Chương 393: Yến tước khó hiểu chí hồng hộc
Vụ Ngoại Giang Sơn
02/08/2017
Trên quảng trường, đại chiến nổi lên bốn phía.
Nguyên Anh chân nhân biến mất hết cả, không còn ai có thể làm chủ. Trên toàn bộ quảng trưởng, hơn mười vạn tu sĩ đang rối ren thành một đoàn.
Vô số tu sĩ chạy trốn khắp nơi, mượn địa hình không ngừng biến hóa, tránh thoát tu sĩ áo đen, cũng có một vài tu sĩ nhảy ra, tụ tập với nhau, đại chiến tu sĩ áo đen. Còn có một vài tu sĩ bắt đầu nhân lúc cháy nhà đi hôi của, sau khi trốn vào sơn môn Tịnh Lâm tông thì gặp gì cướp đó, cả thế giới hoàn toàn hỗn loạn.
Phạm Vô Kiếp bị vô số tu sĩ áo đen nhắm lấy, vọt tới vây công hắn như thủy triều. Thế nhưng lúc này hắn đã thu nạp hơn trăm đạo binh, mượn dùng uy thế của đạo binh, bọn họ giống như một cây cột vững vàng, vừa trụ vừa đánh.
Trên tháp cao, đám Lạc Ly nhìn hỗn chiến ở bên dưới, Bạch Du Du hỏi: “Lạc Ly ca, chúng ta làm gì bây giờ?”
Lạc Ly nói: “Còn làm gì nữa, qua đó giúp hắn!”
Lục Chu nói: “Giúp hắn? Chúng ta qua giúp hắn!”
Lạc Ly nói: “Phải, nhất định phải giúp!
Tuy rằng tiểu tử này rất đáng ghét, luôn chống đối với chúng ta, thế nhưng suy cho cùng hắn cũng là bằng hữu của chúng ta, cùng đến từ Xương châu như chúng ta, cùng nhau nhập môn. Tuy nhìn thấy hắn thì ta liền thấy chán ghét, hắn cũng chán ghét chúng ta, nhưng đó là mâu thuẫn với nhau. Hiện tại giặc ngoài trước mắt, người một nhà nên gác mâu thuẫn qua một bên, nhất trí đối ngoại!”
Lục Chu nhìn Lạc Ly, nói: “Ài, thật không muốn giúp hắn tí nào! Đi thôi!”
Phong Tử Hư nói: “Khốn kiếp, ngay cả tên của ta cũng gọi sai, thật sự đáng ghét. Thế nhưng ai bảo chúng ta đều là đệ tử Hỗn Nguyên tông, đi thôi!”
Năm người lập tức đáp khỏi tháp cao, gia nhập vào chiến cuộc, qua giúp Phạm Vô Kiếp. Mấy trăm mãnh thú bay ra khỏi người Bạch Du Du, Lục Chu phóng thích ba mươi sáu phân thân, cùng đám Lạc Ly tạo thành sát trận. Một đường xông lên, không ai địch nổi, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, nhanh chóng giết tới gần Phạm Vô Kiếp.
Lạc Ly quát: “Phạm Vô Kiếp, không phải sợ, chúng ta tới giúp ngươi!”
Nhìn thấy bọn họ tới đây giúp mình, Phạm Vô Kiếp sửng sốt, rất là bất ngờ. Hắn vui vẻ ra mặt, thế nhưng sắc mặt lập tức thay đổi. Cắn chặt môi, giống như đang suy nghĩ điều gì.
Lạc Ly tới đây, nhìn thoáng bốn phía, nói: “Phạm Vô Kiếp, mau chóng thu nạp đạo binh. Ba trăm trượng bên trái có năm đạo binh bị nhốt ở đó, chúng ta qua đó cứu bọn họ ra ngoài, chúng ta...”
Phạm Vô Kiếp đột nhiên lạnh lùng nói: “Không cần, đó là đạo binh của ta, không cần Lạc Ly ngươi ân cần như thế!”
Nghe vậy, đám Lạc Ly sửng sốt, có lòng tốt đến đây giúp đỡ, thế mà Phạm Vô Kiếp lại trả lời như thế!
Phạm Vô Kiếp cao ngạo nói: “Ta chính là Phạm Vô Kiếp, Sở Nam ngàn năm nhất tú. Ta chính là Hỗn Nguyên tông tuyệt thế thiên tài, ta không cần các ngươi tới cứu ta! Cho dù không có mấy người các ngươi thì ta cũng có thể ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt Tịnh Lâm thương sinh.
Nói cho các ngươi hay, đây thực ra là khảo nghiệm mà ông trời dành cho ta, ta cũng trải qua vô số cục diện nguy nan hơn lần này. Đây chẳng qua chỉ là kiếp nạn nho nhỏ, các ngươi hãy xem ta phát uy.”
Bạch Du Du không kiềm chế được nói: “Phạm Vô Kiếp, ngươi điên rồi sao?”
Phạm Vô Kiếp nói tiếp: “Mấy con sâu lông các ngươi sao có thể biết được lòng ta nghĩ như thế nào! Đừng nghĩ rằng ta còn là ta trước kia. Ta chính là Phạm Vô Kiếp ngàn năm nhất tú.
Yến tước khó hiểu chí hồng hộc. Lời mát nói xong rồi thì đi nhanh, đừng ở nơi này, phá hư tâm tình của ta, nhìn thấy mấy tên các ngươi ta liền ghê tởm!”
Lần này Lục Chu không nhịn nữa, nói: “Phạm Vô Kiếp, ngươi nói gì hả?”
Phạm Vô Kiếp cũng không nói chuyện với bọn họ nữa, nhìn hai phó dịch bên cạnh, nói với một người trong số đó:
“Liễu Tứ, đuổi bọn họ đi đi, ta thấy bọn họ thì lòng không yên, không có bọn họ, có lẽ Vân Phong, Vân Diệp của ta sẽ không phải chết. Đặc biệt là Lạc Ly, là thiên tuyệt họa tinh. Mọi thứ đều do ngươi mang tới.
Ngươi nói ngươi xem, năm đó vừa đến Xương châu, kết quả vạn thú xâm nhập, sau đó dọc đường đi, tai họa không ngừng, Già La di tích sụp đổ, Quỷ Thị đóng cửa, Thiên Lãng môn tan biến, Thiên Trì vỡ nát, ở cùng với ngươi, căn bản không có chuyện tốt. Đến Hỗn Nguyên tông, ngươi lại làm ra bao nhiêu là chuyện, cuối cùng nổ Hỗn Nguyên tông suýt nữa không còn.
Hơn nữa ta nghe nói, đoạn thời gian trước ngươi đến Thiên Nhai Hải Các, Thiên Nhai Hải Các liền xuất hiện Đại Phạm Chân Ma bạo loạn, đến thế giới lòng đất, Địa Uyên Thổ Linh tông liền sụp đổ, hiện tại đến Tịnh Lâm tông, ngươi nhìn đi, chính là như thế này!
Ngươi đi đi, đừng ở gần ta, ngươi ở nơi này, nói không khéo lại xảy ra chuyện gì khác nữa!”
Phạm Vô Kiếp vẫn luôn chú ý tới Lạc Ly, sự kiện ở Thiên Nhai Hải Các cùng Địa Uyên Thổ Linh tông, hắn đều biết. Lời nói xong, mọi người nhìn Lạc Ly, tỉ mỉ nghĩ lại, hình như đúng là như thế.
Lạc Ly muốn nói gì đó, Kim Đan chân nhân tên Liễu Tứ bùng nổ uy áp Kim Đan, nói: “Chủ thượng bảo các ngươi đi thì các ngươi mau đi, nơi này không chào đón các ngươi!”
Lạc Ly nhìn Phạm Vô Kiếp, lắc đầu nói: “Ngươi, ngươi, lòng tốt trở thành bụng sói, chúng ta đi!”
Nói xong, mấy người bọn họ rời khỏi.
Nhìn bóng lưng của bọn họ đi xa, Phạm Vô Kiếp mặt mày âm trầm. Liễu Tứ nói:
“Vô Kiếp, ngươi không nên đuổi bọn họ rời đi, bọn họ rất mạnh, có thể giúp ích rất lớn! Lần này chúng ta lành ít dữ nhiều!”
Phạm Vô Kiếp nói: “Xin lỗi, Liễu thúc, ta tính toán một hồi, đám khốn kiếp này quấn chặt lấy ta, bọn họ ở bên cạnh ta, rất nguy hiểm, ta không muốn bọn họ chết vì ta! Nói đến cùng, chúng ta cũng từng là bằng hữu.
Hơn nữa, Phạm Vô Kiếp ta có kiêu ngạo của mình, tôn nghiêm của mình, ta chính là ngàn năm nhất tú, cho dù chết trận thì ta cũng không cần bọn họ giúp, thà chết chứ không sống tạm!”
Liễu Tứ nói: “Ài, Vô Kiếp, ngươi muốn làm gì thì làm thế đi, thúc ủng hộ ngươi! Cho dù chết, cũng chết cùng ngươi!”
Phạm Vô Kiếp nói: “Cám ơn!”
Sau đó Phạm Vô Kiếp nhìn qua đạo binh bên cạnh, nói: “Xin lỗi mọi người, lần này có thể chúng ta phải chiến tử ở đây!”
Đạo binh kia hồi đáp: “Nói gì vậy, Vô Kiếp, nếu không có ngươi thì chúng ta còn bị nhốt ở trong Tử Địa di tích rồi!”
“Phải, phải, đoạn thời gian ở chung với ngươi, chúng ta cũng uống thơm, ăn cay, hưởng thụ phong cảnh vô tận! Cho dù chết thì cũng xứng đáng!”
“Đúng vậy, Vô Kiếp, đừng khách khí! Từ lâu chúng ta đã giao mạng này cho ngươi!”
“Ha ha, dù sao mạng của chúng ta cũng là nhặt được, đến đây đi, chiến đấu đến cùng, liều mạng với bọn họ!”
Phạm Vô Kiếp nói: “Tốt lắm, nếu chúng ta không còn đường lui vậy thì chúng ta hãy chiến! Muốn chúng ta chết trận, phải để lại cái mạng trước!”
Hơn trăm đạo binh cùng nhau hô lên: “Chiến, chiến, chiến!”
Đại chiến bắt đầu!
Đám Lạc Ly nhanh chân rời khỏi, mọi người không ai nói gì, không ngờ qua đó giúp đỡ lại bị trào phúng như vậy.
Lạc Ly đột nhiên nói: “Phạm Vô Kiếp không cần chúng ta giúp đỡ vậy thì chúng ta không quản. Chúng ta có việc quan trọng hơn cần phải làm. Đó là phá cục.”
Bạch Du Du hỏi: “Lạc Ly ca, phải phá cục như thế nào! Nơi này có mấy chục Kim Đan chân nhân. Tuy rằng Hỗn Nguyên tông chúng ta có tiếng Trúc Cơ trảm Kim Đan, thế nhưng chúng ta lại không có năng lực lớn như thế, có thể thực sự đánh chết Kim Đan chân nhân. Trừ phi bọn họ giống như trên lôi đài, áp chể cảnh giới đấu tay đôi với chúng ta.”
Lục Chu nói ngay: “Đúng vậy, ta cũng không có thực lực đó, hơn nữa hiện tại đã hoàn toàn hỗn loạn, Nguyên Anh chân quân của mười một tả đạo chết thảm, không ít tu sĩ thất vọng đau khổ, cho dù Hạc Chu tổ sư xuất hiện thì cũng không có bao nhiêu người nghe hắn hiệu lệnh, cho nên chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút, đừng để bị cuốn vào chiến đấu, tránh thoát nguy hiểm.”
Lạc Ly nói: “Hiện tại đại chiến, nếu thực sự muốn phá cục thì không phải bên trong cục, toàn bộ Tịnh Lâm tông đều bị Phong Dương chân tôn thiết kế chặt chẽ, căn bản không có cách phá cục.
Nếu muốn thay đổi cục diện hiện tại, chỉ có một cách, đó là cầu viện, chỉ cần chúng ta phát ra một tín hiệu xin giúp, viện quân Hỗn Nguyên tông ta sẽ tới, tình thế sẽ thay đổi.
Cho nên bây giờ chúng ta phải nghĩ cách phát ra tín hiệu cầu viện, thông báo tông môn, phát ra tín hiệu sớm hơn một giây thì chúng ta có thể cứu nhiều hơn vô số người!”
Mọi người nghe vậy thì không khỏi gật đầu, đúng là như vậy. Dạ Khinh Phong nói:
“Ta biết có một nơi có viễn trình pháp trận, có thể liên hệ Hỗn Nguyên tông tông môn, chúng ta qua đó thử xem, nhìn xem có thể phát ra tín hiệu hay không, tiến hành cầu viện!”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Chúng ta đi thôi, Khinh Phong dẫn đường, đi tìm nơi có thể phát tín hiệu, phát tín hiệu cầu viện.”
Vừa dứt lời, Bạch Du Du đột nhiên ra tay, sau lưng xuất hiện pháp tướng cự hùng. Nàng đánh vào cái bóng của mình bên dưới mặt đất.
Nháy mắt, một kích hạ xuống, mặt đất xuất hiện vết rạn một trượng, đồng thời trong cái bóng của Bạch Du Du nhảy ra một đạo u ảnh, chớp lóe ở đằng xa, hóa thành một tu sĩ, nói:
“Trực giác thật lợi hại, không ngờ Kí Ảnh thuật của ta cũng bị ngươi phát hiện.”
Lạc Ly nhìn người nọ, nói: “Ảnh Ma tông?”
Tu sĩ đó nói: “Ảnh Ma tông, Trúc Cơ chân tu Triệu Thần Cảnh, tới đây lĩnh giáo cao nhân Hỗn Nguyên tông!”
Lạc Ly nói: “Ảnh Ma tông các ngươi là kẻ thù với Hỗn Nguyên tông chúng ta?”
Triệu Thần Cảnh nói: “Đừng nói loạn xạ, đệ tử hai tông Ảnh Ma, Huyết Ma đều được Không Ma tông thuê tới!”
Theo lời nói của hắn, bên cạnh đám Lạc Ly xuất hiện thêm vài người.
Những người này mặc áo đen, chậm rãi bức tới, vừa rồi đám Lạc Ly nói chuyện với Phạm Vô Kiếp thì lập tức bị bọn họ khóa mục tiêu.
Trong đó có một người toàn thân là máu, thân thể không ngừng nhỏ máu, máu nhỏ giọt lên đất, giống như có mạng sống, lập tức nhảy lên, trở lại thân thể của người nọ, vừa nhìn là biết đệ tử Huyết Ma tông. Hắn hét lớn một tiếng:
“Lên, giết chết bọn họ!”
Những người này không nói lời dư thừa, cùng nhau vọt tới, đại chiến với đám Lạc Ly.
Đệ tử Huyết Ma tông nhắm thẳng về phía Lạc Ly, Lạc Ly quơ tay một kích, Hải khiếu vô lượng sát, hào quang Lưu Ly Hải ào tới, nháy mắt bao vây tu sĩ này vào đó, bành một tiếng, hóa thành sương máu bay khắp trời.
Sương máu bay ra bốn phía, Lạc Ly lập tức biết, đệ tử Huyết MA này là giả, chỉ là pháp thuật phân thân, dụ dỗ mình ra tay. Quả nhiên, một chưởng phát ra, khi quang hải tiêu tán, một huyết ảnh đánh về phía Lạc Ly, lộ ra răng nanh vô cùng dữ tợn.
Lạc Ly lại quơ tay một kích, Lưu Ly quang hải lại dâng lên, đùng, huyết ảnh lại bị đánh nổ, thế nhưng đây cũng là phân thân, lúc này thanh âm của tu sĩ Huyết Ma tông vang lên: “Ngươi còn có thể đánh thêm một chưởng?”
Vừa giao thủ thì Lạc Ly biết ngay, bọn họ tuy cũng là tu sĩ Trúc Cơ nhưng hoàn toàn khác với những tu si bàng môn tả đạo, những người này đều là tu sĩ thượng môn, không phải Huyết Ma tông thì là Ảnh Ma tông, còn không nữa thì cũng là đệ tử Không Ma tông. Ai nấy đều nắm giữ vô thượng, rất khó chơi, cũng không giống những người trên lôi đài hai ngày trước.
Chiến đấu lập tức bắt đầu!
Đối thủ của Bạch Du Du chính là Trúc Cơ chân tu Ảnh Ma tông Triệu Thần Cảnh. Bên cạnh Bạch Du Du bắt đầu xuất hiện đủ loại mãnh thú, sư hùng tượng ưng, sài lang hổ báo. Mà dưới chân tu sĩ Ảnh Ma tông cũng bắt đầu xuất hiện vô số ma thú, hai bên hoàn toàn lấy ma thú đại chiến, thế nhưng Bạch Du Du là phân thân Chúng Sinh Lâm, mà Triệu Thần Cảnh thì là vô số ảnh thú.
Ảnh Ma tông là một trong sáu đại linh môn trong thiên hạ, Nguyên Ảnh Luyện Chân Thai trong môn phái này tương đồng với Hỗn Nguyên tông Chúng Sinh Lâm, đều vang danh thiên hạ nhờ khống linh hoán linh.
Từ xưa tới nay, Ảnh Ma tông luôn không phục Hỗn Nguyên tông, tu sĩ hai tông khi hợp khi tán, tranh đấu gay gắt mấy vạn năm, chẳng phân cao thấp!
Bach Du Du chỉ vào Triệu Thần Cảnh, tức thời hung thú của nàng xông lên, Triệu Thần Cảnh cũng chỉ Bạch Du Du, vô số ảnh thú dưới tay hắn lập tức nghênh chiến. Thú triệu hoán của hai bên bắt đầu đại chiến, ai cũng không thi triển pháp thuật nào khác, chỉ xem xem khống linh thuật của ai mới là độc nhất thiên hạ!
Đối thủ của Lạc Ly, cũng chính là tu sĩ Huyết Ma tông, sau khi sử dụng phân thân lừa gạt hai kích của Lạc Ly thì chân thân xuất hiện, hóa thành một đạo huyết ảnh, đánh tới Lạc Ly.
Phân thân vừa rồi là Huyết Ảnh thuật của Huyết Ma tông, phân thân đó là tàn hồn của tu sĩ được bọn họ luyện hóa, hóa thành phân thân của bọn họ, dụ dỗ kẻ địch mắc mưu, chân thân nhào lên, giết tới cường địch.
Chân nhân sử dụng Huyết Ma tông Huyết Phác thuật nhào lên, cả người hóa thành một đạo huyết ảnh, chỉ cần bổ nhào lên Lạc Ly, lập tức hút sạch tinh huyết cả người Lạc Ly, giết chết Lạc Ly.
Huyết ảnh chớp mắt tới gần Lạc Ly, muốn bổ nhào lên người Lạc Ly, thế nhưng Lạc Ly chỉ cười, rống lớn một tiếng:
“Có chút xíu như thế mà cũng muốn giả thần giả quỷ trước mặt ông đây, muốn giết ông, ngươi vẫn chưa đủ bản lĩnh, nổ cho ta!”
Cách nói chuyện của Lạc Ly trở nên ngông cuồng bá đạo, cả người khí phách mười phần. Một loại khí tức coi rẻ quần hùng thiên hạ điên cuồng bùng nổ, huyết ảnh bổ nhào lên trên người Lạc Ly, thế nhưng cơ thể Lạc Ly giống như có một lớp da vô hình, bất kể huyết ảnh thẩm thấu như thế nào thì cũng không đột phá được chướng ngại này.
Tu sĩ Huyết Ảnh tông lập tức cả kinh, thiên hạ này bất kể pháp thuật phòng ngự hay khí thuẫn bảo hộ nào, Huyết Ma tông đều có cách phá giải, thế nhưng chỉ có kiếm ý, tinh túy tới cực điểm thì khó lòng thẩm thấu. Thế nhưng đây không phải kiếm ý, vì sao cũng không thể thẩm thấu?
Đó đúng là bá niệm Lạc Ly phát ra, sau đó Lạc Ly ra quyền, quyền này hận trời không có mắt, hận đất không có đường, khí thế ngất trời, bá đạo thiên hạ!
Nguyên Anh chân nhân biến mất hết cả, không còn ai có thể làm chủ. Trên toàn bộ quảng trưởng, hơn mười vạn tu sĩ đang rối ren thành một đoàn.
Vô số tu sĩ chạy trốn khắp nơi, mượn địa hình không ngừng biến hóa, tránh thoát tu sĩ áo đen, cũng có một vài tu sĩ nhảy ra, tụ tập với nhau, đại chiến tu sĩ áo đen. Còn có một vài tu sĩ bắt đầu nhân lúc cháy nhà đi hôi của, sau khi trốn vào sơn môn Tịnh Lâm tông thì gặp gì cướp đó, cả thế giới hoàn toàn hỗn loạn.
Phạm Vô Kiếp bị vô số tu sĩ áo đen nhắm lấy, vọt tới vây công hắn như thủy triều. Thế nhưng lúc này hắn đã thu nạp hơn trăm đạo binh, mượn dùng uy thế của đạo binh, bọn họ giống như một cây cột vững vàng, vừa trụ vừa đánh.
Trên tháp cao, đám Lạc Ly nhìn hỗn chiến ở bên dưới, Bạch Du Du hỏi: “Lạc Ly ca, chúng ta làm gì bây giờ?”
Lạc Ly nói: “Còn làm gì nữa, qua đó giúp hắn!”
Lục Chu nói: “Giúp hắn? Chúng ta qua giúp hắn!”
Lạc Ly nói: “Phải, nhất định phải giúp!
Tuy rằng tiểu tử này rất đáng ghét, luôn chống đối với chúng ta, thế nhưng suy cho cùng hắn cũng là bằng hữu của chúng ta, cùng đến từ Xương châu như chúng ta, cùng nhau nhập môn. Tuy nhìn thấy hắn thì ta liền thấy chán ghét, hắn cũng chán ghét chúng ta, nhưng đó là mâu thuẫn với nhau. Hiện tại giặc ngoài trước mắt, người một nhà nên gác mâu thuẫn qua một bên, nhất trí đối ngoại!”
Lục Chu nhìn Lạc Ly, nói: “Ài, thật không muốn giúp hắn tí nào! Đi thôi!”
Phong Tử Hư nói: “Khốn kiếp, ngay cả tên của ta cũng gọi sai, thật sự đáng ghét. Thế nhưng ai bảo chúng ta đều là đệ tử Hỗn Nguyên tông, đi thôi!”
Năm người lập tức đáp khỏi tháp cao, gia nhập vào chiến cuộc, qua giúp Phạm Vô Kiếp. Mấy trăm mãnh thú bay ra khỏi người Bạch Du Du, Lục Chu phóng thích ba mươi sáu phân thân, cùng đám Lạc Ly tạo thành sát trận. Một đường xông lên, không ai địch nổi, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, nhanh chóng giết tới gần Phạm Vô Kiếp.
Lạc Ly quát: “Phạm Vô Kiếp, không phải sợ, chúng ta tới giúp ngươi!”
Nhìn thấy bọn họ tới đây giúp mình, Phạm Vô Kiếp sửng sốt, rất là bất ngờ. Hắn vui vẻ ra mặt, thế nhưng sắc mặt lập tức thay đổi. Cắn chặt môi, giống như đang suy nghĩ điều gì.
Lạc Ly tới đây, nhìn thoáng bốn phía, nói: “Phạm Vô Kiếp, mau chóng thu nạp đạo binh. Ba trăm trượng bên trái có năm đạo binh bị nhốt ở đó, chúng ta qua đó cứu bọn họ ra ngoài, chúng ta...”
Phạm Vô Kiếp đột nhiên lạnh lùng nói: “Không cần, đó là đạo binh của ta, không cần Lạc Ly ngươi ân cần như thế!”
Nghe vậy, đám Lạc Ly sửng sốt, có lòng tốt đến đây giúp đỡ, thế mà Phạm Vô Kiếp lại trả lời như thế!
Phạm Vô Kiếp cao ngạo nói: “Ta chính là Phạm Vô Kiếp, Sở Nam ngàn năm nhất tú. Ta chính là Hỗn Nguyên tông tuyệt thế thiên tài, ta không cần các ngươi tới cứu ta! Cho dù không có mấy người các ngươi thì ta cũng có thể ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt Tịnh Lâm thương sinh.
Nói cho các ngươi hay, đây thực ra là khảo nghiệm mà ông trời dành cho ta, ta cũng trải qua vô số cục diện nguy nan hơn lần này. Đây chẳng qua chỉ là kiếp nạn nho nhỏ, các ngươi hãy xem ta phát uy.”
Bạch Du Du không kiềm chế được nói: “Phạm Vô Kiếp, ngươi điên rồi sao?”
Phạm Vô Kiếp nói tiếp: “Mấy con sâu lông các ngươi sao có thể biết được lòng ta nghĩ như thế nào! Đừng nghĩ rằng ta còn là ta trước kia. Ta chính là Phạm Vô Kiếp ngàn năm nhất tú.
Yến tước khó hiểu chí hồng hộc. Lời mát nói xong rồi thì đi nhanh, đừng ở nơi này, phá hư tâm tình của ta, nhìn thấy mấy tên các ngươi ta liền ghê tởm!”
Lần này Lục Chu không nhịn nữa, nói: “Phạm Vô Kiếp, ngươi nói gì hả?”
Phạm Vô Kiếp cũng không nói chuyện với bọn họ nữa, nhìn hai phó dịch bên cạnh, nói với một người trong số đó:
“Liễu Tứ, đuổi bọn họ đi đi, ta thấy bọn họ thì lòng không yên, không có bọn họ, có lẽ Vân Phong, Vân Diệp của ta sẽ không phải chết. Đặc biệt là Lạc Ly, là thiên tuyệt họa tinh. Mọi thứ đều do ngươi mang tới.
Ngươi nói ngươi xem, năm đó vừa đến Xương châu, kết quả vạn thú xâm nhập, sau đó dọc đường đi, tai họa không ngừng, Già La di tích sụp đổ, Quỷ Thị đóng cửa, Thiên Lãng môn tan biến, Thiên Trì vỡ nát, ở cùng với ngươi, căn bản không có chuyện tốt. Đến Hỗn Nguyên tông, ngươi lại làm ra bao nhiêu là chuyện, cuối cùng nổ Hỗn Nguyên tông suýt nữa không còn.
Hơn nữa ta nghe nói, đoạn thời gian trước ngươi đến Thiên Nhai Hải Các, Thiên Nhai Hải Các liền xuất hiện Đại Phạm Chân Ma bạo loạn, đến thế giới lòng đất, Địa Uyên Thổ Linh tông liền sụp đổ, hiện tại đến Tịnh Lâm tông, ngươi nhìn đi, chính là như thế này!
Ngươi đi đi, đừng ở gần ta, ngươi ở nơi này, nói không khéo lại xảy ra chuyện gì khác nữa!”
Phạm Vô Kiếp vẫn luôn chú ý tới Lạc Ly, sự kiện ở Thiên Nhai Hải Các cùng Địa Uyên Thổ Linh tông, hắn đều biết. Lời nói xong, mọi người nhìn Lạc Ly, tỉ mỉ nghĩ lại, hình như đúng là như thế.
Lạc Ly muốn nói gì đó, Kim Đan chân nhân tên Liễu Tứ bùng nổ uy áp Kim Đan, nói: “Chủ thượng bảo các ngươi đi thì các ngươi mau đi, nơi này không chào đón các ngươi!”
Lạc Ly nhìn Phạm Vô Kiếp, lắc đầu nói: “Ngươi, ngươi, lòng tốt trở thành bụng sói, chúng ta đi!”
Nói xong, mấy người bọn họ rời khỏi.
Nhìn bóng lưng của bọn họ đi xa, Phạm Vô Kiếp mặt mày âm trầm. Liễu Tứ nói:
“Vô Kiếp, ngươi không nên đuổi bọn họ rời đi, bọn họ rất mạnh, có thể giúp ích rất lớn! Lần này chúng ta lành ít dữ nhiều!”
Phạm Vô Kiếp nói: “Xin lỗi, Liễu thúc, ta tính toán một hồi, đám khốn kiếp này quấn chặt lấy ta, bọn họ ở bên cạnh ta, rất nguy hiểm, ta không muốn bọn họ chết vì ta! Nói đến cùng, chúng ta cũng từng là bằng hữu.
Hơn nữa, Phạm Vô Kiếp ta có kiêu ngạo của mình, tôn nghiêm của mình, ta chính là ngàn năm nhất tú, cho dù chết trận thì ta cũng không cần bọn họ giúp, thà chết chứ không sống tạm!”
Liễu Tứ nói: “Ài, Vô Kiếp, ngươi muốn làm gì thì làm thế đi, thúc ủng hộ ngươi! Cho dù chết, cũng chết cùng ngươi!”
Phạm Vô Kiếp nói: “Cám ơn!”
Sau đó Phạm Vô Kiếp nhìn qua đạo binh bên cạnh, nói: “Xin lỗi mọi người, lần này có thể chúng ta phải chiến tử ở đây!”
Đạo binh kia hồi đáp: “Nói gì vậy, Vô Kiếp, nếu không có ngươi thì chúng ta còn bị nhốt ở trong Tử Địa di tích rồi!”
“Phải, phải, đoạn thời gian ở chung với ngươi, chúng ta cũng uống thơm, ăn cay, hưởng thụ phong cảnh vô tận! Cho dù chết thì cũng xứng đáng!”
“Đúng vậy, Vô Kiếp, đừng khách khí! Từ lâu chúng ta đã giao mạng này cho ngươi!”
“Ha ha, dù sao mạng của chúng ta cũng là nhặt được, đến đây đi, chiến đấu đến cùng, liều mạng với bọn họ!”
Phạm Vô Kiếp nói: “Tốt lắm, nếu chúng ta không còn đường lui vậy thì chúng ta hãy chiến! Muốn chúng ta chết trận, phải để lại cái mạng trước!”
Hơn trăm đạo binh cùng nhau hô lên: “Chiến, chiến, chiến!”
Đại chiến bắt đầu!
Đám Lạc Ly nhanh chân rời khỏi, mọi người không ai nói gì, không ngờ qua đó giúp đỡ lại bị trào phúng như vậy.
Lạc Ly đột nhiên nói: “Phạm Vô Kiếp không cần chúng ta giúp đỡ vậy thì chúng ta không quản. Chúng ta có việc quan trọng hơn cần phải làm. Đó là phá cục.”
Bạch Du Du hỏi: “Lạc Ly ca, phải phá cục như thế nào! Nơi này có mấy chục Kim Đan chân nhân. Tuy rằng Hỗn Nguyên tông chúng ta có tiếng Trúc Cơ trảm Kim Đan, thế nhưng chúng ta lại không có năng lực lớn như thế, có thể thực sự đánh chết Kim Đan chân nhân. Trừ phi bọn họ giống như trên lôi đài, áp chể cảnh giới đấu tay đôi với chúng ta.”
Lục Chu nói ngay: “Đúng vậy, ta cũng không có thực lực đó, hơn nữa hiện tại đã hoàn toàn hỗn loạn, Nguyên Anh chân quân của mười một tả đạo chết thảm, không ít tu sĩ thất vọng đau khổ, cho dù Hạc Chu tổ sư xuất hiện thì cũng không có bao nhiêu người nghe hắn hiệu lệnh, cho nên chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút, đừng để bị cuốn vào chiến đấu, tránh thoát nguy hiểm.”
Lạc Ly nói: “Hiện tại đại chiến, nếu thực sự muốn phá cục thì không phải bên trong cục, toàn bộ Tịnh Lâm tông đều bị Phong Dương chân tôn thiết kế chặt chẽ, căn bản không có cách phá cục.
Nếu muốn thay đổi cục diện hiện tại, chỉ có một cách, đó là cầu viện, chỉ cần chúng ta phát ra một tín hiệu xin giúp, viện quân Hỗn Nguyên tông ta sẽ tới, tình thế sẽ thay đổi.
Cho nên bây giờ chúng ta phải nghĩ cách phát ra tín hiệu cầu viện, thông báo tông môn, phát ra tín hiệu sớm hơn một giây thì chúng ta có thể cứu nhiều hơn vô số người!”
Mọi người nghe vậy thì không khỏi gật đầu, đúng là như vậy. Dạ Khinh Phong nói:
“Ta biết có một nơi có viễn trình pháp trận, có thể liên hệ Hỗn Nguyên tông tông môn, chúng ta qua đó thử xem, nhìn xem có thể phát ra tín hiệu hay không, tiến hành cầu viện!”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Chúng ta đi thôi, Khinh Phong dẫn đường, đi tìm nơi có thể phát tín hiệu, phát tín hiệu cầu viện.”
Vừa dứt lời, Bạch Du Du đột nhiên ra tay, sau lưng xuất hiện pháp tướng cự hùng. Nàng đánh vào cái bóng của mình bên dưới mặt đất.
Nháy mắt, một kích hạ xuống, mặt đất xuất hiện vết rạn một trượng, đồng thời trong cái bóng của Bạch Du Du nhảy ra một đạo u ảnh, chớp lóe ở đằng xa, hóa thành một tu sĩ, nói:
“Trực giác thật lợi hại, không ngờ Kí Ảnh thuật của ta cũng bị ngươi phát hiện.”
Lạc Ly nhìn người nọ, nói: “Ảnh Ma tông?”
Tu sĩ đó nói: “Ảnh Ma tông, Trúc Cơ chân tu Triệu Thần Cảnh, tới đây lĩnh giáo cao nhân Hỗn Nguyên tông!”
Lạc Ly nói: “Ảnh Ma tông các ngươi là kẻ thù với Hỗn Nguyên tông chúng ta?”
Triệu Thần Cảnh nói: “Đừng nói loạn xạ, đệ tử hai tông Ảnh Ma, Huyết Ma đều được Không Ma tông thuê tới!”
Theo lời nói của hắn, bên cạnh đám Lạc Ly xuất hiện thêm vài người.
Những người này mặc áo đen, chậm rãi bức tới, vừa rồi đám Lạc Ly nói chuyện với Phạm Vô Kiếp thì lập tức bị bọn họ khóa mục tiêu.
Trong đó có một người toàn thân là máu, thân thể không ngừng nhỏ máu, máu nhỏ giọt lên đất, giống như có mạng sống, lập tức nhảy lên, trở lại thân thể của người nọ, vừa nhìn là biết đệ tử Huyết Ma tông. Hắn hét lớn một tiếng:
“Lên, giết chết bọn họ!”
Những người này không nói lời dư thừa, cùng nhau vọt tới, đại chiến với đám Lạc Ly.
Đệ tử Huyết Ma tông nhắm thẳng về phía Lạc Ly, Lạc Ly quơ tay một kích, Hải khiếu vô lượng sát, hào quang Lưu Ly Hải ào tới, nháy mắt bao vây tu sĩ này vào đó, bành một tiếng, hóa thành sương máu bay khắp trời.
Sương máu bay ra bốn phía, Lạc Ly lập tức biết, đệ tử Huyết MA này là giả, chỉ là pháp thuật phân thân, dụ dỗ mình ra tay. Quả nhiên, một chưởng phát ra, khi quang hải tiêu tán, một huyết ảnh đánh về phía Lạc Ly, lộ ra răng nanh vô cùng dữ tợn.
Lạc Ly lại quơ tay một kích, Lưu Ly quang hải lại dâng lên, đùng, huyết ảnh lại bị đánh nổ, thế nhưng đây cũng là phân thân, lúc này thanh âm của tu sĩ Huyết Ma tông vang lên: “Ngươi còn có thể đánh thêm một chưởng?”
Vừa giao thủ thì Lạc Ly biết ngay, bọn họ tuy cũng là tu sĩ Trúc Cơ nhưng hoàn toàn khác với những tu si bàng môn tả đạo, những người này đều là tu sĩ thượng môn, không phải Huyết Ma tông thì là Ảnh Ma tông, còn không nữa thì cũng là đệ tử Không Ma tông. Ai nấy đều nắm giữ vô thượng, rất khó chơi, cũng không giống những người trên lôi đài hai ngày trước.
Chiến đấu lập tức bắt đầu!
Đối thủ của Bạch Du Du chính là Trúc Cơ chân tu Ảnh Ma tông Triệu Thần Cảnh. Bên cạnh Bạch Du Du bắt đầu xuất hiện đủ loại mãnh thú, sư hùng tượng ưng, sài lang hổ báo. Mà dưới chân tu sĩ Ảnh Ma tông cũng bắt đầu xuất hiện vô số ma thú, hai bên hoàn toàn lấy ma thú đại chiến, thế nhưng Bạch Du Du là phân thân Chúng Sinh Lâm, mà Triệu Thần Cảnh thì là vô số ảnh thú.
Ảnh Ma tông là một trong sáu đại linh môn trong thiên hạ, Nguyên Ảnh Luyện Chân Thai trong môn phái này tương đồng với Hỗn Nguyên tông Chúng Sinh Lâm, đều vang danh thiên hạ nhờ khống linh hoán linh.
Từ xưa tới nay, Ảnh Ma tông luôn không phục Hỗn Nguyên tông, tu sĩ hai tông khi hợp khi tán, tranh đấu gay gắt mấy vạn năm, chẳng phân cao thấp!
Bach Du Du chỉ vào Triệu Thần Cảnh, tức thời hung thú của nàng xông lên, Triệu Thần Cảnh cũng chỉ Bạch Du Du, vô số ảnh thú dưới tay hắn lập tức nghênh chiến. Thú triệu hoán của hai bên bắt đầu đại chiến, ai cũng không thi triển pháp thuật nào khác, chỉ xem xem khống linh thuật của ai mới là độc nhất thiên hạ!
Đối thủ của Lạc Ly, cũng chính là tu sĩ Huyết Ma tông, sau khi sử dụng phân thân lừa gạt hai kích của Lạc Ly thì chân thân xuất hiện, hóa thành một đạo huyết ảnh, đánh tới Lạc Ly.
Phân thân vừa rồi là Huyết Ảnh thuật của Huyết Ma tông, phân thân đó là tàn hồn của tu sĩ được bọn họ luyện hóa, hóa thành phân thân của bọn họ, dụ dỗ kẻ địch mắc mưu, chân thân nhào lên, giết tới cường địch.
Chân nhân sử dụng Huyết Ma tông Huyết Phác thuật nhào lên, cả người hóa thành một đạo huyết ảnh, chỉ cần bổ nhào lên Lạc Ly, lập tức hút sạch tinh huyết cả người Lạc Ly, giết chết Lạc Ly.
Huyết ảnh chớp mắt tới gần Lạc Ly, muốn bổ nhào lên người Lạc Ly, thế nhưng Lạc Ly chỉ cười, rống lớn một tiếng:
“Có chút xíu như thế mà cũng muốn giả thần giả quỷ trước mặt ông đây, muốn giết ông, ngươi vẫn chưa đủ bản lĩnh, nổ cho ta!”
Cách nói chuyện của Lạc Ly trở nên ngông cuồng bá đạo, cả người khí phách mười phần. Một loại khí tức coi rẻ quần hùng thiên hạ điên cuồng bùng nổ, huyết ảnh bổ nhào lên trên người Lạc Ly, thế nhưng cơ thể Lạc Ly giống như có một lớp da vô hình, bất kể huyết ảnh thẩm thấu như thế nào thì cũng không đột phá được chướng ngại này.
Tu sĩ Huyết Ảnh tông lập tức cả kinh, thiên hạ này bất kể pháp thuật phòng ngự hay khí thuẫn bảo hộ nào, Huyết Ma tông đều có cách phá giải, thế nhưng chỉ có kiếm ý, tinh túy tới cực điểm thì khó lòng thẩm thấu. Thế nhưng đây không phải kiếm ý, vì sao cũng không thể thẩm thấu?
Đó đúng là bá niệm Lạc Ly phát ra, sau đó Lạc Ly ra quyền, quyền này hận trời không có mắt, hận đất không có đường, khí thế ngất trời, bá đạo thiên hạ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.