Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2 - Chương 179: Biểu ca

Gã Khờ Mộng Mơ

22/10/2018

Một tiếng đồng hồ trôi qua, sau khi sử dụng đan dược và linh thạch đã có sẵn từ trước, nguyên lực bị tiêu hao khi chiến đấu với Kim Đồng Phúc đã khôi phục lại hoàn toàn. Bất quá tiêu hao lại rất nhiều, bởi so với đan điền thì số lượng tích trữ bên trong không gian động thiên lớn hơn rất nhiều.

Tinh Hồn không thể sử dụng Tạo Hóa Nhất Khí để luyện hóa số lượng đan dược và linh thạch này được, bởi vì tốc độ luyện hóa của Tạo Hóa Nhất Khí khá chậm, vậy nên Tinh Hồn liền bí mật sử dụng thần thông thôn phệ, mặc dù số lượng linh khí bên của đan dược và linh thạch bị tiêu thất đi hai phần, thế nhưng chỉ có cách đó mới nhanh chóng khôi phục lại được.

Thấy Tinh Hồn mở mắt ra, sắc mặt trở lại ôn nhuận như trước, trọng tài bèn hỏi:

- Ngươi có thể tiếp tục được không?

- Đã xong, trọng tài hãy cho tiếp tục.

Tinh Hồn thống khoái gật đầu. Thấy vậy, trọng tài liền hô lớn người kế tiếp muốn thách đấu với hắn:

- Mời người thách đấu tiếp theo tiến lên lôi đài.

Sau khi trọng tài nói xong, nhưng hai phút trôi qua, trên lôi đài ngoại trừ Tinh Hồn ra thì không xuất hiện thêm người nào khác nữa. Trọng tài thấy vậy thì chân mày nhướng lên, bất quá trong lòng cũng dễ hiểu. Thực lực mạnh như Kim Đồng Phúc mà vẫn bị Tinh Hồn biến thành phế nhân một cách đơn giản, đủ biết thực lực của Tinh Hồn khủng bố như thế nào. Lựa chọn từ bỏ thách đấu, âu cũng là một quyết định chính xác.

- Ba phút nữa, nếu người thách đấu không tiến lên lôi đài sẽ bị tước bỏ tư cách khiêu chiến, đồng thời bàn giao lại tám phần linh thạch đã nộp theo quy tắc.

Trọng tài một lần nữa nói lớn hòng nhắc nhở người thách đấu Tinh Hồn. Có điều, vẫn như lúc trước, ba phút chậm rãi trôi qua, người thách đấu vẫn lựa chọn không chịu xuất đầu lộ diện.

- Ba phút đã trôi qua, người khiêu chiến bị tước bỏ tư cách. Sau khi vòng thách đấu chấm dứt, xin mời đến Đại Kiếm Đường để nhận lại tám phần linh thạch. Mời người khiêu chiến tiếp theo tiến lên lôi đài.

Lôi đài của Tinh Hồn có đến năm người muốn khiêu chiến. Ba trong số năm người thì hai người bại trận, một người từ bỏ, nếu như hai lượt thách đấu cuối cùng này vẫn không thể khiến Tinh Hồn mất đi tư cách trấn thủ giả thì Tinh Hồn sẽ giành được nửa tấm vé còn lại để tiến vào vòng loại trực tiếp thứ hai.

Hủy bỏ tư cách khiêu chiến của thách đấu giả thứ ba, trọng tài lại hô lớn mời người tiếp theo. Cũng giống như khiêu chiến giả thứ ba, khiêu chiến giả thứ tư cũng đồng dạng không muốn khiêu chiến, lựa chọn từ bỏ và nhận lại tám phần linh thạch.

Đến lượt khiêu chiến thứ năm, rốt cuộc khiêu chiến giả đã xuất hiện. Người này lại cũng chẳng phải ai xa lạ, chính là Đoạn Hải, người bấy lâu nay vẫn luôn đối với Tinh Hồn vô cùng căm ghét.

Nói đến Đoạn Hải, tại trận quần đấu trước đó, xuôi xẻo thế nào lại rơi vào cùng lôi đài với Tống Đế Bính. Thực lực của Tống Đế Bính siêu quần, dễ dàng càn quét hết tất cả những người cùng lôi đài với hắn, Đoạn Hải dĩ nhiên cũng không ngoại lệ. Có điều, so với mấy tên ngoại môn đệ tử vô dụng khác thì Đoạn Hải là người cuối cùng bị loại, ít nhiều khiến cho Tống Đế Bính tiêu hao một chút thời gian.

Sau khi bị loại, lúc đăng ký lôi đài, Đoạn Hải ban đầu định lựa chọn một lôi đài nào đó dễ đấu, nhưng lúc trông thấy Tinh Hồn không hiểu sao lửa giận lại bốc lên, vậy là cuối cùng hắn quyết định thách đấu.

Chỉ là không ngờ, thực lực của Tinh Hồn so với những gì hắn tưởng tượng lại cường hãn hơn hẳn, không những đánh bại Kim Đồng Phúc mà còn khiến Kim Đồng Phúc trở thành phế nhân.



Ban đầu, Đoạn Hải cũng giống như hai thách đấu giả thứ ba và thứ tư, lựa chọn không xuất đầu lộ diện. Nhưng đột nhiên có một gã đệ tử tìm đến hắn, tự xưng là người của Điền Thanh.

Người của Điền Thanh tìm đến, chẳng quá khó đoán, nhất định là muốn mượn tay Đoạn Hải trả thù cho Điền Diệp. Lúc đầu, Đoạn Hải do dự không muốn tiếp nhận, nhưng sau khi nghe cái giá mà Điền Thanh đưa ra để đánh bại Tinh Hồn lại quá lớn, làm cho Đoạn Hải không thể không suy nghĩ lại.

Đồng thời, để Đoạn Hải nắm chắc phần thắng, Điền Thanh ám muội giao cho Đoạn Hải một vài kiện đồ vật, trông thấy những vật này, Đoạn Hải trong lòng như nở hoa, nếu như có những vật này, hắn liền nắm chắc phần thắng.

Thế là Đoạn Hải liền tiếp nhận, vả lại trong chuyện Điền Thanh yêu cầu, không cần biết thành công hay thất bại, sau này Đoạn Hải trở thành nội môn đệ tử sẽ được Điền Thanh thu về dưới trướng.

- Đoạn Hải? Thực lực của Đoạn Hải không tồi, nhưng so với Kim Đồng Phúc lại kém hơn rất nhiều. Kim Đồng Phúc thảm như vậy, chỉ sợ số phận Đoạn Hải cũng chẳng quá khó đoán.

- Tuy quy tắc mới không cho phép khiến phế đi đối phương, nhưng khiến đối phương trọng thương nằm trên giường hai năm, ba năm không phải là không thể.

- Ta nghĩ Đoạn Hải nhất định là có con bài tẩy, bằng không làm sao hắn dám tiến lên lôi đài chứ. Đoạn Hải là một kẻ khá cơ trí, hắn không ngu ngốc đến mức tự tìm đường chết.

- ………Tại một góc Tiên Kiếm Trường, Điền Thanh và Điền Diệp ngồi cạnh nhau, ánh mắt quan sát lôi đài nơi Tinh Hồn làm trấn thủ giả.

- Điền Diệp, chỉ cần Đoạn Hải thành công, tên tạp chủng đó liền thành một con chó tùy thời muội bóp như thế nào cũng được.

Giọng nói Điền Thanh rất nhỏ nhẹ, thế nhưng phát ra từ một người đàn ông lại khiến cho trong lòng người ta cảm thấy rét lạnh rợn người.

Điền Diệp ngồi bên cạnh, vết thương trên mặt có lẽ nhờ Điền Thanh có linh đan diệu dược nào đó đã giúp Điền Diệp khôi phục lại dung nhan mị hoặc như lúc ban đầu. Bất quá, ánh mắt của Điền Diệp lại đáng sợ đến cực điểm, nhìn Tinh Hồn tràn đầy hận thù, chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn ngay tức khắc vậy.

Điều này cũng dễ hiểu, Điền Diệp là một tiểu thư Điền gia thân phận tôn quý, bản thân lại là nữ đệ tử duy nhất của Tư Mặc kiếm tiên đức cao vọng trọng, nhưng thế nào lại chịu nổi sự sỉ nhục mà Tinh Hồn mang đến cho nàng được.

Điền Thanh là biểu ca của Điền Diệp, thấy biểu muội của mình bị người khác sỉ nhục như vậy, thân là biểu can, Điền Thanh liền tự nhận trách nhiệm phải giúp Điền Diệp trả thù. Ban đầu, Điền Thanh cho rằng Kim Đồng Phúc sẽ đánh bại Tinh Hồn, nhưng không ngờ Tinh Hồn lại lợi hại hơn hắn tưởng.

Vậy là Điền Thanh bèn cho người tìm đến Đoạn Hải, chỉ cần Đoạn Hải làm đúng những gì Điền Thanh giao phó thì liền ban thưởng hậu hĩnh.

Với vài kiện đồ đó, Điền Thanh dám nắm chắc, nhất định Tinh Hồn sẽ không thể nào thoát khỏi sự khống chế của hắn.

- Đa tạ biểu ca.

Điền Diệp hướng Điền Thanh cảm tạ, sau đó to nhỏ nói gì đó vào tai Điền Thanh, chỉ thấy gương mặt đầy son phấn nở một nụ cười âm tà, liếc nhìn Điền Diệp một cái.



********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********

Trên lôi đài, một cơn gió thổi ngang qua cuốn theo đất bụi bay về phía hư vô. Đối diện với Tinh Hồn, dù chưa chân chính giao chiến, thế nhưng Đoạn Hải trong lòng xuất hiện một cỗ áp lực phi thường to lớn.

Nhớ lại trước đây, Tinh Hồn chỉ là một gã tôm tép không đáng đặt vào mắt, nhưng bây giờ, con tôm tép này đã phát triển vượt tầm kiểm soát rồi. Cái áp lực to lớn này, giống như đang phải đối diện với một đầu mãnh sư dữ tợn.

Bất quá, Đoạn Hải khá nắm chắc, chỉ cần mình thi triển mấy cái thủ đoạn mà Điền Thanh giao phó, dù không thể đánh thắng được Tinh Hồn, nhưng cũng sẽ không thất bại thảm hại giống như Tề Hạt hay Kim Đồng Phúc.

Mắt thấy hai bên đã sẵn sàng, trọng tài bèn cho trận đấu bắt đầu.

Ngay lúc trọng tài vừa nói xong, Tinh Hồn với thân pháp quỷ dị hóa thành một làn khói đen huyền ảo xuất hiện đằng sau lưng Đoạn Hải, tốc độ quả thực rất khủng khiếp, nguyên lực vận chuyển toàn thân, bàn tay xuất ra một chưởng kinh đào lãng hải:

- Hải Kình Cực Lãng Chưởng.

Đoạn Hải cả kinh, so với những gì quan sát thì chân chính đối diện mới biết Tinh Hồn đáng sợ đến mức nào. Bất quá, Đoạn Hải tuy kinh nhưng không loạn, vội vận chuyển nguyên lực chạy khắp toàn thân. Chỉ thấy y phục đệ tử căn phồng lên, một ánh lam quang từ trong cơ thể lóe lên.

Ầm một tiếng, chưởng pháp giáng thẳng vào giữa lưng Đoạn Hải, áp lực mạnh mẽ khiến cho áo bị chấn nát thành tro bụi, để lộ bên trong là một kiện áo giáp màu xanh lam, những đạo cấm chế không những luân chuyển toát ra những làn khí lạnh.

Đoạn Hải ăn trọn một chưởng ngã nhào về phía trước, lăn vài vòng trên đất, bất quá thương thế không quá nặng dựa vào áo giáp hộ thân kia.

“May quá, nếu không có Hàn Lam Khải, chỉ sợ vừa rồi bị hắn đánh bại rồi.” Đoạn Hải trong lòng sợ hãi không thôi, tuy rằng có Hàn Lam Khải bảo vệ, nhưng hắn vẫn cảm giác được một chưởng vừa rồi mạnh đến mức nào.

- Hạ phẩm linh khí bảo giáp?

Nhìn Hàn Lam Khải, Tinh Hồn nhẹ nhàng nói. Với thân phận của Đoạn Hải, nhất định cái Hàn Lam Khải này không phải của hắn, mà là do người nào đó đưa cho hắn, mục đích chính là để ứng phó với trận chiến này.

Việc sử dụng khôi giáp bảo vệ bản thân, trong quy tắc không hề cấm, thế nên nhìn thần sắc mọi người rất bình thường.

- Thực lực của ngươi rất lợi hại, nhưng chỉ cần ta mặc Hàn Lam Khải, ngươi không thể đánh bại được ta, ha ha ha.

Mặc Hàn Lam Khải trên người, Đoạn Hải đắc ý ra mặt. Sau đó, trên tay Đoạn Hải xuất hiện một thanh kiếm màu đỏ trông rất tà dị, không ngờ cũng là một kiện hạ phẩm linh khí được gia cố hơn một ngàn đạo cấm chế công kích.

- Kiếm này tên là Hồng Uyên, với tu vi của ta không thể khởi động được khí linh, nhưng nhiêu đây cũng đủ để đánh bại ngươi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook