Đại Hoang Người Qua Đường

Chương 8: Sát Khí Ngút Trời!

Hết Say Tự Tỉnh

03/03/2021

Đại Hoang nắng sớm, cái lạnh dần rút đi thay vào đó là ấm áp khí tức bao phủ.

Tô Bạch dắt tay tiểu Vũ đi ra ngoài trước sân bãi, này sân bãi chính là nơi tập trung phần lớn bộ lạc phụ nhân cùng tiểu hài.

Tính sơ sơ qua, Bạch Tượng thôn số lượng nhân khẩu cũng chỉ đến 12 13 người. Nam nhân cũng chỉ có lão tộc trưởng cùng Diệp lão đã đến tuổi, còn lại phần hơn nửa là tiểu hài Tô Bạch, Bàn tử, Hầu tử, tiểu Vũ, tiểu Lăng 5 người. Còn lại 7 người tất cả đều là chân yếu tay mềm phụ nhân, nam nhân của các nàng lần trước đều bị Thần Tượng bộ lạc bắt lấy sung công làm thợ săn, còn lại cô nương đồng tuổi vì sợ ép làm sinh đẻ công cụ mà trốn vào sâu Đại Hoang, đến nay Diệp lão đi tìm đều tìm không ra.

May mắn các nàng có thể sống tiếp, như không cũng đã biến thành khẩu phần lương thực của Hoang thú, bạch cốt không còn.

Quá ít, quá ít thôn dân tạo thành một cái nhỏ bộ lạc, vì thế lão tộc trưởng mới phải bất đắc dĩ dựa vào Thần Tượng bộ lạc trở thành phụ thuộc, mới có thể bảo vệ bọn hắn tránh khỏi Hoang thú mạnh mẽ tập kích.

Nhưng cũng nhờ đó mà Bạch Tượng bộ lạc nhìn xem như một đại gia đình, ai nấy đều đùm bọc lẫn nhau, chung tay đoàn kết lấy.

Tô Bạch ở đây 1 năm, đều nhận hết thương yêu của 7 vị hắn coi là mẹ nuôi. Đồng dạng hắn Bàn tử, Hầu tử, tiểu Vũ cùng tiểu Lăng đều như vậy.

Ngồi vào bàn lớn, một vị phụ nhân trong đó gọi Thất nương rất nhanh lấy từ trong nồi lớn đi ra một ít cháo lỏng phân phát cho Tô Bạch cùng tiểu Vũ, cử chỉ nhu hòa cực kỳ cười nhìn hắn.

Ngượng ngùng, Bạch Tượng thôn nhân khẩu thưa thớt, ngoài tộc trưởng cùng Diệp lão 2 lão hoạt đầu ra, chỉ còn lại 7 cái phụ nhân cùng 5 cái tiểu quai đầu.

Thành ra không có khuôn phép gì có thể nói, ngoài buổi đêm lạnh lẽo phải khoác thêm áo khoác ra, ngày thường Thất nương các nàng vì nóng bức mà chỉ mang theo một căn váy nhỏ che đậy phía dưới bộ vị, bạo lộ đầy đủ thân hình đi ra kể cả thiếp thân bộ ngực.

Lại thêm Đại Hoang khắc nghiệt hoàn cảnh khiến các nàng ai nấy đều mười phần khỏe khoắn, da thịt mang theo lúa mạch mùi vị săn chắc, này to to nhỏ nhỏ ngực sữa, cùng mới chất phát thuần lương dung mạo, rất dễ hấp dẫn đến dục hỏa nam nhân muốn tiến đến chinh phục các nàng.

Tô Bạch lần đầu nhìn đến đều trợn tròn mắt, phi lễ chớ nhìn vân vân... nhưng lâu ngày thành quen, hắn đều không thèm để ý đến rồi. Ân, này là hoàn cảnh đưa đẩy đi, ngay đây Đại Hoang ăn thịt lẫn nhau, còn quan tâm cái gì tiết tháo a?

Chỉ là mỗi lẫn động thân thể khiến kia tiểu bạch thỏ rung lắc dữ dội, Tô Bạch đều mười phần bất đắc dĩ, cố gắng né tránh mà nhận lấy bát cháo.

Mẹ hắn, kiếp trước hắn cũng chỉ mới 21 nam nhi phương cương a! Phản ứng nam nhân cũng là điều bình thường, không trách được.

Nhưng mà này ông cụ non bộ dạng đỏ mặt tránh né, để bên cạnh nàng Lục nương cùng Tam nương khanh khách mà cười, cưng chiều vô cùng, thậm chí còn muốn ép sát ôm ôm hắn, khiến Tô Bạch liên tục đổ mồ lạnh, lùi lại trốn tránh ngồi một góc.

Không nói, 3 người các nàng rất thích trêu đùa cái tên này tiểu tinh quái, bị quẫn bách kia biểu cảm chơi rất vui.

Không nhìn 3 phụ nhân, Tô Bạch bắt đầu phần mình bữa sáng. Cháo nóng vào miệng, mặc dù vị đạo chua chát, nhưng Tô Bạch không có chê phần, một hơi uống hết này cháo lỏng. Mồ hôi thấm ướt lưng để hắn tâm niệm một lúc thoải mái, thư thư phục phục hưởng thụ nắng ấm xâm nhập cơ thể, chờ đợi tiểu Vũ ăn phần.



Nàng bên ngoài mặc tầng rất dày, níu níu lấy tay áo của hắn biểu thị khó chịu, vì thế Tô Bạch đành bất đắc dĩ cởi ra áo khoác ngoài của nàng, lộ ra nhu bạch bạch yếu mềm thân thể, nhìn thấy mà thương. Tô Bạch mới bắt đầu rửa sạch lấm lem khuôn mặt của nàng, tiếp đến dắt nàng tiến ra đồng ruộng trông coi lương thảo.

Phân việc kỳ thực rất rõ ràng, đồng ruộng chỉ cách Tô Bạch 300m về hướng tây. Hôm nay đến phiên Đại nương, Nhị nương, Tứ nương cùng Ngũ nương làm việc

Ruộng lúa trồng xem ra khá ít ỏi, phần lớn là dược liệu lão tộc trưởng cùng Diệp lão từ bên ngoài tìm về, những dược liệu này có phần lớn dùng để cho bọn hắn 5 tiểu bất điểm cùng 7 phụ nhân tắm dược, tăng cường cơ thể.

Ngoài ra cũng có một phần dùng để chữa thương cùng chữa bệnh.

Đường đi đến Tô Bạch dựa vào kiếp trước đồ vật, kể cho tiểu Vũ rất nhiều chuyện, lại hái một số quả ngọt mới có thể dỗ nàng nín khóc.

Gào!

- Hả? Hoang thú tập kích!

Nhưng mà ngay khi Tô Bạch tiến gần đến nơi sau, bất chợt một tiếng thú rống phá không mà ra, để hắn biến sắc, vội vàng bế lên tiểu Vũ phi nước đại tiến về ruộng nương.

- A! Ngũ muội! Diệp thúc sẽ không tha cho ngươi!

- Hắc hắc, quả nhiên như Thạch Đầu nói, hôm nay lão già kia có việc. Mấy các ngươi này tiện nhân vẫn trở về làm tỳ thiếp cho gia tốt nhất, chớ phản kháng cho thiệt thòi!

Tiếp cận đồng ruộng, Tô Bạch đã nghe tiếng hét thảm của Tứ nương, kèm theo đó là hèn mọn thâm trầm giọng nam nhân vang lên, để Tô Bạch sát khí ngút trời!

Lại dám đánh chủ ý lên mấy vị nương thân của hắn, muốn chết!

- Tiểu Vũ ngồi im ở đây trốn, ca ca đi một lát trở về.

Thấy tiểu Vũ gật gật đầu nhỏ, mông lung khuôn mặt kéo theo một tia hiếu kỳ, Tô Bạch mới nhặt một viên thạch đầu bên vệ đường, tựa như u linh một dạng biến mất không thấy.

Xuất hiện lúc, Tô Bạch đã chứng kiến 3 phụ nhân lùi lại đến góc rào, mà trong miệng Tứ nương kia Ngũ muội, cũng chính là Ngũ nương đang dãy dụa tránh thoát khỏi tay của một tên thanh niên.

Này thanh niên trước ngực xăm một đầu quỷ dị Hoang Lang, đồng dạng phía sau hắn là một đầu cực kỳ lớn Hoang Lang! Hắn tay bắt lấy Ngũ nương, lột xuống nàng váy nhỏ làm bạo lộ hoàn toàn thân thể của nàng, mặc cho nàng cỡ nào giãy dụa cũng khó thoát ra!

Cắn răng, ngay khi thanh niên ý định liếm láp khuôn mặt của nàng lúc, Ngũ nương hét lên một tiếng cắn về phía hắn.



Một tiếng hét thẻm kêu ra, thanh niên nhân vội đẩy ra nàng, vung lên mặt nàng một tát, làm Ngũ nương má phải vù vù sưng lên, miệng chảy máu tươi, vô lực té xuống bùn lầy đại địa.

- Tiện nhân, ta muốn ngươi chết! Ăn nàng, 3 người còn lại để đó gia xử lý, ta xem xem ăn rụng một con, các nàng ai dám phản kháng!

Hắn sắc mặt âm trầm, nhìn về Ngũ nương, sau đó ra hiệu Hoang Lang cắn về phía nàng!

Đối với hắn mà nói. Dũng sĩ cao quý không thể mạo phạm, hắn có thể bảo vệ bộ lạc, cũng có thể thừa hưởng việc sinh đẻ không thể nghi ngờ!

Mà các nàng có thể sinh cho hắn con, 1 con tương lai dũng sĩ bộ lạc, đây vinh hạnh bậc nào? 4 người các nàng lại không thức thời, sao không làm hắn tức giận?

Mà đã làm hắn tức giận, thì phải chết!

Gào!

Hoang Lang nhe ra hàm răng sắc nhọn, nhìn đến Ngũ nương thân thể tràn ngập đói khát. Nó rất nhanh tiến về phía trước, miệng máu mở ra, nước dãi đều lấm tấm chảy lên mặt của nàng. Mà Ngũ nương lúc này thì thấy một con to lớn Hoang Lang dữ tợn nhìn về phía nàng, nhìn thấy kia bén nhọn cùng hôi thối hàm răng. Ngũ nương sắc mặt đều trắng bệch, nội tâm dâng lên một cỗ tuyệt vọng.

Nàng sẽ chết rồi sao?

Xoạt!

Ngay khi Hoang Lang động khẩu chuẩn bị bao khỏa cả đầu nàng nuốt xuống lúc. Một tiếng động nhỏ vang lên!

Ầm!

Lấy sét đánh xu thế, mang theo trầm muộn tiếng vang, Hoang Lang vì tiếp nhận lấy một cỗ lực lượng kinh người, khiến nó miệng rộng đều bị quyền đầu bóp méo, trở nên lệch ra!

Máu tươi cuồng phún kèm theo tiếng rú thảm thiết, Hoang Lang đều bị đánh bay ra 2 trượng phạm vi, tiếp đến chân thanh niên nhân, khiến hắn nhân từ trong giật mình hồi thần lại, hắn rút ra bản thân đại Đao, sát khí đằng đằng mở miệng nói.

- Là ai?

Bóng người chắn lại phía trước Ngũ nương, nhỏ bé thân thể nhưng lại trần đầy một cỗ vĩ lực, hắn nhặt lại rơi xuống đất váy, che đậy lại bộ phận yếu hại của nàng, sau đó mới quay sang nhìn thanh niên kia, lạnh lùng nói.

- Là gia gia ngươi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Hoang Người Qua Đường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook