Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
Chương 12: Tg1, không biết xấu hổ
Cẩm Ngọc Lan Anh
03/01/2024
Nói không cảm động là giả. Không biết có phải lời đồn về Mặc Tam gia bị sai hay không mà những lời cô nghe được về hắn chỉ là hắn lạnh lùng khắc nghiệt ra sao, hắn làm cho người khác sống không bằng chết như thế nào.
Hoàn toàn không dính dáng gì đến vẻ dịu dàng ân cần như bây giờ.
Mạch Ly rụt tay lại, má hơi đỏ lên nhưng không còn nặng lời với hắn như trước nữa.
Thấm thoát đã qua hơn một tuần, việc kí ức lộn xộn của người đàn ông kia cũng đã chấm dứt. dạo gần đây Mạch Huyên thường xuyên làm ra những hành động khiến cho nhà họ Mạch ngày càng khiến dư luận chú ý tới và bị phán xét không ít lần.
Nào là Mạch tiểu thư đỏng đảnh bị lộ clip mắng người ở trung tâm thương mại, rồi nào là việc Mạch Huyên mua điểm ở trường học, lả lơi với thầy giáo bị lộ ra ngoài.
Thế nhưng nhà họ Mạch nghe được tin này của cô ta lại chẳng hỏi han, họ lập tức cho rằng mấy thứ lung tung trên mạng là giả. Thậm chí nhà họ còn dồn không ít tiền để đè mớ thông tin đó xuống nữa kia.
Mạch Hiểu Phong là người đầu tiên đứng ra dìm chuyện này xuống. Sau đó chính gã ta là người khuyên cha mẹ Mạch không cần vì lời ra tiếng vào bên ngoài, còn nói rằng sẽ bắt người đưa thông tin giả kia phải trả giá đắt.
Vừa nói gã ta thậm chí còn vừa liếc Mạch Ly, phong thái cực kì điềm tĩnh, giống như đã tìm ra thủ phạm rồi.
Mạch Ly không chú ý tới gã ta, dạo gần đây Mặc Tam gia bám lấy cô không chịu buông lúc nào làm cho cô không có thời gian để thở một hơi.
Cũng vì lí do đó mà nhà họ Mạch có phần kiêng nể cô đôi phần, Mạch Hiểu Phong cũng không dám đổ tội trực tiếp lên đầu cô như những lần trước nữa.
Ngày hôm nay Mặc Chính Thần có một bữa tiệc lớn, hắn còn tự mình tới chỗ cô để mời cô cùng đến bữa tiệc với mình.
Thật ra thì nhà họ Mạch cũng được mời tới, chỉ có điều mọi chuyện sẽ khác đi nếu như cô đến cùng Mặc Tam gia chứ không phải Mạch gia.
Mạch Ly không muốn đi, việc công lược là cần thiết. Nhưng để đi cùng hắn tới đó rồi bị người ta chú ý thì cô lại không thích.
Chỉ có điều cô không ngờ tới, khi vừa ngủ qua một đêm, khi tỉnh lại cô đã thấy bản thân đang nằm trên giường của nhà họ Mặc. Không những vậy, bên cạnh cô còn là Mặc Chính Thần đang nhìn cô chằm chằm không chớp mắt.
Điều này xém thì làm cho cô phải giật mình thon thót, thế nhưng đến giây cuối cùng cô cũng có thể kiềm lại tiếng thét đã lên tới cổ.
Dù sao thì là ai khi tỉnh lại nhìn thấy một người đàn ông nằm ngay bên cạnh cũng không thể nào mà bình tĩnh nổi.
"A Ly tỉnh rồi sao?"
Mặc Tam gia giúp cô kéo vạt áo ngủ lên, hỏi một câu mà làm như đương nhiên lắm.
"Anh làm gì ở đây?"
Mặc Tam gia đưa tay ôm chặt lấy cô, nói với vẻ đường đường chính chính..
"Nhà anh, anh không ở thì anh nên ở đâu?"
Đúng là như vậy thật.
"Vậy thì tại sao tôi lại ở đây."
"Câu đó tôi phải hỏi em mới phải chứ?"
Mạch Ly không nhịn được mà đẩy người hắn sang một bên.
"Đồ mặt dày."
"Cảm ơn đã khen ngợi."
"Không biết xấu hổ."
"Dù em có chê thì vẫn cứ là chồng em thôi."
Mạch Ly không nhiều lời với hắn làm gì, cô đẩy hắn ra đi xuống giường. mặc Chính Thần thấy thế cũng đi theo cô.
Dù sao việc hắn giả bộ bị liệt rồi ngồi xe lăn cô cũng đã biết rồi nên hắn cũng chẳng có ý định dấu diếm làm gì. Mà dù cô chưa biết thì hắn vẫn sẵn lòng chia sẻ bí mật của hắn cho cô biết.
Mạch Ly đi vào phòng vệ sinh làm vệ sinh cá nhân, sau đó thay đồ được hắn chuẩn bị sẵn rồi mới xuống nhà ăn sáng.
Hiện tại trong biệt thự chỉ có bác quản gia và một cô đầu bếp, có vẻ như đây đều là tâm phúc của Mặc Chính Thần nên hắn mới không chú ý mà đi thẳng xuống dưới nhà.
Cô nghiêng đầu, hơi tò mò mà hỏi hắn.
"Sao anh phải giả ngồi xe lăn vậy?"
Hiện tại Mặc Chính Thần đã là gia chủ của Mặc gia, hắn đã nắm giữ gia tộc này được một thời gian khá dài rồi. Ngoại trừ việc hắn có sở thích đặc biệt ham mê ngồi xe lăn thì cô không nghĩ ra lí do để hắn làm vậy nữa.
Mặc Chính Thần không dấu cô, hắn vừa giúp cô kéo ghế ngồi xuống vừa giải thích.
"Trong tộc có mấy kẻ thích núp lùm làm việc xấu, tôi tính dụ mấy kẻ không an phận đó ra ánh sáng nên mới nương theo vụ tai nạn ngày ấy mà ngồi xe lăn tới giờ."
Mạch Ly đã hiểu, dù sao nam phụ cũng có một cuộc sống thảm thương, việc bị người trong nhà tính kế hãm hại là điều mà ai ai cũng đã biết.
Tự nhiên Mạch Ly cảm thấy Mặc Chính Thần không mạnh mẽ như vẻ bề ngoài, có phải trong thâm tâm hắn đang rất khó chịu hay không? Nghĩ thế, ánh mắt của Mạch Ly nhìn người đàn ông bên cạnh cũng dịu dàng hẳn ra.
[Thông báo! Mức độ hoàn thành nhiệm vụ đạt 70%, chúc mừng kí chủ.]
Cái quái gì vậy? Từ 0% nhảy thẳng lên 70% luôn cũng được ha?
[Có vẻ như kí chủ không cần mất sức công lược nam phụ phản phản diện mà nam phụ đang giúp kí chủ tự công lược mình luôn rồi.]
Hoàn toàn không dính dáng gì đến vẻ dịu dàng ân cần như bây giờ.
Mạch Ly rụt tay lại, má hơi đỏ lên nhưng không còn nặng lời với hắn như trước nữa.
Thấm thoát đã qua hơn một tuần, việc kí ức lộn xộn của người đàn ông kia cũng đã chấm dứt. dạo gần đây Mạch Huyên thường xuyên làm ra những hành động khiến cho nhà họ Mạch ngày càng khiến dư luận chú ý tới và bị phán xét không ít lần.
Nào là Mạch tiểu thư đỏng đảnh bị lộ clip mắng người ở trung tâm thương mại, rồi nào là việc Mạch Huyên mua điểm ở trường học, lả lơi với thầy giáo bị lộ ra ngoài.
Thế nhưng nhà họ Mạch nghe được tin này của cô ta lại chẳng hỏi han, họ lập tức cho rằng mấy thứ lung tung trên mạng là giả. Thậm chí nhà họ còn dồn không ít tiền để đè mớ thông tin đó xuống nữa kia.
Mạch Hiểu Phong là người đầu tiên đứng ra dìm chuyện này xuống. Sau đó chính gã ta là người khuyên cha mẹ Mạch không cần vì lời ra tiếng vào bên ngoài, còn nói rằng sẽ bắt người đưa thông tin giả kia phải trả giá đắt.
Vừa nói gã ta thậm chí còn vừa liếc Mạch Ly, phong thái cực kì điềm tĩnh, giống như đã tìm ra thủ phạm rồi.
Mạch Ly không chú ý tới gã ta, dạo gần đây Mặc Tam gia bám lấy cô không chịu buông lúc nào làm cho cô không có thời gian để thở một hơi.
Cũng vì lí do đó mà nhà họ Mạch có phần kiêng nể cô đôi phần, Mạch Hiểu Phong cũng không dám đổ tội trực tiếp lên đầu cô như những lần trước nữa.
Ngày hôm nay Mặc Chính Thần có một bữa tiệc lớn, hắn còn tự mình tới chỗ cô để mời cô cùng đến bữa tiệc với mình.
Thật ra thì nhà họ Mạch cũng được mời tới, chỉ có điều mọi chuyện sẽ khác đi nếu như cô đến cùng Mặc Tam gia chứ không phải Mạch gia.
Mạch Ly không muốn đi, việc công lược là cần thiết. Nhưng để đi cùng hắn tới đó rồi bị người ta chú ý thì cô lại không thích.
Chỉ có điều cô không ngờ tới, khi vừa ngủ qua một đêm, khi tỉnh lại cô đã thấy bản thân đang nằm trên giường của nhà họ Mặc. Không những vậy, bên cạnh cô còn là Mặc Chính Thần đang nhìn cô chằm chằm không chớp mắt.
Điều này xém thì làm cho cô phải giật mình thon thót, thế nhưng đến giây cuối cùng cô cũng có thể kiềm lại tiếng thét đã lên tới cổ.
Dù sao thì là ai khi tỉnh lại nhìn thấy một người đàn ông nằm ngay bên cạnh cũng không thể nào mà bình tĩnh nổi.
"A Ly tỉnh rồi sao?"
Mặc Tam gia giúp cô kéo vạt áo ngủ lên, hỏi một câu mà làm như đương nhiên lắm.
"Anh làm gì ở đây?"
Mặc Tam gia đưa tay ôm chặt lấy cô, nói với vẻ đường đường chính chính..
"Nhà anh, anh không ở thì anh nên ở đâu?"
Đúng là như vậy thật.
"Vậy thì tại sao tôi lại ở đây."
"Câu đó tôi phải hỏi em mới phải chứ?"
Mạch Ly không nhịn được mà đẩy người hắn sang một bên.
"Đồ mặt dày."
"Cảm ơn đã khen ngợi."
"Không biết xấu hổ."
"Dù em có chê thì vẫn cứ là chồng em thôi."
Mạch Ly không nhiều lời với hắn làm gì, cô đẩy hắn ra đi xuống giường. mặc Chính Thần thấy thế cũng đi theo cô.
Dù sao việc hắn giả bộ bị liệt rồi ngồi xe lăn cô cũng đã biết rồi nên hắn cũng chẳng có ý định dấu diếm làm gì. Mà dù cô chưa biết thì hắn vẫn sẵn lòng chia sẻ bí mật của hắn cho cô biết.
Mạch Ly đi vào phòng vệ sinh làm vệ sinh cá nhân, sau đó thay đồ được hắn chuẩn bị sẵn rồi mới xuống nhà ăn sáng.
Hiện tại trong biệt thự chỉ có bác quản gia và một cô đầu bếp, có vẻ như đây đều là tâm phúc của Mặc Chính Thần nên hắn mới không chú ý mà đi thẳng xuống dưới nhà.
Cô nghiêng đầu, hơi tò mò mà hỏi hắn.
"Sao anh phải giả ngồi xe lăn vậy?"
Hiện tại Mặc Chính Thần đã là gia chủ của Mặc gia, hắn đã nắm giữ gia tộc này được một thời gian khá dài rồi. Ngoại trừ việc hắn có sở thích đặc biệt ham mê ngồi xe lăn thì cô không nghĩ ra lí do để hắn làm vậy nữa.
Mặc Chính Thần không dấu cô, hắn vừa giúp cô kéo ghế ngồi xuống vừa giải thích.
"Trong tộc có mấy kẻ thích núp lùm làm việc xấu, tôi tính dụ mấy kẻ không an phận đó ra ánh sáng nên mới nương theo vụ tai nạn ngày ấy mà ngồi xe lăn tới giờ."
Mạch Ly đã hiểu, dù sao nam phụ cũng có một cuộc sống thảm thương, việc bị người trong nhà tính kế hãm hại là điều mà ai ai cũng đã biết.
Tự nhiên Mạch Ly cảm thấy Mặc Chính Thần không mạnh mẽ như vẻ bề ngoài, có phải trong thâm tâm hắn đang rất khó chịu hay không? Nghĩ thế, ánh mắt của Mạch Ly nhìn người đàn ông bên cạnh cũng dịu dàng hẳn ra.
[Thông báo! Mức độ hoàn thành nhiệm vụ đạt 70%, chúc mừng kí chủ.]
Cái quái gì vậy? Từ 0% nhảy thẳng lên 70% luôn cũng được ha?
[Có vẻ như kí chủ không cần mất sức công lược nam phụ phản phản diện mà nam phụ đang giúp kí chủ tự công lược mình luôn rồi.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.