Đại Đạo Độc Hành

Chương 461: Chuyển thân ở trên linh bảo sơn

Vụ Ngoại Giang Sơn

17/08/2017

Mọi người chia xong, nữ tu nói: “Nếu bảo vật đã tới tay, tại hạ đi trước một bước”.

Dứt lời, thân hình nàng chớp lóe, biến mất không thấy bóng dáng. Kim Đan chân nhân cao gầy cười ha ha, dưới chân xuất hiện một con u quỷ quy thú, nâng hắn lên rồi biến mất. Những người khác cũng lần lượt rời khỏi, Lạc Ly cũng xoay người bỏ đi.

Đi xuống dưới núi, chọn một vách đá, sử dụng thần thông động thiên, Lạc Ly lập tức ẩn núp vào Thái Sơ Động Thiên. Hắn tiếp tục phối trí huyết mạch chi độc, cuối cùng cũng phối trí hoàn thành. Hắn thở phào một hơi, chỉ cần tìm thấy U Hồng chân nhân thì mình có thể độc chết hắn!

Sau đó Lạc Ly dung hợp năm phần Ba Tuần Gia Quang Hàn Tâm Hỏa lại với nhau, để vào một viên thượng phẩm linh thạch, giúp nó thiêu đốt. Chỉ cần cắt trong vòng một tháng thì sẽ không có vấn đề gì. Sau khi trở về phải tìm một cơ hội cắn lại!

Lúc này đã trôi qua ba khắc chung, Lạc Ly xoay người, quay trở lại trên núi.

Chỉ xuất hiện một thiên địa linh hỏa, Lạc Ly cảm thấy không đúng, ngọn núi này tuyệt đối còn có thứ gì khác nữa!

Lạc Ly trở lại, cẩn thận đi vào núi cao, đột nhiên hắn sửng sốt, nữ tu vốn đã rời khỏi lại xuất hiện ở nơi đó, giống như đang cẩn thận quan sát nơi sản xuất linh hỏa.

Lạc Ly chậm rãi đi qua, nói: “Ra mắt đạo hữu, không ngờ lại tới sớm hơn ta một bước!”

Nữ tu nhìn thấy Lạc Ly thì mỉm cười, nói: “Ta đoán nơi này nhất định còn có bảo bối, chẳng phải đạo hữu đã rời đi rồi hay sao?”

Nàng nhìn Lạc Ly, giống như đáng tính toán điều gì đó. Lạc Ly biết nàng chuẩn bị ra tay, chỉ cần nàng ra tay thì Lạc Ly sẽ đại chiến với nàng, quyết định sinh tử!

Thế nhưng nếu có thể không ra tay thì không ra tay, nơi này không như ở bên ngoài, có thể tùy ý thả Hư Linh Kim Đan chân nhân ra ngoài. Mặt khác, Lạc Ly mơ hồ cảm nhận được khí tức của nữ tu này, nàng không phải nhân vật đơn giản, có thể không giao thủ thì không giao thủ!

Nữ tu đó nhìn Lạc Ly, cũng cảm thấy Lạc Ly rất đâm tay, cuối cùng không ra tay.

Lạc Ly nói: “Như vậy đi, nếu như có bảo bối thì hai chúng ta mỗi người một nửa, đạo hữu thấy như thế nào?”

Nữ tu nói: “Đạo hữu, chỉ như vậy thôi đã chắc chắn ta nhất định chia đều với ngươi rồi? Vì sao ta không thể tiêu diệt ngươi, bảo vật này sẽ là của ta?”

Lạc Ly mỉm cười, nói: “Đạo hữu, ngươi quá tự tin rồi. Mà nếu như đã tự tin như vậy thì sao không ra tay sớm hơn! Mặt khác, những người khác còn chưa đi xa, nếu giao thủ, khiến người khác chú ý, chuyện này sẽ trở nên khó nhằn!”

Nữ tu nói: “Xem như ngươi lợi hại, được rồi, mỗi người một nửa, vẫn dựa theo quy cũ trước đó!”

Lạc Ly gật đầu nói: “Được, mỗi người một nửa!”

Còn chưa nói xong, nữ tư đột nhiên nhìn sang hướng khác, Lạc Ly sửng sốt, lại có người tới!

Chỉ thấy nơi đó xuất hiện một người, chính là U Hồng chân nhân!

Hắn chậm rãi đi tới, nói: “Hai vị đạo hữu, tính ta luôn với!”

Sau khi U Hồng chân nhân chia bảo xong thì lập tức truy tung Lạc Ly, muốn giết người đoạt bảo, ai ngờ Lạc Ly sử dụng thần thông động thiên biến mất tăm, không thể truy tung. Hơn nửa ngày sau mới có cảm ứng, tiếp tục truy tung, kết quả trở về nơi này.

Thấy hắn xuất hiện, nữ tu nhướng mày, nhưng khẽ cắn môi, nói: “Tốt, nếu đạo hữu cũng phát hiện được bí mật ở đây thế thì ba người chúng ta chia đều!”

Lạc Ly nói: “Vậy thì tới đây, tránh đêm dài lắm mộng, ta thấy hay là đào bảo vật lên trước, sau đó dựa theo phương thức nhu cầu mà lấy, ai lấy được bảo thì phải bồi thường hai người khác theo giá trị của bảo vật, các vị thấy như thế nào?”

U Hồng chân nhân không chút nghĩ ngợi, nói: “Tốt!”

Dù sao hắn cũng muốn giết Lạc Ly, chiếm toàn bộ bảo bối cho mình!

Nữ tử đi tới chỗ vừa mới xuất hiện thiên địa linh hỏa, đưa tay bắn ra một đạo hàn quang.

Nháy mắt, bùn đất nơi đó giống như bị ăn mòn, nhanh chóng biến mất, lún xuống phía dưới, ở nơi đó xuất hiện một cái hố to.

U Hồng chân nhân sửng sốt, nói: “Thì ra là Minh Vương tông đạo hữu, không biết vì sao lại tới Quỷ Châu ta, có ý đồ gì?”

Trong một trăm lẻ tám thượng môn khắp thiên hạ có hai thượng môn chuyên tu Quỷ đạo, một là Cửu U Quỷ Minh tông, một là Minh Vương tông. Kì thật hai thượng môn này đều do Quỷ Cốc tử thành lập, cùng có một tổ sư, đều ở Quỷ châu. Thế nhưng Minh Vương tông bị Cửu U Quỷ Minh tông đuổi khỏi Quỷ châu, viễn độn tha hương!

Sau đó mặc dù Minh Vương tông không muốn quay về Quỷ châu, nhưng vì tranh đoạt vinh dự Quỷ đạo đệ nhất, hai đại tông môn từng huyết chiến nhiều lần. Thế nhưng năm ngàn năm trước, một trận chiến Ân Đô, Minh Vương tông thảm bại, hai tông giải hòa, năm ngàn năm trở lại đây, không có ân oán gì quá lớn.

Nữ tu hừ lạnh một tiếng, nói: “Thánh sơn này là do tổ sư Quỷ Cốc tử tông ta lưu lại, dựa vào cái gì mà đệ tử Minh Vương tông chứng ta không thể tới đây?”

U Hồng chân nhân cười lạnh, nói: “Trận chiến Ân Đô năm đó, quý tông quên rồi sao?”

Năm ngàn năm trước, hai đại tông môn đánh trận cuối ở Ân Đô, Minh Vương tông thảm bại, cuối cùng bại lui, đóng cửa sơn môn, năm ngàn năm nay chưa hề giao chiến.



Nữ tu chỉ cười lạnh.

Trong hầm đó quả nhiên có một vật, là một rể cây cắm trong lòng đất!

Thì ra nơi này vốn có một cây đại thụ, thế nhưng đã bị lôi hỏa đốt cháy, chỉ còn chừa lại rễ cây chôn sâu dưới đất.

Nhìn rễ cây này, Lạc Ly nói:

“Thì ra là Kiền Linh Tử Đàn Thụ. Kiền Linh Tử Đàn Thụ này là Huyển giai thượng phẩm thiên địa linh vật, thế nhưng rất sợ hỏa diễm, xem ra thân cây bị thiêu hủy, chỉ còn thừa lại rễ cây! Rễ cây này chính là linh mộc, mà mộc thì sinh hỏa, cho nên trên linh mộc này sinh ra Hoàng giai Ba Tuần Gia Quang Hàn Tâm Hỏa.”

Nữ tu nói: “Thì ra là thế, mộc sinh hỏa, đúng là có chuyện như thế!”

Lạc Ly nói tiếp: “Rễ cây này, ta có thể cắt ra làm ba phần thiên địa linh vật. Thế nhưng, hai vị đạo hữu, các ngươi có thể bán hết thiên địa linh vật này cho ta không?”

Nữ tu lắc đầu nói: “Không được, hay là chia đi, Kiền Linh Tử Đàn Mộc này khác với Hoàng giai Ba Tuần Gia Quang Hàn Tâm Hỏa, ta muốn giữ thiên địa linh mộc này lại.”

Lạc Ly gật đầu nói: “Được!”

Hắn muốn bắt đầu cắt, bên tai bỗng vang lên thanh âm của U Hồng chân nhân:

“Lạc Ly, chúng ta ra tay, thịt nàng, chúng ta chia đều bảo vật này!”

Lạc Ly có hơi rung động, thế nhưng U Hồng chân nhân cũng không phải là người đàng hoàng, thái độ bách biến, sau lưng dấu đao nhỏ. Mà nữ tu, nhìn thì không mạnh, nhưng nét mặt tươi cười, giống như nắm chắc thắng lợi. Không biết vì sao Lạc Ly cảm thấy cô gái này bất phàm, có thể không chọc nàng thì không chọc. Lạc Ly giả bộ như không nghe thấy, tiếp tục cắt.

Nhìn thấy Lạc Ly không trả lời, U Hồng chân nhân không khỏi nhíu mày lại, cuối cùng hắn khẽ cắn môi, cũng không ra tay.

Gỗ khác linh hỏa, linh hỏa thì Lạc Ly còn có thể gian lận còn gỗ thì ai cũng có thể nhìn tới, chỉ có thể thành thật cắt, Lạc Ly cắt khối gỗ này thành ba phần thiên địa linh mộc.

Nữ tu cuối cùng xác định ba phần thiên địa linh mộc này, nàng nói:

“Được rồi, cắt rồi, bên trong quả nhiên không có bảo bối!

Như vậy, ngươi muốn không? Một trăm năm mươi vạn linh thạch, ta bán ngươi!”

Lạc Ly nhíu mày nói: “Quá mắc, một trăm vạn linh thạch thì sao? Đây chỉ là Huyền giai thượng phẩm linh vật mà thôi. Không đáng giá như thế!”

Nữ tu lắc đầu nói: “Ta cho rằng nó đáng giá.”

Lạc Ly nói: “Nhưng như thế cũng quá mắc, một trăm hai mươi vạn, đạo hữu thấy như thế nào?

Nữ tu tiếp tục lắc đầu, nói: “Ta cũng lui một bước, một trăm bốn mươi vạn, ngươi trả giá nữa thì ta bỏ đi ngay!”

Lạc Ly nói: “Được! Thống khoái!”

Thu xong, lấy ra một trăm bốn mươi thượng phẩm linh thạch.

U Hồng chân nhân nhìn Lạc Ly, cũng mỉm cười, nói: “Được, ta cũng một trăm bốn mươi vạn linh thạch!”

Dù sao đưa cho Lạc Ly thì cũng trở lại với mình.

Lạc Ly lấy linh thạch ra, đưa cho U Hồng chân nhân.

Ba phần Kiền Linh Tử Đàn Thụ đều bị Lạc Ly lấy tới tay.

Nữ tu mỉm cười nói: “Được, sau này chúng ta còn gặp nhau! Lạc Ly, ta nhớ kỹ ngươi!”

Lạc Ly cũng mỉm cười nói: “Tạm biệt đạo hữu!”

Ba người giải tán, Lạc Ly lại chậm rãi đi xuống núi.

Thế nhưng lần này hắn không đi xa, Kiền Linh Tử Đàn Thụ không có khả năng vô duyên vô cớ lại sinh ra linh hỏa, trong đó còn có nguyên nhân, phải quay trở lại ngọn núi nhỏ đó thêm lần nữa.

Đi vào núi, Lạc Ly lấy thu hoạch nửa ngày hôm nay ra kiểm kê.



Địa giai thiên địa linh vật: Vạn Cổ Vân Tiêu Nhất Vũ Mao, thiên địa linh quang Tử Kim Quang, Tử Ngọc Huyền Băng Hỏa. Huyền giai thiên địa linh vật: ba phần Kiền Linh Tử Đàn, ba phần Dưỡng Hồn Mộc. Hoàng giai thiên địa linh vật: Thanh Phong Chân Dương Thủy, Li Hổ Địa Linh Tủy, Lưu Kim Thánh Hỏa, Bích Lân Quỷ Hỏa, Vẫn Lạc Tinh Kim, năm phần Ba Tuần Gia Quang Hàn Tâm Hỏa.

Trong đó Kiền Linh Tử Đàn, Dưỡng Hồn Mộc, Vẫn Lạc Tinh Kim, Ba Tuần Gia Quang Hàn Tâm Hỏa có thể phân liệt, Lạc Ly vô cùng vui vẻ!

Một lát sau, hắn lại trở lại trên núi, hắn cảm thấy nơi này còn có bảo bối!

Đi lên núi, Lạc Ly lập tức sửng sốt, chỉ thấy cái hố ở nơi đó lớn thêm mấy lần, gần như đào hết một nửa ngọn núi nhỏ này. Xem ra ngoài trừ mình ra, nữ tu cùng U Hồng chân nhân cũng đã quay lại nơi này, tìm kiếm một lát, cuối cùng không tìm thấy thứ gì.

Lạc Ly chắc chắn bọn họ không tìm được gì cả, bởi vì theo ghi chép trên Biện Tài thuật, nguyên nhân có dị tượng như thế này là bởi vì Kiền Linh Tử Đàn thụ có một đặc tính, hư không hoa tiêu, nó có thể hấp thu thiên địa linh thủy ở xung quanh, tẩm bổ mình, đồng thời nó cũng sẽ đưa linh thủy trở lại chỗ cũ, đây là thủy sinh mộc.

Linh thủy mà Kiền Linh Tử Đàn thụ hấp thu chắc hẳn ẩn chứa vô tận linh khí, nó không tiêu hóa hết, lại không thể sinh trưởng, cho nên mộc sinh hỏa, sinh ra Ba Tuần Gia Quang Hàn Tâm Hỏa.

Chỉ đào loạn thôi thì sẽ không tìm ra được bảo bối! Đây cũng là lý do Lạc Ly trao đổi Kiền Linh Tử Đàn thụ.

Lạc Ly đi vào trong cái hang đó, lấy ra hết ba phần Kiền Linh Tử Đàn ra, đặt chung với nhau, từ từ truyền linh khí vào trong nó, lặng lẽ kích hoạt linh tính của Kiền Linh Tử Đàn thụ.

Nói không chừng linh thủy kia chính là thiên địa linh vật, xem ra lần này phát tài rồi!

Lạc Ly ngồi như thế một ngày một đêm, cuối cùng sau một ngày một đêm, trong đại địa mơ hồ truyền tới tiếng động nhẹ, giống như có thứ gì đó đang chảy tới đây, Lạc Ly lập tức mở to hai mắt, cẩn thận đề phòng.

Nháy mắt, một đoàn linh thủy xuất hiện tẩm bổ Kiền Linh Tử Đàn thụ, Lạc Ly lập tức thi pháp, xung quanh hóa sinh một nhà giam, muốn khóa trụ linh thủy này. Thế nhưng linh thủy giống như có linh trí, muốn bỏ chạy.

Lạc Ly lập tức thi pháp muốn bắt lấy nó, thế nhưng lại không ngăn cản được linh thủy, pháp thuật mình bày ra hoàn toàn không có hiệu quả.

Ngay lúc mấu chốt, Tiểu Hồng đột nhiên xuất hiện, há miệng phun ra một đạo hỏa diễm. Hỏa diễm vây khốn linh thủy trong chân không, linh thủy không thể bỏ chạy.

Thế nhưng linh thủy lập tức bốc hơi, đây là linh vật, thiên địa có linh. Không tự do, thà chết!

Lạc Ly kinh hãi, vội vàng thi pháp, linh thủy từ từ bị pháp thuật của Lạc Ly mê hoặc, không bốc hơi nữa, cuối cùng giữ lại được một ngụm nhỏ. Lạc Ly vội vàng lấy một bình ngọc ra đựng linh thủy.

Lạc Ly tim đập mạnh!

Linh thủy này không phải là linh thủy bình thường, mà là Thiên giai linh thủy.

Chỉ có Thiên giai linh vật mới như thế, không tự do thì thà chết! Thà làm ngọc nát chứ không làm ngói lành!

Có câu thiên địa có linh, Thiên giai linh vật là sinh linh, có trí tuệ, chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu!

Trong Biện Tài thuật, Thiên giai linh vật, căn bản không có cách phân liệt, chỉ cần phân liệt thì sẽ mất linh tính, ngã xuống Địa giai!

Thiên giai linh vật, ngay cả Nguyên Anh chân quân cũng rất khó lấy tới tay, đây là thứ Hóa Thần chân tôn cùng Phản Hư chân nhất yêu thích nhất, giá trị không thể tính!

Không ngờ ở đây lại có cơ duyên này, Lạc Ly vô cùng vui sướng!

May mà có Tiểu Hồng xuất hiện, lập công lớn, Lạc Ly nói với Tiểu Hồng:

“Làm tốt lắm, phải thưởng lớn! Lần này ngươi cùng Tiểu Thạch đều lập công lớn, sau khi trở về sẽ trọng thưởng cả hai!”

Tiểu Hồng diệu võ dương oai, giống như muốn biểu hiện công lao của mình!

Lạc Ly lấy được Thiên giai linh thủy, tuy chỉ còn lại một phần, thế nhưng Lạc Ly vẫn có lời rất nhiều.

Lấy ra bốn giọt linh thủy, Lạc Ly đưa tay, linh thủy bay mạnh vào trong mắt Lạc Ly, Thủy Mục Niên Hoa Quang Âm Nhãn, Lạc Ly dùng linh thủy rửa mắt!

Nhất thời, hai mắt Lạc Ly đột nhiên bắn ra hai luồng kim quang, Thiên giai linh thủy chậm rãi tan rã trong hai mắt Lạc Ly.

Sau cảm giác mát mẻ là từng cơn đau nhức truyền tới, Lạc Ly vội vàng vận chuyển Thủy Mục Niên Hoa Quang Âm Nhãn pháp quyết, qua khoảng một khắc chung, hai con mắt đang nhắm của Lạc Ly đột nhiên mở ra, trong con ngươi đen thui như bảo thạch chớp lóe từng luồng thủy sắc lưu quang di chuyển vòng quanh con ngươi. Đến lúc này Lạc Ly đã có tiểu thần thông bốn thị lực.

Lạc Ly cẩn thận cảm giác, Thủy Mục Niên Hoa Quang Âm Nhãn được Thiên giai linh thủy tẩy rửa, một hơi bùng nổ hai tiểu thần thông Nhãn thuật.

Lúc trước, qua tu luyện, cùng Tiểu Vô Tướng Chân Giải kích thích, Thủy Mục Niên Hoa Quang Âm Nhãn của Lạc Ly sinh ra Mục Cập Thần Chí, có tiểu thần thông Thác Quang Lũ Kim, còn có tiểu thần thông nhìn rõ vào ban đêm. Sau khi được Thiên giai linh thủy tẩy rửa, lại sinh ra hai tiểu thần thông thị giác, tương đương với Lạc Ly dùng mười tám loại linh thủy rửa mắt.

Cẩn thận cảm ngộ, hai tiểu thần thông này phân biệt là hun khói không cay, cát vàng không rơi. Còn có Mục Sở Thiên Thư!

Cái gọi là hun khói không cay, cát vàng không rơi là trên hai mắt Lạc Ly giống như có một loại linh tráo chân không, khói độc không hề ảnh hướng tới hai mắt của hắn, cát vàng căn bản không rơi lọt vào hai mắt của hắn, hai mắt của hắn được bảo vệ rất chắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Đạo Độc Hành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook