Đại Đạo Độc Hành

Chương 215: Đời đời kiếp kiếp, không oán không hối

Vụ Ngoại Giang Sơn

06/07/2017

Nhìn thấy con giao lòng này, đám Vương Ngũ không khỏi hô: “Ta kháo!”

Con giao long đó phát ra một tiếng long ngâm, quay đầu tiếp tục đánh về phía Lạc Ly.

Giao long há to miệng, thân thể thiêu vang lốp bốp, nhưng vẫn hung ác nhào lại đây.

Nhìn thấy con giao long đó, Vương Ngũ lại biến thân, hóa thành một cự nhân màu lam thật lớn phóng về phía giao long, trên người A Tửu lập tức dâng lên hỏa diễm cùng kiếm ý, cùng vọt qua đó với Vương Ngũ.

Hai người lướt qua Lạc Ly, đại chiến giao long, nhất thời trên mặt hồ tiếng rồng ngâm, tiếng rống to, tiếng kiếm khí vang vọng thiên địa.

Con giao long đó vô cùng hung mãnh, cho dù trên người bùng cháy hỏa diễm thiêu đốt vang rùm rụp nhưng vẫn vô cùng hiếu chiến, nó hận chết Lạc Ly, hận không thể nuốt Lạc Ly vào bụng.

Lạc Ly ra sức chạy trốn, nhờ Vương Ngũ hóa thành Thủy Cự Nhân cùng kiếm ý của A Tửu tấn công điên cuồng nên Lạc Ly mới có thể tránh khỏi con giao long này.

Chiến đấu một hồi, A Tưu hô: “Ngũ ca, chống đỡ không nổi nữa, ra tuyệt chiêu thôi. Chống không nổi nữa rồi.”

Vương Ngũ nói: “Được. Ai bỏ trần thân thạch mạn điên, phù đồ đột ngột phất tiêu triền. Phù Đồ Bảo Tháp tầng thứ ba Kim Hi Khóa Tuyệt Dương.”

Theo tiếng rống to của hắn, biến thân của Vương Ngũ biến mất, không còn là hình thái cự nhân nữa mà khôi phục lại hình dáng ban đầu. Trên người hắn dâng lên ngàn vạn hào quang, hào quang này giống như ánh mặt trời vàng óng, chiếu rọi thiên địa, toàn bộ thân thể Vương Ngũ hóa thành một kim nhân, giống như dùng Tinh Cương luyện chế.

Hắn rống to một tiếng, nhảy lên, bổ ngay tới cổ giao long, ôm chặt cổ giao long, bất kể giao long giãy dụa như thế nào cũng không buông tay.

Hắn phát lực, giao long ra sức ngâm vang, cuối cùng hét một tiếng dài rồi ầm ầm ngã xuống, bị Vương Ngũ vặt chết.

Giao long chết rồi, hỏa diễm trên người giao long cũng biến mất li kì, Vương Ngũ cùng A Tửu mỗi người khiêng một bên, khiêng con giao long này lên gần bờ.

Sau khi lên bờ, hai người ngồi dưới đất, há mồm thở dốc, ai nấy đều mệt mỏi không còn sức lực, gần như không đứng dậy nổi, đám Lạc Ly đi tới trước người bọn họ, nhìn Lạc Ly, A Tửu nói:

“Lạc Ly, Lạc Ly, ta phục ngươi thật rồi.

Người khác thí luyện đều an toàn vô sự, đến lượt ngươi, thế mà ở trong thiên trì, dẫn ra giao long trong biển này! Đúng là thiên hạ không thiếu chuyện lạ.”

Vương Ngũ nhìn qua thiên trì tan nát, nói: “Xong đời, sau phi long phong bạo, thiên trì này coi như phế bỏ, Lạc Ly, ngươi thật sự là…”

Lạc Ly nhìn thiên trì, chột dạ nói: “Cái này, cái này, ta cũng không muốn!”

Vương Ngũ với A Tửu nhìn nhau, không khỏi cười ha ha, nói: “Mặc kệ đi, nơi này không thể thí luyện nữa thì cũng là chuyện các trưởng bối giải quyết, Lạc Ly, chúng ta phát tài rồi.”

A Tửu nói: “Đúng, đúng, phát tài rồi. Đây chính là giao long. Tuy bị Nam Minh Li Hỏa dẫn phát tâm hỏa, lân giáp long bì đều bị tổn hại nhưng tuyệt đối phát tài rồi.

Lạc Ly, con giao long này ba người chúng ta chia đều, ngươi thấy thế nào?”

Lạc Ly lập tức gật đầu nói: “Không thành vấn đề, không chia cho ta cũng được.”

Vương Ngũ nói: “Như thế sao được, nếu không có Ly Hỏa Nam Minh Thần Quang Lôi của ngươi thì bọn ta cũng không dễ dàng đánh chết con giao long này như thế.

Cho nên ba người chúng ta phải chia đều, A Tửu, ngươi định giá đi!”

A Tửu nhìn con giao long này, nói: “Bắc Xuyên, Đại Phong, đám người tu luyện Chúng Sinh Lâm Thần Long Đạo nhìn thấy con giao long này nhất định sẽ mừng phát điên, ít nhất có thể bán được sáu mươi vạn linh thạch, chúng ta mỗi người hai mươi vạn. Phát tài rồi!”

Vương Ngũ nói: “Vậy tốt rồi, vậy tốt rồi, ngươi thu con giao long này lại đi, đến khi đó giao cho ngươi xử lí, ta cùng Lạc Ly chờ ngươi chia tiền. Không cho ngươi nuốt riêng đấy.”

A Tửu cười ha ha nói: “Ta làm việc, ngươi yên tâm.”

Vương Ngũ nhìn Lạc Ly nói: “A Tửu sư huynh của ngươi vẫn có chút uy tín. Nếu ngươi lo lắng thì chúng ta sẽ cắt giao long, chia ngươi một phần ba, thế nhưng giao long bị cắt rồi thì giá trị sẽ lập tức giảm xuống…”

Lạc Ly nói: “Yên tâm, yên tâm, có gì phải lo chứ.”

Sau đó hắn chột dạ hỏi: “Phải rồi, sư huynh, thí luyện đó, ta có thông qua không.”

Vương Ngũ cười nói: “Thiên trì này vốn không có đáy mà thông tới Nam Hải. Nơi này căn bản không có đá đáy hồ gì cả, cửa thí luyện này là muốn nói cho nhiều đệ tử Hỗn Nguyên tông biết, có khi từ bỏ cũng là can đảm, là một lựa chọn.

Tuy ngươi quậy thí luyện này loạn như thế, thế nhưng cuối cùng ngươi cũng trốn trở lại, thí luyện thông qua!”



Lạc Ly thở một hơi dài, thí luyện thông qua rồi, tốt quá rồi.

Căn bản không có người tìm được đá đáy hồ, tự nhiên không có người đứng nhất.

Vương Ngũ nói: “Được rồi, được rồi, chúng ta đi thôi!”

Xuất phát từ nơi này đi tiếp ba trăm dặm chính là Nam Hải, sau đó chúng ta đi qua vạn dặm Nam Hải là có thể tới Hỗn Nguyên tông.

Từ nơi này đến Hỗn Nguyên tông sẽ không còn thí luyện nào nữa, đến Hỗn Nguyên tông thì chúng ta đã tới nhà rồi, chúng ta về sơn môn, các ngươi đi ngoại môn, chúng ta có duyên sẽ gặp lại.”

Tất cả mọi người thở dài một tiếng, dọc đường đi này, khoảng chừng mấy tháng, không ngừng xảy ra đủ chuyện, cuối cùng cũng tới Hỗn Nguyên tông, mọi người vô cùng chờ đợi.

Ngay khi mọi người vừa muốn rời khỏi thì một lão giả đáp xuống từ trên trời.

Tốc độ phi hành của lão giả đó cực nhanh, nháy mắt đã đi tới trước người của mọi người, sau đó hắn nhìn thiên trì, không khỏi khóc lên:

“Ai, là ai, là ai hủy gia viên của ta! Hu hu hu, là ai!”

Sau đó lão giả chỉ đám người Vương Ngũ, hô: “Là các ngươi hủy gia viên của ta, thường cho ta, thường cho ta!”

Mọi người sửng sốt, chuyện gì đây?

Lão giả này đúng là lão giả ngày trước ở Phi Long Hải cảm nhận được kiếm ý của Lạc Ly. Dọc đường đi này hắn đối kháng với Tân Nguyên tổ sư âm thầm đi theo bảo vệ đám người Lạc Ly, lúc này sắp tới địa vực của Hỗn Nguyên tông mới đạt được hiệp nghị với Tân Nguyên tổ sư, xuất hiện ở đây!

Vương Ngũ bước về phía trước một bước, ôm quyền nói: “Nhất khí sinh vạn pháp, hỗn nguyên phá càn khôn! Ra mắt tiền bối.”

Lão giả đó nói: “Đệ tử Hỗn Nguyên tông? Thế nhưng các ngươi cũng phải phân rõ phải trái chứ, các ngươi phá hủy gia viên của ta, phải thường cho ta.”

Vương Ngũ nói: “Không biết tiền bối muốn chúng ta thường như thế nào?”

Lão giả đó mỉm cười nhìn thiên trì bị thần lôi của Lạc Ly nổ nát, nói: “Thường như thế này.”

Nói xong, hắn đưa tay thi pháp, theo ngón tay hắn nhúc nhích, thiên trì giống như đất sét bị nhào nặn, tùy ý hắn bài bố, nháy mắt, mặt hồ thiên trì bình tĩnh, vách tường bị tạc nổ cũng tự động khôi phục, giống như thời gian nghịch chuyển, thiên trì tàn phá dưới ngón tay hắn được tố hình lại, biến trở lại hình dáng ban đầu, giống như trước giờ chưa từng bị tàn phá.

Mọi người hoàn toàn trợn mắt, đây là pháp thuật gì, đây là lực lượng gì, chưa từng nghe thấy.Vương Ngũ nhìn lão giả này, không kiềm chế được thốt: “Thay trời đổi đất, điên đảo càn khôn, ngươi, ngươi, ngươi là Hóa Thần Chân Tôn, đại tu sĩ cảnh giới Hóa Thần!”

Lão giả đó khẽ gật đầu, nhìn mọi người cười, nói: “La phù nguyệt bạch hải vô trần, ngọc thụ quỳnh lâm xử xử xuân! Ta chính là Trần Đạo Chân Tôn của La Phù kiếm phái!

Lạc Ly, ta thấy ngươi có duyên với ta nên đặc biệt tới đây độ ngươi, chỉ cần ngươi nguyện ý đi cùng với ta thì ta sẽ thu ngươi làm đệ tử quan môn, truyền thụ ngươi La Phù mười ba kiếm. Cái khác không dám nói, nhưng ta có thể bảo đảm ngươi nhất định thành Nguyên Anh, tương lai kiếm thí có thành tựu, thiên hạ vô địch, ngươi có bằng lòng nhập vào môn tường của ta không.”

La phù nguyệt bạch hải vô trần, ngọc thụ quỳnh lâm xử xử xuân. Đây chính là thi hào của La Phù kiếm phái.

Mọi người ngây ngốc, thì ra lão giả này là Trần Đạo Chân Tôn của La Phù kiếm phái, đường đường Hóa Thần Chân Tôn lại nhìn trúng Lạc Ly, đặc biệt tới đây thu Lạc Ly làm đồ đệ.

La Phù kiếm phái, một trong mười sáu thượng môn kiếm phái trong thiên hạ, môn phái này chuyên tu kiếm khí, được xưng là kiếm thành giả, một kiếm khí động, vạn vật câu diệt!

Vương Ngũ mở miệng muốn nói chuyện, đột nhiên bên tai hắn vang lên một âm thanh: “Tiểu Ngũ, không cần nhiều lời, hứa hẹn của Trần Đạo hết sức ưu việt, rất có lợi cho Hỗn Nguyên tông chúng ta, cho nên ta cho hắn cơ hội này, tất cả phải xem lựa chọn của chính Lạc Ly.

Lạc Ly trong hàng đệ tử này là người tiềm chất kém cỏi nhất, đi thì đi, không cần để ý, nếu Lạc Ly lựa chọn La Phù thì để hắn rời khỏi.”

Vương Ngũ chần chờ đáp: “Thế nhưng, thế nhưng…”

Thanh âm đó nói: “Ý ta đã tuyệt, chính là như thế. Lĩnh pháp chỉ đi.”

Âm thanh đó chính là tiếng của Tân Nguyên tổ sư, không biết vì sao từ Lạc Ly khiến hắn nhớ tới Thất Trúc ngàn năm trước, trời sinh thấy phản cảm, Vương Ngũ chỉ có thể đáp: “Dạ, đệ tử lĩnh mệnh.”

Lạc Ly hoàn toàn kinh ngốc, Trần Đạo Chân Tôn đi tới trước người Lạc Ly, chạm tay, đùi, thắt lưng của Lạc Ly, nói: “Căn cốt kì tú, ngộ tính kì giai, ngươi, hoàn toàn chính là tài liệu trời sinh luyện kiếm!

Ngươi đi Hỗn Nguyên tông, Hỗn Nguyên tông đều là một đám pháo đài, viễn trình vô địch, nhưng cận thân thì bọn họ chỉ biết trợn mắt, vẫn nên đi theo ta thôi, La Phù kiếm phái của ta chính là một trong các thượng môn trong thiên hạ, trong môn phái có mười ba kiếm đạo, đạo nào đạo nấy đều thông thiên, có thể khiến ngươi dễ dàng phi thăng Tiên Giới.

Tiểu tử, ta rất thích ngươi, chỉ cần ngươi làm đồ đệ của ta, ngươi muốn cái gì thì có cái nấy, ngươi xem xem đây là gì?”

Nói xong, Trần Đạo Chân Tôn duỗi tay, một đạo hào quang xuất hiện, treo trong thiên địa, đây chính là thiên kiếm, kiếm này vừa ra, thiên địa vô sắc.



Trần Đạo Chân Tôn nói tiếp: “Nhìn thấy không, cửu giai thần kiếm Tây Chiếu Thái Bạch Hiểu Nhật Hồng, một trong năm đại thần kiếm của La Phù, chỉ cần ngươi làm đồ đệ của ta, tương lai sẽ để ngươi kế thừa nó!

Còn linh đan diệu dược, thiên địa linh vật, pháp bảo bí tịch, ngươi muốn cái gì thì có cái đó, chỉ cần ta có, ta cho ngươi hết!

Ngươi hỏi lại xem, Hỗn Tuyên tông bọn họ có thể cho ngươi được cái gì? Tiểu tử kia, ngươi hãy thay mặt lão già Tân Nguyên kia, trả lời ta. Hỗn Nguyên tông các ngươi, có thể cho Lạc Ly cái gì?”

Hắn chỉ vào Vương Ngũ, Vương Ngũ không khỏi cười thảm, nói: “Lạc Ly, ngươi đến Hỗn Nguyên tông ta thì chỉ ta một đệ tử bình thường, mọi việc đều phải dựa theo quy cũ, cần phải qua tam quan, phá cửu môn, sẽ không cho ngươi được ưu đãi gì cả.

Đây không chỉ là ngươi, chỉ cần là đệ tử Hỗn Nguyên tông đều là như thế, đối xử bình đẳng.”

Trần Đạo Chân Tôn nói: “Ngươi xem xem, ngươi ở Hỗn Nguyên tông chỉ là một đệ tử bình thường, ngươi tới La Phù kiếm phái chính đệ tử tinh anh, sẽ được bồi dưỡng vô tận, sẽ khiến ngươi bay cao trận trời, được vô số ưu việt.

Tiểu tử, phàm là người có đầu óc, đều sẽ biết chọn cái gì, ngươi suy nghĩ kỹ chút đi!”

Lạc Ly không khỏi thở dài một hơi, lựa chọn bày ra trước mắt mình, làm sao bây giờ, lựa chọn như thế nào đây?

Lạc Ly không biết mình phải làm sao. Nhưng hắn biết mình phải nhanh chóng lựa chọn.

Đi La Phù, Chân Tôn thu làm đệ tử, toàn lực bồi dưỡng, đi Hỗn Nguyên, mình chỉ là một đệ tử bình thường, thằng ngu cũng biết chọn cái nào.

Lạc Ly mở miệng muốn nói: “Ta đi La Phù!”

Thế nhưng, một bóng người bất ngờ xuất hiện trong đầu Lạc Ly, nàng giống như đang tức giận nhìn Lạc Ly, cũng giống như đang thất vọng, ngươi này đúng là Nhược Đồng sư tỷ!

“Nếu như, nếu như ta đi rồi, Nhược Đồng sư tỷ mà biết thì sẽ thất vọng, nàng sẽ thương tâm!”

“Khi ta khó khăn nhất, là nàng chọn ta, là nàng giúp ta. Chẳng lẽ ta lại để nàng thương tâm, thất vọng?”

“Chẳng lẽ, ta không đi La Phù kiếm phái, ta ở Hỗn Nguyên tông thì đại đạo khó thành?”

“Mục đích tu tiên của ta là vì sống sót, ta muốn tự so tự tại, vui vẻ sống tiếp!

Đi La Phù, cả đời ta sẽ cảm thấy có lỗi với Nhược Đồng sư tỷ, như thế ta đâu còn vui vẻ nữa.”

“Tuy ta còn chưa chính thức gia nhập Hỗn Nguyên tông, nhưng thời gian này ở chung với Vương Ngũ cùng A Tửu sư huynh, ở chung với đám người Lục Chu, ta rất thích cảm giác này, điều này khiến ta cảm thấy ta có nhà, nên ta thích cảm giác này!”

“Cho nên, lựa chọn của ta là…”

Suy nghĩ tới đây, Lạc Ly hướng về Trần Đạo Chân Tôn, chỉ cúi đầu bái!

Mọi người lập tức biết hắn đã có lựa chọn, Vương Ngũ thở một tiếng dài, A Tửu bậm môi cúi đầu, đám người Lục Chu mắt đỏ hoe.

Lạc Ly đứng thẳng, cao giọng nói: “Đa tạ tiền bối ưu ái, nhưng, ta thật xin lỗi, ta chọn Hỗn Nguyên tông!

Tuy ta ở Hỗn Nguyên tông chỉ là một đệ tử bình thường nhưng đây chính là lựa chọn của ta.

Đời đời như thế, kiếp kiếp như thế, không oán không hối!”

“Đời đời như thế, kiếp kiếp như thế, không oán không hối.”

Lời này vừa dứt, tất cả mọi người sửng sốt, giống như không tin lỗ tai của mình.

Trần Đạo Chân Tôn không khỏi hỏi: “Ngươi nói gì?”

Lạc Ly vô cùng kiên định nói: “Ta chọn Hỗn Nguyên tông!”

Trần Đạo Chân Tôn nói: “Vì sao?”

Lạc Ly nói: “Bởi vì ta có người mà ta không muốn khiến người đó đau lòng thất vọng. Lúc khó khăn nhất, lúc nguy nan nhất, là nàng giúp ta mà không hề mang mục đích, cho ta một cơ hội, thế nên ta mới có ngày hôm nay, để ta biết Tu Tiên Giới không phải là một thế giới lạnh như băng!

Cho nên ta không muốn làm nàng đau lòng thất vọng, tiền bối, tuy ngài rất coi trọng ta, đến Phù La tông, có lẽ ta có được tất cả, nhưng ta sẽ không vì thế mà ruồng bỏ nàng, mất đi sự tự do trong lòng!”

Trần Đạo Chân Tôn nhìn thiếu niên này, hồi lâu không nhúc nhích, nhìn ánh mắt kiên định của thiếu niên đứng trước mắt, đột nhiên, trong đầu Trần Đạo xuất hiện vô số hình ảnh đã qua trong quá khứ, hắn không khỏi nhớ lại mình ngày trước, từ từ hắn lý giải Lạc Ly.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Đạo Độc Hành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook