Chương 2: Đáng yêu
Điềm Bính Tả Thủ
15/12/2020
"Cậu còn muốn sờ vú của tôi, vậy mà còn dám nói đối với tôi không có hứng thú?"
Sau khi Khương Điềm nói xong, mặt đỏ giống như quả cà chua. Trên lông mi còn treo nước mắt run nhè nhẹ, nước mắt trong suốt rớt ở trên mặt cô.
Cô gái nhỏ mềm mại như cục bông này nơm nớp lo sợ nói muốn cho hắn sờ vú.
Tô Dĩ Nam lập tức cảm giác được dưới thân nhảy lên một cổ lửa nóng, trong óc cũng chỉ dư lại bốn chữ.
' Đáng yêu, muốn làm. '
"Mít Ướt, tôi vừa mới chuyển trường đến đây. Cậu lại muốn cho tôi sờ ngực cậu. Không nghĩ tới nhìn bề ngoài cậu thanh thuần, bên trong lại dâm đãng như vậy."
Tô Dĩ Nam tiến đến bên tai Khương Điềm, hơi thở nam tính nùng liệt xông vào mũi. Một cổ nhiệt khí phun vào lỗ tai mẫn cảm của Khương Điềm, nháy mắt thân thể cô hơi run rẩy vài cái.
Mà một giây sau Khương Điềm mở to hai mắt nhìn.
Lúc này cô mới nhớ tới hiện tại là học kì hai của lớp 11, Tô Dĩ Nam vừa từ trường quý tộc chuyển đến Thất Trung. Hắn căn bản còn chưa có thích cô.
Hai người bọn họ lần đầu tiên nói chuyện vào lúc cuối kỳ. Tô Dĩ Nam cầm bài thi của cô chép đáp án. Thành tích của cô không tốt, nhưng thái độ học tập lại hơn rất nhiều người. Tuy rằng đáp án không đúng, nhưng còn may là làm hoàn chỉnh một bài thi.
Vì thế Tô Dĩ Nam hiểu lầm cô là học sinh xuất sắc. Nhưng không nghĩ tới cuối kỳ thành tích vừa được thông báo. Cô cùng Tô Dĩ Nam hai người đều đứng thứ nhất từ dưới đếm lên.
Nói cách khác hiện tại không chừng tên của cô Tô Dĩ Nam còn không biết. Mà hôm nay Tô Dĩ Nam ra hành lang đứng chẳng qua là không muốn ở trong lớp học nhàm chán.
Trời ạ, thế mà cô dám bảo một người xa lạ như Tô Dĩ Nam sờ vú mình!
Khương Điềm nghĩ đến đây, vành tai bắt đầu đỏ lên, hận không thể đào một cái lỗ mà chui vào.
"Tôi, tôi, tôi, tôi không có dâm đãng."
Khương Điềm lắp bắp nói.
Một khi cô kích động nước mắt lại muốn chảy ra.
Tô Dĩ Nam hung hăng trừng mắt nhìn cô một cái, Khương Điềm lập tức nỗ lực nghẹn lại để chính mình không khóc. Đôi mắt nghẹn đến mức đỏ bừng, nước mắt cuối cùng vẫn rơi xuống.
"Aizz, đừng khóc. Lát nữa tan học tôi mua nước cho cậu."
Tô Dĩ Nam không nghĩ tới Mít Ướt này không chịu được trêu đùa như vậy.
"Tôi mới không thèm uống nước của cậu!"
Khương Điềm cắn môi, hừ một tiếng. Cô tức giận. Vì thế cô xoay đầu không thèm nhìn Tô Dĩ Nam, chỉ để lại cho hắn một cái ót. Bởi vì tốc độ xoay đầu quá nhanh, một đôi vú tuyết trắng của cô ở dưới đồng phục run lên vài cái.
Đầu lưỡi Tô Dĩ Nam liếm liếm hàm răng, lửa nóng trên người cũng càng lúc càng lớn. Mít Ướt kiêu ngạo như vậy, đè ở dưới thân làm khẳng định rất ngon.
Sau khi tan học.
Khương Điềm thu dọn xong cặp sách, ở chỗ ngồi do dự mãi không muốn về nhà. Trong căn nhà đó vốn không có ai ưa cô.
Mà người thích cô ——
Khương Điềm xoay đầu lại, chỉ thấy Tô Dĩ Nam một tay xách theo cặp, cùng hai anh em bên cạnh đi ra ngoài phòng học.
"Tô ca, em nghe nói quán bar Thiên Đường có mấy em vô cùng xinh đẹp mới tới. So với hoa hậu giảng đường còn đẹp hơn."
"Có liêm sỉ một chút đi!"
Tô Dĩ Nam hừ lạnh một tiếng.
Quán bar Thiên Đường, tên này nghe rất quen tai.
Khương Điềm bỗng nhiên nghĩ tới, đời trước Tô Dĩ Nam ở quán bar này cùng người khác đánh nhau. Trong lúc hỗn loạn, ngón út của Tô Dĩ Nam bị chặt đứt một đoạn.
Cô lập tức cầm lấy cặp sách chạy tới trước mặt Tô Dĩ Nam, vươn tay ra ngăn hắn lại.
"Không được đi!"
"Tô ca, cái đuôi của anh à?"
Tên đàn em Trương Thước của Tô Dĩ Nam dùng ánh mắt soi xét nhìn Khương Điềm từ trên xuống dưới.
"Im miệng. Tao từ khi nào mà có hứng thú với mấy đứa miệng còn hôi sữa?"
Tô Dĩ Nam vỗ mạnh một cái vào đầu Trương Thước.
"Nhưng, hôm nay cậu mới nói muốn sờ... ưm ..."
Khương Điềm bị Tô Dĩ Nam che miệng kéo ra khỏi phòng học.
"Không được nói ra ngoài!" một tay Tô Dĩ Nam chống ở trên đầu Khương Điềm. Đem cô vây trong góc tường.
"Vậy cậu không được đi quán bar!" Khương Điềm cũng trừng mắt nhìn Tô Dĩ Nam. Còn không phải là muốn so xem mắt ai lớn hơn sao? Mắt cô cũng không nhỏ.
"Mít Ướt, nếu tôi nhất định phải đi thì sao?" Tô Dĩ Nam nhìn con ngươi trong suốt sạch sẽ của Khương Điềm, chỉ cảm thấy trái tim không ngừng nhảy loạn.
"Vậy mang tôi đi cùng!" Khương Điềm vươn ngón tay trắng nõn, tóm lấy cổ áo đang rộng mở của Tô Dĩ Nam.
"Đại ca, sắp tới giờ..."
Hai tên đàn em hít ngược một hơi khí lạnh. Tô lão đại ở Thất Trung nổi tiếng ngang tàn. Nữ sinh này không muốn sống nữa sao, còn dám túm cổ áo của lão đại!
Sau khi Khương Điềm nói xong, mặt đỏ giống như quả cà chua. Trên lông mi còn treo nước mắt run nhè nhẹ, nước mắt trong suốt rớt ở trên mặt cô.
Cô gái nhỏ mềm mại như cục bông này nơm nớp lo sợ nói muốn cho hắn sờ vú.
Tô Dĩ Nam lập tức cảm giác được dưới thân nhảy lên một cổ lửa nóng, trong óc cũng chỉ dư lại bốn chữ.
' Đáng yêu, muốn làm. '
"Mít Ướt, tôi vừa mới chuyển trường đến đây. Cậu lại muốn cho tôi sờ ngực cậu. Không nghĩ tới nhìn bề ngoài cậu thanh thuần, bên trong lại dâm đãng như vậy."
Tô Dĩ Nam tiến đến bên tai Khương Điềm, hơi thở nam tính nùng liệt xông vào mũi. Một cổ nhiệt khí phun vào lỗ tai mẫn cảm của Khương Điềm, nháy mắt thân thể cô hơi run rẩy vài cái.
Mà một giây sau Khương Điềm mở to hai mắt nhìn.
Lúc này cô mới nhớ tới hiện tại là học kì hai của lớp 11, Tô Dĩ Nam vừa từ trường quý tộc chuyển đến Thất Trung. Hắn căn bản còn chưa có thích cô.
Hai người bọn họ lần đầu tiên nói chuyện vào lúc cuối kỳ. Tô Dĩ Nam cầm bài thi của cô chép đáp án. Thành tích của cô không tốt, nhưng thái độ học tập lại hơn rất nhiều người. Tuy rằng đáp án không đúng, nhưng còn may là làm hoàn chỉnh một bài thi.
Vì thế Tô Dĩ Nam hiểu lầm cô là học sinh xuất sắc. Nhưng không nghĩ tới cuối kỳ thành tích vừa được thông báo. Cô cùng Tô Dĩ Nam hai người đều đứng thứ nhất từ dưới đếm lên.
Nói cách khác hiện tại không chừng tên của cô Tô Dĩ Nam còn không biết. Mà hôm nay Tô Dĩ Nam ra hành lang đứng chẳng qua là không muốn ở trong lớp học nhàm chán.
Trời ạ, thế mà cô dám bảo một người xa lạ như Tô Dĩ Nam sờ vú mình!
Khương Điềm nghĩ đến đây, vành tai bắt đầu đỏ lên, hận không thể đào một cái lỗ mà chui vào.
"Tôi, tôi, tôi, tôi không có dâm đãng."
Khương Điềm lắp bắp nói.
Một khi cô kích động nước mắt lại muốn chảy ra.
Tô Dĩ Nam hung hăng trừng mắt nhìn cô một cái, Khương Điềm lập tức nỗ lực nghẹn lại để chính mình không khóc. Đôi mắt nghẹn đến mức đỏ bừng, nước mắt cuối cùng vẫn rơi xuống.
"Aizz, đừng khóc. Lát nữa tan học tôi mua nước cho cậu."
Tô Dĩ Nam không nghĩ tới Mít Ướt này không chịu được trêu đùa như vậy.
"Tôi mới không thèm uống nước của cậu!"
Khương Điềm cắn môi, hừ một tiếng. Cô tức giận. Vì thế cô xoay đầu không thèm nhìn Tô Dĩ Nam, chỉ để lại cho hắn một cái ót. Bởi vì tốc độ xoay đầu quá nhanh, một đôi vú tuyết trắng của cô ở dưới đồng phục run lên vài cái.
Đầu lưỡi Tô Dĩ Nam liếm liếm hàm răng, lửa nóng trên người cũng càng lúc càng lớn. Mít Ướt kiêu ngạo như vậy, đè ở dưới thân làm khẳng định rất ngon.
Sau khi tan học.
Khương Điềm thu dọn xong cặp sách, ở chỗ ngồi do dự mãi không muốn về nhà. Trong căn nhà đó vốn không có ai ưa cô.
Mà người thích cô ——
Khương Điềm xoay đầu lại, chỉ thấy Tô Dĩ Nam một tay xách theo cặp, cùng hai anh em bên cạnh đi ra ngoài phòng học.
"Tô ca, em nghe nói quán bar Thiên Đường có mấy em vô cùng xinh đẹp mới tới. So với hoa hậu giảng đường còn đẹp hơn."
"Có liêm sỉ một chút đi!"
Tô Dĩ Nam hừ lạnh một tiếng.
Quán bar Thiên Đường, tên này nghe rất quen tai.
Khương Điềm bỗng nhiên nghĩ tới, đời trước Tô Dĩ Nam ở quán bar này cùng người khác đánh nhau. Trong lúc hỗn loạn, ngón út của Tô Dĩ Nam bị chặt đứt một đoạn.
Cô lập tức cầm lấy cặp sách chạy tới trước mặt Tô Dĩ Nam, vươn tay ra ngăn hắn lại.
"Không được đi!"
"Tô ca, cái đuôi của anh à?"
Tên đàn em Trương Thước của Tô Dĩ Nam dùng ánh mắt soi xét nhìn Khương Điềm từ trên xuống dưới.
"Im miệng. Tao từ khi nào mà có hứng thú với mấy đứa miệng còn hôi sữa?"
Tô Dĩ Nam vỗ mạnh một cái vào đầu Trương Thước.
"Nhưng, hôm nay cậu mới nói muốn sờ... ưm ..."
Khương Điềm bị Tô Dĩ Nam che miệng kéo ra khỏi phòng học.
"Không được nói ra ngoài!" một tay Tô Dĩ Nam chống ở trên đầu Khương Điềm. Đem cô vây trong góc tường.
"Vậy cậu không được đi quán bar!" Khương Điềm cũng trừng mắt nhìn Tô Dĩ Nam. Còn không phải là muốn so xem mắt ai lớn hơn sao? Mắt cô cũng không nhỏ.
"Mít Ướt, nếu tôi nhất định phải đi thì sao?" Tô Dĩ Nam nhìn con ngươi trong suốt sạch sẽ của Khương Điềm, chỉ cảm thấy trái tim không ngừng nhảy loạn.
"Vậy mang tôi đi cùng!" Khương Điềm vươn ngón tay trắng nõn, tóm lấy cổ áo đang rộng mở của Tô Dĩ Nam.
"Đại ca, sắp tới giờ..."
Hai tên đàn em hít ngược một hơi khí lạnh. Tô lão đại ở Thất Trung nổi tiếng ngang tàn. Nữ sinh này không muốn sống nữa sao, còn dám túm cổ áo của lão đại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.