Đại Đạo Độc Hành

Chương 568: Hội ái hữu bù đắp cho nhau

Vụ Ngoại Giang Sơn

02/09/2017

Rời khỏi phòng khách, bên ngoài có một Kim Đan chân nhân, mỉm cười nhìn Lạc Ly.

Người này ít nhất cũng là Kim Đan tầng bảy, Lạc Ly đi qua đó, hành lễ: “Tại hạ là tán tu Lăng Biệt Tuyết, ra mắt tiền bối!”

Kim Đan chân nhân vội vàng đáp lê nói: “Đạo hữu đừng trêu ghẹo ta, nếu như đạo hữu không muốn tiết lộ thân phận thì chúng ta cứ nói chuyện ngang hàng với nhau đi thôi. Tại hạ Diệu Nhân Hóa tông Thạch Nhạc chân nhân!”

Lạc Ly sửng sốt, ý gì đây, hắn nói: “Đạo hữu, nói như thế là có ý gì? Ta chỉ là Trúc Cơ, không dám nói chuyện ngang hàng với đạo hữu”.

Thạch Nhạc chân nhân cười ha hả nói: “Trúc Cơ chân tu nào có huyết khí mạnh mẽ, thần hồn tận trời, thiên linh chật ních như ngươi sao? Đạo hữu đừng trêu ghẹo ta!”

Lạc Ly lập tức im bặt. Sau khi hắn ăn bảy đại dược thì cơ thể huyết khí thịnh vượng, chân hồn mạnh mẽ, cho dù là Kim Đan chân nhân cũng không có khí huyết chân hồn thịnh vượng như hắn, cho nên vừa nhìn vào là biết hắn đang ngụy trang, không phải tu sĩ Trúc Cơ, tất cả mọi người đều bị ngộ nhận.

Huyết khí thịnh vượng, chân hồn mạnh mẽ như vậy là do Lạc Ly không luyện hóa hết dược tính. Qua hai ba năm sau, dược tính được luyện hóa, Lạc Ly sẽ khôi phục trở lại bình thường, nhìn không ra manh mối.

Thế nhưng bởi vì chút xíu manh mối này trái lại đã khiến mọi người ngộ nhận, cho nên cố ý mời Lạc Ly.

Lạc Ly mỉm cười, đã hiểu lầm thì cứ hiểu làm tiếp vậy. Hắn sẽ không giải thích.

Lạc Ly nói: “Thạch Nhạc đạo hữu, hội gặp mặt này là chuyện gì?”

Thạch Nhạc chân nhân nói: “Đường dài còn xa, cần ít nhất ba tháng nữa. Mặc dù chúng ta ngồi xuống tu luyện thì ba tháng chỉ là một cái chớp mắt, thế nhưng có câu nói rằng, tu mười năm ngồi cùng thuyền. Nếu ngồi tu luyện thì chẳng phải đã lãng phí cơ hội này hay sao!

Cho nên mấy người bằng hữu chúng ta tổ chức hội gặp mặt. Mọi người đều đi Trọng Huyền tông luyện chế pháp bảo, trên người chuẩn bị không ít đồ vật. Dù sao mấy thứ này cũng đều tiện nghi cho Trọng Huyền tông, như vậy mọi người sao không trao đổi ở đây một chút, bù đắp cho nhau, có lẽ sẽ có thu hoạch khác!

Mặt khác còn trao đổi một ít phương pháp tu luyện, có lẽ một ý kiến lơ đãng của đối phương có thể giúp ngươi lĩnh ngộ phá quan, đá núi có thể chửa ngọc!”

Diệu Nhân Hóa tông quả nhiên lợi hại. Bọn họ cầm đầu tạo hội gặp mặt này, bù đắp cho nhau, bọn họ tuyệt đối có thể kiếm chát trong chuyện này.

Lạc Ly gật đầu, đây chính là một hội giao dịch cỡ nhỏ, hắn nói: “Được, ý kiến hay, mời Thạch Nhạc đạo hữu dẫn đường. Ta đúng là có một chút đồ vật có thể trao đổi!”

Hai người một trước một sau, đi tới đại điện ở trung tâm khoang hạng nhất, nơi đó đã có ba bốn mươi tu sĩ.

Trong đó có mười bảy Nguyên Anh Chân quân ngồi ở phía trên, mấy chục Kim Đan chân nhân còn lại ngồi ở phía dưới. Không phải cố ý tách biệt rõ ràng như thế mà bởi vì chỗ mười bảy Nguyên Anh Chân quân ngồi, cho dù bọn họ không nhúc nhích thì thân thể cũng tự động phát ra uy lực.

Kim Đan chân nhân căn bản không thể tới gần bọn họ, chỉ có thể ngồi ở dưới, tránh xa bọn họ.

Mọi người ngồi ở trong đó, có nói chuyện phiếm, có nhắm mắt dưỡng thần, có tu sĩ Diệu Hóa tông xinh đẹp rót linh trà cho mọi người.

Lạc Ly tới đây, tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống. Mọi người liếc nhìn hắn một cái, không ai để ý. Mặc dù nhìn vào là Trúc Cơ đại viên mãn thế nhưng huyết khí tràn đầy như thế, vừa nhìn là biết ngụy trang thân phận.

Sau đó lần lượt có người đi tới đây, cuối cùng tụ tập tất cả tám mươi chín người, có hai mươi mốt Nguyên Anh Chân quân.

Mọi người đều không tỏ vẻ gì về chuyện Lạc Ly xuất hiện ở đây bởi vì vừa nhìn qua thì biết người này ngụy trang, tám phần là xuất thân tán tu, giấu đầu lòi đuôi.

Mọi người đến đây xong xuôi, một Nguyên Anh Chân quân bước vào đại điện, nói: “Các vị đạo hữu, có câu tu mười năm mới ngồi chung thuyền, chúng ta gặp nhau là duyên phận!

Ta chính là Diệu Hóa tông Ngọc Tán Nhân, xin có lễ!”

Nguyên Anh trên đài đều đáp lễ, Lạc Ly cũng nhanh chóng đáp lễ. Nhìn thái độ của Nguyên Anh Chân quân đối đãi hắn thì biết người này không phải phường đơn giản.

Trong lúc nói chuyện, một ngọc trúc giản kỳ lạ được đưa tới tay mọi người.

Ngọc Tán Nhân nói tiếp: “Mọi người có bảo vật nào muốn trao đổi thì có thể viết lên trên đó, mặt khác cũng phải viết rõ là muốn trao đổi thứ gì.

Ta lấy đại đạo ra thề, tuyệt đối sẽ không tiết lộ tin tức.

Sau đó mọi người nhìn thấy bảo vật ưa thích thì có thể trực tiếp trao đổi.

Nếu như có hai người cùng muốn thì liên hệ với đối phương, ai giá cao thì đổi thành công. Chờ kết thúc thì chúng ta sẽ phái người đi thu, tuyệt đối sẽ không để lộ tin tức!”



Mọi người gật đầu, ai nấy đều truyền thần niệm của mình vào trong đó. Lạc Ly suy nghĩ một chút, kỳ thực hắn không có thứ gì để trao đổi cả, tùy tiện đưa tên năm món Hoàng giai thiên địa linh vật, cái nào cũng yết giá ba mươi lăm vạn linh thạch.

Bảy đại dược là tuyệt thế trân bảo, tuyệt đối không thể bại lộ ở nơi này được. Cho dù Ngọc Tán Nhân lấy đại đạo ra thề thì cũng phải cẩn thận một chút mới thích hợp.

Lạc Ly đưa vào xong, ở một bên ngọc trúc giản bắt đầu xuất hiện từng món bảo vật, bảo vật gì cũng có, có đủ loại pháp bảo, có thần kiếm nhập giai, có thiên địa linh vật, có thiên địa linh tài, có đủ loại đan dược, linh tài luyện khí, yêu thú tàn khu, kim giáp cương thi, chiến linh sủng vật, thậm chí còn có nô lệ nữ tỳ cảnh giới Kim Đan.

Lạc Ly bắt đầu xem xét, nhìn xem thử có bảo vật thích hợp với mình hay không.

Chỉ một lát sau, Lạc Ly đã bán được một thiên địa linh vật. Đây là vật phẩm hút hàng, rất nhiều tu sĩ ưa thích.

Đột nhiên Lạc Ly nhìn thấy một vật phẩm, ba con non Bất Chu Thiên Trọng Uy Mãnh Cự Tượng, đem đổi linh thạch, một con một trăm vạn.

Trái tim Lạc Ly đập mấy cái, Mãnh Cự Tượng này là một chủng tộc mạnh mẽ vào thời Thượng Cổ, sau này nhân loại quật khởi, chủng tộc này hoàn toàn lụi bại, đánh mất văn minh, thoái hóa thành dã thú.

Mãnh Cự Tượng này mình mẩy mọc lông, bộ lông ẩn chứa đủ loại phù văn. Tụ tập những phù văn đó lại thì sẽ hình thành Bất Chu Thiên Thần Phù, giúp cự tượng có vô thượng thần lực, nắm giữ tam đại thiên đạo: đại địa, lưu thủy, phong lưu.

Thế nhưng muốn bồi dưỡng ấu tể tuy đơn giản nhưng cần đến vạn năm thì mới có thể trưởng thành, thế cho nên chủ nhân mới bán chúng đi, trao đổi linh thạch, tới Trọng Huyền tông mua báu vật.

Nếu mua được ấu tể này thì có thể khiến Chúng Sinh Lâm của mình thêm phong phú, Chúng Sinh Lâm của mình sẽ có biến dị như Tượng binh, Lạc Ly lập tức liên hệ chủ bán.

“Chào đạo hữu, hãy bán hết con non Bất Chu Thiên Trọng Uy Mãnh Cự Tượng cho ta đi!”

“Ba trăm vạn linh thạch!”

“Được, đạo hữu, ta muốn dùng thiên địa linh vật trả thay, ngươi thấy như thế nào?”

Nói xong, Lạc Ly truyền qua mười cái tên của thiên địa linh vật. Những thiên địa linh vật này cộng lại cũng khoảng ba trăm mười vạn linh thạch. Mặt dù trên người hắn đã chuẩn bị năm trăm vạn linh thạch, thế nhưng hắn còn có rất nhiều thiên địa linh vật cho nên hắn thích dùng thiên địa linh vật để trao đổi hơn!

Đối phương nhìn thấy tên gọi của mười thiên địa linh vật đó thì lập tức trả lời:

“Được, đổi!”

Lạc Ly mỉm cười, không tệ, không tệ, chuyến này mình không tới đây trắng tay.

Lúc này năm thiên địa linh vật hắn đưa vào, chỉ mới một lát đã bán được bốn cái. Hắn lại đưa vào thêm năm thiên địa linh vật. Số thiên địa linh vật này vừa xuất hiện không lâu thì đã bị người khác mua mất.

Lạc Ly không đưa thiên địa linh vật vào nữa. Hắn đã thu vào ba trăm năm mươi vạn linh thạch, nhiều thêm nữa thì sẽ rất khác người. Mặc dù hội giao dịch này tự nhận rất bí mật, thế nhưng mình vẫn phải cẩn thận một chút.

Lúc này Lạc Ly lại nhìn trúng một thứ, là hai bao hạt giống, một là Thử Mễ, một là Hoàng Nha.

Thử Mễ là một trong ba mươi sáu hạt gạo của Tiên Nông tông, ăn vào rất có ích cho thân thể, có thể tăng trưởng tiềm chất, đương nhiên kém hơn thất đại dược vô số lần, thế nhưng vẫn là thứ không tệ.

Hoàng Nha thì lại là tài liệu luyện chế Hoàng Nha đan, cũng rất có giá trị. Dù sao Huyền Phố Cung của mình vẫn còn rất nhiều chỗ trống, lão nông ngày nào cũng nhàn rỗi, vừa lúc có thể trồng chúng nó sinh lời!

Lạc Ly lập tức mua hai thứ này. Hai hạt giống này cũng không hề rẻ chút nào, mất một trăm vạn linh thạch mới mua được hai bao hạt giống.

Đến hiện tại, Lạc Ly đã có rất nhiều thu hoạch. Tiếp tục quan sát, đột nhiên hắn nhìn thấy một thứ, là một bàn tay khô héo, trên đó viết:

“Tàn khu Cổ Thần Thượng Cổ, không biết thật giả, đổi một trăm vạn linh thạch!”

Trái tim Lạc Ly giật nảy, chẳng lẽ thứ này thật sự là Cổ Thần tàn khu. Thứ này vừa lúc thích hợp với Thần Ma Đạo của mình!

Một trăm vạn linh thạch, quá rẻ rồi. Thế nhưng hắn nhìn lại, phát hiện bảng giá đó đã không còn tác dụng. Đã có sáu bảy người liên hệ với chủ bán. Giá của Cổ Thần tàn khu tăng lên vô hạn.

Lạc Ly khẽ cắn môi. Nếu thứ này đúng là Cổ Thần tàn khu thì mình có trả bất cứ giá lớn nào cũng phải giành được!

Lạc Ly quan sát, giá cả vẫn đang tăng vọt, đã có hơn mười mấy người ra giá, từ giá một trăm vạn linh thạch ban đầu nhảy vọt lên tới ba ngàn vạn linh thạch, lại vẫn còn tăng tiếp.



Tu sĩ ra giá hoàn toàn không thiếu tiền, nhìn cảnh này, không quá ức thì sẽ không dừng lại. Mình muốn mua được Cổ Thần Tàn Khu này, chỉ sợ rất khó.

Đột nhiên một Nguyên Anh Chân quân chậm rãi đứng lên, nói: “Lão phu chính là Vô Tâm tông Thái Ất Chân quân, lão phu nhất định phải có được vật này, xin các vị hãy cho ta mặt mũi!”

Chắc hẳn thực lực của Nguyên Anh Chân quân này rất mạnh nên vừa nói như thế thì mọi người lập tức im lặng, người cạnh tranh thiếu mất sáu bảy người, chỉ còn lại ba người cạnh tranh với hắn.

Ba người này không hề cho mặt mũi, tăng giá điên cuồng, đã đạt tới mức một ức năm trăm ngàn linh thạch, lại vẫn đang tăng lên.

Lạc Ly khẽ cắn môi, đưa Thiên giai linh vật Cửu Hàn Thiền Băng Ngọc vào.

Đây là một trong hai Thiên giai linh vật còn sót lại sau khi luyện thể. Sau khi Lạc Ly đưa vào thì tất cả mọi nơi trở nên im ắng.

Đây chính là Thiên giai linh vật, không phải là thứ mà linh thạch có thể so sánh. Ngươi có bao nhiêu linh thạch cũng không mua nổi Thiên giai linh vật. Mọi người lập tức im lặng. Những Nguyên Anh Chân quân cạnh tranh cũng không ra giá nữa.

Thái Ất Chân quân đột nhiên đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng quét qua mọi người. Hắn hừ lạnh một tiếng, xoay người bỏ đi!

Đến lúc này, bán đấu giá Cổ Thần thần khu kết thúc, bị Lạc Ly dùng Thiên giai linh vật mua lấy.

Phía sau còn không ít vật phẩm, thế nhưng không thứ nào lọt vào mắt Lạc Ly cả. Mọi người nhanh chóng kết thúc giao dịch, tiến vào giai đoạn tiếp theo, trao đổi đạo pháp.

Mọi người có mặt ở đây có thể đưa ra một vấn đề. Người biết đáp án có thể trả lời người hỏi. Đương nhiên không phải không có ràng buộc mà phải trả thù lao. Nếu như ngươi không tin tưởng đáp án của đối phương thì có thể mời trọng tài, toàn bộ Nguyên Anh Chân quân ở đây có thể làm trọng tài thay ngươi. Nếu như đáp án chính xác thì ngươi cần phải giao hai phần thù lao, một cho người trả lời, một cho trọng tài.

Nếu như người trả lời không đúng vậy thì phải trả thù lao cho người hỏi, cũng phải lấy ra hai phần thù lao, một cho người hỏi, một cho trọng tài.

Thực ra đây chính là cơ hội Kim Đan chân nhân nhờ Nguyên Anh Chân quân giải đáp vấn đề khó khăn.

Giao lưu đạo pháp vừa bắt đầu thì đã có không ít Kim Đan chân nhân đặt ra đủ loại câu hỏi:

“Xin hỏi ta tu luyện tới cảnh giới Kim Đan tầng chín, thế nhưng không biết vì sao chân khí không thể ngưng kết tinh túy, không thể đột phá cảnh giới Kim Đan đại viên mãn được? Xin thỉnh giáo tinh túy chân khí như thế nào?”

“Thỉnh giáo, ta đã đạt tới Kim Đan tầng bốn, thế nhưng vì sao vẫn không thể khống chế Kim Đan dị tượng một cách tự nhiên. Cầu tiền bối thưởng pháp giúp ta có thể thoải mái khống chế Kim Đan dị tượng!”

“Xin hỏi tiền bối, Kim Đan dị tượng của ta không hề có uy lực. Phải làm sao thì Kim Đan dị tượng của ta mới có thể hóa thành pháp thuật, sinh ra pháp lực?”

“Xin hỏi tiền bối, phải làm sao thì mới có thể tế luyện ra Kim Đan dị tượng thứ hai?”

“Thỉnh giáo, bản mạng linh sủng của ta là Quỷ Ảnh Thanh Xà, thế nhưng vì sao nó mãi không chịu tiến vào cảnh giới Thú Vương?”



Vô số vấn đề được hỏi, sau đó có người bắt đầu giải đáp, có Nguyên Anh Chân quân nói: “Tinh túy chân khí. Ta có thể giải đáp vấn đề này, thế nhưng cần sáu mươi vạn linh thạch, ngươi có bằng lòng hay không?”

Lại có người nói: “Chỗ ta có một phương pháp nhỏ có thể giúp ngươi thoải mái khống chế Kim Đan dị tượng. Thế nhưng cần một trăm hai mươi vạn linh thạch!”

Có tu sĩ đạt thành hiệp nghị, hai bên lập tức truyền mật âm, nhận được đáp án. Có tu sĩ cảm thấy quá mắc, không đạt thành hiệp nghị.

Lạc Ly chỉ ngồi ở một bên nhìn. Mặc dù chẳng có liên quan gì tới hắn thế nhưng thông qua những vấn đề này thì cũng có thể biết những thứ mà mình cần chú ý sau khi tiến vào cảnh giới Kim Đan.

Giao lưu kết thúc rất muộn, Ngọc Tán Nhân xuất hiện, hắn nói: “Được rồi, các vị, xin mời quay về nơi ở. Đệ tử tông ta sẽ đi thu hàng ngay. Xin mọi người yên tâm, tuyệt đối không có tin tức nào tiết lộ ra ngoài!

Nếu như mọi người có hứng thú thì ba ngày sau, chúng ta tiếp tục trao đổi đạo pháp ở tại đây!”

Mọi người quay về nơi ở. Lạc Ly vừa về nơi ở chưa tới một phút thì đã có người tới gõ cửa, là đệ tử Diệu Hóa tông. Bọn họ đưa vào một cái thùng đen thật lớn, còn bên trong có thứ gì thì bọn họ không biết.

Lạc Ly để vào đó một Thiên giai linh vật, hai mươi Hoàng giai linh vật, sau đó đóng nắp thùng lại.

Cái thùng đó lập tức bị chuyển đi, chốc lát sau một cái thùng khác được đưa tới.

Mở ra nhìn, chỉ thấy bên trong có một túi linh thú, có hai bao hạt giống, còn có một cánh tay khô héo. Ngoài ra còn có hai trăm năm mươi vạn linh thạch. Lạc Ly mỉm cười, thu hết những thứ đó vào Thái Sơ động thiên của mình. Cho dù chủ bán động tay động chân trên những thứ này thì bị động thiên thế giới cách lý nên sẽ không gây ra vấn đề gì cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Đạo Độc Hành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook