Chương 43: Cạnh tranh [H]
Điềm Bính Tả Thủ
15/12/2020
Bạn
trai A Hào của Tiểu Miên vừa nghe được tiếng thở dốc của Khương Điềm
xong, không hiểu sao cả người lại nổi lên một cỗ hoả khí.
Lúc trước nghe Tiểu Miên thét chói tai hắn cũng chưa từng động tình, nhưng lần này chỉ mới nghe được tiếng thở dốc của Khương Điềm thôi mà trong đầu hắn đã tự tưởng tượng ra hình ảnh một thiếu nữ bị cắm đến bất lực.
"Làm chết em. Ai bảo cái huyệt dâm đãng này dám kẹp anh." A Hào ở ra sức kích thích hoa huyệt của Tiểu Miên.
Mà Tô Dĩ Nam sau khi nghe được động tác kịch liệt làm tình ở giường dưới, hắn cũng bắt đầu tăng tốc, eo hông ra sức đẩy về phía trước rồi lại nhanh chóng rút ra.
Toàn bộ giường trên giường dưới đều phát ra tiếng "kẽo kẹt".
Bởi vì A Hào nghe được tiếng rên rỉ từ giường trên vọng xuống cùng với lần làm tình này tốc độ của hắn quá nhanh, cho nên chẳng được bao lâu A Hào đã cảm thấy mình muốn bắn tinh.
Nhưng Tô Dĩ Nam ở giường trên vẫn không có dấu hiệu dừng lại. Hắn đang hưởng thụ khoái cảm khi tiểu nộn bức của Khương Điềm bao vây côn thịt của mình, đương nhiên sẽ không dễ dàng bắn như thế.
Ngày thường tiểu nộn bức của Khương Điềm đã rất khít, nay bởi vì khẩn trương nên càng thêm chặt chẽ.
"Anh...anh chậm một chút..."
Giọng nói của Khương Điềm bởi vì bị cắm quá nhanh mà run rẩy.
"Nhẹ một chút? Nhưng miệng nhỏ phía dưới của Mít Ướt không phải muốn như vậy."
Tô Dĩ Nam nói xong liền cho cô nằm úp xuống, tiếp tục dùng tư thế từ phía sau đi vào.
"Ô...ô...."
Tư thế đi vào từ phía sau này càng khiến Khương Điềm thêm sợ hãi. Côn thịt gân xanh chồng chất một chút lại một chút thọc mở hoa huyệt của cô, ác độc cắm vào giống như muốn cắm xuyên qua bụng của cô vậy.
Khương Điềm trực tiếp bị Tô Dĩ Nam chơi phát khóc. Vốn dĩ cô muốn nhịn xuống, nhưng ai ngờ càng muốn nhịn lại nhịn không được, cuối cùng còn khóc lợi hại hơn.
Hai người giường dưới nghe được âm thanh chơi huyệt của giường trên quá kích thích, không chịu nổi nữa cũng đã cao trào.
A Hào phát hiện mình đã bắn nhưng Tô Dĩ Nam ở giường trên vẫn đang điên cuồng cắm huyệt. Tiếng khóc nỉ non của Khương Điềm cũng quá hấp dẫn rồi.
Côn thịt vừa bắn của A Hào cũng lập tức cứng lên.
A Hào ôm Tiểu Miên từ trên giường đứng lên, sau đó đứng ở cạnh mép giường bắt đầu một trận làm tình mới.
Tiểu Miên nghe được Khương Điềm bị cắm đến nỗi khóc thành như vậy thì không khỏi tò mò. Rốt cuộc bạn trai của cô trông như thế nào, tinh lực của người đàn ông này cũng tốt quá rồi. Vậy mà có thể trực tiếp cắm Khương Điềm đến phát khóc.
"Khương Điềm, lát nữa bạn trai cậu làm cậu xong thì cậu có thể để anh ấy ngủ với tôi được không? Chúng ta đổi bạn trai cho nhau, ok?"
Trong lòng Tiểu Miên nhộn nhạo, khó nhịn hỏi.
Vốn dĩ Khương Điềm đang bị cắm đến nỗi ý thức toán loạn, nhưng vừa nghe cô ta nói vậy, lý trí đã lập tức kéo về:
"Không được. Bạn trai của tôi chỉ được làm tình với một mình tôi."
Cô run rẩy nói.
"Thế nào? Bạn trai của cô yếu sinh lí à? Muốn tôi làm tình với cô? Xin lỗi nhé, ông đây không có hứng thú với kẻ mà ai cũng có thể dạng chân ra được."
Khoé miệng Tô Dĩ Nam nhếch lên, Mít Ướt nhà hắn vẫn còn biết để ý tới hắn.
Những lời này của Tô Dĩ Nam đã trực tiếp chọc giận A Hào. Lửa giận của hắn ta cũng trút hết lên người Tiểu Miên, tao hoá này đúng là ai cũng ngủ được.
Chẳng qua ở trong quán bar hắn chỉ tuỳ tiện nghoéo tay một cái, tao hoá này đã lập tức mang hắn về đây.
Bây giờ lộ rõ bản chất như vậy, không biết bình thường đã bị bao nhiêu côn thịt cắm qua.
"Con khốn, một mình tao không thoả mãn được mày đúng không? Nếu đã như vậy thì để tao gọi mấy anh em đến đây để thoả mãn mày."
Nói xong A Hào đã nhấc máy gọi ngay cho anh em của mình. Trong chốc lát tiếng đập cửa vang lên, A Hào trần truồng đi ra mở cửa.
Không lâu sau giường dưới lại phát ra tiếng rên rỉ càng thêm mãnh liệt của Tiểu Miên, mấy người đàn ông đang ra sức cày cấy trên người cô ta.
Nhưng mà sau khi mấy người đàn ông này bắn xong, Tô Dĩ Nam vẫn đang bá chiếm huyệt nhỏ của Khương Điềm.
Khương Điềm thật sự chịu không nổi nữa, cô cắn răng vươn tay vuốt ve nơi giao hợp của hai người.
Lúc trước nghe Tiểu Miên thét chói tai hắn cũng chưa từng động tình, nhưng lần này chỉ mới nghe được tiếng thở dốc của Khương Điềm thôi mà trong đầu hắn đã tự tưởng tượng ra hình ảnh một thiếu nữ bị cắm đến bất lực.
"Làm chết em. Ai bảo cái huyệt dâm đãng này dám kẹp anh." A Hào ở ra sức kích thích hoa huyệt của Tiểu Miên.
Mà Tô Dĩ Nam sau khi nghe được động tác kịch liệt làm tình ở giường dưới, hắn cũng bắt đầu tăng tốc, eo hông ra sức đẩy về phía trước rồi lại nhanh chóng rút ra.
Toàn bộ giường trên giường dưới đều phát ra tiếng "kẽo kẹt".
Bởi vì A Hào nghe được tiếng rên rỉ từ giường trên vọng xuống cùng với lần làm tình này tốc độ của hắn quá nhanh, cho nên chẳng được bao lâu A Hào đã cảm thấy mình muốn bắn tinh.
Nhưng Tô Dĩ Nam ở giường trên vẫn không có dấu hiệu dừng lại. Hắn đang hưởng thụ khoái cảm khi tiểu nộn bức của Khương Điềm bao vây côn thịt của mình, đương nhiên sẽ không dễ dàng bắn như thế.
Ngày thường tiểu nộn bức của Khương Điềm đã rất khít, nay bởi vì khẩn trương nên càng thêm chặt chẽ.
"Anh...anh chậm một chút..."
Giọng nói của Khương Điềm bởi vì bị cắm quá nhanh mà run rẩy.
"Nhẹ một chút? Nhưng miệng nhỏ phía dưới của Mít Ướt không phải muốn như vậy."
Tô Dĩ Nam nói xong liền cho cô nằm úp xuống, tiếp tục dùng tư thế từ phía sau đi vào.
"Ô...ô...."
Tư thế đi vào từ phía sau này càng khiến Khương Điềm thêm sợ hãi. Côn thịt gân xanh chồng chất một chút lại một chút thọc mở hoa huyệt của cô, ác độc cắm vào giống như muốn cắm xuyên qua bụng của cô vậy.
Khương Điềm trực tiếp bị Tô Dĩ Nam chơi phát khóc. Vốn dĩ cô muốn nhịn xuống, nhưng ai ngờ càng muốn nhịn lại nhịn không được, cuối cùng còn khóc lợi hại hơn.
Hai người giường dưới nghe được âm thanh chơi huyệt của giường trên quá kích thích, không chịu nổi nữa cũng đã cao trào.
A Hào phát hiện mình đã bắn nhưng Tô Dĩ Nam ở giường trên vẫn đang điên cuồng cắm huyệt. Tiếng khóc nỉ non của Khương Điềm cũng quá hấp dẫn rồi.
Côn thịt vừa bắn của A Hào cũng lập tức cứng lên.
A Hào ôm Tiểu Miên từ trên giường đứng lên, sau đó đứng ở cạnh mép giường bắt đầu một trận làm tình mới.
Tiểu Miên nghe được Khương Điềm bị cắm đến nỗi khóc thành như vậy thì không khỏi tò mò. Rốt cuộc bạn trai của cô trông như thế nào, tinh lực của người đàn ông này cũng tốt quá rồi. Vậy mà có thể trực tiếp cắm Khương Điềm đến phát khóc.
"Khương Điềm, lát nữa bạn trai cậu làm cậu xong thì cậu có thể để anh ấy ngủ với tôi được không? Chúng ta đổi bạn trai cho nhau, ok?"
Trong lòng Tiểu Miên nhộn nhạo, khó nhịn hỏi.
Vốn dĩ Khương Điềm đang bị cắm đến nỗi ý thức toán loạn, nhưng vừa nghe cô ta nói vậy, lý trí đã lập tức kéo về:
"Không được. Bạn trai của tôi chỉ được làm tình với một mình tôi."
Cô run rẩy nói.
"Thế nào? Bạn trai của cô yếu sinh lí à? Muốn tôi làm tình với cô? Xin lỗi nhé, ông đây không có hứng thú với kẻ mà ai cũng có thể dạng chân ra được."
Khoé miệng Tô Dĩ Nam nhếch lên, Mít Ướt nhà hắn vẫn còn biết để ý tới hắn.
Những lời này của Tô Dĩ Nam đã trực tiếp chọc giận A Hào. Lửa giận của hắn ta cũng trút hết lên người Tiểu Miên, tao hoá này đúng là ai cũng ngủ được.
Chẳng qua ở trong quán bar hắn chỉ tuỳ tiện nghoéo tay một cái, tao hoá này đã lập tức mang hắn về đây.
Bây giờ lộ rõ bản chất như vậy, không biết bình thường đã bị bao nhiêu côn thịt cắm qua.
"Con khốn, một mình tao không thoả mãn được mày đúng không? Nếu đã như vậy thì để tao gọi mấy anh em đến đây để thoả mãn mày."
Nói xong A Hào đã nhấc máy gọi ngay cho anh em của mình. Trong chốc lát tiếng đập cửa vang lên, A Hào trần truồng đi ra mở cửa.
Không lâu sau giường dưới lại phát ra tiếng rên rỉ càng thêm mãnh liệt của Tiểu Miên, mấy người đàn ông đang ra sức cày cấy trên người cô ta.
Nhưng mà sau khi mấy người đàn ông này bắn xong, Tô Dĩ Nam vẫn đang bá chiếm huyệt nhỏ của Khương Điềm.
Khương Điềm thật sự chịu không nổi nữa, cô cắn răng vươn tay vuốt ve nơi giao hợp của hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.