Chương 290: Khai mạc
Thiên Tằm Thổ Đậu
06/11/2013
- Là Hình điện Tam Đại Tướng sao . . .
Mục Trần cũng nghiêm túc nhìn ba người ẩn hiện trong mây kia, khí thế bá đạo kinh thiên, rõ ràng họ rất mạnh.
- Trấn thủ giả ải cuối cùng quả nhiên là mấy tên đó.
Lý Huyền Thông lẩm bẩm, đối diện cựu top 3 Thiên bảng ngay cả hắn cũng áp lực.
- Lại còn cả ba người cùng lúc ra quân, vậy thì ải cuối cùng hơi bị quá khó a!
Lý Huyền Thông khẽ cau mày, tuy hắn rất tự tin vào thực lực bản thân, nhưng cũng không cuồng vọng đến mức nghĩ một mình có thể chọi ba người. Vả lại ba người kia cũng chẳng phải nhân vật tầm thường, năm xưa hắn vừa tiến vào Bắc Thương linh viện, thì ba người kia đều là những mục tiêu mà hắn khao khát.
Dựa theo Thú Liệp chiến quy tắc, bất luận bọn họ kiếm được bao nhiêu linh quang ở Thú Liệp trường, mà không thể vượt qua ải cuối cùng này, thì công sức vất vả của tất cả mọi người đều phải đổ sông đổ biển, mấy thứ linh quang thiên tân vạn khổ tích cóp chỉ còn là phế vật.
Cũng có nghĩa là đặc ân Linh Quang quán đỉnh sẽ hoàn toàn không có.
Mà đó chính là việc quan trọng nhất ảnh hưởng đến lợi ích tham gia Thú Liệp chiến của tất cả đệ tử.
Cũng vì có cùng ý nghĩ với hắn, mà lúc này không khí trong quảng trường khá nặng nề, không ít người nhíu mày khó coi, đưa mắt nhìn quanh tìm kiếm một thân ảnh mà họ kỳ vọng.
- Thú Liệp chiến năm nay sao không thấy Trầm Thương Sinh ta?
- Hắn mà không đến, ải cuối này cơ bản là khó mà vượt nổi!
- Đúng vậy! Chỉ dựa vào Lý Huyền Thông mà thôi e rằng không thể đối phó Tam Đại Tướng!
". . . . . ."
Những tiếng bàn tán vang lên cũng không ít, nhiều người vẫn đang căng mắt cố gắng tìm kiếm vị cường giả đứng đầu Thiên bảng trong biển người mênh mông. Chỉ khi nào có hắn, bọn họ mới thấy an tâm một chút mà mơ tưởng đến Linh Quang quán đỉnh.
Mục Trần thì bình tĩnh, hắn không như mọi người, cầu người không bằng dựa vào bản thân, nhờ sức người khác chỉ là chuyện của mấy kẻ kém cỏi. Trầm Thương Sinh đúng là rất mạnh, có hắn tham gia Thú Liệp chiến với rất đông mọi người sẽ là chuyện rất đáng mừng, nhưng Mục Trần lại không có thói quen đặt hy vọng trên vai người khác.
Lý Huyền Thông cũng mặt lạnh như tiền, thần sắc dửng dưng chẳng hề dao động, thậm chí cũng không bực mình trước những tiếng huyên náo không ngớt nhắc tới địch thủ lớn nhất của hắn.
Thái Thương viện trưởng trên cao mỉm cười nhìn quảng trường xôn xao, nói:
- Mọi người có dị nghị gì không? Nếu không có thì mở cửa Linh Quang giới.
Linh Quang giới chính là Thú Liệp trường, là một mảnh không gian nhỏ được Bắc Thương linh viện mở ra, mỗi năm đều chỉ mở cửa một lần cho Thú Liệp chiến.
Đám đệ tử chỉ đành thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu. Xem ra năm nay không có Trầm Thương Sinh, vậy thì phần thắng ải cuối cùng kia căn bản là không có cơ hội....
Tam Đại Tướng uy danh cực thịnh, không chỉ ở Bắc Thương linh viện, dù đặt vào Bắc Thương đại lục cũng tiếng tăm vang dội. Dù cũng chưa hẳn Trầm Thương Sinh có tham gia thì họ sẽ vượt ải thuận lợi, nhưng ít ra Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông liên thủ thì phần thắng cũng cao hơn nhiều.
Thái Thương viện trưởng chỉ cười khẽ, vung tay khiến cho không gian biến dạng, hào quang chớp nhoáng, cửa không gian nhẹ nhàng thành hình, dao động linh lực kỳ lạ vô tận lan tỏa.
- Đến giờ rồi, ta tuyên bố Thú Liệp chiến năm nay bắt đầu!
Thái Thương viện trưởng cười vang dội, tiếng cười sang sảng vang vọng bên tai mỗi người.
Các đệ tử dù có lo lắng thì bây giờ cũng gạt qua một bên, ánh mắt hừng hực chiến ý. Bất kể ra sao, chưa đánh tới cuối cùng đã nhận thua, thì đâu có xứng là đệ tử Bắc Thương linh viện. Dù không có Trầm Thương Sinh, thì bọn họ cũng sẽ phải thử liên kết vượt ải!
Thế nhưng khi mọi người còn chưa kịp bay lên, đột nhiên một tiếng xé gió từ xa vọng lại, mang theo dao động linh lực kinh người.
- Ha ha! Thú Liệp chiến sao có thể thiếu được ta?
Một tiếng cười khanh khách như sấm rền vang lên, văng vẳng nơi quảng trường.
- Là học trưởng Trầm Thương Sinh?
- Hắn về kịp rồi!
Quảng trường như bị kích nổ, khá đông đệ tử hưng phấn vui mừng, tung hô liên miên. Chính ngay giờ phút sắp bắt đầu, vị bá chủ Thiên bảng rốt cuộc đã về kịp!
Một tia sáng như chớp bắn tới, xuất hiện trong không trung, hào quang tan đi để lộ ra thanh niên áo đen đứng lơ lửng trên trời cao, khí phách hiên ngang, cực kỳ thu hút.
Rất đông người đưa mắt kính sợ và nể phục nhìn lên người vừa tới, trong lòng họ Trầm Thương Sinh chính là mục tiêu, là thần tượng của mỗi người.
Bá chủ Thiên bảng, đến nay không ai qua mặt được.
- Cuối cùng cũng tới à?
Lý Huyền Thông nhìn chằm chằm vào người mới đến, cười nhạt, ánh mắt lại đậm đặc chiến ý.
Thú Liệp chiến mà thiếu đi Trầm Thương Sinh, vậy thì cũng kém thú vị đi mất rồi
- Hắn chính là học trưởng Trầm Thương Sinh sao?
Chu Linh, Diệp Khinh Linh mặt đầy tò mò kinh sợ nhìn người kia, từ khi vào Bắc Thương linh viện đến nay đã nghe đủ uy danh của vị bá chủ Thiên bảng.
Mục Trần gật đầu xác nhận, nhìn lên người kia, rồi nhìn lại không khí sôi trào bên dưới. Hiện tại lực ảnh hưởng có thể một tay hiệu triệu cả Bắc Thương linh viện đúng là chỉ có Trầm Thương Sinh.
Ngay cả thiên tài tuyệt thế Lý Huyền Thông cũng phải kém một phân.
- Viện trưởng, ta không tới quá muộn chứ?
Trầm Thương Sinh ôm quyền chào hỏi, kính cẩn thưa gởi.
Thái Thương viện trưởng nhướng mày mỉm cười, trả lời với tên đệ tử ưu tú nhất linh viện:
- Không phải ngươi đang nhận nhiệm vụ treo thưởng truy sát Ma Long Tử sao? Trở về rồi chẳng lẽ đã hoàn thành nhiệm vụ?
Lời vừa dứt, không ít đệ tử nghe mà run rẩy. Ma Long Tử? Tên siêu cấp hung ác đệ nhị Huyền Thưởng bảng?
Trầm Thương Sinh thở dài cười nói:
- Đấu với hắn mấy trận, tiếc là lần nào hắn cũng chạy thoát. Đợi sau khi tham gia Thú Liệp chiến, nhận thêm một lần Linh Quang quán đỉnh, hẳn là có thể giết được hắn.
Hắn nói nhẹ nhàng như không, nhưng lại khiến không ít đệ tử xuất sắc đỉnh cấp phải biến sắc. Không ngờ Trầm Thương Sinh đã đạt tới trình độ cao siêu đó sao? Vậy làm sao mà đuổi theo cho nổi? Bá chủ Thiên bảng thật khó lường.
Lý Huyền Thông nheo mắt nhìn, nhưng chiến ý chỉ càng tăng chứ không giảm.
- Lý Huyền Thông, đã lâu không gặp, đâu cần lần nào thấy ta cũng không rời mắt như thế?
Nhận ra ánh mắt khiêu chiến của Lý Huyền Thông, Trầm Thương Sinh cúi nhìn cười nói.
- Chỉ là muốn xem ngươi thời gian qua tiến bộ bao nhiêu mà thôi, đừng để ta vượt qua dễ quá đó.
Lý Huyền Thông thản nhiên cười nói.
- Ha ha, ta cũng rất muốn lĩnh giáo Thiên Huyền thần quyết của ngươi xem tiến bộ thế nào.
Trầm Thương Sinh gật đầu cười. Thiên bảng hôm nay người duy nhất khiến hắn phải chú ý chỉ có Lý Huyền Thông, còn Hạc Yêu và đám người phía sau nữa thì hắn không mấy quan tâm.
Trầm Thương Sinh mỉm cười, ánh mắt thản nhiên, đảo qua những đám người Hạc Yêu, Từ Hoang và top 10 Thiên bảng, lúc nhìn lại Lý Huyền Thông, thấy Mục Trần đứng gần đó, ánh mắt nhất thời nao nao khó hiểu, ý tứ hàm xúc sâu lắng nhìn tên kia.
Đối với Mục Trần, Trầm Thương Sinh cũng có ấn tượng không nhỏ. Khi trước thực lực Dung Thiên cảnh đã có thể chém chết Bạch Hiên, lại hiên ngang cương cường trước mặt Ma Long Tử chẳng chút sợ hãi. Tâm tính đó hẳn nhiên không phải người tầm thường.
Mục Trần thấy ánh mắt Trầm Thương Sinh nhìn mình cũng chỉ cười đáp lại, không nói năng gì cả.
- Người các ngươi chờ đợi đã tới, vậy thì bắt đầu nhỉ?
Thái Thương viện trưởng cười tủm tỉm, đám đệ tử thần sắc đã thoải mái vui vẻ hơn, hẳn nhiên sự xuất hiện của Trầm Thương Sinh khiến cho không ít người tin tưởng hơn hẳn.
Lời vừa dứt, cổng không gian bừng sáng, quang mang lóe ra liên hồi.
- Ha ha! Mọi người khởi hành thôi. Lý Huyền Thông, chúng ta gặp lại ở Linh Quang đài!
Trầm Thương Sinh cười lớn, dẫn đầu hóa thành tia sáng bắn vào trong cổng không gian rực rỡ kia.
"Uỳnh!"
Hành động của Trầm Thương Sinh lập tức dẫn tức bạo động cả quảng trường, chẳng biết bao nhiêu người từ dưới đất bay lên, như vô số cây nấm chui vào cổng không gian to lớn.
Lý Huyền Thông cũng lập tức bay lên, dẫn theo đám người của hắn đi vào trong.
- Chúng ta cũng đi thôi!
Mục Trần nhìn qua Lạc Li, nàng khẽ gật đầu.
- Mục ca, cố lên!
Đông đảo thành viên Lạc Thần hội tay nắm chặt vung đấm hưng phấn cổ vũ.
Mục Trần vẫy tay chào họ, rồi nắm tay Lạc Li kéo đi, hòa vào dòng người bay đến cổng vào Linh Quang giới.
Thái Thương viện trưởng vẫn đang cười tủm tỉm nhìn cảnh tượng hoành tráng, chợt nhìn lại màn hình khổng lồ giữa không trung, nơi đó cũng chính là Linh Quang đài, và Tam Đại Tướng đang trấn thủ nơi ấy.
- Ha ha, Thú Liệp chiến năm nay khá thú vị, chẳng biết cựu top 3 và tân top 3 Thiên bảng thì bên nào lợi hại hơn?
Mấy trưởng lão phía sau cũng hưởng ứng cười to. Đám đệ tử đông đúc khí thế như hồng thủy, lại có cả Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông nhưng muốn khiêu chiến Tam Đại Tướng, vẫn còn kém a....
Không chừng Thú Liệp chiến năm nay sẽ có chút sơ sẩy, thế là mọi người phải tay không quay về!
Mục Trần cũng nghiêm túc nhìn ba người ẩn hiện trong mây kia, khí thế bá đạo kinh thiên, rõ ràng họ rất mạnh.
- Trấn thủ giả ải cuối cùng quả nhiên là mấy tên đó.
Lý Huyền Thông lẩm bẩm, đối diện cựu top 3 Thiên bảng ngay cả hắn cũng áp lực.
- Lại còn cả ba người cùng lúc ra quân, vậy thì ải cuối cùng hơi bị quá khó a!
Lý Huyền Thông khẽ cau mày, tuy hắn rất tự tin vào thực lực bản thân, nhưng cũng không cuồng vọng đến mức nghĩ một mình có thể chọi ba người. Vả lại ba người kia cũng chẳng phải nhân vật tầm thường, năm xưa hắn vừa tiến vào Bắc Thương linh viện, thì ba người kia đều là những mục tiêu mà hắn khao khát.
Dựa theo Thú Liệp chiến quy tắc, bất luận bọn họ kiếm được bao nhiêu linh quang ở Thú Liệp trường, mà không thể vượt qua ải cuối cùng này, thì công sức vất vả của tất cả mọi người đều phải đổ sông đổ biển, mấy thứ linh quang thiên tân vạn khổ tích cóp chỉ còn là phế vật.
Cũng có nghĩa là đặc ân Linh Quang quán đỉnh sẽ hoàn toàn không có.
Mà đó chính là việc quan trọng nhất ảnh hưởng đến lợi ích tham gia Thú Liệp chiến của tất cả đệ tử.
Cũng vì có cùng ý nghĩ với hắn, mà lúc này không khí trong quảng trường khá nặng nề, không ít người nhíu mày khó coi, đưa mắt nhìn quanh tìm kiếm một thân ảnh mà họ kỳ vọng.
- Thú Liệp chiến năm nay sao không thấy Trầm Thương Sinh ta?
- Hắn mà không đến, ải cuối này cơ bản là khó mà vượt nổi!
- Đúng vậy! Chỉ dựa vào Lý Huyền Thông mà thôi e rằng không thể đối phó Tam Đại Tướng!
". . . . . ."
Những tiếng bàn tán vang lên cũng không ít, nhiều người vẫn đang căng mắt cố gắng tìm kiếm vị cường giả đứng đầu Thiên bảng trong biển người mênh mông. Chỉ khi nào có hắn, bọn họ mới thấy an tâm một chút mà mơ tưởng đến Linh Quang quán đỉnh.
Mục Trần thì bình tĩnh, hắn không như mọi người, cầu người không bằng dựa vào bản thân, nhờ sức người khác chỉ là chuyện của mấy kẻ kém cỏi. Trầm Thương Sinh đúng là rất mạnh, có hắn tham gia Thú Liệp chiến với rất đông mọi người sẽ là chuyện rất đáng mừng, nhưng Mục Trần lại không có thói quen đặt hy vọng trên vai người khác.
Lý Huyền Thông cũng mặt lạnh như tiền, thần sắc dửng dưng chẳng hề dao động, thậm chí cũng không bực mình trước những tiếng huyên náo không ngớt nhắc tới địch thủ lớn nhất của hắn.
Thái Thương viện trưởng trên cao mỉm cười nhìn quảng trường xôn xao, nói:
- Mọi người có dị nghị gì không? Nếu không có thì mở cửa Linh Quang giới.
Linh Quang giới chính là Thú Liệp trường, là một mảnh không gian nhỏ được Bắc Thương linh viện mở ra, mỗi năm đều chỉ mở cửa một lần cho Thú Liệp chiến.
Đám đệ tử chỉ đành thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu. Xem ra năm nay không có Trầm Thương Sinh, vậy thì phần thắng ải cuối cùng kia căn bản là không có cơ hội....
Tam Đại Tướng uy danh cực thịnh, không chỉ ở Bắc Thương linh viện, dù đặt vào Bắc Thương đại lục cũng tiếng tăm vang dội. Dù cũng chưa hẳn Trầm Thương Sinh có tham gia thì họ sẽ vượt ải thuận lợi, nhưng ít ra Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông liên thủ thì phần thắng cũng cao hơn nhiều.
Thái Thương viện trưởng chỉ cười khẽ, vung tay khiến cho không gian biến dạng, hào quang chớp nhoáng, cửa không gian nhẹ nhàng thành hình, dao động linh lực kỳ lạ vô tận lan tỏa.
- Đến giờ rồi, ta tuyên bố Thú Liệp chiến năm nay bắt đầu!
Thái Thương viện trưởng cười vang dội, tiếng cười sang sảng vang vọng bên tai mỗi người.
Các đệ tử dù có lo lắng thì bây giờ cũng gạt qua một bên, ánh mắt hừng hực chiến ý. Bất kể ra sao, chưa đánh tới cuối cùng đã nhận thua, thì đâu có xứng là đệ tử Bắc Thương linh viện. Dù không có Trầm Thương Sinh, thì bọn họ cũng sẽ phải thử liên kết vượt ải!
Thế nhưng khi mọi người còn chưa kịp bay lên, đột nhiên một tiếng xé gió từ xa vọng lại, mang theo dao động linh lực kinh người.
- Ha ha! Thú Liệp chiến sao có thể thiếu được ta?
Một tiếng cười khanh khách như sấm rền vang lên, văng vẳng nơi quảng trường.
- Là học trưởng Trầm Thương Sinh?
- Hắn về kịp rồi!
Quảng trường như bị kích nổ, khá đông đệ tử hưng phấn vui mừng, tung hô liên miên. Chính ngay giờ phút sắp bắt đầu, vị bá chủ Thiên bảng rốt cuộc đã về kịp!
Một tia sáng như chớp bắn tới, xuất hiện trong không trung, hào quang tan đi để lộ ra thanh niên áo đen đứng lơ lửng trên trời cao, khí phách hiên ngang, cực kỳ thu hút.
Rất đông người đưa mắt kính sợ và nể phục nhìn lên người vừa tới, trong lòng họ Trầm Thương Sinh chính là mục tiêu, là thần tượng của mỗi người.
Bá chủ Thiên bảng, đến nay không ai qua mặt được.
- Cuối cùng cũng tới à?
Lý Huyền Thông nhìn chằm chằm vào người mới đến, cười nhạt, ánh mắt lại đậm đặc chiến ý.
Thú Liệp chiến mà thiếu đi Trầm Thương Sinh, vậy thì cũng kém thú vị đi mất rồi
- Hắn chính là học trưởng Trầm Thương Sinh sao?
Chu Linh, Diệp Khinh Linh mặt đầy tò mò kinh sợ nhìn người kia, từ khi vào Bắc Thương linh viện đến nay đã nghe đủ uy danh của vị bá chủ Thiên bảng.
Mục Trần gật đầu xác nhận, nhìn lên người kia, rồi nhìn lại không khí sôi trào bên dưới. Hiện tại lực ảnh hưởng có thể một tay hiệu triệu cả Bắc Thương linh viện đúng là chỉ có Trầm Thương Sinh.
Ngay cả thiên tài tuyệt thế Lý Huyền Thông cũng phải kém một phân.
- Viện trưởng, ta không tới quá muộn chứ?
Trầm Thương Sinh ôm quyền chào hỏi, kính cẩn thưa gởi.
Thái Thương viện trưởng nhướng mày mỉm cười, trả lời với tên đệ tử ưu tú nhất linh viện:
- Không phải ngươi đang nhận nhiệm vụ treo thưởng truy sát Ma Long Tử sao? Trở về rồi chẳng lẽ đã hoàn thành nhiệm vụ?
Lời vừa dứt, không ít đệ tử nghe mà run rẩy. Ma Long Tử? Tên siêu cấp hung ác đệ nhị Huyền Thưởng bảng?
Trầm Thương Sinh thở dài cười nói:
- Đấu với hắn mấy trận, tiếc là lần nào hắn cũng chạy thoát. Đợi sau khi tham gia Thú Liệp chiến, nhận thêm một lần Linh Quang quán đỉnh, hẳn là có thể giết được hắn.
Hắn nói nhẹ nhàng như không, nhưng lại khiến không ít đệ tử xuất sắc đỉnh cấp phải biến sắc. Không ngờ Trầm Thương Sinh đã đạt tới trình độ cao siêu đó sao? Vậy làm sao mà đuổi theo cho nổi? Bá chủ Thiên bảng thật khó lường.
Lý Huyền Thông nheo mắt nhìn, nhưng chiến ý chỉ càng tăng chứ không giảm.
- Lý Huyền Thông, đã lâu không gặp, đâu cần lần nào thấy ta cũng không rời mắt như thế?
Nhận ra ánh mắt khiêu chiến của Lý Huyền Thông, Trầm Thương Sinh cúi nhìn cười nói.
- Chỉ là muốn xem ngươi thời gian qua tiến bộ bao nhiêu mà thôi, đừng để ta vượt qua dễ quá đó.
Lý Huyền Thông thản nhiên cười nói.
- Ha ha, ta cũng rất muốn lĩnh giáo Thiên Huyền thần quyết của ngươi xem tiến bộ thế nào.
Trầm Thương Sinh gật đầu cười. Thiên bảng hôm nay người duy nhất khiến hắn phải chú ý chỉ có Lý Huyền Thông, còn Hạc Yêu và đám người phía sau nữa thì hắn không mấy quan tâm.
Trầm Thương Sinh mỉm cười, ánh mắt thản nhiên, đảo qua những đám người Hạc Yêu, Từ Hoang và top 10 Thiên bảng, lúc nhìn lại Lý Huyền Thông, thấy Mục Trần đứng gần đó, ánh mắt nhất thời nao nao khó hiểu, ý tứ hàm xúc sâu lắng nhìn tên kia.
Đối với Mục Trần, Trầm Thương Sinh cũng có ấn tượng không nhỏ. Khi trước thực lực Dung Thiên cảnh đã có thể chém chết Bạch Hiên, lại hiên ngang cương cường trước mặt Ma Long Tử chẳng chút sợ hãi. Tâm tính đó hẳn nhiên không phải người tầm thường.
Mục Trần thấy ánh mắt Trầm Thương Sinh nhìn mình cũng chỉ cười đáp lại, không nói năng gì cả.
- Người các ngươi chờ đợi đã tới, vậy thì bắt đầu nhỉ?
Thái Thương viện trưởng cười tủm tỉm, đám đệ tử thần sắc đã thoải mái vui vẻ hơn, hẳn nhiên sự xuất hiện của Trầm Thương Sinh khiến cho không ít người tin tưởng hơn hẳn.
Lời vừa dứt, cổng không gian bừng sáng, quang mang lóe ra liên hồi.
- Ha ha! Mọi người khởi hành thôi. Lý Huyền Thông, chúng ta gặp lại ở Linh Quang đài!
Trầm Thương Sinh cười lớn, dẫn đầu hóa thành tia sáng bắn vào trong cổng không gian rực rỡ kia.
"Uỳnh!"
Hành động của Trầm Thương Sinh lập tức dẫn tức bạo động cả quảng trường, chẳng biết bao nhiêu người từ dưới đất bay lên, như vô số cây nấm chui vào cổng không gian to lớn.
Lý Huyền Thông cũng lập tức bay lên, dẫn theo đám người của hắn đi vào trong.
- Chúng ta cũng đi thôi!
Mục Trần nhìn qua Lạc Li, nàng khẽ gật đầu.
- Mục ca, cố lên!
Đông đảo thành viên Lạc Thần hội tay nắm chặt vung đấm hưng phấn cổ vũ.
Mục Trần vẫy tay chào họ, rồi nắm tay Lạc Li kéo đi, hòa vào dòng người bay đến cổng vào Linh Quang giới.
Thái Thương viện trưởng vẫn đang cười tủm tỉm nhìn cảnh tượng hoành tráng, chợt nhìn lại màn hình khổng lồ giữa không trung, nơi đó cũng chính là Linh Quang đài, và Tam Đại Tướng đang trấn thủ nơi ấy.
- Ha ha, Thú Liệp chiến năm nay khá thú vị, chẳng biết cựu top 3 và tân top 3 Thiên bảng thì bên nào lợi hại hơn?
Mấy trưởng lão phía sau cũng hưởng ứng cười to. Đám đệ tử đông đúc khí thế như hồng thủy, lại có cả Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông nhưng muốn khiêu chiến Tam Đại Tướng, vẫn còn kém a....
Không chừng Thú Liệp chiến năm nay sẽ có chút sơ sẩy, thế là mọi người phải tay không quay về!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.