Chương 245: Song Long trấn
Thiên Tằm Thổ Đậu
19/10/2013
- Tiểu tử! Ngươi tự tìm đường chết!
Nơi thạch điện đổ nát, Trình Hổ nghiến răng hung dữ nhìn Mục Trần, bọn họ không ngờ tên nhóc kia lại có thể ngông cuồng như vậy. Xuất hiện có một mình, vậy mà cũng không biết thân biết phận.
- Thủ lĩnh, giết thằng nhãi này đi!
Một tên Sư Hổ đoàn hùng hổ quát lên. Tên nhóc nhãi nhép dám miệt thị uy danh Sư Hổ đoàn, khoác lác vừa thôi chứ?
Trình Sư Trình Hổ liếc nhìn nhau, Trình Sư gật đầu, rồi chầm chậm tiến lên, sức ép linh lực bao phủ, ngữ khí điềm nhiên đe dọa:
- Tiểu tử, nghé con mới đẻ có khí thế cũng tốt, bất quá ta cho ngươi một bài học, bình thường kết cục của những đứa đó khá thê thảm.
Bàn tay hắn nắm lại, một thanh trường đao xuất hiện, sát khí đầy huyết tinh toát ra nồng nặc, một kiện linh cụ uy lực không tồi.
Lê Thanh gương mặt phát lạnh, định tiến lên nhưng Mục Trần giơ tay cản lại.
- Để ta lên là được.
Hắn cười. Lê Thanh đang lo lắng nhìn thấy nụ cười của hắn, chẳng hiểu sao lại thấy an lòng. Tên này cũng không phải là kẻ tính tình thích thể hiện với cái đầu nóng, chẳng làm chuyện gì mà không nắm chắc.
Nếu hắn vừa hiện thân đã chọc giận đối phương, hẳn nhiên không phải vì ngu ngốc, mà vì hắn chẳng ngại gì đối phương.
Không e ngại, tự nhiên không cần nể mặt.
- Cẩn thận một chút, ta sẽ giúp ngươi trông chừng tên Trình Hổ.
Lê Thanh thấp giọng nói.
Mục Trần gật đầu, chậm rãi tiến lên. Linh quang lóe sáng, một thanh trường kiếm màu xanh thoáng hiện.
- Đơn đấu? Cũng quyết đoán đấy nhỉ.
Trình Sư thấy Mục Trần tự thân tiến lên, giận dữ cười gằn. Tiểu tử này thật sự là cuồng không tưởng tượng được, chỉ là Dung Thiên cảnh mà cũng dám lăn tăn với chuẩn Hóa Thiên cảnh sao chứ. Ngại sống lâu quá đây mà!
Những người khác xung quanh thì kinh dị nhìn cặp đơn đấu kia, không rõ vì sao thiếu niên kia lại ngu xuẩn như vậy.
- Bất quá đã dám lên, thì tự mình trả giá một chút đi.
Nhiều năm nay trong tay Trình Sư đã nhuốm máu không ít sinh mệnh, dĩ nhiên chẳng hề có tâm nhân từ nương tay dù Mục Trần trẻ người non dạ. Đôi mắt hắn toát lên sự lãnh khốc vô tình, linh lực mạnh mẽ bồng bềnh, những tiếng gầm như sư tử làm rung chuyển thạch điện.
- Tiểu tử, chịu chết đi!
Thân hình hắn vừa lóe lên đã xuất hiện ở không trung trước mặt Mục Trần, đôi mắt lạnh lùng sắc lẹm bổ một đao xuống. Linh lực trong cơ thể như triều dâng, đao phong to lớn chém xuống không khoan nhượng. Đao chưa hạ hết, mặt đất đã bị chấn đến đứt gãy.
Trình Sư ra tay hoàn toàn tàn nhẫn, lộ rõ bản sắc hung ác.
Mục Trần hít sâu một hơi, đôi mắt cũng lãnh khốc chẳng kém, tay nắm chặt trường kiếm, linh lực trong cơ thể vận chuyển điên cuồng, hắc ám tuôn trào ra ngoài bao phủ thân thể, nhiệt độ trong đại điện theo đó nóng lên.
"Ha!"
Mục Trần quát lên khí thế, trường kiếm đâm tới, hắc viêm hừng hực, kiếm quang không hề né tránh tấn công chính diện đao phong của Trình Sư.
"Uỳnh!"
Ánh đao kiếm chém nhau liên miên, tiếng vang rền khiến mọi người đau óc nhức tai, những khối đá đổ nát quanh đó bị dư quang của đao kiếm chém ra làm mấy mảnh, mọi người vội vã tránh lui thật xa, e sợ bị lạc đạn bất đắc kỳ tử.
"Ầm ầm."
Cột đá đổ sập, bụi mù bốc cao. Mọi người nhìn qua, trong cơn bão bụi là hai người lăng không đứng cách nhau một khoảng như thú săn đang rình con mồi sơ hở.
- Tiểu tử này lại có thể tiếp được một đao của nhị thủ lĩnh?
Một tên Sư Hổ đoàn kinh ngạc ra mặt. Một đao kia của Trình Sư đủ sức chém trong thương cường giả Dung Thiên cảnh hậu kỳ, nhưng bây giờ lại bị thiếu niên nọ ngăn cản được chỉ với một kiếm.
- Khó trách dám ngông cuồng lộng ngôn, cũng có chút bản lĩnh. Bất quá đã chọc giận nhị thủ lĩnh thì dù hắn có thủ đoạn gì cũng khó tránh khỏi cái chết.
Tên khác lại tỏ vẻ không xem ra gì cười nói nhận xét.
Trình Hổ thì nheo mắt nhìn thiếu niên kia, mày nhăn lại. Linh lực tên nhóc đó khá kỳ lạ, dù không hùng hậu như Trình Sư, nhưng hắc viêm thiêu đốt rất bá đạo. Lúc nãy ngạnh đấu, đao phong của Trình Sư phần lớn bị hắc viêm kia đốt cháy rụi.
Lê Thanh thấy Mục Trần không bị áp chế cũng bớt đi mối lo trong lòng, tay thì nắm chặt Long Linh Hoàn. Một khi bọn Trình Hổ có hành động gì, nàng sẽ lập tức cản lại.
Mọi người trong thạch điện đều bị vòng chiến của Mục Trần vs Trình Sư hấp dẫn, không ai thấy được nơi cuối thạch điện, trên thân tượng đá đổ nát nọ xuất hiện một tia hào quang cực nhạt.
- Có bản lĩnh đấy!
Trình Sư siết tay cầm trường đao, ánh mắt tỏ vẻ nghi ngại. Vốn nghĩ một đao cường hãn là có thể lập tức áp chế tên nhóc Dung Thiên cảnh này, nhưng không ngờ linh lực của hắn khá cổ quái, hắc viêm ẩn chứa trong đó rất quỷ dị, cả đao phong cũng bị đốt bốc hơi sạch.
Mục Trần tay nắm trường kiếm, nhẹ thở ra. Đối với một kiếm đỡ lấy đao phong hung hãn của Trình Sư mà không rơi xuống hạ phong, hắn cũng kinh ngạc không ít. Xem ra thực lực tăng lên Dung Thiên cảnh trung kỳ giúp ích không nhỏ. Rõ ràng tinh tiến nhiều nhất vẫn là Cửu U Hỏa. Trước khi luyện hóa Hỏa Viêm Tiên Liên, nó cũng không cường đến vậy.
- Chuẩn Hóa Thiên cảnh, chưa đủ sức ra oai trước mặt ta đâu.
Mục Trần cười, nhưng đôi mắt sắc lẹm lại toát ra sự tàn nhẫn đáng sợ. Hiện tại thân đang ở trong linh tàng Chí Tôn, cũng không nên dây dưa với bọn người Trình Sư, do vậy trận đấu loại này phải đánh nhanh thắng nhanh.
Nghĩ vậy, hắn vươn tay ra, hắc ám hội tụ, cửu cấp Phù Đồ tháp lập tức xuất hiện.
Vừa hiện, Cửu cấp Phù Đồ tháp bành trướng to lên trăm trượng, thân tháp có hắc viêm lượn lờ, dao động kinh người tản mát.
"Grào!"
Tầng thứ nhất cửu cấp Phù Đồ tháp phát sáng, kim quang lóe ra, một con kim long to lớn lao ra uốn lượn, gào lên kinh khủng, sóng âm khiến mọi người giật mình, thạch điện rung chuyển.
Trình Sư cũng rùng mình trước biến cố. Tiểu tử này không đơn giản, không thể khinh thường .
Tay siết chặt trường đao, linh lực vận chuyển cực hạn, hùng hồn như sóng thần ào ạt cuộn trào uy áp bao phủ thạch điện.
Mục Trần hờ hững nhìn kim long vần vũ quanh cửu cấp Phù Đồ tháp, vẫn chưa dừng lại, hai tay hắn hợp với nhau thành một ấn pháp quái lạ.
"Đùng!"
Ngay lúc ấn pháp thành hình, cửu cấp Phù Đồ tháp vang lên tiếng động kinh thiên, kim quang từ tầng thứ nhất lan đến tầng hai.
Lại thêm một tiếng rống gầm vang trời, thêm một con kim long to lớn lao ra, uốn lượn xoay quanh cửu cấp Phù Đồ tháp.
Hai con kim long gầm rú quần thảo, linh khí trong thạch điện đều điên cuồng lao đến chúng nó, cảnh tượng chấn kinh tất cả mọi người.
Kim long thứ hai xuất hiện, Mục Trần vui mừng ra mặt. Cửu cấp Phù Đồ tháp tổng cộng chín tầng, không ngờ mỗi tầng là một kim long. Trước đây hăn chỉ đủ sức sử dụng kim long tầng thứ nhất, nhưng hiện tại thực lực tăng tiến, hắn đã có thể triệu gọi kim long ở tầng hai.
Đôi mắt Mục Trần háo hức nhìn vào cửu cấp Phù Đồ tháp, Đại Phù Đồ quyết do mẫu thân để lại cực kỳ bất phàm, huyền diệu tới mức khi thực lực của hắn càng tăng cao, thì uy lực của nó càng thể hiện ra cường hãn hơn, đầy đủ hơn. Chẳng biết đến khi hắn tu luyện đến đại thành, Đại Phù Đồ quyết sẽ có uy lực đáng sợ thế nào đây?
Tưởng tượng đến lúc đó, Phù Đồ tháp xuất hiện, chín rồng cùng bay, cảnh tượng hùng tráng khiến Mục Trần không khỏi chờ mong.
- Tiếp theo, mượn ngươi để tế tháp đệ nhị tầng đi nào!
Mục Trần cười khẩy nhìn Trình Sư đang biến sắc trước động tĩnh kinh người của cửu cấp Phù Đồ tháp, lời vừa dứt, tâm thần vừa động, hai chú kim long mang theo cái bóng khổng lồ dữ tợn đè xuống thân hình Trình Sư.
- Cửu cấp Phù Đồ tháp, Song Long trấn!
"Rầm!"
Nền đá của thạch điện lập tức sụp xuống, dư chấn khiến nhiều người xung quanh thực lực không cao mấy phải hộc máu bay lui, những cột đá tảng đá gần đó cũng nổ tung.
- Thiên Sư trảm!
Trận địa song long Phù Đồ tháp kinh khủng như vậy, chưa đánh trúng hắn mà đã khiến xung quanh đau khổ như thế, Trình Sư hoảng sợ ra mặt, dốc tận linh lực trong người thét lên một tiếng, trường đao dùng hết sức lực trảm ra.
"Đùng!"
Linh lực ùn ùn tuôn ra hóa thành một hùng sư sáng ngời, đao phong sắc bén tràn ngập thân thể nó, lấy một tốc độ kinh người bổ xuống tòa Phù Đồ tháp.
"Bang!"
Hùng sư vs song long, một luồng khí lãng kinh thiên động địa bùng nổ vang rền.
"Uỳnh!"
Cả thạch điện lúc này hoàn toàn bị san phẳng, bụi mù mờ mịt, Trình Sư biến sắc, hùng sư gầm lên đau đớn rồi bị Phù Đồ tháp mạnh mẽ nghiền nát nổ tung.
"Véo!"
Phù Đồ tháp đánh tan hùng sư, thế tiến cũng không giảm, nhanh như tia chớp đập vào người Trình Sư chẳng kịp tránh né.
"Hự!"
Trình Sư trúng đòn nghiêm trọng, mặt xanh như tàu lá, thân hình đập lên mặt đất, nảy lên đập xuống lê đi một đoạn dài va vào bức tường thạch điện, máu phun như mưa.
Lê Thanh nhìn thấy chiến đấu chỉ nháy mắt đã phân thắng bại cũng mồm chữ O mắt chữ A nhìn Mục Trần. Tên tân sinh này lợi hại thế ư?
Nơi thạch điện đổ nát, Trình Hổ nghiến răng hung dữ nhìn Mục Trần, bọn họ không ngờ tên nhóc kia lại có thể ngông cuồng như vậy. Xuất hiện có một mình, vậy mà cũng không biết thân biết phận.
- Thủ lĩnh, giết thằng nhãi này đi!
Một tên Sư Hổ đoàn hùng hổ quát lên. Tên nhóc nhãi nhép dám miệt thị uy danh Sư Hổ đoàn, khoác lác vừa thôi chứ?
Trình Sư Trình Hổ liếc nhìn nhau, Trình Sư gật đầu, rồi chầm chậm tiến lên, sức ép linh lực bao phủ, ngữ khí điềm nhiên đe dọa:
- Tiểu tử, nghé con mới đẻ có khí thế cũng tốt, bất quá ta cho ngươi một bài học, bình thường kết cục của những đứa đó khá thê thảm.
Bàn tay hắn nắm lại, một thanh trường đao xuất hiện, sát khí đầy huyết tinh toát ra nồng nặc, một kiện linh cụ uy lực không tồi.
Lê Thanh gương mặt phát lạnh, định tiến lên nhưng Mục Trần giơ tay cản lại.
- Để ta lên là được.
Hắn cười. Lê Thanh đang lo lắng nhìn thấy nụ cười của hắn, chẳng hiểu sao lại thấy an lòng. Tên này cũng không phải là kẻ tính tình thích thể hiện với cái đầu nóng, chẳng làm chuyện gì mà không nắm chắc.
Nếu hắn vừa hiện thân đã chọc giận đối phương, hẳn nhiên không phải vì ngu ngốc, mà vì hắn chẳng ngại gì đối phương.
Không e ngại, tự nhiên không cần nể mặt.
- Cẩn thận một chút, ta sẽ giúp ngươi trông chừng tên Trình Hổ.
Lê Thanh thấp giọng nói.
Mục Trần gật đầu, chậm rãi tiến lên. Linh quang lóe sáng, một thanh trường kiếm màu xanh thoáng hiện.
- Đơn đấu? Cũng quyết đoán đấy nhỉ.
Trình Sư thấy Mục Trần tự thân tiến lên, giận dữ cười gằn. Tiểu tử này thật sự là cuồng không tưởng tượng được, chỉ là Dung Thiên cảnh mà cũng dám lăn tăn với chuẩn Hóa Thiên cảnh sao chứ. Ngại sống lâu quá đây mà!
Những người khác xung quanh thì kinh dị nhìn cặp đơn đấu kia, không rõ vì sao thiếu niên kia lại ngu xuẩn như vậy.
- Bất quá đã dám lên, thì tự mình trả giá một chút đi.
Nhiều năm nay trong tay Trình Sư đã nhuốm máu không ít sinh mệnh, dĩ nhiên chẳng hề có tâm nhân từ nương tay dù Mục Trần trẻ người non dạ. Đôi mắt hắn toát lên sự lãnh khốc vô tình, linh lực mạnh mẽ bồng bềnh, những tiếng gầm như sư tử làm rung chuyển thạch điện.
- Tiểu tử, chịu chết đi!
Thân hình hắn vừa lóe lên đã xuất hiện ở không trung trước mặt Mục Trần, đôi mắt lạnh lùng sắc lẹm bổ một đao xuống. Linh lực trong cơ thể như triều dâng, đao phong to lớn chém xuống không khoan nhượng. Đao chưa hạ hết, mặt đất đã bị chấn đến đứt gãy.
Trình Sư ra tay hoàn toàn tàn nhẫn, lộ rõ bản sắc hung ác.
Mục Trần hít sâu một hơi, đôi mắt cũng lãnh khốc chẳng kém, tay nắm chặt trường kiếm, linh lực trong cơ thể vận chuyển điên cuồng, hắc ám tuôn trào ra ngoài bao phủ thân thể, nhiệt độ trong đại điện theo đó nóng lên.
"Ha!"
Mục Trần quát lên khí thế, trường kiếm đâm tới, hắc viêm hừng hực, kiếm quang không hề né tránh tấn công chính diện đao phong của Trình Sư.
"Uỳnh!"
Ánh đao kiếm chém nhau liên miên, tiếng vang rền khiến mọi người đau óc nhức tai, những khối đá đổ nát quanh đó bị dư quang của đao kiếm chém ra làm mấy mảnh, mọi người vội vã tránh lui thật xa, e sợ bị lạc đạn bất đắc kỳ tử.
"Ầm ầm."
Cột đá đổ sập, bụi mù bốc cao. Mọi người nhìn qua, trong cơn bão bụi là hai người lăng không đứng cách nhau một khoảng như thú săn đang rình con mồi sơ hở.
- Tiểu tử này lại có thể tiếp được một đao của nhị thủ lĩnh?
Một tên Sư Hổ đoàn kinh ngạc ra mặt. Một đao kia của Trình Sư đủ sức chém trong thương cường giả Dung Thiên cảnh hậu kỳ, nhưng bây giờ lại bị thiếu niên nọ ngăn cản được chỉ với một kiếm.
- Khó trách dám ngông cuồng lộng ngôn, cũng có chút bản lĩnh. Bất quá đã chọc giận nhị thủ lĩnh thì dù hắn có thủ đoạn gì cũng khó tránh khỏi cái chết.
Tên khác lại tỏ vẻ không xem ra gì cười nói nhận xét.
Trình Hổ thì nheo mắt nhìn thiếu niên kia, mày nhăn lại. Linh lực tên nhóc đó khá kỳ lạ, dù không hùng hậu như Trình Sư, nhưng hắc viêm thiêu đốt rất bá đạo. Lúc nãy ngạnh đấu, đao phong của Trình Sư phần lớn bị hắc viêm kia đốt cháy rụi.
Lê Thanh thấy Mục Trần không bị áp chế cũng bớt đi mối lo trong lòng, tay thì nắm chặt Long Linh Hoàn. Một khi bọn Trình Hổ có hành động gì, nàng sẽ lập tức cản lại.
Mọi người trong thạch điện đều bị vòng chiến của Mục Trần vs Trình Sư hấp dẫn, không ai thấy được nơi cuối thạch điện, trên thân tượng đá đổ nát nọ xuất hiện một tia hào quang cực nhạt.
- Có bản lĩnh đấy!
Trình Sư siết tay cầm trường đao, ánh mắt tỏ vẻ nghi ngại. Vốn nghĩ một đao cường hãn là có thể lập tức áp chế tên nhóc Dung Thiên cảnh này, nhưng không ngờ linh lực của hắn khá cổ quái, hắc viêm ẩn chứa trong đó rất quỷ dị, cả đao phong cũng bị đốt bốc hơi sạch.
Mục Trần tay nắm trường kiếm, nhẹ thở ra. Đối với một kiếm đỡ lấy đao phong hung hãn của Trình Sư mà không rơi xuống hạ phong, hắn cũng kinh ngạc không ít. Xem ra thực lực tăng lên Dung Thiên cảnh trung kỳ giúp ích không nhỏ. Rõ ràng tinh tiến nhiều nhất vẫn là Cửu U Hỏa. Trước khi luyện hóa Hỏa Viêm Tiên Liên, nó cũng không cường đến vậy.
- Chuẩn Hóa Thiên cảnh, chưa đủ sức ra oai trước mặt ta đâu.
Mục Trần cười, nhưng đôi mắt sắc lẹm lại toát ra sự tàn nhẫn đáng sợ. Hiện tại thân đang ở trong linh tàng Chí Tôn, cũng không nên dây dưa với bọn người Trình Sư, do vậy trận đấu loại này phải đánh nhanh thắng nhanh.
Nghĩ vậy, hắn vươn tay ra, hắc ám hội tụ, cửu cấp Phù Đồ tháp lập tức xuất hiện.
Vừa hiện, Cửu cấp Phù Đồ tháp bành trướng to lên trăm trượng, thân tháp có hắc viêm lượn lờ, dao động kinh người tản mát.
"Grào!"
Tầng thứ nhất cửu cấp Phù Đồ tháp phát sáng, kim quang lóe ra, một con kim long to lớn lao ra uốn lượn, gào lên kinh khủng, sóng âm khiến mọi người giật mình, thạch điện rung chuyển.
Trình Sư cũng rùng mình trước biến cố. Tiểu tử này không đơn giản, không thể khinh thường .
Tay siết chặt trường đao, linh lực vận chuyển cực hạn, hùng hồn như sóng thần ào ạt cuộn trào uy áp bao phủ thạch điện.
Mục Trần hờ hững nhìn kim long vần vũ quanh cửu cấp Phù Đồ tháp, vẫn chưa dừng lại, hai tay hắn hợp với nhau thành một ấn pháp quái lạ.
"Đùng!"
Ngay lúc ấn pháp thành hình, cửu cấp Phù Đồ tháp vang lên tiếng động kinh thiên, kim quang từ tầng thứ nhất lan đến tầng hai.
Lại thêm một tiếng rống gầm vang trời, thêm một con kim long to lớn lao ra, uốn lượn xoay quanh cửu cấp Phù Đồ tháp.
Hai con kim long gầm rú quần thảo, linh khí trong thạch điện đều điên cuồng lao đến chúng nó, cảnh tượng chấn kinh tất cả mọi người.
Kim long thứ hai xuất hiện, Mục Trần vui mừng ra mặt. Cửu cấp Phù Đồ tháp tổng cộng chín tầng, không ngờ mỗi tầng là một kim long. Trước đây hăn chỉ đủ sức sử dụng kim long tầng thứ nhất, nhưng hiện tại thực lực tăng tiến, hắn đã có thể triệu gọi kim long ở tầng hai.
Đôi mắt Mục Trần háo hức nhìn vào cửu cấp Phù Đồ tháp, Đại Phù Đồ quyết do mẫu thân để lại cực kỳ bất phàm, huyền diệu tới mức khi thực lực của hắn càng tăng cao, thì uy lực của nó càng thể hiện ra cường hãn hơn, đầy đủ hơn. Chẳng biết đến khi hắn tu luyện đến đại thành, Đại Phù Đồ quyết sẽ có uy lực đáng sợ thế nào đây?
Tưởng tượng đến lúc đó, Phù Đồ tháp xuất hiện, chín rồng cùng bay, cảnh tượng hùng tráng khiến Mục Trần không khỏi chờ mong.
- Tiếp theo, mượn ngươi để tế tháp đệ nhị tầng đi nào!
Mục Trần cười khẩy nhìn Trình Sư đang biến sắc trước động tĩnh kinh người của cửu cấp Phù Đồ tháp, lời vừa dứt, tâm thần vừa động, hai chú kim long mang theo cái bóng khổng lồ dữ tợn đè xuống thân hình Trình Sư.
- Cửu cấp Phù Đồ tháp, Song Long trấn!
"Rầm!"
Nền đá của thạch điện lập tức sụp xuống, dư chấn khiến nhiều người xung quanh thực lực không cao mấy phải hộc máu bay lui, những cột đá tảng đá gần đó cũng nổ tung.
- Thiên Sư trảm!
Trận địa song long Phù Đồ tháp kinh khủng như vậy, chưa đánh trúng hắn mà đã khiến xung quanh đau khổ như thế, Trình Sư hoảng sợ ra mặt, dốc tận linh lực trong người thét lên một tiếng, trường đao dùng hết sức lực trảm ra.
"Đùng!"
Linh lực ùn ùn tuôn ra hóa thành một hùng sư sáng ngời, đao phong sắc bén tràn ngập thân thể nó, lấy một tốc độ kinh người bổ xuống tòa Phù Đồ tháp.
"Bang!"
Hùng sư vs song long, một luồng khí lãng kinh thiên động địa bùng nổ vang rền.
"Uỳnh!"
Cả thạch điện lúc này hoàn toàn bị san phẳng, bụi mù mờ mịt, Trình Sư biến sắc, hùng sư gầm lên đau đớn rồi bị Phù Đồ tháp mạnh mẽ nghiền nát nổ tung.
"Véo!"
Phù Đồ tháp đánh tan hùng sư, thế tiến cũng không giảm, nhanh như tia chớp đập vào người Trình Sư chẳng kịp tránh né.
"Hự!"
Trình Sư trúng đòn nghiêm trọng, mặt xanh như tàu lá, thân hình đập lên mặt đất, nảy lên đập xuống lê đi một đoạn dài va vào bức tường thạch điện, máu phun như mưa.
Lê Thanh nhìn thấy chiến đấu chỉ nháy mắt đã phân thắng bại cũng mồm chữ O mắt chữ A nhìn Mục Trần. Tên tân sinh này lợi hại thế ư?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.