Chương 248: Mua nhà ở đâu
Cao Nguyệt
01/12/2015
- Lý thống lĩnh hình như gần đây không ở ở Lạc Dương.
Diêm thị bưng chén trà cười hỏi.
- Vừa qua có chút công vụ, ta ra ngoài làm việc. Hôm nay vừa lúc rảnh nên cùng huynh đệ ta đến nhà thăm hỏi bá mẫu và bá phụ.
- Ha ha, Lý thống lĩnh quá khách khí rồi, nghe nói đại tỷ của Lý thống lính ở Linh Châu mua một tòa trang viên, đúng không vậy?
Lúc này, phụ thân A Linh ở bên cạnh rốt cục không kìm nổi nữa nhẹ nhàng ho khan một tiếng, cắt đứt tiếng thê tử hỏi, ông cười nói với Tửu Chí:
- Nghe A Linh nói, ngươi đem phòng ở khu bắc Lạc Thủy bán rồi?
Hiểu vợ đúng chỉ có chồng, phụ thân A Linh đem câu chuyện chuyển đến nhà cửa, Diêm thị lập tức cảm thấy hứng thú, bà tạm thời bỏ qua cho Lý Trân, ánh mắt sắc bén như cua, nhìn chăm chú vào Tửu Chí, dường như muốn đem cả da lẫn xương Tửu Chí cạo một lần. Loại ánh mắt này đến con bà Khương Lâm cũng không chịu nổi, cố ý quay đầu cùng Diêu Hi nói chuyện.
Tửu Chí đỏ bừng cả khuôn mặt, vừa lo vừa loạn, giống như làm sai một chuyện lớn gì đó. Dưới ánh mắt sắc bén của Diêm thị , lòng y cảm thấy như mọi bí mật điều không giữ nổi nữa. Vô cùng thành thật đem hết thảy cung khai:
- Con, con là mua tòa nhà đấy mất ba trăm quan tiền, bán đi được ba trăm năm mươi quan, trong tay con tổng cộng có 2100 quan tiền, dự định mua một tòa nhà ở phụ cận nam thành.
Diêm thị nghe được Tửu Chí trong tay có 2100 quan tiền, ánh mắt thoáng nhu hòa một chút, gật gật đầu nói:
- Phòng ở thành bắc tuy rằng rẻ nhưng khá khó coi, nếu Tiểu Mập muốn mua nhà ở phụ cận thành nam, ta có thể giới thiệu một chỗ, ta có một biểu đệ…
Phụ thân A Linh không kìm được lời của thê tử, nhỏ giọng ngắt lời:
- Tòa nhà này của biểu đệ không thể mua.
- Sao lại không thể mua?
Diêm thị hung hăng trừng mắt nhìn trượng phu:
- Hắn mượn chúng ta nhiều tiền như vậy, rốt cục trả hay không?
Lúc này, Lý Trân đột nhiên phát giác được hay vẫn để đề tài về mình khéo tốt hơn. Hắn cười nói:
- Lần thi mã cầu này, Tiểu Diệp biểu hiện rất xuất sắc, Võ tướng quân cũng rất yêu thích y, hôm qua vẫn còn cùng ta nói chuyện về Tiểu Diệp.
Lý Trân tuy rằng gặp mặt Diêm thị một thời gian ngắn nhưng hắn đã đụng đến đúng chỗ của bà, nói trắng ra là, bà chỉ quan tâm đến lợi ích của gia đình. Bà trước đây liều mạng lấy lòng hắn, bởi vì tiền đồ làm quan của con bà liên quan đến hắn, quan tâm đến nhà của Tửu Chí là vì liên quan đến lợi ích con gái bà, cho nên Lý Trân đem lời nói quay lại lợi ích con trai bà liền xuất hiện hiệu quả ngay lập tức.
Diêm thị ngay lập tứ quên luôn chuyện nhà ở của Tửu Chí, vội vàng hỏi Lý Trân:
- Võ tướng quân nói như thế nào?
Trong phòng khách, mọi người đều nhẹ nhàng thở ra, Lý Trân cười nói:
- Ta cảm thấy Tiểu Diệp thông minh lanh lợi, muốn điều hắn đến Nội vệ, Võ tướng quân không chịu, nói là ta đang cướp nhân tài của hắn.
- Sau đó thì sao?
Lý Trân cười cười rồi nói tiếp:
- Sau đó ta liền nói với Võ tướng quân, để Tiểu Diệp tự mình quyết định, nếu hắn nguyện ý ở lại Thiên Ngưu Vệ, ta sẽ không miễn cưỡng hắn.
Diêm thị đương nhiên hi vọng con bà có thể tiến vào Nội vệ. Nội vệ đãi ngộ phong phú, địa vị tương đối cao, thanh danh cũng tốt hơn so với Thiên Ngưu Vệ, quan trọng hơn là Lý Trân vì nguyên nhân Tửu Chí thì có thể chiếu cố con bà nhiều hơn.
Diêm thị tim bắt đầu đập thình thịch, bà phát hiện kì thật con gái gả cho Tửu Chí cũng không tồi, ít nhất con trai sẽ có lợi ích. Đương nhiên, nếu Lý Trân nguyện ý cưới con gái bà, đấy không còn gì tốt hơn nữa, nhưng điều này hiển nhiên không thực tế.
Lúc này quản gia ở đải sảnh nói:
- Phu nhân, cơm chiều đã được rồi.
Diêm thị vội vàng cười nói:
- Cơm chiều đã được, chúng ta chuẩn bị ăn thôi.
Mọi người đều đứng dậy, đi theo chủ nhân hướng về phía phòng ăn, Tửu Chí nhìn khoảng không một cái, nhỏ giọng hỏi Diêu Hi:
- Tiểu Tế, ngươi nói xem hôm nay ta có hi vọng hay không?
Tiểu Tế chỉ chỉ Lý Trân, nhỏ giọng cười nói:
- Nếu Lý ca đến đây, ta cảm thấy không phải vấn đề lớn.
Đêm nay, Khương gia tiệc rượu cực kỳ thịnh soạn, cao lương mĩ vị xếp tràn một bàn, mọi người khiêm nhường một chút, đều tự mình ngồi xuống. Lần này không cần Lý Trân lại dẫn dắt đề tài, Diêm thị chủ động đem đề tài nói về Tửu Chí và A Linh hôn sự.
Bà nâng chén rượu lên cười nói với Lý Trân và Tửu Chí:
- Chuyện của Tiểu Mập và A Linh kỳ thật ta cũng không phán đối, nhưng A Linh nhà ta từ nhỏ là ở “ trong hũ mật” lớn lên, chúng ta chỉ sợ nó cưới một người không tốt thì sẽ chịu khổ. Nhưng điều kiện của Tiểu Mập chúng ta quan sát rất lâu rồi, ta về căn bản coi như hài lòng, ta có thể đáp ứng chuyện hôn sự này.
Lúc này, Diêm thị bỗng nhiên nghĩ đến chuyện để mặt mũi cho trượng phu, để ông cũng nói hai câu, bà liền cười nói với trượng phu:
- Ông cũng tỏ chút thái độ đi.
Phụ thân A Linh sau một lúc lâu mới nói:
- Hôn nhân là đại sự trong đời, ta hy vọng cùng phụ mẫu Tửu công tử gặp mặt một lần nữa. Nếu mọi người đều vừa lòng, thì quyết định chuyện hôn sự này.
Tửu Chí vui như mở hội, mẫu thân A Linh là chướng ngại vật lớn nhất mà bọn họ phải trải qua, chỉ cần bà đồng ý thì mọi thứ đều thuận lợi.
Về phần phụ mẫu y, càng không thành chướng ngại gì, Tửu Chí vội vàng nói:
- Hôm nay con trở về sẽ viết thư, mời phụ thân mau chóng đến Lạc Dương, cùng bá phụ bá mẫu gặp mặt một lần.
Diêm thị lại mỉm cười tủm tỉm nói:
- Còn chuyện nhà ở, để chúng ta tìm giúp cháu. Chúng ta nhất định sẽ thay cháu tìm được nhà giá tốt.
Tửu Chí lại do dự một chút, y nghe A Linh nói qua, mẫu thân nàng ưa thích những món lời nhỏ, phòng ở cũng không so được với vật khác, rẻ tiền mua phải nhà ma có mà xong đời.
Cho nên chuyện lớn mua nhà này y vẫn hy vọng mình làm chủ, y liền thật cẩn thật nói:
- Thật cám ơn ý tốt của bá mẫu, bằng hữu của con ở Thiên Ngưu Vệ Tương đối nhiều, bọn họ quen biết rộng, đã có không ít bằng hữu giúp con đề cử vài tòa nhà rồi, con nghĩ mấy ngày nay đi xem một chút.
Diêm thị nghe ra được Tửu Chí khéo léo từ chối ý tốt của bà, trong nội tâm bà hơi không cao hứng, sắc mặt cũng trầm xuống. Lý Trân thấy rõ ràng, liền cười bổ sung:
- Ý của Tửu Chí muốn nói y tìm mấy tòa rồi nhưng tốt nhất vẫn hy vọng bá mẫu thay hắn quyết định.
- Ý là như thế.
Lý Trân lại đá Tửu Chí một đạp.
Tửu Chí lập tức tỉnh ngộ, liền vội vàng gật đầu nói:
- Là thế này, con kinh nghiệm không đủ, vẫn là hy vọng bá mẫu phí nhiều tâm tư, giúp con đưa ra ý kiến.
Sắc mặt Diêm thị thoáng hòa hoãn hơn, tuy rằng phòng ở không do bà tìm, tuy nhiên cuối cùng quyết định vẫn là bà, vẫn còn cho bà đủ mặt mũi.
Tâm tình Diêm thị lại khá hơn, cười khanh khách nói:
- Ta đây thân là mẫu thân đương nhiên sẽ thay con gái suy nghĩ. Yên tâm đi ta ánh mắt xem nhà ở cũng không tồi, nhất định sẽ cho các ngươi vừa lòng.
Trong lòng Tửu Chí thầm nghĩ, bà hài lòng thì chưa chắc mình hài lòng. Nhưng thôi, vì có thể lấy được A Linh coi như là hiếu kinh với mẹ vợ đi.
Lý Trân ở một bên nhỏ giọng thì thầm:
- Đưa phòng ở mình hài lòng cho bà chọn.
Tửu Chí lập tức tỉnh ngộ, chính mình đem cái tốt nhất cho bà thì cửa này không vấn đề rồi, y tâm tình lập tức khá lên, nâng chén rượu lên khom người cười nói:
- Chén rượu này đầu tiên là kính bá mẫu và bá phụ.
Từ nhà A Linh đi ra, trời đã tối rồi. Diêu Hi vội vàng trở về cung, Lý Trân và Tửu Chí chậm rãi cưỡi ngựa hướng công sở phường Khuyến Thiện. Lúc này, cảm giác vui sướng khi hôn sự thành công đã trôi qua, tâm tình Tửu Chí lại dần trở nên âm u, nghĩ đến mẫu thân A Linh giỏi nịnh bợ như vậy, tâm tình của y một hồi rối rắm. Tửu Chí bỗng nhiên cúi đầu hô nhỏ:
- Ta không thích bà mẹ vợ này.
Lý Trân rất hiểu tâm tình của Tửu Chí, gặp phải bà mẹ vợ như vậy, ai cũng sẽ không vui vẻ gì, hắn vỗ vỗ bờ vai Tửu Chí, cười an ủi y nói:
- Ngươi muốn cưới là A Linh, mẫu thân của nàng có ra sao thì cũng có gì liên quan nào? Dù sao các ngươi cũng không ở cùng một chỗ, chỉ cần ngươi mua nhà mới cách xa nhà bà một chút là được rồi, không cần lo lắng những chuyện nhỏ nhặt này.
Tửu Chí nghĩ đến vẻ đẹp điềm đạm của A Linh, trong lòng lại thấy thư thái hơn rất nhiều. Đúng vậy, không có chuyện mười phân vẹn mười, có mẹ vợ như vậy, coi như là cưới A Linh trả giá cao đi. Y cúi đầu thở dài một tiếng:
- Ta hiện tại hiểu tại sao Tiểu Diệp một lòng muốn ra ở ngoài rồi.
Nhắc tới Tiểu Diệp, Lý Trân nghĩ tới một chuyện, không khỏi khẽ cười nói:
- Ngươi không phát hiện ra sao? Từ khi ta nói Tiểu Diệp có thể tiến vào Nội vệ, thái độ của mẫu thân A Linh liền thay đổi, ta thấy chuyện hôn sự của bọn ngươi thành hay không là có liên quan đến Tiểu Diệp. Vì để việc hôn sự của ngươi thành công, ta quyết định đi hỏi người với Võ Du Tự, điều Tiểu Diệp tới Nội vệ an bài làm thủ hạ của ngươi.
Trong lòng Tửu Chí cảm kích, y thấp giọng nói:
- Chỉ sợ trong Nội vệ thân thích nhiều lắm, ảnh hưởng đến thanh danh của ngươi.
Lý Trân cười ha hả:
- Ngươi đây quá lo lắng rồi, ngươi xem ta Lý Bàn cũng kéo vào Nội vệ, phụ thân gã ban đầu đối xử với ta như thế nào? Bởi vì ta hiện tại đã nghĩ thông suốt, nếu muốn chân chính khống chế Nội vệ, còn phải kéo bằng hữu thân thiết vào, ra trận không phải dựa vào phụ tử binh ư?
父子兵: phụ tử binh, chỉ sự đoàn kết của quan binh, thân mật không có kẽ hở của đoàn đội.
- Là đạo lý này, bằng hữu nhiều thì giúp nhiều việc. Lão Lý, không nói gạt ngươi, huynh đệ của ta nghe nói ta cần mua nhà đều nhiệt tình giới thiệu giúp ta, trên tay ta chí ít có bảy căn có thể chọn lựa, giá cả cũng không đắt, cho nên ta mới không chịu để mẫu thân A Linh giúp ta tìm nhà, lại còn muốn ta mua nhà của biểu đệ bà, đánh chết ta cũng không mua.
- Chuyện tòa nhà kia là có chuyện gì?
- Tòa đó có ma.
Tửu Chí nhìn xung quanh mới hạ giọng nói:
- Tòa đó trong vòng ba mươi năm chết hai chủ nhân, đều đang khỏe mạnh mà bệnh chết, tuy rằng ở phường Tuyển Thiện, chỗ đấy không tồi nhưng không ai dám mua, biểu cữu A Linh chỉ tốn tam mưới quan tiền liền mua được nhà này, nhưng không mấy năm thê tử liền bệnh qua đời. Nghe A Linh nói biểu cữu của nàng thiếu nhà bọn họ hai trăm quan tiền, không có khả năng hoàn lại, ta đoán mẹ vợ tương lại của ta muốn ta dùng hai trăm quan tiền mua tòa nhà này, bà ta nghĩ quá tốt rồi, vừa có nhà vừa trả được nợ, nhưng ta mới không điên.
- Mẹ vợ của ngươi khá khôn đấy, về sau cẩn thận một chút.
- Đúng vậy, lần này ta tới cửa, bà liền ám chỉ ta, bà thiếu một đôi vòng vàng, không phải ý kêu ta mua sao?
Lý Trân nhịn không được bật cười, Tửu Chí lại thở dài nói:
- Nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy mua nhà còn đảm bảo, phụ thân ta có thể cảm thấy thẹn với ta, cũng muốn thay ta mua một tòa nhà khác, ngươi thấy mua tòa nhà kia có vẻ được không?
Lý Trân ngẫm nghĩ một chút cười nói:
- Không nói gạt ngươi, ta cũng tính toán ở Trường An mua một căn, nữ hoàng đế sau khi qua đời sớm hay muộn vẫn là người Lý thị đăng cơ, ta đoán chừng bọn họ vẫn là dời đô về Trường An, cho nên thừa dịp hiện tại Trường An giá nhà thấp, trước tiên mua một căn ở Trường An. Ước chừng qua thêm mười mấy năm, giá nhà ở Trường An sẽ thay đổi một phen.
Tửu Chí có cảm giác trong mộng mới tỉnh, y cũng hưng phấn nói:
- Ngươi nói đúng, cũng nên ở Trường An mua một căn.
Hai người vừa đi vừa nói, rất nhanh liền tới Nội vệ ngoại công sở, lúc này chủ bộ Dương Tín ra đón, thấp giọng nói với Lý Trân vài câu. Lý Trân hiểu ý, gật gật đầu cười nói:
- Ta đây đi gặp nàng.
Diêm thị bưng chén trà cười hỏi.
- Vừa qua có chút công vụ, ta ra ngoài làm việc. Hôm nay vừa lúc rảnh nên cùng huynh đệ ta đến nhà thăm hỏi bá mẫu và bá phụ.
- Ha ha, Lý thống lĩnh quá khách khí rồi, nghe nói đại tỷ của Lý thống lính ở Linh Châu mua một tòa trang viên, đúng không vậy?
Lúc này, phụ thân A Linh ở bên cạnh rốt cục không kìm nổi nữa nhẹ nhàng ho khan một tiếng, cắt đứt tiếng thê tử hỏi, ông cười nói với Tửu Chí:
- Nghe A Linh nói, ngươi đem phòng ở khu bắc Lạc Thủy bán rồi?
Hiểu vợ đúng chỉ có chồng, phụ thân A Linh đem câu chuyện chuyển đến nhà cửa, Diêm thị lập tức cảm thấy hứng thú, bà tạm thời bỏ qua cho Lý Trân, ánh mắt sắc bén như cua, nhìn chăm chú vào Tửu Chí, dường như muốn đem cả da lẫn xương Tửu Chí cạo một lần. Loại ánh mắt này đến con bà Khương Lâm cũng không chịu nổi, cố ý quay đầu cùng Diêu Hi nói chuyện.
Tửu Chí đỏ bừng cả khuôn mặt, vừa lo vừa loạn, giống như làm sai một chuyện lớn gì đó. Dưới ánh mắt sắc bén của Diêm thị , lòng y cảm thấy như mọi bí mật điều không giữ nổi nữa. Vô cùng thành thật đem hết thảy cung khai:
- Con, con là mua tòa nhà đấy mất ba trăm quan tiền, bán đi được ba trăm năm mươi quan, trong tay con tổng cộng có 2100 quan tiền, dự định mua một tòa nhà ở phụ cận nam thành.
Diêm thị nghe được Tửu Chí trong tay có 2100 quan tiền, ánh mắt thoáng nhu hòa một chút, gật gật đầu nói:
- Phòng ở thành bắc tuy rằng rẻ nhưng khá khó coi, nếu Tiểu Mập muốn mua nhà ở phụ cận thành nam, ta có thể giới thiệu một chỗ, ta có một biểu đệ…
Phụ thân A Linh không kìm được lời của thê tử, nhỏ giọng ngắt lời:
- Tòa nhà này của biểu đệ không thể mua.
- Sao lại không thể mua?
Diêm thị hung hăng trừng mắt nhìn trượng phu:
- Hắn mượn chúng ta nhiều tiền như vậy, rốt cục trả hay không?
Lúc này, Lý Trân đột nhiên phát giác được hay vẫn để đề tài về mình khéo tốt hơn. Hắn cười nói:
- Lần thi mã cầu này, Tiểu Diệp biểu hiện rất xuất sắc, Võ tướng quân cũng rất yêu thích y, hôm qua vẫn còn cùng ta nói chuyện về Tiểu Diệp.
Lý Trân tuy rằng gặp mặt Diêm thị một thời gian ngắn nhưng hắn đã đụng đến đúng chỗ của bà, nói trắng ra là, bà chỉ quan tâm đến lợi ích của gia đình. Bà trước đây liều mạng lấy lòng hắn, bởi vì tiền đồ làm quan của con bà liên quan đến hắn, quan tâm đến nhà của Tửu Chí là vì liên quan đến lợi ích con gái bà, cho nên Lý Trân đem lời nói quay lại lợi ích con trai bà liền xuất hiện hiệu quả ngay lập tức.
Diêm thị ngay lập tứ quên luôn chuyện nhà ở của Tửu Chí, vội vàng hỏi Lý Trân:
- Võ tướng quân nói như thế nào?
Trong phòng khách, mọi người đều nhẹ nhàng thở ra, Lý Trân cười nói:
- Ta cảm thấy Tiểu Diệp thông minh lanh lợi, muốn điều hắn đến Nội vệ, Võ tướng quân không chịu, nói là ta đang cướp nhân tài của hắn.
- Sau đó thì sao?
Lý Trân cười cười rồi nói tiếp:
- Sau đó ta liền nói với Võ tướng quân, để Tiểu Diệp tự mình quyết định, nếu hắn nguyện ý ở lại Thiên Ngưu Vệ, ta sẽ không miễn cưỡng hắn.
Diêm thị đương nhiên hi vọng con bà có thể tiến vào Nội vệ. Nội vệ đãi ngộ phong phú, địa vị tương đối cao, thanh danh cũng tốt hơn so với Thiên Ngưu Vệ, quan trọng hơn là Lý Trân vì nguyên nhân Tửu Chí thì có thể chiếu cố con bà nhiều hơn.
Diêm thị tim bắt đầu đập thình thịch, bà phát hiện kì thật con gái gả cho Tửu Chí cũng không tồi, ít nhất con trai sẽ có lợi ích. Đương nhiên, nếu Lý Trân nguyện ý cưới con gái bà, đấy không còn gì tốt hơn nữa, nhưng điều này hiển nhiên không thực tế.
Lúc này quản gia ở đải sảnh nói:
- Phu nhân, cơm chiều đã được rồi.
Diêm thị vội vàng cười nói:
- Cơm chiều đã được, chúng ta chuẩn bị ăn thôi.
Mọi người đều đứng dậy, đi theo chủ nhân hướng về phía phòng ăn, Tửu Chí nhìn khoảng không một cái, nhỏ giọng hỏi Diêu Hi:
- Tiểu Tế, ngươi nói xem hôm nay ta có hi vọng hay không?
Tiểu Tế chỉ chỉ Lý Trân, nhỏ giọng cười nói:
- Nếu Lý ca đến đây, ta cảm thấy không phải vấn đề lớn.
Đêm nay, Khương gia tiệc rượu cực kỳ thịnh soạn, cao lương mĩ vị xếp tràn một bàn, mọi người khiêm nhường một chút, đều tự mình ngồi xuống. Lần này không cần Lý Trân lại dẫn dắt đề tài, Diêm thị chủ động đem đề tài nói về Tửu Chí và A Linh hôn sự.
Bà nâng chén rượu lên cười nói với Lý Trân và Tửu Chí:
- Chuyện của Tiểu Mập và A Linh kỳ thật ta cũng không phán đối, nhưng A Linh nhà ta từ nhỏ là ở “ trong hũ mật” lớn lên, chúng ta chỉ sợ nó cưới một người không tốt thì sẽ chịu khổ. Nhưng điều kiện của Tiểu Mập chúng ta quan sát rất lâu rồi, ta về căn bản coi như hài lòng, ta có thể đáp ứng chuyện hôn sự này.
Lúc này, Diêm thị bỗng nhiên nghĩ đến chuyện để mặt mũi cho trượng phu, để ông cũng nói hai câu, bà liền cười nói với trượng phu:
- Ông cũng tỏ chút thái độ đi.
Phụ thân A Linh sau một lúc lâu mới nói:
- Hôn nhân là đại sự trong đời, ta hy vọng cùng phụ mẫu Tửu công tử gặp mặt một lần nữa. Nếu mọi người đều vừa lòng, thì quyết định chuyện hôn sự này.
Tửu Chí vui như mở hội, mẫu thân A Linh là chướng ngại vật lớn nhất mà bọn họ phải trải qua, chỉ cần bà đồng ý thì mọi thứ đều thuận lợi.
Về phần phụ mẫu y, càng không thành chướng ngại gì, Tửu Chí vội vàng nói:
- Hôm nay con trở về sẽ viết thư, mời phụ thân mau chóng đến Lạc Dương, cùng bá phụ bá mẫu gặp mặt một lần.
Diêm thị lại mỉm cười tủm tỉm nói:
- Còn chuyện nhà ở, để chúng ta tìm giúp cháu. Chúng ta nhất định sẽ thay cháu tìm được nhà giá tốt.
Tửu Chí lại do dự một chút, y nghe A Linh nói qua, mẫu thân nàng ưa thích những món lời nhỏ, phòng ở cũng không so được với vật khác, rẻ tiền mua phải nhà ma có mà xong đời.
Cho nên chuyện lớn mua nhà này y vẫn hy vọng mình làm chủ, y liền thật cẩn thật nói:
- Thật cám ơn ý tốt của bá mẫu, bằng hữu của con ở Thiên Ngưu Vệ Tương đối nhiều, bọn họ quen biết rộng, đã có không ít bằng hữu giúp con đề cử vài tòa nhà rồi, con nghĩ mấy ngày nay đi xem một chút.
Diêm thị nghe ra được Tửu Chí khéo léo từ chối ý tốt của bà, trong nội tâm bà hơi không cao hứng, sắc mặt cũng trầm xuống. Lý Trân thấy rõ ràng, liền cười bổ sung:
- Ý của Tửu Chí muốn nói y tìm mấy tòa rồi nhưng tốt nhất vẫn hy vọng bá mẫu thay hắn quyết định.
- Ý là như thế.
Lý Trân lại đá Tửu Chí một đạp.
Tửu Chí lập tức tỉnh ngộ, liền vội vàng gật đầu nói:
- Là thế này, con kinh nghiệm không đủ, vẫn là hy vọng bá mẫu phí nhiều tâm tư, giúp con đưa ra ý kiến.
Sắc mặt Diêm thị thoáng hòa hoãn hơn, tuy rằng phòng ở không do bà tìm, tuy nhiên cuối cùng quyết định vẫn là bà, vẫn còn cho bà đủ mặt mũi.
Tâm tình Diêm thị lại khá hơn, cười khanh khách nói:
- Ta đây thân là mẫu thân đương nhiên sẽ thay con gái suy nghĩ. Yên tâm đi ta ánh mắt xem nhà ở cũng không tồi, nhất định sẽ cho các ngươi vừa lòng.
Trong lòng Tửu Chí thầm nghĩ, bà hài lòng thì chưa chắc mình hài lòng. Nhưng thôi, vì có thể lấy được A Linh coi như là hiếu kinh với mẹ vợ đi.
Lý Trân ở một bên nhỏ giọng thì thầm:
- Đưa phòng ở mình hài lòng cho bà chọn.
Tửu Chí lập tức tỉnh ngộ, chính mình đem cái tốt nhất cho bà thì cửa này không vấn đề rồi, y tâm tình lập tức khá lên, nâng chén rượu lên khom người cười nói:
- Chén rượu này đầu tiên là kính bá mẫu và bá phụ.
Từ nhà A Linh đi ra, trời đã tối rồi. Diêu Hi vội vàng trở về cung, Lý Trân và Tửu Chí chậm rãi cưỡi ngựa hướng công sở phường Khuyến Thiện. Lúc này, cảm giác vui sướng khi hôn sự thành công đã trôi qua, tâm tình Tửu Chí lại dần trở nên âm u, nghĩ đến mẫu thân A Linh giỏi nịnh bợ như vậy, tâm tình của y một hồi rối rắm. Tửu Chí bỗng nhiên cúi đầu hô nhỏ:
- Ta không thích bà mẹ vợ này.
Lý Trân rất hiểu tâm tình của Tửu Chí, gặp phải bà mẹ vợ như vậy, ai cũng sẽ không vui vẻ gì, hắn vỗ vỗ bờ vai Tửu Chí, cười an ủi y nói:
- Ngươi muốn cưới là A Linh, mẫu thân của nàng có ra sao thì cũng có gì liên quan nào? Dù sao các ngươi cũng không ở cùng một chỗ, chỉ cần ngươi mua nhà mới cách xa nhà bà một chút là được rồi, không cần lo lắng những chuyện nhỏ nhặt này.
Tửu Chí nghĩ đến vẻ đẹp điềm đạm của A Linh, trong lòng lại thấy thư thái hơn rất nhiều. Đúng vậy, không có chuyện mười phân vẹn mười, có mẹ vợ như vậy, coi như là cưới A Linh trả giá cao đi. Y cúi đầu thở dài một tiếng:
- Ta hiện tại hiểu tại sao Tiểu Diệp một lòng muốn ra ở ngoài rồi.
Nhắc tới Tiểu Diệp, Lý Trân nghĩ tới một chuyện, không khỏi khẽ cười nói:
- Ngươi không phát hiện ra sao? Từ khi ta nói Tiểu Diệp có thể tiến vào Nội vệ, thái độ của mẫu thân A Linh liền thay đổi, ta thấy chuyện hôn sự của bọn ngươi thành hay không là có liên quan đến Tiểu Diệp. Vì để việc hôn sự của ngươi thành công, ta quyết định đi hỏi người với Võ Du Tự, điều Tiểu Diệp tới Nội vệ an bài làm thủ hạ của ngươi.
Trong lòng Tửu Chí cảm kích, y thấp giọng nói:
- Chỉ sợ trong Nội vệ thân thích nhiều lắm, ảnh hưởng đến thanh danh của ngươi.
Lý Trân cười ha hả:
- Ngươi đây quá lo lắng rồi, ngươi xem ta Lý Bàn cũng kéo vào Nội vệ, phụ thân gã ban đầu đối xử với ta như thế nào? Bởi vì ta hiện tại đã nghĩ thông suốt, nếu muốn chân chính khống chế Nội vệ, còn phải kéo bằng hữu thân thiết vào, ra trận không phải dựa vào phụ tử binh ư?
父子兵: phụ tử binh, chỉ sự đoàn kết của quan binh, thân mật không có kẽ hở của đoàn đội.
- Là đạo lý này, bằng hữu nhiều thì giúp nhiều việc. Lão Lý, không nói gạt ngươi, huynh đệ của ta nghe nói ta cần mua nhà đều nhiệt tình giới thiệu giúp ta, trên tay ta chí ít có bảy căn có thể chọn lựa, giá cả cũng không đắt, cho nên ta mới không chịu để mẫu thân A Linh giúp ta tìm nhà, lại còn muốn ta mua nhà của biểu đệ bà, đánh chết ta cũng không mua.
- Chuyện tòa nhà kia là có chuyện gì?
- Tòa đó có ma.
Tửu Chí nhìn xung quanh mới hạ giọng nói:
- Tòa đó trong vòng ba mươi năm chết hai chủ nhân, đều đang khỏe mạnh mà bệnh chết, tuy rằng ở phường Tuyển Thiện, chỗ đấy không tồi nhưng không ai dám mua, biểu cữu A Linh chỉ tốn tam mưới quan tiền liền mua được nhà này, nhưng không mấy năm thê tử liền bệnh qua đời. Nghe A Linh nói biểu cữu của nàng thiếu nhà bọn họ hai trăm quan tiền, không có khả năng hoàn lại, ta đoán mẹ vợ tương lại của ta muốn ta dùng hai trăm quan tiền mua tòa nhà này, bà ta nghĩ quá tốt rồi, vừa có nhà vừa trả được nợ, nhưng ta mới không điên.
- Mẹ vợ của ngươi khá khôn đấy, về sau cẩn thận một chút.
- Đúng vậy, lần này ta tới cửa, bà liền ám chỉ ta, bà thiếu một đôi vòng vàng, không phải ý kêu ta mua sao?
Lý Trân nhịn không được bật cười, Tửu Chí lại thở dài nói:
- Nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy mua nhà còn đảm bảo, phụ thân ta có thể cảm thấy thẹn với ta, cũng muốn thay ta mua một tòa nhà khác, ngươi thấy mua tòa nhà kia có vẻ được không?
Lý Trân ngẫm nghĩ một chút cười nói:
- Không nói gạt ngươi, ta cũng tính toán ở Trường An mua một căn, nữ hoàng đế sau khi qua đời sớm hay muộn vẫn là người Lý thị đăng cơ, ta đoán chừng bọn họ vẫn là dời đô về Trường An, cho nên thừa dịp hiện tại Trường An giá nhà thấp, trước tiên mua một căn ở Trường An. Ước chừng qua thêm mười mấy năm, giá nhà ở Trường An sẽ thay đổi một phen.
Tửu Chí có cảm giác trong mộng mới tỉnh, y cũng hưng phấn nói:
- Ngươi nói đúng, cũng nên ở Trường An mua một căn.
Hai người vừa đi vừa nói, rất nhanh liền tới Nội vệ ngoại công sở, lúc này chủ bộ Dương Tín ra đón, thấp giọng nói với Lý Trân vài câu. Lý Trân hiểu ý, gật gật đầu cười nói:
- Ta đây đi gặp nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.