Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng
Quyển 2 - Chương 166: Thách đấu
Gã Khờ Mộng Mơ
11/10/2018
Người bị Tống Thiên Đô nắm áo ném ra, dĩ nhiên lại là Tống Đế Bính, một
trong hai gã đệ tử lúc trước thức tỉnh thiên phú khi kiểm tra trên thiên phú bi. Dĩ nhiên Tống Đế Bính lại là em trai của Tống Thiên Đô, vừa mới trở thành ngoại môn đệ tử thì liền gia nhập Chiến Bang ngay.
Một trăm năm trôi qua, thực lực của Tống Đế Bính tiến bộ cực nhanh, một phần vì thiên phú của mình, còn lại đều là dựa vào nỗ lực. Nếu so ra thì có lẽ thực lực của Tống Đế Bính so với Chu Ân còn muốn mạnh hơn một chút.
Trong số những đệ tử ngoại môn đáng chú ý tại kỳ ngoại môn thí luyện này, Tống Đế Bính cũng là một trong số những đệ tử đó.
- Chào mọi người, tại hạ là Tống Đế Bính, Chiến Bang thành viên.
- Ra là Tống Đế Bính huynh, nghe danh đã lâu, bây giờ mới gặp.
Tuy Tống Đế Bính từ lúc gia nhập Thiên Kiếm Tông không có hành động gì nổi bật, thế nhưng không vì vậy mà danh khí của hắn thấp, ngược lại được rất nhiều người ngưỡng mộ.
Chào hỏi vài tiếng, Tống Đế Bính quay sang nhìn Tinh Hồn, biểu cảm trên mặt thay đổi, tuy trên miệng vẫn giữ nụ cười tự tin, thế nhưng biểu cảm lại rất nghiêm túc:
- Một trăm năm trước nhìn thấy ngươi trên Phi Thiên Châu, ta đã luôn cảm thấy ngươi có gì đó rất không bình thường. Mùi vị trên người của ngươi, đó là mùi vị của cường giả. Tinh Hồn, ta muốn thách đấu với ngươi.
- Thách đấu?
Nghe xong, ngoại trừ Tống Thiên Đô ra thì những người khác đều ngạc nhiên nhìn Tống Đế Bính. Thấy vậy, Tống Thiên Đô bèn cười khổ giải thích:
- Thằng nhóc này mỗi lần gặp cường giả đồng giai là không nhịn được muốn khiêu chiến. Bởi vì ta phong tỏa tin tức, thế nên thành tích luyện tập của hắn tại Chiến Bang không được truyền ra. Mấy tên cùng giai thực lực mạnh, gần như đều bị hắn đánh trọng thương cả. Nếu không phải ta ngăn cản, chỉ sợ thằng nhóc này đã đi khiêu chiến thiên tài phía Thiên Hội và Nhân Hội rồi. Tại Chiến Bang, hắn được người ta gọi là Cuồng Quyền đấy.
Chiến Bang thật không hổ danh là nơi hội tụ những tên quái vật. Mà cũng không thể không công nhận thực lực của Tống Đế Bính thật mạnh, hắn chỉ ngắn ngủi trở thành đệ tử Thiên Kiếm Tông được hơn trăm năm, vậy mà có thể khiêu chiến giành thắng lợi với nhiều quái vật tại Chiến Bang như vậy. Thành tích này không phải ai cũng làm được.
- Thế nào, Tinh Hồn, ngươi có dám nhận lời thách đấu của ta không?
- Có thể, nhưng không phải bây giờ.
Tinh Hồn nhún vai, lãnh đạm đáp.
Nghe trả lời, hai hàng chân mày như núi của Tống Đế Bính rung chuyển, gương mặt trở nên nghiêm nghị.
- Không phải bây giờ thì đợi đến lúc nào?
Hắn vừa nói xong, bỗng nhiên trong không gian phà ra một luồng hơi lạnh, chẳng biết từ lúc nào, Tinh Hồn đã xuất hiện ngay bên cạnh Tống Đế Bính, giọng nói lãnh đạm nhỏ nhẹ vang lên:
- Hiện tại ngươi không phải đối thủ của ta.
Tống Đế Bính kinh ngạc, lập tức quay đầu nhìn qua bên trái thì không thấy bóng dáng Tinh Hồn đâu, chỉ lưu lại đó là một luồng khói đen.
“Tốc độ thật quỷ dị.” Trông thấy thân thủ cực nhanh, ngay cả Tống Thiên Đô cũng ngạc nhiên không thôi. Một gã Phù Tiên Cảnh lại có tốc độ như vậy, cơ hồ có thể so sánh với đám yêu nghiệt tại nội môn mà hắn quen biết.
- Ngươi cứ đợi đó, trên lôi đài, ta nhất định sẽ đánh bại ngươi.
Tống Đế Bính không cam tâm. Hắn không cho rằng mình thua kém Tinh Hồn, chỉ là bởi Tinh Hồn một thân thân thủ quỷ dị, lại trong tình huống bản thân không phòng bị mà thôi, vậy nên mới bị Tinh Hồn chiếm thượng phong.
- Tùy ngươi, đến lúc đó lại nói tiếp.
Từ đằng xa, giọng nói Tinh Hồn truyền lại, cơ hồ ý tứ bên trong không quan tâm cho lắm. Chỉ thấy Tống Đế Bính siết chặt song quyền lại, trong mắt lộ rõ quyết tâm nhất định phải đánh bại Tinh Hồn.
Đứng một bên, Tống Thiên Đô nhìn thấy biểu cảm này của tiểu đệ mình thì miệng nhếch lên nụ cười.
- Tống sư huynh, chúng ta đi trước đây, cáo từ.
Thấy Tinh Hồn rời đi, ba người Hạng Hạo cũng chẳng muốn lưu lại đây nữa, liền ôm quyền hướng Tống Thiên Đô cáo biệt.
- Được, các ngươi đi đi.
Tống Thiên Đô cười ôn hòa, gật đầu nói.
Bắc Cung Thanh Đan lưu luyến Chu Ân được vài giây thì bị Lục Phong kéo đi mất, nhìn thấy trên gương mặt của hắn đang không cam tâm chút nào.
Đuổi theo Tinh Hồn, bốn người bọn hắn lại luận đạo một chút rồi nói về một số quy tắc thí luyện cho Tinh Hồn biết.
Khoảng chừng nửa ngày sau thì những trưởng lão đều đã xuất hiện đầy đủ. Khi nghe tiếng chuông ngâm lên, toàn bộ ngoại môn đệ tử tập trung lên Tiên Kiếm Trường cả. Lần lượt xếp thành ba nhóm phân biệt, dĩ nhiên chính là Thiên Hội, Nhân Hội cùng Chiến Bang.
Từ trên cao nhìn xuống có thể thấy rõ, Nhân Hội số lượng thành viên nhiều nhất, thế nhưng thực lực các thành viên tổng thể mà nói lại kém nhất.
Thiên Hội số lượng không quá nhiều cũng không quá ít, thực lực mỗi người đều sàng sàng như nhau, nói chung là tổng thể thực lực khá tốt.
Cuối cùng là Chiến Bang, số lượng thành viên cư nhiên chưa đến một vạn người, thế nhưng thực lực ai nấy đều rất kinh khủng, đứng chung với nhau tạo ra một loại khí thế kinh thiên động địa, như muốn chấn nhiếp hai cái bang hội còn lại.
Trên thượng tọa, những trưởng lão đều xuất hiện đầy đủ cả. Bởi vì đây chỉ là thí luyện ngoại môn, thế nên tông chủ Thiên Kiếm Tông không xuất hiện, mà giao lại quyền chủ trì kỳ thí luyện này cho phó tông chủ gọi là Nguyên Tử chân nhân.
Ngồi trên cao, Nguyên Tử chân nhân phóng thần thức quan sát ngoại môn đệ tử, so với thí luyện trước đây thì thực lực các đệ tử có chút tiến bộ, khiến cho gương mặt hồng hào của Nguyên Tử chân nhân rất hài lòng.
- Vân Dịch Lam, có thể cho bắt đầu được rồi.
Từ trong hàng ghế trưởng lão, một ông lão mái đầu hai thứ tóc, gương mặt trông dà dặn tang thương, bất quá hai mắt lại rất sáng, tạo cho người ta cảm giác thâm sâu khó dò.
Ông lão này chính là Vân Dịch Lam, nhân vật đứng đầu ngoại môn trưởng lão, thực lực trong số những ngoại môn trưởng lão là mạnh nhất, danh khí lại rất cao nữa, được rất nhiều người tín nhiệm.
Chỉ thấy Vân Dịch Lam trưởng lão ôm quyền, đáp một tiếng sau đó dưới chân xuất hiện một tầng khí vụ trắng mờ, sau đó Vân Dịch Lam trưởng lão giá trên tầng vụ khí đó bay thẳng xuống.
Một thân đạo bào màu tím bay trong gió, mái tóc trên đầu bay phất phơ, phía sau lưng lại đeo một thanh tiên kiếm, trông chẳng khác gì một vị kiếm tiên, khí thế vô cùng.
Giá vụ lăng không, đây chính là thực lực của tiên giả Linh Tiên Cảnh. Bất quá có thể nhìn ra, thực lực của Vân Dịch Lam trưởng lão khẳng định so với Linh Tiên Cảnh thông thường còn muốn mạnh hơn. Rất nhiều đệ tử trông thấy thủ pháp phi phàm giá vụ lăng không, trong mắt đều thiết tha mơ ước có một ngày được oai phong lẫm liệt, được người khác nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ như vậy.
Vân Dịch Lam trưởng lão phóng tầm mắt nhìn quanh Tiên Kiếm Trường một vòng, đồng thời tản ra tu vi mạnh mẽ để cho mười vạn đệ tử đứng bên dưới im lặng, ho khan hai tiếng, sau đó nói:
- Mỗi trăm năm, tại ngoại môn lại tiến hành thí luyện một lần, mục đích chính là để kiểm tra thực lực của các ngoại môn tiến bộ đến đâu. Đây chính là cơ hội để các ngươi thể hiện bản lĩnh của bản thân, nếu như bộc lộ thiên phú xuất chúng khiến các vị trưởng lão chúng ta vừa ý liền thu làm đệ tử. Ngoài ra, đây cũng là cách nhanh nhất, tốt nhất để các ngươi trở thành nội môn đệ tử, không cần thiết phải thực hiện những nhiệm vụ cấp bậc hoàng kim, tử tinh vô cùng khó khăn và nguy hiểm.
Tuy rằng không ít người ở đây đã từng hơn một lần nghe qua bài diễn thuyết quen thuộc này, thế nhưng nội tâm vẫn vô cùng phấn khích.
- Ngoài những điều đã nói trên, những người đạt thứ hạng cao sẽ được ban thưởng hậu hĩnh. Sau khi thí luyện chấm dứt, phần thưởng sẽ được lão phu công bố.
- Hiện tại lão phu sẽ nói cách thức tiến hành thí luyện. Ngoại môn đệ tử hiện tại số lượng khoảng mười ngàn người, chúng ta sẽ phân chia các ngươi thành một vạn nhóm, mỗi nhóm một trăm đệ tử tiến hành quần chiến, trong một trăm người đó ai trụ vững cuối cùng sẽ tiến vào vòng tiếp theo. Trước khi bắt đầu vòng thứ hai sẽ có màn khiêu chiến dành cho những người đã thất bại, mỗi người có một lần được phép khiêu chiến nhằm tránh việc bỏ qua những nhân tài chưa kịp thể hiện thực lực. Từ vòng thứ hai trở đi, tất cả sẽ tiến hành giao đấu trực tiếp với nhau, cứ thế cho đến khi thí luyện chấm dứt, lựa ra người chiến thắng cuối cùng.
- Lão phu Vân Dịch Lam thay mặt toàn bộ Thiên Kiếm Tông hy vọng các ngươi có màn thể hiện thật tốt.
Nói xong, Vân Dịch Lam trưởng lão trên tay lóe lên một ánh làm quang, giây lát hóa thành một quả cầu, ném nó lên bầu trời. Chỉ thấy quả cầu khi bay lơ lửng đến chính giữa Tiên Kiếm Trường thì đột ngột nổ tung, bắn ra vô số quả cầu nhỏ.
- Trên quả cầu có ghi số thứ tự từ một đến mười vạn. Vận mệnh sẽ đưa các ngươi đến lôi đài khác nhau, chúc may mắn.
Nói xong, Vân Dịch Lam trưởng lão quay lại vị trí thượng tọa, làm lễ với Nguyên Tử chân nhân rồi ngồi xuống.
- Thực lực của đám đệ tử năm nay không tồi.
Vân Dịch Lam trưởng lão vuốt chòm râu, hài lòng nói.
Bất quá, ngồi ở trung tâm, Nguyên Tử chân nhân lại lắc đầu.
- So với lần trước đúng là có chút tiến bộ, bất quá so với Huyền Thần Tông vẫn là kém hơn một chút. Huyền Thần Tông những năm gần đây nội tình càng lúc càng mạnh mẽ, chỉ sợ Kim Lang Thần Bảng sẽ bị bọn họ chiếm đi nhiều danh ngạch mất.
Thở dài một tiếng, nghe giọng nói của Nguyên Tử chân nhân có vẻ lo lắng.
- Ha ha, Nguyên Tử sư huynh quá lo lắng. Tuy rằng Huyền Thần Tông lợi hại, nhưng bọn chúng có thiên tài giống như Dương sư điệt đây sao?
Vân Dịch Lam cười lớn, sau đó ánh mắt chuyển sang nhìn Dương Thiên Quân đang ngồi trong hàng ghế những vị trưởng lão, biểu cảm càng nhìn càng vừa ý, tấm tắc khen ngợi.
Một trăm năm trôi qua, thực lực của Tống Đế Bính tiến bộ cực nhanh, một phần vì thiên phú của mình, còn lại đều là dựa vào nỗ lực. Nếu so ra thì có lẽ thực lực của Tống Đế Bính so với Chu Ân còn muốn mạnh hơn một chút.
Trong số những đệ tử ngoại môn đáng chú ý tại kỳ ngoại môn thí luyện này, Tống Đế Bính cũng là một trong số những đệ tử đó.
- Chào mọi người, tại hạ là Tống Đế Bính, Chiến Bang thành viên.
- Ra là Tống Đế Bính huynh, nghe danh đã lâu, bây giờ mới gặp.
Tuy Tống Đế Bính từ lúc gia nhập Thiên Kiếm Tông không có hành động gì nổi bật, thế nhưng không vì vậy mà danh khí của hắn thấp, ngược lại được rất nhiều người ngưỡng mộ.
Chào hỏi vài tiếng, Tống Đế Bính quay sang nhìn Tinh Hồn, biểu cảm trên mặt thay đổi, tuy trên miệng vẫn giữ nụ cười tự tin, thế nhưng biểu cảm lại rất nghiêm túc:
- Một trăm năm trước nhìn thấy ngươi trên Phi Thiên Châu, ta đã luôn cảm thấy ngươi có gì đó rất không bình thường. Mùi vị trên người của ngươi, đó là mùi vị của cường giả. Tinh Hồn, ta muốn thách đấu với ngươi.
- Thách đấu?
Nghe xong, ngoại trừ Tống Thiên Đô ra thì những người khác đều ngạc nhiên nhìn Tống Đế Bính. Thấy vậy, Tống Thiên Đô bèn cười khổ giải thích:
- Thằng nhóc này mỗi lần gặp cường giả đồng giai là không nhịn được muốn khiêu chiến. Bởi vì ta phong tỏa tin tức, thế nên thành tích luyện tập của hắn tại Chiến Bang không được truyền ra. Mấy tên cùng giai thực lực mạnh, gần như đều bị hắn đánh trọng thương cả. Nếu không phải ta ngăn cản, chỉ sợ thằng nhóc này đã đi khiêu chiến thiên tài phía Thiên Hội và Nhân Hội rồi. Tại Chiến Bang, hắn được người ta gọi là Cuồng Quyền đấy.
Chiến Bang thật không hổ danh là nơi hội tụ những tên quái vật. Mà cũng không thể không công nhận thực lực của Tống Đế Bính thật mạnh, hắn chỉ ngắn ngủi trở thành đệ tử Thiên Kiếm Tông được hơn trăm năm, vậy mà có thể khiêu chiến giành thắng lợi với nhiều quái vật tại Chiến Bang như vậy. Thành tích này không phải ai cũng làm được.
- Thế nào, Tinh Hồn, ngươi có dám nhận lời thách đấu của ta không?
- Có thể, nhưng không phải bây giờ.
Tinh Hồn nhún vai, lãnh đạm đáp.
Nghe trả lời, hai hàng chân mày như núi của Tống Đế Bính rung chuyển, gương mặt trở nên nghiêm nghị.
- Không phải bây giờ thì đợi đến lúc nào?
Hắn vừa nói xong, bỗng nhiên trong không gian phà ra một luồng hơi lạnh, chẳng biết từ lúc nào, Tinh Hồn đã xuất hiện ngay bên cạnh Tống Đế Bính, giọng nói lãnh đạm nhỏ nhẹ vang lên:
- Hiện tại ngươi không phải đối thủ của ta.
Tống Đế Bính kinh ngạc, lập tức quay đầu nhìn qua bên trái thì không thấy bóng dáng Tinh Hồn đâu, chỉ lưu lại đó là một luồng khói đen.
“Tốc độ thật quỷ dị.” Trông thấy thân thủ cực nhanh, ngay cả Tống Thiên Đô cũng ngạc nhiên không thôi. Một gã Phù Tiên Cảnh lại có tốc độ như vậy, cơ hồ có thể so sánh với đám yêu nghiệt tại nội môn mà hắn quen biết.
- Ngươi cứ đợi đó, trên lôi đài, ta nhất định sẽ đánh bại ngươi.
Tống Đế Bính không cam tâm. Hắn không cho rằng mình thua kém Tinh Hồn, chỉ là bởi Tinh Hồn một thân thân thủ quỷ dị, lại trong tình huống bản thân không phòng bị mà thôi, vậy nên mới bị Tinh Hồn chiếm thượng phong.
- Tùy ngươi, đến lúc đó lại nói tiếp.
Từ đằng xa, giọng nói Tinh Hồn truyền lại, cơ hồ ý tứ bên trong không quan tâm cho lắm. Chỉ thấy Tống Đế Bính siết chặt song quyền lại, trong mắt lộ rõ quyết tâm nhất định phải đánh bại Tinh Hồn.
Đứng một bên, Tống Thiên Đô nhìn thấy biểu cảm này của tiểu đệ mình thì miệng nhếch lên nụ cười.
- Tống sư huynh, chúng ta đi trước đây, cáo từ.
Thấy Tinh Hồn rời đi, ba người Hạng Hạo cũng chẳng muốn lưu lại đây nữa, liền ôm quyền hướng Tống Thiên Đô cáo biệt.
- Được, các ngươi đi đi.
Tống Thiên Đô cười ôn hòa, gật đầu nói.
Bắc Cung Thanh Đan lưu luyến Chu Ân được vài giây thì bị Lục Phong kéo đi mất, nhìn thấy trên gương mặt của hắn đang không cam tâm chút nào.
Đuổi theo Tinh Hồn, bốn người bọn hắn lại luận đạo một chút rồi nói về một số quy tắc thí luyện cho Tinh Hồn biết.
Khoảng chừng nửa ngày sau thì những trưởng lão đều đã xuất hiện đầy đủ. Khi nghe tiếng chuông ngâm lên, toàn bộ ngoại môn đệ tử tập trung lên Tiên Kiếm Trường cả. Lần lượt xếp thành ba nhóm phân biệt, dĩ nhiên chính là Thiên Hội, Nhân Hội cùng Chiến Bang.
Từ trên cao nhìn xuống có thể thấy rõ, Nhân Hội số lượng thành viên nhiều nhất, thế nhưng thực lực các thành viên tổng thể mà nói lại kém nhất.
Thiên Hội số lượng không quá nhiều cũng không quá ít, thực lực mỗi người đều sàng sàng như nhau, nói chung là tổng thể thực lực khá tốt.
Cuối cùng là Chiến Bang, số lượng thành viên cư nhiên chưa đến một vạn người, thế nhưng thực lực ai nấy đều rất kinh khủng, đứng chung với nhau tạo ra một loại khí thế kinh thiên động địa, như muốn chấn nhiếp hai cái bang hội còn lại.
Trên thượng tọa, những trưởng lão đều xuất hiện đầy đủ cả. Bởi vì đây chỉ là thí luyện ngoại môn, thế nên tông chủ Thiên Kiếm Tông không xuất hiện, mà giao lại quyền chủ trì kỳ thí luyện này cho phó tông chủ gọi là Nguyên Tử chân nhân.
Ngồi trên cao, Nguyên Tử chân nhân phóng thần thức quan sát ngoại môn đệ tử, so với thí luyện trước đây thì thực lực các đệ tử có chút tiến bộ, khiến cho gương mặt hồng hào của Nguyên Tử chân nhân rất hài lòng.
- Vân Dịch Lam, có thể cho bắt đầu được rồi.
Từ trong hàng ghế trưởng lão, một ông lão mái đầu hai thứ tóc, gương mặt trông dà dặn tang thương, bất quá hai mắt lại rất sáng, tạo cho người ta cảm giác thâm sâu khó dò.
Ông lão này chính là Vân Dịch Lam, nhân vật đứng đầu ngoại môn trưởng lão, thực lực trong số những ngoại môn trưởng lão là mạnh nhất, danh khí lại rất cao nữa, được rất nhiều người tín nhiệm.
Chỉ thấy Vân Dịch Lam trưởng lão ôm quyền, đáp một tiếng sau đó dưới chân xuất hiện một tầng khí vụ trắng mờ, sau đó Vân Dịch Lam trưởng lão giá trên tầng vụ khí đó bay thẳng xuống.
Một thân đạo bào màu tím bay trong gió, mái tóc trên đầu bay phất phơ, phía sau lưng lại đeo một thanh tiên kiếm, trông chẳng khác gì một vị kiếm tiên, khí thế vô cùng.
Giá vụ lăng không, đây chính là thực lực của tiên giả Linh Tiên Cảnh. Bất quá có thể nhìn ra, thực lực của Vân Dịch Lam trưởng lão khẳng định so với Linh Tiên Cảnh thông thường còn muốn mạnh hơn. Rất nhiều đệ tử trông thấy thủ pháp phi phàm giá vụ lăng không, trong mắt đều thiết tha mơ ước có một ngày được oai phong lẫm liệt, được người khác nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ như vậy.
Vân Dịch Lam trưởng lão phóng tầm mắt nhìn quanh Tiên Kiếm Trường một vòng, đồng thời tản ra tu vi mạnh mẽ để cho mười vạn đệ tử đứng bên dưới im lặng, ho khan hai tiếng, sau đó nói:
- Mỗi trăm năm, tại ngoại môn lại tiến hành thí luyện một lần, mục đích chính là để kiểm tra thực lực của các ngoại môn tiến bộ đến đâu. Đây chính là cơ hội để các ngươi thể hiện bản lĩnh của bản thân, nếu như bộc lộ thiên phú xuất chúng khiến các vị trưởng lão chúng ta vừa ý liền thu làm đệ tử. Ngoài ra, đây cũng là cách nhanh nhất, tốt nhất để các ngươi trở thành nội môn đệ tử, không cần thiết phải thực hiện những nhiệm vụ cấp bậc hoàng kim, tử tinh vô cùng khó khăn và nguy hiểm.
Tuy rằng không ít người ở đây đã từng hơn một lần nghe qua bài diễn thuyết quen thuộc này, thế nhưng nội tâm vẫn vô cùng phấn khích.
- Ngoài những điều đã nói trên, những người đạt thứ hạng cao sẽ được ban thưởng hậu hĩnh. Sau khi thí luyện chấm dứt, phần thưởng sẽ được lão phu công bố.
- Hiện tại lão phu sẽ nói cách thức tiến hành thí luyện. Ngoại môn đệ tử hiện tại số lượng khoảng mười ngàn người, chúng ta sẽ phân chia các ngươi thành một vạn nhóm, mỗi nhóm một trăm đệ tử tiến hành quần chiến, trong một trăm người đó ai trụ vững cuối cùng sẽ tiến vào vòng tiếp theo. Trước khi bắt đầu vòng thứ hai sẽ có màn khiêu chiến dành cho những người đã thất bại, mỗi người có một lần được phép khiêu chiến nhằm tránh việc bỏ qua những nhân tài chưa kịp thể hiện thực lực. Từ vòng thứ hai trở đi, tất cả sẽ tiến hành giao đấu trực tiếp với nhau, cứ thế cho đến khi thí luyện chấm dứt, lựa ra người chiến thắng cuối cùng.
- Lão phu Vân Dịch Lam thay mặt toàn bộ Thiên Kiếm Tông hy vọng các ngươi có màn thể hiện thật tốt.
Nói xong, Vân Dịch Lam trưởng lão trên tay lóe lên một ánh làm quang, giây lát hóa thành một quả cầu, ném nó lên bầu trời. Chỉ thấy quả cầu khi bay lơ lửng đến chính giữa Tiên Kiếm Trường thì đột ngột nổ tung, bắn ra vô số quả cầu nhỏ.
- Trên quả cầu có ghi số thứ tự từ một đến mười vạn. Vận mệnh sẽ đưa các ngươi đến lôi đài khác nhau, chúc may mắn.
Nói xong, Vân Dịch Lam trưởng lão quay lại vị trí thượng tọa, làm lễ với Nguyên Tử chân nhân rồi ngồi xuống.
- Thực lực của đám đệ tử năm nay không tồi.
Vân Dịch Lam trưởng lão vuốt chòm râu, hài lòng nói.
Bất quá, ngồi ở trung tâm, Nguyên Tử chân nhân lại lắc đầu.
- So với lần trước đúng là có chút tiến bộ, bất quá so với Huyền Thần Tông vẫn là kém hơn một chút. Huyền Thần Tông những năm gần đây nội tình càng lúc càng mạnh mẽ, chỉ sợ Kim Lang Thần Bảng sẽ bị bọn họ chiếm đi nhiều danh ngạch mất.
Thở dài một tiếng, nghe giọng nói của Nguyên Tử chân nhân có vẻ lo lắng.
- Ha ha, Nguyên Tử sư huynh quá lo lắng. Tuy rằng Huyền Thần Tông lợi hại, nhưng bọn chúng có thiên tài giống như Dương sư điệt đây sao?
Vân Dịch Lam cười lớn, sau đó ánh mắt chuyển sang nhìn Dương Thiên Quân đang ngồi trong hàng ghế những vị trưởng lão, biểu cảm càng nhìn càng vừa ý, tấm tắc khen ngợi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.