Đại Đạo Độc Hành

Chương 576: Nhất oa luyện bảo phản hư động

Vụ Ngoại Giang Sơn

02/09/2017

Huyền Phác chân nhân nói: “Được, ngươi muốn luyện chế bao nhiêu cái, ta sẽ lựa chọn cho ngươi thật kỹ. Cứ yên tâm là ngươi tuyệt đối sẽ không phải hối hận!”

Lạc Ly nói: “Ta muốn: Liên Y Thanh Bình sát, Thạch Ngư Kinh Thiên Kích, Hàn Huyền Băng Ngục Sát, Cuồng Long Nộ Hải Sát, Ba Lan Âm Dương Sát, Quý Thủy Ma Lôi Sát, Chân Thủy Vạn Quân Sát, Mị Ảnh Kích Lưu Sát, Long Vương Trấn Hải Sát, Cự Chương Vạn Xúc Sát, Hải Tuyền Qua Lưu Sát, Cuồng Lãng Triều Tịch Sát, Ngư Cốt Kinh Cức Sát, Hồng Đào Liệt Vũ Sát, Hạo Ba Tru Ma Sát, Bạo Vũ Oanh Thiên Sát, Bạch Trạch Tế Phiên Sát, Bắc Cực Hàn Lôi Sát, Cự Quy Băng Liệt Sát, Bảo Thuyền Đạo Hải Sát, Toàn Quy Nguyên Từ Sát!

Tổng cộng hai mươi ba sát!

Trước kia Lạc Ly chỉ có pháp dẫn của Liên Y Thanh Bình Sát cùng Hàn Huyền Băng Ngục Sát chứ chưa phải dung hợp pháp bảo.

Sau khi nói xong. Hơn nửa ngày sau Huyền Phác chân nhân cũng không lên tiếng. Thật lâu sau mới nói: “Ngươi không nói sai chứ?”

Lạc Ly nói: “Tiền bối, ta không nói sai, chính là pháp bảo dung hợp hai mươi ba sát này!”

Huyền Phác chân nhân lại im lặng nửa ngày, cuối cùng nói: “Chuyện này, chuyện này, ta luyện chế không được!”

Lần này tới phiên Lạc Ly ngây người, im lặng hơn nửa ngày, thật lâu sau mới nói: “Tiền bối, ngươi luyện chế không được?”

Huyền Phác chân nhân gật đầu, nói: “Ta quả thật không luyện chế được. Nếu như từ mười bản mạng pháp bảo trở xuống thì ta có thể luyện chế cho ngươi. Nhưng hai mươi ba cái thì quá nhiều, thực lực của ta chưa đủ, không thể ra cùng lò!”

Lạc Ly vừa định nói vậy thì hai lò, ba lò đi.

Huyền Phác chân nhân nói tiếp: “Ta không được thế nhưng có người được. Ngươi chờ một lát, ta đi tìm sư phụ của ta. Sư phụ của ta là Vô Ngung chân quân, luyện chế số pháp bảo đó, tuyệt đối không thành vấn đề!”

Nói xong thì hắn lập tức hành động, biến mất không thấy, để lại một mình Lạc Ly ngẩn người ra đấy.

Một lát sau Huyền Phác chân nhân trở lại, còn mang đến một người khác, chính là một Nguyên Anh chân quân. Hắn không có dáng vẻ già cỏi như Huyền Phác chân nhân mà là một nam tử trung niên, mình mặc áo vải, bên hông thắt dây lưng, ăn mặc cực kỳ tùy tiện. Thế nhưng da thịt như cẩm thạch, bóng sáng trong suốt, càng khiến người khác ấn tượng hơn chính là hai hang lông mày đen đặc song song với hai mắt, thẳng với mi tâm, hầu như không có chút độ cong nào cả, khiến cho người ta cảm thấy rất quái dị.

Huyền Phác chân nhân giới thiệu: “Đây là sư phụ của ta, Vô Ngung chân quân!”

Lạc Ly vội vàng hành lễ, nói: “Ra mắt Vô Ngung chân quân tiền bối!”

Vô Ngung chân quân nhìn Lạc Ly, gật đầu nói: “Hổ Thiện có đệ tử như ngươi, quả nhiên có người kế tục, không tệ, không tệ!”

Lạc Ly nói: “Cám ơn tiền bối khích lệ!”

Vô Ngung chân quân nhìn Lạc Ly, nói: “Hai mươi ba pháp bảo, ngươi tính luyện chế mấy giai?”

Lạc Ly nói: “Ta đã dung hợp mười một pháp bảo, trong đó Cự Kình Bá Đạo Sát dung hợp Thủy Thiên Nhất Sắc Linh Lung Đăng, Thương Hải Minh Nguyệt Sát dung hợp Hồn Thiên Triệt Địa Bát Phương Giám…

Tiền bối, giai cấp không quan trọng. Bất kể là Ngũ giai hay Lục giai, thậm chí Thất giai thì ta đều có thể thừa nhận! Linh thạch không thành vấn đề!”

Vô Ngung chân quân sửng sốt, nói: “Một tên nhóc khí phách. Cho dù ngươi muốn Thất giai thì ta cũng không luyện chế được. Đây là Thiên Lô Quy Nguyên Chân Chùy Định Thần Pháp.

Cho dù có thể luyện chế ra pháp bảo Thất giai thì dùng pháp này sẽ chỉ có thể luyện ra được Ngũ giai, thiên nhiên tự động giảm xuống hai giai.

Nếu như ngươi đã không thiếu tiền thì ta cũng không bớt giá cho ngươi. Ta sẽ luyện chế hai mươi ba Ngũ giai pháp bảo cho ngươi. Tới đây để ta nhìn kỹ ngươi nào!”

Vô Ngung chân quân bắt đầu xem xét thân thể của Lạc Ly. Xem xét huyết mạch, xem xét linh khí, sau đó lại để Lạc Ly sử dụng ra nhiều loại pháp thuật, lại kiểm tra xương cốt, sau đó để Lạc Ly thi triển hết toàn bộ pháp khí. Vô Ngung chân quân kiểm tra một ngày một đêm mới xong.

Vô Ngung chân quân nói: “Được rồi, kiểm tra xong rồi.

Liên Y Thanh Bình Sát, ta cho ngươi ba lựa chọn. Sát này mượn quang âm chi đạo để giết chết kẻ địch. Một cái là Ngũ giai pháp bảo Hồng Nhan Dịch Lão Không Độ Kính của Đại La Ma tông. Bảo này ẩn chứa hai đạo Tiểu Chân Dương Linh Cấm, có thể thi triển ra hai đại pháp thuật Hoang Địa Lão Thiên Niên Diệt, Thời Không Vạn Biến Chuyển Đầu Tiêu.



Cái khác là Ngũ giai pháp bảo Càn Khôn Vọng Nguyệt Hoàn của Càn Khôn Ma giáo bị các ngươi phá diệt. Bảo này cũng ẩn chứa hai đạo Tiểu Chân Dương Linh Cấm, có thể sử dụng ra pháp thuật Khô Suy Lão Hưu Thâu Thiên Đạo.

Cái cuối cùng là Ngũ giai pháp bảo Vạn Hóa Thiên Biến Quang Âm Trảm của Trọng Huyền tông chúng ta. Bỏ này ẩn chứa hai đạo Tiểu Chân Dương Linh Cấm, có thể thi triển pháp thuật Thiên Niên Nhất Thán!”

Lạc Ly cẩn thận lắng nghe, không ngừng gật đầu, muốn lựa chọn.

Vô Ngung chân quân nói: “Ngươi khoan chọn vội. Hãy để ta thiết kế tốt sao cho các pháp bảo có liên hệ với nhau. Đến khi đó ngươi hãy lựa chọn.”

Vô Ngung chân quân nói tiếp: “Tiếp theo chúng ta nói tới Hàn Huyền Băng Ngục Sát, đây là pháp thuật đóng băng phạm vi lớn, cho nên tốt nhất là sử dụng nhiều pháp bảo tạo thành pháp trận để mà dung hợp, thứ này có bốn lựa chọn…”

Vô Ngung chân quân bắt đầu giảng, một bên nói một bên nghe, sau đó hai người cùng nhau nghiên cứu, nghiên cứu khoảng một ngày, qua vô số lần thảo luận, cuối cùng Vô Ngung chân quân nói:

“Được rồi, thiết kế xong rồi. Ta sẽ đi về nghiên cứu. Nghiên cứu xong sẽ đưa cho ngươi bảng giá. Theo nghiên cứu của chúng ta thì đây đều là pháp bảo Ngũ giai, tính nhẩm sơ sơ cũng thấy không rẻ rồi.”

Pháp bảo Ngũ giai bình thường có giá năm trăm vạn linh thạch, pháp bảo Ngũ giai của Trọng Huyền tông đều mắc hơn bình thường ba phần mười, đây lại là định chế đặc biệt, lại tăng ba phần mười giá. Lạc Ly tính toán một chút, một cái mất ít nhất một ngàn vạn linh thạch. Hai ngươi ba cái thì hơn hai ức linh thạch.

Thật ra lúc trước Lạc Ly chỉ sử dụng Tứ giai pháp bảo. Nếu như luyện Tứ giai pháp bảo thì không quá mấy ngàn vạn. Thế nhưng bây giờ khác trước, bây giờ Lạc Ly giàu nứt đổ vách, cho nên phải chọn thứ tốt nhất, tất cả đều là Ngũ giai!

Lạc Ly nói: “Tiền bối, không sao cả, các người cứ luyện chế đi, linh thạch không thành vấn đề. Nếu thật sự không đủ thì chỗ ta còn có một ít thiên địa linh vật, không biết ngươi có thu hay không?”

Nghe tới thiên địa linh vật, Vô Ngung chân quân biến sắc, nói: “Thiên địa linh vật, đồ tốt, đồ tốt. Kể từ khi có Thái Sơ phường thị thì thiên địa linh vật càng ngày càng được tiêu thụ tốt, càng ngày càng mắc. Không thành vấn đề, ta sẽ trả thêm ba phần mười giá thị trường để thu thiên địa linh vật của ngươi!”

Như vậy pháp bảo tăng ba phần mười, linh vật tăng ba phần mười, bù đắp cho nhau.

Lạc Ly vô cùng vui vẻ. Bàn chuyện giao dịch xong, hắn quay về chờ đợi.

Qua khoảng ba ngày, Vô Ngung chân quân đích thân đến Diêu Gia lão điếm, Lạc Ly sửng sốt nói: “Tiền bối, ngài đây là…”

Vô Ngung chân quân nói: “Chuyện này… Lạc Ly, chuyện này có chút thay đổi.”

Lạc Ly nói: “Tiền bối, có chuyện gì sao?”

Vô Ngung chân quân nói: “Trong lúc ta tìm tài liệu luyện khí cho ngươi thì đúng lúc bị sư phụ ta bắt gặp. Hắn hỏi ta luyện chế pháp bảo gì nên ta đã khai.

Sư phụ cảm thấy hứng thú. Bảy mươi bảy sát này, trong đó có pháp bảo, có ma bảo, có vu bảo, có yêu bảo, gần như có hết pháp bảo của các tộc trong thiên hạ. Hắn tính nhận đơn đặt hàng này, tính mở một lò luyện ra hết bảy mươi sáu pháp bảo Lưu Ly Hải!”

Bảy mươi bảy sát Lưu Ly Hải ngoại trừ Độc Vô Sinh Sát không cần pháp bảo dung hợp ra thì bảy mươi sáu sát còn lại đều cần pháp bảo dung hợp. Điệp Long Hải Bạo Sát cùng Hồng Hoang Thôn Thiên Sát vẫn chưa truyền ra ngoài, môn phái khác vẫn chưa bắt được tin tức.

Nghe nói như thế, Lạc Ly lập tức cả kinh, nói: “Luyện ra hết trong một lò! Tiền bối, sư phụ của ngài là…”

Vô Ngung chân quân nói: “Sư phụ của ta chính là một trong tám đại huynh của Trọng Huyền tông, Thanh Thạch Chân nhất. Ta là đồ đệ vô dụng nhất của hắn, hiện tại chỉ mới Nguyên Anh.”

Lạc Ly lập tức im bặt. Không ngờ Phản Hư chân nhân lại luyện chế pháp bảo cho hắn, dù không muốn cũng phải chịu.

Vô Ngung chân quân nói: “Yên tâm đi. Sư phụ của ta chỉ là nhất thời hứng thú. Bình thường hắn không dễ ra tay luyện chế pháp bảo nào cả. Cho dù là Mộc Thần Kim Thánh tiền bối có tới thì cũng rất khó mời hắn ra tay.

Pháp bảo hắn luyện chế ra đều là Lục giai pháp bảo. Thế nhưng hai mươi ba cái mà ngươi yêu cầu, chúng ta đều lấy giá Ngũ giai pháp bảo bán cho ngươi. Đây là cơ duyên của ngươi, có thể ngộ nhưng không thể cầu!”

Pháp bảo do Phản Hư Chân nhất luyện chế, đúng là chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.

Lạc Ly không khỏi nói: “Việc này, tiền bối, ta chỉ có mười hai Lưu Ly Hải không cần pháp bảo dung hợp. Sáu mươi lăm pháp bảo khác đều cần pháp bảo dung hợp. Dù sao tiền bối cũng tế luyện rồi. Một lò không hầu hai chủ. Trừ mười hai cái kia ra, hãy bán hết cho ta những cái còn lại đi!”



Lúc này tới lượt Vô Ngung chân quân ngẩn người, hơn nữa ngày sau mới nói: “Nhưng đó chính là sáu mươi lăm Lục giai pháp bảo! Cho dù có hai mươi ba cái bán với giá Ngũ giai pháp bảo, thế nhưng bốn mươi hai cái còn lại sẽ bán với giá Lục giai pháp bảo!

Cho dù chúng ta không tăng giá cho ngươi, thế nhưng bốn mươi hai pháp bảo thì cũng cần ít nhất mười ức linh thạch. Cộng thêm hơn hai mươi cái kia nữa thì cũng là mười hai ức linh thạch.

Lạc Ly lấy ra một món Thiên giai linh vật, nói: “Tiền bối, đừng lo, ta không thiếu linh thạch!”

Nhìn thấy Thiên giai linh vật, ánh mắt Vô Ngung chân quân sáng lên. Thứ này có giá trị liên thành!

Thế nhưng Lạc Ly không đưa cho hắn thứ đó mà lấy ra một trăm năm mươi Hoàng giai linh vật đưa cho hắn nói: “Đây là tiền đặt cọc, tiền bối hãy cầm đi!”

Vô Ngung chân quân thở dài một tiếng nói: “Ngươi đánh cướp kho linh vật của Hỗn Nguyên tông chắc!”

Lạc Ly nói: “Nào có. Chẳng phải Thái Sơ phường thị vừa khai trương hay sao? Ta buôn bán đặc sản động thiên, không ngờ cung không đủ cầu, kiếm được một vố lời!”

Vô Ngung chân quân nói: “Hóa ra là như thế, cơ duyên tốt, cơ duyên tốt!

Ngươi hãy chờ đi, ta trở về tìm sư phụ đặt chế nguyên bộ pháp bảo Lưu Ly Hải cho ngươi!”

Vô Ngung chân quân rời đi, đi tìm sư phụ Thanh Thạch chân nhân đặt chế nguyên bộ pháp bảo giúp Lạc Ly.

Lạc Ly thu thập một số thứ trên người, bắt đầu tính toán cần bao nhiêu thiên địa linh vật thì mới trả hết. Lần trước luyện chế thất đại dược đã tiêu hao rất nhiều thiên địa linh vật. Mặc dù đã tích lũy được mấy tháng thế nhưng sau khi lấy ra một trăm năm mươi thiên địa linh vật để đặt cọc thì trong tay Lạc Ly chỉ còn lại năm trăm Hoàng giai thiên địa linh vật.

Mặc dù Vô Ngung chân quân đồng ý thêm ba phần mười giá để thu số thiên địa linh vật này nhưng mỗi thiên địa linh vật cũng chỉ khoảng năm mươi vạn linh thạch, còn kém con số hai ức linh thạch rất nhiều. Nếu thật sự không được thì phải lấy Thiên giai linh vật ra gán nợ.

Thật ra nếu như bán bảy đại dược thì Lạc Ly hoàn toàn có thể gom đủ linh vật. Thế nhưng Lạc Ly không muốn làm như thế. Hiện tại mình chưa đủ mạnh, thứ đó có thể không xuất hiện thì không cần xuất hiện. Cho dù thứ này có sức hấp dẫn cực lớn với cả Tiên Nhân thế nhưng vẫn nên để mình sử dụng thì thích hợp hơn, mọi sự cẩn thận, làm ít ít lỗi.

Đến giữa trưa, Huyền Phác chân nhân tới đây mời. Thanh Thạch Chân nhất muốn gặp mặt Lạc Ly. Muốn đích thân kiểm tra huyết mạch Lạc Ly để định chế pháp bảo!

Lạc Ly đi theo Huyền Phác chân nhân bước vào sơn môn Trọng Huyền tông. Thượng môn Trọng Huyền tông chưa từng cho phép người khác đi vào lần đầu tiên mở cửa cho Lạc Ly.

Tiến vào trong sơn môn, Lạc Ly lập tức cảm thấy mình đi vào một công trường, khắp nơi đều là lò luyện khí, khắp nơi đều là dị tượng hỏa quang trùng thiên, quả nhiên là Trọng Huyền tông luyện thiên luyện địa.

Đi qua từng tòa cung điện, tiến vào trong một đại điện. Thanh Thạch Chân nhất xuất hiện, Lạc Ly hành lễ: “Ra mắt Thanh Thạch tổ sư!”

Thanh Thạch Chân nhất không trả lời mà trực tiếp đo lường. Chỉ nháy mắt, trên người Lạc Ly xuất hiện hào quang vô tận. Cả người Lạc Ly cứng đơ không thể nhúc nhích. Lâu sau hào quang mới biến mất, Thanh Thạch Chân nhất xoay người bỏ đi, không hề nói một câu nói nào với Lạc Ly.

Địa vị giữa hai người cách nhau quá lớn, bây giờ Lạc Ly vẫn chưa có tư cách nói chuyện với Thanh Thạch Chân nhất.

Đây mới đúng là thái độ của Phản Hư Chân nhất. Mộc Thần cùng Kim Thánh là người nhà của mình, làm quản sự ngoại môn, nhìn Lạc Ly trưởng thành. Khi nói chuyện với Lạc Ly thì giống như người già nói chuyện với con cháu trong nhà, cho nên không có vẻ cao ngạo đó!

Lạc Ly buông tiếng thở dài, lòng hơi khó chịu, không nói câu nào. Xem ra mình vẫn chưa đủ tư cách để Phản Hư Chân nhất nhớ mình!

Lúc này Vô Ngung chân quân xuất hiện, nói:

“Sư phụ ta nói sẽ mở lô luyện chế một bộ pháp bảo cho ngươi, mất khoảng một tháng thì có thể ra lò. Ngươi hãy chuẩn bị linh thạch, lô pháp bảo này là cơ duyên của ngươi, thu ngươi mười ức linh thạch!

Mặt khác sư phụ ta có nói, tám phần là ngươi muốn tấn thăng cảnh giới Kim Đan, đến khi đó ngươi hãy tới Thăng Tiên đài của chúng ta. Ở đây dễ dàng tấn thăng cảnh giới Kim Đan hơn bên ngoài.”

Thăng Thiên đài là nơi tu luyện để dành cho đệ tử Trọng Huyền tông tấn thăng cảnh giới, trong đó ẩn chứa đủ loại linh cấm, đề cao tỷ lệ tấn thăng, để cho Lạc Ly tấn thăng cảnh giới. Như thế đã tương đối chiếu cố rồi, cho dù Vô Ngung chân quân cũng không có quyền lợi này.

Xem ra Thanh Thạch Chân nhất ngoài lạnh trong nóng, không nhặt tiện nghi của tiểu bối, mặt khác lô pháp khí này, đạo bảo, ma bảo, vu bảo, chủng loại gì cũng có. Chỉ là tài liệu giá trụ bốn năm ức, lại phải mất công Phản Hư Chân nhất, bình thường thu phí ít nhất giá trị hai mươi ức, hiện tại chỉ thu mười ức, hoàn toàn giảm nửa giá. Ở Trọng Huyền tông này, có thể nói tuyệt vô cận hữu. Pháp bảo của bọn họ là đệ nhất thiên hạ, chào giá cũng tàn nhẫn nhất thiên hạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Đạo Độc Hành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook