Chương 109: Đối chiến hợp thể kỳ (1)
Hoa Bỉ Ngạn
19/04/2021
Trần Phong cảm giác được cả người không thể động đậy, bất giác sau lưng
toát mồ hôi, trong tay liền xuất hiện Trấn Long Bi đón đỡ, nhưng trước
người hắn đã xuất hiện một thân ảnh yêu điệu.
...ẦM...ẦM...
Lữ Hàn Vũ bàn tay lóe ra phù văn, đối chưởng cùng người nọ, hai chưởng va chạm vào nhau, bàn tay nàng kêu lên tiếng răng rắc, thân ảnh yểu điệu kia phun ra một ngụm máu bay ngược ra sau, hơi thở suy yếu nhanh chóng bị Trần Phong tiếp được.
- Hừ! Tiểu tử ngươi thật may mắn, không ngờ tới lại có người thay ngươi đỡ một mạng.
Lữ Hàn Vũ thu tay lại, lạnh lùng nhìn Trần Phong cùng nữ nhân khóe miệng vương huyết kia nhưng không làm ra cử động gì giống như là mèo vờn chuột.
- Sư tôn, tại sao là ngươi? Không phải ta không còn là người Cự Kiếm Môn sao.?
Trần Phong nhìn trong lòng mình, Ninh Cung Như sắc mặt xám trắng, khóe miệng rĩ ra máu tươi, cười cười nhìn Trần Phong.
- Tuy ngươi đã thoát ly Cự Kiếm Môn, nhưng ngươi là phu quân của Mộng nhi, cũng xem như nửa cái đồ đệ ta, ta làm sao mà thấy chết không cứu, khụ!!..
Nàng vừa nói vừa ho ra máu, bộ ngực phập phồng lên xuống, tuy tu vi nàng chỉ kém Hợp Thể một bước, nhưng đối đầu trực diện với một Hợp Thể chân chính, lại dùng ra vũ kỹ thì sao nàng có thực lực ứng đối.
Trần Phong xem xét thương thế nàng cũng không nặng lắm, kinh mạch bị tổn thương chút ít, ngũ tạng bị chấn động lệch vị trí, cánh tay phải bị phế mà thôi, Thương Long Lực của hắn nhanh chóng truyền vào chữa trị cho nàng.
- Ngươi thật là!, yên tâm không có việc gì, thả lòng tâm thần ta mang ngươi đi gặp Mộng nhi, nàng ấy sẽ chăm sóc ngươi.!
Trần Phong nói rồi thu luôn Ninh Cung Như vào trong Cửu Tôn Tháp, dặn dò Tinh Linh Nữ Vương cùng chúng nữ chăm sóc nàng.
Trần Phong ngước mắt lên nhìn Lữ Hàn Vũ vẻ mặt trêu tức cách đó không xa, âm trầm nói.
- Ngươi thành công chọc tức Tam gia, hôm nay ta muốn thử xem cường giả Hợp Thể Kỳ có thực lực như thế nào!
Trần Phong cầm lấy Vô Cực Phá Thiên Kiếm chỉ thẳng vào Lữ Hàn Vũ, Thương Long Lực âm thầm chạy qua các kinh mạch đang phát sáng bởi Đế Văn, hôm nay hắn muốn biết mình dùng toàn bộ thực lực có thể vượt qua hơn một đại cảnh giới chiến đấu hay không.
Đối thực lực của mình, Trần Phong cũng chưa biết toàn lực kích phát sẽ đạt tới trạng thái nào, hắn ẩn ẩn có cảm giác, có thể chiến đấu với cường giả Hợp Thể Kỳ, nhưng Lữ Hàn Vũ này lại là một thiên tài, thực lực cũng khác hẳn với Hợp Thể Kỳ bình thường.
Điều này làm trong lòng Trần Phong gợi lên chiến ý mãnh liệt, ý nghĩ chém giết một cường giả Hợp Thể hiện lên trong đầu, còn có tất cả người nhắm đến hắn ở đây, đừng hòng có kết quả tốt đẹp.
Trần Phong phi thân lên giữa không trung, nhìn Nhan Như Ngọc cùng Hỏa Hỏa đang giao chiến với vài trăm tên cường giả, tình huống cũng không quá lo ngại, hắn quét hết một vòng toàn trường, nhìn những người cầm đầu các môn phái đang cười khẩy, lạnh lùng thét.
- Các ngươi đã muốn đệ tử nhà mình, giết ta dương danh lập vạn, không tiếc dội nước bẩn lên người ta, như vậy hôm nay, taTrần Phong liền muốn chém giết tất cả đệ tử của các ngươi, ta ngược lại muốn xem xem, người nào có thể làm ta.
Trần Phong cười lạnh một tiếng, tay cầm chặt chuôi kiếm, Khinh Vân Tế Nguyệt vừa ra biến mất tại chỗ, kiếm quang vung lên như một dãi ngân hà rực rỡ, thoáng qua trong đó, liền có hơn ba mươi cai cường giả Hóa Thần Kỳ bị chém chết tại chỗ, không kịp phản ứng.
Hắn không chút lưu tình, máu tươi nhuộm đỏ núi đá, vẩy khắp cả cây cối, nhuộm đỏ lá cây, đỏ tươi mà chói mắt, Trần Phong từng bước sát cơ ngang dọc, thẳng thắn thoải mái, vài trăm đệ tử, hoàn toàn mặc cho Trần Phong chém giết, một kiếm một cái, sát phạt vô cùng.
Mặc cho không ai từng nghĩ tới, Trần Phong dĩ nhiên sẽ mạnh mẽ như thế, những trưởng lão, tông chủ tông môn muốn cho đệ tử mình trải nghiệm sinh tử chiến, không khỏi có chút hối hận, thoáng qua trong đó, chính là có mấy chục người gục xuống đi, triệt để mất đi sinh mệnh, cái này không phải chiến đấu a, đây chính là một bên đồ sát
Nhưng không ai chịu bỏ ra mặt mũi đi lên gia nhập chiến trường, vẫn là mặt mũi quan trọng hơn sinh mạng của đệ tử, họ đã lấy nhiều khi ít, mà giờ lại còn không biết xấu hổ để lão bối động thủ với một tiểu thí hài, dù có thắng, chém chết Trần Phong thì người khác sẽ cười nhạo vào mặt họ, bởi vậy chỉ có thể tức giận, đánh nát hàm răng hung hăng nuốt vào bụng.
Vô số người đều là khiếp sợ không gì sánh nổi, thế nhưng chiến đấu đã bắt đầu rồi, Trần Phong liền không có bất kỳ lưu thủ, những người này không phân rõ trắng đen, đều cho hắn là ác ma giết người không chớp mắt, thì hắn cần gì lưu tình đây.
Giết một cái thiếu một cái, chân chính có thể sống sót mới là tinh anh, các ngươi đã muốn lịch luyện, vậy thì ta lấy phương thức của mình, giúp các ngươi loại bỏ rác rưởi.
Trần Phong trong lòng cười gằn không ngớt, mồ hôi cùng máu tươi không ngừng từ gò má của hắn lướt xuống, thế nhưng máu trên mặt hắn đều là của người khác..
Vô Cực Phá Thiên Long Kiếm dường như cảm nhận được nội tâm của Trần Phong, phát ra tiếng Long ngâm vang vọng, thân kiếm ong ong không ngừng, kiếm ảnh càng lúc càng nhanh hơn, càng hung hãn, kiếm quang đi qua, không có một ngọn cỏ.
Kinh khủng sát ý, để tại chỗ tất cả mọi người ở đây cảm giác được Trần Phong chiến lực đáng sợ, đây vẫn chỉ là một cái Hóa Thần hậu kỳ đệ tử mà thôi, nếu quả như thật để hắn đạt tới Luyện Hư hay Hợp Thể, thì lúc đó không phải là một cái Hỗn Thế Ma Vương sống sờ sờ sao.
- Trần Phong này thực lực, thật sự là thật là đáng sợ.
Lưu Diệp trong lòng, tràn đầy chấn động, hắn nghĩ mặc dù là chính mình, đối mặt nhiều hậu bối thiên tài vây công như vậy, chưa chắc có thể ung dung đối mặt, hơn nữa Trần Phong một bước giết một người, kém nhất là Hóa Thần hậu kỳ cường giả cùng cảnh giới, nhớ lại thời gian trước Trần Phong bước vào Cự Kiếm Môn chỉ là Nguyên Anh Kỳ, làm hắn không dám tin tưởng.
Lưu Diêp trong nội tâm trăm mối cảm xúc ngổn ngang, hắn không biết mình là nên cao hứng hay là nên vui mừng, Trần Phong là đệ tử Cự Kiếm Môn hắn, thế nhưng hiện giờ ở đây, tiến hành đại khai sát giới, hắn cũng không dám đem an nguy cả tông môn đặt cược trên người Trần Phong.
- Trần Phong, ngươi muốn chết!?
Lữ Hàn Vũ nhìn vài chục người trong nháy mắt ngã xuống, hắn mới hồi phục từ trong bất ngờ phẫn nộ rít gào, xé rách hư không xuất hiện sau lưng Trần Phong, một trảo ảnh màu vàng rực rỡ từ trong hư không thò ra chộp tới đầu Trần Phong.
- Hừ, còn có ngươi nữa, dám đã thương nữ nhân của lão tử, đáng chết!
Trong lòng Trần Phong, hắn cũng đánh chủ ý tới Ninh Cung Như từ lâu, nhưng chưa có cơ hội cùng nhau lâu dài, nhưng nay lại bị trọng thương, tuy không nguy hiểm tính mạng, nhưng nghịch lân của hắn là nữ nhân mình và người thân bên cạnh.
Hắn kiếp trước chưa có được một gia đình, kiếp này có thực lực hắn phải dùng cả sinh mệnh để thủ hộ, ai dám động tới họ thì phải chịu sự giận dữ của Trần Phong.
Đại Thiên Cơ Thuật thi triển, ảo diệu né ra một trảo của Lữ Hàn Vũ, nhanh chóng thối lui khoảng cách chục trượng đứng đối mặt với Lữ Hàn Vũ từ trong hư không bước ra, tay hắn siết chặt chuôi kiếm, từng giọt máu tươi theo mũi kiếm nhỏ xuống đất.
- Tiểu tử cuồng vọng, quỳ xuống cho ta!
Lữ Hàn Vũ gào lên, khí tức uy áp vô cùng hùng hậu bao phủ cả người Trần Phong, một cỗ áp lực cường đại không ngừng ép Trần Phong xuống mặt đất, dưới áp lực này, cho dù là cường giả Luyện Hư cũng sẽ tương đối chật vật.
- Ngươi nằm mơ à? ngươi đến quỳ xuống làm mẫu cho Tam gia xem thoáng phát!
Thế nhưng đối mặt với khí tức khiến cho cường giả Luyện Hư cũng phải chật vật kia thì Trần Phong lại khinh thường, cười lạnh một tiếng, Nhị Trọng Chiến Thân vừa động, bảy khỏa ngọc châu vừa xoay tròn, khí tức áp bách của Lữ Hàn Vũ lập tức biến mất.
Hư ảnh Đế Hoàng chi uy cũng chỉ có mỗi Trần Phong là thấy được, người ngoài nhìn vào chỉ thấy toàn thân hắn phát ra khí tức cao cao tại thượng, mái tóc được mọc dài ra rồi chuyển sang hoàng kim sắc mà thôi
- Điêu trùng tiểu kỹ, hôm nay ta sẽ một chiêu diệt sát ngươi.
Lữ Hàn Vũ không tin chuyện ma quỷ, lấy ra một thanh chiến kích, tay kết ấn pháp khí thế cả người cũng kéo lên.
- Nói khoác không biết ngượng.!
Trần Phong khinh thường, Vô Cực Phá Thiên Kiếm liền trôi lơ lửng trước mặt hắn, nguyên lực tinh thuần cùng Thương Long Lực nhanh chóng trào ra rót vào bên trong.
- Thái Cực Kiếm Ý, Vạn Kiếm Quy Tông.
Cảm nhận được một cỗ hơi thở khủng bố, vài trăm đệ tử đang giao chiến với Nhan Như Ngọc cùng Hỏa Hỏa cũng dừng tay, chú mục nhìn về trận chiến bên này, xem ra Trần Phong cùng Lữ Hàn Vũ sắp liều mạng một trận chiến.
Một cái là Hóa Thần hậu kỳ nhưng chiến lực biến thái, một cái là Hợp Thể sơ kỳ, trong mắt bọn họ Trần Phong chết chắc, dù chiến lực cường hãn nhưng tu vi Trần Phong vẫn còn đó, lực lượng trong người làm sao sánh kịp một người đã dung hợp Nguyên Anh cùng thân thể.
....
...
...ẦM...ẦM...
Lữ Hàn Vũ bàn tay lóe ra phù văn, đối chưởng cùng người nọ, hai chưởng va chạm vào nhau, bàn tay nàng kêu lên tiếng răng rắc, thân ảnh yểu điệu kia phun ra một ngụm máu bay ngược ra sau, hơi thở suy yếu nhanh chóng bị Trần Phong tiếp được.
- Hừ! Tiểu tử ngươi thật may mắn, không ngờ tới lại có người thay ngươi đỡ một mạng.
Lữ Hàn Vũ thu tay lại, lạnh lùng nhìn Trần Phong cùng nữ nhân khóe miệng vương huyết kia nhưng không làm ra cử động gì giống như là mèo vờn chuột.
- Sư tôn, tại sao là ngươi? Không phải ta không còn là người Cự Kiếm Môn sao.?
Trần Phong nhìn trong lòng mình, Ninh Cung Như sắc mặt xám trắng, khóe miệng rĩ ra máu tươi, cười cười nhìn Trần Phong.
- Tuy ngươi đã thoát ly Cự Kiếm Môn, nhưng ngươi là phu quân của Mộng nhi, cũng xem như nửa cái đồ đệ ta, ta làm sao mà thấy chết không cứu, khụ!!..
Nàng vừa nói vừa ho ra máu, bộ ngực phập phồng lên xuống, tuy tu vi nàng chỉ kém Hợp Thể một bước, nhưng đối đầu trực diện với một Hợp Thể chân chính, lại dùng ra vũ kỹ thì sao nàng có thực lực ứng đối.
Trần Phong xem xét thương thế nàng cũng không nặng lắm, kinh mạch bị tổn thương chút ít, ngũ tạng bị chấn động lệch vị trí, cánh tay phải bị phế mà thôi, Thương Long Lực của hắn nhanh chóng truyền vào chữa trị cho nàng.
- Ngươi thật là!, yên tâm không có việc gì, thả lòng tâm thần ta mang ngươi đi gặp Mộng nhi, nàng ấy sẽ chăm sóc ngươi.!
Trần Phong nói rồi thu luôn Ninh Cung Như vào trong Cửu Tôn Tháp, dặn dò Tinh Linh Nữ Vương cùng chúng nữ chăm sóc nàng.
Trần Phong ngước mắt lên nhìn Lữ Hàn Vũ vẻ mặt trêu tức cách đó không xa, âm trầm nói.
- Ngươi thành công chọc tức Tam gia, hôm nay ta muốn thử xem cường giả Hợp Thể Kỳ có thực lực như thế nào!
Trần Phong cầm lấy Vô Cực Phá Thiên Kiếm chỉ thẳng vào Lữ Hàn Vũ, Thương Long Lực âm thầm chạy qua các kinh mạch đang phát sáng bởi Đế Văn, hôm nay hắn muốn biết mình dùng toàn bộ thực lực có thể vượt qua hơn một đại cảnh giới chiến đấu hay không.
Đối thực lực của mình, Trần Phong cũng chưa biết toàn lực kích phát sẽ đạt tới trạng thái nào, hắn ẩn ẩn có cảm giác, có thể chiến đấu với cường giả Hợp Thể Kỳ, nhưng Lữ Hàn Vũ này lại là một thiên tài, thực lực cũng khác hẳn với Hợp Thể Kỳ bình thường.
Điều này làm trong lòng Trần Phong gợi lên chiến ý mãnh liệt, ý nghĩ chém giết một cường giả Hợp Thể hiện lên trong đầu, còn có tất cả người nhắm đến hắn ở đây, đừng hòng có kết quả tốt đẹp.
Trần Phong phi thân lên giữa không trung, nhìn Nhan Như Ngọc cùng Hỏa Hỏa đang giao chiến với vài trăm tên cường giả, tình huống cũng không quá lo ngại, hắn quét hết một vòng toàn trường, nhìn những người cầm đầu các môn phái đang cười khẩy, lạnh lùng thét.
- Các ngươi đã muốn đệ tử nhà mình, giết ta dương danh lập vạn, không tiếc dội nước bẩn lên người ta, như vậy hôm nay, taTrần Phong liền muốn chém giết tất cả đệ tử của các ngươi, ta ngược lại muốn xem xem, người nào có thể làm ta.
Trần Phong cười lạnh một tiếng, tay cầm chặt chuôi kiếm, Khinh Vân Tế Nguyệt vừa ra biến mất tại chỗ, kiếm quang vung lên như một dãi ngân hà rực rỡ, thoáng qua trong đó, liền có hơn ba mươi cai cường giả Hóa Thần Kỳ bị chém chết tại chỗ, không kịp phản ứng.
Hắn không chút lưu tình, máu tươi nhuộm đỏ núi đá, vẩy khắp cả cây cối, nhuộm đỏ lá cây, đỏ tươi mà chói mắt, Trần Phong từng bước sát cơ ngang dọc, thẳng thắn thoải mái, vài trăm đệ tử, hoàn toàn mặc cho Trần Phong chém giết, một kiếm một cái, sát phạt vô cùng.
Mặc cho không ai từng nghĩ tới, Trần Phong dĩ nhiên sẽ mạnh mẽ như thế, những trưởng lão, tông chủ tông môn muốn cho đệ tử mình trải nghiệm sinh tử chiến, không khỏi có chút hối hận, thoáng qua trong đó, chính là có mấy chục người gục xuống đi, triệt để mất đi sinh mệnh, cái này không phải chiến đấu a, đây chính là một bên đồ sát
Nhưng không ai chịu bỏ ra mặt mũi đi lên gia nhập chiến trường, vẫn là mặt mũi quan trọng hơn sinh mạng của đệ tử, họ đã lấy nhiều khi ít, mà giờ lại còn không biết xấu hổ để lão bối động thủ với một tiểu thí hài, dù có thắng, chém chết Trần Phong thì người khác sẽ cười nhạo vào mặt họ, bởi vậy chỉ có thể tức giận, đánh nát hàm răng hung hăng nuốt vào bụng.
Vô số người đều là khiếp sợ không gì sánh nổi, thế nhưng chiến đấu đã bắt đầu rồi, Trần Phong liền không có bất kỳ lưu thủ, những người này không phân rõ trắng đen, đều cho hắn là ác ma giết người không chớp mắt, thì hắn cần gì lưu tình đây.
Giết một cái thiếu một cái, chân chính có thể sống sót mới là tinh anh, các ngươi đã muốn lịch luyện, vậy thì ta lấy phương thức của mình, giúp các ngươi loại bỏ rác rưởi.
Trần Phong trong lòng cười gằn không ngớt, mồ hôi cùng máu tươi không ngừng từ gò má của hắn lướt xuống, thế nhưng máu trên mặt hắn đều là của người khác..
Vô Cực Phá Thiên Long Kiếm dường như cảm nhận được nội tâm của Trần Phong, phát ra tiếng Long ngâm vang vọng, thân kiếm ong ong không ngừng, kiếm ảnh càng lúc càng nhanh hơn, càng hung hãn, kiếm quang đi qua, không có một ngọn cỏ.
Kinh khủng sát ý, để tại chỗ tất cả mọi người ở đây cảm giác được Trần Phong chiến lực đáng sợ, đây vẫn chỉ là một cái Hóa Thần hậu kỳ đệ tử mà thôi, nếu quả như thật để hắn đạt tới Luyện Hư hay Hợp Thể, thì lúc đó không phải là một cái Hỗn Thế Ma Vương sống sờ sờ sao.
- Trần Phong này thực lực, thật sự là thật là đáng sợ.
Lưu Diệp trong lòng, tràn đầy chấn động, hắn nghĩ mặc dù là chính mình, đối mặt nhiều hậu bối thiên tài vây công như vậy, chưa chắc có thể ung dung đối mặt, hơn nữa Trần Phong một bước giết một người, kém nhất là Hóa Thần hậu kỳ cường giả cùng cảnh giới, nhớ lại thời gian trước Trần Phong bước vào Cự Kiếm Môn chỉ là Nguyên Anh Kỳ, làm hắn không dám tin tưởng.
Lưu Diêp trong nội tâm trăm mối cảm xúc ngổn ngang, hắn không biết mình là nên cao hứng hay là nên vui mừng, Trần Phong là đệ tử Cự Kiếm Môn hắn, thế nhưng hiện giờ ở đây, tiến hành đại khai sát giới, hắn cũng không dám đem an nguy cả tông môn đặt cược trên người Trần Phong.
- Trần Phong, ngươi muốn chết!?
Lữ Hàn Vũ nhìn vài chục người trong nháy mắt ngã xuống, hắn mới hồi phục từ trong bất ngờ phẫn nộ rít gào, xé rách hư không xuất hiện sau lưng Trần Phong, một trảo ảnh màu vàng rực rỡ từ trong hư không thò ra chộp tới đầu Trần Phong.
- Hừ, còn có ngươi nữa, dám đã thương nữ nhân của lão tử, đáng chết!
Trong lòng Trần Phong, hắn cũng đánh chủ ý tới Ninh Cung Như từ lâu, nhưng chưa có cơ hội cùng nhau lâu dài, nhưng nay lại bị trọng thương, tuy không nguy hiểm tính mạng, nhưng nghịch lân của hắn là nữ nhân mình và người thân bên cạnh.
Hắn kiếp trước chưa có được một gia đình, kiếp này có thực lực hắn phải dùng cả sinh mệnh để thủ hộ, ai dám động tới họ thì phải chịu sự giận dữ của Trần Phong.
Đại Thiên Cơ Thuật thi triển, ảo diệu né ra một trảo của Lữ Hàn Vũ, nhanh chóng thối lui khoảng cách chục trượng đứng đối mặt với Lữ Hàn Vũ từ trong hư không bước ra, tay hắn siết chặt chuôi kiếm, từng giọt máu tươi theo mũi kiếm nhỏ xuống đất.
- Tiểu tử cuồng vọng, quỳ xuống cho ta!
Lữ Hàn Vũ gào lên, khí tức uy áp vô cùng hùng hậu bao phủ cả người Trần Phong, một cỗ áp lực cường đại không ngừng ép Trần Phong xuống mặt đất, dưới áp lực này, cho dù là cường giả Luyện Hư cũng sẽ tương đối chật vật.
- Ngươi nằm mơ à? ngươi đến quỳ xuống làm mẫu cho Tam gia xem thoáng phát!
Thế nhưng đối mặt với khí tức khiến cho cường giả Luyện Hư cũng phải chật vật kia thì Trần Phong lại khinh thường, cười lạnh một tiếng, Nhị Trọng Chiến Thân vừa động, bảy khỏa ngọc châu vừa xoay tròn, khí tức áp bách của Lữ Hàn Vũ lập tức biến mất.
Hư ảnh Đế Hoàng chi uy cũng chỉ có mỗi Trần Phong là thấy được, người ngoài nhìn vào chỉ thấy toàn thân hắn phát ra khí tức cao cao tại thượng, mái tóc được mọc dài ra rồi chuyển sang hoàng kim sắc mà thôi
- Điêu trùng tiểu kỹ, hôm nay ta sẽ một chiêu diệt sát ngươi.
Lữ Hàn Vũ không tin chuyện ma quỷ, lấy ra một thanh chiến kích, tay kết ấn pháp khí thế cả người cũng kéo lên.
- Nói khoác không biết ngượng.!
Trần Phong khinh thường, Vô Cực Phá Thiên Kiếm liền trôi lơ lửng trước mặt hắn, nguyên lực tinh thuần cùng Thương Long Lực nhanh chóng trào ra rót vào bên trong.
- Thái Cực Kiếm Ý, Vạn Kiếm Quy Tông.
Cảm nhận được một cỗ hơi thở khủng bố, vài trăm đệ tử đang giao chiến với Nhan Như Ngọc cùng Hỏa Hỏa cũng dừng tay, chú mục nhìn về trận chiến bên này, xem ra Trần Phong cùng Lữ Hàn Vũ sắp liều mạng một trận chiến.
Một cái là Hóa Thần hậu kỳ nhưng chiến lực biến thái, một cái là Hợp Thể sơ kỳ, trong mắt bọn họ Trần Phong chết chắc, dù chiến lực cường hãn nhưng tu vi Trần Phong vẫn còn đó, lực lượng trong người làm sao sánh kịp một người đã dung hợp Nguyên Anh cùng thân thể.
....
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.