Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2 - Chương 102: Minh Sát âm tôn

Gã Khờ Mộng Mơ

04/09/2018

Đột nhiên, Tinh Hồn cầm Đồ Lục vung một kiếm chém về phía một góc tường. Đường kiếm cực nhanh và sắc bén, một tiếng kêu vang rít lên, bụi bặm bay tung tóe.

- Khụ khụ, tiểu quỷ chết dẫm, suýt nữa hại chết bản tôn rồi!

Từ trong đám khói bụi, âm thanh ho lụ khụ truyền ra, kèm tiếng chửi mắng oan ức.

- Làm gì thế, hù chết người ta mất. Có biết bản tôn bị yếu tim không? Bản tôn mà chết, xuống vô biên ngục giới méc với Âm Giới Vương cho biết mặt.

Lầm bà lầm bầm một lúc, Tinh Hồn mới trông thấy, thì ra chủ nhân của giọng nói ban nãy là của một con tiểu quỷ.

Chỉ thấy tiểu quỷ này chỉ to bằng một cái nắm tay, toàn thân màu trắng, hai mắt đen láy, đặc biệt trên cái đầu tròn xoe nhú lên một lọn tóc.

- Tiểu quỷ, mà làm sao ngươi phát hiện bổn tôn hay vậy? Mặc dù bổn tôn chỉ là một phần thần thức nhỏ bé, nhưng thủ đoạn ẩn giấu rất lợi hại, có bí quyết gì không?

- Nhờ ngươi nói chuyện nãy giờ nên ta phát hiện, thế thôi!

Tinh Hồn nhìn bạch tiểu quỷ, gương mặt không chút cảm xúc trả lời.

- …

Chỉ thấy bạch tiểu quỷ ngẩn ra trong giây lát, sau đó ho khụ khụ như ông già:

- Bản tôn cố ý để ngươi phát hiện thôi, chứ ngươi không biết đâu, năm xưa bản tôn tung hoành thế giới, một thân bản lãnh phi thường, đi đến chỗ nào cũng bị người ta gọi là gia gia, uy phong vô cùng. Ài ài, tiểu quỷ, không cần hâm mộ bản tôn đâu, hắc hắc…

Vừa chấp tay sau lưng, vừa ngẩn mặt nhìn lên trên khiến cho lọn tóc có vài cọng lắc lư, đôi mắt bạch tiểu quỷ híp lại, gương mặt lộ ra một hồi cảm thán.

Có điều, ẩn ẩn bạch tiểu quỷ hơi liếc nhìn ra phía sau, tựa hồ như đang chờ đợi gì đó.

Mãi một lúc không thấy động tĩnh gì, bạch tiểu quỷ mới quay sang nhìn lại thì phát hiện, Tinh Hồn không còn ở vị trí đó nữa, mà lúc này hắn ta đang đi xung quanh tìm tòi gì đó.

- Tiểu quỷ, chí ít cũng khen ngợi bản tôn một câu chứ. Lại thích biến mất, có biết bản tôn bị yếu tim không?

Tinh Hồn liếc nhìn bạch tiểu quỷ rồi lắc đầu. Không thể không nói, tính cách của bạch tiểu quỷ này y hệt với Tiểu Ứng Long. Hai đứa này mà xáp lại với nhau, chỉ sợ là thiên hạ đại loạn à.

Bạch tiểu quỷ thở dài một tiếng, đột nhiên quỷ dị xuất hiện bên cạnh Tinh Hồn một cách vô thanh vô tức.

Trong mắt Tinh Hồn xuất hiện một tia chấn kinh. “Không gian thuấn di?”

Dường như nhìn thấy được biểu cảm kinh ngạc của Tinh Hồn, bạch tiểu quỷ khóe miệng xuất hiện một vệt cười đắc ý. Chỉ thấy nó ngẩn mặt nhìn lên trời, lọn tóc vài cọng đung đưa theo hành động, thở dài một tiếng cảm thán:

- Chỉ là một tiểu thủ đoạn, đừng hâm mộ bổn tôn.

]



Tựa như sực nhớ ra chuyện gì đó, bạch tiểu quỷ quay phắt lại nhìn, rồi thở phào một hơi nhẹ nhõm. Bởi vì Tinh Hồn vẫn còn đứng y nguyên vị trí cũ ngay bên cạnh nó.

- Bạch tiểu quỷ, ngươi là ai!

- Hắc hắc, rốt cuộc cũng chịu chú ý đến bản tôn rồi à.

Bạch tiểu quỷ hiếp mắt cười ranh ma, bỗng nhiên lè lưỡi trêu ngươi.

- Trả lời bản tôn một câu, bản tôn sẽ giải đáp cho ngươi.

- Hỏi đi.

Tinh Hồn chợt chau mày lại.

Chỉ thấy bạch tiểu quỷ chẳng biết lôi từ đâu ra một chiếc gương, một tay còn lại vuốt vuốt lọn tóc có vài cọng trên đầu, vừa ngắm nghía gương mặt mình trong gương, trông đang rất phê, rồi sau đó mới hỏi Tinh Hồn:

- Tiểu quỷ, thấy bản tôn đẹp trai không?

- Coi như ta chưa nói gì cả.

Không sai biệt một tí nào so với bản tính của Tiểu Ứng Long. Tinh Hồn lắc đầu, toan bỏ đi thì đã bị bạch tiểu quỷ kéo lại.

- Tiểu quỷ khó tính, khen bản tôn một tiếng bộ chết à? Mà thôi, bản tôn rất độ lượng, bỏ qua cho ngươi lần này.

Bạch tiểu quỷ thở dài một tiếng, có điều ánh mắt hơi luyến tiếc khi ngắm nhìn gương mặt của nó trong gương, rốt cuộc cất đi chiếc gương, bay lơ lửng đến trước mặt Tinh Hồn.

- Thấy ngươi đối với bản tôn rất sùng bái, thế nên bản tôn liền nói qua cho ngươi nghe một chút. Bản tôn đi không đổi tên, nằm không đổi họ, gọi là Minh Sát Âm Tôn.

- Minh Sát Âm Tôn, chưa nghe qua.

Tinh Hồn đối với danh tự này rất xa lạ. Này cũng là chuyện bình thường, bởi hắn phi thăng Đại Thiên Thế Giới chưa lâu, thế nên kiến thức về các đại cường giả Đại Thiên Thế Giới rất thiếu hụt. Có điều, nghe danh tự của bạch tiểu quy trông rất uy phong.

Chỉ thấy bạch tiểu quỷ không những không giận, ngược lại một tay xoa thái dương, vừa nhẹ nhàng lắc đầu.

- Tiểu bối vô tri, nể tình ngươi sùng bái bản tọa, bản tọa liền tha thứ cho ngươi. Ài, nói đi cũng phải nói lại, bản tôn mặc dù thành danh đã mấy chục vạn năm, nhưng bởi vì trọng thương nặng, rốt cuộc đành phải tìm nơi dưỡng thương. Thời gian tuế nguyệt thấm thoát đã qua chẳng biết bao lâu, tiểu bối các ngươi không biết đến Minh Sát Âm Tôn bản tọa cũng là lẽ bình thường.

Trong mắt bạch tiểu quỷ thoáng qua một hồi tưởng niệm.

- Theo ý ngươi nói, cổ mộ và thế giới này là do ngươi tạo thành?

Tinh Hồn nhướng mày, trong lòng lóe lên một tia hy vọng quay trở ra thế giới ngoài kia.

Có điều, khiến cho Tinh Hồn thất vọng rồi.



- Chậc chậc, mặc dù bản tôn thực lực thông thiên quán địa, có điều muốn tạo ra một cái tiểu thế giới này cùng với cấm phong mộ địa thì bản tôn không có cái đảm lượng đó. Nơi này là do một người khác tạo thành.

- Là người có kiếm ý kinh người kia?

- Ồ, tiểu quỷ, ngươi biết hắn?

Nghe thấy Tinh Hồn nhắc về người mang kiếm ý hóa hình kinh người nọ, bạch tiểu quỷ gương mặt khẽ biết, thốt lên.

- Ta không biết hắn, nhưng thông qua những dấu tích do kiếm ý tạo thành, vô tình nhìn thấy được.

Tinh Hồn chậm rãi đáp.

- Ra là vậy. Đích thực cấm phong cổ mộ và tiểu thế giới là do người nọ tạo thành. Trước đây, cái mạng này của bản tôn là do người đó nhặt lại giúp. Bằng không thì bản tôn cũng chẳng có cơ hội để nói chuyện được với ngươi, hắc hắc…

Bạch tiểu quỷ cười khà khà, lại hỏi tiếp:

- Có điều, giờ nhớ lại thì bản tọa cũng thấy hơi thắc mắc. Thực lực cùng trình độ trận đạo của người đó rất cao minh, chỉ sợ đạt đến trận đạo cảnh giới trong truyền thuyết Kỳ Thánh, thế nhưng thay vì giúp ta cởi bỏ cấm phong thì lại đem ta ném vào trong cái tiểu thế giới này, đúng là kỳ lạ.

Bỗng nhiên nhớ ra điểm kỳ hoặc của năm đó, bạch tiểu quỷ nhướng mày, cơ hồ đang tự hỏi bản thân chứ không phải đang nói với Tinh Hồn.

- Ngươi bị thương là do bị phong ấn?

- Phải, bản tọa bị một kẻ đáng ghét ám toán, bị trúng phải Diệt Sinh Cổ Cấm, tu vi hạ xuống, thực lực đại giảm. Nếu chẳng phải vậy, bản tôn há rơi vào tình huống sống dở chết dở. Bản tôn năm đó tuyên thệ, chỉ cần một ngày thoát khỏi Diệt Sinh Cổ Cấm, bản tôn sẽ khiến Bồng Lai Tiên Cảnh trở thành Bồng Lai Tuyệt Cảnh, như năm đó Thiên Đình bị Ma Kiếm Lang đánh sập vậy.

Bạch tiểu quỷ đột nhiên trong mắt xuất hiện sát khí nồng đậm. Bạch tiểu quỷ mặc dù chỉ là một đạo tàn hồn do Minh Sát Âm Tôn hao phí vô số năm qua tạo thành, thế nhưng sát khí vẫn làm cho Tinh Hồn giật mình.

Có điều, khi nghe bạch tiểu quỷ nhắc đến Ma Kiếm Lang, không hiểu sao trong đầu Tinh Hồn lại cảm thấy có gì đó quen thuộc, chợt hỏi.

- Ma Kiếm Lang? Hắn là ai?

- Tiểu quỷ, thiết nghĩ ngươi nên phổ cập lại kiến thức đi là vừa. Ngay cả Ma Kiếm Lang, thiên hạ đệ nhất kiếm ma mà cũng không biết.

Bạch tiểu quỷ nhất thời gõ đầu Tinh Hồn, rồi sau đó chậm rãi nói:

- Ma Kiếm Lang, mặc dù Minh Sát Âm Tôn bản tọa chưa từng được diện kiến, thế nhưng trong thâm tâm vẫn rất thần tượng y. Không ai rõ lai lịch của Ma Kiếm Lang, không biết hắn xuất hiện từ đâu, thế nhưng hắn một mình một kiếm tung hoành khắp Đại Thiên Thế Giới. Bắc Hoang tiên vực đệ nhất cường giả A Tu La tộc La Hầu Vương đại chiến với Ma Kiếm Lang một trận, chưa tới mười chiêu đã bại dưới kiếm của y. Nam Ly tiên vực dẫn đầu là Kỳ Lân tộc chủ Đông Hoa đế quân cùng với mấy chục vị yêu chủ Thiên Tôn cũng không thể khiến Ma Kiếm Lang lùi lại nửa bước. Thậm chí ngay cả đệ nhất thế lực năm đó là Thiên Đình, không rõ chọc giận gì Ma Kiếm Lang mà bị y đánh sập cả một nửa tòa Thiên Đình, không biết bao nhiêu vị Tiên Quân, Tiên Đế trở thành oan hồn dưới kiếm. Có điều, từ sau trận đại chiến với Thiên Đình thì bỗng nhiên Ma Kiếm Lang biến mất không chút tung tích. Có tin đồn y bị trọng thương nặng sau trận đại chiến nên đã chạy vào Vạn Cổ Hung Địa để trốn thoát, lại có tin thực chất y đã bị Thiên Đình giết chết, nói chung là đủ loại tin tức cả, thế nhưng cho đến trước thời điểm bản tôn bị người ta ám toán, Ma Kiếm Lang vẫn còn chưa xuất hiện trở lại.

Nghe ngữ điệu cùng ánh mắt của bạch tiểu quỷ, dường như khi nói về Ma Kiếm Lang, hắn ta cực kỳ kích động, tựa hồ Ma Kiếm Lang là một thần tượng không thể thay thế vậy.

Mà Tinh Hồn nghe bạch tiểu quỷ kể về Ma Kiếm Lang cũng cực kỳ khiếp đảm. Hắn không biết đệ nhất cường giả Bắc Hoang tiên vực La Hầu Vương là ai, cũng không biết Kỳ Lân tộc chủ Đông Hoa đế quân là nhân vật nào, nhưng mà được người ta tôn sùng thì tuyệt đối chính là đỉnh cấp cường giả siêu phàm thoát tục, là những nhân vật tu luyện đến cảnh giới mà ngay cả ngước nhìn, Tinh Hồn cũng không thấy được bóng dáng, tựa hồ như những vị thần trong truyền thuyết, là thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Lại cả siêu việt đại thế lực Thiên Đình, nơi mà tất cả những siêu cấp thiên tài mà cả Đại Thiên Thế Giới hướng đến, là nơi tập trung vô số cường giả đỉnh phong.

Thế nhưng mà, tất cả đều không thể trở thành đối thủ của Ma Kiếm Lang. Người này, rốt cuộc là siêu việt đến mức nào?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook