Đại Chúa Tể

Chương 956: Đầu tư

Thiên Tằm Thổ Đậu

17/11/2015

Mục Trần đem Tinh Thần Trấn Ma Tháp đưa cho Mạn Đà La làm cường giả khắp nơi trợn mắt há mồm, thậm chí mà ngay cả Mạn Đà La cũng có chút kinh ngạc, hiển nhiên hành động của Mục Trần ngoài dự liệu của nàng.

Đối với Tinh Thần Trấn Ma Tháp, tuy nói cũng vừa mắt nàng nhưng không nhất định phải có, hơn nữa vật ấy hiện đã rơi vào tay Mục Trần, kết quả này so với việc để nó rơi vào tay các thế lực đỉnh cấp khác thì tốt hơn nhiều.

Đương nhiên nàng cũng hiểu Mục Trần có được vật đó sẽ dẫn đến phiền toái không nhỏ, nhưng nàng cũng tự tin có thể che chở cho Mục Trần.

Cho nên lúc Mục Trần đem Tinh Thần Trấn Ma Tháp đưa cho nàng, nàng cũng lộ vẻ kinh ngạc, chợt nàng nhíu mày, nói: "Ngươi không cần như thế, vật này mặc dù có chút phiền toái, nhưng đã có ta thì không có kẻ nào động vào ngươi được."

Hiển nhiên nàng cho rằng Mục Trần lo lắng vật này quá mức phỏng tay nên không thể không chủ động giao ra. Mục Trần nghe vậy cười cười, nói: "Vật này rơi vào tay ta, đúng là phung phí của trời, thực lực của ta căn bản không phát huy được uy lực của nó."

Chuyện đó cũng không phải giả, muốn dùng Tinh Thần Trấn Ma Tháp nhất định cần một lượng linh lực khổng lồ chèo chống, mà Mục Trần không đạt được loại trình độ này.

"Hơn nữa Tinh Thần Trấn Ma Tháp trong tay Đại La Thiên Vực đủ khả năng phát huy giá trị, so với trong tay của ta càng mạnh hơn . Hôm nay Thần Các chủ vẫn lạc, Bắc giới đại cục sẽ phát sinh cải biến, cho nên Đại La Thiên Vực lúc này càng cần Tinh Thần Trấn Ma Tháp."

Mục Trần nhìn qua sắc mặt biến ảo Mạn Đà La, mỉm cười nói: "Ngươi không cần có tâm lý mắc nợ, Đại La Thiên Vực càng hùng mạnh, lực lượng ta có thể mượn cũng sẽ tăng cường. Cho nên ngươi coi như ta đầu tư đi. . . Nói không chừng về sau, ta còn cần ngươi hỗ trợ."

Mạn Đà La nhìn qua khuôn mặt mỉm cười nhưng ánh mắt lại rất nghiêm túc của Mục Trần, cuối cùng không còn nói gì, Mục Trần hành động như vậy làm cho nàng kinh ngạc và cũng có chút cảm động, dù sao Thánh Vật cường đại như thế, coi như là Địa Chí Tôn cũng phải động tâm, nhưng Mục Trần lại có thể bình tĩnh giao cho nàng.

Hắn kỳ thật không cần như thế. Hắn có lẽ cũng rất rõ tính cách của nàng, sẽ không bắt buộc hắn đem Tinh Thần Trấn Ma Tháp giao ra.

Bất quá cũng đúng như Mục Trần nói, nàng bây giờ có được Tinh Thần Trấn Ma Tháp, dù có gặp thượng vị địa chí tôn chân chính cũng đủ sức đánh một trận. Đối với Đại La Thiên Vực trong thời điểm Bắc giới rung chuyển sẽ rất có ích.

Mạn Đà La nhìn vào Hắc Ám Kim Tự Tháp lơ lửng trên tay Mục Trần, một lát sau nói: " Tinh Thần Trấn Ma Tháp tạm thời cứ để ta giữ giùm, đợi đến ngày ngươi có được năng lực khống chế nó, ta sẽ trả lại cho ngươi!"

Mục Trần nghe vậy liền cười cười không nói thêm chỉ là gật đầu. Nếu quả thật đã đến lúc hắn muốn, có lẽ Tinh Thần Trấn Ma Tháp đã không còn đủ để động lòng của hắn rồi.

Mạn Đà La trên khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên ửng đỏ một phát, ấp a ấp úng nói: "Ngươi có thể cho ta khỏa Linh Thần dịch trong Tinh Thần Trấn Ma Tháp không? Sau này ta sẽ đền bù tổn thất cho ngươi."

Hiện tại đối với Mạn Đà La mà nói, sự hấp dẫn của khỏa Linh Thần dịch còn hơn cả Tinh Thần Trấn Ma Tháp, bởi vì nàng đã là nửa bước Thượng vị Địa Chí Tôn, chỉ cần lại nhấc chân là có thể chính thức đột phá.

Mục Trần thấy thế nhịn không được cười sau đó gật đầu, Linh Thần dịch hoàn toàn chính xác cường đại, nhưng đối với hắn mà nói, cái đó và Tinh Không Trấn Ma Tháp không có gì khác nhau, đều là thứ hắn chỉ có thể nhìn chứ không thể đụng tới.



Linh Thần dịch mênh mông tinh thuần , hắn luyện hóa bừa bãi chỉ có nước nổ tan xác, hắn đã đem Tinh Thần Trấn Ma Tháp cho Mạn Đà La, hiển nhiên kể cả khỏa Linh Thần dịch này.

Nhìn thấy Mục Trần gật đầu, khuôn mặt Mạn Đà La lại đỏ hơn, bộ dáng kia không có nửa điểm uy nghiêm của Đại La Vực Chủ, mà là giống như một tiểu nữ đáng yêu. ( chẳng lẽ muốn dùng thân trả ơn :))

"Bất quá ta cũng có việc nhờ. . ." Mục Trần mỉm cười, nói: "Trước kia đệ tứ Điện Chủ đã từng nói qua, dùng Tinh Thần Trấn Ma Tháp có thể cảm ứng được Viễn Cổ Thiên Cung, ta hi vọng ngươi có thể giúp ta dò xét một phát."

Viễn Cổ Thiên Cung di tích chính là bảo địa mà vô số thế lực trong Thiên La Đại Lục thèm muốn, Mục Trần cũng không có đủ tự tin né hết các cường giả để yên ổn dò xét, cho nên chuyện này hắn chỉ có thể nhờ Mạn Đà La hỗ trợ.

Dù thật sự là may mắn dò xét ra, nhưng di tích bực này một khi hiện thế, tất nhiên sẽ kinh thiên động địa, đến lúc không biết sẽ đưa tới bao nhiêu thế lực đỉnh cấp, cho nên dù có tìm được Viễn Cổ Thiên Cung, Mục Trần cũng không có cửa giành được phương pháp tu luyện Bất Hủ Kim Thân, cho nên hắn cần Mạn Đà La toàn lực tương trợ.

Lúc trước hắn nói là đầu tư cũng không phải chỉ nói chơi, mà là tại hắn thật sự cần Mạn Đà La hỗ trợ. Mạn Đà La nghe vậy, cũng thu liễm thẹn thùng, nàng trịnh trọng gật đầu, nói:

"Nếu như phát hiện Viễn Cổ Thiên Cung, đến lúc đó ta sẽ toàn lực tương trợ."

Nàng cũng biết Mục Trần tu luyện Đại Nhật Bất Diệt Thân, mà cảnh giới tiến hóa cao nhất của Đại Nhật Bất Diệt Thân là một trong năm Nguyên Thủy Pháp Thân trong truyền thuyết. Vạn Cổ Bất Hủ Thân.

Mà ở trong Viễn Cổ Thiên Cung có thêm một biến hóa của Đại Nhật Bất Diệt Thân. Nàng có thể nghĩ ra được, Mục Trần đi tới Bắc giới, mục đích chính là vì nó.

Ở bên trong Đại Thú Liệp Chiến, nàng thiếu Mục Trần mấy lần nhân tình, trước mắt còn đem thánh vật cùng Linh Thần dịch cho nàng, tình nghĩa bậc này đã khó có thể cân nhắc. Cho nên chuyện duy nhất nàng có thể làm là đem hết toàn lực giúp đỡ Mục Trần đạt được mục đích, đã như vậy Mạn Đà La không do dự nữa, đưa tay tiếp nhận Tinh Thần Trấn Ma Tháp

Mà ở lúc Mạn Đà La nhận Tinh Thần Trấn Ma Tháp, mấy vị Địa Chí Tôn sắc mặt cũng hơi đổi, rồi sau đó trong mắt bắt đầu bừng lên vẻ kiêng kị.

Hôm nay Mạn Đà La đã nửa bước Thượng vị Địa Chí Tôn, nếu như lại dùng thêm một khỏa Linh Thần dịch. Rất có thể trở thành chân chính Thượng vị Địa Chí Tôn, tronh tay cầm Tinh Thần Trấn Ma Tháp, trong cấp bậc Thượng vị Địa Chí Tôn cũng không tính là kẻ yếu.Với thực lực như thế ngày sau ở Bắc giới, căn bản không ai chống lại.

Năm địa chí tôn ánh mắt có chút lập loè, cuối cùng âm thầm thở dài, xem ra bọn hắn cũng dọn xong tâm tính. Đối với bá chủ sắp quật khởi đã có chút ít kính sợ rồi.

Bất quá bọn hắn cũng an tâm là ít nhất Mạn Đà La so với dã tâm của Thần Các chủ, hiển nhiên làm cho người khác dễ tiếp nhận hơn.

Hưu!

Mà đang ở giữa lúc thế lực khắp nơi đang suy nghĩ. Đột nhiên trong thiên địa có âm thanh xé gió vang lên, đặc biệt kinh hoảng vội vàng. Mục Trần bọn người cũng phát giác ngẩng đầu, nhìn thấy xa xa rất nhiều thân ảnh đột nhiên rút lui, những người kia đương nhiên đó là Thần Các đội ngũ.

Bọn hắn bắt đầu chạy thục mạng.



Thần Các chủ đã vẫn lạc, ai cũng tinh tường Thần Các đã phải sụp đổ, cho nên ở thời điểm, những cường giả này đâu còn dám ở lại, lập tức liều mạng thoát thân. ( nãy giờ lão đệ tứ đứng chém gió thì không lo chạy.)

Bất quá, lúc bọn hắn điên cuồng chạy thục mạng, Mạn Đà La, Vạn Thánh Lão Tổ và những Địa Chí Tôn từng có ân oán với Thần Các, ánh mắt đanh lại trong tích tắc, lại là đồng thời ra tay, vung tay lên, uy áp khủng bố tràn ngập đến, không gian xa xa đông cứng lại.

Nhân mã Thần Các đang bỏ chạy cũng bị cưỡng ép đứng lại, mặc dù là bốn vị Các chủ sắc mặt cũng hoảng sợ, cũng không còn nửa điểm uy phong.

Bọn họ đều cực kỳ tinh tường, sau ngày hôm nay, Thần Các tất nhiên sụp đổ, mà bọn hắn cũng sẽ bị cừu nhân hội đồng, đặc biệt là Đông Các chủ, hắn đã là Cửu phẩm Chí Tôn, nếu là bỏ mặc thoát đi, về sau vạn nhất may mắn đột phá đến Địa Chí Tôn, không thể nghi ngờ lại trở thành họa lớn trong lòng.

Cho nên đã muốn diệt cỏ cần phải trừ tận gốc!

U Minh Cung, Huyền Thiên Điện thường ngày cùng Thần Các có chút giao tình nhìn thấy một màn này, cũng hơi biến sắc, nhưng cũng không có một người xuất thủ tương trợ.

Bọn hắn biết rõ ràng, Thần Các chủ vẫn lạc, Bắc giới đại cục tất nhiên sẽ phát sinh biến hóa cực lớn, Mạn Đà La đã đến nửa bước Thượng vị Địa Chí Tôn, thực lực hơn xa những Địa Chí Tôn khác, từ nay về sau sau tại Bắc giới, Đại La Thiên Vực sẽ thay thế Thần Các trở thành thế lực cường đại nhất.

Cho nên thời điểm này, U Minh Cung cùng Huyền Thiên Điện tự nhiên không có khả năng vì Thần Các mà đối địch với Đại La Thiên Vực.

"Ha ha, Vạn Thánh Sơn năm xưa bị Thần Các giết không ít đệ tử, hôm nay cũng nên hảo hảo tính toán rồi!" Vạn Thánh Lão Tổ nhìn qua Thần Các cường giả, thanh âm già nua vào lúc này trở nên băng hàn.

Vạn Thánh Lão Tổ lại nhìn về phía Mạn Đà La cười nói: "Không biết Đại La Vực Chủ ý định xử trí những dư nghiệt này như thế nào?"

Mạn Đà La nhìn thoáng qua những Thần Các cường giả, cái này gọi là thắng làm vua thua làm giặc, nàng đối với những người này hiển nhiên không có có bao nhiêu thương cảm, nếu là có thể trảm thảo trừ căn, nàng tự nhiên sẽ không lưu tình.

Bất quá, lúc nàng chuẩn bị ra tay, đột nhiên nhìn thấy ánh mắt Mục Trần có chút kỳ lạ, lúc liền dừng lại, nói: "Ngươi muốn làm gì?"

Mục Trần nghe vậy cười cười, nói: " có thể tha một người không?"

"À?" Mạn Đà La có chút kinh ngạc nhìn Mục Trần gật đầu: "Ngươi muốn bảo vệ ai? Đều tùy ngươi."

"Đa tạ."

Mục Trần chỉ hướng một đạo nhân ảnh bên trong Thần Các cười nói: "Ta bảo vệ nàng."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Chúa Tể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook