Chương 58: Tư tưởng thuế biến
Đạo Soái Nhị Đại
31/08/2013
Đỗ Hà thấy Đỗ Như Hối không những không giúp hắn nghĩ kế, ngược lại còn nâng người khác mà diệt uy phong của mình, nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhìn qua trúc giản lẳng lặng nằm trên bàn đá, ngây người đứng sững trong sân viện trống trải.
Trầm mặc suốt hồi lâu, trong nội tâm Đỗ Hà tuy rằng khó chịu, nhưng hắn không thể không thừa nhận lời của Đỗ Như Hối đúng như sự thật.
Nếu như mình qua loa đi vào hoàng cung tìm Lý Thế Dân, không có được lý do gì để thuyết phục Lý Thế Dân, hắn lại dựa vào điều gì có thể làm Lý Thế Dân chịu thay đổi quyết định của chính mình? Phải biết rằng Lý Thế Dân là hoàng đế, nhất ngôn cửu đỉnh, há có thể tùy tiện nuốt lời?
Hắn tiến lên vài bước, cầm trúc giản mà Đỗ Như Hối lưu lại.
Mở ra trúc giản, hắn cũng không tâm tình đọc kỹ, chỉ lướt mắt nhìn qua, bỗng nhiên có mấy dòng chữ hấp dẫn sự chú ý của hắn:
Sủy tình giả, tất dĩ kỳ thậm hỷ chi thì, vãng nhi cực kỳ dục dã; Kỳ hữu dục dã, bất năng ẩn kỳ tình. Tất dĩ kỳ thậm cụ chi thì, vãng nhi cực kỳ ác dã; Kỳ hữu ác giả, bất năng ẩn kỳ tình. Tất xuất kỳ biến. Cảm động nhi bất tri kỳ biến giả, nãi thả thác kỳ nhân vật dữ ngữ, nhi canh vấn kỳ sở thân, tri kỳ sở an. Phu tình biến vu nội giả, hình kiến vu ngoại, cố thường tất dĩ kỳ giả nhi tri kỳ ẩn giả, thử sở dĩ vị trắc thâm tham tình!
Thần sắc Đỗ Hà rung động mạnh, lật lại quyển trúc giản xem kỹ mới đọc thấy ba chữ cổ Quỷ Cốc Tử.
Vừa giật mình, hắn liền hiểu được dụng tâm của Đỗ Như Hối, trong lòng liền kích động, Quỷ Cốc Tử nhất thư là một môn kỳ thuật do Quỷ Cốc Tử lưu lại. Quỷ Cốc Tử vốn họ Vương tên Hủ, là người sáng lập Túng Hoành Học, thường đi vào Vân Mộng sơn hái thuốc tu đạo. Bởi ẩn cư ở Quỷ Cốc tại Thanh Khê, nên tự xưng là Quỷ Cốc tiên sinh. Hai đệ tử của hắn là Tô Tần cùng Trương Nghi đều cực nổi danh, một người nhờ vào miệng lưỡi thuyết phục sáu nước hợp tung nắm tướng ấn, thống lĩnh các nước cùng nhau kháng Tần, hiển hách một thời; Một người nhờ vào mưu lược cùng kỹ xảo du thuyết phá sáu nước hợp tung, vì Tần quốc lập nhiều công lao bất hủ.
Thuật nói chuyện cũng là một môn kỹ xảo, nghĩ tới Tô Tần xuất thân bần hàn, con cháu nhà nông, lại có thể nắm được ấn tướng sáu nước, mà Trương Nghi cũng chỉ là quý tộc Ngụy quốc, lại có thể trở thành tướng quốc đệ nhất Tần quốc, bọn họ đều thành công nhờ vào chính miệng lưỡi, là nhờ tài ăn nói của chính mình.
Chỉ cần dùng được tốt, vừa mở miệng là có thể thắng được mười vạn hùng binh.
Nghĩ đến hai người Tô Tần, Trương Nghi, tay Đỗ Hà run rẩy thật nhẹ, nín thở tập trung suy nghĩ, thật nghiêm túc nhìn xuống.
Cố dữ trí giả ngôn, y vu bác; Dữ bác giả ngôn, y vu biện; Dữ biện giả ngôn, y vu yếu; Dữ quý giả ngôn, y vu thế; Dữ phú giả ngôn, y vu cao; Dữ bần giả ngôn, y vu lợi; Dữ tiện giả ngôn, y vu khiêm; Dữ dũng giả ngôn, y vu cảm; Dữ ngu giả ngôn, y vu duệ; Thử kỳ thuật dã, nhi nhân thường phản chi. Thị cố dữ trí giả ngôn, tương dĩ thử minh chi; Dữ bất trí giả ngôn, tương dĩ thử giáo chi; Nhi thậm nan vi dã. Cố ngôn đa loại, sự đa biến. Cố chung nhật ngôn bất thất kỳ loại, nhi sự bất loạn; Chung nhật bất biến, nhi bất thất kỳ chủ. Cố trí quý bất vong. Thính quý thông, từ quý kỳ!
Nhìn đến đây, trong lòng Đỗ Hà chấn động mãnh liệt, mấy câu này nói thật quá đúng! Muốn cho người đồng ý với mình, nhất định trước tiên phải phỏng đoán được tính tình của hắn, hiểu rõ tâm lý người khác, như vậy mới có thể đúng bệnh hốt thuốc đưa ra đúng lời đề nghị. Cẩn thận phẩm vị mấy câu nói kia, trong đáy lòng Đỗ Hà hoảng sợ, nếu như mình không nhìn thấy rõ được tâm tư của Lý Thế Dân, không hiểu vì sao hắn phải cùng Thổ Phiên kết quan hệ thông gia, lại mù quáng chạy đi tìm hắn lý luận, việc còn không thành ngược lại sẽ làm Lý Thế Dân sinh lòng phản cảm, nếu như mình có thể đoán trước được tâm lý của Lý Thế Dân, chọn đúng cách khuyên ngăn, tự nhiên có thể thực hiện được mục đích muốn thuyết phục hắn.
Đây là học vấn nói chuyện.
Đỗ Hà cũng không tiếp tục lỗ mãng, lại ổn định tâm thần, nghiêm túc đem Quỷ Cốc Tử toàn thư chia thành mười hai phần, theo thứ tự là: Bãi hạp, phản ứng, nội kiện, để hí, phi kiềm, ngỗ hợp, sủy thiên, ma thiên, quyền thiên, mưu thiên, quyết thiên, phù ngôn. Là một bộ sách quyền mưu mưu lược đấu tranh chính trị nghiên cứu xã hội, trong sách đều là quyền mưu sách lược cùng kỹ xảo biện luận khi nói chuyện.
Thời gian bất tri bất giác trôi qua, đọc xong Quỷ Cốc Tử toàn thư, màn đêm đã buông xuống.
Đỗ Hà nhắm mắt lại, hồi ức trọng điểm bên trong sách.
Hắn vui mừng phát hiện những ý nghĩ rời rạc trước kia lại biến thành như sông dài, đủ loại phương pháp giải quyết đều xuất hiện trong đầu, trải qua một phen an tĩnh nghĩ ngợi, Đỗ Hà liền cảm thấy trước mắt mình thật rộng mở trong sáng.
Một quyển Quỷ Cốc Tử toàn thư lại làm suy nghĩ của Đỗ Hà có được chuyển biến thực chất tính, không còn nông cạn, suy nghĩ cùng quan sát vấn đề càng thêm sâu sắc, càng thêm xa viễn, điều này đối với Đỗ Hà mà nói chẳng khác gì tẩy kinh phạt tủy trên tinh thần, thoát thai hoán cốt, vì ngày sau đăng tướng đặt xuống trụ cột vô cùng kiên cố.
Đỗ Hà qua lại vài bước, không còn bị cảm xúc làm hôn mê lý trí, mà đang suy nghĩ tâm lý thực sự của Lý Thế Dân, Lý Thế Dân được vinh dự là thiên cổ nhất đế, là vị đế vương có tài trí mưu lược kiệt xuất. Hắn sẽ không thể bị bất luận kẻ nào bài bố, cũng tuyệt đối sẽ không mạo muội có ý niệm kết thân, trừ phi đạt được ích lợi.
Muốn thuyết phục hắn, phải tìm được lợi ích khi kết thân với Thổ Phiên nằm ở nơi nào! Chỉ cần tìm được điểm lợi ích này, là có thể theo căn bản phát hiện vấn đề, sau đó tiến hành phản bác, thuyết phục, giải quyết vấn đề!
Đây gọi là Túng Hoành Học, là một môn học thuyết chính trị đáng sợ, lý trí mà tỉnh táo, cho nên cũng được xưng là – binh pháp trị nhân!
Trong đầu Đỗ Hà không ngừng hiển hiện những hành động của Lý Thế Dân được ghi chép trong lịch sử, hắn phải hiểu Lý Thế Dân, hiểu rõ ý nghĩ của hắn, hiểu rõ mục đích của hắn. Từ khi Lý Thế Dân lên ngôi, mãi cho tới khi chinh phạt Liêu Đông, công Quy Tư, kích Triều Tiên…trong mắt Đỗ Hà chợt sáng ngời, hết thảy đều chợt hiểu rõ.
- Thì ra là thế!
Đỗ Hà vỗ mạnh lên đùi, thấp giọng hô:
- Ta đã hiểu!
Lý Thế Dân là một vị đế vương có tài trí cùng mưu lược kiệt xuất một thời, là vị minh quân luôn ôm ấp ý chí mở mang bờ cõi. Trong lòng của hắn có được phương lược đại khái, đó chính là chinh phạt Tây Vực, chinh phục Triều Tiên. Cho nên mục đích chiến lược của Đại Đường là phương bắc, là con đường tơ lụa, Liêu Đông, đối tượng là Cao Xương, Quy Tư, Đại Thực, Triều Tiên, Đột Quyết, Tiết Duyên Đà…mà ngăn cản Lý Thế Dân chế bá Tây Vực, chinh phục Triều Tiên không phải chính là Thổ Phiên nằm trong vùng Tây Tạng hay sao?
Thổ Phiên là vùng địa vực cằn cỗi, hơn nữa nằm ở Thanh Tàng cao nguyên, căn bản không thích hợp với người Trung Nguyên, cho nên Lý Thế Dân không có tâm tư chinh phục bọn hắn.
Thổ Phiên từ từ cường đại, nhưng so với Đại Đường vẫn còn kém khá xa.
Lý Thế Dân căn bản không đem vùng đất Thổ La Bặc trong miệng Lý Tuyết Nhạn đặt vào trong mắt, so sánh với Lý Thế Dân, vùng Thổ La Bặc kia lại tính toán là gì?
Nhưng nếu Lý Thế Dân muốn nhắm vào việc khuếch trương phương bắc, như vậy hắn nhất định phải cam đoan phía sau lưng an bình.
Cho nên hắn phải kết thân, hắn phải kết minh cùng Thổ Phiên, khiến cho Đại Đường có được sự ổn định sau lưng, sau đó hắn mới có thể dễ dàng thực hiện kế hoạch thôn tính thống trị của chính mình.
Lý Thế Dân làm không đúng sao?
Không, hắn làm rất đúng.
Giờ phút này Đỗ Hà chính thức cảm nhận được hùng tâm tráng chí cùng ánh mắt viễn xa hơn người của Lý Thế Dân.
Trong lịch sử bởi vì cùng Thổ Phiên kết thân, Đường triều cùng Thổ Phiên ở trong trạng thái hòa bình. Tuy Thổ Phiên vì vậy mà cường đại, nhưng Đại Đường cũng được ổn định sau lưng, như vậy có thể triển khai một loạt chiến tranh đối ngoại.
Chỉ là có một điểm Lý Thế Dân không lưu ý đến.
Lý Thế Dân là thiên cổ nhất đế, dưới sự thống trị của hắn Trinh Quán hùng phong, khiến Đại Đường uy chấn thiên hạ, không người địch nổi.
Thế nhưng hậu đại của hắn thì sao đây?
Cao Tông Lý Trì, nữ hoàng Võ Tắc Thiên, thậm chí Huyền Tông Lý Long Cơ, tuy nói bọn họ đều là những nhân vật khó lường, nhưng làm sao có được năng lực siêu việt như Lý Thế Dân, có thể làm cho tứ di thần phục?
Ở thời đại thống trị của Lý Thế Dân, Thổ Phiên dịu dàng ngoan ngoãn như cừu non, nhưng Lý Thế Dân vừa chết, không được bao lâu Thổ Phiên đã lộ ra hàm răng sắc bén.
Đỗ Hà lộ ra nụ cười tự tin, hắn đã hiểu được suy nghĩ của Lý Thế Dân, cũng giống như đã tìm được nguyên nhân gốc bệnh của người bệnh, kế tiếp chính là đúng bệnh hốt thuốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.