Đại Bát Hầu

Chương 158: Trấn Nguyên Tử

Giáp Ngư Bất Thị Quy

27/02/2020

- Thư cô gái nhỏ viết cho ngươi à?

Dương Thiền không biết xuất hiện sau lưng hắn lúc nào, hỏi:

- Đây là chữ gì vậy? Khá giống với chữ ngươi khắc trên bia mộ.

Khỉ Đá giật mình, vội vàng tránh qua bên cạnh.

- Lần trước ngươi nhìn lén ta?

Dương Thiền đầy hứng thú nhìn Khỉ Đá đang giật mình, cười nói:

- Đừng lo lắng, ta xem không hiểu.

Muốn thấy được dáng vẻ giật mình của Khỉ Đá đúng là không dễ dàng mà.

- Tìm ta có chuyện gì?

Khỉ Đá theo bản năng nhét thư vào trong túi áo.

- Không có gì, vốn muốn qua chào tạm biệt U Tuyền Tử và Nguyệt Triêu, không ngờ bọn họ đã đi rồi.

Dương Thiền nhón chân nhìn xung quanh, lại liếc nhìn túi áo có thư của Khỉ Đá, hỏi:

- Bên trong viết gì mà ngươi căng thẳng dữ vậy? Kiểu chữ đó ta chưa từng nhìn thấy, rất ngắn gọn thực dụng, chắc là ngươi dạy cho cô gái nhỏ nhỉ? Ngươi học được ở đâu vậy? Bằng không cũng bớt chút thời gian dạy cho ta đi.

Vẻ mặt vốn đã đỏ của Khỉ Đá giờ còn đỏ hơn:

- Ngươi học rồi cũng vô dụng. Đã lựa chọn xong công pháp chưa?

- Chỉ là ta rất tò mò, U Tuyền Tử nói ngươi là linh hồn nằm ngoài thiên đạo, vốn không thuộc về thế giới này. Những chữ viết đó chắc là do ngươi đem tới nhỉ? Ngươi vẫn còn trí nhớ của thế giới trước à? Thế giới trước là nơi thế nào?

- Thế giới đó...

Vẻ mặt của Khỉ Đá nghiêm lại, lạnh lùng nói:

- Nói ra ngươi cũng không hiểu được.

Khỉ Đá nói xong thì xoay người rời đi.

Dương Thiền vội vàng quấn lấy hắn không bỏ.

- Ngươi không nói thì làm sao biết ta không hiểu chứ?

- Đó là một thế giới hoàn toàn khác biệt, cho nên không thể nói rõ được.

- Sao lại khác biệt?

- Mưa xuống sẽ không dựa vào Long Vương, không có sổ Sinh Tử, không có linh hồn, không có đầu thai, cũng sẽ không có kiếp trước kiếp này. Trên trời không có chúng thần, phía Tây không có chư phật, cũng không có người tu tiên. Ít nhất theo ta biết là vậy đó.

Dương Thiền dừng chân, khẽ nhíu mày suy nghĩ:

- Đó là thế giới gì vậy chứ?

Nói xong lại vội vàng chạy theo:

- Vậy ngươi tới đây bằng cách nào? Còn có thế quay về chứ?



- Ta cũng muốn biết.

Khỉ Đá liếc nàng một cái, hỏi:

- Công pháp bảo ngươi tìm đã tìm được chưa?

- Công pháp đã chọn xong rồi, cái này thích hợp nhất.

- Còn thiếu một phần.

- Còn thiếu một phần?

- Còn cần một phần công pháp cho Ngộ giả đạo, cái này chỉ dành cho Hành giả đạo.

- Ngươi muốn bồi dưỡng yêu quái Ngộ giả đạo?

- Ừ, chúng ta không thể chỉ có Hành giả đạo được, nếu không sẽ rất bị động.

- Nhưng ngươi có biết muốn bồi dưỡng một yêu quái Ngộ giả đạo sẽ mất bao lâu không?

- Biết.

- Biết mà ngươi vẫn tính bồi dưỡng?

- Chính là bởi vì lâu nên mới cần nhanh chóng bồi dưỡng. Cùng đạo lý với mở học đường đó.

Hai người đi càng lúc càng xa. Ở một sườn núi cách khá xa sau lưng họ, một đạo đồng xa lạ nhô đầu ra khỏi bụi cây.

. . .

Tây Ngưu Hạ Châu, Quan Vân thiên cảng.

Dưới ánh mặt trời chói chang, một vùng lục địa khổng lồ trôi nổi trên biển mây mênh mông, bốn bề là quân hạm lui tới. Trên lục địa, rất nhiều công tượng của Thiên Đình đang bận rộn.

Một khối bảo thạch xanh lam to lớn cao chừng hai mươi trượng đang được mười mấy tu sĩ cùng di chuyển ra khỏi khoang thuyền của một chiến hạm khổng lồ, chậm rãi hạ xuống ở hang động chính giữa mặt đất.

Thiên Bồng ở phía xa đứng trên boong thuyền của một chiến hạm đang lơ lửng giữa không trung quan sát.

- Kim tinh đã tới, vật liệu trong phủ khố đã đưa đi, ngày đêm đẩy nhanh tốc độ, chắc chỉ cần mười tháng là có thể hoàn thành.

Thiên Phụ đứng phía sau Thiên Bồng lật lật quyển sổ trong tay.

Thiên Bồng chậm rãi quay người, bước về phía cửa khoang thuyền:

- Nếu chỉ đưa vào sử dụng một phần thôi thì sao? Mất bao lâu?

- Bẩm Nguyên soái, nếu chỉ là đưa vào sử dụng một phần...

Thiên Phụ cúi đầu lật sổ:

- Cũng cần ít nhất sáu tháng.

- Sáu tháng?

Hai thiên binh canh giữ trước cửa khoang thuyền hành quân lễ đơn giản với hai người, đẩy mở cửa.

Thiên Bồng nhấc chân bước qua cửa, thuận miệng hỏi:



- Mấy ngày nay, các thế lực ở Tây Ngưu Hạ Châu có động tĩnh gì không?

- Tà Nguyệt Tam Tinh động, Ngũ Trang quán với Phật môn đều không có động tĩnh, ngược lại mấy ngày nay hoạt động của đám yêu quái xung quanh có thường xuyên hơn.

- Coi bộ không ngồi yên được nữa rồi.

Thiên Bồng cười nhạt, bước lên bậc thang, đi đến chủ vị chính giữa đại điện, quay người vén áo choàng đằng sau ngồi xuống, vươn tay nhận lấy trà thiên binh hai tay dâng lên, nhấp một ngụm, nói:

- Mật thám phái vào trong nội bộ quân địch có tin tức không?

- Có.

Thiên Phụ cúi đầu lật nhanh quyển sổ, nói:

- Đã xác nhận Giao Ma Vương đang ở trong động phủ của Ngưu Ma Vương. Mấy tên ma vương cứ cách mấy ngày là sẽ qua lại, mấy ngày nay qua lại khá nhiều lần. Ngoài ra, Bằng Ma Vương chủ trương giao thiệp với quân ta, nhưng gặp phải phản đối mạnh mẽ từ Ngưu Ma Vương. Vì chuyện này mà hai Ma Vương còn cãi vả không vui vẻ gì. Sau chuyện đó Bằng Ma Vương còn lén lút thông qua mấy con đường khác tiếp xúc với quân ta, dường như có ý không thèm đếm xỉa gì.

- Tiếp xúc với quân ta? Thái độ của mấy Ma Vương khác thế nào?

- Sư Đà Vương không xác định, Giao Ma Vương thì cực lực phản đối, mấy kẻ khác tạm thời không rõ.

Thiên Phụ lặng lẽ khép sổ.

Thiên Bồng hít sâu một hơi, nói:

- Cũng tốt, điều này ít nhất chứng tỏ bọn chúng không đồng lòng. Cửu Đầu Trùng thì sao?

- Cửu Đầu Trùng ở lại trong Long cung của Vạn Thánh Long Vương tại đầm Bích Ba, không hề liên hệ với chúng ma vương, hình như gã rất hứng thú với Vạn Thánh công chúa. Nhưng Vạn Thánh Long Vương thì lại có liên hệ với Ngưu Ma Vương.

Thiên Bồng hơi khom người tựa lên lưng ghế, vươn tay sờ cằm, nói:

- Vạn Thánh Long Vương? Ta nhớ đó là một con thuồng luồng tinh.

- Bẩm Nguyên soái, đúng là như vậy. Nhắc tới Vạn Thánh Long Vương này còn là họ hàng xa với Giao Ma Vương.

- Chắc vẫn chưa có tiên tịch chính thức đâu nhỉ?

- Đúng là chưa có tiên tịch. Nhưng Vạn Thánh Long Vương có quan hệ rất thân với Tây Hải Long Vương Ngao Nhuận, lúc trước Tây Hải Long Vương đã thay gã dâng tấu chương đề cử trấn thủ đầm Bích Ba. Chỉ là Ngọc Đế còn chưa phê chuẩn, nhưng cũng không trả lại, giờ rất khó xác định.

Khóe miệng Thiên Bồng khẽ nhếch lên, nói:

- Nếu Ngọc Đế phê chuẩn cho Tây Hải Long Vương, Vạn Thánh Long Vương đó sẽ trở thành Long Vương đường đường chính chính của đầm Bích Ba, từ đó Cửu Đầu Trùng ở rể nhà Long Vương, vậy thì cũng sẽ có tiên tịch... Thiên Đình chưa từng quản chuyện cưới gả hôn nhân của nhà Long Vương, Cửu Đầu Trùng nhìn có vẻ như không muốn đối địch với Thiên Đình nhỉ.

- Cửu Đầu Trùng thần thông quảng đại, tuy nói cũng làm nhiều việc xấu, nhưng vào lúc mấu chốt này nếu gã nhập tiên tịch sẽ không đứng bên phe chúng ma vương, với quân ta là một chuyện tốt. Chờ giải quyết xong Tây Ngưu Hạ Châu, nếu nguyên soái vẫn còn muốn xử gã, cứ giở hồ sơ trên của gã Thiên Đình, sẽ có đầy đủ lý do luận tội gã.

- Nói vậy lúc nghị sự ở Lăng Tiêu Bảo Điện bản soái còn phải giúp Vạn Thánh Long Vương một tay?

Thiên Bồng ngửa đầu thoáng suy tư, cười nói:

- Trước là nâng đỡ cho nhập tiên tịch, sau lại xử con rể người ta... Vẫn là bỏ đi, thủy quân Thiên Hà ta không nên tạo chuyện cho người ta bàn tán.

Thiên Bồng lắc lắc đầu, sau đó cúi đầu uống một ngụm trà.

- Còn nữa, nguyên soái, về nguồn gốc đan dược vũ khí của đám yêu quái, đã có manh mối.

- Nói.

- Dựa theo tình báo hiện nay, hẳn là do Trấn Nguyên Tử cung cấp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Bát Hầu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook