Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2 - Chương 207: Chia phần

Gã Khờ Mộng Mơ

11/11/2018

Quang Nhật Chi Kiếm, địa cấp thượng phẩm vũ kỹ được thi triển bằng thượng phẩm linh khí Lạc Nhật Kiếm, nếu nói đến hóa giải một cách nhẹ nhàng, từ trước tới nay chỉ có mỗi Dương Thiên Quân là có khả năng này.

Còn mấy tên thiên tài khác như Túy Kiếm, Tống Thiên Đô… tuy rằng cũng có thể phá giải, nhưng bọn họ lại không phá giải dễ dàng giống như Dương Thiên Quân hay Tinh Hồn được.

Dương Thiên Quân, Thượng Quan Lãnh tiếp xúc rất lâu, thế nên có thể hiểu được kiếm kỹ của mình bị hắn đơn giản hóa giải. Nhưng còn Tinh Hồn, một kẻ ngưng tụ phù lục một thước lại có bản lãnh phi thường này, làm sao không khiến cho Thượng Quan Lãnh hiếu kỳ cho được.

Nhưng không bởi vì vậy mà tốc độ ra kiếm của Thượng Quan Lãnh bị chậm lại. Ngay sau khi Quang Nhật Chi Kiếm bị hóa giải, Thượng Quan Lãnh thân thể khẽ động, nguyên lực vận chuyển, chỉ thấy Lạc Nhật Kiếm tỏa ra ánh hào quang rực rỡ, một luồng nhiệt khí đột ngột bài lãng ra xung quanh, nhìn bên dưới mặt băng cơ hồ hóa thành một cái hồ nước nhỏ.

Chỉ thấy trong sát na, bóng dáng Thượng Quan Lãnh đã hiện ra trước mặt, trong ánh hào quang như mặt trời rực sáng, một đạo kiếm quang thấp thoáng như ẩn như hiện, từ trên không trung trảm xuống, khí thế như thiên quân vạn mã.

- Trụy Nhật Kiếm Pháp.

Kiếm này sát thương trong phạm vi mười trượng vô cùng khủng khiếp, dù đứng từ xa cũng cảm giác được một luồng sóng nhiệt nóng bức đang phà vào mặt, khiến cho làn da thoáng chốc trở nên khô rát.

Không gian càng lúc càng trở nên nóng rát, phảng phất viễn cảnh mặt trời từ trên cao hạ xuống vậy.

Tốc độ kiếm kỹ vừa nhanh, lại bao phủ trong phạm vi to lớn khiến cho Tinh Hồn không thể nào tránh né được. Tránh né, đồng nghĩa với việc hắn lãnh trọn một kiếm kinh đào lãng hải này. Vậy nên chỉ có thể mạnh mẽ kháng cự lại.

“Uy lực kiếm kỹ này, chỉ sợ đã vô hạn tiếp cận thiên phẩm vũ kỹ. Đáng tiếc, những vũ kỹ ta học được tại Thiên Kiếm tông uy lực quá kém, nếu vận dụng chỉ ôm về thất bại.”

Tinh Hồn trong lòng thầm than. Nếu so sánh thực lực chân chính, hắn chưa chắc đã thua kém Thượng Quan Lãnh, nhưng khác biệt rõ ràng nhất chính là thiếu hụt về vũ kỹ.

Thượng Quan Lãnh được học tập địa cấp thượng phẩm vũ kỹ, mà Tinh Hồn, từ lúc gia nhập Thiên Kiếm tông, hắn chỉ học cao nhất là địa cấp trung phẩm vũ kỹ mà thôi. Đối với một tiên giả, vũ kỹ chính là một trong những yếu tố rất quan trọng, một bên tu luyện địa cấp vũ kỹ, một bên tu luyện thiên cấp vũ kỹ, dù rằng tu vi và thực lực ngang nhau, nhưng một khi chân chính giao chiến, chênh lệch tự nhiên sẽ dần lộ rõ.

Bất quá, Tinh Hồn không học được vũ kỹ cao cấp tại Thiên Kiếm tông, nó không đồng nghĩa với việc hắn không có vũ kỹ để ứng phó với Thượng Quan Lãnh.

Chỉ thấy Tinh Hồn hai tay nắm chặt Đồ Lục, tư thế hơi hạ xuống, lưỡi kiếm đặt ngang vòng ra sau lưng. Nguyên lực vận chuyển, đồng thời Hư Không Chiến Thể bắt đầu được gia trì chồng lên Trấn Ngục Huyền Thể.

Gương mặt Tinh Hồn trở nên nghiêm túc, trong ánh mắt lộ ra chiến ý, nhất thời gầm lớn một tiếng.

- Phá Long Thức.

Đột ngột kiếm từ sau lưng chém ngang ra phía trước. Một kiếm này như khiến không gian bị chấn nát, trong một cái thoáng nhìn không gian trở nên vặn vẹo hư huyễn, thế nhưng thiên quân vạn mã không thể cản phá.

Một tiếng nổ vang chấn động thiên địa, khói bụi gió tuyết mịt mờ bay tán ra tứ tung, trong cơn gió ẩn chứa những đạo phong nhận sắc nhọn đâm khắp nơi trên mặt đất.



Chỉ thấy chính giữa nơi hai người bọn hắn giao chiến xuất hiện một cái hố khổng lồ, bán kính ước chừng gần ba mươi thước, sâu mười thước. Không chỉ vậy, bên ngoài cái hố này còn xuất hiện rất nhiều vết nứt.

- Hai gã này đúng là quái vật. Thực lực chỉ sợ đã vượt qua Địa Tiên cảnh bình thường.

Trong số những kẻ bị Thượng Quan Lãnh một chưởng thổi bay ánh mắt sợ hãi nhìn vị trí xuất hiện cái hố khổng lồ, thanh âm run run thốt.

Đột nhiên, trong con ngươi của gã ta xuất hiện hai bóng người không ngừng huy kiếm, đồng thời đang tiến thẳng về hướng này, chính là hướng lối vào Băng Tuyết Khẩu.

- Chậm đã, hai vị huynh đệ mau dừng lại. Nếu tiếp tục, chỉ sợ Băng Tuyết Khẩu sẽ bị hủy diệt mất.

- Băng Tuyết Khẩu thuộc phần lãnh địa Linh Lôi tông, nếu hai người các ngươi đánh nhau ảnh hưởng đến Băng Tuyết Khẩu, đừng trách chúng ta liên thủ vậy công.

- ……….

Thấy hai người bọn họ đánh nhau hăng say không để ý gì đến tình hình xung quanh, mấy gã canh gác Băng Tuyết Khẩu đành phải căng họng ra nhắc nhở.

Có điều, dù có gào đứt cổ họng thì hai người Tinh Hồn, Thượng Quan Lãnh cũng chẳng để tâm đến, tai nọ xọ xai kia, để lời nói trôi theo gió bay.

- Ha ha, thống khoái, tiếp nào, đỡ một kiếm của ta.

- …

Ngươi một kiếm, ta một kiếm, cứ thế hai người bọn hắn liên tục vung kiếm chém nhau, khí thế tuy đã thu lại, nhưng độ sắc sảo hung hiểm so với lúc trước chỉ có hơn chứ không kém. Cứ như vậy cả hai cùng tiến vào bên trong Băng Tuyết Khẩu, trong sường mù gió tuyết dần dần khuất bóng, chỉ có âm thanh kim loại va chạm là vẫn tồn tại, nhưng dần dần cũng nhỏ đi.

Thực lực của Tinh Hồn và Thượng Quan Lãnh rất mạnh, thế nên dù có rất nhiều người đang đứng bên ngoài thủ quan, nhưng thực lực quá kém cỏi nên chẳng có cách nào ngăn cản lại.

- Làm thế nào bây giờ? Hai người đó tiến vào Băng Tuyết Lãnh Nguyên rồi.

- Chuyện này cũng không thể trách chúng ta được. Ai bảo Thượng Quan Lãnh và tên kia quá yêu nghiệt, hoàn toàn loại bỏ chúng ta ra khỏi vòng chiến.

- Tin tức đã truyền đi, một lát nữa cao thủ tam phái sẽ đến đây thôi.

- ………



Mấy chục người nhìn Băng Tuyết Khẩu sâu hun hút bị một tầng sương trắng mờ che khuất tầm nhìn, gương mặt ngu ngơ nhìn nhau, tựa hồ mới trải qua một cơn mơ vậy.

Nửa canh giờ sau, bên ngoài Băng Tuyết Khẩu xuất hiện khoảng chừng chín người. Phân biệt gồm sáu nam và ba nữ, ngoại trừ ba nữ tử dung mạo tuyệt trần, làn da nõn nà trẻ trung thì sáu gã còn lại nhìn độ tuổi khoảng chừng từ bốn mươi trở lên.

Ba nữ tử mặc áo đen với dung mạo đẹp như hoa kia chính là trưởng lão Tà Âm tông. Ba gã trung niên mặc áo tím có tiêu huy hình sấm sét trên ngực áo là trưởng lão Linh Lôi tông. Còn ba người mặc áo bào màu xanh lục dĩ nhiên là trưởng lão Trúc Hà điện.

Một trong ba vị trưởng lão Linh Lôi tông bước đến gần vị trí cái hố khổng lồ. Trong số ba người thì người đàn ông trung niên có vết sẹo hình tia sét bên mắt trái này chính là người có tu vi cao nhất – sơ kỳ Thiên Tiên cảnh.

“Đã xảy ra nửa canh giờ nhưng uy lực chỉ đọng mà không tán.” Nhìn vết tích chiến đấu, hàng chân mày đen rậm nhướng lên, trong đôi mắt đen thâm trầm lộ ra một tia ngạc nhiên.

“Thực lực của Thượng Quan Lãnh lại đạt một bước tiến dài, mà kẻ giao chiến với hắn cũng không thua kém bao nhiêu. Rốt cuộc kẻ này là ai? Thiên Kiếm tông từ lúc nào lôi ra được mấy tên yêu nghiệt thế này?”

Thiên Kiếm tông và Linh Lôi tông tuy rằng địa vị tại Phi Lan châu này như nhau, tuy nhiên chênh lệch bên trong, nhất là về lứa đệ tử hiện tại, Thiên Kiếm tông lại là tông môn chiếm ưu thế nhất.

Đệ tử thiên tài Thiên Kiếm tông phải kể đến mấy tên siêu cấp yêu nghiệt như Dương Thiên Quân, Túy Kiếm, Lôi Thần, Thượng Quan Lãnh, Chu Kình… nói sơ sơ trên dưới mười tên siêu cấp yêu nghiệt. Mà Linh Lôi tông, số lượng chưa vượt quá năm người.

Thiên tài đệ tử, yêu nghiệt đệ tử tương lai chính là trụ cột của tông môn. Nếu như không có gì bất trắc xảy ra với bọn chúng, sau này chỉ sợ Thiên Kiếm tông thực lực sẽ vượt xa bốn tông môn còn lại, trở thành môn phái đứng đầu Phi Lan châu, giống như Cổ Lan châu Huyền Thần tông vậy.

Trong lúc vị trưởng lão trung niên này xem xét thì những trưởng lão khác đang khiển trách đám đệ tử canh gác Băng Tuyết Khẩu.

- Đông người như vậy lại bị người ta ngang nhiên đi vào, các ngươi đúng là thứ đồ vô dụng, nuôi các ngươi chỉ tổ hao phí tài nguyên của tông môn.

- Đệ tử Linh Lôi tông phụ trách trấn thủ Băng Tuyết Khẩu, mỗi người bị cắt một nửa tài nguyên tu luyện trong nửa năm. Đây là hình phạt.

- …

Vừa lúc đó thì vị trưởng lão kia đã quay lại.

- Đừng trách bọn chúng nữa. Thượng Quan Lãnh thực lực siêu việt, cho dù cả đám đồng thời liên thủ cũng khó có thể ngăn cản bước chân của hắn.

Nghe ông ta nói, đám người canh giữu Băng Tuyết Khẩu ánh mắt cảm động, nếu không phải bị khí thế của mấy người kia trấn áp, chỉ sợ đã quỳ xuống dập đầu cảm ơn rối rít rồi.

- Bất quá, tin tức địa cung có lẽ Thượng Quan Lãnh đã phát giác ra, có lẽ lần thám hiểm địa cung, đệ tử Thiên Kiếm tông sẽ tham dự vào.

- Hừ, Băng Tuyết Lãnh Nguyên là địa phận của tam tông chúng ta quản lý, địa cung là do đệ tử Tà Âm tông phát hiện, Thiên Kiếm tông lấy tư cách gì mà muốn được chia phần.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook