Chương 358: Huyết Minh Chúng
Thiên Tằm Thổ Đậu
12/12/2013
Cột sáng đỏ sậm bắn lên cao, mọi đệ tử trong linh viện đều nhìn thấy rõ, kèm theo tiếng chuông dồn dập quanh quẩn thiên địa.
Gần như tất cả đệ tử Bắc Thương linh viện đều chú ý động tĩnh này, vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn lên, thần sắc nghi hoặc.
- Đó là cái gì. . .
Mục Trần kinh ngạc nhìn cảnh tượng lần đầu tiên mới thấy.
- Là Huyết Minh Chung. . .
Linh Khê nhíu mày trả lời.
- Huyết Minh Chung?
Mục Trần ngẩn tò te.
- Là một linh cụ đặc biệt của Bắc Thương linh viện, mua ở Linh Trị điện, giá khá đắt, mà đệ tử bình thường cũng không có quyền được mua. Nó có công dụng cảnh báo thông tin, khi một ai đó lâm vào nguy cơ sinh tử có thể bóp nát chuông mẹ, thì chuông con trong Bắc Thương linh viện cũng sẽ nổ, tạo thành động tĩnh như thế, khiến cho mọi người biết mà đến ứng cứu.
Linh Khê tỉ mỉ giải thích.
- Cầu cứu?
Mục Trần kinh ngạc, chẳng lẽ có đệ tử rèn luyện ở Bắc Thương đại lục gặp nguy hiểm sinh tử?
- Huyết Minh Chung, chỉ có đệ tử top 10 Thiên bảng mới được mua. Xem ra lần này có ai đó trong top 10 đang gặp phiền toái lớn.
Linh Khê nói.
- Top 10 Thiên bảng?
Mục Trần nhíu mày, suy nghĩ một chút, rồi sắc mặt kịch biến.
- Là Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông!
Hiện giờ top 10 Thiên bảng đều ở trong Bắc Thương linh viện, chỉ có Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông đang lập đội truy sát Ma Long Tử, cả một tháng nay chẳng chút tin tức nào, hai người họ lại gặp phiền toái?
Mục Trần sắc mặt nghiêm trọng, Ma Long Tử lợi hại thế sao? Ngay cả Trầm Thương Sinh liên thủ với Lý Huyền Thông cũng không đối phó được hắn?
- Phiền phức rồi đây....
Mục Trần trầm giọng thì thào, Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông là hai đệ tử ưu tú nhất của Bắc Thương linh viện, nếu họ có sự cố gì thì không chỉ ảnh hưởng thanh danh của linh viện, mà còn khiến cho đệ tử phải khủng hoảng không ít.
Mục Trần nhìn chằm chằm vào cột sáng đỏ sậm kia, hắn đã bắt đầu cảm thấy một không khí hoảng hốt lan tràn khắp linh viện.
Sự rối loạn bắt đầu bao trùm.
Động tĩnh đó cũng lập tức làm kinh động cao tầng của Bắc Thương linh viện, nhiều vị trưởng lão hiện thân, linh lực hùng hậu trấn an không khí rối ren trong linh viện.
Cùng lúc đó, đại điện trung tâm của linh viện, không khí cũng rất nghiêm trọng, Thái Thương viện trưởng ngồi ghế chủ tọa, bên dưới có rất nhiều trưởng lão.
- Viện trưởng, sao lại thế này?
Hình Điện chủ Mạch U trầm giọng nói.
- Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông đãxảy ra chuyện gì sao? Thực lực hai người bọn họ, tuy Ma Long Tử có lợi hại cũng khó mà tạo thành uy hiếp quá lớn, lẽ nào do bọn trưởng lão Long Ma Cung ra tay? Bọn chúng ép chúng ta tuyên chiến sao?
Một trưởng lão cất lời nóng giận, sát khí ngùn ngụt.
Thái Thương viện trưởng vẫn trầm tĩnh, lắc đầu:
- Dựa tin tức theo huyết minh tử chung đưa về, không phải do trưởng lão Long Ma Cung ra tay, bọn họ càng lúc càng ngang ngược nhưng vẫn chưa dám chính diện khiêu chiến Bắc Thương linh viện chúng ta.
- Vậy tại sao lại thế này?
Mạch U nhíu mày. Trầm Thương Sinh liên thủ với Lý Huyền Thông, ở Bắc Thương đại lục cũng đủ tính là cường giả nhất đẳng. Nếu không phải do bọn trưởng lão chính của Long Ma Cung, ai có thể uy hiếp họ được?
- Là Ma Long Tử. . .
Thái Thương viện trưởng thản nhiên trả lời:
- Lần này Trầm Thương Sinh liên thủ với Lý Huyền Thông săn Ma Long Tử, nhưng hắn là kẻ quỷ kết đa đoan, ra vẻ yếu thế rồi âm thầm gọi bọn ác bá bị chúng ta truy nã từ hạng 3 đến hạng 10 tề tựu lại, xoay chuyển cục diện, khiến cho Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông bị rơi vào vòng vây mai phục, tình hình sau đó không rõ.
Đám trưởng lão nghe mà biến sắc. Ma Long Tử quả nhiên âm độc, có thể gọi bọn người kia liên thủ, xem ra hắn đã sớm có dự tính.
Top 10 truy nã trên Huyền Thưởng bảng chẳng kẻ nào là đơn giản, bọn họ ở Bắc Thương đại lục cũng là cường giả vang dội một phương.
Bây giờ tề tựu lại, đội hình cực kỳ đáng ngại, Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông dùng đến Huyết Minh Chung cầu cứu cũng dễ hiểu.
- Viện trưởng, vậy bây giờ làm sao? Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì, nếu không đại tái linh viện nửa năm sau, thực lực Bắc Thương linh viện chúng ta giảm mạnh, thì vị trí Ngũ Đại Viện của chúng ta sẽ bị bọn khác tranh nhau giành lấy.
Có trưởng lão trầm giọng nói.
- Hay là phái trưởng lão ra tay cứu viện đi?
Có người đề nghị.
- Không được, Bắc Thương đại lục long xà hỗn tạp, dù địa vị Bắc Thương linh viện chúng ta không ai lay động được, nhưng mấy thế lực hàng đầu luôn nhòm ngó chúng ta. Vả lại chúng ta và Long Ma Cung từng có giao ước, song phương không được điều động trưởng lão ra trận. Nếu chúng ta cử trưởng lão đi, thì Long Ma Cung cũng không ngồi yên. Việc này chắc chắn bọn họ cũng đang rình rập, không chừng còn đang đợi chúng ta ra tay.
Cũng có người khác lại phản đối.
- Vậy làm thế nào? Trơ mắt nhìn họ phải chết sao?
- Đúng vậy, việc phải may chóng giải quyết. Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông đã buộc phải dùng Huyết Minh Chung, tình hình chắc chắn cực kỳ nguy cấp.
". . . . . ."
Thái Thương viện trưởng yên lặng nhìn đám trưởng lão đang nghị luận, chợt phất tay áp chế toàn bộ thanh âm, quay sang Mạch U, nói:
- Việc này Hình Điện nói xem phải làm sao?
Mạch U trầm tư:
- Chuyện này, trưởng lão không nên ra tay, nếu không thì bọn họ lấy cớ chúng ta ỷ già đánh trẻ, nếu có thể để cho những người trẻ tuổi giải quyết là tốt nhất.
- Hình Điện Tam Đại Tướng đều ở trong viện phải không?
Thái Thương viện trưởng chậm rãi nói.
- Lâm Tranh và hai người kia đều ở điện. Nhưng hiện tại tình hình khẩn cấp, đội ngũ tinh nhuệ nhất có thể phái ra trong số những anh tài trẻ tuổi của Hình Điện cũng không đủ, dù sao Ma Long Tử đã gom chín người trong top 10 Huyền Thưởng bảng...
- Vậy ngươi định?
Mạch U do dự rồi nói:
- Có lẽ chúng ta nên chọn theo vài đệ tử đi theo, nhưng không cần nhiều, thực lực phải mạnh.
- Trong số đệ tử ư?
Thái Thương viện trưởng mỉm cười, gật đầu:
- Thật là một cách tốt, vả lại vừa may cũng có một người, vốn muốn hắn an tĩnh tu luyện một thời gian, nhưng bây giờ phải gọi hắn ra trận thôi. Vậy đi, việc này giao cho Hình Điện, cần phải cứu hai người kia trở về, ta sẽ luôn quan sát Long Ma Cung, nếu bọn kia dám nhúng tay, ta sẽ ngăn cản.
- Ma Long Tử kia đã muốn chơi, vậy cứ cho đám trẻ của chúng ta chơi với hắn một hồi, xem ai hơn ai cho biết.
- Dạ!
Mạch U lập tức cung kính lĩnh mệnh.
. . .
Cả Bắc Thương linh viện vẫn con đang kinh hoàng, nơi nơi đều đầy người bàn chuyện với nhau, chỉ một thời gian ngắn mà ai ai cũng đã đoán ra chân tướng.
Dù sao cũng chỉ có mười người của Bắc Thương linh viện đủ tư cách mua Huyết Minh Chung, mà hiện tại không có mặt trong viện chỉ có hai người.
Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông.
Mục Trần đã bái biệt Linh Khê, định rời đi.
- Khoan đã.
Linh Khê đột nhiên lên tiếng.
Mục Trần nghi hoặc quay lại. Linh Khê hơi chần chờ, rồi vung tay bắn một quyển trục màu vàng đến cho Mục Trần, nói:
- Đây là một linh trận cấp 5, sức mạnh công kích ngang với cường giả Thông Thiên cảnh hậu kỳ. Nếu ngươi đã có Tâm Nhãn, có lẽ vừa đủ sức bố trí được.
Mục Trần không hiểu sao Linh Khê đột nhiên cho hắn một quyển trận đồ cấp 5, nhưng không ngu gì mà từ chối, tiện tay chụp lấy. Sức công phá Thông Thiên cảnh hậu kỳ, còn lợi hại hơn cả Song Liên Đồ trận của hắn nữa. Bây giờ đây chính là thứ mà hắn cần.
- Đa tạ.
Mục Trần cười cảm tạ, rồi nhanh chóng đi mất.
Linh Khê nhìn Mục Trần rời đi, khẽ thở dài, ánh mắt phức tạp.
Mục Trần trở lại khu tân sinh, quảng trường chỗ đó lúc này chật kín người, cột sáng đỏ sậm thẳng lên trời sáng rực khiến mọi người ai nấy đều thần sắc nghiêm trọng.
Diệp Khinh Linh và Chu Linh cũng có mắt, ngay cả Lạc Li cũng bị kinh động. Mục Trần cười chào tất cả, rồi hạ xuống chỗ Lạc Li.
- Mục Trần, ngươi có biết chuyện gì phát sinh không?
Diệp Khinh Linh vội cất tiếng hỏi.
Mục Trần lắc đầu, đột nhiên thần sắc khẽ động, không trung không xa có một bóng sáng lao tới, xuất hiện trên không trung quảng trường.
- Là Mạch U điện chủ.
Mục Trần nhất thời ngẩn người.
Giữa không trung, Mạch U hiện thân, rồi nhìn xuống dưới, tập trung vào Mục Trần:
- Mục Trần, từ giờ trở đi, ngươi tạm thời gia nhập Hình Điện, theo Lâm Tranh rời học viện chấp hành nhiệm vụ!
Mọi người bên dưới nhất thời kinh ngạc, đám đệ tử chẳng hiểu đầu đuôi ra sao. Cái gì gọi là tạm thời gia nhập Hình Điện? Hình Điện không phải chỉ có học trưởng đã tốt nghiệp mới đủ tư cách gia nhập sao?
Nhiều đệ tử cũng nhạy bén lập tức nghĩ tới cột sáng màu đỏ kia xuất hiện, Hình Điện lại có động thái như vậy, chắc chắn là có liên quan.
Mục Trần cũng nhanh chóng hiểu ra, nhiệm vụ kia chắc chắn phải là giải cứu Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông.
- Vâng!
Hắn chẳng do dự lập tức đáp lời. Đối với Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông hắn đều có hảo cảm, bọn họ gặp nạn dĩ nhiên hắn phải ra sức giúp đỡ, tuy biết nhiệm vụ lần này chắc chắn cực kỳ nguy hiểm.
- Ta cũng đi!
Mục Trần vừa dứt lời, giọng thanh thúy như ngọc vang lên bên cạnh, Lạc Li tiến lên đứng sát cạnh Mục Trần, giương mắt nhìn Mạch U trên trời.
Mạch U thấy thế, hơi trầm ngâm, rồi cũng gật đầu. Thực lực Lạc Li không yếu hơn Mục Trần, có thêm nàng cũng thêm sức mạnh, dù sao đối phương lần này cũng khá đông đảo.
Mạch U vung tay lên, lướt đi xa, giọng nói vang vang vọng lại.
- Hai người các ngươi lập tức đến Hình Điện, theo Lâm Tranh chuẩn bị xuất phát.
Gần như tất cả đệ tử Bắc Thương linh viện đều chú ý động tĩnh này, vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn lên, thần sắc nghi hoặc.
- Đó là cái gì. . .
Mục Trần kinh ngạc nhìn cảnh tượng lần đầu tiên mới thấy.
- Là Huyết Minh Chung. . .
Linh Khê nhíu mày trả lời.
- Huyết Minh Chung?
Mục Trần ngẩn tò te.
- Là một linh cụ đặc biệt của Bắc Thương linh viện, mua ở Linh Trị điện, giá khá đắt, mà đệ tử bình thường cũng không có quyền được mua. Nó có công dụng cảnh báo thông tin, khi một ai đó lâm vào nguy cơ sinh tử có thể bóp nát chuông mẹ, thì chuông con trong Bắc Thương linh viện cũng sẽ nổ, tạo thành động tĩnh như thế, khiến cho mọi người biết mà đến ứng cứu.
Linh Khê tỉ mỉ giải thích.
- Cầu cứu?
Mục Trần kinh ngạc, chẳng lẽ có đệ tử rèn luyện ở Bắc Thương đại lục gặp nguy hiểm sinh tử?
- Huyết Minh Chung, chỉ có đệ tử top 10 Thiên bảng mới được mua. Xem ra lần này có ai đó trong top 10 đang gặp phiền toái lớn.
Linh Khê nói.
- Top 10 Thiên bảng?
Mục Trần nhíu mày, suy nghĩ một chút, rồi sắc mặt kịch biến.
- Là Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông!
Hiện giờ top 10 Thiên bảng đều ở trong Bắc Thương linh viện, chỉ có Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông đang lập đội truy sát Ma Long Tử, cả một tháng nay chẳng chút tin tức nào, hai người họ lại gặp phiền toái?
Mục Trần sắc mặt nghiêm trọng, Ma Long Tử lợi hại thế sao? Ngay cả Trầm Thương Sinh liên thủ với Lý Huyền Thông cũng không đối phó được hắn?
- Phiền phức rồi đây....
Mục Trần trầm giọng thì thào, Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông là hai đệ tử ưu tú nhất của Bắc Thương linh viện, nếu họ có sự cố gì thì không chỉ ảnh hưởng thanh danh của linh viện, mà còn khiến cho đệ tử phải khủng hoảng không ít.
Mục Trần nhìn chằm chằm vào cột sáng đỏ sậm kia, hắn đã bắt đầu cảm thấy một không khí hoảng hốt lan tràn khắp linh viện.
Sự rối loạn bắt đầu bao trùm.
Động tĩnh đó cũng lập tức làm kinh động cao tầng của Bắc Thương linh viện, nhiều vị trưởng lão hiện thân, linh lực hùng hậu trấn an không khí rối ren trong linh viện.
Cùng lúc đó, đại điện trung tâm của linh viện, không khí cũng rất nghiêm trọng, Thái Thương viện trưởng ngồi ghế chủ tọa, bên dưới có rất nhiều trưởng lão.
- Viện trưởng, sao lại thế này?
Hình Điện chủ Mạch U trầm giọng nói.
- Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông đãxảy ra chuyện gì sao? Thực lực hai người bọn họ, tuy Ma Long Tử có lợi hại cũng khó mà tạo thành uy hiếp quá lớn, lẽ nào do bọn trưởng lão Long Ma Cung ra tay? Bọn chúng ép chúng ta tuyên chiến sao?
Một trưởng lão cất lời nóng giận, sát khí ngùn ngụt.
Thái Thương viện trưởng vẫn trầm tĩnh, lắc đầu:
- Dựa tin tức theo huyết minh tử chung đưa về, không phải do trưởng lão Long Ma Cung ra tay, bọn họ càng lúc càng ngang ngược nhưng vẫn chưa dám chính diện khiêu chiến Bắc Thương linh viện chúng ta.
- Vậy tại sao lại thế này?
Mạch U nhíu mày. Trầm Thương Sinh liên thủ với Lý Huyền Thông, ở Bắc Thương đại lục cũng đủ tính là cường giả nhất đẳng. Nếu không phải do bọn trưởng lão chính của Long Ma Cung, ai có thể uy hiếp họ được?
- Là Ma Long Tử. . .
Thái Thương viện trưởng thản nhiên trả lời:
- Lần này Trầm Thương Sinh liên thủ với Lý Huyền Thông săn Ma Long Tử, nhưng hắn là kẻ quỷ kết đa đoan, ra vẻ yếu thế rồi âm thầm gọi bọn ác bá bị chúng ta truy nã từ hạng 3 đến hạng 10 tề tựu lại, xoay chuyển cục diện, khiến cho Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông bị rơi vào vòng vây mai phục, tình hình sau đó không rõ.
Đám trưởng lão nghe mà biến sắc. Ma Long Tử quả nhiên âm độc, có thể gọi bọn người kia liên thủ, xem ra hắn đã sớm có dự tính.
Top 10 truy nã trên Huyền Thưởng bảng chẳng kẻ nào là đơn giản, bọn họ ở Bắc Thương đại lục cũng là cường giả vang dội một phương.
Bây giờ tề tựu lại, đội hình cực kỳ đáng ngại, Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông dùng đến Huyết Minh Chung cầu cứu cũng dễ hiểu.
- Viện trưởng, vậy bây giờ làm sao? Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì, nếu không đại tái linh viện nửa năm sau, thực lực Bắc Thương linh viện chúng ta giảm mạnh, thì vị trí Ngũ Đại Viện của chúng ta sẽ bị bọn khác tranh nhau giành lấy.
Có trưởng lão trầm giọng nói.
- Hay là phái trưởng lão ra tay cứu viện đi?
Có người đề nghị.
- Không được, Bắc Thương đại lục long xà hỗn tạp, dù địa vị Bắc Thương linh viện chúng ta không ai lay động được, nhưng mấy thế lực hàng đầu luôn nhòm ngó chúng ta. Vả lại chúng ta và Long Ma Cung từng có giao ước, song phương không được điều động trưởng lão ra trận. Nếu chúng ta cử trưởng lão đi, thì Long Ma Cung cũng không ngồi yên. Việc này chắc chắn bọn họ cũng đang rình rập, không chừng còn đang đợi chúng ta ra tay.
Cũng có người khác lại phản đối.
- Vậy làm thế nào? Trơ mắt nhìn họ phải chết sao?
- Đúng vậy, việc phải may chóng giải quyết. Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông đã buộc phải dùng Huyết Minh Chung, tình hình chắc chắn cực kỳ nguy cấp.
". . . . . ."
Thái Thương viện trưởng yên lặng nhìn đám trưởng lão đang nghị luận, chợt phất tay áp chế toàn bộ thanh âm, quay sang Mạch U, nói:
- Việc này Hình Điện nói xem phải làm sao?
Mạch U trầm tư:
- Chuyện này, trưởng lão không nên ra tay, nếu không thì bọn họ lấy cớ chúng ta ỷ già đánh trẻ, nếu có thể để cho những người trẻ tuổi giải quyết là tốt nhất.
- Hình Điện Tam Đại Tướng đều ở trong viện phải không?
Thái Thương viện trưởng chậm rãi nói.
- Lâm Tranh và hai người kia đều ở điện. Nhưng hiện tại tình hình khẩn cấp, đội ngũ tinh nhuệ nhất có thể phái ra trong số những anh tài trẻ tuổi của Hình Điện cũng không đủ, dù sao Ma Long Tử đã gom chín người trong top 10 Huyền Thưởng bảng...
- Vậy ngươi định?
Mạch U do dự rồi nói:
- Có lẽ chúng ta nên chọn theo vài đệ tử đi theo, nhưng không cần nhiều, thực lực phải mạnh.
- Trong số đệ tử ư?
Thái Thương viện trưởng mỉm cười, gật đầu:
- Thật là một cách tốt, vả lại vừa may cũng có một người, vốn muốn hắn an tĩnh tu luyện một thời gian, nhưng bây giờ phải gọi hắn ra trận thôi. Vậy đi, việc này giao cho Hình Điện, cần phải cứu hai người kia trở về, ta sẽ luôn quan sát Long Ma Cung, nếu bọn kia dám nhúng tay, ta sẽ ngăn cản.
- Ma Long Tử kia đã muốn chơi, vậy cứ cho đám trẻ của chúng ta chơi với hắn một hồi, xem ai hơn ai cho biết.
- Dạ!
Mạch U lập tức cung kính lĩnh mệnh.
. . .
Cả Bắc Thương linh viện vẫn con đang kinh hoàng, nơi nơi đều đầy người bàn chuyện với nhau, chỉ một thời gian ngắn mà ai ai cũng đã đoán ra chân tướng.
Dù sao cũng chỉ có mười người của Bắc Thương linh viện đủ tư cách mua Huyết Minh Chung, mà hiện tại không có mặt trong viện chỉ có hai người.
Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông.
Mục Trần đã bái biệt Linh Khê, định rời đi.
- Khoan đã.
Linh Khê đột nhiên lên tiếng.
Mục Trần nghi hoặc quay lại. Linh Khê hơi chần chờ, rồi vung tay bắn một quyển trục màu vàng đến cho Mục Trần, nói:
- Đây là một linh trận cấp 5, sức mạnh công kích ngang với cường giả Thông Thiên cảnh hậu kỳ. Nếu ngươi đã có Tâm Nhãn, có lẽ vừa đủ sức bố trí được.
Mục Trần không hiểu sao Linh Khê đột nhiên cho hắn một quyển trận đồ cấp 5, nhưng không ngu gì mà từ chối, tiện tay chụp lấy. Sức công phá Thông Thiên cảnh hậu kỳ, còn lợi hại hơn cả Song Liên Đồ trận của hắn nữa. Bây giờ đây chính là thứ mà hắn cần.
- Đa tạ.
Mục Trần cười cảm tạ, rồi nhanh chóng đi mất.
Linh Khê nhìn Mục Trần rời đi, khẽ thở dài, ánh mắt phức tạp.
Mục Trần trở lại khu tân sinh, quảng trường chỗ đó lúc này chật kín người, cột sáng đỏ sậm thẳng lên trời sáng rực khiến mọi người ai nấy đều thần sắc nghiêm trọng.
Diệp Khinh Linh và Chu Linh cũng có mắt, ngay cả Lạc Li cũng bị kinh động. Mục Trần cười chào tất cả, rồi hạ xuống chỗ Lạc Li.
- Mục Trần, ngươi có biết chuyện gì phát sinh không?
Diệp Khinh Linh vội cất tiếng hỏi.
Mục Trần lắc đầu, đột nhiên thần sắc khẽ động, không trung không xa có một bóng sáng lao tới, xuất hiện trên không trung quảng trường.
- Là Mạch U điện chủ.
Mục Trần nhất thời ngẩn người.
Giữa không trung, Mạch U hiện thân, rồi nhìn xuống dưới, tập trung vào Mục Trần:
- Mục Trần, từ giờ trở đi, ngươi tạm thời gia nhập Hình Điện, theo Lâm Tranh rời học viện chấp hành nhiệm vụ!
Mọi người bên dưới nhất thời kinh ngạc, đám đệ tử chẳng hiểu đầu đuôi ra sao. Cái gì gọi là tạm thời gia nhập Hình Điện? Hình Điện không phải chỉ có học trưởng đã tốt nghiệp mới đủ tư cách gia nhập sao?
Nhiều đệ tử cũng nhạy bén lập tức nghĩ tới cột sáng màu đỏ kia xuất hiện, Hình Điện lại có động thái như vậy, chắc chắn là có liên quan.
Mục Trần cũng nhanh chóng hiểu ra, nhiệm vụ kia chắc chắn phải là giải cứu Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông.
- Vâng!
Hắn chẳng do dự lập tức đáp lời. Đối với Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông hắn đều có hảo cảm, bọn họ gặp nạn dĩ nhiên hắn phải ra sức giúp đỡ, tuy biết nhiệm vụ lần này chắc chắn cực kỳ nguy hiểm.
- Ta cũng đi!
Mục Trần vừa dứt lời, giọng thanh thúy như ngọc vang lên bên cạnh, Lạc Li tiến lên đứng sát cạnh Mục Trần, giương mắt nhìn Mạch U trên trời.
Mạch U thấy thế, hơi trầm ngâm, rồi cũng gật đầu. Thực lực Lạc Li không yếu hơn Mục Trần, có thêm nàng cũng thêm sức mạnh, dù sao đối phương lần này cũng khá đông đảo.
Mạch U vung tay lên, lướt đi xa, giọng nói vang vang vọng lại.
- Hai người các ngươi lập tức đến Hình Điện, theo Lâm Tranh chuẩn bị xuất phát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.