Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2 - Chương 150: Không gian động thiên thứ sáu

Gã Khờ Mộng Mơ

02/10/2018

Từ trong cơ thể Tinh Hồn đột nhiên tuôn ra một cỗ thần bí lực lượng, vị trí bàn tay nơi tiếp xúc với huyết nhục Song Đầu Thanh Lân Mãng xuất hiện một cái hố đen. Sức mạnh thần bí thông qua vị trí hố đen đó, không ngờ lại vô cùng cuồng bạo, chẳng biết từ đâu một cơn gió lớn thổi mạnh lên khiến cho không gian tán loạn.

Một vài giờ sau, khi cát bụi dần tán đi, Tinh Hồn bóng người hiện ra, còn cái thi thể của Song Đầu Thanh Lân Mãng, cơ hồ chỉ còn lại một cái xác khô mà thôi. Toàn bộ huyết nhục, giống như đã bị một lực lượng vô hình nào đó cắn nuốt, không để lại bất kỳ một dấu vết nào cả.

Huyết nhục của Song Đầu Thanh Lân Mãng, đương nhiên chính là do thần thông thôn phệ của Tinh Hồn cắn nuốt sạch sẽ. Huyết nhục bị hố đen chuyển hóa thành một cỗ năng lượng dung nhập vào cơ thể Tinh Hồn, luồng năng lượng này rất cuồng bạo, cơ hồ muốn tàn phá cơ thể hắn từ bên trong.

Chuyện này, từ lúc còn ở tại Huyền Thiên Giới hắn đã từng vô số lần trải nghiệm qua, thế nên gươn mặt rất thản nhiên, hai mắt nhắm lại tập trung luyện hóa cỗ năng lượng đó.

Năng lượng chạy khắp thân thể Tinh Hồn, sau đó cơ hồ bị một cái lực hút hấp dẫn, lập tức toàn bộ năng lượng đều hướng theo chỗ hấp dẫn đó mà di chuyển. Chỉ một vài giây sau, năng lượng đó không ngờ xuất hiện tại linh đài, nơi Thể Đạo Liên ngự trị.

Sự hấp dẫn chính là xuất phát từ Thể Đạo Liên, lúc này, Thể Đạo Liên rất yếu ớt mà nhỏ bé, những cánh hoa sen đang khép lại, như đang chờ đợi thời cơ để nở rộ ra.

Dưới đáy Thể Đạo Liên, đột nhiên xuất hiện vô số sợi hắc ti xông đến chỗ đoàn năng lượng huyết nhục, mạnh mẽ cắn nuốt, so với thần thông thôn phệ của Tinh Hồn còn muốn bá đạo hơn.

Chỉ thấy Thể Đạo Liên ánh sáng màu cam tỏa ra mạnh mẽ, có điều dường như năng lượng này vẫn quá nhỏ bé đối với nó, chỉ giúp cho Thể Đạo Liên lớn hơn thêm một chút mà thôi.

Có điều, dường như nhiêu đó cũng khiến cho Thể Đạo Liên hài lòng, sau khi hấp thụ xong đoàn năng lượng đó thì Thể Đạo Sinh bắt đầu tán ra những tia linh khí màu cam, trông giống như những đóa hoa lửa khuếch tán khắp cơ thể hắn.

Cảm giác này rất dễ chịu, so với khi sử dụng thần thông thôn phệ thống khoái hơn vô số lần, tinh thần hắn rất thoải mái, lâng lâng như đang bay bồng bềnh trên trời vậy.

Phía sau lưng, năm cái không gian động thiên đột ngột hiện ra, đây là vô thức triệu hồi, lúc này, năm cái khôn gian động thiên xếp thành vòng tròn, mỗi không gian nhàn nhạt tản mát ánh kim quang đẹp mắt.

Đột nhiên, các không gian động thiên di chuyển, bán kính mở rộng ra, khoảng cách giữa mỗi không gian động thiên cũng được nới ra một khoảng nhất định.

Trong không gian vang lên âm thanh tí tách, rồi sau đó, trong bán kính của năm không gian động thiên, lại thêm một ánh hào quang nữa lóe lên. Đây chính là dấu hiệu muốn mở ra không gian động thiên thứ sáu.

Tinh Hồn tinh thần tập trung cao độ, nguyên lực vận chuyển lên mức cao nhất, trên trán mồ hôi túa ra như mưa.

Ầm một tiếng, âm thanh nổ vang trong đầu óc hắn.

Phía sau lưng, ánh hào quang càng thêm rực rỡ, nhưng muốn soi sáng cả một góc Hằng Nhạc Sơn Mạch.

Sâu trong Hằng Nhạc Sơn Mạch, tại địa bàn hoạt động của hậu thiên hoang thú cấp ba, có rất người xuất hiện, ở thực lực của hậu thiên hoang thú cấp ba rất mạnh, chí ít phải tiến vào Địa Tiên Cảnh thì mới có khả năng sống sót tại khu vực này.

Không ngờ tại đây lại xuất hiện một bóng người, người này sau lưng đeo một thanh trường kiếm, gương mặt góc cạnh phong trần, chân mày như núi, đôi mắt hẹp dài, trên người bận y phục Thiên Kiếm Tông. Người này, đích thị chính là Hàn Quyết.

Hàn Quyết mấy ngày nay đi tìm Tinh Hồn theo yêu cầu Thiên Hội ban xuống, sau khi Thiên Hội đưa đến la bàn truy tung thì Hàn Quyết mới có thể xác định vị trí của Tinh Hồn đang ở đâu.

Có điều khiến hắn chấn kinh chính là Tinh Hồn lại dám xông vào khu vực xuất hiện hậu thiên hoang thú cấp ba. Hàn Quyết trở thành đệ tử Thiên Kiếm Tông đã mấy ngàn năm, thế nhưng rất hiếm khi hắn dám tiến vào khu vực hoạt động của hậu thiên hoang thú cấp ba, trừ phi là hoạt động theo tổ đội.

Như vậy càng chứng minh thêm suy đoán mấy ngày nay của hắn là chính xác. Người tên là Tinh Hồn này nhất định có bí mật gì đó.

Khi đang theo phương hướng la bàn truy tung thì bỗng nhiên từ trong tầng sương mù lóe lên ánh hào quang rực rỡ, dù sương mù khá dày đặc cũng không thể che lấp được.



- Ánh hào quang đó… không lẽ chỗ đó có báu vật?

Trông thấy ánh hào quang, hai mắt Hàn Quyết sáng lên, hoàn toàn quên bén đi việc bản thân phải đi tìm Tinh Hồn để thực hiện nhiệm vụ.

Có điều, Hàn Quyết nội tâm hơi chùn xuống.

- Khu vực đó là nơi hoạt động của hậu thiên hoang thú cấp ba, mà ta thì chỉ hoạt động đơn lẻ, ngộ nhỡ…

Hàn Quyết mặc dù tu vi trung kỳ đỉnh Phù Tiên Cảnh, nếu sử dụng toàn bộ thực lực có lẽ không quá thua kém tiên giả sơ kỳ Địa Tiên Cảnh, nhưng mà ngộ nhỡ đụng phải hậu thiên hoang thú cấp ba cũng chỉ có nước vắt giò lên cổ mà chạy thôi.

Thế nên, nội tâm Hàn Quyết mới sinh ra do dự. Dù sao thì cái mạng nhỏ cũng chỉ có một mà thôi.

Ánh mắt đột nhiên đảo xuống nhìn la bàn truy tung, hai hàng chân mày như núi của Hàn Quyết chau lại:

- Hắn ta tiến vào khu vực đó?

Vị trí điểm sáng hiện trên la bàn truy tung đích thị trùng với ánh hào quang mà Hàn Quyết nhìn thấy.

- Hay là ở đây đợi hắn trở ra thì ta liền đoạt lấy? Cũng không được, biết đâu hắn lại có truyền tống phù thì sao. Cứ thử tiến vào đó, nếu không ổn thì bỏ chạy cũng không muộn.

Sau một hồi do dự, Hàn Quyết hai mắt sáng lên, thân thể khẽ động, gia trì tốc độ xông thẳng đến vị trí Tinh Hồn bên trên la bàn.

Quay trở lại chỗ Tinh Hồn đang ngồi, hắn mấy ngày nay toàn tâm toàn lực khai mở không gian động thiên thứ sáu.

Năm không gian động thiên trước đây, Tinh Hồn rất dễ dàng mở ra được, thế nhưng chẳng ngờ đến khi khai mở không gian động thiên thứ sáu lại tiêu phí nhiều sức lực đến như vậy.

Cũng may là rốt cuộc hắn vẫn khai mở thành công, không gian động thiên thứ sáu xuất hiện, cùng với năm không gian động thiên trước đó đang xoay tròn.

- Không trực tiếp đề thăng thực lực, nhưng lại mở được không gian động thiên thứ sáu, chuyến đi này xem như không tệ.

Tinh Hồn sắc mặt có chút bị thiếu hụt khí huyết, gương mặt hơi nhợt nhạt. Tinh thần rất mệt mỏi, nguyên lực cũng gần như cạn kiệt.

Linh khí tại Hằng Nhạc Sơn Mạch rất loãng, nếu ngồi đây hấp thu thì chẳng biết năm tháng nào mới khôi phục lại trạng thái đỉnh phong. Hắn bèn phải tiếp tục lấy ra số Phục Khí Đan còn lại, chậm rải phục dụng từng viên một.

Trong khoảng thời gian hắn khai mở không gian động thiên thứ sáu, Hỏa Công Công đã luyện hóa thành công linh hồn Song Đầu Thanh Lân Xà, nhìn cơ thể của Hỏa Công Công như lớn thêm một vòng, khí tức trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Hỏa Công Công càng mạnh thì sự trợ lực cho hắn càng nhiều.

Khi nguyên lực phục hồi đến không gian động thiên thứ hai, đột nhiên tóc gáy Tinh Hồn dựng lên, hắn cảm giác phía đằng sau xuất hiện một mối nguy hiểm.

- Truy Phong Kiếm.

Một giọng nói nam tử hô vang lên, một đạo kiếm khí rất nhanh và mạnh xông đến, đất đá trên mặt đất như bị xới tung lên trời. Ầm một tiếng, gốc cây đại thụ đối diện nổ tung, chính giữa thân thể đại thụ xuất hiện một lỗ thủng lớn.

- Kẻ nào?



Bóng ảnh Tinh Hồn hiện ra, gương mặt của hắn nhìn rất khó chịu.

- Né được à? So với tưởng tượng của ta, ngươi mạnh hơn một chút.

Giọng nói kia lại một lần nữa vang lên, ngữ điệu dường như khá kinh ngạc, nhưng phần nhiều lại là khinh thường kiệt ngạo.

- Thiên Kiếm Tông? Ngươi là Thiên Hội thành viên?

Tinh Hồn trông thấy trang phục màu xanh lục giống như mình, ở ngực áo có tông huy thanh kiếm màu vàng, chính là tông huy biểu tượng cho Thiên Kiếm Tông.

- Ngươi cũng không quá ngu ngốc. Chính xác, ta chính là một thành viên Thiên Hội, tên của ta là Hàn Quyết.

Trông thấy Tinh Hồn chỉ là một tên sơ kỳ Phù Tiên Cảnh mà thôi, trong mắt Hàn Quyết lộ ra vẻ thất vọng, trong suy nghĩ của hắn, xem ra nhiệm vụ lần này quá đơn giản rồi.

Đây là địa bàn hoạt động của hậu thiên hoang thú cấp ba, Hàn Quyết muốn xử lí việc này thật nhanh rồi rút lui. Có điều, trước đó hắn muốn hỏi một chuyện.

- Giao báu vật ra đây, ta sẽ khiến ngươi chết thật thống khoái.

Khi còn cách chỗ này khoảng chừng gần trăm mét thì ánh kim quang đột ngột biến mất, trong lòng Hàn Quyết càng thêm nóng bỏng, hắn quả quyết rằng Tinh Hồn chính là người đã đoạt được bảo vật.

- Bảo vật?

- Ngươi không hiểu ta nói gì sao? Giao bảo vật ra đây mau.

Thi thể khô quắt của Song Đầu Thanh Lân Mãng, lại có dấu hiệu của một trận chiến kinh người, Hàn Quyết càng thêm tin rằng, nhất định nơi này đã xuất hiện bảo vật. Và bằng một cách thần kỳ nào đó, nó đã rơi vào tay của Tinh Hồn.

Bảo vật này nhất định rất lợi hại, thế nên Hàn Quyết càng mong đoạt nó về tay.

Tinh Hồn gương mặt trầm xuống, hắn phần nào đoán ra được suy nghĩ của Hàn Quyết, giờ có nói gì cũng chả có ý nghĩa, muốn chiến thì liền chiến, nói nhiều làm gì cho mệt.

Trên tay Đồ Lục được triệu hồi ra, khí thế bừng lên.

- Hừ, một con kiến hôi cũng muốn đấu với ta?

Hàn Quyết gương mặt tiếu ý cười nhạo, nhưng ngay lập tức hắn biến sắc, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.

- Đây là… ngươi… ngươi lĩnh ngộ được kiếm ý?

Kiếm ý đệ nhị trong Tinh Hồn không chút dấu diếm, dưới chân hắn xuất hiện vô số khe nứt lan tràn ra xung quanh, trông giống như một cái mạng nhện. Kiếm ý hướng thẳng đến chỗ Hàn Quyết đang đứng, gắt gao áp chế hắn, Hàn Quyết cảm giác như trên đầu có một thanh đại kiếm đang không ngừng chèn ép, đang muốn hắn phải cúi đầu xuống.

Hàn Quyết cả giận, gương mặt độc ác gầm lớn:

- Con sâu con kiến cũng dám bắt ta cúi đầu? Lĩnh ngộ kiếm ý thì thế nào, Hàn Quyết ta sẽ cho ngươi biết thế nào là lợi hại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook