Chương 458: Nhất sơn canh bỉ nhất sơn cao
Vụ Ngoại Giang Sơn
17/08/2017
Độc tính thật mạnh, ám ảnh đó do chân khí hóa thành, không phải sinh mệnh, vậy mà cũng độc sát được. Xem ra ở nơi này, pháp thuật thuộc loại chân khí như Hải Khiếu Vô Lượng Sát, Ám Ảnh Vô Hình Sát rất khó phát huy sức mạnh.
Lạc Ly thở dài một tiếng. Duỗi tay, Lạc Liệt xuất hiện trước người Lạc Ly, hắn là người yếu nhất trong đám Hư Linh Kim Đan chân nhân, Lạc Ly phái hắn tiến vào đó thử nghiệm.
Lạc Liệt lập tức thi triển đủ loại pháp thuật phòng ngự, tiến vào trong màn hào quang đó, thế nhưng chưa tới ba mươi giây đã trở lại, sắc mặt xanh mét, cả người phiêu phiêu muốn tán.
Lạc Liệt trở lại bên cạnh Lạc Ly, Lạc Ly lập tức thu hồi lại, bắt đầu cảm thụ. Trong ba mươi giây đó Lạc Liệt trúng phải mười hai loại kịch động. Thế nhưng trong đó có mười một loại kịch độc Độc Vô Sinh Sát của Lạc Ly có thể kháng cự. Duy chỉ có loại độc vô hình thì Độc Vô Sinh Sát không thể kháng cự!
Thứ độc vô hình này rất âm hiểm, thẩm thấu vô ảnh vô hình, lại không hề có độc tính. Thế nhưng theo thời gian qua đi, xâm nhập vào cốt tủy, giết chết người khác trong lúc họ còn chưa hay biết gì cả.
Độc này gọi là quỷ độc, tu sĩ tới đây nghĩ rằng chỉ cần ăn giải độc đan thì có thể kháng cự lại kịch độc ở nơi này, thế nhưng ai cũng không ngờ rằng nơi này lại có quỷ độc núp trong bóng tối.
Lạc Ly không khỏi lắc đầu, nếu như không thể khắc chế được thứ kịch độc này thì Lạc Ly sẽ từ bỏ chuyến đi này, độc này, quá âm hiểm rồi!
Ngay khi Lạc Ly đang tự hỏi thì Tiểu Thạch trong Thái Sơ Động Thiên bất ngờ cử động, xuất hiện trên đỉnh đầu của Lạc Ly, nằm trên đỉnh đầu của hắn giống một cái khăn trùm đầu, truyền tới một thần niệm:
“Ta có thể giải độc này, vào đi!”
Lạc Ly sửng sốt, thế nhưng hắn vô cùng tin tưởng Tiểu Thạch, cắn răng, đưa mình vào trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn. Hải vực Độc Vô Sinh Sát trên người phát ra hào quang, bao vây thân thể Lạc Ly vào trong.
Lạc Ly chỉ cảm thấy mình như đang cởi truồng nhảy vào sông băng, chân khí toàn thân chấn động, suýt nữa bị độc khí xung quanh phá vỡ chân khí hộ thuẫn của mình!
Thế nhưng chỉ suýt nữa mà thôi, bản thân Độc Vô Sinh Sát đã là kịch độc không gì sánh bằng, vô số kịch độc trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn cũng không thể công kích khí thuẫn phòng ngự của Lạc Ly.
Tiểu Thạch trên đỉnh đầu Lạc Ly chậm rãi hô hấp, quỷ độc bay tới cạnh Lạc Ly lập tức biến mất, tới lúc này Lạc Ly mới an toàn vô sự!
Lạc Ly lấy lại bình tĩnh, đi chậm quanh nơi này, đi từng bước về phía trước. Nơi này khói độc quay cuồng, thần thức căn bản không thể phóng quá xa, phải nhờ vào mắt để nhìn, phải nhờ vào tay để sờ!
Sau khi thích ứng sơ bộ hoàn cảnh nơi này, Lạc Ly bắt đầu tăng tốc, bắt đầu tiến nhanh về phía trước. Mạo hiểm như vậy, sao có thể không có thu hoạch gì được chứ?
Đi từng bước về phía trước, chớp mắt Lạc Ly đã đi khoảng mười dặm trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn. Dưới tầm nhìn của Thủy Mục Niên Hoa Quang Âm, khói độc trùng trùng căn bản không thể che kín tầm mắt của Lạc Ly được.
Đi chừng ba mươi dặm, đột nhiên phía trước chớp lóe bạch quang, có cái gì đó đánh về phía Lạc Ly. Lạc Ly duỗi tay ra, tay vung Tử Phong Hàn Ba Huyễn Quang Kiếm, kiếm quang màu vàng chợt lóe, yêu thú đánh tới muốn chạy trốn, thế nhưng căn bản không nhanh bằng kiếm của Lạc Ly.
Tiếng kêu khàn khàn vừa mới vang lên đã bị cắt ngang, máu đen bay lên, bị hộ thân chân khí chắn ở bên ngoài, bốc lên từng trận khói đen, giống như trong máu đen cũng ẩn chứa kịch độc đáng sợ. Lạc Ly nhìn qua, một yêu thú giống chuột bị hắn chém thành hai nửa.
Lạc Ly không khỏi nghĩ: “Thứ đáng sợ, tốc độ cực nhanh, lại còn tinh thông thần thông Không Độn, nếu không thì ta cũng nhìn thấy, hơn nữa nó ẩn chứa kịch độc đáng sợ, nếu như bị nó cắn trúng, sợ là Độc Vô Sinh Sát của ta cũng ngăn không được!”
Ngay khi Lạc Ly đang tự hỏi thì xung quanh truyền tới tiếng xào xạt, nhìn qua, có chừng hơn trăm con yêu thử hai mắt tỏa ra hàn quang nhìn Lạc Ly.
Lạc Ly lập tức giật mình, sao lại có nhiều yêu thử bao vây mình đến như vậy.
Trốn không thoát, tốc độ của chúng rất nhanh, chỉ có thể chiến đấu!
Ngay lúc Lạc Ly đang tự hỏi thì những con yêu thử này đã vọt về phía Lạc Ly.
Chúng nó có độn thuật kỳ dị, nháy mắt biến mất vô ảnh, sa đó xuất hiện ở phía trước, có thể xuyên qua tất cả chướng ngại vật. Hơn nữa tốc độ cực nhanh, trên người mang theo vô tận kịch độc.
Nhìn thấy nhiều yêu thử như vậy, Lạc Ly bắt đầu phóng thích Hư Linh Kim Đan chân nhân. Thế nhưng Hư Linh Kim Đan chân nhân không có Độc Vô Sinh Sát hộ thể, ở trong không gian này, vượt qua ba mươi giây thì sẽ bị đầu độc biến mất.
Cho nên mỗi lần Lạc Ly chỉ thả ra ngoài bốn Kim Đan chân nhân, sau đó trong vòng ba mươi giây thu hồi bọn họ lại, sau đó lại phóng ra ngoài, lại thu hồi, hình thành trận thế Kim Đan chân nhân bảo vệ mình, bắt đầu đại chiến với đàn yêu thử quỷ dị này.
Yêu thử phát ra tiếng rít xèo xèo chói tai. Tốc độ cực nhanh, xông mạnh tới đây, một con lập tức bị Hư Linh Kim Đan chân nhân đánh chết. Thế nhưng yêu thử giống như vô cùng vô tận, trăm con vừa chết hết thì lập tức xuất hiện yêu thử mới.
Thủ lâu tất có sơ hở, một ít yêu thử vượt qua được phòng ngự của Kim Đan chân nhân, vọt tới trước người Lạc Ly.
Lạc Ly ra tay, thế nhưng hiện tại cần phải vận chuyển Độc Vô Sinh Sát, không thể sử dụng pháp thuật khác của Hỗn Nguyên tông, chỉ có thể dựa vào thần kiếm trong tay, dựa vào kiếm thuật nguyên thủy nhất, chiến đấu với yêu thử. Sau khi diệt sát hai ba còn thì bị vây trong vòng nguy hiểm.
Đồng thời hắn còn phải thu hồi cùng phóng thích Hư Linh Kim Đan chân nhân, còn phải chiến đấu với yêu thử đột phá phòng ngự. Khiến đầu óc của Lạc Ly vận chuyển điên cuồng. Chỉ cách một ly thôi thì là tử vong, hắn gặp phải nguy hiểm lớn nhất trong đời.
May mà không phải tu luyện Thái Hư Thiên Diễn Thái Thượng Cảm Ứng Thiên không công, dựa vào năng lực tính toán cường đại của kinh này, Lạc Ly đau khổ kiên trì.
Hắn âm thầm cắn răng, thật ra yêu thử này không mạnh, chỉ cần mình có thể sử dụng Hải Khiếu Vô Lượng Sát, hoặc sử dụng Cự Kình Bá Đạo Sát thì có thể giết chết toàn bộ yêu thử. Thế nhưng hiện tại hắn chỉ có thể sử dụng Độc Vô Sinh Sát, sát này không hề gây thương tổn với yêu thử. Người ta gặm độc lớn lên, thứ không sợ nhất là độc, vậy nên Lạc Ly rất nguy hiểm.
“Nếu như có thể sử dụng Hải Khiếu Vô Lượng Sát thì tốt rồi, cho dù là Cự Kình Bá Đạo Sát cũng được!”
“Đúng rồi, hình như ta có cách!”
Trong lúc nguy cấp, Lạc Ly nhớ tới Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao!
Sử dụng pháp này thì có thể đồng thời sử dụng nhiều pháp thuật, không hề ảnh hưởng gì với nhau, phối hợp lẫn nhau, hình thành hiệu quả pháp thuật cường đại, gần giống với nhất tâm nhị dụng.
Người sợ bức, ngựa sợ cưỡi, sống chết trước mắt, Lạc Ly tĩnh tâm lại, yên lặng sử dụng Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao, đủ loại vấn đề khó khăn trước kia hiện tại được giải quyết dễ dàng. Lạc Ly quát khẽ một tiếng, cả người hắn vẫn nằm trong sự bảo hộ của Độc Vô Sinh Sát, hai tay lại sử dụng Hải Khiếu Vô Lượng Sát!
Một chưởng đẩy ra, một tiếng nổ vang, chấn giết ba con yêu thử. Thế nhưng Lạc Ly lập tức phát hiện, sử dụng pháp thuật phạm vi lớn trong này, hiệu quả không cao, bởi vì nơi này độc tính trải rộng, khiến cho uy lực của Hải Khiếu Vô Lượng Sát không đủ!
Lạc Ly lập tức biến hóa, hóa sinh Cự Kình Bá Đạo Sát, một quyền giáng xuống, vô cùng mạnh mẽ, cách không đánh nổ đầu một con yêu thử.
Lạc Ly máy động, Tử Phong Hàn Ba Huyễn Quang Kiếm chợt lóe lên trong lòng bàn tay, xa xa một con yêu thử bị chém thành hai nửa.
Một kiếm này là Thanh Ngư Du Lân Sát! Một kiếm này, giống như nhổ đinh dẫn trâu, thuận theo thiên đạo, một kiếm chém xuống, yêu thử giống như va đập vào kiếm, bị Lạc Ly chém chết!
Lạc Ly cười ha ha!
Dựa vào Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao, Lạc Ly đồng thời sử dụng ra tam đại sát pháp, Độc Vô Sinh Sát làm trung tâm, luôn luôn bảo vệ thân thể, tay trái là Cự Kình Bá Đạo Sát, bùng nổ sức mạnh vô tận, tay phải là Thanh Ngư Du Lân Sát, kiếm quang thanh bần, một kiếm một con!
Chiến đấu, chiến đấu, chiến đấu!
Nháy mắt, Lạc Ly thu hồi toàn bộ Hư Linh Kim Đan chân nhân, không cần bọn họ bảo vệ, một mình Lạc Ly đã đủ đấu với bọn yêu thử này.
Có lúc cũng sử dụng Hải Khiếu Vô Lượng Sát, thế nhưng không phải dùng nó oanh kích giết chết yêu thử mà dùng nó để tạo ra một mảng hải vực, trong hải vực này, Lạc Ly đồng thời sử dụng Thanh Ngư Du Lân Sát, vô số yêu thử lọt vào trong này biến thành cát bụi!
Có khi sử dụng Cự Kình Bá Đạo Sát, bùng nổ không giới hạn, hóa sinh vô tận lực lượng, một kiếm quơ xuống, một đạo hàn quang, hơn mười yêu thử lập tức ngã lăn tại chỗ!
Giết, giết, giết!
Chớp mắt, cả đất toàn là xác chuột, những con yêu thử còn sót lại sợ bị giết, rít lên một tiếng, chạy tán loạn khắp nơi, Lạc Ly cầm kiếm nơi tay, toàn thắng!
Lạc Ly nhíu mày, yêu thử này điên rồi sao? Vì sao lại tập kích mình điên cuồng như thế? Hắn nhìn ra xa, lập tức sửng sốt, chỉ thấy trước đó có một cây linh thụ kỳ dụ, mọc sừng sững nơi đó!
Cây này chỉ cao ba thước, trên cây có chín cành, cành cây không mọc lá cây, thế nhưng có vô số mặt quỷ treo tòn ten trên cành cây như lá.
Dưỡng Hồn Thụ!
Cây này ba ngàn năm nẩy mầm, ba ngàn năm trưởng thành, ba ngàn năm khai chi, cây này tồn tại ít nhất một vạn năm. Cây này có thể sản xuất Huyền giai trung phẩm thiên địa linh mộc Dưỡng Hồn Mộc. Thiên địa linh mộc này rất diệu dụng, rất có ích với tu luyện thần hồn, không có một Kim Đan chân nhân nào có thể kháng cự lại vật này.
Chẳng trách đàn yêu thử này tử chiến không lùi, thì ra mình đi lầm vào đây, chúng nó gắt gao thủ hộ Dưỡng Hồn Thụ này! Cho nên mới huyết chiến với mình.
Lạc Ly mừng rỡ, bước nhanh qua đó!
Xác nhận lại, đúng là Dưỡng Hồn Thụ. Hơn nữa cây này có thể sinh ra ba phần Dưỡng Hồn Mộc, trải qua Biện Tài Thuật của mình phân tách, ít nhất có thể có được sáu phần Dưỡng Hồn Mộc!
Đúng là đại hỉ. Lạc Ly bắt đầu khai thác thụ này. Vô số mặt quỷ biến thành lá cây treo trên cây gào thét với Lạc Ly, muốn ngăn cản Lạc Ly chặt cây này. Thế nhưng Lạc Ly tùy tiện lấy ra một phù lục rồi kích hoạt, một đạo hào quang lóe lên, toàn bộ lá cây mặt quỷ biến mất sạch.
Lạc Ly bắt đầu chặt cây, dưới lưỡi kiếm của Tử Phong Hàn Ba Huyễn Quang Kiếm, Dưỡng Hồn Thụ bị chặt ngã, sau đó Lạc Ly chặt chặt chém chém, chỉ cần hai nhánh cây thì có thể có một phần Dưỡng Hồn Mộc, cuối cùng Lạc Ly thu hoạch được bốn phần Dưỡng Hồn Mộc.
Dùng pháp thuật khóa chặt Dưỡng Hồn Mộc lại, tránh việc linh tính tiết ra ngoài. Sau đó Lạc Ly thu hồi chúng nó lại. Gốc cây Dưỡng Hồn Thụ vẫn còn, Dưỡng Hồn Thụ cũng chưa vong, sáu ngàn năm sau, có thể trưởng thành thành một cây Dưỡng Hồn Thụ mới.
Lạc Ly sửa sang nơi đây lại một chút, chôn bốn viên trung phẩm linh thạch dưới gốc đây. Có linh thạch này, cây này sẽ không chết, không tới mức hoàn toàn tuyệt căn. Làm người đừng nên quá đen, không nên chém tận giết tuyệt.
Sửa sang xong, đột nhiên phía xa truyền tới tiếng nói chuyện.
Một gã tu sĩ hô: “Vương huynh, ngươi mau nhìn, có nhiều thi hài Linh Độn thử tới như vậy!”
Tu sĩ còn lại nói: “Không phải chứ, Trương lão đệ, thực sự là Linh Độn thử. Chuột này rất đáng sợ, tốc độ cực nhanh, có thần thông Không Độn, hơn nữa đều tụ thành bầy, bị chúng nó cắn rồi thì chắc chắn phải chết! Là ai mà giết nhiều Linh Độn thử tới như vậy.”
Trương lão đệ nghe vậy, cao hứng nói: “Vương huynh, chúng ta phát tài rồi, đuôi của Linh Độn Thử là tài liệu chế tạo phù bút tốt nhất. Nơi này có khoảng bảy tám trăm thi thể. Giá trị ít nhất năm mươi vạn linh thạch!”
Vương huynh cao hứng nói: “Phải, phải, chúng ta phát tài rồi! Chờ đã, ta nhớ gần Linh Độn Thử nhất định có bảo vật. Chuột này đều vừa mới chết, vết máu chưa khô, tu sĩ đánh chết nhiều Linh Độn Thử như vậy nhất định sẽ bị kiệt sức!”
Nói xong, hai người lập tức vọt tới Lạc Ly.
Nháy mắt, ba người bọn họ đứng đối nhau, hai mắt đối diện, ngạc nhiên trong lòng.
Vương huynh quát lên: “Giết hắn, bảo vật nhất định ở trên người của hắn!”
Trương lão đệ ở sau lưng hắn kêu rên một tiếng. Bắt đầu thả ra đủ loại đồng giáp cương thi, trong đó không ngờ có bốn con Phi Thiên Dạ Xoa! Hóa ra là đệ tử Bắc Mang sơn!
Mà Vương huynh thì thân thể biến hóa, hóa thành cự quỷ cao lớn ba trượng, mặt mũi hung tơn, mồm to như bồn máu, vọt đánh về phía Lạc Ly.
Hai người này đều là Trúc Cơ đại viên mãn. Chỉ kém chút nữa thì có thể kết đan.
Lạc Ly không triệu hồi Hư Linh Kim Đan chân nhân, bàn tay lóe lên kiếm quang, Thanh Ngư Du Lân Sát bổ tới, giống như con cá tung tăn. Tránh thoát khỏi công kích của cự quỷ, vọt tới trước người cự quỷ, giáng một kích thật mạnh. Cự Kình Bá Đạo Sát, bùng nổ oanh kích vô tận. Đánh cự quỷ lập tức văng đi.
Đám đồng giáp cương thi đã vọt tới, bốn Phi Thiên Dạ Xoa bay ở trước nhất.
Hai chân Lạc Ly chớp lóe. Hóa sinh vô tận kim quang, Phích Lịch Chấn Quang Độn, nhanh chóng lui về phía sau, hai tay nhanh chóng kết ra ấn chú, quát nhẹ một tiếng: “Thái Sơn, đánh!”
Trên đỉnh đầu Lạc Ly xuất hiện một ngọn Thái Sơn to lớn, có diện tích khoảng bốn mươi trượng, cao khoảng ba mươi trượng, giáng xuống tức thời!
Đùng! Thái Sơn giáng xuống, toàn bộ cương thi cùng Phi Thiên Dạ Xoa đều bị đè dười Thái Sơn, hóa thành bột mịn.
Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao, Lạc Ly có thể tùy ý sử dụng pháp thuật mà mình nắm giữ, hắn đồng thời sử dụng ra ba pháp thuật.
Thái Sơn đè xuống, hai người đối phương lập tức trợn mắt, nhìn nhau, lập tức chạy trốn. Cự quỷ lộn một vòng trên đất, hóa thành một con linh quỷ hai cánh, giương cánh bay lên. Tu sĩ còn lại thì nhảy tưng tưng giống cương thi, nhưng mỗi bước nhảy xa tới trăm trượng.
Lạc Ly thở dài một tiếng. Duỗi tay, Lạc Liệt xuất hiện trước người Lạc Ly, hắn là người yếu nhất trong đám Hư Linh Kim Đan chân nhân, Lạc Ly phái hắn tiến vào đó thử nghiệm.
Lạc Liệt lập tức thi triển đủ loại pháp thuật phòng ngự, tiến vào trong màn hào quang đó, thế nhưng chưa tới ba mươi giây đã trở lại, sắc mặt xanh mét, cả người phiêu phiêu muốn tán.
Lạc Liệt trở lại bên cạnh Lạc Ly, Lạc Ly lập tức thu hồi lại, bắt đầu cảm thụ. Trong ba mươi giây đó Lạc Liệt trúng phải mười hai loại kịch động. Thế nhưng trong đó có mười một loại kịch độc Độc Vô Sinh Sát của Lạc Ly có thể kháng cự. Duy chỉ có loại độc vô hình thì Độc Vô Sinh Sát không thể kháng cự!
Thứ độc vô hình này rất âm hiểm, thẩm thấu vô ảnh vô hình, lại không hề có độc tính. Thế nhưng theo thời gian qua đi, xâm nhập vào cốt tủy, giết chết người khác trong lúc họ còn chưa hay biết gì cả.
Độc này gọi là quỷ độc, tu sĩ tới đây nghĩ rằng chỉ cần ăn giải độc đan thì có thể kháng cự lại kịch độc ở nơi này, thế nhưng ai cũng không ngờ rằng nơi này lại có quỷ độc núp trong bóng tối.
Lạc Ly không khỏi lắc đầu, nếu như không thể khắc chế được thứ kịch độc này thì Lạc Ly sẽ từ bỏ chuyến đi này, độc này, quá âm hiểm rồi!
Ngay khi Lạc Ly đang tự hỏi thì Tiểu Thạch trong Thái Sơ Động Thiên bất ngờ cử động, xuất hiện trên đỉnh đầu của Lạc Ly, nằm trên đỉnh đầu của hắn giống một cái khăn trùm đầu, truyền tới một thần niệm:
“Ta có thể giải độc này, vào đi!”
Lạc Ly sửng sốt, thế nhưng hắn vô cùng tin tưởng Tiểu Thạch, cắn răng, đưa mình vào trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn. Hải vực Độc Vô Sinh Sát trên người phát ra hào quang, bao vây thân thể Lạc Ly vào trong.
Lạc Ly chỉ cảm thấy mình như đang cởi truồng nhảy vào sông băng, chân khí toàn thân chấn động, suýt nữa bị độc khí xung quanh phá vỡ chân khí hộ thuẫn của mình!
Thế nhưng chỉ suýt nữa mà thôi, bản thân Độc Vô Sinh Sát đã là kịch độc không gì sánh bằng, vô số kịch độc trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn cũng không thể công kích khí thuẫn phòng ngự của Lạc Ly.
Tiểu Thạch trên đỉnh đầu Lạc Ly chậm rãi hô hấp, quỷ độc bay tới cạnh Lạc Ly lập tức biến mất, tới lúc này Lạc Ly mới an toàn vô sự!
Lạc Ly lấy lại bình tĩnh, đi chậm quanh nơi này, đi từng bước về phía trước. Nơi này khói độc quay cuồng, thần thức căn bản không thể phóng quá xa, phải nhờ vào mắt để nhìn, phải nhờ vào tay để sờ!
Sau khi thích ứng sơ bộ hoàn cảnh nơi này, Lạc Ly bắt đầu tăng tốc, bắt đầu tiến nhanh về phía trước. Mạo hiểm như vậy, sao có thể không có thu hoạch gì được chứ?
Đi từng bước về phía trước, chớp mắt Lạc Ly đã đi khoảng mười dặm trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn. Dưới tầm nhìn của Thủy Mục Niên Hoa Quang Âm, khói độc trùng trùng căn bản không thể che kín tầm mắt của Lạc Ly được.
Đi chừng ba mươi dặm, đột nhiên phía trước chớp lóe bạch quang, có cái gì đó đánh về phía Lạc Ly. Lạc Ly duỗi tay ra, tay vung Tử Phong Hàn Ba Huyễn Quang Kiếm, kiếm quang màu vàng chợt lóe, yêu thú đánh tới muốn chạy trốn, thế nhưng căn bản không nhanh bằng kiếm của Lạc Ly.
Tiếng kêu khàn khàn vừa mới vang lên đã bị cắt ngang, máu đen bay lên, bị hộ thân chân khí chắn ở bên ngoài, bốc lên từng trận khói đen, giống như trong máu đen cũng ẩn chứa kịch độc đáng sợ. Lạc Ly nhìn qua, một yêu thú giống chuột bị hắn chém thành hai nửa.
Lạc Ly không khỏi nghĩ: “Thứ đáng sợ, tốc độ cực nhanh, lại còn tinh thông thần thông Không Độn, nếu không thì ta cũng nhìn thấy, hơn nữa nó ẩn chứa kịch độc đáng sợ, nếu như bị nó cắn trúng, sợ là Độc Vô Sinh Sát của ta cũng ngăn không được!”
Ngay khi Lạc Ly đang tự hỏi thì xung quanh truyền tới tiếng xào xạt, nhìn qua, có chừng hơn trăm con yêu thử hai mắt tỏa ra hàn quang nhìn Lạc Ly.
Lạc Ly lập tức giật mình, sao lại có nhiều yêu thử bao vây mình đến như vậy.
Trốn không thoát, tốc độ của chúng rất nhanh, chỉ có thể chiến đấu!
Ngay lúc Lạc Ly đang tự hỏi thì những con yêu thử này đã vọt về phía Lạc Ly.
Chúng nó có độn thuật kỳ dị, nháy mắt biến mất vô ảnh, sa đó xuất hiện ở phía trước, có thể xuyên qua tất cả chướng ngại vật. Hơn nữa tốc độ cực nhanh, trên người mang theo vô tận kịch độc.
Nhìn thấy nhiều yêu thử như vậy, Lạc Ly bắt đầu phóng thích Hư Linh Kim Đan chân nhân. Thế nhưng Hư Linh Kim Đan chân nhân không có Độc Vô Sinh Sát hộ thể, ở trong không gian này, vượt qua ba mươi giây thì sẽ bị đầu độc biến mất.
Cho nên mỗi lần Lạc Ly chỉ thả ra ngoài bốn Kim Đan chân nhân, sau đó trong vòng ba mươi giây thu hồi bọn họ lại, sau đó lại phóng ra ngoài, lại thu hồi, hình thành trận thế Kim Đan chân nhân bảo vệ mình, bắt đầu đại chiến với đàn yêu thử quỷ dị này.
Yêu thử phát ra tiếng rít xèo xèo chói tai. Tốc độ cực nhanh, xông mạnh tới đây, một con lập tức bị Hư Linh Kim Đan chân nhân đánh chết. Thế nhưng yêu thử giống như vô cùng vô tận, trăm con vừa chết hết thì lập tức xuất hiện yêu thử mới.
Thủ lâu tất có sơ hở, một ít yêu thử vượt qua được phòng ngự của Kim Đan chân nhân, vọt tới trước người Lạc Ly.
Lạc Ly ra tay, thế nhưng hiện tại cần phải vận chuyển Độc Vô Sinh Sát, không thể sử dụng pháp thuật khác của Hỗn Nguyên tông, chỉ có thể dựa vào thần kiếm trong tay, dựa vào kiếm thuật nguyên thủy nhất, chiến đấu với yêu thử. Sau khi diệt sát hai ba còn thì bị vây trong vòng nguy hiểm.
Đồng thời hắn còn phải thu hồi cùng phóng thích Hư Linh Kim Đan chân nhân, còn phải chiến đấu với yêu thử đột phá phòng ngự. Khiến đầu óc của Lạc Ly vận chuyển điên cuồng. Chỉ cách một ly thôi thì là tử vong, hắn gặp phải nguy hiểm lớn nhất trong đời.
May mà không phải tu luyện Thái Hư Thiên Diễn Thái Thượng Cảm Ứng Thiên không công, dựa vào năng lực tính toán cường đại của kinh này, Lạc Ly đau khổ kiên trì.
Hắn âm thầm cắn răng, thật ra yêu thử này không mạnh, chỉ cần mình có thể sử dụng Hải Khiếu Vô Lượng Sát, hoặc sử dụng Cự Kình Bá Đạo Sát thì có thể giết chết toàn bộ yêu thử. Thế nhưng hiện tại hắn chỉ có thể sử dụng Độc Vô Sinh Sát, sát này không hề gây thương tổn với yêu thử. Người ta gặm độc lớn lên, thứ không sợ nhất là độc, vậy nên Lạc Ly rất nguy hiểm.
“Nếu như có thể sử dụng Hải Khiếu Vô Lượng Sát thì tốt rồi, cho dù là Cự Kình Bá Đạo Sát cũng được!”
“Đúng rồi, hình như ta có cách!”
Trong lúc nguy cấp, Lạc Ly nhớ tới Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao!
Sử dụng pháp này thì có thể đồng thời sử dụng nhiều pháp thuật, không hề ảnh hưởng gì với nhau, phối hợp lẫn nhau, hình thành hiệu quả pháp thuật cường đại, gần giống với nhất tâm nhị dụng.
Người sợ bức, ngựa sợ cưỡi, sống chết trước mắt, Lạc Ly tĩnh tâm lại, yên lặng sử dụng Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao, đủ loại vấn đề khó khăn trước kia hiện tại được giải quyết dễ dàng. Lạc Ly quát khẽ một tiếng, cả người hắn vẫn nằm trong sự bảo hộ của Độc Vô Sinh Sát, hai tay lại sử dụng Hải Khiếu Vô Lượng Sát!
Một chưởng đẩy ra, một tiếng nổ vang, chấn giết ba con yêu thử. Thế nhưng Lạc Ly lập tức phát hiện, sử dụng pháp thuật phạm vi lớn trong này, hiệu quả không cao, bởi vì nơi này độc tính trải rộng, khiến cho uy lực của Hải Khiếu Vô Lượng Sát không đủ!
Lạc Ly lập tức biến hóa, hóa sinh Cự Kình Bá Đạo Sát, một quyền giáng xuống, vô cùng mạnh mẽ, cách không đánh nổ đầu một con yêu thử.
Lạc Ly máy động, Tử Phong Hàn Ba Huyễn Quang Kiếm chợt lóe lên trong lòng bàn tay, xa xa một con yêu thử bị chém thành hai nửa.
Một kiếm này là Thanh Ngư Du Lân Sát! Một kiếm này, giống như nhổ đinh dẫn trâu, thuận theo thiên đạo, một kiếm chém xuống, yêu thử giống như va đập vào kiếm, bị Lạc Ly chém chết!
Lạc Ly cười ha ha!
Dựa vào Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao, Lạc Ly đồng thời sử dụng ra tam đại sát pháp, Độc Vô Sinh Sát làm trung tâm, luôn luôn bảo vệ thân thể, tay trái là Cự Kình Bá Đạo Sát, bùng nổ sức mạnh vô tận, tay phải là Thanh Ngư Du Lân Sát, kiếm quang thanh bần, một kiếm một con!
Chiến đấu, chiến đấu, chiến đấu!
Nháy mắt, Lạc Ly thu hồi toàn bộ Hư Linh Kim Đan chân nhân, không cần bọn họ bảo vệ, một mình Lạc Ly đã đủ đấu với bọn yêu thử này.
Có lúc cũng sử dụng Hải Khiếu Vô Lượng Sát, thế nhưng không phải dùng nó oanh kích giết chết yêu thử mà dùng nó để tạo ra một mảng hải vực, trong hải vực này, Lạc Ly đồng thời sử dụng Thanh Ngư Du Lân Sát, vô số yêu thử lọt vào trong này biến thành cát bụi!
Có khi sử dụng Cự Kình Bá Đạo Sát, bùng nổ không giới hạn, hóa sinh vô tận lực lượng, một kiếm quơ xuống, một đạo hàn quang, hơn mười yêu thử lập tức ngã lăn tại chỗ!
Giết, giết, giết!
Chớp mắt, cả đất toàn là xác chuột, những con yêu thử còn sót lại sợ bị giết, rít lên một tiếng, chạy tán loạn khắp nơi, Lạc Ly cầm kiếm nơi tay, toàn thắng!
Lạc Ly nhíu mày, yêu thử này điên rồi sao? Vì sao lại tập kích mình điên cuồng như thế? Hắn nhìn ra xa, lập tức sửng sốt, chỉ thấy trước đó có một cây linh thụ kỳ dụ, mọc sừng sững nơi đó!
Cây này chỉ cao ba thước, trên cây có chín cành, cành cây không mọc lá cây, thế nhưng có vô số mặt quỷ treo tòn ten trên cành cây như lá.
Dưỡng Hồn Thụ!
Cây này ba ngàn năm nẩy mầm, ba ngàn năm trưởng thành, ba ngàn năm khai chi, cây này tồn tại ít nhất một vạn năm. Cây này có thể sản xuất Huyền giai trung phẩm thiên địa linh mộc Dưỡng Hồn Mộc. Thiên địa linh mộc này rất diệu dụng, rất có ích với tu luyện thần hồn, không có một Kim Đan chân nhân nào có thể kháng cự lại vật này.
Chẳng trách đàn yêu thử này tử chiến không lùi, thì ra mình đi lầm vào đây, chúng nó gắt gao thủ hộ Dưỡng Hồn Thụ này! Cho nên mới huyết chiến với mình.
Lạc Ly mừng rỡ, bước nhanh qua đó!
Xác nhận lại, đúng là Dưỡng Hồn Thụ. Hơn nữa cây này có thể sinh ra ba phần Dưỡng Hồn Mộc, trải qua Biện Tài Thuật của mình phân tách, ít nhất có thể có được sáu phần Dưỡng Hồn Mộc!
Đúng là đại hỉ. Lạc Ly bắt đầu khai thác thụ này. Vô số mặt quỷ biến thành lá cây treo trên cây gào thét với Lạc Ly, muốn ngăn cản Lạc Ly chặt cây này. Thế nhưng Lạc Ly tùy tiện lấy ra một phù lục rồi kích hoạt, một đạo hào quang lóe lên, toàn bộ lá cây mặt quỷ biến mất sạch.
Lạc Ly bắt đầu chặt cây, dưới lưỡi kiếm của Tử Phong Hàn Ba Huyễn Quang Kiếm, Dưỡng Hồn Thụ bị chặt ngã, sau đó Lạc Ly chặt chặt chém chém, chỉ cần hai nhánh cây thì có thể có một phần Dưỡng Hồn Mộc, cuối cùng Lạc Ly thu hoạch được bốn phần Dưỡng Hồn Mộc.
Dùng pháp thuật khóa chặt Dưỡng Hồn Mộc lại, tránh việc linh tính tiết ra ngoài. Sau đó Lạc Ly thu hồi chúng nó lại. Gốc cây Dưỡng Hồn Thụ vẫn còn, Dưỡng Hồn Thụ cũng chưa vong, sáu ngàn năm sau, có thể trưởng thành thành một cây Dưỡng Hồn Thụ mới.
Lạc Ly sửa sang nơi đây lại một chút, chôn bốn viên trung phẩm linh thạch dưới gốc đây. Có linh thạch này, cây này sẽ không chết, không tới mức hoàn toàn tuyệt căn. Làm người đừng nên quá đen, không nên chém tận giết tuyệt.
Sửa sang xong, đột nhiên phía xa truyền tới tiếng nói chuyện.
Một gã tu sĩ hô: “Vương huynh, ngươi mau nhìn, có nhiều thi hài Linh Độn thử tới như vậy!”
Tu sĩ còn lại nói: “Không phải chứ, Trương lão đệ, thực sự là Linh Độn thử. Chuột này rất đáng sợ, tốc độ cực nhanh, có thần thông Không Độn, hơn nữa đều tụ thành bầy, bị chúng nó cắn rồi thì chắc chắn phải chết! Là ai mà giết nhiều Linh Độn thử tới như vậy.”
Trương lão đệ nghe vậy, cao hứng nói: “Vương huynh, chúng ta phát tài rồi, đuôi của Linh Độn Thử là tài liệu chế tạo phù bút tốt nhất. Nơi này có khoảng bảy tám trăm thi thể. Giá trị ít nhất năm mươi vạn linh thạch!”
Vương huynh cao hứng nói: “Phải, phải, chúng ta phát tài rồi! Chờ đã, ta nhớ gần Linh Độn Thử nhất định có bảo vật. Chuột này đều vừa mới chết, vết máu chưa khô, tu sĩ đánh chết nhiều Linh Độn Thử như vậy nhất định sẽ bị kiệt sức!”
Nói xong, hai người lập tức vọt tới Lạc Ly.
Nháy mắt, ba người bọn họ đứng đối nhau, hai mắt đối diện, ngạc nhiên trong lòng.
Vương huynh quát lên: “Giết hắn, bảo vật nhất định ở trên người của hắn!”
Trương lão đệ ở sau lưng hắn kêu rên một tiếng. Bắt đầu thả ra đủ loại đồng giáp cương thi, trong đó không ngờ có bốn con Phi Thiên Dạ Xoa! Hóa ra là đệ tử Bắc Mang sơn!
Mà Vương huynh thì thân thể biến hóa, hóa thành cự quỷ cao lớn ba trượng, mặt mũi hung tơn, mồm to như bồn máu, vọt đánh về phía Lạc Ly.
Hai người này đều là Trúc Cơ đại viên mãn. Chỉ kém chút nữa thì có thể kết đan.
Lạc Ly không triệu hồi Hư Linh Kim Đan chân nhân, bàn tay lóe lên kiếm quang, Thanh Ngư Du Lân Sát bổ tới, giống như con cá tung tăn. Tránh thoát khỏi công kích của cự quỷ, vọt tới trước người cự quỷ, giáng một kích thật mạnh. Cự Kình Bá Đạo Sát, bùng nổ oanh kích vô tận. Đánh cự quỷ lập tức văng đi.
Đám đồng giáp cương thi đã vọt tới, bốn Phi Thiên Dạ Xoa bay ở trước nhất.
Hai chân Lạc Ly chớp lóe. Hóa sinh vô tận kim quang, Phích Lịch Chấn Quang Độn, nhanh chóng lui về phía sau, hai tay nhanh chóng kết ra ấn chú, quát nhẹ một tiếng: “Thái Sơn, đánh!”
Trên đỉnh đầu Lạc Ly xuất hiện một ngọn Thái Sơn to lớn, có diện tích khoảng bốn mươi trượng, cao khoảng ba mươi trượng, giáng xuống tức thời!
Đùng! Thái Sơn giáng xuống, toàn bộ cương thi cùng Phi Thiên Dạ Xoa đều bị đè dười Thái Sơn, hóa thành bột mịn.
Nhất Sơn Canh Bỉ Nhất Sơn Cao, Lạc Ly có thể tùy ý sử dụng pháp thuật mà mình nắm giữ, hắn đồng thời sử dụng ra ba pháp thuật.
Thái Sơn đè xuống, hai người đối phương lập tức trợn mắt, nhìn nhau, lập tức chạy trốn. Cự quỷ lộn một vòng trên đất, hóa thành một con linh quỷ hai cánh, giương cánh bay lên. Tu sĩ còn lại thì nhảy tưng tưng giống cương thi, nhưng mỗi bước nhảy xa tới trăm trượng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.