Đại Kiếp Chủ (Dịch)

Chương 116: Lên Núi (1)

Hắc Sơn Lão Quỷ

10/04/2021

Dịch: Phúc

Biên: Xiaooo

Ầm ầm...

Những yêu thú được phái xuống bắt bọn quý tộc dưới núi, thấy được Phương Nguyên đang lên núi, cũng lập tức lao về phía hắn, vô cũng hung dữ, đổ dồn về hắn giống như sóng biển, muốn bao phủ Phương Nguyên lại...

Đối mặt những hung hiểm trước mắt, chỉ trong chốt lát xung quanh Phương Nguyên sáng lên ánh lửa chói mắt, một con hỏa xà khổng lồ bỗng nhiên xuất hiện, vây quanh thân hình hắn. Trong vòng mười trượng xung quanh, tất cả yêu thú đều bị hỏa xà cuốn lấy, lông thú bắt lửa nhất thời bốc cháy vô cùng dữ dội, yêu thú thống khổ gầm rú, bắt đầu chạy loạn, hoàn toàn phá tan trận hình của yêu thú. Có rất nhiều yêu thú trời sinh vô cùng sợ hãi lửa, đột nhiên nhìn thấy trước mắt xuất hiện một con hỏa xà khổng lồ như vậy, làm cho bọn chúng không chút nghĩ ngợi liền quay đầu chạy về...

"Bá..."

Xuất hiện một con Thanh Vũ Ưng từ dưới núi đánh tới, hai cánh dang ra, khuất cả bầu trời.

Bàn tay Phương Nguyên nhấn một cái, một cơn cuồng phong bỗng nhiên xuất hiện, yêu ưng hai cánh không chịu nổi gió lớn, chìm vào trong khe núi.

Thêm hai con trâu rừng từ đâu liều mạng húc tới, Phương Nguyên nhẹ nhàng búng một cái liền biến mất, hai con trâu rừng đụng vào nhau, đầu lâu vỡ vụn, sừng đứt gãy, mà Phương Nguyên nhanh chóng xuất hiện bên ngoài 10 trượng, thân hình mờ ảo...

Tay phải cầm kiếm, kiếm lướt tới đâu, tử thương tới đó!

Tay trái bấm pháp quyết, thần thông xuất hiện, yêu ma chung quanh đại loạn!

Động tác của Phương Nguyên từ kiếm thuật đến thi triển pháp thuật đều vô cùng bình thản không chút vội vã, tuy uy phong không bá đạo bằng lúc bọn Kỳ Khiếu Phong xông lên núi diệt yêu, càng không sử dụng pháp bảo phù triện chói mắt như bọn họ, hắn chỉ như một người phàm tục sử dụng kiếm, thi triển mấy đạo pháp thuật phẩm giai thấp nhất trong tiên môn, sau đó dựa vào một thân tu vi của mình chậm rãi bước tới phía đỉnh núi...

Thế nhưng bước đi của hắn lại vô cùng nhanh!



Bất luận là một đám quý tộc dưới núi, hay là đệ tử tiên môn đang bị nhốt ở trên đỉnh núi đều bị tốc độ của hắn làm cho chấn kinh.

Lúc này yêu thú ở trên núi đều tập trung xông về phía dưới, tốc độ của Phương Nguyên lên núi thế mà còn nhanh hơn cả đám người Kỳ Khiếu Phong liên thủ lên núi!

Mỗi một động tác của hắn đều vô cùng đơn giản dứt khoát, mỗi khi xuất thủ lại vô cùng chuẩn xác tỉ mỉ. Với tác phong của mình, hắn xuất thủ đối phó yêu thú ngăn cản, thậm chí chẳng ảnh hưởng đến tốc độ leo núi...

Lúc trước đám người Kỳ Khiếu Phong leo núi, vừa đấu vừa dừng chân, còn Phương Nguyên cứ nhắm một đường thẳng mà đi, thẳng hướng đến đỉnh núi vọt tới!

“Các ngươi... Có đệ tử chân truyền đi theo sao?”

Bóng đen trên đỉnh núi cũng trong nháy mắt bị việc Phương Nguyên vọt tới hù dọa, ngạc nhiên kêu lên.

Mặt khác đám đệ tử tiên môn thì có chút bối rối, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Tiểu Kiều sư muội phản ứng nhanh nhất, lập tức mở miệng quát:

“Không sai, đệ tử chân truyền của Thanh Dương tông lúc nào cũng thầm đi theo chúng ta, âm thầm bảo hộ. Bây giờ hắn đã xuất thủ, nhìn ngươi hôm nay đào thoát như thế nào đây...”

“Ngươi nằm mơ sao, không quản là ai, đừng nghĩ đến chuyện cứu các ngươi...”

Yêu ma kia chen ngang vào lời nói của Tiểu Kiều sư muội, hét lớn lên.

Cùng lúc đó, trên đỉnh núi, lực lượng yêu trận dường như trong nháy mắt lớn hơn mấy lần, khói đen càng trở nên đáng sợ, mà yêu thú chung quanh được yêu trận gia trì lực lượng, hung tính lập tức đại phát, so với vừa rồi còn kinh khủng hơn mấy phần. Pháp bảo Tiểu Kiều tế lên phòng hộ bị đám yêu thú trùng kích vào, dưới sự nghiền ép của yêu thú, lúc này đã xuất hiện một vài vết nứt, dường như sắp vỡ nát.

“Mọi người cẩn thận!”

Trong lòng Tiểu Kiều sư muội sinh cảnh giác, nhịn không được kêu lớn lên.

"Rắc rắc..."



Vừa lúc nàng kêu lên, vòng bảo hộ xung quanh rốt cục cũng bị một đám yêu thú điên cuồng lao vào công kích, đạt đến cực hạn chịu đựng, "bành" một tiếng vỡ nát ra, hóa thành gió lớn tản ra, thổi bay cát đá xung quanh...

"Ngao..."

Yên tĩnh được một lát, yêu thú chung quanh đột nhiên vọt về phía bọn hắn.

Đến lúc này, bọn hắn đã hoàn toàn bại lộ trước nanh vuốt của lũ yêu thú!

“A... Kỳ sư huynh cứu ta...”

Lúc này khắp nơi đều là yêu thú đang điên cuồng vây quanh, Ngô Thanh lúc này quá sợ hãi, thất thanh kêu lên.

Mà Kỳ Khiếu Phong làm gì còn tâm trí đi lo lắng cho người khác, hắn trơ mắt nhìn xem chung quanh chỉ thấy vô số yêu thú con mắt đỏ tươi như huyết hải. Hắn cũng chỉ có thể cắn chặt hàm răng, liều mạng tế phi kiếm của mình ra, cẩn thận bảo vệ tứ phía của bản thân, chống được lúc nào hay lúc đấy!

Về phần những người khác, trong lúc sinh tử như thế này thì ai cũng không để ý tới ai, hoàn toàn rối loạn...

"Hưu..."

Cũng vào lúc này, Phương Nguyên khó khăn lắm mới có thể xông lên đỉnh núi, đứng ở phía xa nhìn thấy cảnh tượng này.

Hiển nhiên dưới sự vây công của yêu thú, chúng đệ tử tiên môn sắp phải vứt đi mạng nhỏ của mình rồi, mà chính mình còn cách bọn họ một khoảng xa, lúc này hắn cũng không đoái hoài đến chuyện gì khác nữa, đột nhiên thân hình bay lên trời, sau đó đứng giữa không trung, trường kiếm đặt lên miệng, dùng răng cắn chặt kiếm, sau đó đưa hai tay lên, đồng thời niệm pháp quyết thật nhanh, mười ngón tay biến hóa như hoa sen, nhanh chóng đánh ra năm cái pháp ấn!

Trong thời điểm kết ấn, thân hình của hắn cũng đang dần dần hạ xuống.

Nhưng còn chưa đợi hắn rơi xuống đất, pháp ấn đã kết xong, một thân pháp lực điên cuồng nổi lên...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Kiếp Chủ (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook