Đại Bát Hầu

Chương 290: Chia binh

Giáp Ngư Bất Thị Quy

22/07/2020

Vân Vực thiên cảng, lá cờ lớn in hình bọt sóng và kiếm sắc đón gió phần phật tung bay.

Bên dưới cờ xí là hàng hàng thiết giáp sừng sững hình thành quân trận lạnh lẽo, yên tĩnh không có chút tiếng động nào.

Vô số thiên binh khắp nơi trong quân cảng như những con kiến đang lui tới, giá gỗ ròng rọc không ngừng vận chuyển, chuẩn bị đủ loại vật tư chiến đấu trang bị cho chiến hạm. Hạm đội đã chờ xuất phát.

Một cuộc họp đang được cử hành trong quân cảng, mỗi tướng lãnh cao cấp đều nhận được một phong thư.

Thiên Bồng đứng ở vị trí chủ soái dặn dò lần cuối trước lúc lâm chiến:

- Binh sĩ phòng thủ Quan Vân thiên cảng đã giảm bớt đến tối đa, đại bộ phận phòng ngự cũng đã dùng trận pháp thay thế. Cân nhắc đến tình huống Hoa Quả Sơn có thể không ngừng tập kích quấy rối đường tiếp tế, nên phải lưu lại hạm đội hộ tống đầy đủ, chuẩn bị bất cứ tình huống nào. Trừ hết toàn bộ binh sĩ phòng thủ Vân Vực thiên cảng cùng nhân viên hậu cần, chúng ta chỉ có thể điều động được lượng binh lực dùng cho chiến tranh lần này là... ba mươi lăm vạn.

- Tất cả mọi người đều phải tự nhận thức lấy. Đây có lẽ là cuộc chiến thảm thiết nhất, lâu nhất từ trước đến nay mà chúng ta trải qua. Trong đây, có lẽ không phải ai cũng có thể còn sống được tới lúc nhìn thấy chiến tranh kết thúc, bao gồm cả ta...

- Thủy quân Thiên Hà chúng ta không thể giống như Nam Thiên Môn, một khi mất đi Lý Tịnh sẽ mặc người chém giết.

- Cho tới bây giờ, chúng ta vẫn không có nhiều tin tức về kẻ địch nhân của chúng ta.

- Vì thế, chúng ta phải chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất. Nếu ta có xui xẻo gặp chuyện không may, vị trí nguyên soái sẽ do Thiên Phụ tạm thay thế. Nếu Thiên Phụ lại xảy ra chuyện, Thiên Nhậm tạm thay tiếp. Nếu Thiên Nhậm gặp chuyện không may, Thiên Nội tạm thay thế. Cho dù ai kế nhiệm chức nguyên soái đi nữa, vẫn phải tiếp tục tiến hành tiếp cuộc chiến cho đến khi không còn người nào nữa thì mới thôi.

- Dù là binh hay tướng, thậm chí có là ta, một khi bị bắt phải lập tức xếp vào trong danh sách bỏ mình. Thủy quân Thiên Hà ta tuyệt đối không chấp nhận chuyện bị yêu quái dùng tù binh áp chế như với Nam Thiên Môn. Dù cho tù binh là ai đi nữa.

- Kẻ nào lâm trận lùi bước, giết chết không cần luận tội!

Trong đại điện vốn đã tĩnh mịch, chỉ còn lại âm thanh của Thiên Bồng vang vọng.

Mỗi tướng soái đều mở to hai mắt, cắn chặt răng.

- Thủy quân Thiên Hà sẽ ghi nhớ công lao của mỗi người các ngươi.

- Đây có lẽ là trận chiến cuối cùng nhất trong chiến dịch này rồi. Thắng lợi, có nghĩa là sẽ đưa hết thảy trở về như trước kia, Thiên Đình lại lần nữa nắm chắc tam giới trong lòng bàn tay… Không, bởi đại đa số yêu quái đều đã tụ tập cả ở Sương Vũ sơn Nam Chiêm Bộ Châu và Hoa Quả Sơn Đông Thắng Thần Châu, cho nên thắng lợi này về cơ bản có thể quét sạch toàn bộ yêu tộc trên thế gian, mở ra một kỷ nguyên mới.

- Hiện tại trên tay các ngươi đều có phong thư với nội dung nhiệm vụ được phân công riêng cho mỗi người, có lệnh bài điều binh, còn có ngọc giản liên lạc chuyên dụng. Mỗi người đều phải làm theo phân công trên phong thư. Say khi xem xong lập tức đốt hủy. Không cho phép để lộ nội dung nhiệm vụ cụ thể của bản thân với bất kỳ người nào, kể cả với đồng liêu của mình. Chỉ thiết lập mục tiêu chiến tranh, không thiết lập điểm thương vong mấu chốt.

- Rất có thể đối thủ của chúng ta sẽ không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Vì vậy mỗi canh giờ đều phải dùng ngọc giản được thiết lập mật hiệu trong phong thư tiến hành báo cáo với ba người phụ trách tương ứng, đảm bảo đầu mối nắm rõ được cục diện chiến đấu chuẩn xác không có sai sót nào.

- Cố hết sức che mắt đối phương, làm việc cẩn thận chặt chẽ, không tiếc bất cứ giá nào hoàn thành nhiệm vụ của mình.

- Nhớ kỹ. Trong trận chiến này, chúng ta không có liên minh, cũng không có viện trợ. Hết thảy chỉ có thể dựa vào bản thân.

- Toàn bộ Thiên Đình đều đang mở to mắt nhìn chúng ta, có rất nhiều người hy vọng chúng ta chiến bại. Một khi chiến bại, thủy quân Thiên Hà sẽ vạn kiếp bất phục.

- Phải xóa bỏ hoàn toàn Hoa Quả Sơn cùng Sương Vũ sơn khỏi thế giới này!

- Chỉ được phép thắng, không được phép thua! Đã rõ cả chưa?

- Rõ ~!

Từng quyền đập lên ngực giáp, tiếng hò hét khản giọng rung cả tòa nhà.

Theo từng phong thư lần lượt biến thành tro bụi trong chậu than trước người Thiên Bồng, cỗ máy chiến tranh khổng lồ của thủy quân Thiên Hà đã hoàn toàn được khởi động.

Kèn lệnh tiến công vang lên, tầng tầng lớp lớp thiên binh vỗ cánh, dũng mãnh tiến vào bên trong chiến hạm.

Dưới sự chỉ dẫn của tướng sĩ bên trong, từng chiếc từng chiếc chiến hạm như thể đàn châu chấu thoát khỏi dây buộc bay lên trời, chia làm ba đường, trùng trùng điệp điệp nhắm thẳng về ba phương hướng khác nhau.

- Chuyện này là thế nào?

Cửu Đầu Trùng chỉ có thể lơ lửng ở đám mây bên ngoài cách đó ngoài trăm dặm nằm ngoài phạm vi điều tra của đối phương, dùng thuật pháp quan sát từ xa. Gã mở to hai mắt:

- Bọn hắn... Chia quân?

. . .

Ở Hoa Quả Sơn lúc này cũng đang điều động một lượng lớn quân lực. Tất cả công sự phòng ngự đều đang tiến hành kiểm tra, kiểm kê vật tư lần cuối cùng.

Vô số yêu quái không có đủ sức chiến đấu đang lén lút rời khỏi Hoa Quả Sơn. Bên trong đó còn có rất nhiều yêu quái Ngộ giả đạo.



Phải biết rằng Hoa Quả Sơn không phải là thủy quân Thiên Hà, không có Thiên Đình cường đại làm hậu viện. Một khi nơi đây chiến bại, có nghĩa là đã không còn chỗ để thủ. Mà không ai dám cam đoan Hoa Quả Sơn nhất định chiến thắng cả.

Bọn họ có thể tập trung tất cả quân lực vào cùng một nơi nghênh chiến thủy quân Thiên Hà, nhưng lại không thể đặt hết tất cả trứng vào trong cùng một giỏ được.

Một khi chiến bại, những hạt giống rải rác lả tả này sẽ trở thành hi vọng cuối cùng.

Lúc này, trong động phủ tạm thời, một cuộc họp đang diễn ra.

- Nếu như chúng ta có thể vượt qua được đợt sóng tiến công đầu tiên của thủy quân Thiên Hà, cuộc chiến tranh này có thể phải đánh rất lâu. Trong lúc này, thanh danh của chúng ta sẽ tăng cao đến mức chưa từng có. Đây là một điểm mà chúng ta phải tiến hành lợi dụng.

Nói xong, Khỉ Đá lấy ra hai tấm lệnh bài, đưa một tấm cho xà tinh đang đứng trước mặt hắn:

- Ngươi mang theo đội ngũ ta an bài sẵn cho các ngươi, lập tức xuất phát tiến về Tây Ngưu Hạ Châu.

Rồi hắn giao tấm lệnh bài còn lại cho đại bàng tinh:

- Ngươi mang theo đội ngũ tiến về Bắc Câu Lô Châu.

Cái gọi là đội ngũ này, trừ một vài yêu tướng thực lực tương đối cường đại ra còn có tiên sinh học đường, yêu tu luyện đan, công tượng... Thậm chí còn được trang bị thêm cả các loại công pháp cùng với tài nguyên đan dược thiết yếu.

Chỉ cần có nơi nào đó cắm rễ, sẽ trở thành một Hoa Quả Sơn nguyên sơ.

- Tuy nói hai đại châu này đã bị thủy quân Thiên Hà tiêu diệt qua nhưng chắc chắn còn rất nhiều đại yêu trốn thoát được. Tìm được bọn họ, sau đó mời chào. Nhớ kỹ, cố gắng mời chào cảnh giới Luyện Thần trở lên. Chỉ có bọn họ mới có thể xuyên qua phòng tuyến trong trận chiến tới tiếp viện cho Hoa Quả Sơn. Một khi chiến tranh lâm vào trạng thái giằng co, chúng ta cần có lực lượng bổ sung tân sinh không ngừng nghỉ. Đồng thời các ngươi còn phải lẩn tránh tai mắt Tuần Thiên phủ, thừa dịp thủy quân Thiên Hà không rảnh bận tâm đến, thành lập cứ điểm mới phòng khi tương lai lỡ như chúng ta chiến bại còn có thể di chuyển qua hai châu khác.

- Rõ!

Cuộc chiến tranh này sẽ là một đợt không chết không thôi, là một cuộc chiến không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Bất kỳ thứ gì trong trời đất này đều có thể được dùng làm vũ khí, mỗi địa điểm đều có thể biến thành chiến trường.

- Vậy còn Nam Chiêm Bộ Châu kia?

Vạn Thánh Long Vương do dự hỏi.

- Nam Chiêm Bộ Châu.

Khỉ Đá thoáng trầm ngâm, rồi nói:

- Sáu yêu vương còn đó, đại bộ phận yêu quái Nam Chiêm Bộ Châu đều đã đầu phục bọn hắn. Trước hết cứ để qua một bên đã.

Lúc này, Đoản Chủy mới đẩy cửa, từ bên ngoài vội vàng đi vào.

- Chuyện gì?

Khỉ Đá hỏi.

- Thủy quân Thiên Hà xuất phát rồi.

Đoản Chủy đáp.

Chuyện này cũng nằm trong dự liệu cả rồi.

Khỉ Đá chỉ yên lặng khẽ gật đầu, không đánh giá thêm gì cả.

Đoản Chủy hít một hơi thật dài, nói khẽ:

- Thế nhưng... bọn chúng lại chia binh.

- Chia binh?

Cả đám yêu tướng ở đây đều nhăn tít lông mày lại.

Đoản Chủy trải tấm địa đồ ra bàn, chỉ vào Vân Vực thiên cảng nằm ở giữa nói:

- Bọn chúng chia ra ba đường xuất phát. Quân cánh trái do Thiên Nội Thiên Tâm thống lĩnh, nhắm thẳng hướng trung tâm Đông Thắng Thần Châu. Quân cánh phải do Thiên Nhậm Thiên Hành thống lĩnh, xuất phát thẳng hướng trung tâm Nam Chiêm Bộ Châu. Quân chính giữa do Thiên Bồng tự mình thống lĩnh, tiến quân thẳng tắp về hướng chúng ta. Số lượng quân lực không rõ ràng lắm, đối phương tuần tra vô cùng nghiêm mật. Dựa theo những điều đã biết, cơ bản đều ở trạng thái đầy kín người. Nhìn số lượng chiến hạm thì ba cánh quân đều sàn sàn không chênh nhau. Còn tọa trấn Vân Vực thiên cảng là Thiên Phụ. Thiên Cầm tọa trấn Quan Vân thiên cảng.

Khỉ Đá sờ cằm, tỉ mỉ suy tư:

- Tốc độ tiến quân thế nào? Khi nào thì tới chỗ chúng ta?



- Phần lớn quân cánh trái và quân cánh phải đều là chiến hạm hạng nặng, tốc độ chậm chạp. Quân chính giữa do Thiên Bồng thống lĩnh chủ yếu là chiến hạm cỡ trung nhưng tốc độ tiến quân lại chậm chạp hơn. Ước tính thời gian, khoảng chừng hai tháng mới có thể tới được đây.

- Gần hai tháng?

Khỉ Đá sững người.

Dựa theo tính toán ban đầu. Nếu đối phương dồn hết tất cả quân lực tiến quân, dù có mang theo chủ yếu là chiến hạm hạng nặng thì tối đa cũng chỉ một tháng là đến được đây.

Chuyện này là thế nào?

Đoản Chủy di chuyển tay dọc theo một con đường quanh co vòng vèo từ Vân Vực thiên cảng đến Hoa Quả Sơn trên tấm địa đồ nói:

- Nếu như lộ tuyến dự định của hai cánh quân trái phải là thế này thì có lẽ thời điểm ba cánh quân sẽ đến Hoa Quả Sơn không chênh lệch bao nhiêu.

- Bọc đánh đường vòng?

Ánh mắt Khỉ Đá híp lại thành một khe nhỏ.

Đây không phải là quá xem thường người khác sao?

Đoản Chủy nhìn chằm chằm vào địa đồ một lúc lâu, ngẩng đầu lên nói:

- Xem tình hình hẳn là bọc đánh đường vòng rồi. Thế nhưng sớm chia bình như vậy có hơi không bình thường.

- Có lẽ sợ đến gần quá, chúng ta sẽ thừa dịp bọn hắn chia binh chặn đường tập kích đột ngột.

Khỉ Đá suy nghĩ trong thoáng chốc, lại nói:

- Thế nhưng cũng có thể là dụ cho chúng ta chủ động ra quân tập kích một trong ba cánh quân đó. Nếu chỉ đơn thuần là bọc đánh đường vòng, bọn hắn nên tập trung chiến hạm hạng nặng ngay cánh quân giữa. Dù sao cánh giữa có khoảng cách ngắn nhất, có vậy mới có thể hoàn thành vây bọc nhanh nhất được. Đặt chiến hạm hạng nhẹ ngay cánh giữa, nhìn qua có ý tứ tác chiến cơ động.

Đương nhiên đây cũng có thể là hư trương thanh thế. Dù sao chiến tranh chính là vậy mà, thật thật giả giả, giả giả thật thật, đối phương nhìn vào càng không hiểu thì bản thân mình lại càng có lợi.

Chỉ có điều có thể chắc chắn rằng trong cả ba đường đại quân tiến đánh lần này, dù có kéo sạch toàn bộ tinh nhuệ cảnh giới Luyện Thần trở lên tiến đánh cánh quân nào đi nữa thì sợ là vẫn không mò ra được chỗ tốt gì. Còn nếu xuất động cả đại quân tiến đánh, lỡ như có cánh quân nào trong đó đột nhiên tăng tốc, thừa cơ đánh vào, hậu quả sẽ khó mà gánh chịu nổi.

Đoản Chủy trầm ngâm một lúc bèn thấp giọng hỏi:

- Có nên điều chỉnh lại chiến thuật của chúng ta hay không?

- Không cần.

Khỉ Đá nhìn chăm chú lên địa đồ, chậm rãi lắc đầu nói:

- Ở tình thế trước mắt, mọi chuyện cứ dựa theo chiến thuật lúc trước mà làm đi. Bảo Cửu Đầu Trùng lưu ý thật kỹ thực lực phân bố của ba cánh quân này. Đặc biệt là tướng soái thống quân, không thể chỉ nhìn lá cờ tướng soái, mà tốt nhất phải nhìn rõ được người thật.

- Vâng.

Hoa Quả Sơn đã đã tiến hành chuẩn bị chiến đấu từ nhiều năm, dưới tình huống có đầy đủ vật tư tiếp tế thì có bị bao vây cũng không phải là chuyện gì đáng sợ.

Lỡ như tùy tiện xuất kích, không cẩn thận bước vào cạm bẫy đối phương khiến đại bản doanh Hoa Quả Sơn bị bứng mất mới chính là chuyện binh bại như núi đổ.

Bây giờ còn không tới bước đường cùng, tạm thời không cần phải tiến hành mạo hiểm như vậy.

. . .

Đêm khuya, phần lớn quân lực ở Quan Vân thiên cảng nơi Tây Ngưu Hạ Châu đều đã bị điều đi, cho nên nhìn qua đã không còn âm thanh náo nhiệt, chỉ còn ánh lửa rải rác.

Dù vậy cũng không có nghĩa là nơi đây có thể dễ dàng vây đánh được.

Quân cảng tiêu tốn một lượng tiền khổng lồ trong mấy năm trời mới được kiến thành, có vô số pháp trận phòng ngự, hội tụ tâm huyết của vô số công tượng trên Thiên Đình, kết cấu phức tạp đến mức độ Hoa Quả Sơn không thể nào sánh được.

Dưới hành lang gấp khúc được ánh lửa bập bùng nhuộm đỏ, một vị thiên tướng vội vàng đi tới, đến thẳng trước cửa một gian phòng, quì xuống đập quyền lên giáp ngực.

- Nguyên soái! Hạm đội đã chuẩn bị xong xuôi. Đã điều tra kĩ càng bốn phía quân cảng, không phát hiện thám tử Hoa Quả Sơn.

Cánh cửa kia từ từ mở ra, người đang đứng ở bên trong kia, chính là Thiên Bồng.

- Xem ra đồng thời chia quân làm ba cánh quả nhiên có thể tạo được áp lực lên trinh thám của Hoa Quả Sơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Bát Hầu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook