Đại Chúa Tể

Chương 370: Chiến Ngô Giáp

Thiên Tằm Thổ Đậu

17/12/2013

Nhóm Biên dịch: luyentruyenchu

Nguồn: luyentruyenchu.blogspot.com

Mục Trần lên trước, không chỉ khiến khán giả Tây Hoang thành kinh ngạc xôn xao, mà ngay cả Ngô Giáp thần sắc hờ hững cũng tỏ ra kỳ lạ.

Mục Trần bay đến phía trước hắn, cách Ngô Giáp vài trăm trượng, chậm rãi ôm quyền cười nói:

- Bắc Thương linh viện, tân sinh Mục Trần, lãnh giáo.

- Tên nhóc đó, quả nhiên chỉ là tân sinh. . .

Lời Mục Trần vừa nói ra liền khiến người ta kinh ngạc hơn, chưng hửng nhìn nhau. Tân sinh của Bắc Thương linh viện lần này hung hãn vậy sao? Mới đến Bắc Thương linh viện cũng dám ra Bắc Thương đại lục tung hoành?

Ngô Giáp trừng mắt nhìn chằm chằm Mục Trần, hắn cũng không tỏ ra khinh thường. Hắn cũng nghĩ tên tân sinh trước mặt này cũng không đơn giản, nếu không thì Mâu Tướng và Xích Ngư đâu dễ bị hắn tóm gọn trong tay.

Cục diện hôm nay phải giải quyết bằng đối chiến bốn người cũng do tên thiếu niên từ đâu chui ra này. Nếu không phải hắn đột phá phòng tuyến cứu được Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông, lại còn giải được cả Long Ma độc, thì trong lồng thép kia đâu chỉ nhốt có tam tướng.

Trận đại chiến này cũng không cần phải tổ chức làm gì, chỉ cần thong thả thoải mái tóm gọn bọn nhãi Bắc Thương linh viện lọt bẫy mà thôi.

Ngô Giáp nhìn Mục Trần thật lâu, quanh thân hắn có linh lực bồng bềnh một chút, nhìn như hồ nước đang sôi lên.

"Ầm!"

Nơi chân trời xa xa, linh lực như cuồng phong bạo vũ từ trong người Trầm Thương Sinh bùng nổ mà ra, Kim Liên Chiến Thần Thương trong tay, ánh mắt tràn ngập chiến ý xông lên, đánh thẳng tới Ma Long Tử.

- Trầm Thương Sinh, ngươi đã muốn chính diện chiến với ta, hôm nay ta thành toàn cho ngươi!

Ma Long Tử cười lớn gầm lên, tiếng cười tràn ngập cuồng ngạo, linh lực như bụi đen hóa thành ma long uốn lượn quanh thân. Không trung chỗ hắn vì thế mà trở thành một màu xám u ám.

- Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết rõ chênh lệch giữa ta và ngươi!

Ma Long Tử nắm chặt hai tay, hai con ma long ngưng tụ trong đó, chẳng chút tránh né lao lên ngạnh chiến với Trầm Thương Sinh.

"Đùng! Đùng!"

Mỗi một đòn giao đấu của hai người đều toát ra linh lực cuồng bạo bùng nổ, tầng mây trên cao cũng bị loại đối chiến đó phá hủy hết thảy.

Sau Trầm Thương Sinh, Lạc Li, Lý Huyền Thông cũng chẳng chần chừ lao lên, nhằm thẳng vào đối thủ dốc lực chiến đấu. Cái bọn họ thiếu bây giờ chính là thời gian.

Trước khi Trầm Thương Sinh bị đánh bại, phải hạ được đối thủ của mình!

Chỉ có như vậy, họ mới có cơ hội xoay chuyển cục diện.

"Ầm!"

Ba vòng chiến trên không trung lập tức nổ ra, linh lực mạnh mẽ nổ vang liên hồi trên không trung Tây Hoang thành, vô số người chăm chú theo dõi chiến cuộc.

Thông Thiên cảnh hậu kỳ, thực lực như vậy ở Bắc Thương đại lục là nhất lưu, thậm chí nhiều thế lực tầm trung thủ lĩnh cũng chỉ thực lực đó. Trận chiến cường giả như thế cực kỳ phấn khích.



Mục Trần cảm nhận sự khốc liệt ở ba vòng chiến kia cũng phải hít sâu một hơi. Rồi đôi mắt trở nên lạnh lẽo tập trung vào Ngô Giáp, linh lực hắc viêm bốc cháy.

Ngô Giáp hờ hững, chẳng nói lời nào, tay kết ấn, không khí quanh người sôi lên, hào quang tràn ngập hình thành hai tòa linh trận to lớn sau lưng.

Hiển nhiên, hắn đã sớm có chuẩn bị.

Hai linh trận to lớn cấp tốc vận hành, dao động linh lực cuồng dã toát ra, đẳng cấp cũng đạt đến cấp 4, thế nhưng trong tay Ngô Giáp lại dễ dàng bố trí ra được. Linh Trận sư cấp 5 quả nhiên đáng sợ.

"Ầm!"

Hai linh trận vận hành, linh lực từ đâu hội tụ đến, hóa thành hai nắm đấm to lớn bắn ra, vỗ xuống Mục Trần.

Mục Trần ngẩng lên, tay cũng lập tức kết ấn, sau lưng hắn lóe sáng, rồi cũng hình thành hai linh trận thật lớn.

Sự xuất hiện bất ngờ của hai linh trận đó khiến cho vô số người kinh ngạc.

- Mục Trần kia cũng là Linh Trận sư?

- Khó trách hắn dám cả gan như vậy, nhưng có thể nào đẳng cấp ngang ngửa Ngô Giáp?

- Cũng khó nói, bây giờ Linh Trận sư chiến Linh Trận sư cũng đáng xem a....

". . ."

Mục Trần búng tay ra, hai luồng linh trận sáng lên rực rỡ, kim quang sáng ngời, hai kim xỉ luân bắn ra xé nát không trung, ngạnh chiến với đối phương.

"Uỳnh!"

Một tiếng nổ vang vọng, thế công hai bên đều tan mất.

- Thì ra ngươi cũng là Linh Trận sư.

Ngô Giáp khẽ biến sắc.

Mục Trần mỉm cười, hàn ý lạnh lẽo ngập tràn, hắn lao lên trước, linh lực hội tụ vào đầu quyền. Bản thân là Linh Trận sư, dĩ nhiên biết rõ đối mặt Linh Trận sư không nên cho đối phương thời gian chuẩn bị.

Ngô Giáp thấy Mục Trần lao thẳng tới, dễ dàng biết được ý đồ của hắn, cười nhạt:

- Như vậy mà đòi quấy nhiễu một Linh Trận sư cấp 5 thì ngươi xem thường ta quá.

Tay áo phất động, sau lưng lại hình thành rất nhiều linh trận, đều là cấp 4.

"Rầm rầm!"

Từng đạo linh trận cấp 4 bộc phát ra linh lực cuồng bạo, hung hăng đánh tới Mục Trần. Thế nhưng hắn chẳng hề dao động thần sắc trước công kích cỡ này, lôi quang lóe lên lượn lờ quanh người, mặc cho công kích bắn vào người.

"Bùm bùm!"

Công kích mạnh mẽ đập vào thân thể Mục Trần rồi nổ tung, hắn chẳng hề sứt mẻ chút nào xuyên qua làn công kích như mưa. Sức bền cơ thể hắn hiện tại chẳng còn bị uy hiếp chút nào trước linh trận cấp 4 nữa.

- Lại còn rèn luyện thân thể nữa sao....



Ngô Giáp thấy Mục Trần lướt qua thế như chẻ tre, ánh mắt trở nên cực kỳ nghiêm túc. Xem ra linh trận cấp 4 căn bản không thể tạo thành trở ngại cho Mục Trần.

Tay nắm lại, thình lình một viên thiết cầu dày đặc hoa văn huyền bí xuất hiện trong tay. Hắn ném ra, viên thiết cầu bộc phát hào quang.

Đó là một khỏa linh trận tử!

Kim quang bao phủ, nháy mắt biến thành một linh trận khổng lồ vô cùng. Trong đó linh lực ngưng tụ điên cuồng, hóa thành một cái chuông vàng to lớn, trong tiếng ù ù ập xuống đầu Mục Trần.

Dao động linh lực toát ra từ chuông vàng mạnh mẽ hơn hẳn số linh trận cấp 4 trước đó, có lẽ đã đạt tới cấp 5.

Chuông vàng nhốt được Mục Trần, lập tức rung lên không ngừng, tiếng chuông vang văng vẳng ngày càng dồn dập. Hẳn nhiên chính là Mục Trần đang cấp tốc phá trận.

Ngô Giáp vẫn hờ hững, thân hình bay lui lại, tay nhanh chóng kết ấn, linh ấn xuất hiện liên tục như tinh tú.

Số lượng nhanh chóng tăng lên vài trăm, có lẽ đây là sát chiêu chân chính mà hắn đã chuẩn bị.

"Véo!"

Vài trăm linh ấn dung hòa vào không khí, lập tức khiến thiên địa bạo loạn như cuồng phong hình thành, hội tụ đến chỗ Ngô Giáp.

Đám người trong thành biến sắc nghiêm trọng, biết chắc linh trận mà Ngô Giáp sắp thi triển ra ắt hẳn xếp trong cấp 5 cũng vô cùng lợi hại.

"Đùng! Đùng!"

Kim chung nứt toác, rồi rầm một tiếng vỡ nát dưới quyền kình bàng bạc như lôi điện, hóa thành vô số đốm sáng tiêu tán đi mất.

Mục Trần đánh vỡ chuông vàng, mắt lập tức chú ý đến Ngô Giáp. Không trung khu vực này đã trở nên tối tăm, một linh trận khổng lồ lan tỏa khắp trời, bao phủ lấy tất cả.

- Linh trận cỡ này....

Mục Trần nghiêm mặt quan sát, hắn đã cảm nhận vài dao động uy hiếp nguy hiểm.

Linh lực rực rỡ gào thét như hoàn toàn ngăn cách không gian này ra, chắn hết tất cả mọi ánh mắt quan sát trong thành trì khổng lồ. Mọi người bên ngoài chỉ nhìn thấy một linh trận to lớn xuất hiện, chẳng cách nào biết được diễn biến bên trong.

Bị linh lực bao vây tứ phía, Mục Trần nhìn ra đằng xa, Ngô Giáp ngồi xếp bằng giữa không. Ngực phập phồng thở gấp, sắc mặt nghiêm trọng. Muốn bố trí linh trận cấp bậc này nhanh như vậy, tiêu hao cũng không nhỏ.

- Cửu Trọng Sơn Nhạc trận của ta đến nay chỉ mới vây chết 13 vị cường giả Thông Thiên cảnh cường giả....

Ngô Giáp lạnh lùng cười khẩy, hắn chậm rãi nói tiếp:

- Ngươi chỉ là Hóa Thiên cảnh hậu kỳ có thể khiến ta dùng đến nó, xem như đáng để hãnh diện...

- Bất quá, kết cục của ngươi sẽ không khác 13 kẻ đi trước kia.

Hai tay lập tức kết ấn, linh trận khổng lồ phát sáng rực rỡ, hình thành một thế giới nho nhỏ, chín tòa núi vàng rực như thần sơn chiếu sáng ánh vàng xuất hiện trước mặt Mục Trần.

Uy áp linh lực đáng sợ tràn ngập.

Thần sắc Mục Trần đã trở nên khó coi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Chúa Tể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook