Đại Boss, Anh Không Phải Là Gay!
Chương 49
Phương Linh Hugo
16/01/2024
Victor Nguyễn nhìn thấy Linh Đan đi vào trong phòng tắm, ánh mắt anh có chút hoảng loạn nhưng rất nhanh trở lại thâm trầm như thường ngày. Anh không tiếp tục ngâm trong bồn tăm nữa mà thản nhiên bước từ bồn tắm ra ngoài.
Giây phút Victor Nguyễn đi ra từ bồn tắm Linh Đan thực. sự bị sốc. Cơ thể anh như một vị thần, bộ phận nam tính giữa hai đùi không ngừng rung rinh. Cô chỉ biết ôm mặt chôn chân đứng một chỗ.
Tiếng bước chân của Victor Nguyễn ngày càng gần. Cô không biết anh sẽ làm gì tiếp theo. Cả người cô run rẩy. Cô muốn chạy khỏi ngay lập tức nhưng cô nhấc chân không nổi.
Giây phút cô nghĩ anh sẽ làm gì mình thì nghe tiếng nước chảy, Victor Nguyễn vào phòng tắm đứng xả qua nước.
Lúc anh đi ra vẫn thấy Linh Đan đứng đó, anh quấn khăn tắm che đi bộ phận nam tính của mình rồi áp sát cô.
“Nhớ cơ thể của tôi tới mức không thể đợi thêm sao?”
Linh Đan nghe hơi thở và giọng nói Victor Nguyễn phả vào tai mình khiến cô vô thức buông tay xuống. Khuôn mặt của anh chỉ cách gương mặt cô chưa đầy 5cm. Lúc hai ánh mắt chạm nhau, tim Linh Đan như ngừng đập. Cô run sợ lùi về phía sau nhưng Victor Nguyễn không hề buông tha cho cô.
Khi lưng Linh Đan chạm vào bức tường kính phía sau, Victor Nguyễn chống hai tay vào tường vây cô trong lồng ngực của mình. Anh bức cô không còn đường lui.
Linh Đan run sợ tới mức nói năng lộn xộn: “Đại đại Boss tôi sếp xếp Tài...”
Không đợi Linh Đan nói hết câu, Victor Nguyễn ghé sát vành tai cô nói: “Muốn ôn lại chuyện cũ một chút không?”
Giọng nói trầm khàn của anh vang lên đầy dụ hoặc. Linh Đan lúc này không biết diễn tả cảm giác của mình như thế nào. Có run sợ lại có sự hồi hộp.
Một tay Victor Nguyễn vẫn chống lên bức tường, tay còn lại anh bóp chặt căm của cô ép cô nhìn thẳng vào mặt anh: “Tiếp cận tôi là có ý gì?”
Giọng nói Victor Nguyễn phát ra đầy sát khí. Anh mắt anh nhìn cô đầy căm phẫn. Trong phút chốc cả người Linh Đan mềm nhũn, cô không chống đỡ nỗi khiến cả người trượt xuống dưới chân anh. Cô run lên bần bật, tiếng hai hàm răng va vào nhau có thể nghe thấy.
Không hiểu sao nhìn hình ảnh Linh Đan lúc này Victor Nguyễn cảm thấy có chút thương cảm. Anh xoay người đi ra khỏi phòng tắm.
Linh Đan biết Victor Nguyễn là một đại ma vương, cô cũng đã được lĩnh giáo tính khí bá đạo của anh trong mấy ngày làm việc chung nhưng chưa lần nào thấy anh đáng sợ như lúc này. Cái gì mà nhớ cơ thể anh ta? cái gì mà ôn chuyện cũ? Ai mà thèm tiếp cận anh ta. Nếu anh ta không nói cô lên phòng anh ta thay đồ, nếu tên người tình của anh ta không chỉ cô vào phòng này thì cô cũng đâu có bị điên mà bước vào.
Một hồi lâu sau Linh Đan mới trấn tĩnh lại. Cô khóa chặt cửa phòng tắm rồi đứng dưới vòi hoa sen xả nước lạnh trực tiếp vào người, quần áo cô cũng không cởi.
Mãi cho khi có tiếng gõ cửa bên ngoài Linh Đan mới sực nhớ còn phải đi ăn tối cùng ông Chaleo Puttichai, cô tắm gội vội vàng rồi mặc chiếc váy hồi nãy mua vào. Nhưng vì ngâm nước lạnh lâu, tay cô cứng đơ không thể kéo khóa sau lưng lên được.
Cô đứng dưới đèn sưởi trong phòng tắm đến khô tóc vẫn không thể tự kéo khóa lên được. Lo sợ trễ giờ lại bị vị Đại Boss nổi giận, Linh Đan càng khẩn trương. Cô quyết định ra ngoài để nhờ nhân viên khách sạn giúp đỡ.
Cô mở cửa phòng tắm ra, đúng lúc Victor Nguyễn đưa tay lên định gõ cửa, cánh tay anh còn đặt trên không trung. “Tưởng cô ngủ trong đó”.
Ánh mắt Linh Đan liếc nhìn anh không có thiện cảm: đúng là đại ma vương, mở miệng ra đều chẳng có gì tốt đẹp.
“Cảm ơn anh đã quan tâm. Phòng tắm của anh tuy hiện đại nhưng không đến nỗi tôi lưu luyến như thế”, Linh Đan mạnh dạn lách người qua Victor Nguyễn ra khỏi phòng tắm. Đi được vài bước cô dừng lại nói: “Nếu anh quan tâm tôi như thế thì kéo khóa váy lên dùm tôi”.
Linh Đan vẫn đứng xoay lưng lại với anh, cô lấy tay vén phần tóc dài sau lưng ra trước. Phần váy chưa được kéo khóa để lộ tấm lưng trần trắng mịn không tùy vết của cô. Ánh mắt Victor Nguyễn nhìn cô đỏ rực. Từ trước tới nay anh luôn miễn nhiễm với phụ nữ nhưng với cô thì khác. Chính anh cũng không lý giải nổi trước mắt cô vì sao anh thường mất kiểm soát cơ thể mình như thế.
Một hồi lâu không thấy Victor Nguyễn kéo khóa dùm mình, Linh Đan xoay người lại định lên tiếng thì anh đã vòng tay qua eo cô.
Linh Đan sợ tái mặt, cô đẩy người Victor Nguyễn ra: “Anh muốn làm gì?”
Bàn tay Victor Nguyễn càng ôm chặt eo cô, anh đưa tay. tìm kiếm dây kéo sau lưng Linh Đan: “Không phải cô nhờ tôi kéo dây kéo sao?”
Lúc này bàn tay Victor Nguyễn đã chạm được vào dây kéo. Mắt anh vẫn dán chặt trên gương mặt Linh Đan. Tư thế của hai người rất mờ ám, cả người cô cứng đờ trong vòng tay anh. Trái tim cô tưởng chừng như có thể nhảy ra khỏi lồng ngực.
Ánh mắt đỏ rực của Victor Nguyễn nhìn Linh Đan khiến mặt cô đỏ bừng. Anh chậm rãi kéo dây kéo sau lưng cô.
“Sắp muộn giờ rồi hai người còn đứng đây diễn trò tình cảm nữa à?” Anh Tài đứng dựa lưng vào cửa hờ hững lên tiếng.
Giây phút Victor Nguyễn đi ra từ bồn tắm Linh Đan thực. sự bị sốc. Cơ thể anh như một vị thần, bộ phận nam tính giữa hai đùi không ngừng rung rinh. Cô chỉ biết ôm mặt chôn chân đứng một chỗ.
Tiếng bước chân của Victor Nguyễn ngày càng gần. Cô không biết anh sẽ làm gì tiếp theo. Cả người cô run rẩy. Cô muốn chạy khỏi ngay lập tức nhưng cô nhấc chân không nổi.
Giây phút cô nghĩ anh sẽ làm gì mình thì nghe tiếng nước chảy, Victor Nguyễn vào phòng tắm đứng xả qua nước.
Lúc anh đi ra vẫn thấy Linh Đan đứng đó, anh quấn khăn tắm che đi bộ phận nam tính của mình rồi áp sát cô.
“Nhớ cơ thể của tôi tới mức không thể đợi thêm sao?”
Linh Đan nghe hơi thở và giọng nói Victor Nguyễn phả vào tai mình khiến cô vô thức buông tay xuống. Khuôn mặt của anh chỉ cách gương mặt cô chưa đầy 5cm. Lúc hai ánh mắt chạm nhau, tim Linh Đan như ngừng đập. Cô run sợ lùi về phía sau nhưng Victor Nguyễn không hề buông tha cho cô.
Khi lưng Linh Đan chạm vào bức tường kính phía sau, Victor Nguyễn chống hai tay vào tường vây cô trong lồng ngực của mình. Anh bức cô không còn đường lui.
Linh Đan run sợ tới mức nói năng lộn xộn: “Đại đại Boss tôi sếp xếp Tài...”
Không đợi Linh Đan nói hết câu, Victor Nguyễn ghé sát vành tai cô nói: “Muốn ôn lại chuyện cũ một chút không?”
Giọng nói trầm khàn của anh vang lên đầy dụ hoặc. Linh Đan lúc này không biết diễn tả cảm giác của mình như thế nào. Có run sợ lại có sự hồi hộp.
Một tay Victor Nguyễn vẫn chống lên bức tường, tay còn lại anh bóp chặt căm của cô ép cô nhìn thẳng vào mặt anh: “Tiếp cận tôi là có ý gì?”
Giọng nói Victor Nguyễn phát ra đầy sát khí. Anh mắt anh nhìn cô đầy căm phẫn. Trong phút chốc cả người Linh Đan mềm nhũn, cô không chống đỡ nỗi khiến cả người trượt xuống dưới chân anh. Cô run lên bần bật, tiếng hai hàm răng va vào nhau có thể nghe thấy.
Không hiểu sao nhìn hình ảnh Linh Đan lúc này Victor Nguyễn cảm thấy có chút thương cảm. Anh xoay người đi ra khỏi phòng tắm.
Linh Đan biết Victor Nguyễn là một đại ma vương, cô cũng đã được lĩnh giáo tính khí bá đạo của anh trong mấy ngày làm việc chung nhưng chưa lần nào thấy anh đáng sợ như lúc này. Cái gì mà nhớ cơ thể anh ta? cái gì mà ôn chuyện cũ? Ai mà thèm tiếp cận anh ta. Nếu anh ta không nói cô lên phòng anh ta thay đồ, nếu tên người tình của anh ta không chỉ cô vào phòng này thì cô cũng đâu có bị điên mà bước vào.
Một hồi lâu sau Linh Đan mới trấn tĩnh lại. Cô khóa chặt cửa phòng tắm rồi đứng dưới vòi hoa sen xả nước lạnh trực tiếp vào người, quần áo cô cũng không cởi.
Mãi cho khi có tiếng gõ cửa bên ngoài Linh Đan mới sực nhớ còn phải đi ăn tối cùng ông Chaleo Puttichai, cô tắm gội vội vàng rồi mặc chiếc váy hồi nãy mua vào. Nhưng vì ngâm nước lạnh lâu, tay cô cứng đơ không thể kéo khóa sau lưng lên được.
Cô đứng dưới đèn sưởi trong phòng tắm đến khô tóc vẫn không thể tự kéo khóa lên được. Lo sợ trễ giờ lại bị vị Đại Boss nổi giận, Linh Đan càng khẩn trương. Cô quyết định ra ngoài để nhờ nhân viên khách sạn giúp đỡ.
Cô mở cửa phòng tắm ra, đúng lúc Victor Nguyễn đưa tay lên định gõ cửa, cánh tay anh còn đặt trên không trung. “Tưởng cô ngủ trong đó”.
Ánh mắt Linh Đan liếc nhìn anh không có thiện cảm: đúng là đại ma vương, mở miệng ra đều chẳng có gì tốt đẹp.
“Cảm ơn anh đã quan tâm. Phòng tắm của anh tuy hiện đại nhưng không đến nỗi tôi lưu luyến như thế”, Linh Đan mạnh dạn lách người qua Victor Nguyễn ra khỏi phòng tắm. Đi được vài bước cô dừng lại nói: “Nếu anh quan tâm tôi như thế thì kéo khóa váy lên dùm tôi”.
Linh Đan vẫn đứng xoay lưng lại với anh, cô lấy tay vén phần tóc dài sau lưng ra trước. Phần váy chưa được kéo khóa để lộ tấm lưng trần trắng mịn không tùy vết của cô. Ánh mắt Victor Nguyễn nhìn cô đỏ rực. Từ trước tới nay anh luôn miễn nhiễm với phụ nữ nhưng với cô thì khác. Chính anh cũng không lý giải nổi trước mắt cô vì sao anh thường mất kiểm soát cơ thể mình như thế.
Một hồi lâu không thấy Victor Nguyễn kéo khóa dùm mình, Linh Đan xoay người lại định lên tiếng thì anh đã vòng tay qua eo cô.
Linh Đan sợ tái mặt, cô đẩy người Victor Nguyễn ra: “Anh muốn làm gì?”
Bàn tay Victor Nguyễn càng ôm chặt eo cô, anh đưa tay. tìm kiếm dây kéo sau lưng Linh Đan: “Không phải cô nhờ tôi kéo dây kéo sao?”
Lúc này bàn tay Victor Nguyễn đã chạm được vào dây kéo. Mắt anh vẫn dán chặt trên gương mặt Linh Đan. Tư thế của hai người rất mờ ám, cả người cô cứng đờ trong vòng tay anh. Trái tim cô tưởng chừng như có thể nhảy ra khỏi lồng ngực.
Ánh mắt đỏ rực của Victor Nguyễn nhìn Linh Đan khiến mặt cô đỏ bừng. Anh chậm rãi kéo dây kéo sau lưng cô.
“Sắp muộn giờ rồi hai người còn đứng đây diễn trò tình cảm nữa à?” Anh Tài đứng dựa lưng vào cửa hờ hững lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.