Chương 1250: Huyết Linh Tử xuất ngoại
Thiên Tằm Thổ Đậu
24/06/2016
Thủy Tinh Phù Đồ Tháp lẳng lặng đứng trong lòng bàn tay của Mục Trần, ở bên trong tháp, Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng cùng với Huyết Linh Tử đang
bị giam trong đó, lúc này trên khuôn mặt của hắn tràn đầy vẻ kinh hãi.
Hắn không thể nghĩ tới, chỉ trong chốc lát thất thần, hắn đã bị Mục Trần bắt được sơ hở, sau đó dùng Thủy Tinh Tháp quỷ dị thu hắn vào.
Tuy rằng Huyết Linh Tử cũng không biết Thủy Tinh Phù Đồ Tháp có tác dụng gì, nhưng hắn đã nhận ra một loại khí tức nguy hiểm nồng nặc, lúc này không chút lựa chọn bộc phát Linh Lực, muốn thúc giục Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng phá nổ tháp mà thoát ra.
"Nếu như người đã vào, cũng đừng nghĩ việc đi ra ngoài nữa."
Đối với sự giãy dụa của hắn, Mục Trần đạm mạc cười, ấn pháp biến đổi, bên trong Thủy Tinh Tháp kia, liền có thêm Thủy Tinh Hỏa Diễm xông ra, những ngọn lửa này cuồn cuộn quét ra nhiễm lên phía trên Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng.
Thủy Tinh Hỏa Diễm thiêu đốt, ngay sau đó sắc mặt Huyết Linh Tử đại biến phát giác được, Thủy Tinh Hỏa Diễm chỉ cần thiêu đốt lướt qua, Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng của hắn lấy một loại tốc độ kinh người trở nên ảm đạm, sau đó nhanh chóng tiêu tán. . .
Loại cảm giác này, như khiến cho Linh Lực Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng mất đi tác dụng.
Mà không có Linh Lực chống đỡ, Chí Tôn Pháp Tướng, đều tiêu tán không còn chiến lực.
"Ngọn lửa này. . . Phong ấn Linh Lực của ta? !"
Bất quá kiến thức của Huyết Linh Tử cũng bất phàm, sắc mặt lúc này hoảng sợ không thôi, Linh Lực là lực lượng suối nguồn, một khi Linh Lực bị phong ấn, thì dù là thời gian ngắn ngủi, nhưng đối với Huyết Linh Tử mà nói là đòn chí mạng.
Đã mất đi Linh Lực bảo hộ, cho dù là Thượng vị Địa Chí Tôn, cũng sẽ trở nên cực kỳ yếu ớt.
Nhưng mà bất kể hắn kinh hãi, trong Thủy Tinh Phù Đồ Tháp Thủy Tinh Hỏa Viêm, do Thủy Tinh Linh Lực ngưng tụ biến thành, cái loại Phong Ấn chi Lực này càng thêm bá đạo, cho nên khi Huyết Linh Tử rơi vào trong đó là xem như không thể chạy thoát.
Thủy Tinh Phù Đồ Tháp tuy đạo, nhưng nếu từ đầu tới cuối Huyết Linh Tử cẩn thận hơn thì Mục Trần cũng không có khả năng dễ dàng thu hắn vào. . .
Cái này là sai sót nhất thời mà lãnh lấy hậu quả!
Hỏa Tinh Chi Viêm liên tục không ngừng thiêu đốt, Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng trong mấy chục giây ngắn ngủn, từ từ tiêu tán, làm cho chân thân của Huyết Linh Tử, cũng lộ ra ngoài.
Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng tiêu tán, làm cho Huyết Linh Tử cảm nhận được sự sợ hãi, hắn không nghĩ tới, ở bên ngoài Mục Trần hao tổn tâm cơ đều thì không cách nào giải quyết được Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng, nhưng bên trong Thủy Tinh Tháp lại dễ dàng như vậy tiêu tán.
