Chương 739: Phản bội Hỗn Nguyên diệt môn sát! (1)
Vụ Ngoại Giang Sơn
12/05/2017
Lạc Ly cho là bọn họ đã quên chuyện này. Hiện tại xem ra bọn họ vẫn nhớ, chỉ là không coi mình ra gì mà thôi.
Lạc Ly cười hắc hắc, nói: “Chuyện cũ nhiều năm trước rồi, ta đã quên lâu rồi, không ngờ ngươi vẫn còn nhớ, đó chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.”
Xương Ngọc Chân nhân nịnh hót nói: “Tiền bối yên tâm, chuyện năm đó là chúng ta đuối lý, tiền bối, Xương gia chúng ta nhất định bồi thường ngài! Xương gia chúng ta tuy chỉ là một gia tộc tu tiên nho nhỏ thế nhưng chúng ta lập nghiệp bằng hải vận, vẫn có ba phần của cải!”
Lạc Ly lạnh mặt nói: “Chuyện đó không quan trọng. Hiện tại chúng ta phải kiếm ra Ngũ Hành tông Hàn Ngưng Chân quân.”
Xương Ngọc Chân nhân nói ngay: “Vâng, vâng, vâng! Tiền bối yên tâm, chỉ cần người ở nơi này thì chúng ta nhất định sẽ tìm ra được hắn!”
Chính lúc này, một thần niệm đột ngột truyền tới Hàn Ngưng Chân quân.
Có người lặng lẽ liên lạc Hàn Ngưng Chân quân:
“Hàn Ngưng, Hàn Ngưng!”
“Ta là Thần Hạc, Vạn Tướng tông Thần Hạc, khoan hãy nói, muốn nói gì thì hãy qua bên này đã!”
Sau đó một đạo thần niệm dẫn đường Hàn Ngưng Chân quân, dẫn tới một nơi ẩn náu. Ở nơi đó có tới hai Nguyên Anh Chân quân.
Một người có xương gò má cao, tướng mạo hung tàn, trên mặt có một vết tên bắn, vừa nhìn là biết vết thương do phân thân Hỗn Nguyên tông Chúng Sinh Lâm Cung Thần Đạo lưu lại. Thế nhưng trong hai mắt lại có vẻ ngạo khí, vẻ kiêu ngạo từ trong toát ra tận bên ngoài. Nguyên Anh Chân quân còn lại thì lại giống hệt như Xương Ngọc, vừa nhìn là biết là trưởng bối của Xương Ngọc Chân nhân.
Lạc Ly vốn định bày kế hãm hại Xương gia. Ai mà ngờ Xương gia lại thật sự chứa chấp tu sĩ tập kích Hỗn Nguyên tông!
Lạc Ly không khỏi nói: “Bọn ngươi điên rồi!”
Xương Ngọc Chân nhân sửng sốt nói: “Tiền bối, ngài mới nói gì?”
Lạc Ly cười ha hả, nói: “Không có gì, không có gì! Xương Ngọc đạo hữu, ngươi có từng tu luyện ở ngoại môn Hỗn Nguyên tông hay chưa?”
Xương Ngọc Chân nhân nói: “Đương nhiên rồi, ở ngũ châu chúng ta, có Kim Đan Chân nhân hay Nguyên Anh Chân quân nào mà chưa từng tu luyện ở ngoại môn Hỗn Nguyên tông. Chỉ tiếc thiên phú của ta kém. Phải rồi, Thiên Khuynh phong Tam Cuồng Chân nhân chính là sư huynh ngoại môn của ta đó.”
Hai người bắt đầu hàn huyên, Lạc Ly giống như từ bỏ việc tìm kiếm Hàn Ngưng Chân quân.
Ở bên trong mật thất, Hàn Ngưng Chân quân nhìn hai người họ nói: “Sao có thể chứ! Gia tộc tu tiên chi nhánh của Hỗn Nguyên tông lại tư thông với tu sĩ môn phái khác?”
Thần Hạc Chân quân nói: “Đừng nói tư thông khó nghe như thế.
Chuyện làm ăn chủ yếu của nhà Xương Ninh đạo hữu là mậu dịch trên biển, mà phần lớn đều là địa vực Vạn Tướng tông ta khống chế. Năm đó chúng ta chỉ mới Trúc Cơ thì đã quen biết nhau, là bạn tốt ngàn năm rồi!”
Xương Ninh Chân quân mỉm cười nói: “Phải, chớp mắt đã ngàn năm! Khi đó chúng ta đều trẻ tuổi khí thịnh, đều háo thắng như thế!
Thế nhưng Thần Hạc lão ca, lý do ta dám cứu ngươi thực ra là có liên quan tới kẻ này!”
Nói xong, hắn chỉ vào hình ảnh của Lạc Ly trên thủy kính, vô cùng oán hận!
Lạc Ly khống chế Hàn Ngưng Chân quân rất tò mò nói: “Sao lại có liên quan tới hắn?”
Xương Ninh Chân quân thở dài một tiếng nói: “Năm đó khi kẻ này còn ở ngoại môn Hỗn Nguyên tông vị Vô Chân tông ở Tinh Châu ta chèn ép, đệ tử quản sự nhà ta khi đó bị ma quỷ ám ảnh, nghĩ rằng hắn chỉ là một tiểu tử vô cùng bình thường, hãm hại hắn một lần.
Ai ngờ kẻ này càng lúc càng mạnh, vào Hỗn Nguyên, sáng chế vô số uy danh! Hắn càng mạnh, Xương gia chúng ta càng nguy hiểm. Thế cho nên mấy năm nay Xương gia chúng ta luôn tính cách dọn khỏi địa vực Hỗn Nguyên tông.”
Hãm hại người khác mà còn lý sự nữa, Lạc Ly khống chế Hàn Ngưng Chân quân tò mò hỏi: “Vậy thì tại sao các ngươi không liên lạc với hắn để mong hắn lượng giải?”
Xương Ninh Chân quân cười thảm đạm nói: “Lão đại ở nơi này là Vô Chân tông. Núi dựa của Vô Chân tông ở Hỗn Nguyên tông là Phạm Vô Kiếp, người này là tử địch với hắn. Nếu chúng ta liên lạc với hắn thì có lẽ càng chết nhanh hơn!
Tóm lại đều do kẻ này. Nếu không có hắn thì sẽ không có việc này. Người này không chết, Xương gia chúng ta khó yên!
Không dối gạt hai vị, nếu như lần này không có tin tức Hỗn Nguyên tông đại bỉ truyền tới thì ta cũng không dám cứu các ngươi. Lần này kẻ này đạt được đệ nhất trong Kim Đan đại bỉ, nghe tin tức này, cả người ta lạnh lẽo. Trùng hợp gặp chuyện này, Thần Hạc đại ca không may tới đây, cho nên ta mới dám ra tay!”
Hai mắt Hàn Ngưng Chân quân tỏa sáng nói: “Thì ra là như thế, ba người chúng ta hãy làm lớn, cung lúc ra tay giết hắn!”
Lạc Ly bắt đầu thử nghiệm, xem thử xem thái độ của đối phương như thế nào!
Thần Hạc Chân quân nói: “Thôi bỏ đi, cẩn thận trên hết. Hiện tại khắp Thanh Châu ở đâu cũng có tu sĩ Hỗn Nguyên tông. Nếu như để lộ tin tức, chúng ta có thể chạy, nhưng cả gia đình của Xương Ninh lão đệ biết phải làm sao!
Trận đại chiến này, thua rất nghẹn khuất. Hay là chúng ta đừng gây chuyện nữa!”
Thần thái trong mắt Xương Ninh Chân quân thay đổi liên tục, không ngừng mím môi, cuối cùng cắn răng, nói: “Phú quý cầu trong nguy hiểm!
Ba chúng ta âm thầm ra tay, cho dù kẻ này có mạnh cách mấy thì cũng có thể giết chết hắn!”
Nói ra lời này, trên người hắn toát lên vô số hận ý!
Thần Hạc Chân quân khuyên giải: “Xương Ninh lão đệ, đừng nên xúc động, nếu chuyện không hay xảy ra thì hai người chúng ta có thể chạy, thế nhưng còn gia đình của ngươi thì sao! Ngươi phải suy nghĩ kỹ vào!”
Xương Ninh Chân quân kiên định nói: “Phải giết hắn!
Thiên hạ không có nơi nào thái bình như ở Hỗn Nguyên tông, đến nơi khác rất khó lăn lộn!
Ta sẽ để Ngọc nhi dẫn hắn tới bảo khố gia tộc, nơi đó có Cửu Thiên Thập Địa Phong Ma Trận, hẳn là có thể kềm chân hắn một tức. Ba người chúng ta đồng thời ra tay, tuyệt đối có thể giết chết hắn!
Đệ nhất Hỗn Nguyên đại bỉ thì sao? Ta không tin giết không được. Hắn chỉ mới Kim Đan tứ trọng, còn chúng ta là ba Nguyên Anh!”
Hàn Ngưng Chân quân lạnh lùng nói: “Được, vậy thì chỉ có thể diệt cỏ tận gốc, muốn giết ta, chớ trách ta vô tình!”
Câu nói này không phải của Hàn Ngưng Chân quân mà là của Lạc Ly!
Nếu các ngươi đã muốn giết ta như vậy thì chớ có trách ta, diệt cỏ tận gốc, không chừa một ai!
Sau đó Lạc Ly bắt đầu sử dụng tâm giác Hỗn Nguyên tông liên lạc:
“Gọi Tĩnh Hiên sư thúc, gọi Tĩnh Hiên sư thúc!”
Tĩnh Hiên Chân quân lập tức trả lời!
“Lạc Ly, có chuyện gì?”
“Tĩnh Hiên sư thúc, ta phát hiện ở Tinh Châu có gia tộc tu tiên cấu kết với tu sĩ tập kích chúng ta!”
Nghe thế, phía bên kia sửng sốt, Tĩnh Hiên Chân quân nói: “Sao có thể chứ!”
Lạc Ly nói: “Sư thúc, ngài hãy tới đây, ta có chứng cớ rất chắc chắn!”
Tĩnh Hiên Chân quân lạnh lùng nói: “Được, ngươi ở đâu, chúng ta lập tức đến đó!
Không ngờ lại có người ăn cây táo rào cây sung, lại đi cấu kết với kẻ thù bên ngoài, không thể tha thứ. Kẻ phản bội, phải diệt môn!”
Lạc Ly cười hắc hắc, nói: “Chuyện cũ nhiều năm trước rồi, ta đã quên lâu rồi, không ngờ ngươi vẫn còn nhớ, đó chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.”
Xương Ngọc Chân nhân nịnh hót nói: “Tiền bối yên tâm, chuyện năm đó là chúng ta đuối lý, tiền bối, Xương gia chúng ta nhất định bồi thường ngài! Xương gia chúng ta tuy chỉ là một gia tộc tu tiên nho nhỏ thế nhưng chúng ta lập nghiệp bằng hải vận, vẫn có ba phần của cải!”
Lạc Ly lạnh mặt nói: “Chuyện đó không quan trọng. Hiện tại chúng ta phải kiếm ra Ngũ Hành tông Hàn Ngưng Chân quân.”
Xương Ngọc Chân nhân nói ngay: “Vâng, vâng, vâng! Tiền bối yên tâm, chỉ cần người ở nơi này thì chúng ta nhất định sẽ tìm ra được hắn!”
Chính lúc này, một thần niệm đột ngột truyền tới Hàn Ngưng Chân quân.
Có người lặng lẽ liên lạc Hàn Ngưng Chân quân:
“Hàn Ngưng, Hàn Ngưng!”
“Ta là Thần Hạc, Vạn Tướng tông Thần Hạc, khoan hãy nói, muốn nói gì thì hãy qua bên này đã!”
Sau đó một đạo thần niệm dẫn đường Hàn Ngưng Chân quân, dẫn tới một nơi ẩn náu. Ở nơi đó có tới hai Nguyên Anh Chân quân.
Một người có xương gò má cao, tướng mạo hung tàn, trên mặt có một vết tên bắn, vừa nhìn là biết vết thương do phân thân Hỗn Nguyên tông Chúng Sinh Lâm Cung Thần Đạo lưu lại. Thế nhưng trong hai mắt lại có vẻ ngạo khí, vẻ kiêu ngạo từ trong toát ra tận bên ngoài. Nguyên Anh Chân quân còn lại thì lại giống hệt như Xương Ngọc, vừa nhìn là biết là trưởng bối của Xương Ngọc Chân nhân.
Lạc Ly vốn định bày kế hãm hại Xương gia. Ai mà ngờ Xương gia lại thật sự chứa chấp tu sĩ tập kích Hỗn Nguyên tông!
Lạc Ly không khỏi nói: “Bọn ngươi điên rồi!”
Xương Ngọc Chân nhân sửng sốt nói: “Tiền bối, ngài mới nói gì?”
Lạc Ly cười ha hả, nói: “Không có gì, không có gì! Xương Ngọc đạo hữu, ngươi có từng tu luyện ở ngoại môn Hỗn Nguyên tông hay chưa?”
Xương Ngọc Chân nhân nói: “Đương nhiên rồi, ở ngũ châu chúng ta, có Kim Đan Chân nhân hay Nguyên Anh Chân quân nào mà chưa từng tu luyện ở ngoại môn Hỗn Nguyên tông. Chỉ tiếc thiên phú của ta kém. Phải rồi, Thiên Khuynh phong Tam Cuồng Chân nhân chính là sư huynh ngoại môn của ta đó.”
Hai người bắt đầu hàn huyên, Lạc Ly giống như từ bỏ việc tìm kiếm Hàn Ngưng Chân quân.
Ở bên trong mật thất, Hàn Ngưng Chân quân nhìn hai người họ nói: “Sao có thể chứ! Gia tộc tu tiên chi nhánh của Hỗn Nguyên tông lại tư thông với tu sĩ môn phái khác?”
Thần Hạc Chân quân nói: “Đừng nói tư thông khó nghe như thế.
Chuyện làm ăn chủ yếu của nhà Xương Ninh đạo hữu là mậu dịch trên biển, mà phần lớn đều là địa vực Vạn Tướng tông ta khống chế. Năm đó chúng ta chỉ mới Trúc Cơ thì đã quen biết nhau, là bạn tốt ngàn năm rồi!”
Xương Ninh Chân quân mỉm cười nói: “Phải, chớp mắt đã ngàn năm! Khi đó chúng ta đều trẻ tuổi khí thịnh, đều háo thắng như thế!
Thế nhưng Thần Hạc lão ca, lý do ta dám cứu ngươi thực ra là có liên quan tới kẻ này!”
Nói xong, hắn chỉ vào hình ảnh của Lạc Ly trên thủy kính, vô cùng oán hận!
Lạc Ly khống chế Hàn Ngưng Chân quân rất tò mò nói: “Sao lại có liên quan tới hắn?”
Xương Ninh Chân quân thở dài một tiếng nói: “Năm đó khi kẻ này còn ở ngoại môn Hỗn Nguyên tông vị Vô Chân tông ở Tinh Châu ta chèn ép, đệ tử quản sự nhà ta khi đó bị ma quỷ ám ảnh, nghĩ rằng hắn chỉ là một tiểu tử vô cùng bình thường, hãm hại hắn một lần.
Ai ngờ kẻ này càng lúc càng mạnh, vào Hỗn Nguyên, sáng chế vô số uy danh! Hắn càng mạnh, Xương gia chúng ta càng nguy hiểm. Thế cho nên mấy năm nay Xương gia chúng ta luôn tính cách dọn khỏi địa vực Hỗn Nguyên tông.”
Hãm hại người khác mà còn lý sự nữa, Lạc Ly khống chế Hàn Ngưng Chân quân tò mò hỏi: “Vậy thì tại sao các ngươi không liên lạc với hắn để mong hắn lượng giải?”
Xương Ninh Chân quân cười thảm đạm nói: “Lão đại ở nơi này là Vô Chân tông. Núi dựa của Vô Chân tông ở Hỗn Nguyên tông là Phạm Vô Kiếp, người này là tử địch với hắn. Nếu chúng ta liên lạc với hắn thì có lẽ càng chết nhanh hơn!
Tóm lại đều do kẻ này. Nếu không có hắn thì sẽ không có việc này. Người này không chết, Xương gia chúng ta khó yên!
Không dối gạt hai vị, nếu như lần này không có tin tức Hỗn Nguyên tông đại bỉ truyền tới thì ta cũng không dám cứu các ngươi. Lần này kẻ này đạt được đệ nhất trong Kim Đan đại bỉ, nghe tin tức này, cả người ta lạnh lẽo. Trùng hợp gặp chuyện này, Thần Hạc đại ca không may tới đây, cho nên ta mới dám ra tay!”
Hai mắt Hàn Ngưng Chân quân tỏa sáng nói: “Thì ra là như thế, ba người chúng ta hãy làm lớn, cung lúc ra tay giết hắn!”
Lạc Ly bắt đầu thử nghiệm, xem thử xem thái độ của đối phương như thế nào!
Thần Hạc Chân quân nói: “Thôi bỏ đi, cẩn thận trên hết. Hiện tại khắp Thanh Châu ở đâu cũng có tu sĩ Hỗn Nguyên tông. Nếu như để lộ tin tức, chúng ta có thể chạy, nhưng cả gia đình của Xương Ninh lão đệ biết phải làm sao!
Trận đại chiến này, thua rất nghẹn khuất. Hay là chúng ta đừng gây chuyện nữa!”
Thần thái trong mắt Xương Ninh Chân quân thay đổi liên tục, không ngừng mím môi, cuối cùng cắn răng, nói: “Phú quý cầu trong nguy hiểm!
Ba chúng ta âm thầm ra tay, cho dù kẻ này có mạnh cách mấy thì cũng có thể giết chết hắn!”
Nói ra lời này, trên người hắn toát lên vô số hận ý!
Thần Hạc Chân quân khuyên giải: “Xương Ninh lão đệ, đừng nên xúc động, nếu chuyện không hay xảy ra thì hai người chúng ta có thể chạy, thế nhưng còn gia đình của ngươi thì sao! Ngươi phải suy nghĩ kỹ vào!”
Xương Ninh Chân quân kiên định nói: “Phải giết hắn!
Thiên hạ không có nơi nào thái bình như ở Hỗn Nguyên tông, đến nơi khác rất khó lăn lộn!
Ta sẽ để Ngọc nhi dẫn hắn tới bảo khố gia tộc, nơi đó có Cửu Thiên Thập Địa Phong Ma Trận, hẳn là có thể kềm chân hắn một tức. Ba người chúng ta đồng thời ra tay, tuyệt đối có thể giết chết hắn!
Đệ nhất Hỗn Nguyên đại bỉ thì sao? Ta không tin giết không được. Hắn chỉ mới Kim Đan tứ trọng, còn chúng ta là ba Nguyên Anh!”
Hàn Ngưng Chân quân lạnh lùng nói: “Được, vậy thì chỉ có thể diệt cỏ tận gốc, muốn giết ta, chớ trách ta vô tình!”
Câu nói này không phải của Hàn Ngưng Chân quân mà là của Lạc Ly!
Nếu các ngươi đã muốn giết ta như vậy thì chớ có trách ta, diệt cỏ tận gốc, không chừa một ai!
Sau đó Lạc Ly bắt đầu sử dụng tâm giác Hỗn Nguyên tông liên lạc:
“Gọi Tĩnh Hiên sư thúc, gọi Tĩnh Hiên sư thúc!”
Tĩnh Hiên Chân quân lập tức trả lời!
“Lạc Ly, có chuyện gì?”
“Tĩnh Hiên sư thúc, ta phát hiện ở Tinh Châu có gia tộc tu tiên cấu kết với tu sĩ tập kích chúng ta!”
Nghe thế, phía bên kia sửng sốt, Tĩnh Hiên Chân quân nói: “Sao có thể chứ!”
Lạc Ly nói: “Sư thúc, ngài hãy tới đây, ta có chứng cớ rất chắc chắn!”
Tĩnh Hiên Chân quân lạnh lùng nói: “Được, ngươi ở đâu, chúng ta lập tức đến đó!
Không ngờ lại có người ăn cây táo rào cây sung, lại đi cấu kết với kẻ thù bên ngoài, không thể tha thứ. Kẻ phản bội, phải diệt môn!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.