Chương 47: Khẩu giao
Điềm Bính Tả Thủ
15/12/2020
Khương Điềm đã ngủ say nhưng vẫn cảm nhận được tiểu huyệt của mình hơi trướng trướng.
Nhưng trong lúc ngủ cô lại cảm thấy rất thoải mái, cả người cứ như đang dập dềnh trên mặt nước.
Tô Dĩ Nam vừa mới cắm quy đầu vào, lại thấy Khương Điềm nhíu mày hắn liền vội vàng dừng lại.
"Tiểu nộn bức của Mít Ướt biết cắn thật đấy, cắm bao nhiêu lần mà vẫn khít như xử nữ vậy."
Hắn sợ nếu mình cứ cố chấp cắm vào sẽ khiến Khương Điềm tỉnh lại, nên hắn đành phải rút côn thịt ra.
Sau đó hắn tách hai chân cô ra, cúi đầu xuống cẩn thận liếm tiểu huyệt cho cô.
Đầu lưỡi ướt dầm dề cọ xát âm đế, nháy mắt từ trong tiểu huyệt tràn ra một cỗ mật dịch khiến Khương Điềm đang ngủ mê cũng rên rỉ vài tiếng.
Tay nhỏ của Khương Điềm vô thức mò xuống giữa hai chân, muốn đẩy thứ đang tác loạn ở đó ra.
Nhưng không những không đẩy được mà ngược lại tay cô còn bị Tô Dĩ Nam tóm lấy, hắn bắt đầu chuyển qua liếm từng ngón tay của cô.
Giờ phút này Khương Điềm tưởng rằng mình đang bơi ở trong nước, hơn nữa còn có một chú cá nhỏ cứ chui vào giữa hai chân cô.
Cô muốn kéo chú cá nhỏ kia ra nhưng nó lại chui vào càng sâu.
Tiếp theo đó chú cá chui vào tiểu huyệt của cô, lại còn ở trong đó cọ đi cọ lại. Chú cá nhỏ cùng hoa huyệt mẫn cảm cọ xát, chỉ thoáng chốc mật dịch đã tràn trề, thịt non trong huyệt cũng co chặt lại mút lấy chú cá nhỏ.
"Ưm..."
Hai đùi của Khương Điềm không tự chủ được mà bắt đầu run lên.
Nếu lúc này cô mà tỉnh lại sẽ nhận ra, làm đếch gì có con cá nào? Mà đấy chính là đầu lưỡi của Tô Dĩ Nam.
Tô Dĩ Nam dùng đầu lưỡi điên cuồng quấy loạn ở hoa huyệt của cô, những thớ thịt non mẫn cảm co rút khiến lưỡi hắn khó mà hoạt động.
Nhưng hắn cũng không có ý muốn rút lại đầu lưỡi mà hắn lại càng dùng sức chen vào sâu bên trong.
"A!!! Cá nhỏ đừng bơi nữa mà~ ưm..."
Khương Điềm ở trong mơ trực tiếp bị liếm đến phát khóc, rất nhanh bụng nhỏ cô đã co rút lại, lượng lớn mật dịch từ sâu trong hoa huyệt mãnh liệt phun ra.
Trên mặt Tô Dĩ Nam dính đầy mật dịch, hắn lại cúi đầu hút mạnh một cái.
Khương Điềm sao có thể chịu nổi khi bị hắn lăn lộn như vậy, hắn vừa hút xong cô lại cao trào.
Có lượng lớn mật dịch phân bố, lúc này Tô Dĩ Nam mới lại đỡ côn thịt cắm vào.
"A."
Khương Điềm mỏng manh rên một tiếng, cả người mềm giống như vũng nước ở trên giường. Trong lúc ngủ mơ, cô lại cảm thấy sau khi chú cá nhỏ kia đi liền có một con cá chạch rất lớn chui vào.
Hơn nữa con cá chạch này vừa thô vừa lớn, vây của nó cọ vách thịt bên trong khiến cô rất thoải mái.
Mà khiến cô sợ hãi chính là con cá chạch này đã chui vào hoa huyệt rồi mà còn có xu thế muốn chui sâu vào bên trong.
Điều này khiến cô sợ tới mức tỉnh lại. Nhưng khi cô mở mắt ra lại thấy Tô Dĩ Nam ghé vào trên người mình, lồng ngực rắn chắc màu đồng của hắn đang cọ xát với ngực cô.
Bỗng nhiên Tô Dĩ Nam thúc mạnh một cái, quy đầu mượt mà đụng phải điểm G mẫn cảm.
"A!!!"
Nháy mắt Khương Điềm bị cắm đến kêu thành tiếng. Hoá ra không phải là cá chạch chui vào hoa huyệt mà đó chính là Tô Dĩ Nam đang làm cô.
Sau khi Tô Dĩ Nam nhìn thấy Khương Điềm tỉnh lại cũng có chút hoảng sợ, sợ cô sẽ phản cảm với mình.
Nhưng Khương Điềm lại dùng hai chân kẹp chặt lấy eo của hắn, hoa huyệt dưới thân cũng thít chặt lại như không muốn côn thịt của hắn rời đi.
Nhưng trong lúc ngủ cô lại cảm thấy rất thoải mái, cả người cứ như đang dập dềnh trên mặt nước.
Tô Dĩ Nam vừa mới cắm quy đầu vào, lại thấy Khương Điềm nhíu mày hắn liền vội vàng dừng lại.
"Tiểu nộn bức của Mít Ướt biết cắn thật đấy, cắm bao nhiêu lần mà vẫn khít như xử nữ vậy."
Hắn sợ nếu mình cứ cố chấp cắm vào sẽ khiến Khương Điềm tỉnh lại, nên hắn đành phải rút côn thịt ra.
Sau đó hắn tách hai chân cô ra, cúi đầu xuống cẩn thận liếm tiểu huyệt cho cô.
Đầu lưỡi ướt dầm dề cọ xát âm đế, nháy mắt từ trong tiểu huyệt tràn ra một cỗ mật dịch khiến Khương Điềm đang ngủ mê cũng rên rỉ vài tiếng.
Tay nhỏ của Khương Điềm vô thức mò xuống giữa hai chân, muốn đẩy thứ đang tác loạn ở đó ra.
Nhưng không những không đẩy được mà ngược lại tay cô còn bị Tô Dĩ Nam tóm lấy, hắn bắt đầu chuyển qua liếm từng ngón tay của cô.
Giờ phút này Khương Điềm tưởng rằng mình đang bơi ở trong nước, hơn nữa còn có một chú cá nhỏ cứ chui vào giữa hai chân cô.
Cô muốn kéo chú cá nhỏ kia ra nhưng nó lại chui vào càng sâu.
Tiếp theo đó chú cá chui vào tiểu huyệt của cô, lại còn ở trong đó cọ đi cọ lại. Chú cá nhỏ cùng hoa huyệt mẫn cảm cọ xát, chỉ thoáng chốc mật dịch đã tràn trề, thịt non trong huyệt cũng co chặt lại mút lấy chú cá nhỏ.
"Ưm..."
Hai đùi của Khương Điềm không tự chủ được mà bắt đầu run lên.
Nếu lúc này cô mà tỉnh lại sẽ nhận ra, làm đếch gì có con cá nào? Mà đấy chính là đầu lưỡi của Tô Dĩ Nam.
Tô Dĩ Nam dùng đầu lưỡi điên cuồng quấy loạn ở hoa huyệt của cô, những thớ thịt non mẫn cảm co rút khiến lưỡi hắn khó mà hoạt động.
Nhưng hắn cũng không có ý muốn rút lại đầu lưỡi mà hắn lại càng dùng sức chen vào sâu bên trong.
"A!!! Cá nhỏ đừng bơi nữa mà~ ưm..."
Khương Điềm ở trong mơ trực tiếp bị liếm đến phát khóc, rất nhanh bụng nhỏ cô đã co rút lại, lượng lớn mật dịch từ sâu trong hoa huyệt mãnh liệt phun ra.
Trên mặt Tô Dĩ Nam dính đầy mật dịch, hắn lại cúi đầu hút mạnh một cái.
Khương Điềm sao có thể chịu nổi khi bị hắn lăn lộn như vậy, hắn vừa hút xong cô lại cao trào.
Có lượng lớn mật dịch phân bố, lúc này Tô Dĩ Nam mới lại đỡ côn thịt cắm vào.
"A."
Khương Điềm mỏng manh rên một tiếng, cả người mềm giống như vũng nước ở trên giường. Trong lúc ngủ mơ, cô lại cảm thấy sau khi chú cá nhỏ kia đi liền có một con cá chạch rất lớn chui vào.
Hơn nữa con cá chạch này vừa thô vừa lớn, vây của nó cọ vách thịt bên trong khiến cô rất thoải mái.
Mà khiến cô sợ hãi chính là con cá chạch này đã chui vào hoa huyệt rồi mà còn có xu thế muốn chui sâu vào bên trong.
Điều này khiến cô sợ tới mức tỉnh lại. Nhưng khi cô mở mắt ra lại thấy Tô Dĩ Nam ghé vào trên người mình, lồng ngực rắn chắc màu đồng của hắn đang cọ xát với ngực cô.
Bỗng nhiên Tô Dĩ Nam thúc mạnh một cái, quy đầu mượt mà đụng phải điểm G mẫn cảm.
"A!!!"
Nháy mắt Khương Điềm bị cắm đến kêu thành tiếng. Hoá ra không phải là cá chạch chui vào hoa huyệt mà đó chính là Tô Dĩ Nam đang làm cô.
Sau khi Tô Dĩ Nam nhìn thấy Khương Điềm tỉnh lại cũng có chút hoảng sợ, sợ cô sẽ phản cảm với mình.
Nhưng Khương Điềm lại dùng hai chân kẹp chặt lấy eo của hắn, hoa huyệt dưới thân cũng thít chặt lại như không muốn côn thịt của hắn rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.