Chương 49: Thao khóc
Điềm Bính Tả Thủ
15/12/2020
"Trước đó anh còn dám gạt em, anh nói em mộng du sẽ chạy vào chuồng chó."
Khương Điềm tức giận đến nỗi giọng nói cũng bắt đầu run rẩy. Nhưng bây giờ hai mắt của cô hồng hồng còn long lanh nước, nhìn không giống như đang tức giận một chút nào, mà ngược lại giống kiểu vừa chịu đựng uất ức to lớ lắm.
Tô Dĩ Nam nghe thấy Khương Điềm lên án thì càng thêm hoảng hốt. Cũng may lúc này hắn đã bình tĩnh lại, sau đó vội vàng rút côn thịt từ trong hoa huyệt ta.
Kết quả côn thịt vừa rút ra được mấy cm, gân xanh trên thân gậy đã cọ xát với vách tử cung khiến cả người Mít Ướt tê dại.
Nháy mắt hai chân cô run rẩy, lượng lớn mật dịch từ tử cung phun ra.
Vậy mà cô lại cao trào!!!
Nghĩ đến mình đang tức giận mà còn bị Tô Dĩ Nam làm cho phát dâm, cô lại càng giận hơn. Nước mắt cũng cứ như vậy tuôn ra không ngừng.
Khương Điềm cứ thế thút thít khóc, thân thể nhỏ bé run lẩy bẩy trong lồng ngực hắn.
Tô Dĩ Nam thấy vậy thì đau lòng, vội vàng dỗ dành: "Bé ngoan đừng khóc được không? Đều là anh không tốt. Anh rút ra nhé, anh không làm nữa."
Trong lúc hắn nói chuyện thì côn thịt dữ tợn cũng chậm rãi rút ra. Khoái cảm sau khi bị thao tử cung vẫn còn dư lại trong thân thể.
Bây giờ cây gậy mát xa vừa to vừa thô này phải rút ra khiến Khương Điềm cảm thấy rất tiếc. Vì thế cô vội vàng dùng hai chân kẹp chặt lấy eo hắn, đồng thời nâng mông nhỏ nuốt lại cây gậy mát xa kia vào trong.
"Ai cho phép anh rút ra hả? Hôm nay anh mà không làm em thoải mái được thì đừng mơ được rút ra."
Khương Điềm vừa khóc vừa nói. Bởi vì quá kích động mà cô còn nấc một cái.
Tô Dĩ Nam lại vội vàng cắm côn thịt vào tử cung của cô rồi gắt gao ghì cô vào trong ngực: "Bé ngoan đừng khóc nữa nhé. Anh nhất định sẽ làm em thoải mái."
Vì thế Tô Dĩ Nam ôm mông của Khương Điềm bắt đầu nhanh chóng thọc vào rút ra. Quy đầu mượt mà như hạt mưa gõ vào vách tử cung.
"Thoải...thoải mái quá....mau, cắm bên trái."
Cằm Khương Điềm gác ở trên vai Tô Dĩ Nam, run rẩy nói.
"Được, nghe lời tiểu ngoan cắm bên trái nộn bức."
Tô Dĩ Nam nói xong liền điều chỉnh phương hướng, chuyên tâm cắm thịt non phía bên trái.
Nhưng được một lúc Khương Điềm lại không thoả mãn:
"Ưm...bên phải, bên phải cũng muốn nữa."
Khương Điềm duỗi lưỡi liếm hầu kết đang trượt lên trượt xuống của Tô Dĩ Nam. Mỗi lần hắn động tình thì hầu kết đều chuyển động.
Cô rất thích nhìn bộ dáng điên cuồng của hắn.
"Tao hoá!"
Tô Dĩ Nam bị Khương Điềm trêu đùa đến nỗi dục hoả đốt người. Hắn gầm nhẹ một tiếng sau đó dùng côn thịt nhanh chóng quất mạnh vào tiểu huyệt của cô.
Nhưng Khương Điềm lại vừa khóc vừa nói: "Huhuhu, không, không cần. Đừng nhanh như vậy mà..."
Nghe thấy Khương Điềm khóc, hắn lại cắn răng thả chậm tốc độ lại. Rõ ràng đã khó chịu gần chết nhưng hắn vẫn muốn cô được hưởng thụ.
Trong đầu Khương Điềm lập tức loé lên một ý nghĩ. Đây rõ ràng là điểm yếu của Tô Dĩ Nam, chỉ cần cô vừa khóc là hắn lập tức nghe lời ngay.
Cho nên cô chỉ cần nhẹ nhàng nói chuyện thì nhất định hắn sẽ nghe.
Giờ phút này trên trán Tô Dĩ Nam đã chảy ra lượng lớn mồ hôi. Hắn thật sự muốn dùng sức thao cô, nhưng Khương Điềm không muốn nên hắn cũng chỉ còn cách nhịn lại.
Côn thịt thô to cứng giống như cục đá. Dĩ nhiên là với tốc độ thong thả như này không thể giải quyết được ham muốn của Tô Dĩ Nam.
Hắn chậm rãi cắm vài chục phát sau đó mới dám cắm nhanh hơn một chút, ý đồ muốn trộm khiến mình được thoải mái hơn một ít.
Khương Điềm tức giận đến nỗi giọng nói cũng bắt đầu run rẩy. Nhưng bây giờ hai mắt của cô hồng hồng còn long lanh nước, nhìn không giống như đang tức giận một chút nào, mà ngược lại giống kiểu vừa chịu đựng uất ức to lớ lắm.
Tô Dĩ Nam nghe thấy Khương Điềm lên án thì càng thêm hoảng hốt. Cũng may lúc này hắn đã bình tĩnh lại, sau đó vội vàng rút côn thịt từ trong hoa huyệt ta.
Kết quả côn thịt vừa rút ra được mấy cm, gân xanh trên thân gậy đã cọ xát với vách tử cung khiến cả người Mít Ướt tê dại.
Nháy mắt hai chân cô run rẩy, lượng lớn mật dịch từ tử cung phun ra.
Vậy mà cô lại cao trào!!!
Nghĩ đến mình đang tức giận mà còn bị Tô Dĩ Nam làm cho phát dâm, cô lại càng giận hơn. Nước mắt cũng cứ như vậy tuôn ra không ngừng.
Khương Điềm cứ thế thút thít khóc, thân thể nhỏ bé run lẩy bẩy trong lồng ngực hắn.
Tô Dĩ Nam thấy vậy thì đau lòng, vội vàng dỗ dành: "Bé ngoan đừng khóc được không? Đều là anh không tốt. Anh rút ra nhé, anh không làm nữa."
Trong lúc hắn nói chuyện thì côn thịt dữ tợn cũng chậm rãi rút ra. Khoái cảm sau khi bị thao tử cung vẫn còn dư lại trong thân thể.
Bây giờ cây gậy mát xa vừa to vừa thô này phải rút ra khiến Khương Điềm cảm thấy rất tiếc. Vì thế cô vội vàng dùng hai chân kẹp chặt lấy eo hắn, đồng thời nâng mông nhỏ nuốt lại cây gậy mát xa kia vào trong.
"Ai cho phép anh rút ra hả? Hôm nay anh mà không làm em thoải mái được thì đừng mơ được rút ra."
Khương Điềm vừa khóc vừa nói. Bởi vì quá kích động mà cô còn nấc một cái.
Tô Dĩ Nam lại vội vàng cắm côn thịt vào tử cung của cô rồi gắt gao ghì cô vào trong ngực: "Bé ngoan đừng khóc nữa nhé. Anh nhất định sẽ làm em thoải mái."
Vì thế Tô Dĩ Nam ôm mông của Khương Điềm bắt đầu nhanh chóng thọc vào rút ra. Quy đầu mượt mà như hạt mưa gõ vào vách tử cung.
"Thoải...thoải mái quá....mau, cắm bên trái."
Cằm Khương Điềm gác ở trên vai Tô Dĩ Nam, run rẩy nói.
"Được, nghe lời tiểu ngoan cắm bên trái nộn bức."
Tô Dĩ Nam nói xong liền điều chỉnh phương hướng, chuyên tâm cắm thịt non phía bên trái.
Nhưng được một lúc Khương Điềm lại không thoả mãn:
"Ưm...bên phải, bên phải cũng muốn nữa."
Khương Điềm duỗi lưỡi liếm hầu kết đang trượt lên trượt xuống của Tô Dĩ Nam. Mỗi lần hắn động tình thì hầu kết đều chuyển động.
Cô rất thích nhìn bộ dáng điên cuồng của hắn.
"Tao hoá!"
Tô Dĩ Nam bị Khương Điềm trêu đùa đến nỗi dục hoả đốt người. Hắn gầm nhẹ một tiếng sau đó dùng côn thịt nhanh chóng quất mạnh vào tiểu huyệt của cô.
Nhưng Khương Điềm lại vừa khóc vừa nói: "Huhuhu, không, không cần. Đừng nhanh như vậy mà..."
Nghe thấy Khương Điềm khóc, hắn lại cắn răng thả chậm tốc độ lại. Rõ ràng đã khó chịu gần chết nhưng hắn vẫn muốn cô được hưởng thụ.
Trong đầu Khương Điềm lập tức loé lên một ý nghĩ. Đây rõ ràng là điểm yếu của Tô Dĩ Nam, chỉ cần cô vừa khóc là hắn lập tức nghe lời ngay.
Cho nên cô chỉ cần nhẹ nhàng nói chuyện thì nhất định hắn sẽ nghe.
Giờ phút này trên trán Tô Dĩ Nam đã chảy ra lượng lớn mồ hôi. Hắn thật sự muốn dùng sức thao cô, nhưng Khương Điềm không muốn nên hắn cũng chỉ còn cách nhịn lại.
Côn thịt thô to cứng giống như cục đá. Dĩ nhiên là với tốc độ thong thả như này không thể giải quyết được ham muốn của Tô Dĩ Nam.
Hắn chậm rãi cắm vài chục phát sau đó mới dám cắm nhanh hơn một chút, ý đồ muốn trộm khiến mình được thoải mái hơn một ít.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.