Chương 20: Kim Dung
Thiên Long Libra Bo
11/07/2024
Tận cùng của cái chết !
Câu Chuyện của cô gái ấy vẫn chưa dừng lại, sau lần mất cánh tay ở khu nhà bỏ hoang, Kim Dung đã gục ngất ở nơi chốn lạ, sự suy tàn này có lẽ chỉ là màn khởi đầu...
Kinh tởm và thối nát mới là giai đoạn chính...
Kim Dung thức dậy trong căn phòng cảnh vật sang trang, có vẻ là khách sạn, cánh tay bị đứt được băng bó kỹ càng, không biết ai đã làm nữa điều này...
Căn phòng ngoài cô ấy ra, chẳng còn ai nữa, nhìn xung quanh, thiết bị theo dõi, máy nghe lén, vũ khí nguy hiểm...
Không có gì cả, rất bình thường, với khuôn mặt tái nhợt, sức khỏe đã yếu đi nhiều hơn, cô đến gần rèm cửa, nhìn xuống dưới, 1 nơi kỳ lạ, thị trấn? hay thành phố?
cảm giác rằng nơi này thuộc địa phận hoang dã, nơi ngoài vòng pháp luật.
Tiếng gõ cửa vang lên...
cốc cốc?
Kim Dung im lặng, xem là ai...
Cạch, ai đó mở cửa đi vào...
1 kẻ lạ bước vào, hắn tỏ vẻ thanh lịch, đưa tay ra hiệu với thuộc hạ lui xuống...
Xong khóa cửa, tiến vào trong, lịch sự, cởi tấm áo khoác phủ lên khế, chỉnh sửa trang phục rồi đến bên cạnh cô ấy, nâng lấy cánh tay bị thương, dìu cô vào ghế...
Từ từ, ngòi xuống đây, cẩn thận, Kim Dung im lặng, làm theo...
Cạch, tiếng mở tủ lạnh, lấy thức ăn, nguyên liệu kèm theo 1 chai Vang lạnh, rót vào ly, đem tới bàn...
Uống 1 chút đợi tôi nhé...
Kim Dung không thể làm gì, chỉ biết nhìn theo hắn, nhìn hắn làm trò mà tưởng tượng thật khó hiểu...
Cởi áo ngoài, xắn tay áo, như 1 bạn trai, cao lớn, đẹp trai, nhìn là thấy bóng dáng Tổng Tài...
Giọng nói lại nhẹ nhàng, thấy là vậy nhưng Kim Dung, vấn đề cao cảnh giác...
lạch cạch lạch cạch, rì rào rì rào, xèo xèo,...
m thanh đang làm món ăn, mùi thơm bay ngập mũi, tiếng cồn cào đói bụng của cô gái kêu lên, mặt đỏ ửng đi vì xấu hổ, ngượng ngùng cúi mặt.
Một bát cho nón đặc biệt,
Đặt nhẹ nhàng trên bàn, hắn ngồi lại gần, múc từng muỗng cháo,
Nào…
Kim Dung suýt bị mất đề phòng, nhìn xuống thân thể xem đã bị gì, quần áo có bị cởi?
Vũ khí đã bị lấy chưa…
Bất chợt nhảy lùi về sau…
Người là ai…
Hắn không trả lời, không quan tâm, múc lấy cháu ăn vào miệng…
Kim Dung thấy vậy nên bỏ hắn sang 1 bên, sau đó tìm lối thoát, kéo rèm cửa nhìn xuống thấy quá cao, nhìn sang 4 bên chẳng còn lối đi nào ngoài cửa chính…
Bất thình lình, hắn ở ngay trước mặt, tay hắn nắm lấy cằm cô gái, trực tiếp hôn nhả cháu vào miệng, vừa kịp phản ứng, cô vung cánh tay còn lại tấn công, vừa đưa lên đã bị hắn chụp giữ cánh tay, chân đá vào hạ bộ cũng bị đẩy vào sát vách tường, khóa chặt tay chân, ép giữ cử động, tay giữ miệng…
Giờ cô như tàn phế, dưới sức mạnh và uy lực của hắn không chịu cũng phải chịu, nụ hôn đầu của cô, ngơ ngác trong bất lực, nuốt hết cháo từ miệng hắn, vừa nuốt vừa bị cưỡng hôn.
Đắng cay , nhận lấy những gì hắn nhả ra…
Quỷ Trắng không như thế này, tốt hơn tên khốn này, chắc chắn…
Thế rồi hắn thả môi từ từ ra, nước bọt dính từ môi này sang môi kìa, tay hắn đưa lên, quẹt nước dãi còn dính trên miệng Kim Dung, tỏ vẻ rất bình thường.
Từ từ nào cẩn thận nóng, Kim Dung cũng không còn kháng cự, hắn thả ra đưa cô về ghế ngồi, bắt phải ăn hết…
Ăn hết đi nào, sức là trên hết…
Kim Dung vẫn cứng đầu, không chịu ăn…
Hay em muốn tôi phải ép thì mới chịu…
Một cái vung tay sang ngang hất vỡ bát cháo rơi vãi trên nền, hắn kiên nhẫn nhịn một chút…
Kim Dung bảo…
Đừng có dài dòng nói đi, ngươi muốn gì…
Đúng là người đặc biệt luôn nhạy bén trong cuộc sống…
Thực ra tôi chỉ muốn thỏa thuận một vụ trao đổi.
Trao đổi?
Không phải em muốn làm rõ sự việc của 100 năm trước sao, tôi sẽ giao thằng nhóc đó ngay khi em trả lời xong câu hỏi…
Kim dung nói: Nếu câu trả lời là không?
Bình tĩnh nào, tôi còn chưa hỏi gì cơ mà, hai tay đưa lên ra vẻ giả vờ…
Thế rồi quê, bởi cuộc nói chuyện nhạt nhẽo do cô gái không thích nói…
Thôi được rồi, để tôi nói…
Làm thế nào em xâm nhập được cách khu vực phía Nam?
không cần giải thích lớp Màn Xung Cực đâu nhỉ?
Kim Dung im lặng…
Hắn có vẻ sắp hơi nản, búng tay một cái, màn hình xuất hiện trước mặt, trên đấy là Thiên Long, có vẻ rất ngây thơ, người có hộ tống canh giữ bảo vệ, mặc sức ăn với chơi rất thản nhiên, không cần biết tại sao người ta tốt, Kim Dung thấy vậy càng tức, nhìn nó vô tình càng ghét hơn, cô thay đổi ý định nhanh chóng:
Tìm người khác mà hỏi, ta không biết gì cả.
Hắn bình tĩnh nói:
Đừng vội vàng, tôi đảm bảo sẽ giữ lời hứa…
Kim Dung mặc xác: Muốn làm gì thì làm…
Em chắc rằng đó là câu trả lời?
Màn hình kéo bàn phím ảo tới gần hắn, hiện thành vùng nút chạm, chỉ 1 lần kích, trạng thái giao dịch đổi sang thế trận sát thủ.
Tlong thoải mái chơi, cắm đầu vào máy tính trong quán nét, đeo trang bị phụ trợ nhập thực tế ảo, nên không quan tâm đến việc súng đạn ngắm vào đầu, ép cô giao thông tin của Phương Nam, sự đe dọa không gây tác động,
KDung vẫn cứng rắn tự tin, 1 điều gì đó không bị nắm thóp, dưới sự quyết định không đắn đo làm hắn mất kiên nhân, tức điên máu bóp chặt lấy phần dưới xương hàm cô gái, vật ngã ghế đẩy lên giường…
Mẹ kiếp con nhỏ cứng đầu…Nói tao biết làm sao đi qua màn chắn phía nam.
Bây giờ tôi là Vua khai ra hoặc chết?
Chết tiệt, Tôi sẽ dạy em cách phục tùng Vua…
Nói rồi, hắn liền cưỡng hôn, tay xé rách áo rất nhẹ nhàng như giấy, lột hết đồ ra sẵn sàng biến cô thành phụ nữ, Kim Dung vùng vẫy, dù chỉ còn cánh tay phải vẫn đấm vào sườn, đấm liên tục vào khung sườn bụng, mỗii chân là bị giữ chặt không làm gì được, hắn không thèm giữ tay còn lại của cô, một tay xoa bóp, một tay giữ miệng, liên tục những cú đấm của cô đối với hắn nhẹ như bông không hề hấn…
Kim Dung vừa đánh vừa khóc, thả ta ra, thả ta ra trong lúc gây gắn biến thái thì cứ gọi là kích thích, tiếng gõ cửa cắt ngang, hắn dừng lại mở cửa đi ra, cứ để cô ở đấy chẳng cần bắt giữ…
Tên tay sai thì thầm với boss gì đó, vui hẳn lên, phẩy tay cho đàn em, xử cô ta tùyì thích rồi quay đi, rời một lúc lâu, bọn chúng nhìn nhau vỗ tay cười hợp tác sẵn sàng với một mục đích đen tối, trong đó có hai người không hứng thú im lặng rời đi.
Chúng mở cửa?
Không thấy người, bên cạnh có cửa kính, cô ta đã nhảy xuống từ tầng 9 thật à, chúng say mê sự hấp dẫn mạnh mẽ của cô thì bỗng nhiên cửa sổ nảy vào cái gì đó…
Xì?
Ánh sáng lóe chói cả căn phòng, phút chốc nổ nát tầng 9, tiếng ầm vang to đến 2 kẻ lúc nãy không thèm nhìn ngó…
Như đã biết, 2 người họ ngồi vào bàn gọi nước, thảnh thơi nhìn phe mình ăn hành.
Trong quả boom có chứa chất Axit và nồng độ cồn, vừa sát thương tiêu hủy vừa thiêu cháy, quả bom mang tính chất hóa học, bọn chúng dính sát thương nhưng có vẻ không cảm giác đau đớn, cứ như zombie vậy, tuy nhiên vẫn cáu gắt, vì chơi vô hủy hoại nhan sắc thân thể trở nên xấu xí…
Cô ta lấy đâu ra sức mạnh vậy?
Nhảy từ độ cao này xuống còn ném được từ dưới lên chuẩn xác, vừa đẹp lại mạnh, kích thích thật đấy…
Câu Chuyện của cô gái ấy vẫn chưa dừng lại, sau lần mất cánh tay ở khu nhà bỏ hoang, Kim Dung đã gục ngất ở nơi chốn lạ, sự suy tàn này có lẽ chỉ là màn khởi đầu...
Kinh tởm và thối nát mới là giai đoạn chính...
Kim Dung thức dậy trong căn phòng cảnh vật sang trang, có vẻ là khách sạn, cánh tay bị đứt được băng bó kỹ càng, không biết ai đã làm nữa điều này...
Căn phòng ngoài cô ấy ra, chẳng còn ai nữa, nhìn xung quanh, thiết bị theo dõi, máy nghe lén, vũ khí nguy hiểm...
Không có gì cả, rất bình thường, với khuôn mặt tái nhợt, sức khỏe đã yếu đi nhiều hơn, cô đến gần rèm cửa, nhìn xuống dưới, 1 nơi kỳ lạ, thị trấn? hay thành phố?
cảm giác rằng nơi này thuộc địa phận hoang dã, nơi ngoài vòng pháp luật.
Tiếng gõ cửa vang lên...
cốc cốc?
Kim Dung im lặng, xem là ai...
Cạch, ai đó mở cửa đi vào...
1 kẻ lạ bước vào, hắn tỏ vẻ thanh lịch, đưa tay ra hiệu với thuộc hạ lui xuống...
Xong khóa cửa, tiến vào trong, lịch sự, cởi tấm áo khoác phủ lên khế, chỉnh sửa trang phục rồi đến bên cạnh cô ấy, nâng lấy cánh tay bị thương, dìu cô vào ghế...
Từ từ, ngòi xuống đây, cẩn thận, Kim Dung im lặng, làm theo...
Cạch, tiếng mở tủ lạnh, lấy thức ăn, nguyên liệu kèm theo 1 chai Vang lạnh, rót vào ly, đem tới bàn...
Uống 1 chút đợi tôi nhé...
Kim Dung không thể làm gì, chỉ biết nhìn theo hắn, nhìn hắn làm trò mà tưởng tượng thật khó hiểu...
Cởi áo ngoài, xắn tay áo, như 1 bạn trai, cao lớn, đẹp trai, nhìn là thấy bóng dáng Tổng Tài...
Giọng nói lại nhẹ nhàng, thấy là vậy nhưng Kim Dung, vấn đề cao cảnh giác...
lạch cạch lạch cạch, rì rào rì rào, xèo xèo,...
m thanh đang làm món ăn, mùi thơm bay ngập mũi, tiếng cồn cào đói bụng của cô gái kêu lên, mặt đỏ ửng đi vì xấu hổ, ngượng ngùng cúi mặt.
Một bát cho nón đặc biệt,
Đặt nhẹ nhàng trên bàn, hắn ngồi lại gần, múc từng muỗng cháo,
Nào…
Kim Dung suýt bị mất đề phòng, nhìn xuống thân thể xem đã bị gì, quần áo có bị cởi?
Vũ khí đã bị lấy chưa…
Bất chợt nhảy lùi về sau…
Người là ai…
Hắn không trả lời, không quan tâm, múc lấy cháu ăn vào miệng…
Kim Dung thấy vậy nên bỏ hắn sang 1 bên, sau đó tìm lối thoát, kéo rèm cửa nhìn xuống thấy quá cao, nhìn sang 4 bên chẳng còn lối đi nào ngoài cửa chính…
Bất thình lình, hắn ở ngay trước mặt, tay hắn nắm lấy cằm cô gái, trực tiếp hôn nhả cháu vào miệng, vừa kịp phản ứng, cô vung cánh tay còn lại tấn công, vừa đưa lên đã bị hắn chụp giữ cánh tay, chân đá vào hạ bộ cũng bị đẩy vào sát vách tường, khóa chặt tay chân, ép giữ cử động, tay giữ miệng…
Giờ cô như tàn phế, dưới sức mạnh và uy lực của hắn không chịu cũng phải chịu, nụ hôn đầu của cô, ngơ ngác trong bất lực, nuốt hết cháo từ miệng hắn, vừa nuốt vừa bị cưỡng hôn.
Đắng cay , nhận lấy những gì hắn nhả ra…
Quỷ Trắng không như thế này, tốt hơn tên khốn này, chắc chắn…
Thế rồi hắn thả môi từ từ ra, nước bọt dính từ môi này sang môi kìa, tay hắn đưa lên, quẹt nước dãi còn dính trên miệng Kim Dung, tỏ vẻ rất bình thường.
Từ từ nào cẩn thận nóng, Kim Dung cũng không còn kháng cự, hắn thả ra đưa cô về ghế ngồi, bắt phải ăn hết…
Ăn hết đi nào, sức là trên hết…
Kim Dung vẫn cứng đầu, không chịu ăn…
Hay em muốn tôi phải ép thì mới chịu…
Một cái vung tay sang ngang hất vỡ bát cháo rơi vãi trên nền, hắn kiên nhẫn nhịn một chút…
Kim Dung bảo…
Đừng có dài dòng nói đi, ngươi muốn gì…
Đúng là người đặc biệt luôn nhạy bén trong cuộc sống…
Thực ra tôi chỉ muốn thỏa thuận một vụ trao đổi.
Trao đổi?
Không phải em muốn làm rõ sự việc của 100 năm trước sao, tôi sẽ giao thằng nhóc đó ngay khi em trả lời xong câu hỏi…
Kim dung nói: Nếu câu trả lời là không?
Bình tĩnh nào, tôi còn chưa hỏi gì cơ mà, hai tay đưa lên ra vẻ giả vờ…
Thế rồi quê, bởi cuộc nói chuyện nhạt nhẽo do cô gái không thích nói…
Thôi được rồi, để tôi nói…
Làm thế nào em xâm nhập được cách khu vực phía Nam?
không cần giải thích lớp Màn Xung Cực đâu nhỉ?
Kim Dung im lặng…
Hắn có vẻ sắp hơi nản, búng tay một cái, màn hình xuất hiện trước mặt, trên đấy là Thiên Long, có vẻ rất ngây thơ, người có hộ tống canh giữ bảo vệ, mặc sức ăn với chơi rất thản nhiên, không cần biết tại sao người ta tốt, Kim Dung thấy vậy càng tức, nhìn nó vô tình càng ghét hơn, cô thay đổi ý định nhanh chóng:
Tìm người khác mà hỏi, ta không biết gì cả.
Hắn bình tĩnh nói:
Đừng vội vàng, tôi đảm bảo sẽ giữ lời hứa…
Kim Dung mặc xác: Muốn làm gì thì làm…
Em chắc rằng đó là câu trả lời?
Màn hình kéo bàn phím ảo tới gần hắn, hiện thành vùng nút chạm, chỉ 1 lần kích, trạng thái giao dịch đổi sang thế trận sát thủ.
Tlong thoải mái chơi, cắm đầu vào máy tính trong quán nét, đeo trang bị phụ trợ nhập thực tế ảo, nên không quan tâm đến việc súng đạn ngắm vào đầu, ép cô giao thông tin của Phương Nam, sự đe dọa không gây tác động,
KDung vẫn cứng rắn tự tin, 1 điều gì đó không bị nắm thóp, dưới sự quyết định không đắn đo làm hắn mất kiên nhân, tức điên máu bóp chặt lấy phần dưới xương hàm cô gái, vật ngã ghế đẩy lên giường…
Mẹ kiếp con nhỏ cứng đầu…Nói tao biết làm sao đi qua màn chắn phía nam.
Bây giờ tôi là Vua khai ra hoặc chết?
Chết tiệt, Tôi sẽ dạy em cách phục tùng Vua…
Nói rồi, hắn liền cưỡng hôn, tay xé rách áo rất nhẹ nhàng như giấy, lột hết đồ ra sẵn sàng biến cô thành phụ nữ, Kim Dung vùng vẫy, dù chỉ còn cánh tay phải vẫn đấm vào sườn, đấm liên tục vào khung sườn bụng, mỗii chân là bị giữ chặt không làm gì được, hắn không thèm giữ tay còn lại của cô, một tay xoa bóp, một tay giữ miệng, liên tục những cú đấm của cô đối với hắn nhẹ như bông không hề hấn…
Kim Dung vừa đánh vừa khóc, thả ta ra, thả ta ra trong lúc gây gắn biến thái thì cứ gọi là kích thích, tiếng gõ cửa cắt ngang, hắn dừng lại mở cửa đi ra, cứ để cô ở đấy chẳng cần bắt giữ…
Tên tay sai thì thầm với boss gì đó, vui hẳn lên, phẩy tay cho đàn em, xử cô ta tùyì thích rồi quay đi, rời một lúc lâu, bọn chúng nhìn nhau vỗ tay cười hợp tác sẵn sàng với một mục đích đen tối, trong đó có hai người không hứng thú im lặng rời đi.
Chúng mở cửa?
Không thấy người, bên cạnh có cửa kính, cô ta đã nhảy xuống từ tầng 9 thật à, chúng say mê sự hấp dẫn mạnh mẽ của cô thì bỗng nhiên cửa sổ nảy vào cái gì đó…
Xì?
Ánh sáng lóe chói cả căn phòng, phút chốc nổ nát tầng 9, tiếng ầm vang to đến 2 kẻ lúc nãy không thèm nhìn ngó…
Như đã biết, 2 người họ ngồi vào bàn gọi nước, thảnh thơi nhìn phe mình ăn hành.
Trong quả boom có chứa chất Axit và nồng độ cồn, vừa sát thương tiêu hủy vừa thiêu cháy, quả bom mang tính chất hóa học, bọn chúng dính sát thương nhưng có vẻ không cảm giác đau đớn, cứ như zombie vậy, tuy nhiên vẫn cáu gắt, vì chơi vô hủy hoại nhan sắc thân thể trở nên xấu xí…
Cô ta lấy đâu ra sức mạnh vậy?
Nhảy từ độ cao này xuống còn ném được từ dưới lên chuẩn xác, vừa đẹp lại mạnh, kích thích thật đấy…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.