Chương 1: Em chì là trò chơi của anh
Thiên Di
25/02/2018
- Năm tôi 7 tuổi anh 10 tuổi ,, tôi yêu thầm anh nhưng không dám nói sợ anh từ chối
- Năm tôi 10 tuổi anh 13
- Tôi lấy hết can đảm tỏ tình với anh
- em yêu anh , tôi đỏ mắt không dám ngước nhìn anh
- anh nhìn thẳng vào tôi cười nhếch miệng " tôi không thích làm bạn với trẻ con " _cô nhóc
- năm tôi 12 anh 15
- hôm đó sinh nhật anh tôi dùng toàn bộ số tiền tích kiệm của mình mua tặng anh chiếc đồng hồ
- tôi cười tươi đưa cho anh hộp qùa
- em tặng anh
- anh liếc qua hộp qùa lạnh lùng nói " tôi không thích _tránh ra "
- tôi kéo tay anh , mắt ngấn nước
- anh không nhìn hất mạnh tay tôi ra , hộp qùa rơi tự do xuống đất chiếc đồng hồ lăn ra ngoài
- tôi đứng bất động nhìn hộp qùa dưới đất nước mắt rơi lã chã rồi lặng lẽ nhặt chiếc đồng hồ
- năm tôi 15 tuổi anh 18
- tôi quyết định tỏ tình lần cuối với anh , nếu lần này anh không đồng ý thì tôi sẽ không bao giờ làm phiền anh
- lần này tôi nhìn thẳng vào mắt anh nói
- anh có đồng ý làm người yêu em không ???
- anh nhìn tôi không nói
- tôi thất vọng lùi lại một bước định quay lưng đi
- tôi giật mình ,, anh kéo tay tôi lại phủ xuống đôi môi căng mọng của tôi , tôi bị anh hôn đến lỗi đỏ mặt ,
- ậc ậc tôi ngại tới mức nấc không thành tiếng
- anh giở nụ cười gian tà " em còn nấc là tôi hôn em đấy "
- tôi lấy tay bịt chặt miệng mình lại cố ngăn cơn nấc .
- hôm sau đến trường tin của tôi và anh được lan nhanh chóng , tôi chả để ý tới việc mọi người nói gì ,,
- tôi chạy đến lớp anh , trong lớp chỉ có anh và đám bạn , vừa đến cửa nghe thấy một người nói tôi đứng khựng lại
- phong thiếu gia , mày yêu nhỏ Thiên Linh thật à ???
- mày nghĩ xem ,, nhỏ đó chỉ là trò chơi của tao thôi
- hahaha ... Tao biết mà
- tôi bước vào lớp nhìn thẳng vào anh nở nụ cười khinh bỉ nước mắt chảy mãi không ngừng ,, anh nhìn tôi không nói gì .... Đau lắm
- anh bị sao vậy , tại sao anh lại khó chịu khi nhìn thấy nước mắt của cô ,?,,
Không đó chỉ là lòng thương hại.
- Năm tôi 10 tuổi anh 13
- Tôi lấy hết can đảm tỏ tình với anh
- em yêu anh , tôi đỏ mắt không dám ngước nhìn anh
- anh nhìn thẳng vào tôi cười nhếch miệng " tôi không thích làm bạn với trẻ con " _cô nhóc
- năm tôi 12 anh 15
- hôm đó sinh nhật anh tôi dùng toàn bộ số tiền tích kiệm của mình mua tặng anh chiếc đồng hồ
- tôi cười tươi đưa cho anh hộp qùa
- em tặng anh
- anh liếc qua hộp qùa lạnh lùng nói " tôi không thích _tránh ra "
- tôi kéo tay anh , mắt ngấn nước
- anh không nhìn hất mạnh tay tôi ra , hộp qùa rơi tự do xuống đất chiếc đồng hồ lăn ra ngoài
- tôi đứng bất động nhìn hộp qùa dưới đất nước mắt rơi lã chã rồi lặng lẽ nhặt chiếc đồng hồ
- năm tôi 15 tuổi anh 18
- tôi quyết định tỏ tình lần cuối với anh , nếu lần này anh không đồng ý thì tôi sẽ không bao giờ làm phiền anh
- lần này tôi nhìn thẳng vào mắt anh nói
- anh có đồng ý làm người yêu em không ???
- anh nhìn tôi không nói
- tôi thất vọng lùi lại một bước định quay lưng đi
- tôi giật mình ,, anh kéo tay tôi lại phủ xuống đôi môi căng mọng của tôi , tôi bị anh hôn đến lỗi đỏ mặt ,
- ậc ậc tôi ngại tới mức nấc không thành tiếng
- anh giở nụ cười gian tà " em còn nấc là tôi hôn em đấy "
- tôi lấy tay bịt chặt miệng mình lại cố ngăn cơn nấc .
- hôm sau đến trường tin của tôi và anh được lan nhanh chóng , tôi chả để ý tới việc mọi người nói gì ,,
- tôi chạy đến lớp anh , trong lớp chỉ có anh và đám bạn , vừa đến cửa nghe thấy một người nói tôi đứng khựng lại
- phong thiếu gia , mày yêu nhỏ Thiên Linh thật à ???
- mày nghĩ xem ,, nhỏ đó chỉ là trò chơi của tao thôi
- hahaha ... Tao biết mà
- tôi bước vào lớp nhìn thẳng vào anh nở nụ cười khinh bỉ nước mắt chảy mãi không ngừng ,, anh nhìn tôi không nói gì .... Đau lắm
- anh bị sao vậy , tại sao anh lại khó chịu khi nhìn thấy nước mắt của cô ,?,,
Không đó chỉ là lòng thương hại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.