Ầm!
Vì vậy Huyết Linh Tử không dám tiếp tục lưu ở chỗ này, Linh Lực trong cơ thể mênh mông bộc phát ra, Huyết Hà gào thét, điên cuồng công kích bốn vách tường Thủy Tinh Tháp.
Ô. . . Ô. . . Ô. . . N. . . G!
Lúc này, Hỏa Tinh Chi Viêm lại lần nữa gào thét lao tới, trực tiếp cùng Huyết Hà chính diện ngạnh hám, lập tức Huyết Hà tựa như là gặp phải nham thạch nóng chảy ảm đạm, sau đó bốc hơi đã thành sương mù máu đỏ, dần dần tiêu tán.
Huyết Linh Tử nhìn thấy một màn này, toàn thân băng hàn, sợ hãi xông lên đầu, hắn không nghĩ tới, Thủy Tinh Tháp của Mục Trần bá đạo đến loại trình độ này, một khi rơi vào bên trong, là giống như lâm vào tử địa, giãy giụa như thế nào đều không cách đào thoát.
Hừng hực!
Hỏa Tinh Chi Viêm ừn ùn kéo đến bao phủ thân thể hắn, dưới cái nóng của hỏa diễm, Huyết Linh Tử có thể cảm giác được, Linh Lực trong cơ thể hắn đang nhanh chóng bị phong ấn, nếu còn kéo dài như vậy nữa, chỉ sợ không bao lâu, Linh Lực của hắn thì sẽ bị triệt để phong ấn, lúc đó, Lực Chiến Đấu của hắn cũng sẽ triệt để mất đi.
"Mục Trần, chỉ cần ngươi thả ta ra, ta có thể mang toàn bộ Chiến Ấn giao cho ngươi! Hơn nữa ta có thể dốc hết tất cả Chí Tôn Linh dịch của Huyết Thần Tộc, tất cả năm ức Chí Tôn Linh Dịch!" Trong sự sợ hãi, Huyết Linh Tử rốt cuộc duy trì không được trấn định, bắt đầu cầu xin Mục Trần tha thứ.
"Năm ức Chí Tôn Linh Dịch?"
Mục Trần nghe vậy, lông mày khẽ nhướng, Huyết Linh Tử này thật đúng là cam lòng, bỏ ra năm ức Chí Tôn Linh Dịch, e là Huyết Thần Tộc sẽ bị hút cạn tiền tài.
Cái giá cỡ này, coi như là muốn mua một món Thánh vật trung giai, đều không hề khó khăn.
Bất quá, Mục Trần vẫn như cũ không bị ảnh hưởng, Huyết Linh Tử cáo già, xảo trá ngoan độc, hôm nay vất vả mới tìm được cơ hội giải quyết mầm họa này, hắn không thể thả hổ về rừng.
Cho nên, hắn đạm mạc cười, ấn pháp biến đổi, hỏa diễm trong Thủy Tinh Tháp lập tức tăng vọt, lửa nóng hừng hực, đem Linh Lực quanh thân Huyết Linh Tử không ngừng phong ấn thiêu đốt. . .
Thời gian chưa đầy mấy phút, ánh mắt của Huyết Linh Tử triệt để tuyệt vọng hắn cảm nhận được Linh Lực mênh mông như biển trong cơ thể hắn tựa như lâm vào ngủ say.
Trong cảm giác của hắn, muốn lần nữa khôi phục Linh Lực, tối thiểu cần mấy canh giờ, mà ở loại thời gian này, Mục Trần đã giết hắn một vạn lần.
"Mục Trần, ngươi dám giết ta, Huyết Thần Tộc ta nhất định không đội trời chung cùng ngươi! Đến lúc đó Huyết Thần Tộc chúng ta cũng sẽ phát động tự sát công kích đối với Lạc Thần Tộc, khiến cho Lạc Thần Tộc trả giá vì việc làm của ngươi!" thời khắc tuyệt vọng, Huyết Linh Tử phát ra tiếng oán độc gầm gừ.
