Đại Chúa Tể

Chương 818: Tần Chung vs Khâu Thái Âm

Thiên Tằm Thổ Đậu

23/12/2014

Người cuối cùng trong danh sách ứng thí Thập Vương được Mạn Đà La xướng tên, cả quảng trường bỗng dưng lặng ngắt, ai nấy kinh ngạc hết nhìn vực chủ, lại phóng mắt qua Mục Trần.

- Mục Trần? Là tân thống lĩnh Cửu U cung sao?

- Hắn mà cũng có tư cách được Phong Vương? Sao lại tùy tiện thế nhỉ? Hắn đến Đại La Thiên vực chúng ta mới khoảng một năm thôi.

- Cho dù chuyện Long Phượng Thiên làm chúng ta nở mày nở mặt, nhưng thực tế Phong Vương tế hoàn toàn khác Long Phượng Thiên, mà vốn dĩ Mục Trần đạt được thành tựu ở Long Phượng Thiên chẳng qua được ái nữ Viêm Đế tương trợ ma nói

- Ta nghe nói có cái chuyện này...

(LTC: làm thống lĩnh cả năm mà cứ "tân" miết, không lẽ cả năm qua quân số tài chính thu lợi đủ thứ mà không thăng chức thống lĩnh cho mấy thằng lính phế vật hay sao, cả cung điện 1 thằng thống lĩnh duy nhất... hèn gì bị chúng sỉ vả cũng phải)

Mọi tiếng xôn xao vang ra, rõ ràng không giấu sự ghen ghét ganh tị. Mục Trần đến Đại La Thiên vực thời gian quá ngắn, nhưng bước tiến của hắn lại quá nhanh, người ta phải dốc sức bao nhiêu năm mới đạt được thành tựu, thì một năm thôi hắn đã nhận được đủ thứ.

Khác biệt như thế đương nhiên làm cho người ta cảm thấy bất công, khó trách họ đâm chọt như thế.

Khâu Thái Âm chỉ cười nhạt liếc nhìn Mục Trần, hắn thấy không vấn đề gì, vì có tư cách và thật sự được phong Vương là hai chuyện hoàn toàn khác biệt, lần này hắn đã nắm chắc trong tay, Tần Chung thì còn có thể gây khó khăn một chút, chứ cỡ như Mục Trần dù thiên phú khá tốt, nhưng thực lực cũng chẳng bao nhiêu để phải bận lòng.

Thập Vương, mười phần hết chín đã nằm trong tay!

Mục Trần thấy người ta nghi ngờ mình cũng chẳng quan tâm, hai mắt nhắm lại, thần thái thong dong. Chỉ có đám Đường Băng, Đường Nhu với nhân sự Cửu U cung thì tỏ ra bực tức nổi giận, nhưng Cửu U ở đây chưa lên tiếng nên không ai dám nói gì.

Mạn Đà La cũng chẳng hề bận tâm đến khán giả nghĩ gì nói gì, khẽ đưa tay lên áp chế những tiếng ồn ào trong thiên địa.

Nàng là độc tôn của Đại La Thiên vự, là chúa tể cai trị tất cả, mọi thứ nàng nói ra đều là ý chỉ thiên lệnh, không ai có thể thay đổi hay thậm chí là ý kiến ý cò gì hết.

- Mọi người đã đông đủ, vậy thì Phong Vương tế lần này sẽ chính thức bắt đầu.

Nàng phất tay, cất giọng lanh lảnh mà uy nghiêm, khiến cho cả vùng đất rung chuyển.

"Boong!"

Tiếng chuông lại ngân lên, mọi người cường giả đều hai mắt nóng rực, vì họ biết rõ, Phong Vương chiến lần này tất nhiên sẽ dị thường kịch liệt.

Khâu Thái Âm mỉm cười, lắc mình bay lên Phong Vương đài, tay bối sưng lưng, ánh mắt hoàn toàn không ngó tới Mục Trần, hướng đến Tần Chung hơi cúi đầu chào hỏi:

- Tần huynh, mong chỉ giáo.

Tần Chung liếc nhìn Mục Trần, hắn chỉ mỉm cười đáp lại, cả hai nhún người cùng nhau nhảy lên Phong Vương đài, đứng song song với Khâu Thái Âm,

Thế giằng co bắt đầu tỏa ra từ linh lực của ba người, áp lực ngập tràn Phong Vương đài, làm sắc mặt khán giả dần nghiêm trọng.

Tần Chung với ánh mắt lăng lệ không rời khỏi Khâu Thái Âm, tay nắm chặt. Gã kia trong số những cường giả thâm niên của Đại La Thiên vực có danh vọng rất cao, danh hiệu đệ nhất dưới Vương giả cũng không phải tự nhiên mà có.

Phong Vương chiến e rằng không dễ dàng.

"Ầm!"

Linh lực hùng hậu như phong bạo trong cơ thể Tần Chung tán ra, hai bàn tay sáng lên lung linh, như hóa thành bạch ngọc, mang theo sức mạnh kinh người.

- Ngọc Đỉnh Thủ!



Tần Chung quát lên, bàn tay rưc rỡ như ngọc có một dấu ấn ngọc đỉnh hiện ra, chưởng ấn gào thét tấn công, chưởng ấn cũng có hoa văn ngọc đỉnh, sức mạnh bạt cả tam sơn ngũ nhạc.

- Ha ha, đã nghe tiếng Ngọc Đỉnh thần thuật của Tần huynh rất cao minh, hôm nay được dịp chỉ giáo thật là vinh hạnh.

Khâu Thái Âm không vội vã, mỉm cười nhẹ nhàng, tay quay một vòng, từng lọn khói đen vần vũ hiện ra, mang theo linh lực âm hàn đáng sợ.

Làn khói đặc đen đúa như vật thể sống nhúc nhích, rồi tạo hình thành một con Hắc Yên Mãng, lao tới đối đầu ngọc chưởng.

"Đùng!"

Vụ nổ linh lực hoành tráng làm không gian biến dạng.

Tần Chung nheo mắt, tay kết ấn, hào quang óng ánh từ cơ thể bắn lên trời, cả người đều hóa thành bạch ngọc.

- Đây là. . .

Mục Trần kinh ngạc nhìn Tần Chung, hắn cảm thấy Tần Chung lúc này cường đại một cách đặc biệt.

- Ngọc Đỉnh thần thể, Tần Chung lấy được từ trong một di tích cổ, ngày trước hắn tranh chức Thiên La thành chủ chính là nhờ thứ này..

Cửu U giải thích.

(LTC: quái, ẻm đang ở dưới đài, còn anh Trần lên đài rồi mà... sao nhiều chuyện thế)

Tần Chung đột nhiên biến mất, khi xuất hiện đã bất ngờ ngay sau lưng Khâu Thái Âm, nắm đấm hung mãnh thừa sức đập vỡ núi cao nhanh như chớp đánh tới.

Bị Tần Chung tập kích như thế, có vẻ như Khâu Thái Âm cũng không kịp phản ứng, mặc cho Tần Chung đánh tới một quyền.

Thế nhưng nắm đấm của Tần Chung dễ dàng xuyên thủng lồng ngực Khâu Thái Âm, Tần Chung lại biến sắc, vì thân thể Khâu Thái Âm giống như làn sương mù.

Tần Chung cảm thấy không ổn, muốn rút quyền lại.

- Ha ha, Tần huynh, có đi mà không có lại thì thất lễ, ngươi hãy nếm thử Vụ Quỷ Thể của ta chứ?

Khâu Thái Âm mỉm cười quỷ dị, sương mù giữa ngực hắn trở nên ngưng tụ, hàn khí đóng băng cánh tay của Tần Chung, rồi lan theo cánh tay đến cơ thể, ý đồ kết băng toàn thân.

Khí lạnh âm hàn xâm nhập nội thể, linh lực Tần Chung dường như cũng bị đóng lại, hắn biến sắc, rồi gầm lên, linh lực ào ạt tuôn ra.

"Ầm!"

Linh lực mênh mông tạo thành uy áp linh lực cường đại, khiến cho người ta kinh hãi la lên, ai nấy đều cảm thấy dao động của Tần Chung đã vượt qua linh lực của một Chí Tôn tứ phẩm, một bước đặt chân vào cấp độ Chí Tôn ngũ phẩm.

- Xem ra Tần Chung mấy năm nay cũng có tiến bộ, nếu cho hắn thêm chút thời gian nữa, đột phá Chí Tôn ngũ phẩm cũng sắp rồi.

Có người nhận xét, Tần Chung đã Chí Tôn tứ phẩm nhiều năm, đến hôm nay thật sự đã có tinh tiến.

Mục Trần cũng kinh ngạc, Tần Chung có bài tẩy, thực lực cỡ này cũng ngang ngửa U Minh hoàng tử.

Trên Phong Vương đài, linh lực bùng phát, hàn băng đen đúa trên cánh tay Tần Chung vỡ nát, hắn nhảy lùi ra, linh lực trong cơ thể hóa giải hoàn toàn hàn khí xâm nhập.

- Thì ra Tần thành chủ đã đặt một chân vào Chí Tôn ngũ phẩm, thật là tin đáng vui mừng a.



Khói đen bồng bềnh, Khâu Thái Âm từ tốn xoay người lại, mỉm cười nguy hiểm.

Tần Chung bình tĩnh, linh lực như biển lớn vỗ bờ quanh thân, chân nhúc tay nhích cũng mang theo sức mạnh chấn vỡ đại sơn.

Hắn chăm chú nhìn Khâu Thái Âm, dù hôm nay đã có một bước tiến vào Chí Tôn ngũ phẩm, nhưng chẳng hiểu sao hắn vẫn cảm thấy áp lực nguy hiểm toát ra từ đối thủ.

Xem ra nhất định phải dốc hết toàn lực rồi.

Tần Chung hít sâu một hơi, tay kết ấn như điện, hào quang rực rỡ chói lóa ngưng tụ thành một cự ảnh.

Bóng dáng khổng lồ như được tạc từ bạch ngọc, một hoa văn đại đỉnh cổ xưa giữa ngực thân ảnh khổng lồ, sức mạnh cường đại toát ra làm cho người ta thấy vô cùng áp lực.

- Đó là Ngọc Đỉnh pháp thân mà Tần Chung tu luyện!

Cự ảnh xuất hiện, lập tức có người thông báo danh tiếng của nó, xem ra cũng không lạ lẫm gì.

Tần Chung đứng trên đầu pháp thân, nhìn xuống Khâu Thái Âm.

- Vậy cuối cùng là triệu hồi Ngọc Đỉnh pháp thân phải hơm.

Khâu Thái Âm nhìn pháp thân rực rỡ chói mắt, chỉ cười nhạt hất hàm.

- Xem ra hôm nay muốn vượt qua Tần huynh, ta không thể nào nương tay được a.

Khâu Thái Âm cười, vung tay lên, khói đen như đám cháy bốc cao, lên tận trời, rồi ngưng tụ thành một cự ảnh đen thui như đám khói.

Những luồng khói bao lòng vòng quanh thân nó như hắc long, khí âm hàn làm thiên địa hạ nhiệt kinh khủng.

- Đó là Thái Âm Pháp Thân của Khâu Thái Âm!

Có người sợ hãi thán phục lên tiếng.

(LTC: cha mẹ mấy thằng này tiên đoán siêu đẳng kinh, biết sau này con trai luyện môn gì để đặt tên luôn chớ...)

Mục Trần nhìn hai cự ảnh to lớn kia, hai Chí Tôn pháp thân này xếp hạng cũng bét bét trong 99 danh hào pháp thân, nhưng nói chung là cả Tần Chung lẫn Khâu Thái Âm đều luyện pháp thân đến trình độ thuần thục chuyên sâu đẳng cấp khác biệt.

- Trận này khó phân thắng bại.

Khâu Thái Âm đứng trên đầu Thái Âm pháp thân, mỉm cười quái đản.

- Khó phân thắng bại sao? Cũng không hẳn vậy đâu...

Khâu Thái Âm giang tay ra, ánh mắt trở nên lăng lệ, linh lực cường thịnh cực độ, những luồng khói hắc long quanh pháp thân đột nhiên xoay vần tăng tốc.

Trời đang sáng sủa trong vắt, đột nhiên trở nên tối đen, khói đen che phủ bầu trời, cùng với linh lực cường đại và uy áp dữ dội phủ hết đất trời.

Uy áp đó làm cho Tần Chung biến sắc.

Mục Trần và Cửu U cũng trợn trừng hai mắt, nhất thời hít một hơi dài. Uy áp linh lực này đã đạt đến cấp độ Chí Tôn ngũ phẩm chân chính!

Khâu Thái Âm đã đột phá thành công, đi trước một bước vào Chí Tôn ngũ phẩm!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Chúa Tể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook