Daddy Tàn Nhẫn Yêu Mommy

Chương 97: Chia Rẽ Trạm Kình Cùng Diệp Tri Thanh.

U Mị Nhã Yêu

12/04/2021

Sau khi Dương Bành rời khỏi, Diệp Tri Vận không nhịn được nữa mà hét ầm lên, nếu không phải không có sức thì cô đã đập nát mọi thứ trong phòng này rồi.

Hét một hồi lâu, Diệp Tri Vận hai mắt đỏ hoe, hung hăng nhìn chằm chằm Dương Phái Y, người đang ngồi trên sô pha lặng lẽ nhìn cô "Tại sao? Tại sao cô không ngăn lại? Tại sao không ngăn lại?"

Diệp Tri Vận hận, rất hận cô ta, Dương Phái Y vẫn luôn ngồi ở đó, cô ta có rất nhiều cơ hội để ngăn cản nhưng cô ta chỉ ngồi đó suốt một ngày một đêm mà không cứu cô?

Dương Phái Y ngồi trên sô pha mệt mỏi nhíu mày, suốt một ngày một đêm qua cô cũng rất mệt, thân thể mệt, trong lòng càng mệt, cô cũng bị trúng loại thuốc đó, chịu đựng một ngày một đêm "Tri Vận, chúng ta đều bị tính kế, bị Dương Bành tính kế!"

"Là do Dương Bành làm?"

Diệp Tri Vận hai mắt đỏ hồng cười lạnh:

"Cô là thiên kim tiểu thư của Dương gia, là công chúa của nhà họ Dương, Dương Bành bất quá là con của nhị phòng, còn là một tên vô dụng không làm được gì, mọi thứ đều phải dựa vào đại phòng Dương gia của cô, phế vật như hắn còn dám tính kế cô?"

Dương Phái Y cũng không tức giận mà bình tĩnh nhìn cô "Chỗ dựa của hắn chính là cô."

"Ý của cô là sao? Tôi là chỗ dựa của anh ta là có ý gì?"

Diệp Tri Vận lúc này tràn ngập lửa giận, không suy nghĩ được gì.

"Chỉ cần cưới cô, hắn chính là con rể của Diệp gia, người nhà họ Diệp yêu thương cô như vậy, tuyệt đối sẽ bảo vệ hắn. Với mối quan hệ này thì Dương gia cũng sẽ không vì tôi mà làm khó Dương Bành."

Dương Phái Y bình tĩnh phân tích nhưng nếu nghe kỹ sẽ phát hiện trong giọng nói của cô ta có sự lo lắng.

Dương Bành vậy mà cũng tính kế cô, giỏi lắm!

Diệp Tri Vận hoàn toàn không nói nên lời, tình huống bây giờ đúng là giống như Dương Phái Y đã phân tích, cô ngàn vạn không muốn gả cho Dương Bành nhưng chuyện này có thể sao?

Chính là không thể nên cô ta mới tức giận đến muốn giết tên khốn nạn đó!

Chết tiệt!

Không nghĩ tới cô lại thua trên tay một tên phế vậy như vậy!

"Sao hắn dám? Làm sao hắn dám? Làm sao hắn dám?"

Diệp Tri Vận gào rú như muốn hả giận.

"Nếu là trước kia, hắn nhất định không dám, cũng không có cơ hội, nhưng hôm nay, Trạm Kình tuyên bố bên cạnh hắn đã có người, toàn bộ Hải thị đều biết cô nhất định sẽ chịu kích thích. Hắn chính là chọn đúng cơ hội này."

Vẻ mặt Dương Phái Y có chút lạnh lùng:

"Mà thứ hắn ỷ lại chính là thế lực của Dương gia."

Suốt một ngày một đêm này cô luôn tìm cách liên hệ với vệ sĩ âm thầm bảo vệ cô nhưng đều không được, muốn liên hệ người nhà tới cứu mình, nhưng điện thoại không có tín hiệu. Cô cũng cố gắng để nhân viên phục vụ bên ngoài đi vào nhưng bên ngoài lại không có bất kỳ động tĩnh nào. Khả năng duy nhất là Dương Bành đã cùng bọn họ chào hỏi qua rồi.

Hắn ta dùng thứ gì để "chào hỏi"?

Đương nhiên là dùng thế lực của Dương gia!

Hắn ta dùng thế lực của Dương gia để tính kế cô, cô thật đúng là đã xem thường người anh họ tốt này của mình rồi!

"Chậc chậc, tiểu Mạn, cô chị gái này của cô thật là quá tuyệt vời, cô ấy giúp chúng giải quyết rất nhiều hậu quả nha!"

Mai Tuyền thật lòng cảm tạ nói.

Vậy là bọn họ không cần phải làm việc này rồi!

Lúc trước bọn họ rất rất "vô tình" để cho Dương Bành nghe thấy bọn họ nói chuyện, lại rất "vô tình" để cho Dương Bành nghe thấy bọn họ nói Diệp Tri Vận vô cùng vô cùng tốt, bọn họ rất hâm mộ ngưỡng mộ Diệp Tri Vận, hơn nữa còn nói nếu như có được Diệp Tri Vận bọn họ sẽ đạt được lợi ích gì.

Chỉ là bọn họ không có thực lực, chỉ có thể an phận.

Mà những lại Dương Bành nghe được, nếu hắn có được Diệp Tri Vận, sau này hắn không cần sầu nữa. Đừng nhìn bây giờ hắn có thể cả ngày vui vẻ ăn chơi an nhàn, nhưng trên thực tế hắn cả ngày đều phải nhìn sắc mặt của đại phòng Dương gia, nếu đại phòng có chút nào không thích đều có thể thu hồi đồ vật của hắn bất cứ lúc nào.

Nhưng nếu hắn cưới được Diệp Tri Vânn thì mọi chuyện lại khác, đại phòng Dương gia cũng không dám cho hắn xem sắc mặt, sau này hắn muốn chơi thế nào thì chơi!

Dương Bành đã lên kế hoạch từ khi có ý tưởng này. Hôm qua khi hắn xem buổi họp báo do Hứa gia tổ chức, thấy Trạm Kình mạnh mẽ tuyên bố Diệp Tri Thanh là vợ của anh ta thì Dương Bành biết cơ hội của hắn đến rồi!



Trong giới, việc Diệp Tri Vận yêu Trạm Kình cũng không phải mới mẻ gì, lúc này đây, người đàn ông mình yêu cưới một cô gái khác, lại còn là em gái song sinh của mình, Diệp Tri Vận hẳn là tổn thương vạn lần. Đây chính là cơ hội tốt để amh ta xuất hiện, an ủi cô, làm cô thoát khỏi nỗi buồn đó.

Từ bốn năm trước, Dương Bành đã biết Diệp Tri Vận cùng Dương Phái Y thích đến thành phố giải trí này để "giải tỏa", cho nên hắn đã sớm tới đây thu xếp mọi thứ chỉ chờ hai "chị em" này đến đây "giải tỏa".

Không đợi lâu, đúng như hắn dự đoán, hai "chị em" này đến đây "giải tỏa", hắn kích động đến muốn hét lên.

Bất quá tính kiên nhẫn của hắn cũng không tệ, mọi thứ đều chuẩn bị đầy đủ, đảm bảo hết thảy đều không có vấn đề, hắn mới sẵn sàng hành động.

Cuối cùng, kế hoạch của hắn cũng thành công, Diệp Tri Vận đã nằm trong lòng bàn tay của hắn, hắn muốn làm gì thì làm!

Về việc phát hiện Diệp Tri Vận không phải xử nữ, mặc dù có chút đáng tiếc nhưng ngược lại điều này giúp hắn càng có thể khống chế Diệp Tri Vận.

Lúc Dương Bành rời đi tâm tình rất tốt, hoàn toàn không lộ ra vẻ như có người phía sau giúp hắn lập kế hoạch, càng khiến cho Dương Phái Y cảm thấy tất cả những chuyện này đều do một tay Dương Bành làm.

Tên anh họ này chính là một tên phế vật, cái gì cũng không biết nhưng lại rất biết sống phóng túng, ăn chơi đàn đúm.

"Đó là tự nhiên, bà chị gái này của tôi chính là công tố viên tuổi trẻ đầy triển vọng nhất."

Dương Phái Y là thiên kim của Dương gia cũng là công chúa của Dương gia, tiền đồ sáng lạng, năng lực bản thân cũng rất tốt mà chính cô ấy cũng rất cố gắng, sự nghiệp có thể nói là đi lên như tên lửa.

"Ta đi giết hắn!"

Trên mặt Diệp Tri Vận tràn đầy sát ý, chỉ là giết một tên phế vật thôi, một tên phế vật còn dám mơ ước cô?

Đáng chết!

"Không được!"

Nghe thấy những lời đầy sát khí của Diệp Tri Vận, Dương Phái Y lập tức phản đối không do dự, mặc dù cô không thích tên anh họ quần là áo lượt này nhưng hắn cũng là anh họ của cô.

"Chậc chậc, tiểu Mạn, đều bị cô đoán được rồi!"

Mai Tuyền cười híp mắt nói nhưng trong mắt lại không có một tia ý cười nào. Lúc bọn họ đang tìm chồng cho Diệp Tri Vận cũng đã nghĩ đến việc cô ta sẽ giết người diệt khẩu cho nên họ chọn tới chọn lui, cuối cùng chọn Dương Bành.

Dương Bành là một tên thiếu gia ăn chơi, không biết làm gì cả nhưng sau lưng hắn lại là Dương gia, đệ nhất hào môn thế gia của Hải thị, Diệp Tri Vận dù muốn đối phó hắn cũng không dễ dàng như vậy.

Đồng thời hắn là anh họ của Dương Phái Y, cô ta sẽ không để Diệp Tri Vận giết Dương Bành như thế, mà Dương Phái Y ngăn cản cũng khơi dậy lòng thù hận của Diệp Tri Vận đối với cô ta.

Dương Phái Mạn cười cười, không nói gì, chỉ đầy hứng thú nhìn hai người phụ nữ trong laptop, cô muốn biết tình cảm của hai "chị em" này tốt đến mức nào.

"Không được? Tại sao không được? Chẳng lẽ cô muốn tôi gả cho cái tên phế vật kia sao?"

Đôi mắt Diệp Tri Vận đỏ rực nhìn chằm chằm Dương Phái Y.

Lời nói của Diệp Tri Vận rất thẳng, có chút gay gắt, Dương Phái Y hơi cau mày:

"Tri Vận, tôi biết cô rất khó chịu, nếu là người khác tôi sẽ tùy cô muốn làm gì cũng được nhưng Dương Bành là anh họ của tôi, là người nhà họ Dương."

"Nếu hắn không phải anh họ của cô, không phải là người Dương gia, hắn sẽ tính kế tôi sao? Chỉ là một tên rác rưởi mà thôi, Dương gia các cô cần gì xem trọng hắn như vậy? Nếu không phải Dương gia các người vẫn luôn cưng chiều hắn thì sẽ có ngày hôm nay sao? Hắn có thể tính kế tôi sao?"

Cô chỉ cần nghĩ đến mình thua trên tay Dương Bành, nghĩ đến phải gả cho Dương Bành là cô lại tức giận đến gần như mất hết lý trí.

Vẻ mặt Dương Phái Y lập tức trở nên lạnh lùng, cô biết lúc này Diệp Tri Vận đang vô cùng tức giận, hận đến muốn giết người nhưng những lời này của cô ấy thật sự rất khó nghe.

Nhìn bộ dạng có phần thê thảm của Diệp Tri Vận, Dương Phái Y hít sâu một hơi làm chính mình bình tĩnh lại:

"Tri Vận, tôi biết cô bây giờ đang rất tức giận, nhưng bây giờ không phải lúc để tức giận, Dương Bành chỉ cho thời gian một ngày, chúng ta phải nghĩ cách giải quyết chuyện này."

"Cách giải quyết chuyện này rất đơn giản, chính là trực tiếp giết Dương Bành."

Diệp Tri Vận mặt mày đằng đằng sát khí, cô không nói giỡn, cô thật sự muốn giết chết tên Dương Bành khốn nạn kia.

Mặt Dương Phái Y trầm xuống, giọng nói lộ rõ vẻ không hài lòng:

"Cô nghĩ Dương Bành là ai? Hắn là người mà cô muốn giết là giết sao? Nếu dễ giết như vậy, mấy năm nay hắn đã sớm bị giết không biết bao nhiêu lần rồi!"

"Hắn là người của Dương gia chúng tôi! Là đứa con trai mà chú Hai và thím Hai rất yêu quý! Tuy hắn là kẻ vô tích sự, nhưng chú Hai thím Hai rất thương hắn, nhất là ông nội của tôi, hắn là cháu trai ông yêu thương nhất, biết rõ hắn ham chơi, bên cạnh hắn bố trí không dưới mười tên vệ sĩ!"

"Ngươi nghĩ thử xem tại sao hắn có thể dễ dàng tính kế chúng ta như vậy? Là vì trong tay hắn không phải không có chút lực lượng nào! Nếu hôm nay tìm người giết hắn, không cần ngày mai, trong vòng hôm nay, toàn bộ Hải thị thậm chí toàn thế giới đều biết chuyện của cô!"



Dương Bành đúng là vô dụng, chỉ biết ăn chơi chứ không làm được gì, nhưng không biết bằng cách nào mà hắn có thể khiến cho cha mẹ hắn cưng chiều hắn, cũng như khiến ông nội vô cùng vui vẻ, Dương gia có rất nhiều con cháu nhưng ông nội lại thương nhất tên ăn chơi trác táng này.

Con cháu khác của Dương gia cũng bất mãn nhưng cũng không dám làm càn trước mặt Dương lão gia tử, mà Dương Bành còn là lợn chết không sợ nước sôi, ai bất mãn đối hắn bất mãn, hắn trực tiếp mách ông nội, sau đó ông nội sẽ hung hăng trừng phạt người kia, trực tiếp phong tỏa viện trợ tài chính cho người đó.

Cuối cùng, những con cháu khác của Dương gian đều hận chết Dương Bành nhưng lại không dám thật sự đắc tội hắn.

Kể cả cô, công chúa của Dương gia cũng không trước mặt ông nội làm càn, cho nên bình thường nhìn thấy Dương Bành nếu có thể trốn cô đều trốn.

Lần này cô cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.

Diệp Tri Vân mím chặt môi, cô suýt nữa thì quên mất, tên khốn Dương Bành là đứa cháu trai mà Dương lão gia tử yêu quý nhất, không phải cô muốn giết là có thể giết được.

Nhưng là:

"Tôi thật sự phải gả cho tên quần là áo lượt kia sao? Tôi không cam tâm! Tôi không cam tâm!"

Cô thật sự rất rất không muốn!

Dương Bành thua xa Trạm Kình ngàn vạn lần!

Cô ta thích Trạm Kình nhiều năm như vậy, cũng đã trả giá cho anh ấy rất nhiều, cuối cùng Trạm Kình lại chọn người phụ nữ Diệp Tri Thanh kia, còn cô phải gả cho một tên rác rưởi?

Đây còn không phải là cho thấy cô ta thua xa Diệp Tri Thanh sao?

Làm sao cô có thể cam lòng như vậy được?

Nhìn thấy bộ dạng này của Diệp Tri Vận, lửa giận trong lòng của Dương Phái Y cũng giảm bớt, tuy Dương Bành rất được lão gia tử thích, nhưng trong lòng cô vẫn rất coi thường tên anh họ này, nếu muốn cô gả cho một kẻ như vậy, ý tưởng đầu tiên của cô chắc cũng là giết chết tên khốn đó.

Suy nghĩ một chút, Dương Phái Y nói:

"Đây chỉ là cách xử lý tạm thời theo tình huống hiện tại thôi. Sau khi cưới Dương Bành cô có thể tìm cách để hắn chủ động ly hôn cô, tôi tin cô có năng lực làm được chuyện này. Hơn nữa gả cho Dương Bành đối với cô cũng không phải là không có ích lợi gì. Diệp Tri Thanh tuy được Trạm Kình coi trọng nhưng để gả cho Trạm Kình hay không lại chưa biết được. Trước hết, dì Bình sẽ không để cô ta dễ dàng như vậy mà gả cho Trạm Kình."

"Mà cô, sau khi gả cho Dương Bành, cô có thể lợi dụng Dương Bành đi lấy lòng ông nội, để ông nội thích cô, đứng về phía cô, sau đó cô có thể làm rất nhiều chuyện."

Diệp Tri Vận mắt sáng lên, bình tĩnh lại, đúng rồi, Trạm Kình đã thích Diệp Tri Thanh thì đã sao? Mẹ của Trạm Kình, thậm chí cả Trạm gia cũng sẽ không để Diệp Tri Thanh dễ dàng gả cho Trạm Kình.

Nếu Diệp Tri Thanh thực sự kết hôn với Trạm Kình thì sao? Cô vẫn có biện pháp chia rẽ bọn họ. Thậm chí khiến Trạm Kình vứt bỏ Diệp Tri Thanh, khiến bọn họ trở mặt thành thù!

Nghĩ đến việc Diệp Tri Thanh cùng Trạm Kình trở thành kẻ thù của nhau, Trạm Kình nhìn Diệp Tri Thanh như kẻ thù mỗi lần gặp mặt đều hung hăng đối phó cô ta là Diệp Tri Vận vui vẻ đến mức không nhịn được mà nở nụ cười.

"Hừ, cứ để cho tiện nhân Diệp Tri Thanh kia vui vẻ vài ngày trước đã, hiện tại cô ta vui vẻ bao nhiêu thì ta muốn cô ta đau khổ bấy nhiêu!"

Diệp Tri Vận cười lạnh.

Sau đó, Diệp Tri Vận và Dương Phái Y thảo luận cách lấy lòng Dương lão gia tử, cách chia rẽ Trạm Kình cùng Diệp Tri Thanh, cùng với làm cách nào để Dương Bành đồng ý ly hôn trong hòa bình với cô.

Nghe hai người thương lượng mà sắc mặt của Mai Tuyền và Dương Phái Mạn càng ngày càng khó coi, bất quá bọn họ lại rất kiên nhẫn lắng nghe toàn bộ kế hoạch, đồng thời ghi âm lại.

"Tiểu Mạn, tôi thật muốn ra tay với họ ngay bây giờ."

Mai Tuyền nhìn chằm chằm vào hai người trong laptop, cô thật là chưa gặp qua người phụ nữ nào ghê tởm như vậy.

Sắc mặt Dương Phái Mạn cũng rất khó coi, nghiến răng nghiến lợi nói:

"Yên tâm, sẽ có cơ hội! Bây giờ tôi đem đoạn ghi âm này đưa cho Trạm Kình cùng Tri Thanh, tôi tin họ nhất định có ý kiến hay."

Hai mắt Mai Tuyền sáng lên:

"Ý kiến hay!"

Cô giễu cợt nhìn hai người phụ nữ đang cười đắc thắng kia:

"Trên đời này thế nhưng là đạo cao một thước ma cao một trượng, muốn tính kế lão đại? Ha ha.."

* * *

Editor: DttLinh (16.2. 2021)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Daddy Tàn Nhẫn Yêu Mommy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook