Đại Boss Xinh Đẹp: Trả Vớ Tôi Về
Chương 6: Chương 6
Mộc Tuệ
05/08/2018
Cô vừa bước ra khỏi cổng trường thì liền thấy ngay một chiếc xe ô tô sáng bóng đang đậu trước cổng.
Ô mai chuối!
Cái gì thế này, chiếc xe này hẳn là rất quen mắt cô đi.
"Em sửng cái gì" anh không biết đã xuống xe từ lúc nào, bước đến lên tiếng làm cô giật cả mình.
"Aaaa...anh...anh làm gì ở đây" cô trợn tròn mắt, nhìn anh mà gằng giọng.
"Thì đến đón bà xã..." Anh một tay đút vào túi quần tay còn lại vén mấy ngọn tóc đang bay của cô sang một bên.
"Xuỵt...anh im đi" cô đưa tay chặn miệng anh mặt hầm hầm kéo tay anh đi thẳng vào xe.
Anh thấy hành động của cô mà tâm tình vui vẻ hẳn lên, con hoang nhỏ này lại xù lông rồi.
"Anh có cần phải xuất hiện hoành tráng vậy không, muốn giúp tôi nổi tiếng à...tôi nói cho anh biết anh còn xuất hiện ở trường tôi một lần nào nữa thì đừng trách..." Cô vừa lên xe thì đã quay sang xả vào mặt anh một tràng.
"Ngày mai anh lại đến, việc đưa đón vợ là nhiệm vụ của anh" anh cười tươi bị cô mắng nhưng vẫn bình tĩnh trả lời.
"Anh...muốn chọc tức tôi đây mà" cô vùng vẫy bực tức hét lên.
"Em nên ngoan ngoãn một chút đi, anh đưa em về nhà thay đồ rồi chúng ta cùng về nhà ba mẹ anh"
"Cái gì, về nhà anh? Về làm gì? Sao tôi phải về đó..." Cô lại hét lớn lên, biểu hiện cứ như là trời sập đến nơi vậy.
"Em nên ngoan ngoãn nghe lời một chút..." Anh lạnh lùng liếc mắt sang cô đe doạ.
Cô thấy vậy lập tức im ngay. "Cái tên này tự dưng lại đáng sợ vậy"
------
Cô khoác trên người chiếc váy màu trắng bước xuống, miệng lầu bầu.
"Cái tên này, về ra mắt thôi mà có cần phải ăn mặt như vậy không"
"Em rất đẹp..." Anh vẫn không dời mắt khỏi cô, cô vừa bước tới đã ôm lấy eo cô mà khen ngợi.
"Buông ra, muốn lợi dụng tôi à...tôi không dễ dãi" cô làm mặt chảnh trốn khỏi cái ôm của anh mà bỉu môi nói.
"Khụ...vậy hôm đó...là anh dễ dãi nên bị em"thịt" sao?" Anh ho khan nhìn cô bằng ánh mắt ma mị.
"E hèm...đi thôi...trễ rồi" cô cảm thấy có gì đó không đúng liền chuyển sang chuyện khác, xoay người rời đi trước.
"Biểu cảm xấu hổ của em...anh rất thích" anh nhìn bóng lưng cô mà thì thầm nói nhỏ trong miệng.
Nhìn kĩ, mèo hoang của anh rất đáng yêu, chỉ mỗi tội khó bảo một chút.
Ô mai chuối!
Cái gì thế này, chiếc xe này hẳn là rất quen mắt cô đi.
"Em sửng cái gì" anh không biết đã xuống xe từ lúc nào, bước đến lên tiếng làm cô giật cả mình.
"Aaaa...anh...anh làm gì ở đây" cô trợn tròn mắt, nhìn anh mà gằng giọng.
"Thì đến đón bà xã..." Anh một tay đút vào túi quần tay còn lại vén mấy ngọn tóc đang bay của cô sang một bên.
"Xuỵt...anh im đi" cô đưa tay chặn miệng anh mặt hầm hầm kéo tay anh đi thẳng vào xe.
Anh thấy hành động của cô mà tâm tình vui vẻ hẳn lên, con hoang nhỏ này lại xù lông rồi.
"Anh có cần phải xuất hiện hoành tráng vậy không, muốn giúp tôi nổi tiếng à...tôi nói cho anh biết anh còn xuất hiện ở trường tôi một lần nào nữa thì đừng trách..." Cô vừa lên xe thì đã quay sang xả vào mặt anh một tràng.
"Ngày mai anh lại đến, việc đưa đón vợ là nhiệm vụ của anh" anh cười tươi bị cô mắng nhưng vẫn bình tĩnh trả lời.
"Anh...muốn chọc tức tôi đây mà" cô vùng vẫy bực tức hét lên.
"Em nên ngoan ngoãn một chút đi, anh đưa em về nhà thay đồ rồi chúng ta cùng về nhà ba mẹ anh"
"Cái gì, về nhà anh? Về làm gì? Sao tôi phải về đó..." Cô lại hét lớn lên, biểu hiện cứ như là trời sập đến nơi vậy.
"Em nên ngoan ngoãn nghe lời một chút..." Anh lạnh lùng liếc mắt sang cô đe doạ.
Cô thấy vậy lập tức im ngay. "Cái tên này tự dưng lại đáng sợ vậy"
------
Cô khoác trên người chiếc váy màu trắng bước xuống, miệng lầu bầu.
"Cái tên này, về ra mắt thôi mà có cần phải ăn mặt như vậy không"
"Em rất đẹp..." Anh vẫn không dời mắt khỏi cô, cô vừa bước tới đã ôm lấy eo cô mà khen ngợi.
"Buông ra, muốn lợi dụng tôi à...tôi không dễ dãi" cô làm mặt chảnh trốn khỏi cái ôm của anh mà bỉu môi nói.
"Khụ...vậy hôm đó...là anh dễ dãi nên bị em"thịt" sao?" Anh ho khan nhìn cô bằng ánh mắt ma mị.
"E hèm...đi thôi...trễ rồi" cô cảm thấy có gì đó không đúng liền chuyển sang chuyện khác, xoay người rời đi trước.
"Biểu cảm xấu hổ của em...anh rất thích" anh nhìn bóng lưng cô mà thì thầm nói nhỏ trong miệng.
Nhìn kĩ, mèo hoang của anh rất đáng yêu, chỉ mỗi tội khó bảo một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.