Đại Chúa Tể

Chương 398: Ma Hình Thiên

Thiên Tằm Thổ Đậu

10/01/2014

Nam tử áo vải thô đứng chắn trước mặt nhóm người Mục Trần, hai con ngươi u tối không hề dao động, khiến người ta sởn gai ốc.

Mục Trần trừng mắt nhìn chằm chằm vào kẻ trước mặt, toàn thân căng thẳng, linh lực trong người đã vận chuyển hùng hậu. Từ cơ thể kẻ này toát ra cảm giác cực kỳ nguy hiểm, ngay cả Ma Long Tử trước kia cũng không thể sánh kịp!

Hắn cũng mơ hồ đoán được thân phận kẻ kia, ánh mắt càng lạnh như băng.

Bên cạnh Mục Trần, Lạc Li lặng lẽ nắm chặt chuôi kiếm, đối phương nếu có một hành động gì, thì nàng sẽ chẳng hề do dự ra tay.

- Ma Hình Thiên, ngươi muốn làm gì?

Người lên tiếng trước là Hạ Du Nhiên, ánh mắt cảnh giác đề phòng nhìn nam tử kia.

Ma Hình Thiên!?

Sớm đã biết được thân phận kẻ kia, nhưng tiếng quát của nàng khiến cho người ta chấn động. Lớp trẻ Bắc Thương đại lục hiện nay, Hạ Du Nhiên, Liễu Ảnh là những cường giả hàng đầu, nhưng không ai không biết, kẻ mà người ta kiêng dè e ngại nhất chính là Ma Hình Thiên của Long Ma Cung.

Tuy hai năm gần đây, tần suất Ma Hình Thiên xuất hiện ít hơn Ma Long Tử nhiều, nhưng hắn vẫn tồn tại khiến cho nhiều thiên tài trẻ tuổi trầm lắng. Nhiều năm qua vẫn chưa hề nghe thấy hắn chiến bại bao giờ, mặc dù đó chỉ đánh giá trên những đối chiến cùng thế hệ.

Do vậy thực ra Ma Hình Thiên có thể xem như là cường giả trẻ tuổi mạnh nhất Bắc Thương đại lục, dù rằng cũng không ai đồn thổi hay bàn tán về điều đó, nhưng mọi người ai cũng có đánh giá của riêng mình, tự nhiên hiểu được.

Hạ Du Nhiên, Liễu Ảnh, Tô Bất Hủ này kia được các đại thế lực hàng đầu bồi dưỡng thành thiên tài xuất chúng, nhưng khi hỏi phải e ngại ai nhất, thì có lẽ tất cả đều chung một câu trả lời: Ma Hình Thiên.

Hạ Du Nhiên quát to, Ma Hình Thiên vẫn không màng tới, chỉ nhìn chằm chằm Mục Trần, thanh âm hững hờ ngang phè:

- Nhiệm vụ của ta lần này là giết ngươi.

Lạc Li mắt lóe sáng lạnh băng, tay run lên, kiếm ngân vang vọng, một tia kiếm khí dũng mãnh đâm tới Ma Hình Thiên.

Ngay khi kiếm khí muốn chạm vào người Ma Hình Thiên, phía ngoài cơ thể hắn xuất hiện một lỗ không gian chăn nó lại. Hắn lắc đầu:

- Còn yếu một chút!

- Vậy sao?

Lạc Li trừng mắt giận dữ, định ra tay nữa nhưng Mục Trần đã giơ tay ngăn lại. Hắn cười nói:

- Nếu ngươi muốn giết ta ở đây, thì quả thật là thần kinh.

Lời nói xong, hắn trừng mắt lãnh khốc, ngữ khí sắc như đao:

- Cút xéo!

Bất giác không ít người trở nên xôn xao, họ tròn mắt ngạc nhiên nhìn lại Mục Trần. Không ngờ hắn dám dùng khẩu khí như thế nói chuyện với Ma Hình Thiên.

Vài góc tối đang quan sát nơi này, ánh mắt tỏ vẻ thú vị.

Ma Hình Thiên dường như cũng hơi động dung, có lẽ đang tính toán tỉ lệ có thể giết chết Mục Trần ngay tại chỗ.



Rồi hắn đưa chân bước tới, bất quá chân còn chưa chạm sàn, ánh mắt trợn lên nghiêm trọng, khẽ rùng mình. Hắn cảm nhận thấy dao động nguy hiểm đột nhiên toát ra từ người con gái xinh đẹp bên cạnh Mục Trần.

Bước chân của hắn lập tức khựng lại, gương mặt lần đầu tiên có biểu cảm nghiêm trọng.

- Hắn bảo ngươi cút, ngươi nghe không hiểu tiếng Việt sao?

Cô gái xinh đẹp áo trắng như tuyết hất hàm, gương mặt hờ hững nhưng đôi mắt lạnh băng đáng sợ.

Ma Hình Thiên trừng mắt, bất chợt gương mặt co giật, vì hắn thấy cô gái xinh đẹp kia vừa nói xong đã ra tay.

Không có chiêu thức gì hoa mỹ, nàng chỉ đưa tay ra, năm ngón tay nắm chặt lại.

Đột nhiên không gian quanh người Ma Hình Thiên sụp đổ, ánh sáng từ không gian bắn ra, tạo thành một cái lưới ánh sáng bao phủ toàn thân Ma Hình Thiên. Ánh sáng lướt qua tan đi, để lại một đường mảnh màu đen như dây trói.

Cảm giác nguy hiểm khó hình dung lan vào trí óc Ma Hình Thiên, hắn vội vã nhảy lui, thân thể thoáng mờ ảo rồi trước khi những sợi mảnh màu đen kia co lại, hắn đã xuất hiện đằng xa một chút.

Mục Trần nhíu mày. Thân pháp của Ma Hình Thiên thật quỷ dị, khoảnh khắc lúc đó cứ như được chuyển hóa từ thực thể thành hư ảo vậy. Tên này quả nhiên lợi hại, có thể tránh được một kích của Linh Khê, dù nàng cũng chưa chân chính ra tay, bởi vì nói gì thì thực lực của nàng hoàn toàn có khả năng nghiền nát Ma Hình Thiên.

- Hừm!

Linh Khê thì bực mình ra mặt khi không thể giải quyết gọn gàng Ma Hình Thiên, nhíu mày không hài lòng, bất chợt tay vỗ xuống mặt bàn, linh khí thiên địa điên cuồng nổi sóng. Vị trí chỗ Ma Hình Thiên biến dạng dữ dội, như hình thành một không gian lao tù giam giữ Ma Hình Thiên.

- Không gian tù lung? Cường giả Chí Tôn?

Mọi người trong tầng lầu này lập tức chấn kinh, sợ hãi nhìn lại Linh Khê, ánh mắt cực kỳ khó tin. Không ngờ người con gái xinh đẹp trẻ tuổi kia lại là một Chí Tôn. Từ khi nào mà Bắc Thương linh viện có đệ tử khủng bố như thế?

Linh Khê bắn ra luồng kình, nén đến tận cùng, như một trụ sáng từ đầu ngón tay xuyên qua không gian bắn đến giữa trán Ma Hình Thiên, hẳn nhiên là định đoạt mạng.

Mọi người chấn kinh trước hành động tàn nhẫn và dứt khoát của Linh Khê.

Ma Hình Thiên bị trói trong không gian biến dạng, thân pháp không thể thi triển, cau mày nhìn hào quang đoạt mạng bắn tới, nhưng kỳ lạ hắn lại không hề có vẻ sợ hãi.

- Hừ, thật to gan! Dám ra tay sát thủ với người Long Ma Cung ta hử?

Một tiếng quát lạnh lùng vang lên, rồi không gian nổ tung, một bàn tay khô gầy già cỗi đánh tới, chụp vỡ không gian tù lung, đồng thời một luồng linh lực mạnh mẽ không kém đánh nát luồng công kích của Linh Khê.

Không gian chuyển động, một kẻ áo đen xuất hiện bên cạnh Ma Hình Thiên, chính là Hắc Long Chí Tôn. Lúc này hắn âm lãnh nhìn Linh Khê, uy áp Chí Tôn đáng sợ toát ra khiến những cường giả thế hệ trẻ biến sắc.

Linh Khê bước lên, chắn trước mặt nhóm Mục Trần, hung quang lượn lờ trong mắt, linh lực lóe sáng trên đầu ngón tay, không khí quanh đó như sôi lên sùng sục, ngưng tụ dao động cường đại.

- Ngươi chính là trưởng lão tinh thông linh trận của Bắc Thương linh viên phải không?

Hắc Long Chí Tôn nhìn không khí sôi trào quanh người Linh Khê, dao động đặc biệt kia khiến hắn nghiêm mặt, nhưng vẫn hờ hững cất tiếng hỏi.

- Thì ra là trưởng lão Bắc Thương linh viện. . .



- Nhưng sao nhìn có vẻ như không hơn chúng ta bao nhiêu tuổi....

- Cường giả thực lực cỡ đó, biến đổi hình dáng bên ngoài một chút đâu phải là khó.

- Nhưng cảm giác không phải....

Hắc Long Chí Tôn nói ra thân phận của nàng khiến nhiều người thở phào, nhưng lại cảm giác vẫn còn nhiều uẩn khúc nghi hoặc. Tuổi tác ngang ngửa, lại là cường giả Chí Tôn, thật là đả kích người ta quá.

- Nếu ngươi là trưởng lão Bắc Thương linh viện, thì hôm nay chính ngươi phá hủy ước định!

Hắc Long Chí Tôn nheo mắt.

- Ha ha, chúng ta đã nhắc nhở vị huynh đệ này, bất quá cũng vì hắn cố ý ra tay....

Mục Trần cười khẩy, gương mặt đầy vẻ tiếc nuối. Khi nãy hắn cố ý khích tướng Ma Hình Thiên, chính là muốn tên kia ra tay để họ có lý do quang minh chính đại tiêu diệt kẻ kia. Không ngờ Ma Hình Thiên lại khó đối phó như thế, hành động của hắn cũng chỉ là thử thăm dò thực lực phe mình.

Có điều thứ duy nhất vượt ngoài dự kiến của hắn là thực lực Linh Khê lại mạnh mẽ như vậy.

- Hừ, tiểu bối có tư cách nói chuyện sao?

Hắc Long Chí Tôn lạnh giọng cất tiếng. Đối với Mục Trần thì dĩ nhiên là ghét cay ghét đắng, trong tay tên tiểu tử đó còn đang giữ chí bảo của Long Ma Cung nữa!

- Ha ha, Hắc Long Chí Tôn thật uy phong quá, lại có thể đấu khẩu với đệ tử Bắc Thương linh viện chúng ta cơ đấy!

Tiếng cười sang sảng từ đâu đó lại vang lên, không gian sau lưng Mục Trần uốn éo, rồi Thái Thương viện trưởng hiện ra, cười khẩy nhìn Hắc Long Chí Tôn.

Hắc Long Chí Tôn lạnh lùng nhìn Thái Thương viện trưởng, cười gằn:

- Thái Thương, không ngờ các ngươi cũng dám đến tham gia Thánh Linh Sơn. Sao? Năm xưa toi mất một thằng đệ tử giỏi nhất còn chưa nhận được bài học ư?

Thái Thương viện trưởng hờ hững nhìn Hắc Long Chí Tôn:

- Thánh Linh Sơn lần này còn chưa bắt đầu mà, bây giờ đắc ý có phải sớm quá không? Coi chừng lúc đó không rút lưỡi lại được đó.

- Thế sao? Ta cũng thật là mỏi mắt mong chờ.

Hắc Long Chí Tôn cười châm chọc, liếc sang Mục Trần lắc đầu:

- Đối phó được Ma Long Tử thì tự cho là thiên tài khó gặp hay sao chứ? Xem ra Bắc Thương linh viện các ngươi càng ngày càng vô dụng. Yên tâm đi, nếu đã đến đây, thì Long Ma Cung sẽ lại cho các ngươi nếm mùi vị khi trước.

Lời nói vừa dứt, hắn cười khẩy xoay đi, không ai dám ngăn cản.

Ma Hình Thiên cũng xoay người, để lại một ánh mắt quái dị cho Mục Trần. Nhìn như đang cười, nhưng sự lạnh lẽo của hắn chẳng khác nào đang cười nhạo một khối thi thể vô hồn.

Mục Trần nheo mắt nhìn theo, băng hàn lạnh lẽo cũng đọng lại trong mắt. Ma Hình Thiên không hổ là siêu ác đứng đầu Huyền Thưởng bảng, còn khó nhằn hơn Ma Long Tử nhiều....

Thánh Linh Sơn này xem ra trắc trở rồi đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Chúa Tể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook