Đại Chúa Tể

Chương 541: Tranh đoạt Huyền Quy Ấn

Thiên Tằm Thổ Đậu

24/03/2014

"Vút!"

Huyết mâu dũng mãnh đâm xuống.

Đôi mắt Mục Trần lạnh đi, hắc lôi từ trong cơ thể tự động bùng lên, tay nắm lại thành quyền, nện thẳng vào huyết mâu công kích tới.

"Bang!"

Mũi thương như va phải sắt thép tóe lửa, quyền mâu đối chiến khiến cả Mục Trần và Huyết Thiên Đô run rẩy lui ra hai bên.

Mục Trần đứng giữa không, ổn định lại thăng bằng, mặt mày hầm hố nhìn sang Huyết Thiên Đô, đằng đằng sát khí.

- Ha ha, ngươi thật biết chọn đồ đó nha...

Huyết Thiên Đô thản nhiên nhìn qua bảo vật nằm trong hào quang bên kia.

Hắn cũng có thân phận kế thừa giả, hiển nhiên cũng biết được Huyền Quy Ấn là thứ lợi hại nhất trong mười món bảo vật, do đó mục tiêu của hắn và Mục Trần như nhau.

Mục Trần vẫn đằng đằng sát khí như vậy, Phệ Long Ma Thương hiện ra tràn ngập hung quang, mũi thương chỉ thẳng Huyết Thiên Đô, cười nói:

- Nhìn mi sớm đã chướng mắt, bây giờ không cần phải để dành nữa.

- Ngươi chắc chắn là không tự rước lấy nhục đó chứ?

Huyết Thiên Đô ra vẻ nghiền ngẫm khuyên bảo.

- Ngươi chẳng có tư cách đó đâu...

Mục Trần đáp lại.

Ánh mắt Huyết Thiên Đô cũng trở nên lạnh lẽo âm tàn, huyết mâu trong tay lóe lên những ánh đỏ khát máu. Bất chợt hắn lướt tới, quỷ dị biến mất.

Long ảnh lập tức hiện ra theo chân Mục Trần, Phệ Long Ma Thương múa lên nhanh như chớp đâm về hướng bên trái.

"Keng!"

Huyết mâu chạm trán Phệ Long Ma Thương tóe lửa.

- Muốn đoạt bảo, hay là muốn bị ta đánh cho bầm dập?

Mục Trần cười gằn trừng mắt.

- Cũng chỉ biết võ mồm!

Huyết Thiên Đô gồng mình, huyết linh lực dũng mãnh mênh mông tuôn ra, uy áp bao phủ lấy Mục Trần.

"ầm ầm"

Hắc lôi cũng chớp lên, năm đường lôi văn hiện ra trên ngực, sức mạnh cường hãn khiến uy áp linh lực kia hoàn toàn bị triệt tiêu.

Hai người cùng lúc xông tới, thương mâu đối chiến kinh thiên, cuồng mãnh đâm chọt.



"Keng keng!"

Những tiếng kim loại va chạm trong giao chiến làm kinh động sự chú ý của mọi người, hai bóng dáng mơ hồ xẹt qua xẹt lại, trận đánh khốc liệt khiến những kẻ hướng về mục tiêu bên này cũng phải né tránh không dám đến gần.

"Keng!"

Hai thứ vũ khí mạnh mẽ đối chiến, thân binh khí cong lại, áp lực dồn nén bùng nổ đẩy hai người lui ra.

Huyết Thiên Đô âm trầm suy tính. Sức mạnh cơ thể Mục Trần quả nhiên cường hãn, linh lực của hắn hoàn toàn áp đảo vậy mà vẫn không thể chiếm thượng phong. Muốn đối phó kẻ này, e rằng phải tốn nhiều sức lực rồi đây.

- Huyết Thần Chưởng!

Bàn tay hắn vươn ra, huyết quang tạo thành chưởng ấn ngập mùi tinh huyết tanh tưởi xộc vào mũi Mục Trần.

Mục Trần mắt lóe sáng, cả cánh tay trái hắc lôi tỏa ra điên cuồng khiến nó hóa đen, cứng cáp vô cùng.

- Lôi Thần Quyền!

Quyền kình mang theo sấm rung, lôi điện dũng mãnh như ánh chớp đối chiến cùng huyết chưởng.

"Uỳnh!"

Chiến đấu khốc liệt bên này lập tức thu hút mọi người chú ý, nhiều kẻ quên luôn cả việc đoạt bảo, trình độ chiến đấu thế kia nếu bị cuốn vào cũng rất đau khổ.

- Tứ Thần Phong Thiên Ấn!

Một quyền chấn nổ huyết chưởng, Mục Trần nhanh như cắt kết ấn, linh lực dũng mãnh tuôn ra tạo thành một dải tinh tú lấp lánh phía sau, bốn hư ảnh thần thú nháy mắt thành hình, xoắn lại với nhau hình thành thiên ấn lao tới công kích Huyết Thiên Đô.

- Tài hèn sức mọn!

Huyết Thiên Đô cười khẩy, tay giang ra, linh lực mênh mông hình thành một bức màn máu tươi từ trên phủ xuống. Thiên ấn bắn vào huyết mạc, nhanh chóng bị phủ lấy rồi hoàn toàn tan rã.

Mục Trần cười nhạt, đột nhiên biến mất, lúc người ta thấy hắn trở lại thì đã ở bên cạnh Huyền Quy Ấn.

- Trước khi có thể đánh bại ta, ngươi không thế biến ta thành tên ngốc được!

Huyết Thiên Đô trừng mắt tung chưởng, cấp tốc vồ tới Mục Trần.

Phệ Long Ma Thương đột nhiên đâm ra, điểm vào Huyền Quy Ấn. Thân thương rung lên, đánh Huyền Quy Ấn bay đi.

Huyền Quy Ấn bay lên, Huyết Thiên Đô lập tức nhận ra, lắc mình hóa thành một tia huyết quang xuất hiện ở gần Huyền Quy Ấn, vươn tay chụp tới:

- Đa tạ đã tặng bảo bối!

Hai mắt dán chặt vào Huyền Quy Ấn, chụp được bảo vật, hắn cười lớn đắc ý.

Bất quá sắc mặt hắn liền biến đổi, Huyền Quy Ấn trong tay đột nhiên trở nên nặng vô song, như thái sơn dồn hết trọng lượng vào bàn tay. Không chỉ vậy, linh lực vận chuyển trong cơ thể cũng trở nên trì trệ hơn bao giờ hết.

- Không cần cảm tạ!



Mục Trần nhếch mép châm chọc, hắn lập tức chớp thời cơ lao tới, bàn tay đầy lôi điện vỗ vào ngực đối phương.

Kình phong cuồng bạo chấn nổ không khí, Huyết Thiên Đô biến sắc, trong áo rung lên, một cái chuông gỗ bắn ra bảo vệ trước mặt.

"Uyyỳnh!"

Chưởng kình nện vào mộc chung, vang lên những âm thanh trầm trầm, sóng âm khiến không gian cũng dao động.

Mộc chung chịu một chưởng, nhanh chóng bay ngược trở lại vào trong áo Huyết Thiên Đô.

- Đáng tiếc!

Mục Trần tiếc rẻ than thở. Huyền Quy Ấn chưa được chủ nhân luyện hóa, bất cứ ai đụng vào cụng sẽ bị sức nặng vô song áp chế, do vậy hắn tương kế tựu kế đánh bay Huyền Quy Ấn, dụ cho Huyết Thiên Đô đến cướp đoạt, rồi tận dụng cơ hội đó giây sát đối phương.

Nếu không có Mộc Linh Chung, có lẽ lúc này Huyết Thiên Đô đã thụ thương không nhẹ.

- Tâm kế thật gian xảo!

Huyết Thiên Đô cũng nhanh chóng phản ứng, ném Huyền Quy Ấn lên cao. Ấn rời tay, sức nặng biến mất, áp chế tan đi, hắn nổi giận trừng mắt nhìn Mục Trần, không ngờ bị tên kia đặt bẫy.

- Ngươi đã muốn chết, vậy thì ta cho ngươi thấy Thần Phách nan mạnh mẽ thế nào!

Huyết Thiên Đô gồng lên, biển máu vô tận sau lưng, gương mặt hắn đỏ bừng gay gắt, hiếu sát khát máu.

- Huyết Thần Đại Pháp, Huyết Long Trấn!

Huyết Thiên Đô chỉ thẳng vào Mục Trần, trong biến máu sau lưng hình thành một con huyết long dữ tợn, mùi máu tươi nồng đậm xuyên phá trường không hướng tới Mục Trần.

Huyết Thiên Đô đã dốc sức dùng hết năng lực nhất trọng Thần Phách nan. Sức mạnh của tên này còn cao hơn chiến tượng mà Mục Trần từng giao đấu ở linh bảo sơn.

Huyết long trấn áp tối, Mục Trần cũng nghiêm trận chờ đợi, nhưng hắn không chọn tránh né. Lôi điện quanh thân càng mạnh mẽ hơn, hắc lôi đen tuyền thuần túy lúc này mang thêm một tia màu xanh nhàn nhạt.

Cánh tay mọc ra những đường lôi văn như rễ cây chui ra từ cơ thể, hắc lôi như tạo thành dịch lỏng chảy trên cánh tay hắn. Sức mạnh đáng sợ lúc này tập trung hoàn toàn vào đó.

- Lôi Thần Thủ.

Mục Trần tiến lên, cánh tay mang theo lôi đình vạn quân dũng mãnh ngạnh đấu với huyết long trấn áp tới.

"Bùm!"

Trước khi tiếng nổ kinh thiên vang lên, ngay khoảnh khắc va chạm, không gian như lắng đọng, thời gian như ngừng lại, mọi người cảm thấy không khí bên đó nứt ra. Rồi vụ nổ dữ dội mang theo sóng xung kích bùng phát, khiến nhiều người ở gần đó bị chấn bay đi.

Huyết long nháy mắt tan xác, nổ tung thành những đốm sáng lấp lánh đầu trời. Huyết Thiên Đô sắc mặt xanh mét.

Bên kia, Mục Trần không hề suy suyễn, vẫn giữ tư thế tung quyền uy mãnh.

Lồng ngực có năm đạo lôi văn ẩn hiện, và thêm một đường lôi văn thứ sáu lặng lẽ chồng phía trên.

Lôi Thần Thể đã lại đột phá, lục văn lôi thể!

Lôi điện bắn ra, trường thương quét ngang, mũi thương nhẹ nhàng đón lấy Huyền Quy Ấn vững vàng rơi xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Chúa Tể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook