản án thì sao còn phải chờ đợi tới bây giờ chứ?”
Diệp Như Hề cười nhạo, nói: “Không tin thì bà có thể thử xem, chỉ cần các người không làm ảnh hưởng tới tôi, tôi tự nhiên sẽ không làm ra chuyện dại dột nào cả, mặt khác, tôi còn điều tra ra một chuyện khá hấp dẫn đấy”
“Mày còn có thể điều tra ra được cái gì chứ?”
“Chuyện 6 năm trước cha tôi xảy ra tai nạn xe cộ cũng không đơn giản như vậy.”
Diệp Như Hề nói xong câu đó, nhìn chằm chằm vào Vu Bình, cô đang muốn tìm ra chút sơ hở nào đó trong nét mặt bình tĩnh của bà ta.
Nhưng thật đáng tiếc, sắc mặt của Vu Bình đúng là không chê vào đâu được.
Cũng đúng, loại người này có thể sống ngụy trang được lâu như vậy, sao có thể dễ dàng lộ ra sơ hở để cô nhìn thấy chứ?
Chỉ là, thế này cũng đủ rồi.# đọc truyện ở wetruyen.com để ủng hộ dịch giả, vui lòng không reup # chiếp
“Dì Vu, không có chuyện gì nữa thì tôi đi lên thu dọn đồ đạc đây.”
Lúc này đây, Vu Bình cũng không ngăn cản cô nữa, trơ mắt nhìn cô thu dọn mọi thứ rời khỏi nhà họ Diệp.
Cuối cùng sắc mặt Vu Bình cũng thay đổi, bà ta chần chừ một hồi, lại gọi vào dãy số điện thoại đã lâu không liên hệ kia
Không bao lâu, đầu dây kia truyền đến một giọng nói thấp thỏm.
“A Binh, tôi không phải đã nói đừng liên hệ với tôi rồi sao? Nếu như bị phát hiện thì phải làm sao bây giờ? Cả hai chúng ta đều không gánh nổi hậu quả đâu!”
“Đứa con gái của người kia hình như đã phát hiện ra chuyện năm đó rồi, anh mau nghĩ ra biện pháp giải quyết đi.”
“Cái gì? Nó đã biết?! Tôi sớm đã nói rồi, lúc trước hoặc không làm, đã làm thì phải làm sạch sẽ một chút! Hiện tại đã để lại nhiều tai họa như thế, một khi bị phát hiện thì hai chúng ta đều không sống nổi đâu!”
“Đừng dài dòng lắm miệng nữa! Nhanh chóng nghĩ cách đi, không nghĩ tới cái con khốn đê tiện đó ngồi 6 năm tù xong còn có thể nghĩ ra mấy thủ đoạn này!”
“Vô nghĩa, nó là con gái của Hứa Như, sao có thể không có chút tài cán gì được! Nếu không phải năm đó mẹ nó chết sớm...... làm sao có thể sẽ...... Thôi, đây là lần cuối cùng tôi giúp cô, lần sau đừng gọi đến tìm tôi nữa!”
Sắc mặt Vu Bình càng khó coi, tay nắm di động càng chặt, “Anh nói vậy là có ý gì? Anh nói vậy là chê tôi phiền phức ư? Nếu không phải vì anh thì sao tôi lại rơi vào tình trạng như ngày hôm nay chứ!”
“Được rồi được rồi, tôi giúp, cô ở nhà chờ tin tức đi. ”
Dứt lời, điện thoại bị ngắt.
Vu Bình tức giận đến mức hất văng điện thoại ra xa.
Năm đó nếu không phải tại hắn, bản thân bà ta như thế nào sẽ, như thế nào sẽ......
Không, tuyệt đối không thể bị điều tra ra vụ việc kia được!
Còn có con khốn đê tiện Diệp Như Hề kia nữa, năng lực ư, mặc kệ nó có tài cán gì hay không cũng đã đến lúc để nó phải ăn chút trái đắng rồi.
Diệp Như Hề được dọn ra ngoài như mong đợi, cô tìm được một căn chung cư nhỏ, ba phòng một gian, không lớn lớn, nhưng môi trường xung quanh cũng không tồi.
Lần trước mượn Tạ Trì Thành hai mươi vạn để đầu tư vào thị trường chứng khoán, kiếm lời một khoản tiền, cho dù sau khi hoàn trả lại toàn bộ tiền cho Tạ Trì Thành cô vẫn trở thành nhà tư bản nhỏ mới nổi, tạm thời còn có thể lo được chi tiêu.
Mà những câu nói uy hiếp Vu Bình trước đó, Diệp Như Hề chỉ hù dọa bà ta mà thôi.
Cô không có chứng cứ, nhưng cô hiểu rõ cha mình.
Một người như cha cô làm sao có thể đang yên đang lành một mình lái xe chạy ra con đường nhỏ ở ngoại ô, còn trong thời tiết mưa gió, sau đó còn bị người ta tông trúng.
Năm đó cô cũng cảm thấy nghi vấn, nhưng tự trách tuổi mình còn nhỏ, cũng không có năng lực đi điều tra, hiện tại nghĩ đến, vì sao Vu Bình mấy năm nay vẫn luôn không chịu điều tra tên tài xế đã gây chuyện bỏ trốn kia chứ ?
Hơn nữa sau khi cô nói mấy lời kia, Vu Bình còn có thể trấn định như thế, nhưng chắc chắn không đơn giản, càng trấn định thì mới càng kỳ lạ.
Một người vợ bình thường sau khi nghe đến chuyện chồng mình xảy ra tai nạn có vấn đề, còn có thể bình tĩnh không chút cảm xúc như vậy ư ?
Loại trường hợp này, hoặc không để bụng, hoặc...... là trong lòng đã biết rõ ràng nguyên nhân.
【】,
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.