Chương 12
Oops La
12/12/2020
Cô đi một mạch không hề ngoảnh lại nhìn, bước ra khỏi cổng căn nhà đó cô
thấy không khí xung quanh như được lọc sạch, cô hít một hơi thật sâu,
tâm trạng thoải mái vô cùng.
- Cuối cùng cũng thoát được cái ổ chuột này. Lúc nãy đánh cũng thật đã tay.
Cô đi được vài bước thì có một chiếc xe hơi màu đen chạy lại đừng trước mặt. Một người đàn ông bước xuống xe đi về phía cô.
- Tiểu thư mời lên xe, thiếu gia đang đợi.
Không nói nhưng cô cũng biết đó là ai. Cô mở cửa xe bước vào, anh đang ngồi bên trong chăm chú đọc tài liệu gì đó.
Cô chưa kịp nói gì thì anh đưa sấp tài liệu đó cho cô.
- Đây là gì?
- Phần thưởng cho em.
Cô đang suy nghĩ không biết anh lại giở trò gì đây, nhưng khi lật ra cô vô cùng ngạc nhiên, đó là bằng chứng họ trốn thuế.
- Anh làm sao mà có được thứ này? Tôi đã tìm nó khá lâu rồi.
- Tôi có đội hacker chuyên nghiệp.
Anh nghạo nghễ đáp, còn cô nhìn tài liệu đó mà cười nham hiểm dường như cô đã nảy ra ý định điên rồ nào đó trong đầu.
Nhưng trên tay anh còn một tập tài liệu nữa, anh quay sang nói với cô.
- Đừng vui mừng quá sớm, nó cùng lắm chỉ làm cái công ty rách đó điêu đứng, không thể tiêu diệt triệt để.
Ngẫm lời anh nói có vẻ đúng, cô vẻ mặt nghiêm túc đưa tay lên vuốt cằm nhỏ.
- Đúng vậy, cũng không loại trừ khả năng bọn họ có thể đùn đẩy trách nhiệm cho ai đó chịu tội thay, vậy.....
Cô tặt lưỡi trong đầu đang tìm cách đối phó.
- Có chuyện em vẫn không biết, bọn họ còn phạm một tội nữa, mà đây lại là tội tày trời.
Anh tưởng mình nói vậy sẽ làm cô phấn khích, nhưng mặt cô lại càng tăm tối hơn.
- Bọn họ cũng đã giết người rồi thì còn tội gì tày trời gì mà không làm.
Cô đang nói đến mẹ của cô, bọn họ đã giết mẹ cô, anh cũng biết điều đó. Tưởng sẽ có thể trêu cô một chút để cô xin anh nói cho cô biết đó là chuyện gì, nhưng thấy biểu cảm của cô anh liền mềm lòng mà đưa cho cô luôn tập tài liệu còn lại.
- Phải, bọn họ đã giết người, tội này không thể đẩy cho ai bởi vì có camera quay lại toàn bộ sự việc xảy ra.
Có một công nhân ở lại kiểm tra cuối cùng khi mọi người tan làm, công nhân đó đã tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của cha con nhà họ Tiết ở công trường, bọn họ rút ruột công trình, đây là công trình xây dựng một trường tư, người công nhân đó vốn cương trực nên nghe vậy liền không chịu được liền nhào ra nói với bọn họ, người công nhân đó còn nói sẽ báo cảnh sát, bọn họ nghe vậy liền tái mặt giả vờ thương lượng với anh ta nhân lúc anh ta không để ý Tiết Hạo đã dùng cây đập vào đầu anh ta, lực không đủ mạnh nên chỉ làm anh ta choáng váng, nhân lúc đó cha con nhà họ kéo anh ta đến chỗ hành lang đẩy anh ta từ tầng ba xuống mất mạng. Bọn họ ngụy tạo một vụ tại nạn lao động bình thường mà thoát tội.
Ở hành lang đó có camera quay lại rất rõ tội ác của bọn họ, nhưng bọn họ đã thuê người để xóa nó, cái người được họ thuê đó cũng nham hiểm, dù xóa đi nhưng vẫn không quên sao lại để sau này còn đem ra tống tiền bọn họ nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị anh cho người đánh cắp cái video đó rồi.
- Tôi đã từng xem tin tức vụ này, lúc đó cũng không để ý lắm. Nếu như không phải có tài sản ba mẹ để lại bảo vệ chắc tôi cũng đã bị bọn họ ám toán chết rồi.
Anh nghe cô nói vậy liền không vui.
- Bọn chúng dám sao? Tôi sẽ không tha cho kẻ nào đụng vào người phụ nữ của tôi.
Nghe anh nói mà cô bấc giác lại bật cười, anh thấy cô vui vẻ mà được nước lấn tới.
- Vậy em tính trả ơn thế nào đây?
Mặt anh áp gần mặt cô. Cô không nói gì liền quay sang hôn vào má của anh một cái. Xong lại lạnh lùng nói
- Đủ rồi đó.
- Cuối cùng cũng thoát được cái ổ chuột này. Lúc nãy đánh cũng thật đã tay.
Cô đi được vài bước thì có một chiếc xe hơi màu đen chạy lại đừng trước mặt. Một người đàn ông bước xuống xe đi về phía cô.
- Tiểu thư mời lên xe, thiếu gia đang đợi.
Không nói nhưng cô cũng biết đó là ai. Cô mở cửa xe bước vào, anh đang ngồi bên trong chăm chú đọc tài liệu gì đó.
Cô chưa kịp nói gì thì anh đưa sấp tài liệu đó cho cô.
- Đây là gì?
- Phần thưởng cho em.
Cô đang suy nghĩ không biết anh lại giở trò gì đây, nhưng khi lật ra cô vô cùng ngạc nhiên, đó là bằng chứng họ trốn thuế.
- Anh làm sao mà có được thứ này? Tôi đã tìm nó khá lâu rồi.
- Tôi có đội hacker chuyên nghiệp.
Anh nghạo nghễ đáp, còn cô nhìn tài liệu đó mà cười nham hiểm dường như cô đã nảy ra ý định điên rồ nào đó trong đầu.
Nhưng trên tay anh còn một tập tài liệu nữa, anh quay sang nói với cô.
- Đừng vui mừng quá sớm, nó cùng lắm chỉ làm cái công ty rách đó điêu đứng, không thể tiêu diệt triệt để.
Ngẫm lời anh nói có vẻ đúng, cô vẻ mặt nghiêm túc đưa tay lên vuốt cằm nhỏ.
- Đúng vậy, cũng không loại trừ khả năng bọn họ có thể đùn đẩy trách nhiệm cho ai đó chịu tội thay, vậy.....
Cô tặt lưỡi trong đầu đang tìm cách đối phó.
- Có chuyện em vẫn không biết, bọn họ còn phạm một tội nữa, mà đây lại là tội tày trời.
Anh tưởng mình nói vậy sẽ làm cô phấn khích, nhưng mặt cô lại càng tăm tối hơn.
- Bọn họ cũng đã giết người rồi thì còn tội gì tày trời gì mà không làm.
Cô đang nói đến mẹ của cô, bọn họ đã giết mẹ cô, anh cũng biết điều đó. Tưởng sẽ có thể trêu cô một chút để cô xin anh nói cho cô biết đó là chuyện gì, nhưng thấy biểu cảm của cô anh liền mềm lòng mà đưa cho cô luôn tập tài liệu còn lại.
- Phải, bọn họ đã giết người, tội này không thể đẩy cho ai bởi vì có camera quay lại toàn bộ sự việc xảy ra.
Có một công nhân ở lại kiểm tra cuối cùng khi mọi người tan làm, công nhân đó đã tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của cha con nhà họ Tiết ở công trường, bọn họ rút ruột công trình, đây là công trình xây dựng một trường tư, người công nhân đó vốn cương trực nên nghe vậy liền không chịu được liền nhào ra nói với bọn họ, người công nhân đó còn nói sẽ báo cảnh sát, bọn họ nghe vậy liền tái mặt giả vờ thương lượng với anh ta nhân lúc anh ta không để ý Tiết Hạo đã dùng cây đập vào đầu anh ta, lực không đủ mạnh nên chỉ làm anh ta choáng váng, nhân lúc đó cha con nhà họ kéo anh ta đến chỗ hành lang đẩy anh ta từ tầng ba xuống mất mạng. Bọn họ ngụy tạo một vụ tại nạn lao động bình thường mà thoát tội.
Ở hành lang đó có camera quay lại rất rõ tội ác của bọn họ, nhưng bọn họ đã thuê người để xóa nó, cái người được họ thuê đó cũng nham hiểm, dù xóa đi nhưng vẫn không quên sao lại để sau này còn đem ra tống tiền bọn họ nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị anh cho người đánh cắp cái video đó rồi.
- Tôi đã từng xem tin tức vụ này, lúc đó cũng không để ý lắm. Nếu như không phải có tài sản ba mẹ để lại bảo vệ chắc tôi cũng đã bị bọn họ ám toán chết rồi.
Anh nghe cô nói vậy liền không vui.
- Bọn chúng dám sao? Tôi sẽ không tha cho kẻ nào đụng vào người phụ nữ của tôi.
Nghe anh nói mà cô bấc giác lại bật cười, anh thấy cô vui vẻ mà được nước lấn tới.
- Vậy em tính trả ơn thế nào đây?
Mặt anh áp gần mặt cô. Cô không nói gì liền quay sang hôn vào má của anh một cái. Xong lại lạnh lùng nói
- Đủ rồi đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.