Chương 75: Tỏ tình.
Ngọc Như
27/09/2022
Namjoon: "Cậu có nghĩ tôi là kẻ vô dụng không?"
Anh lúc này cũng không định hướng là tỉnh hay say, đang ở mức lưng chừng trong người. Đầu đã quay cuồng, trước mắt anh cũng không phân định được có bao nhiêu Kim Namjoon. Tất cả xung quanh đều rất mơ hồ.
Seokjin mỉm cười, dáng vẻ cũng trở nên ngốc. Anh và gã đã uống đến tận tối, hết bia Namjoon lại đi mua thêm, hết đồ ăn Seokjin sẽ vào bếp. Cả hai như kẻ mệt mỏi vì tình yêu, như hai người có chí lớn gặp nhau sẽ ngồi hàng huyên tâm sự đến mức tay chân đông cứng lại vẫn chưa chịu rời.
Seokjin chỉ vào mặt người kia. Bật cười.
Seokjin: "Đúng. Cậu là một kẻ vô dụng và rất vô dụng. Lại không biết phấn đấu vì bản thân nữa và luôn thích than thân trách phận mình!"
Ánh mắt lờ đờ của gã nhìn người con trai. Gã không tức giận, chỉ thấy đáng yêu. Kim Seokjin chống cằm để giữ tinh thần ổn định, tránh gục xuống bàn. Khi say anh lại rất dịu dàng và không cộc tính như ngày thường. Lúc trước thấy anh với Jimin say một lần, không ngờ anh lại ôn nhu đến vậy. Còn Jimin thì...
Namjoon xoa xoa thái dương khi hình tượng thiên thần Jimin trong mắt gã sụp đổ hoàn toàn, nhanh gạt suy nghĩ qua một bên, Jimin thì để cho Yoongi trị. Gã trườn đến ngồi kế bên anh.
Namjoon: "Seokjin này!"
Seokjin: "Hửm?"
Namjoon: "Tôi muốn nói ra người tôi yêu lúc này. Tôi muốn cho người ấy biết tôi đã yêu người ấy ra sao. Nhưng mỗi khi tôi muốn thân mật với người ấy, tôi lại bị cho ăn hành tơi tả. Cậu ấy rất dễ thương nhưng lại thích đấm người, cậu ấy mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức nhìn thật yếu đuối!"
Seokjin cười ồ lên, vỗ tay vào nhau. Lại thấy buồn cười vì cái cách miêu tả người gã yêu, hoàn toàn đúng là tội nghiệp hết sức.
Seokjin: "Ai mà lại thảm hại như vậy?"
Anh mắt nhắm mắt mở, đôi má đỏ ửng cùng hơi men trong người làm anh say càng say.
Namjoon cũng bất giác cười theo. Xoa xoa tấm lưng anh.
Namjoon: "Phải. Rất thảm hại, nên tôi muốn che chở bảo vệ cậu ấy. Tôi muốn ôm cậu ấy mỗi khi chúng tôi cạnh bên, tôi muốn được nắm tay cậu ấy công khai trên đường và tôi muốn được bộc lộ hết tình cảm từ tận sâu thẳm lòng!"
Anh gật đầu hiểu ra, không ngờ có ngày đầu đất này cũng biết nói năng ngọt ngào phết. Lại có thể nói ba cái câu sến súa như vậy. Sau này không thể bên gã cũng không sao, vậy anh sẽ liên tưởng đến những câu nói này là dành cho mình, cũng an ủi được một chút.
Seokjin: "Nói đi, tôi muốn biết cậu ta là ai!"
Namjoon: "...Tôi muốn ôm người ấy và trao một nụ hôn nồng cháy"
Seokjin nhăn mài: "Thì cậu cứ việc đi. Chắc cậu ta cũng s-"
Chưa nói xong, gã bật dậy tiến sát lại gần anh. Mùi men rượu làm thần trí anh đảo điên thêm, tê dại đến mức như sắp nôn. Cứ đà như này cũng không thể giữ bình tĩnh mà ngất đi lúc nào không hay. Gã ôm anh rồi áp môi, đặt cho anh một nụ hôn nhẹ. Môi gã không ngừng mấp máy, đầu lưỡi cũng tiến vào bên trong và mơn trớn nút lấy lưỡi anh. Hai đầu lưỡi cuốn lấy nhau liên tục đến khi phát ra những tiếng hôn ngọt ngào và đầy ám muội.
Seokjin đỏ mặt. Cứ ngỡ mùi men làm anh say nhưng nó thật sự khiến anh tỉnh táo ngay lúc này. Thần phách rối ren không còn suy nghĩ được gì, hơi thở gã nồng cháy đến mức anh khó thở, lưỡi anh muốn xé toạc ra làm đôi.
Gã hôn rất vụng về, thô bạo kéo dài rất lâu nhưng Seokjin cũng không có ý định phản kháng. Anh muốn hôn gã.
Khi sắp hết hơi, anh mới đánh vào lồng ngực gã một cái mạnh. Gã quyến luyến rời xa đôi môi sưng tấy như rời xa tình nhân, ánh mắt long lanh nhìn anh chằm chằm. Anh bây giờ mới tỉnh ra, sợi chỉ bạc giữa hai đầu lưỡi từ đó kéo giãn. Anh lúng túng đấm vào mặt gã một cái mạnh.
Namjoon nhăn mài đau đớn, ôm cái mặt điển trai mà cách xa anh. Gã không hiểu tại sao lúc nãy Seokjin cũng đáp lại nụ hôn tưởng chừng đã chấp nhận, ấy vậy mà vừa dứt nhau ra đã vội đánh người. Đúng là người như Seokjin chỉ có một, hưởng thụ cho đã rồi hành hung người khác.
Seokjin tức giận: "Này, này, cậu làm gì vậy?"
Namjoon mếu máo: "Đệt mẹ. Đau vãi!"
Seokjin: "Cậu bị điên rồi á?"
Namjoon: "Seokjin, tôi đã nói được những thứ khó nói trong lòng rồi. Seokjin, tôi yêu cậu!"
Seokjin chút xíu đã ngất. Đôi mắt thất thần nhìn người đàn ông ôm mặt, dần lộ ra vệt máu đỏ trên khoé miệng. Seokjin ngồi đó, khuôn mặt vừa ngạc nhiên vừa hoang mang, tâm trí cũng không tin rằng có ngày Kim Namjoon sẽ yêu mình.
Không đợi anh phản ứng gì thêm, gã lại tiếp tục lời tỏ tình.
Namjoon: "Tôi yêu em, thật sự rất yêu em. Không bao giờ tôi ngừng suy nghĩ về em. Em rất xinh đẹp..."
Gã lại đưa người tiến đến, hít lấy mùi hương quen thuộc. Seokjin cũng không phản kháng, trở nên rất ngoan hiền, đầu óc không ngừng quay cuồng. Có gì đó rất kích thích. Những hành động ấm áp và lời nói của Kim Namjoon đầu đất làm anh bị rung động.
Seokjin: "Đừng mà, nếu cậu bị men bia làm cho ngốc đi thì sẽ có lỗi với người cậu yêu đó!"
Seokjin là đàn ông nên không dám mơ tưởng có một hạnh phúc trọn vẹn cùng người đàn ông này. Nhưng anh lại không thể vứt được tình yêu, nó đã ăn sâu vào máu và bén rễ trong trái tim. Nếu đạp đổ nó, anh cũng không còn là anh.
Namjoon lắc đầu, vuốt ve mặt anh. Không cần anh nhắc cũng biết, người gã yêu chính là đang ở đây. Thổ lộ với người mình yêu thì có gì là nên tội?.
Namjoon: "Tôi đã nói là tôi yêu em, tôi yêu Seokjin. Cái tên thích đánh đấm, cộc tính và thô bạo không có chút ngọt ngào. Mà tôi lại có thể yêu điên cuồng"
Seokjin: "Tôi là đàn ông. Cậu sẽ làm gì khi bị tung tin một giám đốc tài chính là gay?"
Namjoon: "Tôi không quan tâm. Thứ tôi yêu là con người em, không phải giới tính em"
Seokjin nhăn mài: "Nhưng..."
Namjoon: "Em có thể ghê tởm tôi cũng được nhưng nếu có thể nói ra điều này đã khiến tôi mãn nguyện rồi!"
Đôi tai anh ửng đỏ khi nghe gã nói lời chân thành, đến mức mỗi câu đều khắc trong lòng. Anh thật sự không ngờ người gã thầm thương trộm nhớ lại là anh. Anh cũng không tin điều đó có thể xảy ra giữa hai con người gặp nhau là đánh, gặp nhau là cãi.
Nước mắt anh bỗng tuôn trào, cắn chặt môi để không phát ra tiếng thút thít. Gã ngạc nhiên khi thấy anh rơi nước mắt. Lại nhăn mi, đau lòng lau đi những giọt nước mắt đang thi nhau rơi xuống trên khuôn mặt xinh đẹp, Seokjin thật giỏi, ngay cả khóc cũng làm người khác đau đớn theo.
Namjoon: "Sao vậy?. Tôi khiến em bận lòng sao?"
Seokjin: "Không phải. Tôi không biết nữa, nhưng tôi thấy tim mình đập loạn nhịp khi nghe cậu nói như vậy, đầu óc tôi lúc nãy không ngừng suy nghĩ khi nghe cậu nói về người cậu yêu..."
May thay, hoá ra người gã yêu là Kim Seokjin. Thật may!.
Seokjin từ từ đưa mắt nhìn lên người con trai mà anh đem lòng yêu đã từ lâu. Gã một giây khựng lại, nhanh hôn lên đôi mắt. Rồi lại cười đến ngây dại.
Namjoon: "Em cũng yêu tôi sao?"
Seokjin: "Ừ. Tôi yêu cậu!"
Lòng gã rất hạnh phúc, ngũ quan hạnh phúc đến nổi làm người kia cũng thấy hạnh phúc theo.
Namjoon: "Thật không ngờ chúng ta lại yêu thầm nhau nhưng không biết, điều đó em có nghĩ như một bộ phim không?"
Tuy tình yêu được đáp lại. Dù vậy nhưng vẫn còn nhiều vướng bận, sợ sự nghiệp Namjoon sẽ bị ảnh hưởng khi gã công khai mình thích đàn ông. Nguyên do này, anh không khỏi bất an.
Seokjin: "Nhưng... Ba cậu sẽ giết cậu mất!"
Gã lắc đầu không quan tâm đến. Trong giây phút này, gã mới có thể được là chính mình. Nói ra những điều đã mấy năm qua ấp ủ, thật nhẹ lòng. Cho dù anh có từ chối đi chăng nữa gã cũng không sao. Được yêu anh, gã đã thấy hạnh phúc. Đến đây thì gã đã an tâm, bởi người anh yêu cũng yêu gã. Hương vị hạnh phúc nhất mà gã từng nếm qua.
Namjoon kéo anh ngồi vào lòng mình, Seokjin có cơ bắp và khá đô con nhưng thua Namjoon một chút, nếu xét về sức khỏe thì anh đứng đầu trong đám bạn. Nhưng hoá ra, Seokjin cũng có lúc như con mèo nhỏ được nuông chiều, co rúm vì ngại ngùng, không ngừng đỏ mặt ôm cổ Namjoon.
Namjoon: "Vậy cuối cùng tôi đã thổ lộ được với em. Nhưng nếu em sợ khi ai đó dị nghị thì tôi không quan tâm đâu, mà nếu họ muốn gây khó dễ em thì tôi sẽ xóa sổ họ ngay lập tức. Em hiểu chứ?"
Anh không đáp tiếng nào chỉ biết nhìn xuống dưới đất. Gã bật cười khi thấy vẻ luống cuống rụt rè, thật sự rất dễ thương. Nếu anh của lúc không có men thì đã nhào đến đấm vào mặt gã từ lâu. Khi có men trong người, Seokjin mặt như mèo con, nếu có thể ngắm như vậy mỗi ngày thì ngày nào gã cũng đến uống bia với anh.
Namjoon khẽ chạm tay vào mông khiến anh giật bắn người.
Namjoon: "Mông em căng nhỉ"
Seokjin lắp bắp nói không thạo. Lại muốn đấm gã mấy phát, bộ định làm Min Yoongi thứ hai sao.
Seokjin: "N..nè, cái... tên... kia. Cậu đang làm gì vậy?"
Namjoon: "Tôi đang kiểm tra xem độ đàn hồi của em, thật tuyệt vời!"
Seokjin: "Đồ điên, sao cậu không tự kiểm tra của mình đi. Mông cậu căng đến nổi, Jimin còn... còn muốn tét thử mà!"
Anh nhắc đến đó làm gã không khỏi rùng mình. Những lần đó anh không dám rủ Jimin đi chơi hoặc đi uống bia nữa. Nếu mà gặp cậu ta trong trạng thái đó chắc gã chạy mất dép hoặc rời khỏi Hàn Quốc cho chắc. Không ngờ cũng có ngày Jimin trở nên thô lỗ khi say, đúng là cũng có người này người kia. Nếu như Jimin lúc tỉnh dịu dàng khi say thì lại cục súc. Nó đối nghịch với anh, lúc này rất trầm tính, muốn đùa giỡn giở trò khi nào cũng được.
Vậy còn Jungkook thì sao nhỉ?. Chắc có khi cậu ấy sẽ cầm súng xả giận vào những tên trước đây ăn hiếp cậu mất.
Namjoon tò mò: "Vậy em có thấy Jungkook khi say xỉn không?"
Seokjin: "Tôi chưa thấy cậu ấy say bao giờ hết. Tửu lượng cậu ấy rất tốt đấy. Cậu sẽ không bao giờ có thể chuốt say cậu ấy đâu!"
[...]
Seokjin: "Mà cậu hỏi để làm gì cơ chứ?"
Namjoon cười: "Tò mò!"
Không nói gì thêm, gã đè anh xuống dưới ghế sofa. Seokjin bị ép đến mức hai tay hai chân không thể cựa quậy, lực anh cũng yếu đi nhiều, sức bây giờ không thể so với Namjoon.
Seokjin: "Làm cái đéo gì vậy?"
Namjoon: "Seokjin, ngay giờ phút này tôi thật sự không muốn em tự do chút nào. Tôi càng không thích em đụng chạm với ai khác ngoài tôi kể cả Jimin hoặc Jungkook, em hiểu chứ?"
Seokjin: "Hiểu cái đầu cậu. Cút ra mau"
Anh hoang mang đến đáng ngại. Cái tên này chắc chắn bị ấm đầu nên mới dám nói vậy, không sợ Jimin và Jungkook sẽ khinh bỉ sao, rằng "Chắc tôi thèm để ý đến Seokjin nhà cậu?".
Namjoon mỉm cười, đôi mắt một mí trở nên cực kì gian tình.
Namjoon: "Tôi càng muốn biến em trở thành người của tôi để em không thể rời xa tôi được!"
Anh lúc này cũng không định hướng là tỉnh hay say, đang ở mức lưng chừng trong người. Đầu đã quay cuồng, trước mắt anh cũng không phân định được có bao nhiêu Kim Namjoon. Tất cả xung quanh đều rất mơ hồ.
Seokjin mỉm cười, dáng vẻ cũng trở nên ngốc. Anh và gã đã uống đến tận tối, hết bia Namjoon lại đi mua thêm, hết đồ ăn Seokjin sẽ vào bếp. Cả hai như kẻ mệt mỏi vì tình yêu, như hai người có chí lớn gặp nhau sẽ ngồi hàng huyên tâm sự đến mức tay chân đông cứng lại vẫn chưa chịu rời.
Seokjin chỉ vào mặt người kia. Bật cười.
Seokjin: "Đúng. Cậu là một kẻ vô dụng và rất vô dụng. Lại không biết phấn đấu vì bản thân nữa và luôn thích than thân trách phận mình!"
Ánh mắt lờ đờ của gã nhìn người con trai. Gã không tức giận, chỉ thấy đáng yêu. Kim Seokjin chống cằm để giữ tinh thần ổn định, tránh gục xuống bàn. Khi say anh lại rất dịu dàng và không cộc tính như ngày thường. Lúc trước thấy anh với Jimin say một lần, không ngờ anh lại ôn nhu đến vậy. Còn Jimin thì...
Namjoon xoa xoa thái dương khi hình tượng thiên thần Jimin trong mắt gã sụp đổ hoàn toàn, nhanh gạt suy nghĩ qua một bên, Jimin thì để cho Yoongi trị. Gã trườn đến ngồi kế bên anh.
Namjoon: "Seokjin này!"
Seokjin: "Hửm?"
Namjoon: "Tôi muốn nói ra người tôi yêu lúc này. Tôi muốn cho người ấy biết tôi đã yêu người ấy ra sao. Nhưng mỗi khi tôi muốn thân mật với người ấy, tôi lại bị cho ăn hành tơi tả. Cậu ấy rất dễ thương nhưng lại thích đấm người, cậu ấy mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức nhìn thật yếu đuối!"
Seokjin cười ồ lên, vỗ tay vào nhau. Lại thấy buồn cười vì cái cách miêu tả người gã yêu, hoàn toàn đúng là tội nghiệp hết sức.
Seokjin: "Ai mà lại thảm hại như vậy?"
Anh mắt nhắm mắt mở, đôi má đỏ ửng cùng hơi men trong người làm anh say càng say.
Namjoon cũng bất giác cười theo. Xoa xoa tấm lưng anh.
Namjoon: "Phải. Rất thảm hại, nên tôi muốn che chở bảo vệ cậu ấy. Tôi muốn ôm cậu ấy mỗi khi chúng tôi cạnh bên, tôi muốn được nắm tay cậu ấy công khai trên đường và tôi muốn được bộc lộ hết tình cảm từ tận sâu thẳm lòng!"
Anh gật đầu hiểu ra, không ngờ có ngày đầu đất này cũng biết nói năng ngọt ngào phết. Lại có thể nói ba cái câu sến súa như vậy. Sau này không thể bên gã cũng không sao, vậy anh sẽ liên tưởng đến những câu nói này là dành cho mình, cũng an ủi được một chút.
Seokjin: "Nói đi, tôi muốn biết cậu ta là ai!"
Namjoon: "...Tôi muốn ôm người ấy và trao một nụ hôn nồng cháy"
Seokjin nhăn mài: "Thì cậu cứ việc đi. Chắc cậu ta cũng s-"
Chưa nói xong, gã bật dậy tiến sát lại gần anh. Mùi men rượu làm thần trí anh đảo điên thêm, tê dại đến mức như sắp nôn. Cứ đà như này cũng không thể giữ bình tĩnh mà ngất đi lúc nào không hay. Gã ôm anh rồi áp môi, đặt cho anh một nụ hôn nhẹ. Môi gã không ngừng mấp máy, đầu lưỡi cũng tiến vào bên trong và mơn trớn nút lấy lưỡi anh. Hai đầu lưỡi cuốn lấy nhau liên tục đến khi phát ra những tiếng hôn ngọt ngào và đầy ám muội.
Seokjin đỏ mặt. Cứ ngỡ mùi men làm anh say nhưng nó thật sự khiến anh tỉnh táo ngay lúc này. Thần phách rối ren không còn suy nghĩ được gì, hơi thở gã nồng cháy đến mức anh khó thở, lưỡi anh muốn xé toạc ra làm đôi.
Gã hôn rất vụng về, thô bạo kéo dài rất lâu nhưng Seokjin cũng không có ý định phản kháng. Anh muốn hôn gã.
Khi sắp hết hơi, anh mới đánh vào lồng ngực gã một cái mạnh. Gã quyến luyến rời xa đôi môi sưng tấy như rời xa tình nhân, ánh mắt long lanh nhìn anh chằm chằm. Anh bây giờ mới tỉnh ra, sợi chỉ bạc giữa hai đầu lưỡi từ đó kéo giãn. Anh lúng túng đấm vào mặt gã một cái mạnh.
Namjoon nhăn mài đau đớn, ôm cái mặt điển trai mà cách xa anh. Gã không hiểu tại sao lúc nãy Seokjin cũng đáp lại nụ hôn tưởng chừng đã chấp nhận, ấy vậy mà vừa dứt nhau ra đã vội đánh người. Đúng là người như Seokjin chỉ có một, hưởng thụ cho đã rồi hành hung người khác.
Seokjin tức giận: "Này, này, cậu làm gì vậy?"
Namjoon mếu máo: "Đệt mẹ. Đau vãi!"
Seokjin: "Cậu bị điên rồi á?"
Namjoon: "Seokjin, tôi đã nói được những thứ khó nói trong lòng rồi. Seokjin, tôi yêu cậu!"
Seokjin chút xíu đã ngất. Đôi mắt thất thần nhìn người đàn ông ôm mặt, dần lộ ra vệt máu đỏ trên khoé miệng. Seokjin ngồi đó, khuôn mặt vừa ngạc nhiên vừa hoang mang, tâm trí cũng không tin rằng có ngày Kim Namjoon sẽ yêu mình.
Không đợi anh phản ứng gì thêm, gã lại tiếp tục lời tỏ tình.
Namjoon: "Tôi yêu em, thật sự rất yêu em. Không bao giờ tôi ngừng suy nghĩ về em. Em rất xinh đẹp..."
Gã lại đưa người tiến đến, hít lấy mùi hương quen thuộc. Seokjin cũng không phản kháng, trở nên rất ngoan hiền, đầu óc không ngừng quay cuồng. Có gì đó rất kích thích. Những hành động ấm áp và lời nói của Kim Namjoon đầu đất làm anh bị rung động.
Seokjin: "Đừng mà, nếu cậu bị men bia làm cho ngốc đi thì sẽ có lỗi với người cậu yêu đó!"
Seokjin là đàn ông nên không dám mơ tưởng có một hạnh phúc trọn vẹn cùng người đàn ông này. Nhưng anh lại không thể vứt được tình yêu, nó đã ăn sâu vào máu và bén rễ trong trái tim. Nếu đạp đổ nó, anh cũng không còn là anh.
Namjoon lắc đầu, vuốt ve mặt anh. Không cần anh nhắc cũng biết, người gã yêu chính là đang ở đây. Thổ lộ với người mình yêu thì có gì là nên tội?.
Namjoon: "Tôi đã nói là tôi yêu em, tôi yêu Seokjin. Cái tên thích đánh đấm, cộc tính và thô bạo không có chút ngọt ngào. Mà tôi lại có thể yêu điên cuồng"
Seokjin: "Tôi là đàn ông. Cậu sẽ làm gì khi bị tung tin một giám đốc tài chính là gay?"
Namjoon: "Tôi không quan tâm. Thứ tôi yêu là con người em, không phải giới tính em"
Seokjin nhăn mài: "Nhưng..."
Namjoon: "Em có thể ghê tởm tôi cũng được nhưng nếu có thể nói ra điều này đã khiến tôi mãn nguyện rồi!"
Đôi tai anh ửng đỏ khi nghe gã nói lời chân thành, đến mức mỗi câu đều khắc trong lòng. Anh thật sự không ngờ người gã thầm thương trộm nhớ lại là anh. Anh cũng không tin điều đó có thể xảy ra giữa hai con người gặp nhau là đánh, gặp nhau là cãi.
Nước mắt anh bỗng tuôn trào, cắn chặt môi để không phát ra tiếng thút thít. Gã ngạc nhiên khi thấy anh rơi nước mắt. Lại nhăn mi, đau lòng lau đi những giọt nước mắt đang thi nhau rơi xuống trên khuôn mặt xinh đẹp, Seokjin thật giỏi, ngay cả khóc cũng làm người khác đau đớn theo.
Namjoon: "Sao vậy?. Tôi khiến em bận lòng sao?"
Seokjin: "Không phải. Tôi không biết nữa, nhưng tôi thấy tim mình đập loạn nhịp khi nghe cậu nói như vậy, đầu óc tôi lúc nãy không ngừng suy nghĩ khi nghe cậu nói về người cậu yêu..."
May thay, hoá ra người gã yêu là Kim Seokjin. Thật may!.
Seokjin từ từ đưa mắt nhìn lên người con trai mà anh đem lòng yêu đã từ lâu. Gã một giây khựng lại, nhanh hôn lên đôi mắt. Rồi lại cười đến ngây dại.
Namjoon: "Em cũng yêu tôi sao?"
Seokjin: "Ừ. Tôi yêu cậu!"
Lòng gã rất hạnh phúc, ngũ quan hạnh phúc đến nổi làm người kia cũng thấy hạnh phúc theo.
Namjoon: "Thật không ngờ chúng ta lại yêu thầm nhau nhưng không biết, điều đó em có nghĩ như một bộ phim không?"
Tuy tình yêu được đáp lại. Dù vậy nhưng vẫn còn nhiều vướng bận, sợ sự nghiệp Namjoon sẽ bị ảnh hưởng khi gã công khai mình thích đàn ông. Nguyên do này, anh không khỏi bất an.
Seokjin: "Nhưng... Ba cậu sẽ giết cậu mất!"
Gã lắc đầu không quan tâm đến. Trong giây phút này, gã mới có thể được là chính mình. Nói ra những điều đã mấy năm qua ấp ủ, thật nhẹ lòng. Cho dù anh có từ chối đi chăng nữa gã cũng không sao. Được yêu anh, gã đã thấy hạnh phúc. Đến đây thì gã đã an tâm, bởi người anh yêu cũng yêu gã. Hương vị hạnh phúc nhất mà gã từng nếm qua.
Namjoon kéo anh ngồi vào lòng mình, Seokjin có cơ bắp và khá đô con nhưng thua Namjoon một chút, nếu xét về sức khỏe thì anh đứng đầu trong đám bạn. Nhưng hoá ra, Seokjin cũng có lúc như con mèo nhỏ được nuông chiều, co rúm vì ngại ngùng, không ngừng đỏ mặt ôm cổ Namjoon.
Namjoon: "Vậy cuối cùng tôi đã thổ lộ được với em. Nhưng nếu em sợ khi ai đó dị nghị thì tôi không quan tâm đâu, mà nếu họ muốn gây khó dễ em thì tôi sẽ xóa sổ họ ngay lập tức. Em hiểu chứ?"
Anh không đáp tiếng nào chỉ biết nhìn xuống dưới đất. Gã bật cười khi thấy vẻ luống cuống rụt rè, thật sự rất dễ thương. Nếu anh của lúc không có men thì đã nhào đến đấm vào mặt gã từ lâu. Khi có men trong người, Seokjin mặt như mèo con, nếu có thể ngắm như vậy mỗi ngày thì ngày nào gã cũng đến uống bia với anh.
Namjoon khẽ chạm tay vào mông khiến anh giật bắn người.
Namjoon: "Mông em căng nhỉ"
Seokjin lắp bắp nói không thạo. Lại muốn đấm gã mấy phát, bộ định làm Min Yoongi thứ hai sao.
Seokjin: "N..nè, cái... tên... kia. Cậu đang làm gì vậy?"
Namjoon: "Tôi đang kiểm tra xem độ đàn hồi của em, thật tuyệt vời!"
Seokjin: "Đồ điên, sao cậu không tự kiểm tra của mình đi. Mông cậu căng đến nổi, Jimin còn... còn muốn tét thử mà!"
Anh nhắc đến đó làm gã không khỏi rùng mình. Những lần đó anh không dám rủ Jimin đi chơi hoặc đi uống bia nữa. Nếu mà gặp cậu ta trong trạng thái đó chắc gã chạy mất dép hoặc rời khỏi Hàn Quốc cho chắc. Không ngờ cũng có ngày Jimin trở nên thô lỗ khi say, đúng là cũng có người này người kia. Nếu như Jimin lúc tỉnh dịu dàng khi say thì lại cục súc. Nó đối nghịch với anh, lúc này rất trầm tính, muốn đùa giỡn giở trò khi nào cũng được.
Vậy còn Jungkook thì sao nhỉ?. Chắc có khi cậu ấy sẽ cầm súng xả giận vào những tên trước đây ăn hiếp cậu mất.
Namjoon tò mò: "Vậy em có thấy Jungkook khi say xỉn không?"
Seokjin: "Tôi chưa thấy cậu ấy say bao giờ hết. Tửu lượng cậu ấy rất tốt đấy. Cậu sẽ không bao giờ có thể chuốt say cậu ấy đâu!"
[...]
Seokjin: "Mà cậu hỏi để làm gì cơ chứ?"
Namjoon cười: "Tò mò!"
Không nói gì thêm, gã đè anh xuống dưới ghế sofa. Seokjin bị ép đến mức hai tay hai chân không thể cựa quậy, lực anh cũng yếu đi nhiều, sức bây giờ không thể so với Namjoon.
Seokjin: "Làm cái đéo gì vậy?"
Namjoon: "Seokjin, ngay giờ phút này tôi thật sự không muốn em tự do chút nào. Tôi càng không thích em đụng chạm với ai khác ngoài tôi kể cả Jimin hoặc Jungkook, em hiểu chứ?"
Seokjin: "Hiểu cái đầu cậu. Cút ra mau"
Anh hoang mang đến đáng ngại. Cái tên này chắc chắn bị ấm đầu nên mới dám nói vậy, không sợ Jimin và Jungkook sẽ khinh bỉ sao, rằng "Chắc tôi thèm để ý đến Seokjin nhà cậu?".
Namjoon mỉm cười, đôi mắt một mí trở nên cực kì gian tình.
Namjoon: "Tôi càng muốn biến em trở thành người của tôi để em không thể rời xa tôi được!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.