"Nếu là như vậy thì không cần phải nói nữa. . ."
Mục Trần nghe vậy, cười một cái, trong giọng nói, nhưng là không mang theo chút nào tình cảm nói: "Đến lúc đó ta lại diệt Huyết Thần Tộc là được."
Tiếng nói hạ xuống, hắn lại không có chút nào do dự, bởi vì hắn cảm giác được Linh Lực Huyết Linh Tử lúc này đã bị triệt để phong ấn, đúng là thời cơ chém giết tốt nhất.
Cho nên, tâm niệm hắn nhất động, trong Thủy Tinh Phù Đồ Tháp Thủy Tinh Chi Viêm đang bộc phát hừng hực bổng dựng lên ngưng tụ thành một bàn tay hỏa diễm, sau đó trảo nắm Huyết Linh Tử trong đó.
Ầm!
Thủy Tinh Hỏa Diễm điên cuồng ăn mòn tiến vào thân thể của Huyết Linh Tử, mất đi Linh Lực bảo vệ, thân thể của Huyết Linh Tử chi như người bình thường, dưới sức mạnh cùng sức nóng của hỏa viêm huyết nhục trực tiếp tan rã.
Aaaaa!
Âm thanh Huyết Linh Tử kêu thảm thiết thê lương truyền ra.
Bất quá tiếng kêu thảm thiết kéo dài mấy chục giây sau đó hoàn toàn tiêu tán từ từ, trong Thủy Tinh Phù Đồ Tháp, nhục thể của Huyết Linh Tử đã bị triệt để đốt hủy sạch sẽ.
Cũng do Linh Lực của Huyết Linh Tử bị phong ấn, bằng không mà nói, Mục Trần muốn gạt bỏ hắn thật không phải là một chuyện dễ dàng, sinh mệnh lực của Địa Chí Tôn quá mức ương ngạnh, coi như là huyết nhục hòa tan, cũng có thể thúc giục Linh Lực chữa trị.
Nhưng dù cho sinh mệnh lực ương ngạnh như thế nào đi nữa, một khi rơi vào trong Thủy Tinh Phù Đồ Tháp, đều là tỏ ra yếu đuối như thế.
"Phù Đồ Tháp này, đúng là bá đạo. . ."
Trong lòng Mục Trần cảm thán một tiếng, khó trách Phù Đồ Cổ Tộc có thể có được nội tình sâu như thế trong Đại Thiên thế giới, Huyết Mạch hoàn toàn không phải tầm thường.
Ở bên trên hải trạch đằng kia, sau khi tiến thét vẫn lạc của Huyết Linh Tử phát ra, điều này trực tiếp làm cho sắc mặt những tên đang ẩn núp trong bóng tối kịch biến, lần nữa nhìn về trong mắt của Mục Trần, tràn đầy kiêng kỵ.
Bọn hắn không ai nghĩ tới, thủ đoạn của Mục Trần thật khủng bố như vậy ngắn ngủn thời gian chưa đầy mười mấy phút, cứng rắn chém giết một vị Thượng vị Địa Chí Tôn!
Bọn hắn biết, Huyết Linh Tử đã chân chính bị chém giết, một con đường sống cũng chưa lưu lại, bởi vì bọn họ đã không cảm ứng được Linh Lực chấn động của Huyết Linh Tử.
Trong một trong thời gian ngắn ngủi, gạt bỏ một vị Thượng vị Địa Chí Tôn, điều đó cần có thủ đoạn kinh khủng cỡ nào?
Giờ khắc này, những ai còn ôm tham vọng muốn ra tay với Mục Trần, da đầu đều có chút run lên, sau đó tranh thủ thời gian thu liễm ánh mắt không có hảo ý, đã đến lúc như vậy, bọn hắn còn nhìn không ra, Mục Trần trước mắt, căn bản chính là một con hổ khoác da dê!
Nếu như cũng có ý đồ với hắn bởi vì hắn là Hạ vị Địa Chí Tôn chỉ sợ cuối cùng sẽ bị nuốt đến nỗi ngay cả xương cũng không còn.
"Xem ra Mục Trần này, còn thật có tư cách tranh đoạt danh ngạch duy nhất kia. . ."
Tất cả bọn họ đều âm thầm cảm thán một tiếng.
. . .
Mà cùng lúc đó bên ngoài quảng trường bạch ngọc, nguyên bản không khí vốn đang sôi trào, vào lúc này bổng trở nên yên tĩnh, vô số ánh mắt lộ ra hoảng sợ nhìn qua thân ảnh trẻ tuổi bên trong màn ánh sáng.
Bọn hắn đều không nghĩ tới, một nén nhang trước Huyết Linh Tử đang áp chế Mục Trần, nhưng sau đó một khắc cục diện nghịch chuyển, hắn dùng thủ đoạn cường hãn thu Huyết Linh Tử vào trong tòa tháp này.
Hơn nữa, từ tiếng kêu thảm thiết thê lương bên trong, bọn họ đều biết được, Huyết Linh Tử, đã bị Mục Trần chém giết.
Loại kết quả này để cho bọn họ rất là khiếp sợ, đây chính là một vì Thượng vị Địa Chí Tôn a, coi như là đặt ở trong Đại Thiên thế giới, đều tuyệt đối là nhất lưu cường giả!
Nếu như bọn họ tại Tây Thiên Đại Lục, càng trở thành Nhất Phương Hào Cường, được vạn người ủng hộ.
Nhưng mà dưới mắt, một tên thiếu niên trẻ tuổi thực lực chỉ mới đạt đến Hạ vị Địa Chí Tôn, lại cứng rắn chém giết một cường giả Thượng vị Địa Chí Tôn.
Vô số người vào lúc này lặng lẽ nuốt nước miếng một cái, lần nữa nhìn về phía thân ảnh người trẻ tuổi trong màn sáng kia, trong mắt đã có một tí sợ hãi hiển hiện, nếu như lúc trước còn có người cho rằng Mục Trần tiến vào chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn chỉ là để tìm chết, như vậy giờ khắc này, bọn hắn đã minh bạch Mục Trần này, thật là có được loại khả năng tồn tại bên trong mảnh chiến trường này.
Hơn nữa, không thể nói trước. . . Hắn còn có thể trở thành một con hắc mã hết sức chói mắt trong chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn này.
Trải qua trận chiến này, chắc chắn sẽ không có người nào dám nào khinh thường hắn chút nào.
Vô số ánh mắt mang theo kính sợ đang chăm chú nhìn thì Lạc Thiên Thần cũng kinh ngạc nhìn qua màn ánh sáng, một lát sau hắn mới chật vật phục hồi tinh thần lại, bờ môi hơi run lẩm bẩm nói: "Huyết Linh Tử. . . đã vẫn lạc?"
Sau đó ánh mắt của hắn đột nhiên hiện đỏ lên, những năm gần đây này, Huyết Linh Tử hầu như là đại địch của Lạc Thần Tộc bọn hắn, Lạc Thiên Thần không biết đã làm bao nhiêu cách để giết hắn đi, nhưng nhiều năm giao thủ không có như ý nguyện, mà còn bị Huyết Độc ăn mòn thân thể, nếu không phải là có Viêm Đế ra tay, chỉ sợ hôm nay hắn sớm bị Huyết Độc ăn mòn mà vẫn lạc.
Nguyên bổn hắn còn tưởng rằng, muốn trảm sát Huyết Linh Tử tên đại địch này, tối thiểu nhất cũng phải chờ tới Lạc Ly lớn lên, nhưng nào ngờ hôm nay, hắn thua ở trong tay Mục Trần.
