Chương 2138: Thiên địa như ngọc đại dị tượng! (2)
Vụ Ngoại Giang Sơn
10/10/2017
Diệt Độ Kim tiên nói: “Đây là bảo lực được làm phỏng theo Thất bảo kim
liên, chúng ta có thể dựa vào Thất bảo lực này để giúp ngươi có thể tiến vào một trạng thái hài hoà, một cảm giác tĩnh ngộ.
Ngươi ngồi vào bên trên đi!”.
Lạc Ly ngồi lên trên kim liên, nhất thời kim liên phát ra hào quang bảy màu, bao phủ lấy Lạc Ly.
Diệt Độ Kim tiên nói: “Tốt rồi, ngươi cứ ngồi trên kim liên, không cần nghĩ nhiều, chỉ cần thả lỏng cơ thể là được.
Thất Bảo kim liên sẽ tự động giúp ngươi điều chỉnh thân thể.
Thân, thần, niệm, thức, hồn, phách, linh, nó sẽ mang đến cho ngươi một cảm giác hài hoà đến hoàn mỹ, ngươi chỉ cần tĩnh tọa là được.”
Lạc Ly ngồi yên trên Thất bảo kim liên, theo thất sắc tường quang, Lạc Ly thân thể, thân, thần, niệm, thức, hồn, phách, linh, toàn bộ dung hợp thành một trạng thái hài hoà đến hoàn mỹ.
Chỉ có điều Thất bảo kim liên là chế phẩm được làm phỏng theo, cho nên không đến ba tháng thì thất sắc tường quang cũng bắt đầy ảm đạm, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Răng rắc một tiếng, Thất Bảo kim liên vỡ nát, hoàn toàn hoá thành tro bụi.
Nhưng Lạc Ly vẫn ngồi ở đó, không hề nhúc nhích.
Hắn đã tiến vào trạng thái thiên đạo tự nhiên, mặc dù Thất bảo kim liên không còn nữa, nhưng trạng thái ấy lại không hề biến mất.
Thời giân trôi qua thật nhanh, đảo mắt một cái đã qua chín tháng, rồi lại hết một năm.
Lạc Ly mở mắt liền cười đến rung cả người, hắn lại tấn thăng một cảnh giới, đạt tới Huyền tiên lục trọng thiên!
Mỗi năm một trọng thiên, đó dường như đã trở thành thông lệ, cứ tự nhiên mà tấn thăng.
Bước tu luyện lần này chấm dứt, liệu sẽ tiếp tục tu luyện bước tiếp theo, hay là lại đẩy núi.
Tiếp tục ở tiên giới tiến hành đẩy núi.
Lần này lại hoàn toàn khác so với lần trước. Trước kia vốn cảm thấy tiên giới vô cùng nặng, nhưng lần này, khi đẩy núi, Lạc Ly lại thấy có cảm giác thoải mái.
Lạc Ly đã thích ứng với loại tu luyện này, lại tiếp tục tu luyện trong tiên giới một năm.
Kiên trì, kiên trì, một năm khổ tu, lại tiếp tục tấn thăng thêm một trọng thiên.
Lúc này Lạc Ly đã đạt tới Huyền tiên thất trọng thiên!
Huyền tiên thất trọng thiên, đây là hậu kỳ của cảnh giới Huyền tiên.
Sau thất trọng thiên, Lạc Ly cũng không nóng lòng rời khỏi nơi đẩy núi, mà mở miệng nói:
“Sư phụ, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì? Vẫn luyện chế hoa sen thất bảo sao?”
Diệt Độ Kim tiên lại nói: “Kỳ quái, đã luyện đến hậu kỳ của Huyền tiên, tại sao dị tượng Huyền Phố Tích Ngọc lại chưa xuất hiện chứ?”
Huyền tích ngọc phố chính là hiện tượng trong cơ thể tiên nhân tự sinh ra Huyền Ngọc, có Ngọc Huyền trong cơ thể to bằng nắm tay, có cái bé bằng viên đạn, cũng có thể là vai hoặc đầu hóa thành Huyền Ngọc.
Huyền Ngọc này có hóa sinh cũng không hề ảnh hưởng đến tiên nhân, hơn nữa, sau khi hóa sinh sẽ nhanh chóng khôi phục lại bình thường.
Cho nên dị tượng này chỉ có thể tính là dị tượng nhỏ, không được tiên nhân chú ý đến.
Lạc Ly cùng không thèm để ý đến Huyền Phố Tích Ngọc, cảnh giới tăng nhanh như vậy, hắn có cảm giác chỉ vài năm nữa mình có thể tấn thăng đến Huyền tiên đại viên mãn.
Sau đó lại chuẩn bị đến đại hội vô song của Huyền tiên cảnh, lại đoạt ngôi đầu bảng.
Mỗi năm một cảnh giới, lúc đầu Lạc Ly còn không chú ý, sau đó mới phát hiện trong quá trình tu luyện, những tôn hào đã phát huy những tác dụng quan trọng, thông thiên vô song, làm cho việc tu luyện của Lạc Ly càng trở nên dễ dàng.
Cần phải biết là khi tu luyện, càng về sau càng khó tăng cảnh giới, Lạc Ly mỗi năm tăng một cảnh giới thực sự quá khác người.
Sau khi tấn thăng Huyền tiên đệ nhất cảnh, lại tự tu luyện tấn thăng lên tlinh tiên, sau đó lại lên Địa tiên, cuối cùng phá vỡ thiên tường tử, đi giải cứu phi hàng lão nhân.
Năm đó ông ta giúp đỡ hắn, hắn tự thề rằng sẽ cứu ông ấy.
Lạc Ly thở dài một hơi, mấy năm nay khổ tu, tựa như bản thân đã trải qua tam sinh tam thế, phi hành lão nhân tưởng chừng đã trở thành quá khứ xa xôi.
Như thế không được, có ân chắc chắn phải báo.
Mình phải đi cứu hắn.
Nghĩ đến đây, Lạc Ly lại dùng sức mạnh hơn, lấy đầu của mình đỡ lấy tiên giới.
Một cái đẩy này, Lạc Ly hoàn toàn không để ý, chính là tận lực đẩy, theo cái đẩy này, Lạc Ly sửng sốt.
Đỉnh tiên giới kia nhoáng lên một cái, giống như hơi hơi lay động.
Lạc Ly há hốc miệng, mở miệng nói: “Không thể thế chứ!”
Không chỉ có hắn, cả Diệt Độ Kim tiên cũng kinh ngạc nói: “Không thể nào đi."
Sau đó Lạc Ly dùng sức đẩy tháp la tiên giới, dốc toàn lực đẩy, đẩy đẩy.
Dùng tòa bộ lực lượng, toàn bộ tiên khí, toàn bộ tiên khí địa tiên, sử dụng pháp môn do Diệt Độ kim tiên truyền thụ lại, thôi động tiên giới.
Dựa vào lực của hắn, tháp la tiên giới dễ dàng di chuyển về phía trước, đi vào chỗ sâu nhất trong hư không.
Thật khó tin, tháp la tiên giới thế là lại chậm rãi di chuyển theo Lạc Ly.
Rất nhiều thời điểm, khi đẩy một vật nặng đều như vậy, bất luận ngươi dùng lực như thế nào thì vật nặng đó cũng không nhúc nhích.
Nhưng một khi năng lượng đạt tới cực hạn, dưới quán tính đấy, sẽ rất dễ dàng khiến vật nặng di chuyển.
Lạc Ly cứ như vậy mà đẩy tiên giới, ước chừng đẩy đi được ba dặm.
Đột nhiên Diệt Độ kiêm tiên nói: “Được rồi, không cần đẩy nữa, tiên giới lệch vị trí, ta bố trí cấm chế, nếu không khống chế được thì sẽ bị người khác phát hiện.
Lạc Ly cười ha ha, mừng như điên, không hề thôi động Tháp La tiên giới, nói: “Sư phụ, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì?”
Diệt Độ kim tiên nói: “Cái này, Ngươi hãy đêm Tháp la tiên giới đẩy trở về đi.”
Lạc Ly nhất thời không nói gì, hắn quay đầu đẩy, đẩy tháp la tiên giới chầm chậm di chuyển về vị trí ban đầu, vừa đẩy xong, Lạc Ly liền sửng sốt nhìn hai tay mình nói:
“Sư phụ, sư phụ, ta, hình như ta cảm giác được cái gì đó, có dị tượng nào đo đang sinh ra.
Diệt Độ kim tiên cũng cao hứng nói: “Tốt, tốt, hẳn là Huyền Phố Tích Ngọc, sớm nên xuất hiện, phá hỏng hết kế hoạch của ta rồi mới chịu xuất hiện.”
Lạc Ly còn định nói gì đó, nhưng đột nhiên hắn không nhúc nhích, trên trán hắn xuất hiện một viên mỹ ngọc, khảm trên mi mắt.
Sau đó, trên ngực hắn, trong lòng bàn tay, bàn chân hắn cũng có những khối ngọc xuất hiện.
Diệt Độ Kim tiên nói: “Huyền Phố Tích Ngọc. Huyền Phố Tích Ngọc! Rốt cuộc cũng xuất hiện rồi!”.
Mĩ ngọc xuất hiện, hào quang lấp lánh, nhưng mĩ ngọc bắt đầu mở rộng, từ mi mắt lan rộng ra phía đầu, từ ngực lăn ra khắp người, từ lòng bàn tay bàn chân lan rộng ra tứ chi.
Trong nháy mắt, Lạc Ly hóa thành một người ngọc!
Như thế cũng chưa hết, hai tay Lạc Ly chận đến tiên giới, một phần của tháp la tiên giới sau khi tiến xúc với tay của Lạc Ly cũng hóa thành màu ngọc.
Tháp la tiên giới bắt đầu hóa thành ngọc.
Tạch, tạch, tạch, đầu tiên là mặt đất hóa thành ngọc, sau đó lan tràn lên phía trên.
Toàn bộ mọi thứ trên tháp la tiên giới bao gồm tiên nhân, phàm nhân, sinh linh, dã thú, trong một khắc này đều hóa thành ngọc.
Huyền Phố Tích Ngọc của Lạc Ly không phải là một dị tượng nhỏ, hắn khiến toàn bộ Tháp la tiên giới hóa thành mĩ ngọc.
---------------
Ngươi ngồi vào bên trên đi!”.
Lạc Ly ngồi lên trên kim liên, nhất thời kim liên phát ra hào quang bảy màu, bao phủ lấy Lạc Ly.
Diệt Độ Kim tiên nói: “Tốt rồi, ngươi cứ ngồi trên kim liên, không cần nghĩ nhiều, chỉ cần thả lỏng cơ thể là được.
Thất Bảo kim liên sẽ tự động giúp ngươi điều chỉnh thân thể.
Thân, thần, niệm, thức, hồn, phách, linh, nó sẽ mang đến cho ngươi một cảm giác hài hoà đến hoàn mỹ, ngươi chỉ cần tĩnh tọa là được.”
Lạc Ly ngồi yên trên Thất bảo kim liên, theo thất sắc tường quang, Lạc Ly thân thể, thân, thần, niệm, thức, hồn, phách, linh, toàn bộ dung hợp thành một trạng thái hài hoà đến hoàn mỹ.
Chỉ có điều Thất bảo kim liên là chế phẩm được làm phỏng theo, cho nên không đến ba tháng thì thất sắc tường quang cũng bắt đầy ảm đạm, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Răng rắc một tiếng, Thất Bảo kim liên vỡ nát, hoàn toàn hoá thành tro bụi.
Nhưng Lạc Ly vẫn ngồi ở đó, không hề nhúc nhích.
Hắn đã tiến vào trạng thái thiên đạo tự nhiên, mặc dù Thất bảo kim liên không còn nữa, nhưng trạng thái ấy lại không hề biến mất.
Thời giân trôi qua thật nhanh, đảo mắt một cái đã qua chín tháng, rồi lại hết một năm.
Lạc Ly mở mắt liền cười đến rung cả người, hắn lại tấn thăng một cảnh giới, đạt tới Huyền tiên lục trọng thiên!
Mỗi năm một trọng thiên, đó dường như đã trở thành thông lệ, cứ tự nhiên mà tấn thăng.
Bước tu luyện lần này chấm dứt, liệu sẽ tiếp tục tu luyện bước tiếp theo, hay là lại đẩy núi.
Tiếp tục ở tiên giới tiến hành đẩy núi.
Lần này lại hoàn toàn khác so với lần trước. Trước kia vốn cảm thấy tiên giới vô cùng nặng, nhưng lần này, khi đẩy núi, Lạc Ly lại thấy có cảm giác thoải mái.
Lạc Ly đã thích ứng với loại tu luyện này, lại tiếp tục tu luyện trong tiên giới một năm.
Kiên trì, kiên trì, một năm khổ tu, lại tiếp tục tấn thăng thêm một trọng thiên.
Lúc này Lạc Ly đã đạt tới Huyền tiên thất trọng thiên!
Huyền tiên thất trọng thiên, đây là hậu kỳ của cảnh giới Huyền tiên.
Sau thất trọng thiên, Lạc Ly cũng không nóng lòng rời khỏi nơi đẩy núi, mà mở miệng nói:
“Sư phụ, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì? Vẫn luyện chế hoa sen thất bảo sao?”
Diệt Độ Kim tiên lại nói: “Kỳ quái, đã luyện đến hậu kỳ của Huyền tiên, tại sao dị tượng Huyền Phố Tích Ngọc lại chưa xuất hiện chứ?”
Huyền tích ngọc phố chính là hiện tượng trong cơ thể tiên nhân tự sinh ra Huyền Ngọc, có Ngọc Huyền trong cơ thể to bằng nắm tay, có cái bé bằng viên đạn, cũng có thể là vai hoặc đầu hóa thành Huyền Ngọc.
Huyền Ngọc này có hóa sinh cũng không hề ảnh hưởng đến tiên nhân, hơn nữa, sau khi hóa sinh sẽ nhanh chóng khôi phục lại bình thường.
Cho nên dị tượng này chỉ có thể tính là dị tượng nhỏ, không được tiên nhân chú ý đến.
Lạc Ly cùng không thèm để ý đến Huyền Phố Tích Ngọc, cảnh giới tăng nhanh như vậy, hắn có cảm giác chỉ vài năm nữa mình có thể tấn thăng đến Huyền tiên đại viên mãn.
Sau đó lại chuẩn bị đến đại hội vô song của Huyền tiên cảnh, lại đoạt ngôi đầu bảng.
Mỗi năm một cảnh giới, lúc đầu Lạc Ly còn không chú ý, sau đó mới phát hiện trong quá trình tu luyện, những tôn hào đã phát huy những tác dụng quan trọng, thông thiên vô song, làm cho việc tu luyện của Lạc Ly càng trở nên dễ dàng.
Cần phải biết là khi tu luyện, càng về sau càng khó tăng cảnh giới, Lạc Ly mỗi năm tăng một cảnh giới thực sự quá khác người.
Sau khi tấn thăng Huyền tiên đệ nhất cảnh, lại tự tu luyện tấn thăng lên tlinh tiên, sau đó lại lên Địa tiên, cuối cùng phá vỡ thiên tường tử, đi giải cứu phi hàng lão nhân.
Năm đó ông ta giúp đỡ hắn, hắn tự thề rằng sẽ cứu ông ấy.
Lạc Ly thở dài một hơi, mấy năm nay khổ tu, tựa như bản thân đã trải qua tam sinh tam thế, phi hành lão nhân tưởng chừng đã trở thành quá khứ xa xôi.
Như thế không được, có ân chắc chắn phải báo.
Mình phải đi cứu hắn.
Nghĩ đến đây, Lạc Ly lại dùng sức mạnh hơn, lấy đầu của mình đỡ lấy tiên giới.
Một cái đẩy này, Lạc Ly hoàn toàn không để ý, chính là tận lực đẩy, theo cái đẩy này, Lạc Ly sửng sốt.
Đỉnh tiên giới kia nhoáng lên một cái, giống như hơi hơi lay động.
Lạc Ly há hốc miệng, mở miệng nói: “Không thể thế chứ!”
Không chỉ có hắn, cả Diệt Độ Kim tiên cũng kinh ngạc nói: “Không thể nào đi."
Sau đó Lạc Ly dùng sức đẩy tháp la tiên giới, dốc toàn lực đẩy, đẩy đẩy.
Dùng tòa bộ lực lượng, toàn bộ tiên khí, toàn bộ tiên khí địa tiên, sử dụng pháp môn do Diệt Độ kim tiên truyền thụ lại, thôi động tiên giới.
Dựa vào lực của hắn, tháp la tiên giới dễ dàng di chuyển về phía trước, đi vào chỗ sâu nhất trong hư không.
Thật khó tin, tháp la tiên giới thế là lại chậm rãi di chuyển theo Lạc Ly.
Rất nhiều thời điểm, khi đẩy một vật nặng đều như vậy, bất luận ngươi dùng lực như thế nào thì vật nặng đó cũng không nhúc nhích.
Nhưng một khi năng lượng đạt tới cực hạn, dưới quán tính đấy, sẽ rất dễ dàng khiến vật nặng di chuyển.
Lạc Ly cứ như vậy mà đẩy tiên giới, ước chừng đẩy đi được ba dặm.
Đột nhiên Diệt Độ kiêm tiên nói: “Được rồi, không cần đẩy nữa, tiên giới lệch vị trí, ta bố trí cấm chế, nếu không khống chế được thì sẽ bị người khác phát hiện.
Lạc Ly cười ha ha, mừng như điên, không hề thôi động Tháp La tiên giới, nói: “Sư phụ, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì?”
Diệt Độ kim tiên nói: “Cái này, Ngươi hãy đêm Tháp la tiên giới đẩy trở về đi.”
Lạc Ly nhất thời không nói gì, hắn quay đầu đẩy, đẩy tháp la tiên giới chầm chậm di chuyển về vị trí ban đầu, vừa đẩy xong, Lạc Ly liền sửng sốt nhìn hai tay mình nói:
“Sư phụ, sư phụ, ta, hình như ta cảm giác được cái gì đó, có dị tượng nào đo đang sinh ra.
Diệt Độ kim tiên cũng cao hứng nói: “Tốt, tốt, hẳn là Huyền Phố Tích Ngọc, sớm nên xuất hiện, phá hỏng hết kế hoạch của ta rồi mới chịu xuất hiện.”
Lạc Ly còn định nói gì đó, nhưng đột nhiên hắn không nhúc nhích, trên trán hắn xuất hiện một viên mỹ ngọc, khảm trên mi mắt.
Sau đó, trên ngực hắn, trong lòng bàn tay, bàn chân hắn cũng có những khối ngọc xuất hiện.
Diệt Độ Kim tiên nói: “Huyền Phố Tích Ngọc. Huyền Phố Tích Ngọc! Rốt cuộc cũng xuất hiện rồi!”.
Mĩ ngọc xuất hiện, hào quang lấp lánh, nhưng mĩ ngọc bắt đầu mở rộng, từ mi mắt lan rộng ra phía đầu, từ ngực lăn ra khắp người, từ lòng bàn tay bàn chân lan rộng ra tứ chi.
Trong nháy mắt, Lạc Ly hóa thành một người ngọc!
Như thế cũng chưa hết, hai tay Lạc Ly chận đến tiên giới, một phần của tháp la tiên giới sau khi tiến xúc với tay của Lạc Ly cũng hóa thành màu ngọc.
Tháp la tiên giới bắt đầu hóa thành ngọc.
Tạch, tạch, tạch, đầu tiên là mặt đất hóa thành ngọc, sau đó lan tràn lên phía trên.
Toàn bộ mọi thứ trên tháp la tiên giới bao gồm tiên nhân, phàm nhân, sinh linh, dã thú, trong một khắc này đều hóa thành ngọc.
Huyền Phố Tích Ngọc của Lạc Ly không phải là một dị tượng nhỏ, hắn khiến toàn bộ Tháp la tiên giới hóa thành mĩ ngọc.
---------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.