Chương 392: Ma trụ tái hiện
Thiên Tằm Thổ Đậu
07/01/2014
Mục Trần bước tới, không khí trở nên căng thẳng, mọi người ai nấy đều tập trung nhìn hắn.
Đằng kia là ba bộ Hình Linh Chiến Tượng.
Ngay cả Ma Long Tử nếu gặp phải ba bộ chiến tượng này cũng chỉ có cách quay đầu trốn như chuột. Mục Trần tuy đã đột phá, nhưng không thể nào có đủ sức ba chiến tượng này chứ? Bọn chúng không biết sợ hãi, không hề lui bước, muốn đánh bại thì thật quá ư khó khăn.
Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông cũng đang nghiêm mặt. Ba bộ chiến tượng đó khiến họ cũng thấy áp lực cực lớn, khảo nghiệm cuối này Thái Thương viện trưởng chẳng chút nương tay.
- Hắn qua được không?
Hai người liếc nhau, thấy được nghi vấn trong mắt đối phương.
Trên Hình đài, Mạch U điện chủ và đám trưởng lão tròn mắt nhìn Mục Trần. Tiểu tử thật can đảm, khảo nghiệm như vậy cũng dám nhận.
Thái Thương viện trưởng gật đầu:
- Ngươi đã dám tiếp, thì ta không còn nói thêm gì nữa, lấy kết quả mà quyết định.
- Dạ!
Mục Trần cung kính đáp.
- Vậy bắt đầu đi!
Thái Thương viện trưởng vung tay lên, dao động vô hình bắn ra.
"Ầm!"
Thình lình ba bộ chiến tượng mở trừng mắt, ánh sáng ám kim lóe lên, thân hình cứng rắn sáng rực hoa văn, dao động cường đại bộc phát.
"Đùng!"
Cả ba nhìn thẳng Mục Trần, chợt giơ chân cất bước, cả tòa bình đài rung chuyển dưới bước chân của chúng, những tiếng ầm ầm không ngớt vang vọng.
Thể hình không lồ, nhưng tốc độ hoàn toàn không hề chậm chạp, chỉ vài giây đã tiến đến vị trí trước mặt Mục Trần, đầu quyền lóe kim quang, sức mạnh vô song táp đến.
"Gràooooo!"
Long ảnh xuất hiện, long ngâm vang rền, thân thể Mục Trần đung đưa quỷ dị lướt đi mất.
"Ầm!"
Ba khối thiết quyền đập vào nền đài, bề mặt được chế tạo từ kim loại đặc biệt nứt toác ra. Bọn chúng công kích thất bại, chẳng hề biểu lộ thần thái nào, lập tức truy đuổi, công kích đáng sợ liên miên áp tới Mục Trần.
Đối diện công kích bão táp của chúng, Mục Trần không ngừng lui sau, hoàn toàn tránh đối đầu trực diện. Long ảnh lóe lên tránh né từng quyền kình như đại pháo oanh tạc.
Thực lực Mục Trần đã tăng cao, đột phá khiến tốc độ tăng trưởng cực lớn. Nhưng nếu chỉ tránh né thế này thì không thể nào được tính là vượt qua khảo nghiệm.
Đám đông đệ tử im phăng phắc dõi theo từng công kích của ba khối thiết tượng, những nắm đấm khiến người ta thót tim nện xuống sàn đấu, nhiều kẻ tay nắm chặt, sợ hãi run run.
"Ầm!"
Đột nhiên một con chiến tượng bộc phát mắt kim quang, hoa văn trên thân thể trở nên chói mắt, tốc độ nó cũng đột ngột thăng tiến, cấp tốc đuổi theo Long Đằng Thuật của Mục Trần.
Cái bóng khổng lồ của nó phủ xuống Mục Trần, áp lực dữ dội ập đến.
"Uỳnh!"
Quyền kình sáng như mặt trời, sức mạnh phá trời vỡ đất, nhanh như sao sa đấm tới Mục Trần.
"A!"
Khán giả biến sắc kinh hô. Diệp Khinh Linh, Duẫn nhi, Tô Linh Nhi nhăn mặt lo lắng, bị chiến tượng đánh trúng một quyền, e rằng thân thể không khác đậu hủ là bao.
Còn Mục Trần thoáng hiện ra, ánh mắt sắc bén lóe lên.
"Rẹt!"
Lôi điện chớp lóa, toát ra khỏi cơ thể Mục Trần, bao phủ lấy bên ngoài của hắn, khiến hắn như cao thêm một đoạn.
Lôi Thần Thể!
Mục Trần gồng mình không chút tránh né, cũng tung ra một quyền đầy lôi điện, sức mạnh cũng kinh người không kém.
Hai quyền, một bé tí một khổng lồ hung hăng va chạm.
"Bang!"
Tiếng kim loại vang lên, một luồng sóng xung kích nổ tung bắn ra khắp nơi. Tượng đá khổng lồ bước lui một đoạn, ngã uỳnh đặt mông xuống mặt đất.
Đám khán giả há mỏ tròn mắt, Mục Trần mạnh mẽ đối chiến chỉ một quyền đánh cho chiến tượng văng ngược lại? Sức mạnh của hắn còn đáng sợ hơn nữa sao?
Mục Trần lắc lắc cổ tay, ánh mắt nghiêm túc. Chiến tượng quả nhiên lợi hại, nếu chưa đột phá thì một quyền khi nãy đã khiến hắn gãy tay trọng thương, thế nhưng mà hắn bây giờ đã mạnh lên mới phải gặp khảo nghiệm cỡ này chứ.
- Cứ tiếp tục thế này thì không giải quyết được bọn nó.
Mục Trần tính toán nhìn ba bộ chiến tượng. Bọn nó không bị đau, không sợ hãi, chiến đấu liên tục cho đến khi tan nát mới thôi. Hắn không thể lấy khí thế đem ra áp đảo, chỉ có thể ngạnh đấu. Một chọi một thì hắn thật không ngại, nhưng một chọi ba thì.... E rằng chiêu thức tầm thường không thể giải quyết được.
Vậy thì dùng chiêu hiểm ác đi!
"Uỳnh!"
Ba bộ chiến tượng lại liên tiếp xông lên, quyền phong như mưa công kích tới.
Mục Trần bắn lên trời cao, song chưởng hợp lại, quát lên chói tai. Một cột sáng huyết sắc từ đỉnh đầu bắn lên, một thanh ma trụ sừng sững đứng giữa trời.
Ma trụ vừa xuất hiện, sát khí cuồn cuộn ngập thiên địa, nó run run như con ngựa bất kham, nhưng phản kháng chỉ được chốc lát, thì những hoa văn màu tím lóe lên, áp chế hoàn toàn.
- Đó là. . . Đại Tu Di Ma Trụ? !
Thái Thương viện trưởng và đám trưởng lão biến sắc, mắt lóe lên chấn động. Với nhãn lực của bọn họ dĩ nhiên dễ dàng nhận ra đó không phải hư ảnh, chính là bản thể Đại Tu Di Ma Trụ!
Nhưng với thực lực hiện tại làm cách nào Mục Trần khắc chế được Đại Tu Di Ma Trụ?!
- Đại Tu Di Ma Trụ kia dường như bị cái gì đó phong ấn!
Thái Thương viện trưởng tinh tế nhất, nhìn ra được hoa văn màu tím kia không đồng nhất với ma trụ, chính nó khiến cho ma trụ không thể không theo điều khiển của Mục Trần.
Phát hiện đó càng làm cho Thái Thương viện trưởng kinh ngạc, dần lấy lại tinh thần, thoáng nhìn lại Mục Trần. Trong người hắn cũng có vài bí mật hấp dẫn, mới có thể phong ấn được Đại Tu Di Ma Trụ kia!
"m!"
Ba bộ chiến tượng thì chẳng vì sự xuất hiện của Đại Tu Di Ma Trụ mà kinh hoảng, chân nện xuống đất tiếp tục bay lên công kích.
Mục Trần nhìn xuống ba luồng kim quang đang bay lên, môi nhếch lên cười khẩy. Lần đầu tiên gọi Đại Tu Di Ma Trụ ra dùng. Dù nó đang bị trấn áp, nhưng Thái Cổ Hung Khí chắc chắn không phải thứ sức mạnh tầm thường, lợi khí như thế hoàn toàn thừa sức trấn áp đối thủ Thông Thiên cảnh hậu kỳ.
Hai tay làm động tác ôm phía trước, hắc ma trụ xoay xuống, sát khí ào ạt như thiết bảng chống trời hùng dũng nện vào ba luồng kim quang.
"Bang!"
Tiếng sắt thép vang lên kinh thiên, hắc ma trụ đập xuống, ba con chiến tượng giơ tay định chống phá, nhưng Thái Cổ Hung Khí quá ư hung hãn, sau một tiếng uỳnh thì kim quang trên bầu trời biến mất không tăm tích, người ta nhìn lại chỉ kịp thấy ba cái lỗ sâu hoáy khổng lồ ở mặt đất bên dưới!
Ma trụ sừng sững cắm thẳng trên Hình đài, sau khi đánh lút ba bộ chiến tượng, sát khí ngập trời vẫn không chút sứt mẻ.
Mọi người tròn to đôi mắt.
Mục Trần nhẹ nhàng hạ xuống, đứng lên Đại Tu Di Ma Trụ. Ba bộ chiến tượng bị đè xuống lòng đất không thể bò dậy, phấn khích nhìn sang hướng Thái Thương viện trưởng, ôm quyền cười nói:
- Viện trưởng, khảo nghiệm này đã xong chưa?
Đằng kia là ba bộ Hình Linh Chiến Tượng.
Ngay cả Ma Long Tử nếu gặp phải ba bộ chiến tượng này cũng chỉ có cách quay đầu trốn như chuột. Mục Trần tuy đã đột phá, nhưng không thể nào có đủ sức ba chiến tượng này chứ? Bọn chúng không biết sợ hãi, không hề lui bước, muốn đánh bại thì thật quá ư khó khăn.
Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông cũng đang nghiêm mặt. Ba bộ chiến tượng đó khiến họ cũng thấy áp lực cực lớn, khảo nghiệm cuối này Thái Thương viện trưởng chẳng chút nương tay.
- Hắn qua được không?
Hai người liếc nhau, thấy được nghi vấn trong mắt đối phương.
Trên Hình đài, Mạch U điện chủ và đám trưởng lão tròn mắt nhìn Mục Trần. Tiểu tử thật can đảm, khảo nghiệm như vậy cũng dám nhận.
Thái Thương viện trưởng gật đầu:
- Ngươi đã dám tiếp, thì ta không còn nói thêm gì nữa, lấy kết quả mà quyết định.
- Dạ!
Mục Trần cung kính đáp.
- Vậy bắt đầu đi!
Thái Thương viện trưởng vung tay lên, dao động vô hình bắn ra.
"Ầm!"
Thình lình ba bộ chiến tượng mở trừng mắt, ánh sáng ám kim lóe lên, thân hình cứng rắn sáng rực hoa văn, dao động cường đại bộc phát.
"Đùng!"
Cả ba nhìn thẳng Mục Trần, chợt giơ chân cất bước, cả tòa bình đài rung chuyển dưới bước chân của chúng, những tiếng ầm ầm không ngớt vang vọng.
Thể hình không lồ, nhưng tốc độ hoàn toàn không hề chậm chạp, chỉ vài giây đã tiến đến vị trí trước mặt Mục Trần, đầu quyền lóe kim quang, sức mạnh vô song táp đến.
"Gràooooo!"
Long ảnh xuất hiện, long ngâm vang rền, thân thể Mục Trần đung đưa quỷ dị lướt đi mất.
"Ầm!"
Ba khối thiết quyền đập vào nền đài, bề mặt được chế tạo từ kim loại đặc biệt nứt toác ra. Bọn chúng công kích thất bại, chẳng hề biểu lộ thần thái nào, lập tức truy đuổi, công kích đáng sợ liên miên áp tới Mục Trần.
Đối diện công kích bão táp của chúng, Mục Trần không ngừng lui sau, hoàn toàn tránh đối đầu trực diện. Long ảnh lóe lên tránh né từng quyền kình như đại pháo oanh tạc.
Thực lực Mục Trần đã tăng cao, đột phá khiến tốc độ tăng trưởng cực lớn. Nhưng nếu chỉ tránh né thế này thì không thể nào được tính là vượt qua khảo nghiệm.
Đám đông đệ tử im phăng phắc dõi theo từng công kích của ba khối thiết tượng, những nắm đấm khiến người ta thót tim nện xuống sàn đấu, nhiều kẻ tay nắm chặt, sợ hãi run run.
"Ầm!"
Đột nhiên một con chiến tượng bộc phát mắt kim quang, hoa văn trên thân thể trở nên chói mắt, tốc độ nó cũng đột ngột thăng tiến, cấp tốc đuổi theo Long Đằng Thuật của Mục Trần.
Cái bóng khổng lồ của nó phủ xuống Mục Trần, áp lực dữ dội ập đến.
"Uỳnh!"
Quyền kình sáng như mặt trời, sức mạnh phá trời vỡ đất, nhanh như sao sa đấm tới Mục Trần.
"A!"
Khán giả biến sắc kinh hô. Diệp Khinh Linh, Duẫn nhi, Tô Linh Nhi nhăn mặt lo lắng, bị chiến tượng đánh trúng một quyền, e rằng thân thể không khác đậu hủ là bao.
Còn Mục Trần thoáng hiện ra, ánh mắt sắc bén lóe lên.
"Rẹt!"
Lôi điện chớp lóa, toát ra khỏi cơ thể Mục Trần, bao phủ lấy bên ngoài của hắn, khiến hắn như cao thêm một đoạn.
Lôi Thần Thể!
Mục Trần gồng mình không chút tránh né, cũng tung ra một quyền đầy lôi điện, sức mạnh cũng kinh người không kém.
Hai quyền, một bé tí một khổng lồ hung hăng va chạm.
"Bang!"
Tiếng kim loại vang lên, một luồng sóng xung kích nổ tung bắn ra khắp nơi. Tượng đá khổng lồ bước lui một đoạn, ngã uỳnh đặt mông xuống mặt đất.
Đám khán giả há mỏ tròn mắt, Mục Trần mạnh mẽ đối chiến chỉ một quyền đánh cho chiến tượng văng ngược lại? Sức mạnh của hắn còn đáng sợ hơn nữa sao?
Mục Trần lắc lắc cổ tay, ánh mắt nghiêm túc. Chiến tượng quả nhiên lợi hại, nếu chưa đột phá thì một quyền khi nãy đã khiến hắn gãy tay trọng thương, thế nhưng mà hắn bây giờ đã mạnh lên mới phải gặp khảo nghiệm cỡ này chứ.
- Cứ tiếp tục thế này thì không giải quyết được bọn nó.
Mục Trần tính toán nhìn ba bộ chiến tượng. Bọn nó không bị đau, không sợ hãi, chiến đấu liên tục cho đến khi tan nát mới thôi. Hắn không thể lấy khí thế đem ra áp đảo, chỉ có thể ngạnh đấu. Một chọi một thì hắn thật không ngại, nhưng một chọi ba thì.... E rằng chiêu thức tầm thường không thể giải quyết được.
Vậy thì dùng chiêu hiểm ác đi!
"Uỳnh!"
Ba bộ chiến tượng lại liên tiếp xông lên, quyền phong như mưa công kích tới.
Mục Trần bắn lên trời cao, song chưởng hợp lại, quát lên chói tai. Một cột sáng huyết sắc từ đỉnh đầu bắn lên, một thanh ma trụ sừng sững đứng giữa trời.
Ma trụ vừa xuất hiện, sát khí cuồn cuộn ngập thiên địa, nó run run như con ngựa bất kham, nhưng phản kháng chỉ được chốc lát, thì những hoa văn màu tím lóe lên, áp chế hoàn toàn.
- Đó là. . . Đại Tu Di Ma Trụ? !
Thái Thương viện trưởng và đám trưởng lão biến sắc, mắt lóe lên chấn động. Với nhãn lực của bọn họ dĩ nhiên dễ dàng nhận ra đó không phải hư ảnh, chính là bản thể Đại Tu Di Ma Trụ!
Nhưng với thực lực hiện tại làm cách nào Mục Trần khắc chế được Đại Tu Di Ma Trụ?!
- Đại Tu Di Ma Trụ kia dường như bị cái gì đó phong ấn!
Thái Thương viện trưởng tinh tế nhất, nhìn ra được hoa văn màu tím kia không đồng nhất với ma trụ, chính nó khiến cho ma trụ không thể không theo điều khiển của Mục Trần.
Phát hiện đó càng làm cho Thái Thương viện trưởng kinh ngạc, dần lấy lại tinh thần, thoáng nhìn lại Mục Trần. Trong người hắn cũng có vài bí mật hấp dẫn, mới có thể phong ấn được Đại Tu Di Ma Trụ kia!
"m!"
Ba bộ chiến tượng thì chẳng vì sự xuất hiện của Đại Tu Di Ma Trụ mà kinh hoảng, chân nện xuống đất tiếp tục bay lên công kích.
Mục Trần nhìn xuống ba luồng kim quang đang bay lên, môi nhếch lên cười khẩy. Lần đầu tiên gọi Đại Tu Di Ma Trụ ra dùng. Dù nó đang bị trấn áp, nhưng Thái Cổ Hung Khí chắc chắn không phải thứ sức mạnh tầm thường, lợi khí như thế hoàn toàn thừa sức trấn áp đối thủ Thông Thiên cảnh hậu kỳ.
Hai tay làm động tác ôm phía trước, hắc ma trụ xoay xuống, sát khí ào ạt như thiết bảng chống trời hùng dũng nện vào ba luồng kim quang.
"Bang!"
Tiếng sắt thép vang lên kinh thiên, hắc ma trụ đập xuống, ba con chiến tượng giơ tay định chống phá, nhưng Thái Cổ Hung Khí quá ư hung hãn, sau một tiếng uỳnh thì kim quang trên bầu trời biến mất không tăm tích, người ta nhìn lại chỉ kịp thấy ba cái lỗ sâu hoáy khổng lồ ở mặt đất bên dưới!
Ma trụ sừng sững cắm thẳng trên Hình đài, sau khi đánh lút ba bộ chiến tượng, sát khí ngập trời vẫn không chút sứt mẻ.
Mọi người tròn to đôi mắt.
Mục Trần nhẹ nhàng hạ xuống, đứng lên Đại Tu Di Ma Trụ. Ba bộ chiến tượng bị đè xuống lòng đất không thể bò dậy, phấn khích nhìn sang hướng Thái Thương viện trưởng, ôm quyền cười nói:
- Viện trưởng, khảo nghiệm này đã xong chưa?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.