Lạc Thiên Thần ngẩng đầu, nhìn về thân ảnh của Mục Trần, khuôn mặt già nua lộ ra một nụ cười vui mừng.
"Nếu Lạc Ly là biết được, sẽ rất vui vẻ. . .
Hắn không thể nghĩ tới, chỉ trong chốc lát thất thần, hắn đã bị Mục Trần bắt được sơ hở, sau đó dùng Thủy Tinh Tháp quỷ dị thu hắn vào.
Tuy rằng Huyết Linh Tử cũng không biết Thủy Tinh Phù Đồ Tháp có tác dụng gì, nhưng hắn đã nhận ra một loại khí tức nguy hiểm nồng nặc, lúc này không chút lựa chọn bộc phát Linh Lực, muốn thúc giục Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng phá nổ tháp mà thoát ra.
"Nếu như người đã vào, cũng đừng nghĩ việc đi ra ngoài nữa."
Đối với sự giãy dụa của hắn, Mục Trần đạm mạc cười, ấn pháp biến đổi, bên trong Thủy Tinh Tháp kia, liền có thêm Thủy Tinh Hỏa Diễm xông ra, những ngọn lửa này cuồn cuộn quét ra nhiễm lên phía trên Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng.
Thủy Tinh Hỏa Diễm thiêu đốt, ngay sau đó sắc mặt Huyết Linh Tử đại biến phát giác được, Thủy Tinh Hỏa Diễm chỉ cần thiêu đốt lướt qua, Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng của hắn lấy một loại tốc độ kinh người trở nên ảm đạm, sau đó nhanh chóng tiêu tán. . .
Loại cảm giác này, như khiến cho Linh Lực Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng mất đi tác dụng.
Mà không có Linh Lực chống đỡ, Chí Tôn Pháp Tướng, đều tiêu tán không còn chiến lực.
"Ngọn lửa này. . . Phong ấn Linh Lực của ta? !"
Bất quá kiến thức của Huyết Linh Tử cũng bất phàm, sắc mặt lúc này hoảng sợ không thôi, Linh Lực là lực lượng suối nguồn, một khi Linh Lực bị phong ấn, thì dù là thời gian ngắn ngủi, nhưng đối với Huyết Linh Tử mà nói là đòn chí mạng.
Đã mất đi Linh Lực bảo hộ, cho dù là Thượng vị Địa Chí Tôn, cũng sẽ trở nên cực kỳ yếu ớt.
Nhưng mà bất kể hắn kinh hãi, trong Thủy Tinh Phù Đồ Tháp Thủy Tinh Hỏa Viêm, do Thủy Tinh Linh Lực ngưng tụ biến thành, cái loại Phong Ấn chi Lực này càng thêm bá đạo, cho nên khi Huyết Linh Tử rơi vào trong đó là xem như không thể chạy thoát.
Thủy Tinh Phù Đồ Tháp tuy đạo, nhưng nếu từ đầu tới cuối Huyết Linh Tử cẩn thận hơn thì Mục Trần cũng không có khả năng dễ dàng thu hắn vào. . .
Cái này là sai sót nhất thời mà lãnh lấy hậu quả!
Hỏa Tinh Chi Viêm liên tục không ngừng thiêu đốt, Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng trong mấy chục giây ngắn ngủn, từ từ tiêu tán, làm cho chân thân của Huyết Linh Tử, cũng lộ ra ngoài.
Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng tiêu tán, làm cho Huyết Linh Tử cảm nhận được sự sợ hãi, hắn không nghĩ tới, ở bên ngoài Mục Trần hao tổn tâm cơ đều thì không cách nào giải quyết được Huyết Ảnh Tử Pháp Tướng, nhưng bên trong Thủy Tinh Tháp lại dễ dàng như vậy tiêu tán.
Ầm!
Vì vậy Huyết Linh Tử không dám tiếp tục lưu ở chỗ này, Linh Lực trong cơ thể mênh mông bộc phát ra, Huyết Hà gào thét, điên cuồng công kích bốn vách tường Thủy Tinh Tháp.
Ô. . . Ô. . . Ô. . . N. . . G!
Lúc này, Hỏa Tinh Chi Viêm lại lần nữa gào thét lao tới, trực tiếp cùng Huyết Hà chính diện ngạnh hám, lập tức Huyết Hà tựa như là gặp phải nham thạch nóng chảy ảm đạm, sau đó bốc hơi đã thành sương mù máu đỏ, dần dần tiêu tán.
Huyết Linh Tử nhìn thấy một màn này, toàn thân băng hàn, sợ hãi xông lên đầu, hắn không nghĩ tới, Thủy Tinh Tháp của Mục Trần bá đạo đến loại trình độ này, một khi rơi vào bên trong, là giống như lâm vào tử địa, giãy giụa như thế nào đều không cách đào thoát.
Hừng hực!
Hỏa Tinh Chi Viêm ừn ùn kéo đến bao phủ thân thể hắn, dưới cái nóng của hỏa diễm, Huyết Linh Tử có thể cảm giác được, Linh Lực trong cơ thể hắn đang nhanh chóng bị phong ấn, nếu còn kéo dài như vậy nữa, chỉ sợ không bao lâu, Linh Lực của hắn thì sẽ bị triệt để phong ấn, lúc đó, Lực Chiến Đấu của hắn cũng sẽ triệt để mất đi.
"Mục Trần, chỉ cần ngươi thả ta ra, ta có thể mang toàn bộ Chiến Ấn giao cho ngươi! Hơn nữa ta có thể dốc hết tất cả Chí Tôn Linh dịch của Huyết Thần Tộc, tất cả năm ức Chí Tôn Linh Dịch!" Trong sự sợ hãi, Huyết Linh Tử rốt cuộc duy trì không được trấn định, bắt đầu cầu xin Mục Trần tha thứ.
"Năm ức Chí Tôn Linh Dịch?"
Mục Trần nghe vậy, lông mày khẽ nhướng, Huyết Linh Tử này thật đúng là cam lòng, bỏ ra năm ức Chí Tôn Linh Dịch, e là Huyết Thần Tộc sẽ bị hút cạn tiền tài.
Cái giá cỡ này, coi như là muốn mua một món Thánh vật trung giai, đều không hề khó khăn.
Bất quá, Mục Trần vẫn như cũ không bị ảnh hưởng, Huyết Linh Tử cáo già, xảo trá ngoan độc, hôm nay vất vả mới tìm được cơ hội giải quyết mầm họa này, hắn không thể thả hổ về rừng.
Cho nên, hắn đạm mạc cười, ấn pháp biến đổi, hỏa diễm trong Thủy Tinh Tháp lập tức tăng vọt, lửa nóng hừng hực, đem Linh Lực quanh thân Huyết Linh Tử không ngừng phong ấn thiêu đốt. . .
Thời gian chưa đầy mấy phút, ánh mắt của Huyết Linh Tử triệt để tuyệt vọng hắn cảm nhận được Linh Lực mênh mông như biển trong cơ thể hắn tựa như lâm vào ngủ say.
Trong cảm giác của hắn, muốn lần nữa khôi phục Linh Lực, tối thiểu cần mấy canh giờ, mà ở loại thời gian này, Mục Trần đã giết hắn một vạn lần.
"Mục Trần, ngươi dám giết ta, Huyết Thần Tộc ta nhất định không đội trời chung cùng ngươi! Đến lúc đó Huyết Thần Tộc chúng ta cũng sẽ phát động tự sát công kích đối với Lạc Thần Tộc, khiến cho Lạc Thần Tộc trả giá vì việc làm của ngươi!" thời khắc tuyệt vọng, Huyết Linh Tử phát ra tiếng oán độc gầm gừ.
"Nếu là như vậy thì không cần phải nói nữa. . ."
Mục Trần nghe vậy, cười một cái, trong giọng nói, nhưng là không mang theo chút nào tình cảm nói: "Đến lúc đó ta lại diệt Huyết Thần Tộc là được."
Tiếng nói hạ xuống, hắn lại không có chút nào do dự, bởi vì hắn cảm giác được Linh Lực Huyết Linh Tử lúc này đã bị triệt để phong ấn, đúng là thời cơ chém giết tốt nhất.
Cho nên, tâm niệm hắn nhất động, trong Thủy Tinh Phù Đồ Tháp Thủy Tinh Chi Viêm đang bộc phát hừng hực bổng dựng lên ngưng tụ thành một bàn tay hỏa diễm, sau đó trảo nắm Huyết Linh Tử trong đó.
Ầm!
Thủy Tinh Hỏa Diễm điên cuồng ăn mòn tiến vào thân thể của Huyết Linh Tử, mất đi Linh Lực bảo vệ, thân thể của Huyết Linh Tử chi như người bình thường, dưới sức mạnh cùng sức nóng của hỏa viêm huyết nhục trực tiếp tan rã.
Aaaaa!
Âm thanh Huyết Linh Tử kêu thảm thiết thê lương truyền ra.
Bất quá tiếng kêu thảm thiết kéo dài mấy chục giây sau đó hoàn toàn tiêu tán từ từ, trong Thủy Tinh Phù Đồ Tháp, nhục thể của Huyết Linh Tử đã bị triệt để đốt hủy sạch sẽ.
Cũng do Linh Lực của Huyết Linh Tử bị phong ấn, bằng không mà nói, Mục Trần muốn gạt bỏ hắn thật không phải là một chuyện dễ dàng, sinh mệnh lực của Địa Chí Tôn quá mức ương ngạnh, coi như là huyết nhục hòa tan, cũng có thể thúc giục Linh Lực chữa trị.
Nhưng dù cho sinh mệnh lực ương ngạnh như thế nào đi nữa, một khi rơi vào trong Thủy Tinh Phù Đồ Tháp, đều là tỏ ra yếu đuối như thế.
"Phù Đồ Tháp này, đúng là bá đạo. . ."
Trong lòng Mục Trần cảm thán một tiếng, khó trách Phù Đồ Cổ Tộc có thể có được nội tình sâu như thế trong Đại Thiên thế giới, Huyết Mạch hoàn toàn không phải tầm thường.
Ở bên trên hải trạch đằng kia, sau khi tiến thét vẫn lạc của Huyết Linh Tử phát ra, điều này trực tiếp làm cho sắc mặt những tên đang ẩn núp trong bóng tối kịch biến, lần nữa nhìn về trong mắt của Mục Trần, tràn đầy kiêng kỵ.
Bọn hắn không ai nghĩ tới, thủ đoạn của Mục Trần thật khủng bố như vậy ngắn ngủn thời gian chưa đầy mười mấy phút, cứng rắn chém giết một vị Thượng vị Địa Chí Tôn!
Bọn hắn biết, Huyết Linh Tử đã chân chính bị chém giết, một con đường sống cũng chưa lưu lại, bởi vì bọn họ đã không cảm ứng được Linh Lực chấn động của Huyết Linh Tử.
Trong một trong thời gian ngắn ngủi, gạt bỏ một vị Thượng vị Địa Chí Tôn, điều đó cần có thủ đoạn kinh khủng cỡ nào?
Giờ khắc này, những ai còn ôm tham vọng muốn ra tay với Mục Trần, da đầu đều có chút run lên, sau đó tranh thủ thời gian thu liễm ánh mắt không có hảo ý, đã đến lúc như vậy, bọn hắn còn nhìn không ra, Mục Trần trước mắt, căn bản chính là một con hổ khoác da dê!
Nếu như cũng có ý đồ với hắn bởi vì hắn là Hạ vị Địa Chí Tôn chỉ sợ cuối cùng sẽ bị nuốt đến nỗi ngay cả xương cũng không còn.
"Xem ra Mục Trần này, còn thật có tư cách tranh đoạt danh ngạch duy nhất kia. . ."
Tất cả bọn họ đều âm thầm cảm thán một tiếng.
. . .
Mà cùng lúc đó bên ngoài quảng trường bạch ngọc, nguyên bản không khí vốn đang sôi trào, vào lúc này bổng trở nên yên tĩnh, vô số ánh mắt lộ ra hoảng sợ nhìn qua thân ảnh trẻ tuổi bên trong màn ánh sáng.
Bọn hắn đều không nghĩ tới, một nén nhang trước Huyết Linh Tử đang áp chế Mục Trần, nhưng sau đó một khắc cục diện nghịch chuyển, hắn dùng thủ đoạn cường hãn thu Huyết Linh Tử vào trong tòa tháp này.
Hơn nữa, từ tiếng kêu thảm thiết thê lương bên trong, bọn họ đều biết được, Huyết Linh Tử, đã bị Mục Trần chém giết.
Loại kết quả này để cho bọn họ rất là khiếp sợ, đây chính là một vì Thượng vị Địa Chí Tôn a, coi như là đặt ở trong Đại Thiên thế giới, đều tuyệt đối là nhất lưu cường giả!
Nếu như bọn họ tại Tây Thiên Đại Lục, càng trở thành Nhất Phương Hào Cường, được vạn người ủng hộ.
Nhưng mà dưới mắt, một tên thiếu niên trẻ tuổi thực lực chỉ mới đạt đến Hạ vị Địa Chí Tôn, lại cứng rắn chém giết một cường giả Thượng vị Địa Chí Tôn.
Vô số người vào lúc này lặng lẽ nuốt nước miếng một cái, lần nữa nhìn về phía thân ảnh người trẻ tuổi trong màn sáng kia, trong mắt đã có một tí sợ hãi hiển hiện, nếu như lúc trước còn có người cho rằng Mục Trần tiến vào chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn chỉ là để tìm chết, như vậy giờ khắc này, bọn hắn đã minh bạch Mục Trần này, thật là có được loại khả năng tồn tại bên trong mảnh chiến trường này.
Hơn nữa, không thể nói trước. . . Hắn còn có thể trở thành một con hắc mã hết sức chói mắt trong chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn này.
Trải qua trận chiến này, chắc chắn sẽ không có người nào dám nào khinh thường hắn chút nào.
Vô số ánh mắt mang theo kính sợ đang chăm chú nhìn thì Lạc Thiên Thần cũng kinh ngạc nhìn qua màn ánh sáng, một lát sau hắn mới chật vật phục hồi tinh thần lại, bờ môi hơi run lẩm bẩm nói: "Huyết Linh Tử. . . đã vẫn lạc?"
Sau đó ánh mắt của hắn đột nhiên hiện đỏ lên, những năm gần đây này, Huyết Linh Tử hầu như là đại địch của Lạc Thần Tộc bọn hắn, Lạc Thiên Thần không biết đã làm bao nhiêu cách để giết hắn đi, nhưng nhiều năm giao thủ không có như ý nguyện, mà còn bị Huyết Độc ăn mòn thân thể, nếu không phải là có Viêm Đế ra tay, chỉ sợ hôm nay hắn sớm bị Huyết Độc ăn mòn mà vẫn lạc.
Nguyên bổn hắn còn tưởng rằng, muốn trảm sát Huyết Linh Tử tên đại địch này, tối thiểu nhất cũng phải chờ tới Lạc Ly lớn lên, nhưng nào ngờ hôm nay, hắn thua ở trong tay Mục Trần.
Lạc Thiên Thần ngẩng đầu, nhìn về thân ảnh của Mục Trần, khuôn mặt già nua lộ ra một nụ cười vui mừng.
"Nếu Lạc Ly là biết được, sẽ rất vui vẻ. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.