Ngôn TìnhXuyên KhôngGia ĐấuCổ Đại
Nguồn: wattpad.com; Editor: Tử Đằng Hoa
50
Đang cập nhật
07:15:59 19/08/2021
Đại Đường Minh Nguyệt
Đánh giá: 10/10 từ 1 lượt
Bạn đang đọc truyện Đại Đường Minh Nguyệt của tác giả Lam Vân Thư. Đại Đường.
Thời đại phồn hoa nhất, người người đều hào hoa phong nhã, thái bình yên vui, ca múa rộn ràng.
Thời đại này đồng thời cũng khắc nghiệt nhất, tranh quyền đoạt lợi, cốt nhục tương tàn, nhân mạng cỏ rác.
Khố Địch Lưu Ly chẳng may xuyên tới thời đại này, nàng chỉ mong có thể không bị sâu răng, và quan trọng nhất chính là, chết già tại nhà.
Không mang hùng tâm tráng chí phải sống nổi bật để không uổng kiếp này, càng không nghĩ quá mức gò bó bản thân, sống khốn khổ, không dám biểu hiện....
Nàng chỉ mong có thể như một người bình thường, tận tình tận hưởng muôn vàn cảnh đẹp, ngắm nhìn Trường An phồn hoa, cảm thán ánh trăng xinh đẹp của Đại Đường.
Múa bút thành văn ở thành Tây, ngâm thơ đối câu ở hội hoa xuân Khúc Thủy, nghe tiểu khúc ở Bình Khang Phường, chui vào Từ Ân Tự xem biểu diễn.
Thế nhưng vui vẻ không được bao lâu, màn kịch lớn Võ Chu đấu với Đường triều cuối cùng cũng lặng lẽ mở màn, nàng đầm đìa nước mắt phát hiện ra rằng, thì ra, nàng không phải là một khán giả ngồi xem, mà nàng là, diễn viên.
Nếu yêu thích truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Yêu Chàng Quân Nhân Đáng Ghét hoặc Phu Thê Nhà Nghèo
Thời đại phồn hoa nhất, người người đều hào hoa phong nhã, thái bình yên vui, ca múa rộn ràng.
Thời đại này đồng thời cũng khắc nghiệt nhất, tranh quyền đoạt lợi, cốt nhục tương tàn, nhân mạng cỏ rác.
Khố Địch Lưu Ly chẳng may xuyên tới thời đại này, nàng chỉ mong có thể không bị sâu răng, và quan trọng nhất chính là, chết già tại nhà.
Không mang hùng tâm tráng chí phải sống nổi bật để không uổng kiếp này, càng không nghĩ quá mức gò bó bản thân, sống khốn khổ, không dám biểu hiện....
Nàng chỉ mong có thể như một người bình thường, tận tình tận hưởng muôn vàn cảnh đẹp, ngắm nhìn Trường An phồn hoa, cảm thán ánh trăng xinh đẹp của Đại Đường.
Múa bút thành văn ở thành Tây, ngâm thơ đối câu ở hội hoa xuân Khúc Thủy, nghe tiểu khúc ở Bình Khang Phường, chui vào Từ Ân Tự xem biểu diễn.
Thế nhưng vui vẻ không được bao lâu, màn kịch lớn Võ Chu đấu với Đường triều cuối cùng cũng lặng lẽ mở màn, nàng đầm đìa nước mắt phát hiện ra rằng, thì ra, nàng không phải là một khán giả ngồi xem, mà nàng là, diễn viên.
Nếu yêu thích truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Yêu Chàng Quân Nhân Đáng Ghét hoặc Phu Thê Nhà Nghèo
5 chương mới nhất truyện Đại Đường Minh Nguyệt
Danh sách chương truyện Đại Đường Minh Nguyệt
- Chương 1 - Người đến như tơ, kiếm đi như chớp
- Chương 2 - Người là dao sắc, ta không phải cá thịt
- Chương 3 - "Sổ tay hướng dẫn sinh tồn ở Đường triều" Bài một: Bàn về xưng hô
- Chương 4 - Lòng người như biển, thuận nước đẩy thuyền
- Chương 5 - Lòng người khó phòng, tận dụng triệt để
- Chương 6 - Tình người là thế, mưu lập môn hộ
- Chương 7 - Lòng người thâm sâu, tự mình rước nhục
- Chương 8 - [STSTOTĐ]: Bài thứ hai: Giai cấp thân phận người thời Đường
- Chương 9 - Biển người chuyển động, kinh động đón khách
- Chương 10 - Nhân sinh khó đoán, trộm nhìn thiên cơ
- Chương 11 - Người không phải gỗ đá, để lộ tài năng
- Chương 12 - Lòng người ấm lạnh, tâm sự thiếu niên
- Chương 13 - Gặp lại người xưa, hết lòng lo lắng
- Chương 14 - Từng bước đến gần, binh đến tướng ngăn
- Chương 15 - Tấm gương văn chương, tình thế bức bách
- Chương 16 - Trở về nơi cũ, châm dầu vào lửa
- Chương 17 - Tranh hương đọ sắc, cố gắng lần sau
- Chương 18 - Gặp phải phong ba, minh thương ám tiễn
- Chương 19 - Quân tử hảo cầu, đến bước đường cùng
- Chương 20 - Sét đánh trời quang, biến đổi bất ngờ
- Chương 21 - Tình thế khó xử, tự có chủ kiến
- Chương 22 - Rối như tơ vò, đối chọi gay gắt
- Chương 23 - Trí óc thông tỏ, kết thúc hoàn hảo
- Chương 24 - Lớn nhỏ trừng phạt, lồng giam thiên hạ
- Chương 25 - [STSTOĐT] Bài thứ ba: Địa vị của phụ nữ
- Chương 26 - Cây to dễ dựa, bình yên khó cầu
- Chương 27 - Không thể nhịn nữa, nhưng cũng phải nhịn
- Chương 28 - Cảm nhận nhạy cảm, tiếng sấm rền vang
- Chương 29 - Thiên sát cô tinh, xuân giang hoa nguyệt
- Chương 30 - Phú quý mê hoặc, cô độc ngàn năm