Đại Đạo Độc Hành

Chương 384: Cự kình bá đạo sát vạn quân

Vụ Ngoại Giang Sơn

24/07/2017

Người này lên đài, lập tức dùng pháp, sử dụng pháp thuật mạnh nhất của Tịnh Lâm tông, sau đó đùng một tiếng, đến cặn cũng chẳng còn, tử vong!

“Tiếp!” “Tiếp!” “Tiếp!”

Lạc Ly không ngừng hô lên.

Mỗi lần một người! Một lần thu nhập bốn trăm linh thạch!

Người xem trong đấu trường, người xem ngoài đấu trường, toàn bộ kinh ngốc. Chiến đấu của ba người còn lại, chỉ có Bạch Du Du thắng một trận, thế nhưng chỗ Lạc Ly đã xong bảy trận, đều là một kích, không còn manh giáp!

Người thứ tám lên đài, người này thân cao một trượng, toàn thân trọng giáp, sau khi lên đài thì rống lớn, dựng lên một mặt cự thuẫn, vô số hào quang lóe lên trên người của hắn, xuất hiện mơ hồ không gián đoạn xung quanh người hắn, thoắt ẩn thoắt hiện!

“Là Không Kiếp tông Lưu Chân sư huynh!”

“Không Kiếp tông ra tay rồi, thật sự nhìn không nổi nữa, Lưu Chân sư huynh đã Trúc Cơ đại viên mãn, tuyệt đối có vấn đề!”

“Phải, phải, tuyệt đối... lại chết rồi? Không phải chứ!”

Mọi người khiếp sợ, đây là công pháp gì mà bá đạo đến thế, lợi hại đến thế!

“Đây là công pháp gì mà lợi hại đến như vậy?”

“Phải, rốt cuộc là pháp thuật gì, quá ác rồi!”

Có người sáng suốt, nhìn ra môn đạo, trả lời:

“Cái này hình như là Lưu Ly Hải khiếu vô lượng sát!”

“Ta từng nghe nhắc qua pháp này, nghe nói pháp này vừa ra thì giống như sóng thần, vô lượng bất tuyệt, diệt sát vạn vật! Quả nhiên là thế!”

“Mẹ kiếp, ta không tin, ta tới thử xem!”

Cho dù Lạc Ly đã đánh chết hơn mười người, thế nhưng vẫn có người không phục, tiếp tục khiêu chiến, nghênh chiến Lạc Ly.

Thế nhưng dù nhiều người khiêu chiến hơn thì với Lạc Ly mà nói cũng chỉ là một chưởng mà thôi!

Một cái Lưu Ly Hải Hải khiếu vô lượng sát hóa sinh sóng thần, trùng kích qua, một mảng quang hải, sau đó không còn sót lại thứ gì, cho dù là Tịnh Lâm pháp hay Thương Minh khí, hay Hồng Trần thập tam đạo, toàn bộ đều chết!

Lúc này ngũ pháp thánh địa của Lạc Ly thể hiện ưu thế, mỗi lần Hải khiếu vô lượng sát bùng nổ đều rút sạch toàn bộ chân khí, sau đó ngũ pháp thánh địa sẽ nhanh chóng bổ sung. Tuy lĩnh ngộ được cách mượn thế, nhưng mỗi lần đánh chết một cường địch thì ít nhất cần ngũ pháp thánh địa bổ sung ba bốn lần, sau hơn mười kẻ địch, Lưu Ly Hải ít nhất cần thánh địa bổ sung mấy chục, thậm chí mấy trăm lần chân khí. Ngũ pháp thánh địa của tu sĩ Hỗn Nguyên tông bình thường căn bản không thể làm được, chỉ có siêu phẩm thánh địa như Lạc Ly mới có khả năng này.

Lại đánh chết một tuấn kiệt Lương Châu, Lạc Ly thở dài, phát hiện lúc này có thể đánh liên tục tám chưởng, dung nhập vào trong Hải khiếu vô lượng sát, uy lực của Hải khiếu vô lượng sát lập tức tăng lên một phần năm, quả nhiên chiến đấu là cách tu luyện tốt nhất.

Chiến đấu, tiếp tục chiến đấu, tới đây, đến một tên giết một tên! Đến hai tên giết một đôi.

Lại một tu sĩ Lương Châu lên đài, sau đó ngã xuống, nát vụn, tử vong, thất bại!

Tu sĩ dưới đài nhìn ngây dại, vốn còn tức giận, lớn tiếng quát to, hiện tại không hề có tiếng động. Hoàn toàn bị giết bể gan, lặng ngắt như tờ.

“Không phải chứ, Ngạo Trần tông Liễu Cương đại sư huynh cũng bại, tiểu tử này cũng quá lợi hại rồi!”

“Phải, phải. Quá mạnh rồi, chỉ một chiêu, vô cùng đơn giản, nhưng lại không cách nào phá giải, như thế phải làm sao bây giờ!”

“Quá mạnh rồi, quá mạnh rồi, đây chỉ mới là tu sĩ bình thường nhất ở Hỗn Nguyên tông thôi mà đã mạnh như thế rồi, Hỗn Nguyên tông thật là lợi hại!”

“Phải, phải, không hổ là tổng môn của chúng ta. Thật sự mạnh mẽ!”

“Người tới rồi, người tới rồi, Minh Khí tông Hỏa Thụ sư huynh tới rồi!”

“Thật tốt quá. Hỏa Thụ sư huynh được gọi là Minh Khí tông Trúc Cơ kì đệ nhất cao thủ, nghe nói minh khí hắn có không thua kém gì Kim Đan chân nhân cả.”

“Hỏa Thụ sư huynh, Hỏa Thụ sư huynh, cố lên, cố lên!”



“Hỏa Thụ sư huynh, Hỏa Thụ sư huynh, hãy làm Lương Châu chúng ta vẻ vang!”

“Chống đỡ, chống đỡ, chống đỡ một chiêu của người này!”

“Đúng vậy, chống đỡ, chống đỡ, nhất định phải chống đỡ được một chiêu đó!”

Từ từ tu sĩ dưới đài chuyển từ đánh bại Lạc Ly sang chống đỡ một chiêu, giống như đánh bại Lạc Ly đã là chuyện không thể nào.

Hỏa Thụ chậm rãi đi lên sân võ đấu, giao nộp năm trăm linh thạch, chiến trường hư nghĩ khởi động, Hỏa Thụ lên lôi đài, bùng nổ khí tức mạnh nhất của mình, rống lớn:

“Xem tuyệt chiêu mạnh nhất của ta, Đồ Thần Vô Hối!”

Lúc này Lạc Ly vô cùng vui sướng, đánh bại thêm một trăm đối thủ, Hải khiếu vô lượng sát lại biến hóa, đạt tới chín chưởng hợp nhất!

Nhìn Hỏa Thụ lên đài rống to quát lớn, Lạc Ly thở dài một hơi nói: “Gia hỏa may mắn, nếm thử tuyệt chiêu ta vừa luyện thành đi thôi!”

Xuất chưởng, chín chưởng hợp nhất, một chưởng đánh ra, quang hải của Lưu Ly Hải bao trùm một mảnh, đùng!

Cái gì mà Đồ Thần Vô Hối, cái gì mà Minh Khí đệ nhất, biến mất không thấy!

Lạc Ly thu tay lại nói: “Nói cái gì nhỉ? Quên đi, không nghe rõ, lần sau chú ý, tiếp!”

Hỏa Thụ chết trận, toàn bộ mọi người dưới đài đều dại ra, ngươi xem ta, ta xem ngươi, trong đó có người nói:

“Quá lợi hại rồi, một trăm bốn mươi ba cao thủ Trúc Cơ đều bị hắn đánh bại, đều là một chiêu như thế!”

“Quá mạnh mẽ, quá mạnh mẽ, không phải đối thủ, không phải đối thủ!”

“Phong Tử Hư bên kia hình như rất yếu, mới đánh bại năm người, ta đi qua đó nhìn thử!”

Mặt khác có người nói: “Lục Chu nọ nhìn cũng không mạnh, bằng hữu ta ở đó, ta đi qua đó nhìn thử!”

Tu sĩ chú ý Lạc Ly từ từ giảm bớt, Lạc Ly quá mạnh mẽ, căn bản không có cơ hội, bọn họ đều dời chú ý lên những người khác.

Ba người khác vẫn đang chiến đấu, Bạch Du Du đã thắng ba mươi bảy trận, chỉ thấy trong sân thi đấu của nàng có khoảng mấy ngàn con mãnh thú, hổ lang hùng báo, long ưng hạc cưu, đủ loại mãnh thú nhiều không đếm hết chiến đấu cùng với nàng. Đây không phải là chiến đấu cá nhân mà khiêu chiến mấy ngàn loại mãnh thú, trong đó có không ít mãnh thú đã đạt tới Trúc Cơ kì.

Tu sĩ chiến đấu ở đây chỉ có một lối ra đó là xông qua chiến trận mãnh thú, vọt tới gần Bạch Du Du, thông thường người khống chế linh thú thì sức chiến đấu của bản thân không cao, cho nên đây là cơ hội, vì thế vẫn có không ít người khiêu chiến Bạch Du Du.

Bên phía Lục Chu thì đã thắng hai mươi tám trận, hắn càng vô lại hơn, có gần ba mươi sáu người tạo thành một quân trận, đến một tên chém một tên, chém đến người khiêu chiến nổi trận lôi đình, thế nhưng đây là đặc tính của Chúng Sinh Lâm, mọi người đều biết nhưng không có cách nào khác.

Thế nhưng rất nhiều người không chịu từ bỏ vì Lục Chu cũng có nhược điểm, chân thân của Lục Chu không cường đại, chỉ cần tìm được hắn, đánh bại hắn thì có thể khiêu chiến thắng.

Duy chỉ có Phong Tử Hư mới đánh thắng năm trận, hơn nữa còn lâm vào khổ chiến. Lưu Chân bị Lạc Ly đánh bại hiện đang khiêu chiến hắn, bọn họ đã chiến đấu một khắc chung mà vẫn chưa phân thắng bại.

Lạc Ly từ từ phát hiện không đúng, danh sách khiêu chiến ngày càng ngắn, đến sau cùng, phải chờ thật lâu thì mới có một người khiêu chiến. Lạc Ly lập tức lĩnh ngộ, mình làm quá phận, một kích tuyệt mệnh, khiến cho người khác không dám khiêu chiến, đây đều là linh thạch, một lần bốn trăm, đây là tổn thất của mình.

Lạc Ly đảo tròn mắt, nhất thời hét lớn một tiếng, làm ra dáng vẻ đổ mồ hôi, lúc này lại một người khiêu chiến xuất hiện, Lạc Ly không sử dụng Hải khiếu vô lượng sát nữa mà cho đối phương cơ hội, giao thủ chừng hơn mười hiệp mới đánh bại được đối thủ.

Thấy cảnh này, dưới đài lập tức có người phát hiện, lập tức hô lên:

“Mau tới, mau tới, Lạc Ly chân khí không đủ, không thể sử dụng Hải khiếu vô lượng sát!”

“Phải, phải, hắn chỉ mới Trúc Cơ nhị trọng thì sao có nhiều chân khí được chứ, xem ra là nhà cỏ không chịu nổi gió, đuối sức rồi!”

“Không phải chứ, không được, lần trước ta còn chưa đứng vững đã đánh nổ ta, lần này phải đến thử lại!”

“Ta đi gọi người, Hỏa Thụ sư huynh, Hỏa Thụ sư huynh, Lạc Ly đuối sức rồi, mau tới, thời điểm báo thù tới rồi!”

Lập tức, bên phía Lạc Ly lại sôi trào hẳn lên, tin tức Lạc Ly chân khí không đủ lập tức truyền khắp bốn phía, những tu sĩ bị Lạc Ly đánh bại, bị Lạc Ly dọa sợ, lập tức lại tụ tập về nơi này, đều lên đài, tìm kiếm cơ hội nở mặt nở mày, báo thù rửa hận.

Nhìn danh sách khiêu chiến lại nhiều hẳn lên, Lạc Ly cười tóe miệng, cao hứng không thôi, một người là bốn trăm linh thạch, đều là dê béo, không thể buông tha.

Hiện tại Lạc Ly không sử dụng Hải khiếu vô lượng sát nữa mà đổi thành Cự kình bá đạo sát! Lạc Ly bắt đầu tu luyện pháp này khi lấy được huyết mạch của cá voi con trên Nam Hải.



Nói chính xác thì pháp này không phải pháp thuật mà là quyền thuật, là ba vạn năm trước do một võ giả ở địa vực Bắc Hải sáng chế. Người này tên là Áo Gia, không có linh căn, không thể tu tiên nhưng lại có đại thù diệt môn với người tu tiên.

Người này khổ tu quyền pháp ở Bắc Hải, coi cá voi làm bạn, coi cát là thức ăn, cuối cùng luyện thành tuyệt thế quyền pháp, báo thù rửa hận, một mình phá diệt một gia tộc tu tiên, trong đó còn đánh chết một Kim Đan chân nhân.

Hành động của hắn đã chọc giận lợi ích của người tu tiên, bất kể đúng sai, một tên phàm nhân nho nhỏ mà lại dám cuồng ngạo như thế, dám diệt sát tu sĩ, lập tức khiến vô số tu sĩ bao vây tiêu trừ Áo Gia.

Thế nhưng Áo Gia cực kỳ cường đại, dựa vào Cự Kình Bá Đạo Quyền, đánh chết mấy trăm tu sĩ, đánh chết hơn mười Kim Đan chân nhân, cho tới khi một Nguyên Anh chân nhân ra tay, trước thực lực tuyệt đối, Áo Gia thua bại!

Đúng lúc một Nguyên Anh chân nhân Hỗn Nguyên tông tới đây du lịch, thưởng thức quyền pháp của Áo Gia, cứu giúp hắn, đưa hắn trở về Hỗn Nguyên tông, ở Hỗn Nguyên tông sống phần đời bình an còn lại, Lưu Ly Hải của Hỗn Nguyên tông cũng nhiều thêm một sát.

Cự kình bá đạo sát này, mới đầu Lạc Ly còn tưởng rằng là mượn huyết mạch của cự kình để nhận được sức mạnh vô thượng, tăng mạnh bắp thịt, chỉ là một bộ quyền pháp bình thường. Thế nhưng khi sử dụng Tiểu Vô Tướng Chân Giải bắt đầu tu luyện, Lạc Ly mới từ từ phát hiện không phải như vậy.

Chân ý của Cự kình bá đạo sát là khí phách, nói chính xác là một loại quyền ý, một loại tín niệm, một loại sức mạnh tinh thần. Cùng loại với kiếm ý. Bằng vào quyền ý khí phách này, Áo Gia mới có thể đánh chết mấy trăm tu sĩ. Dưới quyền ý, pháp trận phá sạch, pháp khí nát sạch, hiệu quả diệu kỳ giống như kiếm ý.

Hỗn Nguyên tông dùng bí pháp rút quyền ý này ra ngoài, lợi dụng Cự Kình huyết mạch, dẫn phát ý này, chỉ cần trong lòng có khí phách thì có thể phát ra Cự kình bá đạo sát, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!

Lạc Ly có được Cự Kình huyết mạch trên Nam Hải, dọc đường khổ tu cũng chỉ mới đạt tới cảnh giới tầng thứ tư, lĩnh ngộ chân ý, có thể phát ra bá ý quyền niệm, đúng lúc mượn lôi đài tu luyện pháp này, một bên chiến đấu, một bên kiếm tiền.

Cho nên Lạc Ly thay đổi pháp thuật, dùng Cự kình bá đạo sát nghênh đón những người khiêu chiến nên không còn như lúc trước nữa mà lâm vào khổ chiến.

Tu sĩ đang chiến đấu cùng Lạc Ly xem như báo được thù, Lạc Ly không còn dùng một kích lật trời nữa, hơn nữa gần như không có khả năng công kích tầm xa, chỉ vung nắm tay, dựa vào thể thuật để công kích mình.

Có thù báo thù, có oán báo oán, tu sĩ khiêu chiến này gồng sức, phát ra tất cả pháp thuật mà mình biết, thúc dục pháp khí, đánh đập Lạc Ly điên cuồng.

Mà Lạc Ly thì chỉ vung nắm tay, đánh tan pháp thuật, ngăn chặn pháp khí, thế nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ bị pháp thuật đánh trúng. Mỗi lần Lạc Ly bị đánh trúng, bất kể là tu sĩ trên đài hay tu sĩ dưới đài đều cùng nhau hoan hô!

Tuy không lâu sau đó tu sĩ khiêu chiến đã bị Lạc Ly vọt tới gần, một quyền đánh vỡ hộ thuẫn, bị giết trên đài, thế nhưng bất kể tu sĩ khiêu chiến hay người xem dưới đài đều thấy đã mắt. Hải khiếu vô lượng sát quá khiến người khác nghẹn khuất, hiện tại cuối cùng có thể báo được thù! Nở mày nở mặt!

Thế nhưng không ai chú ý rằng quyền pháp của Lạc Ly ngày càng thuận tay, thân pháp ngày càng nhẹ nhàng, khí phách ngày càng mạnh hơn!

Chiến đấu luôn luôn là chất xúc tác mạnh mẽ nhất, Cự kình bá đạo sát đột phá tầng thứ tư tinh chi cảnh giới, dần dần tiến vào thế chi cảnh giới.

“Lưu Chân, sao ngươi lại tới nữa, đừng giành với ta, đây là của ta!”

“Hỏa Thụ sư huynh, ta mới bị Phong Tử Hư đánh bại, nhưng chúng ta đại chiến nửa canh giờ, ta thua tâm phục khẩu phục, thế nhưng bị đánh bại bởi Lạc Ly, rất không cam lòng! Ta muốn khiêu chiến hắn tiếp!”

“Phải, ta cũng vậy, Hỏa Thụ ta chính là Minh Khí kiêu tử, là đại sư huynh! Sao có thể thua không rõ ràng như thế, ta cũng muốn đánh lại, không phải năm trăm linh thạch thôi sao, ta có!”

“Đúng vậy, đến nữa, xem ra Lạc Ly không còn bao nhiêu chân khí nữa, đã không còn sử dụng được Hải khiếu vô lượng sát nữa rồi, chỉ có thể chiến đấu bằng quyền pháp, ta phải đánh bại hắn. Giành lấy danh tiếng người đầu tiên đánh bại tu sĩ Hỗn Nguyên tông!”

“Phải, người đầu tiên đánh bại Hỗn Nguyên Lạc Ly, danh tiếng này đủ để hoành hành Lương Châu, được hậu nhân truyền lại trăm năm!”

“Ta tới trước, ta tới trước!”

“Cút xéo, ta tới trước, ta tới trước!”

Chỗ của Lạc Ly lại nóng lên, lại xuất hiện cục diện vô số người xếp hàng đến đây khiêu chiến.

Đối mặt với vô số tu sĩ khiêu chiến mình, Lạc Ly bắt đầu lần lượt sử dụng Cự kình bá đạo sát!

Cự kình bạo phá quyền, Cự kình trọng hạch cước, Cự kình truy phong phá, Cự kình quy nguyên thuẫn!

Ta đánh, ta chắn, ta giết, ta phá!

Lạc Ly từ từ lĩnh ngộ Thế chi cảnh giới của Cự kình bá đạo sát, giống như lôi đài là hải dương mà mình là cá voi ngao du trong đó, một bước tùy ý, một kích tùy ý đều có thể mượn thế trời đất, ẩn chứa vô tận sức mạnh, phá diệt vạn vật.

Phi kiếm chém tới, một Cự kình bạo phá quyền đánh nổ! Pháp thuật đánh tới, một Cự kình trọng hạch cước đá banh! Pháp khí đánh tới, một Cự kình quy nguyên thuẫn cường chống! Vọt tới bên cạnh kẻ địch, đối phương bỏ chạy, Cự kình truy phong phá. Đuổi theo! Một quyền đánh nổ tung!

Cảm giác sảng khoái này, từng đấm tới thịt, thật sự đã nghiền!

Không chỉ hắn đã nghiền, người khiêu chiến cũng đã nghiền, trước kia còn chưa ra tay đã chết, hiện tại có thể dốc sức ra tay, đánh tên trứng thối này, tuy bị đánh bại nhưng cũng nhả được ấm ức!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Đạo Độc Hành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook