Đại Đạo Độc Hành

Chương 471: Nghịch thiên bảy mươi hai thần trụ

Vụ Ngoại Giang Sơn

17/08/2017

Trong đó trên cây ở ngoài rìa chính là Quỷ Nhãn chân nhân. Ngoại trừ tu sĩ đứng trên bảy mươi hai pháp trụ ra thì những tu sĩ Cửu U Quỷ Minh tông khác đều biến mất không còn bóng dáng.

Diêm La chân quân đứng ở cây pháp trụ thứ nhất, hắn rống mạnh một tiếng, cả người hoà nhập vào pháp trụ, cả người hắn biến đổi, hoá thành pháp tướng ác quỷ. Gương mặt của pháp tướng này biến hoá trăm ngàn, căn bản không nhìn được gương mặt của hắn. Tay phải cầm cự chuỳ, tay trái phát ra lôi cầu, trên đầu mọc hai cái sừng quỷ, dưới chân diễn sinh vô tận ma lôi.

Ở phía sau hắn, tu sĩ trên cây pháp trượng thứ hai cũng biến đổi, hoá thành đầu dê mình người, trên mặt có một đôi mắt quỷ kỳ dị, giống như có thể đoán được tương lai.

Các tu sĩ đứng trên pháp trụ đều bắt đầu biến hoá.

Có quỷ sư hai cánh, có hoá thành mình người đuôi rắn, miệng phun liệt diễm. Có hoá thành quạ đen mình chó, có hoá thành con báo có cánh, có hoá thành lệ quỷ ba đầu, có hoá thành quỷ cầm kỳ dị.

Bảy mươi hai quỷ tướng vừa xuất hiện, bảy mươi hai cây pháp trụ lập tức diễn sinh ra vô tận phù văn!

Phù văn này như giả mà không phải giả, như thật mà không phải thật, nổi lên trên bảy mươi hai cây pháp trụ, sau đó tổ hợp lại với nhau, dùng bảy mươi hai pháp trụ làm thực thể, diễn sinh ra một phù trận cường đại.

Toàn bộ tu sĩ đều ngây ngốc nhìn thứ đó, trước giờ chưa từng nhìn thấy Cửu U Quỷ Minh tông sử dụng pháp thuật này.

Có người nói: “Sư phụ, đây là pháp trận gì?”

Sư phụ trả lời: “Thứ này… ta cũng không biết, chưa từng nhìn thấy!”

“Phải, phải, đây là pháp trận gì, chẳng lẽ đây là bảy mươi hai Ma Thần Trụ của Sở La Môn ở thế giới ngoại vực? Hay là Đại Cổn Thất Thập Nhị Yêu Hoàng Trận? Thông Cổ Tư THất Thập Nhị Thần Tháp? Hay là chưa từng xuất hiện?”

“Không biết, không biết, đúng là không biết, thế nhưng sao ta có cảm giác giống như là bảy mươi hai Quỷ Thánh của quỷ tộc nhỉ?”

“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!”

“Phải, chắc chắn không thể nào, có lẽ là bảy mươi hai thần trụ Sở La Môn, bảy mươi hai Quỷ Thánh của quỷ tộc bị Quỷ Cốc tử trục xuất khỏi Trung Thiên Chủ Thế Giới, Cửu U Quỷ Minh tông trấn thủ nơi này là vì đề phòng chúng nó quay lại, là tử cừu, làm sao có thể là chúng nó được!”

Nửa ngày hôm nay Lạc Ly như tỉnh nhưng không tỉnh, như mộng nhưng không mộng, có chút tâm đắc, cuối cùng nhìn thấy phù trận này xuất hiện, trong biển thần thức, phù văn lục đại pháp tắc cộng minh, cả người hoàn toàn tỉnh táo lại.

“Đây là cái gì? Vì sao thiên địa pháp tắc của ta lại có cảm giác rõ ràng đến thế?”

Lạc Ly hoàn toàn thanh tỉnh, hắn nhìn bảy mươi hai cây pháp trụ, đột nhiên sửng sốt, trên một cây pháp trụ có một pháp tướng do tu sĩ biến thành nhìn rất giống linh sủng Tiểu Bạch của mình.

Cảm giác này rất kỳ quái, Tiểu Bạch rõ ràng là một con chó mà pháp tướng tu sĩ đó biến thành là ba đầu sáu tay, rất là kinh khủng. Lỗ mũi trên từng cái đầu đều dài ba thước, rất giống quái thú. Nhưng Lạc Ly nhìn nó thì lại cảm thấy rất giống Tiểu Bạch!

Chính lúc này, chỉ thấy trên bảy mươi hai cây pháp trụ, Diêm La chân quân quát lên:

“Thái thượng huyền hư tông, hoằng đạo đạo đức, lịch kiếp vô sổ. Nguy nguy đại chân, tịch tịch vô sinh. Tiêu cảnh kết không, thừa hư tự nhiên. Nhật nguyệt vi bỉnh, an hòa vị ương.

Tiên tuyệt hoa niệm, niệm niệm tương nhân. Khứ lai loạn thần, thần táo mĩ lịch. Diệt niệm đình hư, tiêu tiêu nhập tịch. Ngũ linh độ phù, hữu thỉnh thất thập nhị ma thần hàng thế, hộ ngã tông môn! Cấp cấp như luật lệnh!”.

Theo hắn niệm chú, bảy mươi hai cây pháp trụ lập tức bùng nổ uy lực vô tận, vô số phù văn, kim quang phóng mạnh lên trời.

Cùng kim quang chớp loé, vô số linh khí trong thiên địa lao tới bảy mươi hai thần trụ. Bảy mươi hai thần trụ bỗng chốc trở nên loá mắt. Trên bảy mươi hai cây thần trụ bắn ra một luồng bạch quang!

Bạch quang phiêu hốt, không thể nhìn rõ, to khoảng một trượng, chậm rãi bắn ra.

Cùng nó bắn ra, vô tận hào quang truyền vào bạch quang đó như thiêu thân bị lửa thu hút, bạch quang càng ngày càng tinh tuý, càng ngày càng xán lạn, càng ngày càng thô to. Chợt loé một cái, bắn thẳng lên trời cao.

Một kích này, toàn bộ thế giới giống như đang run rẩy. Thiên địa nguyên khí quay cuồng kịch liệt, đồng thời tiếng sấm nổi lên, bạch quang choá mắt như một luồng sét nơi chín tầng trời, nháy mắt chiếu sáng vạn dặm.

Nơi hào quang đi qua, tất cả mọi thứ đều bị cuốn vào trong đó, sau đó bị cắn xé thành hư vô. Một kích này cũng đánh trúng núi quỷ của Minh Vương tông.

Thiên Minh Âm Sơn Trận của Quỷ Minh tông lập tức vang lên răng rắc, sau đó là một tiếng nổ vang, toàn bộ Minh Sơn bắt đầu xuất hiện vết rạn rồi vỡ tan như pha lê, nguyên cả ngọn núi lớn hoá thành ngàn vạn mãnh vỡ, biến mất trong thiên địa.

Đòn đánh này. Minh Vương tông thất bại!

Mọi người lập tức khiếp sợ, sức mạnh thật khủng bố!

Sau đó bảy mươi hai cây pháp trụ bắt đầu nghịch chuyển, nhắm vào hoả long đang bay múa.



Lại một đạo bạch quang!

Hoả long do Hoả Thần tông biến thành gào thét một tiếng, chạy ra phương xa. Thế nhưng bạch quang nhìn bằng mắt thì thấy rất chậm, nhưng tốc độ thì lại rất nhanh, mới bắn đã tới, đánh trúng hoả long.

Đùng, hoả long khổng lồ lập tức hoá thành hoả diễm đầy trời, dưới đòn đánh này, long thân sụp đổ, đại trận Hoả Thần tông vỡ nát!

Bảy mươi hai pháp trụ lại nghịch chuyển, muốn nhắm vào tăng nhân Tâm Thiện kiếm tông, tăng nhân đó lập tức lui ra sau, bạch liên dưới chân vỡ nát, Phật âm nổ vang đầy trời. Tăng nhân chợt loé, viễn độn ra ngoài vạn dặm, biến mất không còn tung tích.

Đây là điểm lợi hại của Tâm Thiện kiếm tông, trước giờ chỉ cho ra một tăng nhân, đến mau, chạy cũng mau, phát huy đặc tính của kiếm tu tới cực hạn, chớp mắt không còn bóng dáng!

Bảy mươi hai pháp trụ phát hiện tu sĩ Tâm Thiện kiếm tông bỏ chạy, nó nhắm vào Vô Thượng Thiên Đạo tông đang đại chiến với Hỗn Nguyên tông, lại một kích mạnh mẽ.

Bạch quang bắn ra, thế nhưng đạo bạch quang lần này khác với hai lần trước, giống như pháp trận của Cửu U Quỷ Minh tông đã đạt tới giới hạn lớn nhất có thể chịu dựng, không ngờ lại bắn trật.

Bạch quang xuyên qua chỗ cách Hỗn Nguyên tông cùng Thiên Đạo tông không xa, bay thẳng về phía đông, không ngờ lại đánh hụt!

Chẳng qua Vô Thượng Thiên Đạo tông cũng lập tức quay lại, quay đầu bỏ chạy. Trận pháp này của Cửu U Quỷ Minh tông đã doạ mọi người bể mật, đúng là một pháp trận tuyệt sát đáng sợ.

Đột nhiên, phương xa nổ vang một tiếng.

Đùng, phía đông cách nơi này không xa truyền tới tiếng nổ mạnh, vụ nổ này làm trời lay đất chuyển.

Sau đó thì thấy phía đông nổi lên một cái nấm mây thật lớn, toàn bộ sinh linh ở đây đều cảm nhận được dao động đáng sợ đang truyền khắp thiên địa.

Mọi người nhìn nhau, ai nấy đều kinh ngốc!

Đột nhiên, trên Quỷ Châu, vô số quỷ hồn phát ra tiếng tru rung trời.

Quỷ khóc thần gào!

Tiếng tru này là tiếng tru vui mừng. Trong số những người ở đây, có người không nhịn được nói:

“Kháo, không hay rồi, đòn đánh này của Cửu U Quỷ Minh tông đã đánh nát Chúng Sinh Quỷ Mạc rồi!”

“Sao có thể, ngay cả Phản Hư chân nhất cũng không thể đánh nát Chúng Sinh Quỷ Mạc được!”

“Bảy mươi hai cây pháp trụ này chắc là hấp thu địa khí của Quỷ Châu, mà Chúng Sinh Quỷ Mạc là do địa khí Quỷ Châu biến thành, tự mâu thuẫn với nhau, cho nên vỡ rồi!”

Toàn bộ bốn phương tám hướng Quỷ Châu đã được tổ sư Quỷ Cốc tử của Cửu U Quỷ Minh phái bày ra một lớp Chúng Sinh Quỷ Mạc, nhằm tránh lệ quỷ Quỷ Châu chạy ra ngoài Quỷ Châu. Quỷ Mạc này tồn tại vô số vạn năm, lúc trước Lạc Ly còn thông qua thí luyện ở nơi đó, không ngờ lại bị một đòn bắn của Cửu U Quỷ Minh tông bắn nát!

Đột nhiên Minh Hải đại trận của Cửu U Quỷ Minh tông thình lình giải thể, bảy mươi hai thần trụ ầm ầm sụp đổ, vô số đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông nhanh chóng rớt xuống.

Bỗng nghe thấy tiếng kêu của Diêm La chân quân: “Không hay, Chúng Sinh Quỷ Mạc vỡ nát, tất cả vạn quỷ đã điên rồi, lệ quỷ phản phệ, sắp muốn Bách Quỷ Dạ Hành, vạn quỷ huyên náo, mọi người cẩn thận!”

“Không hay, toàn bộ quỷ vật đã điên rồi, mọi người cẩn thận, chư quỷ bạo loạn, sắp muốn Bách Quỷ Dạ Hành, vạn quỷ huyên náo, mọi người cẩn thận, chống đỡ qua một canh giờ thì hỗn loạn sẽ chấm dứt!”

Lời còn chưa dứt, lớp hộ thuẫn màu trắng bao quanh Quỷ Tổ Thành nổ vang một tiếng rồi vỡ vụn!

Sau đó vô số lệ quỷ tạo thành biển quỷ, vô số mãnh quỷ tạo thành núi quỷ, cả đám đỏ mắt, xoay đầu tới lui, tìm kiếm thịt tươi!

Vạn quỷ điên cuồng, lệ quỷ phản phệ, Bách Quỷ Dạ Hành, vạn quỷ huyên náo, người sống chớ gần!

Tức khắc, toàn bộ tu sĩ kêu rên một tiếng, chạy khắp bốn phía.

Pháp môn tu luyện của Cửu U Quỷ Minh tông chủ yếu là nuôi quỷ, khống chế quỷ. Nhưng cũng giống như nuôi ngựa có ngày ngựa sợ chạy loạn, nuôi heo có ngày heo vọt lên cắn!

Nuôi quỷ vạn năm, cuối cùng lệ quỷ bạo động! Chúng Sinh Quỷ Mạc vỡ nát khiến cho tất cả vạn quỷ trên Quỷ Châu mất khống chế, phản phệ chủ nhân.

Nháy mắt, trời đất đều loạn. Vô số lệ quỷ trên bầu trời mất khống chế, đánh xuống mặt đất.

Quỷ ảnh khắp trời, khủng bố tới cực điểm. Một ít đệ tử Cửu U Quỷ Minh phái thoát ra được lập tức bị ác quỷ bao vây, phát ra tiếng kêu thảm thiết, chốc lát sau, một bộ xương trắng rớt xuống, máu thịt cả người đều bị ăn tươi.

Cũng có tu sĩ bị ác quỷ đụng trúng, cả người không chút vết thương, thế nhưng thi thể lặng thinh ngã xuống, hồn phách đã bị lệ quỷ hấp thu!



Biển quỷ tàn sát khắp nơi, gặp người liền nhào tới, nhìn thấy thứ còn sống thì cắn. Tất cả lệ quỷ đểu phản phệ, bắt đầu tìm kiếm người sống, gặp người thì cắn, hấp thu chân khí nguyên dương cùng sinh hồn của người sống.

May mà người bình thường ở Quỷ Tổ Thành vì Minh Vương tông xâm nhập nên được đưa hết vào động phủ bảo hộ, nơi đó phòng ngự nghiêm ngặt, không có nguy hiểm, bằng không thì sau chuyện này sẽ có vô số người chết.

Bên trong Quỷ Tổ Thành chỉ còn lại khách khứa tới từ các nơi, cũng còn có đệ tử Cửu U Quỷ Minh phái. Mọi người chạy trốn bốn phía, tránh né quỷ loạn đáng sợ này.

Thế nhưng trận lệ quỷ bạo động này chỉ kéo dài một canh giờ, sau thời gian đó, hiệu ứng do Chúng Sinh Quỷ Mạc tan vỡ trôi qua, các ác quỷ sẽ trở lại bình thường, trong cơ thể của chúng nó đều có cấm chế khống chế của Cửu U Quỷ Minh phái.

Trận quỷ loạn này khiến Minh Vương tông cùng Hoả Thần tông bị Cửu U Quỷ Minh phái đánh nát pháp trận có cơ hội kiếm ra một đường sinh cơ. Tuy nhiên bọn họ cũng phải đối mắt với vô số lệ quỷ tập kích điên cuồng. Nhất là Minh Vương đông, một số Quỷ Thể trong bọn họ cũng trở nên điên cuồng.

Thế nhưng chuyện này vẫn cứu mạng của bọn họ, bằng không pháp trận vỡ nát thì chỉ còn có vận mệnh bị giết hại. Trong hỗn loạn này, không còn ai chiến đấu với nhau, tất cả mọi người đều liều mạng trốn chạy, tránh thoát quỷ loạn.

Ngay cả hai đại Đạo Tôn của Hỗn Nguyên tông cũng không chém giết với Vô Thượng Thiên Đạo tông nữa mà kết trận đối kháng với quỷ triều.

Mà Vô Thượng Thiên Đạo tông thì lập tức quay đầu bay về phía đông. Bọn họ muốn rời khỏi nơi này.

Duy chỉ có Trường Bạch kiếm phái cùng Sát Ma tông vẫn còn chiến đấu, không chết không dừng, cho dù quỷ triều bạo loạn có đáng sợ cách mấy thì bọn họ cũng mặc kệ.

Lạc Ly lập tức có phản ứng, hét lớn một tiếng, nói: “Chúng ta đi mau!”

Nói xong hắn lao vọt về phía sơn môn Cửu U Quỷ Minh phái, nơi đó có vô số pháp trận phòng thủ cùng cấm chế bảo hộ, chỉ cần chạy trốn tới đó thì có thể an toàn.

Phía sau Lạc Ly, bốn đệ tử Hỗn Nguyên tông hô lên:

“Lạc Ly sư đệ, đừng trốn. Chúng ta tổ hợp Ma Đạo Đại Trận, trận quỷ loạn nho nhỏ này không là gì cả!”

Thế nhưng khi quay người lại thì phát hiện Lạc Ly đã mất tăm, bọn họ nhìn nhau, chỉ có thể trốn theo Lạc Ly.

Thiên Nhất tông, Vô Lượng tông, Đại La Kim Tiên tông, Thái Dương thần cung, Khiên Cơ tông, Diệu Hoá tông, Tạo Hoá tông, Vô Tâm tông, Thất Thương tông, Long Dương giáo, tu sĩ các lộ, đều sử dụng đủ mọi chiêu thức, bắt đầu chạy trốn.

Có người tránh né tại chỗ, cũng có người đối mặt với lệ quỷ, giết ra ngoài. Cũng có người chậm chân, bị lệ quỷ bao quanh, không ngừng kêu thảm thiết, cuối cùng tắt tiếng, hoàn toàn tử vong.

Mỗi người đều có duyên pháp của mình, vận mệnh của mình!

Trong cơn lũ, mạnh ai nấy chạy!

Lạc Ly vẫn chạy trốn loạn xạ, tốc độ như điện, nhảy vào trong sơn môn Cửu U Quỷ Minh phái. Bởi vì trận bạo loạn này, trong sơn môn Cửu U Quỷ Minh phái, nơi nơi đều là tu sĩ chạy nạn, cũng có vài người nhân lúc cháy nhà đi hôi của.

Nếu không thì vì sao lại có nhiều tu sĩ mượn chuyện chạy trốn nhảy vào Cửu U Quỷ Minh phái, thu gom khắp nơi, tập kích phúc địa, gặp gì cướp đó.

Đây gọi là tiệc không cần mời, không mời cũng tới. Có vô số môn phái, khánh điển thường là ngày tận thế của chính họ.

Lạc Ly cũng không nghĩ nhiều như thế, vừa ngộ đạo tỉnh táo lại, thấy chuyện không hay thì quay đầu bỏ chạy.

Chờ khi Lạc Ly phục hồi tinh thần thì đột ngột phát hiện mình đã bất tri bất giác chạy tới gần bảo khố Cửu U Quỷ Minh phái. Trước đó Quỷ Nhãn chân nhân dẫn hắn tới đây lấy bảo vật, đoạn đường này hắn nhớ kỹ, khi Cửu U Quỷ Minh phái có chuyện, hắn theo bản năng chạy trốn tới nơi này.

Bảo khố này rất kín đáo, ngoại trừ người từng tới đây như Lạc Ly thì rất khó tìm thấy!

Lạc Ly không khỏi lắc đầu, thầm nghĩ:

“Ta bị gì vậy? Chẵng lẽ trong mấy trận hạo kiếp trước, cướp bảo khố thành nghiện rồi?

Đây là bệnh, phải trị!”

“Cửu U Quỷ Minh tông vừa gặp chuyện không may, thân thể ta không chịu khống chế chạy tới chỗ này, nhưng Cửu U Quỷ Minh phái chính là minh hữu với Hỗn Nguyên tông ta. Tuy có ác nhân như U Hồng, nhưng cũng có bằng hữu như Quỷ Nhãn Quỷ Thủ, ta tuyệt đối không chạm vào bảo khố của bọn họ!”

Lạc Ly quyết tâm tuyệt đối không đánh cướp bảo khố của Cửu U Quỷ Minh tông, thế nhưng hai chân vẫn bước đi, đi tới trước cửa bảo khố.

Hắn tự biện giải cho mình:

“Ta chỉ nhìn qua mà thôi, mọi người đều là minh hữu, vạn nhất Cửu U Quỷ Minh phái bị người ta đánh cướp thì sao, như thế sẽ tổn thất thảm trọng!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Đạo Độc Hành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook